ZingTruyen.Info

Truyen Tam Linh Hon Ma Trong Benh Vien

Trước tiên xin cảm ơn tất cả các bạn, anh chị,... gần xa đã quan tâm , đón đọc và ủng hộ tinh thần của Nhân trong thời gian qua.

Cho mình xin lỗi vì không giữ đúng lời hứa up tập cuối này kịp ngày hẹn. Mong mấy bạn hiểu cho , gần Tết bận rồn khá nhiều , bên chỗ kiểm duyệt nó ăn tất niên quên luôn duyệt bài cho mình up -_-

Mong sau khi đọc xong tập cuối này, mọi người sẽ hiểu hơn về Thế Giới Tâm Linh, có ma thật không ? Nơi mà một người sau khi chết sẽ ra sao, giải thích những hiện tượng kỳ lạ trong cuộc sống, và quan trọng nhất !!!! Dẹp bỏ được quan niệm mê tín dị đoan , những người lợi dụng Cõi Âm để trục lợi....

Hi vọng các bạn sẽ share nhiệt tình truyện này, à cũng không cần, chỉ riêng tập cuối này thôi cũng được. Mình không phải muốn nổi tiếng :))))) , vì đây là đam mê của mình, mình sẽ tôn trọng nó , mình có công việc khác ổn hơn để kiếm tiền ^^

À tại sao lại phải share à ? Bạn đọc hết sẽ hiểu thôi . Thôi không dài dòng nữa mời bạn đọc tập cuối !!! Tén ten ten tèn ....*

-----------------------------------------------------------

Bà thầy cúng ngồi trong phòng bác sĩ Hậu từ bao giờ, khi tôi và anh Sơn bước vào thì thấy ông Hậu vẻ mặt sợ sệt xanh lè như tàu lá chuối....

" Hai "em" ngồi đó đi. "

Tôi chợt run bắn người , anh Sơn thì đơ ra. Lạ thật , tại sao bả lại kêu hai đứa tôi là "em" trong khi chúng tôi đáng tuổi con cháu bả. Rồi tôi cũng bình tỉnh đáp lại.

" À mấy nay con kiếm bà quá trời luôn..."

Chưa nói dứt câu , ánh mắt của bả nhìn tôi vô cùng đáng sợ. Trời ơi nó không có thần , nó mơ mơ màng màng mà sâu hoắm kỳ lạ lắm. Tôi gặp bả ngoài tiệm nước mấy lần rồi, đâu đến nỗi không biết, nhưng chẳng hiểu sao mắt bả kỳ này lạ lắm....

" Chị không phải là bà Mậu , chị là Ngân đây. "

Bảo đảm dù cho một nhà văn có miêu tả hay cách mấy cỡ Nguyễn Tuân chẳng hạn , cũng không thể tả rõ cái khung cảnh đó được đâu. Từ lúc cái câu từ trong miệng " bà bán nước " phát lên một cách rõ ràng ,...rùng rợn, cho đến khi tôi té bịch xuống sàn nhà vì hết hồn, anh Sơn run lẩy bẩy, ông Hậu thì thở dốc sợ hãi mệt mỏi.....không khí trong phòng nén chặt kiểu như chỉ cần đưa tay bóp , chúng sẽ vỡ vụn ra.........

" Chị...chị....hai , là chị hai thật không vậy chị..." - Anh Sơn như muốn khóc rõ ràng nói từ câu một.

" Em ... là em sao em .... " - Tới lượt ông Hậu sụt sùi đang khóc vừa vui mừng vừa sợ hãi...

"Bà bán nước" không đáp lời họ, bả chỉ để mắt nhìn vào một cõi xa xăm bên ngoài cửa sổ , im lặng một lúc lâu...

Tôi thì lúc đó sợ quá rồi, tay chân cứ đơ đơ run rẩy, miệng thì không mở ra nói được , với cũng không biết nói gì , còn cái đầu lúc đó thì ôi thôi nó nặng ỳ , chẳng suy nghĩ cái gì được.

Thì chợt bả mở miệng nói.

" Mọi chuyện sẽ được sáng tỏ ngay lúc này thôi....Phải , em là Ngân đây anh Hậu , em biết trong thời gian qua , anh đau buồn nhiều lắm, và có cả những chuyện rùng rợn đến tìm mọi người trong giấc mơ mà chẳng thể nào giải thích được. Cũng đúng , em đã chết , mọi chuyện này đều thuộc về tâm linh, người sống thì làm sao hiểu được.

Chuyện bắt đầu từ cái ngày định mệnh đó, cái ngày mà em không-hiểu-tại-sao mình lại chết....

Ngày 28/12 em theo lịch trực mang hồ sơ bệnh án của anh sang dãy T để phụ điều dưỡng. Kiểm tra hồ sơ bệnh án thì bất chợt em rùng mình khi ở ngày 25/12 có hai bệnh nhân cùng tên tuổi năm sinh, nhưng kết quả xét nghiệm của chị Nguyễn Ngọc Nhàn nguyên quán Tây Ninh lại...chính là kết quả xét nghiệm của chị Nguyễn Ngọc Nhàn nguyên quán Tp.Hồ Chí Minh. Tức là người ở Tây Ninh mới chính là người bị ung thư giai đoạn cuối chứ không phải người ở Tp.Hồ Chí Minh....

Khi phát hiện ra điều đó em sợ lắm....em chẳng hiểu sao lúc đó mình lại nhức đầu đến như vậy. Việc nhầm lẫn đó chỉ có mình em phát hiện ra , các chị y tá khác không biết. Nếu như mọi chuyện bị phanh phui anh sẽ đánh mất cả sự nghiệp của chính mình, nên...em đã quyết định phi tang trang đó trong hồ sơ bệnh án....

Nhưng không hiểu sao , vừa tính xé trang đó , thì như có ai kêu tên em rất ớn lạnh, giọng nói ghê rợn lạnh tanh , ... lúc đó em sợ hãi chạy ra ban công nhìn xung quanh thì thấy một bệnh nhân chảy máu rất nhiều .....

Em hỏi :" Chị gì ơi , chị bị gì vậy , sao không vào giường nằm đi chị ... " thì chị ấy ngước mặt lên, khuôn mặt ghê rợn như của anh , Sơn và em Nhân này đã mơ thấy mấy hôm nay. Sau đó chị ta chửi em là đồ giết người, là đồ thiếu trách nhiệm, chị ấy thề sẽ nguyền rũa em....

Xong một lúc em chưa hiểu chuyện gì thì chị ấy lao người ra ban công nhảy xuống đất, theo quán tính em cũng chồm người ra xem thì tự nhiên em thấy mình lơ lửng trên không trung rồi sau đó em không thấy gì cả, nhưng đồng thời mọi suy nghĩ xung quanh của tất cả mọi người chẳng hiểu sao em lại "đọc" được hết.....khi đó em biết mình đã chết..... "

Tôi không nén nổi tò mò nên vọt miệng hỏi ngay.

" À chị Ngân , rồi sự thật là có ai xô chị ngã không vậy chị ? "

Chị tiếp tục kể.

" Ban đầu chị cũng nghĩ như vậy, nên chị hay "hiện" về trong giấc mơ của Sơn , mong em trai chị sẽ tìm hiểu rõ nguyên nhân vì sao chị chết. Nhưng sau đó vô tình chị biết được một điều...

Khi người ta sống , tần số dao động trên sóng não của họ hoạt động như là trung tâm điều khiển cơ thể. Ví dụ như khi người ta đói, thì trên não sẽ phát thông tin và điều khiển tay , chân đi tìm thức ăn , sau đó bỏ vào miệng , nhai nuốt, tiếp theo là hệ tiêu hóa làm việc.....thì khi ấy ở trên sóng não của người đó được đáp lại nhu cầu và hết đói....Điều đó sẽ giải quyết được nhu cầu của sóng não, và của cả cơ thể. Cũng tương tự thế với khi mệt thì sóng não "ra lệnh" cho cơ thể ngưng nghỉ, khi khát thì uống nước, khi cần tiểu tiện đại tiện thì giải quyết....

Thật khó chịu nếu như khát nước mà lại đi ăn , và ngược lại đúng không...

Thế nên khi chị biết mình đã chết , lúc ấy chị chẳng còn cơ thể, chẳng còn tay chân để hoạt động, chị ý thức biết rằng mình chỉ là một dạng năng lượng , một dạng sóng âm tồn tại trong khoảng không, không thể thấy được...

Những người chết thanh thản , sóng não họ yếu dần, cộng với cơ thể đồng thời ngưng thở tim ngưng đập, thế nên sóng não của họ rất yếu , nó không tác động được vào sóng não của người sống.

Còn những người chết bất đắc kỳ tử , như tự vẫn , bị giết , chết không rõ nguyên do....Dù tim họ ngưng đập , ngưng thở nhưng sóng não của họ chưa yếu đi , nó vẫn còn tồn tại dưới trạng thái sóng của người sống, cho nên nó tác động với những người sống được , gây ra cho họ ảo giác và họ nghĩ rằng mình gặp ma, chỉ mình họ thấy , người khác không thấy được....

Những người này đa số là những người có sóng não hoạt động mạnh, (hay dân gian còn gọi là yếu bóng vía) như là những người bị bệnh thần kinh, động kinh , tâm thần.....ví dụ như bà Mậu đây, ngày xưa bả tự tử không thành đâm ra nửa điên nửa tỉnh thế nên sóng não bả luôn "hợp" và dễ cộng hưởng với những sóng não của người chết...

Trở về với việc có ai giết chị không, thì sự thật là chị tự nhảy xuống do bị ảo giác thấy vong hồn của bệnh nhân Nguyễn Ngọc Nhàn tự tử chết oan hiện về.

Chị Nhàn sau khi chết mới biết được rằng mình không phải bệnh nhân ung thư thời kỳ cuối mà là do nhầm lẫn tai hại, nên đâm ra chị giận dữ hận thù tột cùng, cộng với nỗi đau đớn khi chỉ là một dạng sóng không thể làm mọi việc ngoại trừ tác động vào sóng não người khác và gây ra cho họ bị ảo giác..."

Tôi đổ mồ hôi lạnh nhưng cũng thấy chuyện này khá bổ ích , vì ít ra mình cũng hiểu được một điều gì đó...

" À chị Ngân rồi oan hồn chị Nhàn đó sao rồi chị ? "

" Khi phải " lang thang " khắp nơi , vong hồn của chị Nhàn luôn tồn tại rất mạnh, suýt mấy lần chị ấy gây ra ảo giác được cho anh Hậu và khiến anh ấy tự tử. Nhưng cũng may là lúc đó chị và chị Nhàn "gặp" được vong hồn của chú em, tức là bệnh nhân Lưu Tử Cường cũng mất cách đây vài ngày.

Chú ấy khuyên nhũ giải thích cho chị Nhàn hiểu thông qua tư tưởng. Hôm đó rất nhiều ca cấp cứu , mà chỉ có vài y tác và bác sĩ làm việc , cộng thêm một trường hợp hi hữu đến mức khó tin là có hai người lại cùng tên cùng tuổi đến như vậy, cho nên Bác Sĩ cũng là con người và việc mắc sai lầm chắc chắn là điều không phải không thể xảy ra...

Cuối cùng chị Nhàn cũng thông cảm cho bác sĩ Hậu và xin lỗi vì gây ra cái chết cho chị , sau đó chị ấy bắt đầu yếu dần và không còn tác động vào sóng não của người sống được nữa, vì lúc ấy chị Nhàn đã dẹp bỏ mọi tư tưởng hận thù , trở thành sóng âm bình thường..."

Anh Sơn hỏi :

" À chị hai , tại sao hôm bữa Nhân với em gặp bà bán nước mà bà đó lại nói là không gặp em vậy chị. "

Chị Ngân đáp :

" Lúc đó không phải là bà Mậu đâu mà chính là chị đấy, chị tác động vào bả cũng như chị đang hiện tại (dân gian còn gọi là nhập hồn). Vì lúc đó chị vẫn còn mang tư tưởng là mình bị giết cho nên chị cứ tưởng Nhân là người xấu (!) muốn tìm hiểu về chị để trục lợi.

Và do lúc đó vì quá mang tư tưởng của người chết oan, chị chỉ có thể tác động vào giấc mơ gây cho em ảo giác thấy được cảnh chị về và nói bị giết , chứ không thể đọc được suy nghĩ của em cũng như mọi người. "

Tôi thoáng mừng vì đã hiểu, tôi tranh thủ hỏi tiếp.

" Vậy là giấc mơ kinh dị em , anh Sơn , bác Hậu mơ thấy , chính là do hồn oan của chị Nhàn tác động phải không chị ? "

" Đúng vậy, lúc đó vì mọi chuyện quá rối ren , nên sóng não của mọi người hoạt động khá mạnh để suy nghĩ, cộng với việc em hay thức đêm trông chú, anh Hậu hay buồn bã vì nhớ chị và Sơn cũng hay thức đêm làm việc....cho nên khi ấy sóng não của mọi người rất dễ bị tác động , do vong hồn của chị Nhàn luôn mang tư tưởng hận thù như chị nói ở trên , quá mạnh , nên việc tác động gây ảo giác cho mọi người là điều không phải khó...."

Tiếp tục giải quyết thắc mắc của mình , tôi hỏi :

" À còn bài thơ em hay nằm mơ thấy là sao chị ? "

" Cái đó là của một vong hồn khác nữa , người này chết thê thảm ở dưới Sóc Trăng , và người này cũng tìm cách tác động với em , với mục đích gì thì chị không rõ. Nói chung vong đó không liên quan đến chuyện này. "

Tôi thoáng rùng mình, chuyện này chưa giải quyết lại tiếp tục đến chuyện khác.

" À Nhân , còn chuyện Facebook của em đột nhiên bị khóa là như thế này.

Hôm em đi chụp hình trong bệnh viện, rất nhiều vong hồn muốn tác động vào tư tưởng của em, hù dọa em, nhưng họ không thể làm được. Vì lúc ấy em đang trong trạng thái vui vẻ, và em là một người sống tích cực, giàu cảm xúc ... cho nên họ không thể tác động vào em được...

Thế nhưng khi em up lên vô tình một người nào đó trên facebook người đó cũng bị yếu bóng vía , cho nên khi nhìn vào tấm hình ở cuối dãy hành lang bệnh viện , người này vô tình bị một sóng âm nào đó trong bệnh viện này tác động lên sóng não, nên chỉ mình người đó thấy mà không phải ai cũng thấy.

Em nên nhớ rằng những tấm ảnh hồn ma , ai cũng nhìn thấy chẳng qua là sản phẩm của Photoshop . Sự thật những hồn ma như chị đã nói chỉ là một dạng sóng, một dạng năng lượng, và tất nhiên không bao giờ nhìn thấy được, kể cả máy ảnh tối tân cách mấy cũng không thể "thấy" được...

Trở về câu chuyện , người này thấy bóng ma , nên họ chia sẽ về tường, vô tình facebook của em nhiều lượt kết bạn , thế nên bị khóa bắt xác nhận danh tính.

Khi em xác nhận danh tính rồi , nhưng lúc đó vì do chị cứ nghĩ em là người xấu nên chị tìm cách vào facebook em (nghe có vẻ hơi khó thuyết phục nhưng là sự thật) và xóa tấm ảnh đó. Vì chị cũng là một dạng sóng nên khi tác động vào mạng cũng là một dạng sóng việc đó không khó lắm.

Facebook phát hiện sự cố khi đã khóa facebook em rồi mà chẳng hiểu sao lại đang hoạt động , lúc đó chị đang đăng nhập facebook em, thế nên họ khóa liên tục mấy ngày liền để kiểm tra sự cố hi hữu này. "

Tôi như nở từng khúc ruột khi các thắc mắc của mình đã được giải quyết . Chị Ngân lại tiếp tục nói.

" Nhân , chị biết em có khiếu viết văn, thế nên em giúp chị chuyện này được không ?

Em hãy viết lại những lời chị kể nảy giờ và cho thật nhiều người cùng biết để họ hiểu rõ hơn về thế giới Tâm Linh của người sau khi chết.

Em hãy cho họ biết rằng , còn sống là còn hi vọng , cuộc đời luôn cho mình một niềm tin một cơ hội vào ngày mai. Thế nên khi tìm đến cái chết bằng cách tự tử, tuy cơ thể đã ngừng hoạt động nhưng họ vẫn có thể cảm thấy được mọi thứ trong cuộc sống. Điều đó còn đau khỗ hơn rất nhiều lần....

Ví dụ như bà Mậu đây, ngày xưa chồng con bả chết, bả uống thuốc ngủ tự tử, tưởng là ra đi thanh thản, không có đâu !

Thuốc ngủ làm não ngưng hoạt động có thể "ngủ" nhưng cơ thể thì lại không muốn ngủ, muốn hoạt động, nên đâm ra như bị bóng đè khó chịu , mệt mỏi vô cùng.

Rất may bả không chết, nhưng lại thấy những người chết hù dọa, cảm giác đó không thoải mái đâu....

Chị gặp rất nhiều vong hồn vì muốn ở bên nhau mãi mãi cho nên tìm đến cái chết , nhưng đó lại là sai lầm . Khi chết đi , ban đầu họ rất hạnh phúc khi hiểu được người kia rất yêu mình, nhưng...họ lại chẳng có tay để ôm nhau , chẳng còn môi để hôn nhau, chẳng còn gì cả để đáp ứng lại nhu cầu của một đôi đang yêu cần có. Em thử tưởng tượng xem, biết rất rõ một điều gì đó mà chẳng thể làm được nó đau lắm không ....

Chị cũng gặp những người tự tử vì phá sản , nợ nần. Họ nghĩ chết là hết, không có đâu, đó chỉ là một cách trốn chạy hèn hạ. Một vong treo cổ vì công ty ông ta đổ nợ , nhưng sau đó ít hôm vợ ông ta trúng độc đắc và trả hết số nợ đó. Ổng có hối hận cũng chẳng còn kịp...suốt đời vẫn là vong hồn lang thang vì tiếc nuối....

Nhưng cũng có những oan hồn tần số sóng hoạt động mạnh mẽ nhưng họ lại không tác động vào người khác và hại người ta. Đó là những người bị giết, họ không thể tác động vào não của những người giết họ, nhưng họ có thể tác động vào não của những người thi hành pháp luật , chức trách đòi lại công bằng cho họ.....Luật nhân quả không tha một ai , mọi việc làm xấu xa cũng sẽ đền tội.

Em hãy cho những người hay cầu cơ biết rằng , những con số họ thấy , chẳng qua là ảo giác của một số vong ngoài nghĩa địa khi sống có máu cờ bạc đỏ đen tác động vào.

Một số người do may mắn trùng hợp mà trúng số cứ nghĩ là mình được cho số, thật ra không phải....việc đó diễn ra nhiều lần sóng não của người đó sẽ rất dễ bị tác động bởi những vong hồn tần sóng mạnh khác......và liên tục gặp ác mộng khỗ sỡ.

Xét ra sống bằng đồng tiền lao động chân chính và sống như một người cõi dương không quấy nhiễu cõi âm để trục lợi sẽ rất bình an hạnh phúc...

Em cũng cho mọi người biết rằng, đừng bao giờ nghĩ mình làm chuyện bậy bạ xong , đi chùa là hết, không có đâu.

Khi đi chùa đối với đạo Phật, và đi nhà thờ đối với đạo Thiên Chúa, lúc đó người ta đa số cần một nơi để đặt niềm tin hi vọng. Thì khi ấy tư tưởng của họ bắt đầu tích cực, đỡ được phần nào lo lắng....

Thế nên những người bị người âm quậy phá nên đưa đi chùa hay nhà thờ tùy theo đạo họ theo, lúc ấy vào môi trường có nhiều tần số sóng tích cực , ắt hẳn vong hồn mang tần số tiêu cực đó sẽ dần tan biến....

Và em cũng cho mọi người biết rằng , khi sống làm nhiều việc tốt, tích đức ,thì khi chết vong hồn sẽ tích cực sẽ giúp đỡ được cho gia đình mình (còn gọi là phù hộ trong dân gian) . Còn những người sống làm chuyện xằng bậy thì khi chết sẽ mãi mãi là một sóng âm không bị triệt tiêu(hay còn gọi là siêu thoát) phải tìm cách cộng hưởng với sóng não người khác , muôn lần đau khỗ...."

Nói đến đây, gần như đã giải quyết được rất nhiều thắc mắc của mọi người, tôi thấy "bà bán nước" bắt đầu mệt mỏi, lúc ấy chắc hẳn chị Ngân đã sắp "xuất" ra vì chị đã trở thành một dạng sóng âm bình thường vô hại....Tôi tranh thủ hỏi...

" À chị Ngân , làm sao để biết một người bị vong theo hay bị hồn ma theo quấy rối ? "

Chị Ngân nói giọng yếu đi.

" Hãy dẫn họ đến nơi có nhiều dơi, nếu dơi bay trúng họ , chắc chắn họ đang bị theo. Vì loài dơi bay theo tần sóng âm thanh , nó phát ra để xác định mọi vật cản và đợi tần sóng âm thanh phát lại về , sau đó nó bay không đụng vật gì cả, dù trong bóng đêm không ánh sáng.

Nhưng một người bị theo, tấn số sóng âm của họ yếu thế nên khi tần sóng của dơi phát ra nó không nhận lại được, nên việc đâm trúng là hiển nhiên...

Anh Hậu , em biết anh vẫn còn yêu em lắm, nhưng sự thật anh hãy chấp nhận và bước tiếp trên con đường phía trước. Có lẽ mình có duyên mà không nợ......

Sơn, chị xin lỗi đã bỏ em lại , em gắng giữ gìn sức khỏe và sống thật tốt...."

Nói đến đây, chị Ngân im hẳn, bà bán nước xỉu....

-------------------------------------------------------------

Câu chuyện đến đây là hết, mọi thắc mắc của các bạn suốt 6 tập qua đã được giải đáp. Có lẽ sau khi đọc xong bạn đã hiểu vì sao tôi lại xin bạn share truyện này rồi phải không.

Thế giới Tâm Linh cũng như thế giới người sống, có mấy tỷ sóng dương cũng sẽ có mấy tỷ sóng âm, và những giải thích ở trên chưa hẳn là hoàn toàn chính xác, vì cũng như cuộc sống bình thường đâu gì là chắc chắn đâu.

Còn về việc sau đó anh Sơn ra sao , bác Hậu thế nào , bà thầy cúng làm gì....xin cho tôi không được kể, vì họ là người thật việc thật không phải nhân vật hư cấu, họ vẫn còn cuộc sống của riêng mình .

Truyện Tâm Linh : Hồn ma trong Bệnh Viện đến đây là hết.

Chúc tất cả mọi người có một cái Tết Ất Mùi thật vui vẻ , sức khỏe dồi dào, giàu có an khang, tiền vàng đầy đủ, no đủ gia đình và quan trọng nhất là tình người luôn to bự ...

----------------------------------------------------------------------------------

À khoan khoan tôi có điện thoại tí.

" Alo Nhân nghe đây...."

" Sao ? Sóc Trăng ? À đúng rồi tui là tác giả của truyện Tâm Linh đó. "

" Đâu bạn gửi hình cho tui xem thử xem. "

Mở điện thoại lên , trời ơi !!!! Tôi đánh rơi cái lumina lộp bộp xuống đất vì trông thấy hình ảnh làm tôi phát ói !!!

Trong hình , một con chó bị xé toạc ra làm đôi , rất gọn, không phải dùng dao hay kéo gì cả......Sức người chắc chắn không bao giờ làm được rồi.

" Quái vật hả , có vẻ hư cấu và hứng thú, rồi ok mùng 6 tui sẽ xuống bạn... "

Hết !

Funk

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info