ZingTruyen.Info

Tu Mi Nhan Truyen

"Hoàng thượng"___Tư Bích Như vui vẻ ra tiếp giá, bỗng thấy sắc mặt của hoàng thượng không ổn, liền hỏi___"Người sao vậy? "

"Thật là phiền phức, vào đây trẫm nói cho ngươi nghe "

Tư Bích Như nhu thuận đi vào trong.

Sau khi nghe qua, Tư Bích Như bật cười, sao lại có người ngốc đến vậy, thật là thiếu kiên nhẫn.

"Hoàng thượng vẫn nên đi đến chỗ các phi tần khác, thần thiếp bụng to thế này, không thể hầu hạ người lại khiến mọi người ghen ghét "

"Nàng không tức giận khi trẫm đến nơi khác sao..? "

"Ngay cả hoàng hậu cũng không nói gì, thiếp chỉ là một phi tần, sao có thể so đo.... "____Tư Bích Như trầm mặc, giọng nói có chút buồn.

Chấn Y đế thở dài, ôm nàng vào trong lòng.

"Ngươi vì cái gì mà không tin ngươi có phân lượng cao trong lòng trẫm? "___Chấn Y đế nghiêm túc hỏi.

Tư Bích Như thoáng ngạc nhiên, nàng....  Sao có thể nghĩ đến việc này, nàng chẳng qua là vật phẩm được người khác đưa tới, được cuộc sống như thế này, nàng lẽ ra phải vui vẻ.... Chỉ là.. nàng là người Sở quốc, hắn là người Tân quốc, nói thế nào nàng vẫn là người ngoại bang, đây chính là khúc mắc lớn nhất trong lòng nàng.

Giá như nàng cũng là người Tân quốc.

Chấn Y đế vẫn ôm nàng, không nói gì, nàng không nói ra không lẽ hắn không biết, chỉ là vì sao nàng vẫn quan tâm chuyện thân phận như vậy, hắn quả thật đón không ra.

"Nếu một ngày, trẫm muốn cùng ngươi kề vai sát cánh, đoan chính đưa ngươi trở thành nữ nhân tôn kính nhất Tân quốc, ngươi có nguyện ý không"__chẳng hiểu sao hắn lại thốt ra lời này.

Tư Bích Như một phen kinh sợ, nhất thời không biết nói gì, nàng chưa bao giờ nghĩ hắn sẽ nói ra những lời đó...

"Hoàng thượng.... Người? "

"Trẫm nói thật. "

"Dù người nói thật, nhưng còn hoàng hậu, đại gia tộc phía sau nàng, các triều thần sẽ không bao giờ chấp nhận một vị hoàng hậu...... ngoại bang..... "

"Chẳng lẽ trẫm không thể quyết định được người chính thê của mình, như vậy làm hoàng thượng còn có ý nghĩa gì?.... "

"Thần thiếp sợ gây nên sóng gió, hoàng hậu cũng an phận..."

"Nàng ta an phận?  Ngươi sai rồi, ngươi cứ từ từ đợi xem nàng ta an phận đến khi nào. "

Tư Bích Như nhìn Chấn Y đế, cũng, không tiếp tục bàn về vấn đề đó nữa, hai người cùng nhau dùng bữa.

Chẳng qua là hôm nay là mười lăm, theo thường lệ hoàng thượng sẽ bãi giá Phượng Ca cung của hoàng hậu, dù không muốn nhưng Chấn Y vẫn không thể làm gì.

Lục hoàng hậu vui vẻ đón thánh giá, nàng đã chuẩn bị rất kỉ càng.

"Ngươi theo lời ta dặn"___Lục hoàng hậu phân phó cho ma ma của mình, người theo nàng từ phủ Lục gia đến, nên nàng rất tin tưởng nàng.

Hoàng thượng và hoàng hậu bước vào, Lục hoàng hậu nhìn ma ma, thấy ma ma gật đầu, nàng cũng bất đầu yên tâm!  Nàng nhất định phải hoài tự.

Chấn Y vừa bước vào nhận ra có gì đó khác lạ, mùi huân hương này.... thật kích thích người khác?  Hắn lạnh lùng nhìn sang Lục hoàng hậu, trầm mặc đứng đó.

Lục hoàng hậu tâm niệm rằng nàng hành sự không có chút sơ hở gì, nên không chú ý đến nét mặt của hắn, vẫn vui vẻ chuẩn bị.

"Hoàng hậu"

Nghe hắn gọi, Lục hoàng hậu dùng khuôn mặt dịu dàng nhất ngước lên, chỉ là bắt gặp khuôn mặt kia, thân nàng như bất động.

Chấn Y đế chán ghét, vốn nghĩ để nàng yên phận một thời gian, xem ra dù là hoàng hậu vẫn không an phận.

"Nàng dùng huân hương? "

Lục hoàng hậu cả kinh, trợn mắt to nhìn hắn, nàng biết huân hương là điều cấm kỵ, hắn cực ghét phi tần sử dụng huân hương..... Nàng vẫn chưa hoàng hồn hắn lại nói tiếp.

"Trẫm nghe nói gần đây có người tố cáo Lục đại nhân, ỷ thế làm càng không xem vương Pháp ra gì, hoàng hậu nói trẫm nên làm gì....? "

"Thiếp..... "__nàng chỉ biết lấp bấp  trả lời...

Chấn Y hết kiên nhẫn, đã thế hắn sẽ nói ra hết.... Kể cả việc nàng hại Thục phi..

"Đừng tưởng trẫm không nhìn ra, ngươi là người phía sau chuyện của Thục phi "

Lục hoàng hậu lại lần nữa chấn động, nàng quỳ xuống  ..

"Hoàng thượng, thần thiếp bị oan, thần thiếp.... "

"Trẫm nói với ngươi, chẳng lẽ ngươi nghĩ trẫm không có chứng cứ, trẫm nghĩ qua một thời gian đã, chỉ là ngươi lại không an phận, dùng cả huân hương, ngươi là muốn hoài tự đến vậy? "

"Hoàng thượng, thần thiếp biết sai rồi, thần thiếp không nên hãm hại Thục phi muội muội "

"Ngươi biết tội hãm hại hoàng tự là như thế nào không? "

"Hoàng thượng.... "

"Lý tổng quản, truyền ý chỉ trẫm, hoàng hậu tâm tình không tốt, nhẫn tâm mưu hại hoàng tự, lệnh cấm túc, đợi trẫm bàn bạc xem có nên phế vị không"____sau đó khoát tay áo bỏ đi.

Lục hoàng hậu nuớc mắt rơi lã chả, mất đi phong thái uy nghiêm hằng ngày, liều mạng dập đầu.

"Hoàng thượng, hoàng thượng thần thiếp sai rồi, hoàng thượng cầu người xem sét tình nghĩa bao nhiêu năm nay.... Hoàng thượng"

Tiếc là Chấn Y đế đã bỏ đi thật xa, cũng không để ý đến lời nói của hoàng hậu, vẫn bước về phía trước không do dự.

Những gì nàng làm, hắn đều biết, chỉ là chưa đến lúc vạch mặt, cho đến nay Lục gia càng lúc càng loạn, ai nói sau này không có ý tạo phản, Lục gia lại là đại gia tộc, đích nữ lại là hoàng hậu, thế lực như vậy, hắn không nên để lâu, tránh đêm dài lắm mọng.

Sáng hôm sau, ý chỉ ban ra, tất cả các phi tần đều biết, lại có thêm chuyện để họ nghị luận.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info