ZingTruyen.Com

TƯ MĨ NHÂN TRUYỆN

CHAP 10.

BngNguyn995

"Nương nương, người chờ nô tì với, nương nương "____Ngọc Tâm lo lắng chạy theo hướng Tư Bích Như rời đi.

Tư Bích Như vẫn không có định dừng lại, cứ thế bước đi thật nhanh, cho đến khi *Rầm*

Tư Bích Như va vào 1 người, nàng đang bực nên tiện thể rất muốn phát tiết.

"Đi đứng......... "Chưa kịp nói xong  thì mắt nàng mở to, há miệng.... Trong thật mất quy củ mà

"Nô tì tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng long thể an khang "___nàng cuối đầu e thẹn, nếu mà nàng cẩn thận hơn thì... Nàng nhìn xung quanh yên tĩnh mới thở phào nhẹ nhõm, nếu có tai vách mạch rừng thì nguy.

"Đứng lên đi, ái phi có vẻ gấp gáp nhỉ? "____ánh mắt Chấn Y nhìn nàng, trên người nàng có hương hoa sen nhàn nhạt, là thứ mà hắn rất thích nên có chút lưu luyến.

"Nô tì... " __*cắn cắn môi, mắt liên tục đảo* đôi mắt thoáng lên tia đắt ý hẳn là nghĩ ra gì đó liền rồi.

"Nghe nói Tĩnh Di viên cảnh sắc không tệ, vì nhất thời tò mò nên mạo phạm thánh thượng, mong hoàng thượng trách phạt "

"Trẫm lại không thấy như vậy"____Chấn Y đế vẫn không buông tha cho nàng, tiến lại gần nói.

Tư Bích Như nguyền rủa trong lòng, vì hắn cao hơn nàng 1 cái đầu, hắn lại gần thì nàng phải ngước lên đau cả cổ, thế nên nàng lùi lại vài bước.

Thấy thế, Chấn Y đế tưởng nàng chột dạ, hừ!  Cũng chỉ là kẻ ngoại bang,  Chấn Y đế bỗng mất hứng, lạnh nhạt nói.

"Ái phi có gì phải lùi lại, là do làm gì sai trái. "

"Hừ, còn phải nói!  Người cao hơn ta cả 1 cái đầu, ngước lên thì mỗi cổ, nên lùi vài bước"____do hắn gãi ngay đúng chỗ ngứa nên nàng đem hết suy nghĩ ra mà nói.

Rồi!  Xem như xong.

Chấn Y đế nhìn nàng, rồi lại nhìn mình, ước lệ chiều cao của nàng, sau đó bật cười.

Tư Bích Như lại nghĩ mình chọc giận hắn, trên trán bắt đầu lắm tắm mồ hôi.

"Hoàng thượng thứ tội"___nàng quỳ xuống, giọng nói lo lắng.

"Ái phi làm gì sai? "

"Nô tì... nô tì cả gan dùng 'ta'.... "

"Haha..... "Chấn Y đế bật cười, người này thật khác so với các phi tần khác, luôn đúng mực quy củ, nói chung là cứng ngắc, còn đối với nàng, hắn lại thấy có gì đó vô tư, thẳng thắng, tạo nên vẻ mới mẽ cho hắn.

"Không việc gì!  Ái phi đi Tĩnh Di viên với trẫm"

"Hả... "____Nàng ngạc nhiên hỏi lại. [Cái bà này vừa mới phạm thượng xong í ạ... 😂😂]

"Ái phi không thích? "

"Không....nô tì rất cao hứng "____dù có tập luyện cở nào thì trước mặt hắn nàng vẫn hay đỏ mặt và nói chuyện không được tự nhiên lắm.

"Haha"____Chấn Y đế 1 lần nữa bật cười, sau đó cũng bước đi.

"Ngươi nói xem, hoàng thượng có phải có vấn đề về chỗ này *chỉ vào đầu* không"____Tư Bích Như nghe nói hoàng thượng rất lãnh đạm, ít khi cười, cớ sao khi thấy nàng hắn lại hay cười như vậy.

Lưng của Ngọc Tâm 1 mảng mồ hôi lạnh, không ngờ chủ tử của mình lại có thể nói ra những lời này, tội phạm thượng là không nhẹ đâu, huống hồ chủ tử nàng còn mạo phạm những 3 lần 😑😑

"Nương nương không nhận ra là hoàng thượng rất cao hứng khi nói chuyện với người không? "

"Có sao, ta lại thấy hoàng thượng cứ thích dồn ta vào đường cùng, hừ.... "

"Xuýt, người nói nhỏ thôi, hoàng thượng nghe lại mất hứng"

"Ân, ta biết rồi"___Tư Bích Như nhìn thoáng qua người trước mặt, con người tôn quý nhất Tân quốc, vị quốc vương hiên ngang, khuôn mặt tuấn tú làm cho bao thiếu nữ mơ ước, khụ nghĩ tới nàng lại đỏ mặt.

Chấn Y đế đi ở phía trước, bên cạnh là Lý tổng quản.

"Hoàng thượng.. "___Lý tổng quản e ngại nói, những lời nói của 2 người phía sau sao lại không nghe, thế mà hoàng thượng vẫn rất cao hứng.

"Ngươi không thấy nàng rất thú vị sao"____hoàng thượng khoé môi mỉm cười.

Tâm Lý tổng quản chấn động. Xem ra phân lượng của Trang Sung Dung đối với hoàng thượng là không hề nhẹ, cần phải lưu ý nhiều hơn.

Tĩnh Di viên là nơi rất đẹp, xung quanh đủ loại hoa khoe sắc, lại yên tĩnh, thật khiến người ta thoải mái.

Cả 2 bước lại cái đình nhỏ gần đó, ngồi xuống, cung nữ bắt đầu dọn điểm tâm lên cho 2 người.

Tư Bích Như hưng phấn ngắm nhìn xung quanh.

"Hoàng thượng, người xem nơi này thật là đẹp! "___nàng cảm thán sau đó quay qua phía Chấn Y đế, đôi mắt phượng mở to càng thêm trong trẻo, làm cho Chấn Y đế có nhất thời không biết nói gì.

"Hoàng thượng... "___Tư Bích Như lay cánh tay hoàng thượng hỏi.

"Ân, đẹp lắm"____Chấn Y đế thoát khỏi suy nghĩ, nhẹ giọng trả lời.

Cả 2 thoáng chốc im lặng.

"Hoàng thượng có muốn chơi cờ? "__nàng cực ghét cái không khí này, đành lên tiếng phá vỡ, liếc mắt thấy bàn cờ nên nãy ra ý tưởng, nàng chơi cờ cũng không tệ.

"Ái phi biết chơi cờ"

"Lúc trước có tìm hiểu sơ qua "___nàng cười hì hì trả lời.

Hoàng thượng gật đầu ra hiệu, Lý tổng quản hiểu ý, sắp xếp lại bàn cờ, không lau sau cả 2 bắt đầu chơi.

"Ai ở phía trước"___nử tử y phục màu hồng lựu rực rỡ nhìn về phía trước thấy có người

"Bẩm Lăng Sung Dung nương nương, là hoàng thượng cùng Trang Sung Dung đang ở đó"____1 tên thái giám nhanh chóng nói.

Lăng Sung Dung đôi mắt sáng lên khi nghe tới hai từ hoàng thượng, bỗng trùng xuống khi nghe tới Trang Sung Dung, hiếm khi gặp hoàng thượng nàng há có thể bỏ lỡ, nếu từ chỗ Trang Sung Dung mời được hoàng thượng đi, haha!  Thật muốn xem khuôn mặt của nàng ta (Tư Bích Như)  như thế nào.

Nghĩ là làm, nàng liền bước tới chỗ Chấn Y đế.

"Yaaa, hoàng thượng người lại thua nô tì nữa rồi!  Haha"____Tư Bích Như hưng phấn, không ngờ hoàng thượng có thể dễ hạ gục đến vậy, nàng hưng phấn mà quên cả quy củ.

Chấn Y đế môi giật giật, cái phi tần này thật không để hắn vào mặt, chỉ là đây là lần đầu có vị phi tần không để ý tới hắn là hoàng thượng mà ra tay nhẹ.

"Ngu xuẩn"___Lăng Sung Dung khinh miệt 

"Nô tì tham kiến hoàng thượng"___sau đó nhẹ giọng vấn an.

Chấn Y đế thoáng mất hứng lạnh nhạt quay về phía Lăng Sung Dung.

"Ái phi làm gì ở đây"

"Nô tì nghe nói cảnh vật ở Tĩnh Di viên rất đẹp, liền chuẩn bị tí điểm tâm đến đây thưởng thức, không ngờ lại gặp hoàng thượng ở đây"

*hừ, 1 chữ hoàng thượng, 2 chữ hoàng thượng ,nàng ta không thấy mình à*____Tư Bích Như có hơi tức giận, giống như nàng đang làm nền cho 2 người họ vậy.

Nàng nhìn Lăng Sung Dung, khuôn mặt trang điểm tỉ mỉ, mắt ngọc mày ngài thật là sinh động. Nhưng do trang điểm quá tỉ mỉ làm nó có phần cứng ngắc không tự nhiên, vẫn là khuôn mặt mộc như nàng vẫn thoải mái hơn.

Chấn Y đế cũng nhìn Lăng Sung Dung, làm cho nàng ta rất cao hứng, lòng thầm nghĩ mình nắm chắc phần thắng, không ngờ là hoàng thượng lại quay sang Tư Bích Như, tiếp tục ván cờ.

Hành động này làm cho Tư Bích Như lẫn Lăng Sung Dung không ngờ tới, vẫn ngơ ra đó.

"Ái phi không muốn chơi nữa sao"___Chấn Y đế nhìn Tư Bích Như nói.

Tư Bích Như hiểu ý, cười cười tiếp tục ván cờ.

Lăng Sung Dung tức giận, cắn cắn môi đứng đó không biết làm gì.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com