ZingTruyen.Com

Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước- Sự Ra Đời Của Một Anh Hùng (599-End P1)

Chap 610: Dù cho có trút hơi thở cuối cùng (10)

Ume_Oiya

Khi họ đã tới quanh lâu đài trắng...

Mắt Raon lóe sáng.

- Có rất nhiều thế lực đang lẩn trốn quanh đây.

Rosalyn và Lock ngậm miệng lại.

Lock nhìn xung quanh trước khi chỉ vào nóc một tòa nhà.

Gật đầu.

Rosalyn gật đầu và Lock cõng cô nhảy lên mái nhà mà không gây ra bất kỳ tiếng động nào.

Raon theo sau họ trong khi tiếp tục quan sát lâu đài trắng.

– Đi cửa chính khó lắm! Sẽ rất dễ dàng nếu chúng ta phá hủy nó, nhưng nhân loại đã bảo là chúng ta phải làm những việc như thế này một cách lén lút để rồi đánh vào lưng bọn chúng một cú thậm chí còn mạnh hơn nữa á!

Gật gật.

Lock lặng lẽ gật đầu trong khi Rosalyn chỉ vào đâu đó với vẻ mặt điềm tĩnh.

- Ồ! Chỗ đó tốt đấy, Rosalyn thông minh!

Đó là một trong vô số ô cửa sổ có sân thượng.

Rosalyn xác nhận rằng không có ai xung quanh họ trước khi bắt đầu nói nhỏ.

"Đó hẳn là sân thượng chỗ phòng tắm của White Star."

-Rosalyn! Cô đã nhận được một số thông tin về cách bố trí của lâu đài hả?

"Tất nhiên rồi."

–Cô thông minh thật đấy!

Raon đang cười rạng rỡ trong khi vẫy vẫy chân trước.

Lock cùng Rosalyn bay lên không trung và ba người họ nhanh chóng hướng về phía sân thượng bằng ma pháp bay.

'Quả nhiên, nơi này rất khả nghi.'

Đôi mắt của Rosalyn lạnh lùng nhìn xuống đất.

'Có rất nhiều quân địch đang lén lút ẩn nấp xung quanh lâu đài. Mình còn thấy có cả hắc kỵ sĩ nữa.'

Điều đó có nghĩa là nơi này rất quan trọng.

'Chúng ta phải tìm ra những bức tượng đó.'

Điều đó cũng có nghĩa là rất có khả năng các pho tượng đang ở đây.

'Cụ thể hơn, chúng ta phải tìm ra đống tượng và nơi chúng định tiến hành nghi lễ.'

Cô lén nhìn về phía Lock.

Anh trông bình tĩnh, không như con người thường ngày của mình.

'Anh ấy đang tức giận.'

Cô ngay lập tức chú ý đến tình trạng của Lock.

Nhưng cô không nói gì.

Cô cũng đang tức giận.

Cộp.

Ba người họ đáp xuống sân thượng mà không gây ra nhiều tiếng động.

"Không có ai bên trong cả."

Lock nhìn trộm vào bên trong trước khi đẩy cửa sổ sân thượng ra.

Shhhh.

Nó mở ra mà không gây ra bất kì tiếng động nào.

Họ theo Rosalyn ra khỏi nơi mà họ cho là phòng tắm của White Star và đi qua hành lang trong khi vô hình.

- Tất cả các cửa đều đóng rồi!

- Không có ai trong phòng cả!

– ...Không có gì trên tầng này hết!

Giọng nói của Raon vang lên trong tâm trí họ khi họ nhanh chóng di chuyển.

– Không có ai ở đây mặc dù có rất nhiều người bảo vệ cung điện từ bên ngoài. Việc không có ai ở trong bất kỳ căn phòng nào trên đây kể cả phòng tắm của White Star nghĩa là...

– Nơi này rất khả nghi.

Và nơi mọi người tụ tập...

Raon bình luận một cách thờ ơ.

- Đó là nơi mọi thứ sẽ ở đó.

Ba người họ sớm nhận được xác nhận rằng Raon đã đúng.

- Dừng lại!

Rosalyn và Lock dừng bước ngay khi nghe thấy giọng nói của Raon.

Tai của Raon giật giật khi nhóc nhìn về một hướng.

Khịt.

Lock hít một hơi trước khi mắt anh dần trở nên lạnh lùng và họ đi xuống cầu thang, đi về phía một nơi đang dần hiện rõ.

Hội trường lớn.

Đây là nơi mà Cale đã tham gia một cuộc họp với các cá nhân cốt lõi của White Star và Vương quốc Endable trong khi cải trang thành thiếu gia Naru.

Rắc rắc, rắc rắc.

Những ngọn lửa ma thuật cháy khắp hành lang dẫn đến hội trường.

'Có một số lượng lớn người đang ở bên trong.'

Có hàng chục đến hàng trăm cá nhân đang xếp hàng dựa vào các bức tường của hội trường.

Bao gồm...

– Là tộc Gấu! Đám hắc kỵ sĩ cũng đang ở đó!

Chúng bao gồm con người, Gấu và hắc kỵ sĩ.

– Mỗi bọn chúng đều mạnh. Tất nhiên, chúng yếu hơn một trong những tiếng khịt mũi của ta! Dù sao thì rõ ràng là lực lượng cốt lõi của White Star đang tập trung ở đây!

Đôi má phúng phính của Raon giật giật và đôi mắt nhóc lấp lánh.

Rosalyn bắt đầu cau mày.

'Chúng ta đến gần bằng cách nào đây?'

Dựa trên những gì cô nghe được từ Công tước Fredo, hành lang này là con đường duy nhất dẫn đến Hội trường lớn.

'Liệu cả ba chúng ta có thể vượt qua mà không khiến chúng nhận ra không?'

Họ hiện đang vô hình, nhưng kẻ thù vẫn đang bảo vệ chặt chẽ hành lang.

Một sai lầm nhỏ có thể gây ra một vấn đề lớn.

Cô có thể thấy Lock đang nhìn mình.

Lock im lặng nói điều gì đó bằng khẩu hình miệng với cô.

'Tôi sẽ đi xem thử.'

Anh quyết định rằng tốt nhất là mình nên đi vì anh nhanh nhất.

Tuy nhiên, Rosalyn lắc đầu.

'Nếu một người phải đi, đó nên là tôi.'

Raon phải ở lại đề phòng chuyện gì đó xảy ra, để cô, người có thể phản ứng linh hoạt nhất bất kể tình huống dựa trên kinh nghiệm của mình đi.

Lock cắn chặt môi sau khi nhìn thấy ánh mắt của Rosalyn.

Vào thời điểm đó.

Bộp. Bộp.

Một bàn tay mũm mĩm vỗ vào vai cả hai.

- Ta thực sự vĩ đại và dũng mãnh!

Đó là Raon.

Raon chỉ về một nơi nào đó.

"Nè, Rosalyn, phòng nào ở phía trên Đại sảnh?

'Lẽ nào?'

Khi đôi mắt của Rosalyn mờ đi...

Raon tự tin ưỡn cái bụng mũm mĩm của mình ra và tiếp tục nói.

– Hãy tạo một lỗ nhỏ trên sàn của căn phòng đó! Nó hẳn sẽ được thực hiện mà không khiến chúng nhận ra! Chúng ta sẽ có thể nhìn xuống qua cái lỗ!

Chúng ta  có thể nhìn vào bên trong Đại hội trường theo cách đó.

Cười khẩy.

Khóe miệng Raon cong lên.

– Ta đã học được từ nhân loại của chúng ta đó! Heheh!

Raon đắc thắng nói tiếp.

– Sau đó chúng ta sẽ thu thập mọi thứ chúng ta cần và phá hủy trần nhà! Rồi chúng ta sẽ không cần phải làm việc gì đó khó chịu như chiến đấu với chúng khi di chuyển qua hành lang này nữa!

Lock bắt đầu di chuyển và cả ba người họ nhanh chóng quay trở lại tầng trên.

Họ đang sử dụng một con đường khác với khi đi xuống nhưng thông tin của Rosalyn đã giúp họ nhanh chóng di chuyển đến gần căn phòng mà họ cho là ở phía trên hội trường lớn.

'...Như mong đợi.'

Căn phòng được cho là phía trên Đại sảnh...

Cánh cửa căn phòng đó mở toang, không như những căn phòng khác.

Có vài hiệp sĩ và Gấu bên trong nữa.

Rosalyn lén lút bước vào phòng.

'Chúng kỹ lưỡng hơn mình tưởng.'

White Star thường không đóng quân ở đây.

'Đầu tiên chúng ta phải đánh chúng bất tỉnh-'

Rosalyn đột ngột dừng bước.

Kétttt.

Đó là bởi vì cánh cửa đã đóng lại và khiến căn phòng cách biệt hoàn toàn với bên ngoài.

- Ta đóng đấy!

Đó là ma thuật của Raon.

"Gì-?!"

Một con gấu bị đánh bất tỉnh ngay khi nó cất tiếng.

Lock đã làm việc đó.

Mana đỏ tập trung lại xung quanh tay Rosalyn ngay khi cô chứng kiến cảnh đó. Raon cũng bắt đầu di chuyển.

Bộp. Bộp. Bộp.

Bên trong căn phòng im lặng...

Hàng chục con Gấu và hiệp sĩ lần lượt ngã xuống đất mà không thể nói được lời nào.

Những con gấu thông thường và những hiệp sĩ không ở cấp độ của Vua gấu chẳng thể nào ngăn chặn cuộc phục kích từ ba cá nhân này.

Khi Raon, Lock và Rosalyn là những người duy nhất còn đang đứng...

– Ta đã giữ một tên tỉnh táo nhưng bịt miệng hắn ta lại rồi!

"Tôi đoán chúng ta đã có thể nói chuyện ngay bây giờ."

"Mmph, mmph!"

Con gấu bị bịt miệng nhìn xung quanh trong khi nhìn những đồng đội đã ngã xuống của mình với đôi đồng tử run rẩy.

Nó bắt đầu đổ mồ hôi.

"Chà, chúng ta có thể đặt câu hỏi sau."

Anh ta không thể nhìn thấy bất cứ ai nhưng lại có thể nghe thấy giọng nói khi đồng minh của mình ngã xuống từng người một.

Chắc là người của Cale Henituse. Tất cả những gì anh ta có thể làm là run lên trong sợ hãi vì không thể nhìn thấy họ, miệng anh ta bị bịt chặt và tay chân đều đã bị trói lại.

Vào thời điểm đó.

Chhhhhhhhh.

Có một tiếng động nhỏ trước khi ba cái lỗ được tạo ra trên sàn.

Chúng rất nhỏ.

Những cái lỗ chỉ bằng ngón út của một người.

'Gì vậy?! Mình phải nhanh lên và báo cáo những thứ này!'

Gấu từ từ rời xa ba cái lỗ vì sợ hãi.

Bộp!

"Ugh!"

Một cái gì đó đánh anh ta từ phía sau tại thời điểm đó.

"Đừng cử động. Trừ phi ngươi muốn chết."

Con gấu ngừng di chuyển sau khi nghe thấy giọng nói hung ác của một người phụ nữ.

Soạt, soạt, soạt.

Đó là bởi vì anh ta có thể nhìn thấy cơ thể của những đồng minh đã ngất xỉu bị ném vào một góc phòng và chất đống như núi.

Vấn đề là anh ta không thể nhìn thấy người đủ mạnh để ném họ như vậy.

"Xong cả rồi! Một người vĩ đại và hùng mạnh như ta không có vấn đề gì khi lén lút tạo ra những cái lỗ như thế này!"

Giọng nói hung ác của người phụ nữ và của cá nhân đã ném đồng minh của anh ta sang một bên đều dừng lại sau khi nghe thấy giọng nói phấn khích của một đứa trẻ.

Tình huống này càng làm cho con Gấu run rẩy hơn nhưng Raon, Rosalyn và Lock không quan tâm.

Rosalyn từ từ cúi xuống và nhìn qua cái lỗ mà Raon đã tạo ra.

Bên dưới cái lỗ nhỏ...

Cô có thể nhìn thấy bên trong hội trường.

Rosalyn nghe thấy ai đó thở hổn hển vì sốc bên cạnh cô.

"Haa!"

Raon đang nhìn vào bên trong trước khi khẩn trương ngẩng đầu lên nhìn Lock.

Nhưng Rosalyn không phản ứng.

"...Đúng như tôi nghĩ."

Cô chỉ bắt đầu cau mày trong khi nhìn xuống.

Hội trường lớn.

Một số lượng lớn kẻ thù đã đóng quân bên trong căn phòng đó.

Chiến binh, kiếm sĩ, cung thủ, pháp sư...

Cốt lõi của lực lượng White Star đều đang đóng quân ở đây.

'Vua Gấu và Vua Sư Tử.'

Cô cũng có thể nhìn thấy hai người đó.

Và ở trung tâm của hội trường...

Có tám pho tượng.

Chúng trông giống hệt như Alberu đã miêu tả.

Ngoài ra còn có một thứ khác.

Raon nhìn về phía Lock và bắt đầu hét lên.

"Thật kỳ lạ! Tại sao lại có trẻ con......?!"

Trên bàn thờ với các pho tượng...

Có những đứa trẻ bất tỉnh đang bị xích lại.

"C, chúng trông như những đứa trẻ tộc Sói!"

Rosalyn nhắm nghiền mắt sau khi nghe thấy Raon lo lắng nói.

'Mình sẽ không báo cho Raon-nim vì nhóc ấy vẫn còn nhỏ, nhưng tôi sẽ nói với hai người để đề phòng.'

Rosalyn nhớ lại những gì Alberu đã nói với cô.

'Công tước Fredo đã nói với tôi.'

Cô thấy rằng Alberu đang nói chuyện với mình nhưng ánh mắt anh lại tập trung vào Lock, người đang lúng túng ngồi xuống.

Điều đó cho cô biết rằng Lock là tâm điểm của cuộc trò chuyện này.

'Anh ấy nói rằng White Star đã thu thập những hạt giống bị thần linh từ bỏ.'

Lock, người cảm thấy khó xử khi ở trong cung điện đã quay sang Alberu ngay khi nghe thấy điều đó.

Những chủng tộc bị thần linh từ bỏ.

Tộc Sói là một trong những chủng tộc đó.

Đó là lý do tại sao họ không thể sử dụng thuốc từ đền thờ hay bất kỳ vật phẩm nào khác được truyền sức mạnh của các vị thần.

Cho dù có đó là Ma cà rồng, Dark Elf,...

Đều sẽ có một vị thần chống lại từng chủng tộc đặc biệt này.

Những chủng tộc ấy được cho là đã bị các vị thần kia từ bỏ hoặc khinh thường. Đó là lý do tại sao họ yếu thế trước các vật phẩm thần thánh của vị thần đó.

Nhưng chỉ có một số chủng tộc bị tất cả các vị thần từ bỏ.

'Tôi đã nghe được từ Cale. Cậu ấy nói rằng Arm đã tấn công tộc Sói xanh tại một thời điểm. Chúng đã giết những người trưởng thành và cố gắng chạy trốn cùng với trẻ nhỏ.'

Đó là một ký ức mà Lock không bao giờ quên được.

Đó là khi anh mất gia đình và những người khác trong làng của mình, với Maes và khoảng mười đứa trẻ khác là những người duy nhất sống sót.

Tất cả là nhờ có Choi Han và Rosalyn... Cũng như Cale và các thành viên mới trong một gia đình khác của anh.

'Rõ ràng, những cuộc tấn công đó đã xảy ra với mọi tộc Sói trên khắp các lục địa phương Tây và Đông chứ không chỉ với mỗi tộc Sói Xanh. White Star đang tập hợp những người bị thần linh ruồng bỏ, đặc biệt là trẻ em.'

Nước da của Lock trở nên tái nhợt sau khi nghe điều đó.

'Lock.'

Alberu đã nắm chặt lấy vai Lock vào lúc đó.

Đó là lần đầu tiên Alberu nói chuyện trực tiếp với Lock và ở gần anh như vậy.

'Lock, vẫn còn rất nhiều Sói còn sống.'

Lock đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng trước khi kịp bừng tỉnh.

'Họ là những người mà Công tước Fredo đã bí mật cứu được. Anh ấy di chuyển độc lập để đánh cắp một số 'hạt giống' này từ White Star. Anh ấy nói rằng có khoảng năm bộ tộc hoặc hơn thế.'

Công tước Fredo không thể dễ dàng giấu đi nhiều hơn thế. Cứu lấy năm bộ tộc đã là giới hạn của anh.

'Hơn nữa, Fredo đã sửa đổi thông tin họ có, khiến Arm không biết về một số bộ tộc. Tôi chắc chắn rằng tất cả đều đang sống ẩn dật trong khi chờ đợi. Họ sẽ đến Vương quốc Endable ngay lập tức khi Công tước Fredo liên lạc với họ.'

Rosalyn ngẩng đầu lên.

Cô vẫn đang suy nghĩ về những gì Alberu đã nói với Lock.

'Công tước Fredo nói rằng anh ấy không biết tại sao chúng được gọi là hạt giống. Có vẻ như Linh mục trưởng biết về nó, vậy nên chúng tôi tin rằng nó có thể liên quan đến những bức tượng.'

Cô có thể nhìn thấy Lock trước mặt mình.

Nắm tay anh siết chặt đến nỗi bàn tay anh trắng bệch.

Lock trông hệt như khi anh nói chuyện với Alberu vào thời điểm đó.

'Tôi hy vọng anh có thể giúp chúng tôi giải cứu những đứa trẻ Sói bị bắt. Anh biết nhiều nhất về Người Sói trong số tất cả chúng ta.'

Và bây giờ...

Bộ lông màu bạc hơi xanh đang mọc trên tay của Lock.

Anh đang tiến vào cuồng nộ trong im lặng và tràn ngập sự tức giận.

Rosalyn nhìn anh và bắt đầu nói.

"Đã định vị tượng."

Khi Raon quay về phía Rosalyn...

"Tôi sẽ bắn pháo hiệu."

Và...

"Chúng ta sẽ ngay lập tức phá hủy trần nhà và xâm nhập trước khi đánh cắp những bức tượng và cứu lũ trẻ Sói."

Raon ngay lập tức di chuyển mana đen của mình.

Cú sốc của nhóc dần được thay thế bằng cơn thịnh nộ.

"Ta sẽ phá hủy trần nhà!"

Khi đôi mắt xanh thẫm giận dữ nhìn xuống đất...

Raon có thể thấy Lock đang từ từ đứng dậy.

"Raon-nim, tôi sẽ phá hủy nó."

Raon có thể cảm thấy một cảm xúc bình tĩnh nhưng dữ dội đang gầm lên bên trong Lock.

"Raon-nim, xin hãy bảo vệ bọn trẻ."

Ngón tay của Lock chỉ xuống.

"Hãy đặt một tấm khiên xung quanh bàn thờ với các pho tượng cùng những đứa trẻ để kẻ thù không thể tiếp cận chúng."

Raon vui vẻ đồng ý làm theo yêu cầu của Lock.

"Chắc chắn rồi! Lock, chúng ta sẽ làm như anh nói!

Rosalyn bắt đầu nói ngay khi cuộc trò chuyện của họ kết thúc.

"Vậy thì tôi sẽ bắn pháo hiệu ngay bây giờ"

Mana đỏ tập trung xung quanh cả hai tay của Rosalyn.

"Mmph, mmph!"

Con gấu lại cuộn tròn trong sợ hãi sau khi nhìn thấy mana màu đỏ trông như thể nó sẽ phát nổ.

"Ugh. Chỉ là cái gì-"
"Mình mất ý thức khi nào vậy?!"

Khoảnh khắc những kẻ thù đã trở nên tỉnh táo vì mana gầm rú nhìn thấy mana màu đỏ sẫm...

"Tôi bắt đầu đây."

Nắm đấm lớn của một con Sói nện xuống đất.

Baaaaaaaaaaang-!

Một tiếng nổ lớn phát ra khiến họ đặt câu hỏi liệu có phải Lock đã luôn mạnh như thế này hay không vang vọng khắp khu vực.

Baaaaaaaaaaaang-

"Mặt đất, mặt đất vỡ rồi!"

"Aaaaaaa!"

Những kẻ thù đã tỉnh lại bắt đầu hét lên rằng kẻ thù đã xuất hiện...

Baaaaaang!

Trần nhà phía trên họ lần này đã bị phá vỡ khi một ngọn lửa đỏ bùng lên.

Một pháo hiệu lạ mắt bắn ra từ tòa lâu đài màu trắng và bay lên bầu trời.

Bùm! Bùm!

Các mảnh vỡ từ trần nhà bị phá hủy bắt đầu rơi xuống Đại sảnh đường.

Nhưng chúng lại không thể chạm vào bàn thờ với các pho tượng và những đứa trẻ.

"Khiên của ta là tốt nhất!"

Tấm khiên đen của Raon đang bao phủ chắc chắn bàn thờ với đống tượng và những đứa trẻ.

"Chết tiệt! Tất cả, chuẩn bị tấn công!"

Một trong những kẻ thù hét lên khi Rosalyn từ từ đi xuống.

Cô đã ngừng vô hình tại một số điểm. Đôi mắt cô đang tập trung vào một người đàn ông trung niên.

Anh ta là Dorph, Vua sư tử.

"Các đồng minh của Cale Henituse đang ở đây như chúng ta nghĩ. Ta đoán ngươi là pháp sư đó, Rosalyn đúng không?

Nhưng có một người đã đáp xuống trước Rosalyn và Raon.

Anh cũng đã ngừng vô hình.

Bùm.

Cá nhân vừa tiếp đất với một tiếng động nghe như thể rất nặng từ từ đứng thẳng cơ thể cao lớn của mình.

"Ngươi không cần phải nhìn chị gái ta cũng như không cần biết tên của chị ấy."

Bàn tay Lock đáp xuống trước tấm khiên đen của Raon.

"Tất cả các ngươi sẽ chết ở đây ngày hôm nay."

Anh nói vậy trong khi nhìn vào Vua sư tử và tất cả kẻ thù bên trong hội trường rộng lớn này.

Sau đó anh đưa tay ra.

Một chiếc vòng tay trông như chiếc vòng cổ màu trắng trên cổ của Raon được đeo quanh cánh tay của Lock.

Đó là món quà mà Chúa tể Sheritt đã trao cho đệ tử của mình, người sắp tham gia một trận chiến lớn và để cứu lấy chủng tộc của mình.

Swooooooooh-

Họ nghe thấy tiếng gió.

Cả hai cánh tay của Lock di chuyển cùng một lúc.

Một cái gì đó xuất hiện trong hai bàn tay của anh.

Bùm!

Một tấm khiên lớn đột nhiên xuất hiện và đập xuống sàn của hội trường lớn.

Lock cùng khiên của anh...

Họ như một ngọn núi.

"Đúng rồi. Đây là kết thúc."

Rosalyn thanh lịch đáp xuống bên cạnh Lock.

Cô mỉm cười khi tiếp tục nói khẽ như thể đang thì thầm.

"Đồng minh của bọn ta sẽ đến."

Một trong những kẻ thù ngẩng đầu lên bắt đầu hét lên.

"T, trên trời, có b, bộ xương-!"

Giữa đêm và ngày...

Khi khoảng thời gian bình minh ngắn ngủi nhanh chóng trôi qua...

Họ có thể nhìn xuyên qua phần trần nhà đã bị phá hủy, có những thứ màu trắng đang tập trung xung quanh pháo hiệu màu đỏ đang cháy như mặt trời.

Xương.

Chúng là những bộ xương.

Ngoài ra còn có những sợi chỉ màu đen kết nối tất cả những con quái vật xương đó.

Những kẻ thù nghĩ về một người duy nhất khi nhìn thấy các sợi chỉ.

"...Chiêu hồn sư......!"

Những con quái vật xương che phủ bầu trời.

Có một con wyvern xương đen với đôi mắt đen sáng ở điểm bắt đầu của những sợi chỉ này.

Chủ nhân của đội quân quái vật xương này đang ở trên lưng con wyvern xương đó.

Mary.

Cô đã ở đây.

Cô là một trong những đồng minh đã đến sau khi thấy pháo hiệu bùng lên.

Có một thiết bị liên lạc trong tay của Mary.

Cô nhìn xuống.

Cô có thể nhìn thấy hiệp sĩ thương trong bộ giáp đen.

Hiệp sĩ thương đó ngẩng đầu và nhìn lên bầu trời.

Mary có thể chắc rằng anh đang nhìn cô, mặc dù cái mũ giáp đã ngăn cô nhìn thấy mặt anh.

Hắn là có một thiết bị liên lạc bên trong áo giáp của hiệp sĩ thương ấy.

Hiệp sĩ thương... Alberu bắt đầu nói.

Giọng nói của anh truyền qua thiết bị liên lạc đến thiết bị liên lạc hình ảnh trong tay Mary.

"Kéo nó lên!"

Kéo nó lên.

Alberu phải chống lại thanh kiếm của White Star ngay khi anh hét lên điều đó.

"Lũ khốn này!"

White Star bắt đầu có vẻ lo lắng.

Hắn dường như đã nhận ra mục đích của Lữ đoàn xương bay này cùng những sợi chỉ đen.

Kiệt tác của Mary trông như một tấm lưới lớn đang di chuyển.

Thứ mà cái lưới này sẽ kéo lên...

Chỉ có một thứ.

Nụ cười.

Khóe môi Alberu nhếch lên.

Anh hét lên một lần nữa.

"Chúng ta sẽ tóm lấy Cale Henituse và bay đi!"

Họ không chỉ đánh cắp những pho tượng.

Quả cầu đen với Cale...

Họ cũng sẽ mang nó theo.

Dù vị thần bị phong ấn có làm được hay không, chẳng phải trò này chỉ là ai tìm được thì giữ, ai làm mất ráng chịu thôi sao?

Hơn nữa, tại sao họ lại phải chiến đấu ở đây, trong lãnh thổ của kẻ thù cơ chứ?

Họ sẽ lấy đi những thứ quan trọng và chiến đấu ở một nơi nào đó có lợi cho đồng minh của họ.

Mary bắt đầu nói.

"Tôi hiểu rồi. Nghe có vẻ tuyệt vời."

Tấm lưới đen hướng về phía quả cầu đen với Lữ đoàn xương bay vào lúc đó.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com