ZingTruyen.Info

TƯ MĨ NHÂN TRUYỆN

CHAP 27

BngNguyn995

Sắp tới, triều đình sẽ mở yến hội, rất nhiều phi tần trang điểm lộng lẫy, chuẩn bị tất cả tốt nhất vì biết rằng Thục phi do thân thể bất tiện nên không đến, thừa cơ hội này được hoàng thượng chú ý, nói không chừng sẽ được thị tẩm thăng phân vị, cuộc sống sẽ đỡ vất vả hơn.

Từ lúc nhóm phi tần mới vào hậu cung, chưa ai được hoàng thượng triệu đi thị tẩm, hầu hết hoàng thượng đều ở chỗ Thục phi, không thì ở lại Chấn Y điện giải quyết chính sự rồi nghĩ ngơi một mình, vẫn không triệu ai thị tẩm.

Quả thật hậu cung thật sự rất vắng vẻ bóng dáng hoàng thượng. Nay lại có yến tiệc, Thục Phi lại không đến, phải chăng là dịp tốt, ông trời giúp các nàng.

Vậy nên trong thời gian này, hậu cung thật sự rất bận rộn, người thì tập luyện ca múa, thể hiện tất cả tài năng, người thì lựa chọn y phục tinh tế, nhã nhặn cùng với các phụ kiện khác, vốn nói hậu cung ba ngàn giai lệ, quả thật không sai. Tất cả phi tần đều có sắc đẹp động lòng người .

Tiếc là hoàng thượng lại không nằm trong số người ái mộ kia.

"Mẫu hậu"___Chấn Y đến tìm Thái hậu.

"Hoàng thượng, giờ này sao người còn đến đây"

"Nhi thần có việc muốn thương lượng với người "

"Ồ, phải chăng là chuyện phế hậu"

"Mẫu hậu, người thấy thế nào"

"Ai gia hỏi ngươi, nếu phế nàng, ai sẽ ngồi lên chiếc ghế kia? "

"Nhi thần nghĩ chỉ có Thục phi xứng đáng "

"Ai gia đoán không sai"___thái hậu bật cười.

"Mẫu hậu...... "____Chấn Y đế nghiêm mặt nhìn Thái hậu.

"Đợi thêm một ít thời gian, khi nào có thể, ai gia triệu nàng ta cầu kiến!  Sau đó nói sau"

"Tạ mẫu hậu"____hoàng thượng vui vẻ, chợt nhớ ra gì đó, lại nói tiếp___"sắp tới triều đình mở yến hội, mẫu hậu cũng đến tham dự đi"

"Ai gia tuy lớn tuổi nhưng vẫn thích náo nhiệt "____Thái hậu mỉm cười, gật đầu đồng ý.

"Mẫu hậu vẫn còn rất trẻ"___Chấn Y tâm tình vui vẻ nói lại vài câu.

Thái hậu nở nụ cười, hai người vẫn rất hoà thuận nói chuyện rất lâu.

Tư Bích Như buồn chán không biết làm gì, dạo này nàng ăn rất nhiều, lại thích ngủ, sắp thành heo mất thôi!!!!! 

Tư Bích Như ngồi trên phiến đá, ngắm nhìn khung cảnh xung quanh, gió nhè nhẹ thổi qua, mang theo tí hương hoa nhàn nhạt, thật khiến tâm tư người khác thoải mái.

"Nương nương, nô tì mang điểm tâm cho người đây"

"Ngọc Linh, ngươi không thấy ta dạo này béo lên rồi sao??? "

"Không có, người vẫn rất xinh đẹp"

"Có thật không, ngươi không gạt ta? "

"Nô tì sao có thể gạt người "____Ngọc Linh cười mỉm, đặt hộp điểm tâm lên, sau đó lui ra.

Tư Bích Như cũng vui vẻ nhận lấy điểm tâm lên ăn ngon lành, điểm tâm ngọt nhưng không ngáy, không có cảm giác ngán, vừa cắn vào liền tan ra!  Quả thật ăn rất ngon, rất hợp ý nàng.

Tư Bích Như ăn rất ngon lành, vừa ăn vừa thưởng thức cảnh vật!  Còn gì nhàn nhã hơn thế này, nàng không nên bỏ qua, phải tận hưởng.

Yến tiệc này tổ chức có rất nhiều hoàng thân quốc thích đến dự bao gồm các Vương Gia, Công Chúa,........các quan đại thần cùng chính thê!  Nói chung rất náo nhiệt.

Chỉ là hoàng thượng không hứng thú lắm, một phần là nàng!  Tư Bích Như không đến, phần còn lại là hắn không muốn các phi tần khác lợi dụng việc này mà tạo sự chú ý với hắn!  Phiền phức.

"Nương nương"

"Chuyện gì"

"Tư lão gia..... gửi thư đến.. "

"Cái gì... "____Tư Bích Như ngạc nhiên, lại một phần bất an, nàng có cảm giác không tốt cho lắm.

Nàng nhận thư, sau đó mở thư ra, run run nhìn dòng chữ trong thư.

"Phụ thân sớm biết ngươi thông minh xinh đẹp, tất sẽ nên đại sự, nay kế hoạch của phụ thân đã hoàn thành, chỉ cần ngươi bên kia mê hoặc hoàng thượng, sau đó chúng ta nội ứng ngoại hợp, gian sơn của Tân quốc sẽ thuộc về tay Sở quốc chúng ta... "

Tư Bích Như trầm mặc, đôi mắt lạnh lùng nhìn bức thư, hừ!  Lúc trước bỏ qua nàng, bây giờ lại vì thế mà bảo nàng mê hoặc người, khiến nàng trở thành yêu phi, khiến hắn trở thành hôn quân, không thể nào.

"Nữ nhi nay là người Tân quốc, nữ nhi không muốn lại thấy chiến tranh xảy ra phụ thân có vui khi bao người mất mạng, nữ nhi không đồng ý"

Sau đó tìm người cẩn thận đưa thư, tất cả chuyện này, nàng không muốn dính líu vào, nhưng.... hắn là phụ thân nàng, nếu như phát hiện, nàng có thể thoát khỏi bị nghi ngờ, hoàng thượng có thể tin nàng không...... Nếu tin, các triều thần kia cũng không bỏ qua, vốn dĩ họ không ủng hộ nàng..... Có phải hay không nàng nên nói trước với hoàng thượng, Tư Bích Như mệt mỏi, cứ nghĩ sẽ được bình yên lâu dài, xem ra vẫn không được.

Thoáng chốc yến tiệc cũng đến, người người vui vẻ đến yến tiệc, đặc biệt là các phi tần, dù sao các nàng đã chuẩn bị một tiết mục để biểu diễn, mong được hoàng thượng để ý.

"Thái hậu, hoàng thượng giá lâm"

Mọi người đồng loạt đứng lên, mọi tiếng động lúc nãy đều không còn nữa, mọi người có thể nghe thấy nhịp tim của chính mình.

Chấn Y đế cùng Thái hậu bước vào.

"Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế"

"Thái hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế"

"Miễn lễ, ban toạ"____Chấn Y đế uy nghiêm nói, sau đó cùng Thái hậu ngồi xuống.

Đợi đến khi hoàng thượng động đũa, những người khác mới bắt đầu ăn, mọi người ăn uống nói chuyện vui vẻ, cũng có vài đại thần tiếng lên kính rượu cùng hoàng thượng, hắn cũng vui vẻ uống.

Sau đó một vài phi tần cũng xin biễu diễn tài nghệ, nỗi bật nhất là đích nữ của Uy Viễn hầu tướng quân, nàng được hoàng thượng khen ngợi, ban thưởng rất nhiều, ai cũng phải đỏ mắt ghen tị.

Bỗng có tiếng xì xầm, càng ngày càng lớn, Chấn Y đế nhíu mày, quay sang Lý tổng quản, Lý tổng quản không biết gì, nên đi lại chỗ  thái giám gần đó hỏi chuyện.

Không lâu sau Lý tổng quản hốt hoảng chạy lại.

"Hoàng thượng..... Tư Bích cung.......... cháy lớn.. "

"Cái gì"____hoàng thượng đứng lên, không nói không rằng bước thật nhanh về phía Tư Bích cung.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info