ZingTruyen.Info

Truyen Tam Linh Hon Ma Trong Benh Vien

Tôi không biết khi yêu người ta như thế nào, nhưng hiện tại tôi đang rất rõ cảm giác của một người mất đi tình yêu.

Quan sát camera đặt lén trong phòng bác sĩ Hậu, do anh Sơn chã hiểu sao lại đặt được, một người thất thần buồn bã, luôn trong trạng thái mơ mơ màng màng vô hồn.

Bác Hậu trông thật tội, xuống sắc thấy rõ vì những đêm mất ngủ....

Lúc phải làm việc gặp bệnh nhân, thân nhân, ổng cười cười nói nói chu đáo lắm. Nhưng sau khi mọi người ra khỏi phòng , chỉ còn mình ổng với cô độc, ổng cứ trầm tư buồn bã...

Người ta nói một người sẽ sống thật với chính mình khi họ cô đơn. Đúng vậy, có lúc thấy vai nấc lên cầm di ảnh của ai đó, đoán là chị Ngân, tôi biết ổng đang khóc.

------------------------------------

Tôi vào fb chị Ngân ghé tường của bác sĩ Hậu. Rất rất nhiều trạng thái được cập nhật nhưng để chế độ riêng tư chỉ cho fb chị Ngân thấy.

Ngày 28 /1 nội dung cập nhật như sau.

" Ngân ơi tại sao em lại bỏ anh ...Anh đã làm gì có lỗi để em phải tim đến cái chết đau đớn như vậy.Trở về bên anh đi Ngân..."

Ngày 29/1

" Ngủ một giấc đến trưa mệt mỏi vì đêm qua thức trắng , anh vội bật điện thoại như thói quen để xem tin nhắn nhắc nhở của em.

Vội lên fb để xem em cập nhật hình đi ăn tối qua của hai đứa mình . Vội kiểm tra dưới bếp xem em đã chuẩn bị cafe điểm tâm cho anh chưa...

Nhưng chẳng có gì ngoài mình anh cô đơn lạnh lẽo trong căn nhà đầy ắp kỷ niệm của hai đứa minh...."

Ngày 30/1

" Đi trên con đường quen thuộc của hai đứa mình nhưng sao chỉ mình anh lẻ loi. Anh nhớ khi qua đường Nguyễn Trãi anh hay trêu cái váy em cứ khen đẹp nhưng em mặc vào lại giống vịt con .

Rồi em lại giận dỗi không nói chuyện với anh . Rồi em hay chỉ vào gian hàng quần áo trẻ con vòi anh mua thật nhiều đồ của cả bé trai và bé gái cho con của tụi mình...

Anh mua cả tủ rồi này, có cả cái váy của em nữa, em bận xem hợp không ..."

..

Ngày 31/1

" Em đi đã được 4 ngày rồi, em mệt thì về với anh đi , dù em có là ma hay là người anh vẫn muốn ở bên em. Mình lên ngày cưới hết rồi mà em.

Có hoa tú cầu mà em yêu thích, có váy cưới em chọn gần 2 tiếng đồng hồ....

Có lẽ anh phải chấp nhận sự thật thôi.....em đã bỏ anh đi thật rồi...."

Khi trước xem phim ,đọc truyện tình cảm , tôi phát sến với những dòng tương tự. Thì giờ đây , khi chứng kiến người thật việc thật, tôi lại cảm thấy xúc động hơn bao giờ hết.Có lẽ khi người ta yêu , yêu say đắm yêu cuồng nhiệt, thì mọi rào cản đại loại như sĩ diện, ngại ngùng gần như bị dẹp bỏ. Họ tự nhiên thể hiện tình cảm của mình với người mình yêu...

Mỗi người mỗi cách , vì thế cũng không còn lạ khi nghe tin một anh chàng đốt nến hình trái tim tỏ tình, hay mặc đồ gấu cầm hoa tặng bạn gái trước nhiều người. Có lẽ điều đó là sến với nhiều người suy nghĩ khác , nhưng riêng tôi thì thấy đó là tình yêu mãnh liệt, đến nỗi quên cả bản thân mình..

(Bởi thế ngày 14/2 sắp tới có anh chàng nào thể hiện tình cảm như vậy với bạn , thì cứ gật đầu liền nhá :))) )

Và khi mất đi người mình yêu một cách bỡ ngỡ, đại loại như " yêu không lí do và rời xa nhau không đắn đo " cảm giác đó còn tệ hơn gấp trăm lần lúc bị từ chối tình cảm. Như là có đám đông quăng tung hô bạn lên rớt xuống quăng lên tiếp. Cảm giác đã thật, nhưng tự nhiên họ bỏ bạn té bịch xuống đất và bỏ đi. Như là bạn đang đói mẹ bạn mua về những món bạn thích , rồi tự nhiên bà giận dữ quẳng cả vào sọt rác....

Không có niềm đau nào đau hơn sự ngỡ ngàng. Đó là nỗi buồn khi không kịp chống cự, đau cả thể xác lẫn tinh thần....

Bởi thế tôi đã hiểu (dù ít yêu) tại sao các cặp đôi lại chọn cách chia tay trong im lặng và lạnh nhạt. Có lẽ họ biết trước một ngày không xa , hai ta sẽ không còn chung lối, khi hai tâm hồn không đồng điệu nên họ chọn cách rời xa từ từ dần dần , thứ nhất cho bản thân tập quen, thứ hai đỡ gây sock cho đối phương. Tôi nghĩ đó cũng là cách hay, vì ít ra , biết được điều sắp xảy ra tuy mơ hồ nhưng cũng đỡ hơn đột ngột ập tới..

Trở về câu chuyện...Tôi cảm động trước tình cảm của Bác sĩ Hậu dành cho chị Ngân, và hiểu ra suy luận của mình đã sai, bác sĩ Hậu không phải tác nhân gây ra cái chết của chị Ngân. Haiz mọi thứ tiếp tục về lại số không.

Chợt tôi kéo lên bảng cập nhật cuối cùng tức là ngày 3/2 .

" Ngân ơi những điều bà thầy cúng nói có thật không vậy em.Nếu em có oan ức thì hãy kể với anh đi Ngân...."

Tôi đâm thắc mắc nhưng cũng hơi mừng, vì có cơ hội lóe lên, vậy là bà thầy cúng đã nói điều gì đó với ông Hậu ...Anh Sơn mặt buồn bã vì tình cảm của bác sĩ Hậu thật cao cả. Anh cảm thấy giận mình khi hiểu sai cho một người yêu chị anh đến như vậy.

" Thôi có lẽ ý trời rồi Nhân ơi, cứ thuận theo tự nhiên đi, mọi thứ vượt quá khả năng của anh với em rồi. "

Tôi cũng thấy bắt đầu nản.

" Tiếc thật ! Mọi chuyện kết thúc thật dở dang , nhưng xem ra vậy lại hay anh ha.Chuyện này liên quan đến cõi âm, chắc để người âm tự giải quyết , mình không xen vào được rồi... "

" Thôi không sao đâu, dù gì cũng cảm ơn em rất nhiều..."

Tôi chán nản ngã lưng một giấc để lấy sức sáng mai đưa chú tôi đi thiêu rồi. Mệt mỏi vì mất ngủ , nằm xuống tôi làm một hơi.

Bỗng nhiên giấc mơ kỳ quái hôm trước lại ùa về .

" Đêm dài một mình phố lang thang

Nỗi niềm u uất phải luôn mang

Gió lạnh từng cơn như tiếng khóc

Vỗ về giấc ngủ, những hồn oan...."

Cái bài thơ cứ lập lại dai dẳng nhưng giọng run run hơn, và khung cảnh hình như không phải ngoài đường như hôm trước , mà là ... phòng bác sĩ Hậu.

Người đang ngâm thơ mặc áo blouse trắng , tóc dài bạc , tôi nghe giọng ngâm từ đó mà ra.

Bất thần người đó quay mặt lại, tiếng ngâm thơ vẫn chưa dừng hẳn.

Trời Ơi !!!! Một khuôn mặt đầy máu nhễu nhão, mắt lồi ra trợn trừng hung dữ, răng thì rụng như gần hết , nhiều chỗ trầy xước , lác , ghẻ ......Tôi sợ quá đổ mồ hôi , miệng la bài hải , nước mắt giàn giụa ra luôn , cho tới khi người trong nhà Tang Lễ gọi dậy tôi mới thức , thở hòng hộc....

Tôi lập tức gọi điện cho anh Sơn , thì bất ngờ thay ảnh cũng mơ thấy cảnh tượng một người gớm ghiếc giống như tôi đang chuẩn bị nhảy xuống đất từ lầu cao.

" Người đó quay lại nhìn anh bằng đôi mắt trắng dã vô hồn , rồi buông mình xuống đất ...

Khi anh chạy tới nhìn xuống đất thì cái xác ... mất tiêu. Chợt anh lạnh lạnh phía sau lưng , quay lại thì hoảng hồn khuôn mặt gớm ghiếc ấy đang sát mặt anh..."

---------------------------------

Thật là kỳ lạ , cả hai người cùng mơ như vậy chắc chắn không phải trùng hợp ngẫu nhiên rồi. Bỗng điện thoại báo tin nhắn , từ facebook, à thì ra qua giờ onl trên face của chị Ngân mà quên đăng xuất.

Bên phần newsfeed hiện lên của vài bạn chị, bấm qua phần thông báo tôi xém té ngửa !

Cập nhật trạng thái để chế độ Chỉ Mình Tôi cách đây vài phút của Chị Ngân :" Mọi chuyện sẽ rõ ràng vào tối nay tại phòng bác sĩ Hậu ! "

Chợt lục lại trí nhớ , rõ ràng là tôi chỉ vào tường bác sĩ Hậu , chí chưa trở về trang cá nhân của chị Ngân, thì làm sao cập nhật dòng đó. Và tôi cũng không có khái niệm về ý nghĩa dòng đó , tập trung phòng bác sĩ Hậu để rõ chuyện gì ...

Cùng lúc đó chuông điện thoại đổ vang liên tục, tôi nghe đầu dây tiếng anh Sơn hớt hải cộng với tiếc dép chà xuống mặt đất như đang chạy nhanh.

" Chạy qua bệnh viện đi , bà thầy cúng xuất hiện trong phòng bác sĩ Hậu rồi ! "

" À anh Sơn , ngoài em với anh ra còn ai biết mật khẩu vào Facebook của chị Ngân không ??? "

" Ủa đâu còn ai đâu ? Sao vậy Nhân ..."

(tập 7 là tập cuối)

Funk

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info