ZingTruyen.Info

Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn

106: tám năm sau(5)

winona702

Sự kiện Đoàn Tình được bao dưỡng tuy rằng đã lắng xuống nhưng bây giờ ai cũng biết, miệng của họ cũng không cấm được họ nói. Chuyện này nhanh chóng trở thành đề tài bàn tán sau bữa cơm trưa, Đoàn Tình vốn là không muốn để ý tới, nhưng như vậy cũng không tốt! Đồng tính luyến ái! Cho dù là ý tốt nhưng mỗi khi nói ra đều mang theo tính chất vũ nhục, ngay cả Tiểu Kiều cũng hỏi cậu:"Baba, cái gì gọi là đồng tính luyến ái?" Đoàn Tình một mực phát hỏa, mẹ nó, lão tử đã cố sống an nhàn, các người cũng không chịu buông tha!!! Rốt cuộc mấy người muốn cái gì nữa!!!

Bên đài cũng bắt đầu chú ý tới cậu, nếu mọi người có hứng thú với sinh hoạt của các người như vậy không bằng hãy tham gia tiết mục phỏng vấn? Thay vì để bọn họ nói chuyện khó nghe, hai người tự nói thì hơn.

Đoàn Tình tức giận đến đòi mạng, cậu mới không cần tiết mục phỏng vấn! Ngay cả mấy buổi lớn không đi, vậy thì tại sao phải đi phỏng vấn! Cậu cũng không phải ngôi sao, không cần tăng cường độ nổi tiếng!!! Không đi không đi không đi, tiết mục phỏng vấn này đều là đùa giỡn!

Trợ lý không phải lần đầu tiên nhìn cậu cáu kỉnh như vậy, Đoàn Tình trên TV một mực hào phóng, một ly trà xanh nói đến kết thúc, đại khái là chưa có ai biết đến bộ dáng thực sự của cậu, một kẻ thích ăn vặt, đủ loại điểm tâm, chồng của cậu mỗi lần đưa đến đều là đồ ăn vặt. lại nói đến tính tình, nói một thì không thể nói hai, vô cùng độc miệng, lời cậu nói người khác cũng không thể phản bác. Ai, lần này không giống lắm, lần này là hệt như đứa trẻ, cáu kỉnh vô cùng. Trợ lý thông minh liền quay ra trấn an:"Được được, chúng ta không đi" Trấn an xong Đoàn Tình, quay đầu cùng đại thần Tần Thiệu thương lượng!!

Trấn an hảo Đoàn Tình, quay đầu lập tức cùng đại thần Tần Thiệu thương lượng:[ Như Dự mời khách ] là tiết mục chính quy, người dẫn chương trình cũng có ý mời một nhà làm khách. Là người một nhà, Tần Thiệu nghĩ nghĩ đáp ứng, hắn cũng chán ghét đến chết mấy lời đồn nhảm này.

[ Như Dự mời khách ] tiết mục định tại cuối tuần, Đoàn Tình có thời gian, bọn họ người một nhà đi, mang theo Đồng Đồng Tiểu Kiều, một nhà 4 người cùng lên sóng.

Tiểu Kiều cùng Đồng Đồng một thân quân trang, đá đi nghiêm đi lên, đi đến chính giữa làm một bộ dáng chào nghiêm trang với mọi người! Dưới đài lập tức sôi trào. Mặc kệ chuyện này có xấu đến chừng nào, nhìn đến hai đứa trẻ khả ái như vậy, người xem tâm cũng lập tức nhuyễn xuống, trước mặt trẻ con, muốn ôn nhu liền ôn nhu.

Hai người ba cùng nhau xuất trướng, mặc trang phục thể thao, một soái khí, một quý khí, tuy nhìn qua báo chí vài lần nhưng vô cùng kinh diễm!

Như Dự cười nói:"Thật là kinh diễm a, trăm nghe không bằng một thấy a. Hoan nghênh hai vị đến Như Dự mời khách, hoan nghênh mọi người" Như Dự cùng hai người bắt tay rồi ngồi xuống, lúc này hai cái tiểu bao tử cũng chạy lên, ngồi lên đùi hai người.

Như Dự cười nói:"Hai bé này đều là con các cậu sao?" Tần Thiệu còn không có trả lời, Tiểu Kiều thanh âm thanh thúy:"Đúng ạ!" Đồng Đồng ở phía sau:"Không phải!" Hai tiểu hài tử liếc nhau, tình huống gì đây? Dưới người xem vui vẻ...... Ha ha, rất manh.

Tần Thiệu nhìn đứa trẻ nhà mình kia kinh ngạc dạng cười nói:"Hai đứa trẻ này là cùng nhau lớn lên cho nên tôi xem hai đứa như con ruột của mình. Có phải hay không Đồng Đồng?" Đồng Đồng gật đầu:"Đúng vậy cha nuôi. Bất quá, con còn có ba ba." Dưới Hàn Dũ cảm động: Con trai, thì ra con cũng còn có lương tâm.

Người chủ trì cười vui vẻ.

Tiết mục chủ yếu là quay chung quanh triển khai sinh hoạt người một nhà, toàn bộ hành trình không nói đến bất cứ chuyện xấu nào, chỉ là đàm luận một nhà sinh hoạt. Như Dự thu thập rất nhiều tư liệu, một lần xem một lần cảm thán:"Hai người tham gia nhiều hoạt động thể thao a." Tần Thiệu và Đoàn Tình nhìn màn hình lớn cười cười, bọn hò cũng hai đứa nhỏ rất thích tham gia các hoạt động, hầu như bọn họ có thể tham gia đều tham gia, đặc biệt có khiêu chiến. Như Dự nhìn trong đó có một tấm ảnh chụp kinh hách:"Hài tử chỉ có mấy tuổi? Các người cũng bỏ được a, không sợ hãi sao?"

Mặt trên ảnh chụp là tiết mục vô cùng mạo hiểm, nhảy bungee. Đoàn Kiều soái khí thì vô cùng soái khí, nhưng là cũng thực dọa người a.!! Đoàn Tình nghĩ nghĩ cười cười:"Sợ, đây là Đoàn Kiều năm trước chụp,6 tuổi đi, lúc dưới đài còn đòi khiêu chiến, kết quả lúc tôi đem thằng bé lên thì nó oa oa khóc"

Đoàn Kiều ho khan, ảnh chụp như vậy cũng có thể đem ra sao!!!

Đoàn Tình một chút không biết con mình đang nghĩ gì tiếp tục bạo liêu:"Vừa thấy thằng bé sợ liền thả nó xuống!" Như Dự dở khóc dở cười, có người cha lợi hại như vậy, hài tử ở mặt trên khóc oa oa kêu, cậu liên đem thằng bé thả đi. Tần Thiệu ở phía sau bổ sung:"Tiểu Kiều chơi một lần bắt đầu cao hứng, muốn chơi tiếp, thẳng đóng cửa cũng không chịu xuống."

Như Dự cười ha ha, Tiểu Kiều liên tục ho khan, Đồng Đồng thực nghi hoặc:"Cổ họng anh ngứa hả?"

Ha ha ha......

Đoàn Tình nhìn này đó ảnh chụp cảm khái thật nhiều, Tần Thiệu không biết chụp khi nào, đủ loại đều có, bộ dáng cậu ở nhà đọc sách, dạy Đoàn kiều đánh đàn dương cầm,, viết bút lông, ngay cả cùng con chơi xếp gỗ đều có, mỗi một tấm đều kiên nhẫn lựa thời điểm cậu cười mới bấm máy. Đoàn Tình liên tục cảm thán, hắn quả thật rất vĩ đại.


Tiểu Kiều nhìn này đó ảnh chụp bĩu môi, Như Dự lập tức hỏi bé:"Tiểu Kiều? Mấy tấm ảnh chụp này con có nhớ không?"

Tiểu Kiều gật đầu:"Không nhớ rõ, bất quá dì của con nói đây chính là lưu giữ chuyện xưa." Tiểu hài tử nói chuyện rất có trật tự, miệng lưỡi lanh lợi, Như Dự không chỉ cảm thán, gia đình hoàn cảnh rất quan trọng, quả nhiên con của Đoàn chủ bá cũng hệt như cậu vậy. Vì thế Như Dự cổ vũ bé nói thêm về chuyện xưa. Tiểu Kiều mở ra máy hát, trên đùi baba làm ra tư thế thoải mái nhất nói:"Sự tình là như vậy đến, ba muốn chơi xếp gỗ với con kết quả ba chỉ chơi một mình, nhìn rất đẹp cho nên định sờ một cái...." Đoàn Kiều ngừng hạ nhìn thoáng qua Đoàn Tình thấy cậu cong lên một tia cười, Đoàn Kiều liều lĩnh nói:"Con liền sở một cái, tháp lôi Phong như thế sụp đổ, sau đó ba liền đem con... Phải không!!"

Tần Thiệu ở bên dưới nhéo mông bé một cái! Đoàn Kiều miệng liệt liệt nhịn xuống. Như Dự cười:"Làm sao?" Tiểu Kiều ho khan:"Cha liền xếp lại." Ô ô ô...... Mông của bé a a...... Tần Thiệu tại phía dưới giúp bé nhu nhu: Con trai, hôm nay chúng ta đến là để xây dựng hình tượng tốt cho ba con, sao con lại ủy khuất như vậy.....

Như Dự ngồi gần, tự nhiên thấy được động tác Tần Thiệu, cười ghê gớm:"Tiểu Kiều, cha đối với con tốt không?" Tiểu Kiều gật gật đầu:"Tốt thứ ba." Như Dự cười hỏi:"Cái gì là tốt thứ ba?"

Tiểu Kiều quay đầu nhìn thoáng qua Tần Thiệu: Ba ba, con có thể nói sao?

Tần Thiệu cười cười: Chỉ cần không quá phận liền có thể nói. Tiểu Kiều tiếp tục:"cha đối với baba tốt nhất, đối với Đồng Đồng tốt thứ hai, cái này con biết, vì Đồng Đồng là em trai con, cho nên con là xếp thứ ba!" Như Dự cười ghê gớm, ha ha, tiểu hài tử ủy khuất ghê gớm a.

Đoàn Tình ho khan một cái, dọa người ném về đến nhà. Tiểu Kiều con có tinh thần của nam tử hán hay không a!!!

Như Dự thay Tiểu Kiều nói chuyện:"Tiểu Kiều con thích ai nhất?" Tiểu Kiều liền ngoan ngoan đáp trả thông minh "Đều thích ạ." Như Dự lại cười:"Có xếp thứ nhất, thứ nhì, thứ ba không?" Tiểu Kiều lập tức thông suốt:"Con thích nhất là dì Hồng" Tiểu Hồng ở bên dưới cười lắc đầu. Tiểu Kiều tiếp tục nói:"Thứ hai là Đồng Đồng, thứ ba là cha nuôi, thứ tư là cha, thứ năm là baba !" Đoàn Tình mặt đen, nguyên lai cậu lại là người cuối cùng! Tiểu Kiều, về nhà biết tay cha! Như Dự nở nụ cười:"Ha ha ha, đồng ngôn vô kỵ (lời của trẻ nhỏ không có ý xấu) ...... Ai, chúng ta tiếp xem ảnh chụp, ảnh này nhìn rất có ý nghĩa, vậy nội dung đằng sau của nó là?"
Tiểu Kiều miệng lưỡi lưu loát:"Tôn Ngộ Không!"

Tần Thiệu nhìn này ảnh chụp tương đương không nói gì, Như Dự ha ha cười:"Vị này là ngài?" Tần Thiệu gật gật đầu:"Đây là chúng ta tham gia một tiết mục. Khụ. Con tôi thích Tôn Ngộ Không, chúng ta cả nhà liền biểu diễn tiết mục như vậy." Như Dự nhìn một bộ ảnh chụp này liên tục gật đầu:"Thân thể của anh thật tốt, sử dụng cái này cần luyện một thời gian dài, tôi nhớ rõ Lục Tiểu Linh Đồng nói. Đoàn Tình vừa nói:"Ân đúng vậy, vì tiết mục này mà phải luyện tập gần cả tháng, chúng tôi đều giúp anh ấy. Quần áo này là do chị Hồng nhà chúng tôi làm, không có biện pháp, ai bảo anh ấy cao như vậy chứ.!" Như Dự cười to:"Ha ha ha...... Thật tốt, thật tốt......"

Tần Thiệu ngồi bất động cho bọn họ cười, Như Dự cười xong nói:"Hôm nay chúng ta cũng cho các người một nhà chuẩn bị hoạt động, tôi biết hai người cha thân thủ không tệ, cho nên có nguyện ý biểu diễn một chút cho mọi người cùng xem hay không?"

Tiểu Kiều cùng Đồng Đồng cao hứng:"Được được......"

Tần Thiệu cười cười:"Được rồi, hôm nay khiến cho tiểu hài tử cao hứng, tôi sẽ thôi một khúc"

Bọn họ biểu diễn kiếm thuật. Tất cả đều là cổ trang. Đoàn Tình một thân hán phục màu đen, áo sơ mi màu lam nhạt, hai tiểu hài tử đều là thân áo trắng, bắt chước phong cách đại hiệp, Tần Thiệu quần áo cùng Đoàn Tình giống nhau, hán phục màu đen, mặt trên là hao văn đỏ sậm, cầm sáo đứng ở một bên. Hắn nói ngược lại là thật sự. Khúc thổi là [ Tiêu dao thán ], thanh âm rất hay, hình như cũng đã luyện qua.

Đoàn Tình TaeKwonDo vài năm này rất có tiến bộ, dung hợp đến kiếm thuật đặc biệt xem rất tuyệt, phiêu dật tiêu sái, từng chiêu một đều mang đậm phong cách đại hiệp, hai cái tiểu bằng hữu là tay không, hắc hắc ha ha cũng không sai, ba người cuối cùng một động tác chấn toàn trường, Đoàn Tình xoay tròn 360 độ trong nháy mắt rơi xuống đất, thu hồi kiếm, vừa thu lại rơi xuống, mây bay nước chảy lưu loát sinh động. Hai cái tiểu bằng hữu trước người dạng thẳng chân. Oa, toàn trường vỗ tay!

Thật vất vả mới đợi vỗ tay rơi xong, Như Dự sợ hãi nói:"cả gia đình có phải hay không đều đi Thiếu Lâm Tự a. Hài tử nhỏ tuổi như vậy đều quả thật rất lợi hại!" Đồng Đồng ôm quyền:"Quá khen ạ!"

Như Dự cười ha ha, cảm thán nói:"Tôi cảm thấy hai người vô cùng có trách nhiệm với việc nuôi dạy  con. Nuôi dạy con cái không đơn giản là cho bọn chúng cuộc sống giàu có mà là cùng bọn trẻ trưởng thành. Nhiều năm thế này, ân, Tiểu Kiều đều 8 tuổi đi.8 năm này, hai người quả thật rất kiên nhẫn."

Tần Thiệu cười cười:"Chúng ta kỳ thật cũng cùng người thường giống nhau, cũng có sơ sảy địa phương, chúng tôi dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, vừa mới bắt đầu bận rộn thời điểm cũng không hơn ai. Nhìn bé ngồi một mình chơi xếp gỗ cũng cảm thấy xót xa. Đợi đến chúng tôi không vội, sự nghiệp đều ổn định, mới bắt đầu cùng bé chơi, dạy dỗ, bù đắp cho bé"

Dưới đài người xem đều không nói chuyện,trước TV hội người già cũng vậy, đều cảm thấy xót xa.


19/8/2018

mai tui phải đi học các thím ạ mai có thím nào đi học k. Tui thương thân tui quá T.T

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info