ZingTruyen.Asia

TƯ MĨ NHÂN TRUYỆN

CHAP 30

BngNguyn995

Tư Bích Như cũng đã tỉnh lại, sức khỏe cũng khá tốt, chỉ là từ khi nàng tỉnh cho đến nay, hoàng thượng vẫn chưa đến đây gặp nàng lần nào, hiện tại Tư Bích cung không còn, nàng chỉ đành ở tại Thiên điện của đích nử Uy Viễn hầu, nàng cảm thấy nàng ta không giống các phi tần khác, không có dã tâm.

"Hoàng thượng, Nhị Vương Gia cầu, kiến"

"Truyền vào"

Nhị Vương Gia, nhị hoàng tử, cao ngạo bước vào, đôi long mày cùng ánh mắt.... thật khiến đối phương nghĩ ngay đây là người xấu

"Nhị huynh lâu nay không hồi triều, hôm nay là có việc gì? "___Chấn Y tuy chán ghét, nhưng vẫn hoà hoãn nói

"Rảnh rỗi vào đây là muốn đi gặp thái hậu, nhân tiện ghé ngang thôi"

"Ồ, xem ra huynh thật sự rảnh rỗi "

"Tất nhiên"

Cả hai đều im lặng, Nhị Vương Gia ngồi đó uống trà, Chấn Y ngồi đó phê duyệt tấu chương.

Nhị Vương Gia.... Nếu ngày đó không có hắn, Đại hoàng tử thì suy yếu, tính ra, hắn là người có khả năng nhất được ngồi lên vị trí kia... Nhị Vương Gia cắn chặc răng, áp chế sự bất mãn trong lòng.

"Không phiền ngươi nữa, ta đi thăm thái hậu"

Chấn Y đế gật đầu, lúc trước Nhị Vương Gia và hắn quan hệ không tốt, nên bây giờ cũng không nói chuyện với nhau được hai ba câu.

Ngày tháng sau đó rất là bình yên, không có sóng gió gì, Tư Bích Như cũng đã khoẻ hẳn, hôm ấy đang dùng điểm tâm thì hoàng thượng đến.

"Hoàng thượng vạn phúc kim an"

"Đứng lên đi, đều khoẻ cả chứ"

"Thần thiếp không sao"

"Dạo gần đây, chính sự bận rộn, trẫm không đến thăm ngươi được"

"Thần thiếp hiểu, ngày ngày ở đây cũng xem như thoải mái, mọi người đối xử với thần thiếp cũng rất tốt"

"Hảo, xem thần sắc của ngươi không tệ"

Tư Bích Như mỉm cười, vốn dĩ là muốn đi gặp hắn, hắn lại đến! 

"Cùng trẫm đi dạo chứ "

Tư Bích Như có hơi ngạc nhiên, nhưng nhìn ra hắn có điều muốn nói, nên cũng gật đầu.

Cả hai cùng nhau dạo Uyển Hoa điện, có rất nhiều loài hoa xinh đẹp, bươm bướm đủ màu sắc lượng lờ trên không trung, rất đẹp. Cả hai vui vẻ cùng nhau đi dạo.

"Ta/thần thiếp"___cả hai đồng thanh nói.

"Ngươi/hoàng thượng nói trước đi"___lại lần nữa đồng thanh.

Tư Bích Như nhìn Chấn Y, cả hai bật cười, sau đó Chấn Y đế ra hiệu cho nàng nói trước.

Tư Bích Như hít thật sau, nhẹ thở ra, nghiêm túc nhìn hắn.

"Chuyện này thần thiếp muốn nói với người lâu rồi, chỉ là không có thời cơ thích hợp....... Thật ra.. trước khi xảy ra hoả hoạn.... Phụ thân.....phụ thân..... "___nàng ngưng lại, ngước nhìn hắn, nàng sợ hắn không tin, nhưng hắn vì nàng mà khóc, vì nàng mà bỏ qua tất cả khiến nàng như muốn nói tất cả với hắn....

Chấn Y đế kinh ngạc nhìn nàng, chẳng lẽ đều nàng nói chính là...

"Phụ thân đưa thư... nói là...  là Sở Quốc muốn tạo phản... "____nàng nắm chặt tay lại, không dám nhìn hắn.

"Ta biết "

Hắn biết?

"Ta còn biết nàng từ chối"

Cái gì?????

"Ta tin nàng"

Tư Bích Như ngạc nhiên, hắn biết tất cả, nhưng quan trọng là.... hắn tin nàng??  Thật sự tin nàng. Trái tim nàng mang theo một cảm giác ấm áp, nở nụ cười tươi đến đáy mắt, nhẹ nhàng buông tay ra!!  Nhìn hắn.

"Hoàng thượng tin là được rồi"

"Sao ta lại không tin nàng!!! "___nói rồi vừa định ôm nàng, thì ngẩn ra vì.. Hắn và nàng bị ngăn cách bởi... cái bụng to lớn kia của nàng. Chấn Y bật cười, dìu Tư Bích Như ngồi xuống, lấy tay đặt lên bụng nàng cảm nhận chuyển động trong bụng.

"Cũng sắp tới ngày ngươi sinh rồi"

"Ân, còn khoảng bảy ngày nữa"

"Chuẩn bị tất cả hết chưa"

"Thần thiếp đều chuẩn bị chu toàn rồi, đến lúc đó, người chỉ cần chờ được nghe tiếng gọi phụ hoàng thôi"

"Hảo, hảo, ta thật sự mong chờ"

Đế - Phi vui vẻ nói chuyện, không khí cũng rất thoáng mát, tâm của Tư Bích Như cũng rất vui vẻ, chỉ sợ hắn không tin nàng, nghỉ nàng cấu kết với phụ thân... Nàng không hỏi hắn vì sao hắn tin nàng, nàng chỉ cần biết hắn tin nàng là được.

Do gần tới ngày sinh, nên Tư Bích Như cũng không dám đi lại nhiều, thời khắc này rất quan trọng, nếu xảy ra chuyện thì rất có thể là một xác hai mạng, nên nàng chỉ cần đem chút điểm tâm đến cho hoàng thượng là được, trừ việc đó ra, nàng không đi đâu.

"Hoàng thượng~"

"Đến rồi à, mệt không? "

"Không, nay thần thiếp làm canh hạt sen giải nhiệt cho người, người ăn đi "

"Phiền ngươi rồi"___Chấn Y vui vẻ nhận lấy chén canh, sau đó liền ăn ngon lành.

"Điểm tâm ngươi làm rất hợp ý ta"

"Hoàng thượng quá khen rồi"___nàng thẹn thùng.

"Xem kìa, da mặt ngươi sao có thể mỏng đến vậy"

"Thần thiếp không có"

"Không có, không có"___Chấn Y bật cười, sau đó lấy tay sờ lên bụng nàng.

"Có động tĩnh gì chưa"

"Còn những hai ngày cơ, mọi chuyện vẫn bình thường "

"Hôm nay ngươi về nghỉ sớm đi, lát ta cũng Nhị Vương Gia bàn chính sự"

"Ân"___nàng ngoan ngoãn gật đầu, sau đó thu thập bát đũa.

"Thần thiếp cáo lui"

"Mai không cần đến đây, ta sẽ đến tìm ngươi! "

Tư Bích Như mỉm cười gật đầu, sau đó nhờ sự giúp đỡ của Ngọc Linh dìu ra ngoài, quả thật cái bụng này làm nàng di chuyển rất khó khăn nha~

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia