ZingTruyen.Info

[HOÀN] Trở Về Trước Khi Phu Quân Chết Trận

Chương 56

TieuNi1101

56.
Chợt nghe Tạ Quyết nói câu này, bờ môi Ông Cảnh Vũ khẽ run, sắc mặt ngơ ngác.

Nàng hình như nghe được Tạ Quyết nói dỗ nàng.

Dỗ ai?

Dỗ nàng?

Tạ Quyết ngồi xuống một bên, mắt nhìn lễ vật trên mặt bàn do Lạc Quân đưa ra kiến nghị chọn, lại ngước mắt nhìn nàng: “ Không thích? ”

Trố mắt mấy giây, Ông Cảnh Vũ nhìn đồ vật trên mặt bàn, suy nghĩ chốc lát, ngẩng đầu nhìn về phía Tạ Quyết.

“ Là quân sư nào ra chủ ý này cho hầu gia chàng? ”

Trước đây thê tử kêu đều “phu quân”, bây giờ một tiếng “hầu gia”, lạnh nhạt cực kỳ, cũng có chút nghe chói tai.

Dù nghe chói tai, cũng không thể làm gì được.

Nhớ tới lời Lạc Quân nói, nếu tẩu tử hỏi ai bảo hắn làm như vậy, phải liều chết nói mình nghĩ ra.

Lạc Quân còn nói, là hắn chủ động hỏi cách muốn làm hoà với tẩu tử, cũng không thể tính là đang nói dối.

Suy nghĩ chỉ một giây, sắc mặt Tạ Quyết bình tĩnh mở miệng: “ Ta biết nàng giận ta, nên liền nghĩ đến biện pháp để nàng nguôi giận ”

Tạ Quyết nói là thật, nhưng cũng không có nói rõ có người giúp đỡ hắn không.

Tạ Quyết người này gương mặt quá mức đứng đắn, đứng đắn đến mức để cho người ta nhìn không ra lời hắn nói là thật hay giả.

Giây lát sau, Ông Cảnh Vũ mắt nhìn son phấn trên mặt bàn, cầm lên một hộp cẩn thận liếc mắt nhìn, thấy được trên cái hộp có ấn ký hoa mai.

Suy nghĩ một chút, buông xuống hộp son phấn, lại đem trâm châu lấy ra cẩn thận ngắm nhìn, mắt lại nhìn hộp gấm.

“ Hoa Phán Đình tiệm son phấn bột nước, Châu Thúy Các tiệm châu thoa ”. Ngước mắt nhìn hắn, ý vị thâm trường: “ Hai cửa tiệm này, là nơi các cô nương trẻ tuổi ở Kim Đô hay đến mua nhất, ta vậy mà lại không biết hầu gia cũng hiểu rõ những chuyện như vậy ”

Tạ Quyết biết không gạt được, thở dài một hơi tỉ mỉ nói: “ Tiểu thế tử của Tân An quận vương cũng ở trong quân, hắn là tên phóng túng chơi bời, ta cũng hỏi hắn vài câu ”

Ông Cảnh Vũ đem son phấn bột nước bỏ vào trong hộp, nhẹ “ồ” một tiếng.

Tăng thêm một năm trở về, đều làm phu thê hơn bốn, nàng còn không biết được hắn như nào?

Tạ Quyết ho nhẹ một tiếng, nói: “ Trâm châu là ta chọn”

Ông Cảnh Vũ nhìn thoáng qua trâm châu, quả thực rất tinh mỹ, mắt nhìn cũng khá tốt.

Nhưng vẫn đóng lại cái nắp, ngữ điệu lãnh đạm lại nhẹ nhàng: “ Không có công lao không thể nhận đồ, hầu gia vẫn nên thu lại ”

( còn)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info