ZingTruyen.Asia

[Transfic | Dramione] Căn hộ số 23 và 24

Hype Park

Ngnnh03

"Harry!" Ginny kinh ngạc hét lên. Cô lập tức chạy đến bên chồng và ôm chặt lấy anh. "Ôi, Harry," cô nói, nước mắt chảy dài trên má. "Em đã rất lo lắng."

Harry vòng tay ôm lấy vợ mình, "Anh nhớ em nhiều lắm Ginny."

"Đừng bao giờ rời xa em nữa, Harry Potter." Ginny nói,cô lùi lại lau nước mắt.

"Tôi đi đây," Pansy bắt đầu, "Đây có vẻ là một khoảnh khắc khá thân mật ... Tôi sẽ quay lại sau." Một phút sau Pansy đã ra khỏi cửa và trở lại căn hộ của mình.

"Anh hứa, Gin." Harry đáp, mỉm cười ấm áp với vợ mình, áp môi cậu vào môi cô.

"Ai đã bắt anh đi? Đã xảy ra chuyện gì vậy?" Ginny nghiêm túc hỏi.

Harry giải thích mọi thứ từ lúc cậu bị bắt ở vũ hội, cho đến lúc Hermione, Draco, Theo, và Luna nhận được thần hộ mệnh và đến cứu cậu.

Ginny quay sang buộc tội Hermione và Draco, "Hai người nói với tôi là bốn người sẽ đi xem quả bóng dây thừng lớn nhất thế giới mà."

Draco đảo mắt, "Weaslette- ý tôi là Potter- hay tên cô bây giờ là gì đi nữa ... cô thật sự nghĩ rằng hai Slytherin, một Gryffindor, và một Ravenclaw cùng nhau đến Mỹ để xem một quả bóng sợi xe sao?"

"Tôi không." Ginny cáu kỉnh, "Tôi chỉ không nghĩ là hai Slytherin, một Gryffindor, và một Ravenclaw đi giải cứu chồng tôi mà không nói với tôi trước."

"Bọn chị xin lỗi Ginny. Chị đã nghĩ có lẽ em sẽ không xử lý được nó cùng với bọn chị. Và em sẽ cảm thấy khó khăn thế nào khi trải qua điều đó." Hermione nói một cách chân thành.

"Chị nghĩ em không đủ mạnh mẽ sao? Em có thể xử lý được nó."

"Đó không phải là ý của chị-" Hermione phản bác.

Ginny ngắt lời cô, "Em đã nghe đủ rồi," Cô nắm lấy cánh tay của Harry, "Harry và em sẽ đi."

"Gin," Hermione gọi.

"Ginny tại sao chúng ta không thể giải quyết chuyện này dễ dàng hơn-" Harry nói nhưng cậu nhanh chóng bị Ginny kéo rời đi. Hermione thở dài thườn thượt, ngồi phịch xuống chiếc ghế dài.

"Rawr,mèo đánh nhau," Draco bình luận, anh cào vào không khí như một con mèo.

Hermione lườm anh, "Im đi, Malfoy." Draco ngồi xuống bên cạnh cô, ở giữa họ là một tấm đệm, "Tôi tưởng giờ chúng ta gọi nhau bằng tên chứ, Hermione."

"Nghe cậu đọc tên của tôi kỳ lạ thật đó ... Malfoy." Hermione nói.

Draco nhướng mày, "Granger."

"Draco," Hermione trừng mắt nhìn tên tóc vàng bên cạnh.

"Hermione," Draco bắt chước cô, "Rồi sẽ quen thôi."

Hermione mỉm cười yếu ớt.Cô cảm thấy thật tệ khi đã không hỏi ý kiến ​​của Ginny trước khi đi tìm Harry. Hai Gryffindor chưa bao giờ đánh nhau, họ gần như là chị em.

Draco quay về phía Hermione, "Cổ sẽ tha thứ cho cô thôi. Weaslette không thể nổi điên mãi được ... cô ấy sẽ quay lại thôi." Hermione ngước nhìn Draco, đôi mắt nâu gặp xám. Đôi mắt buồn của Hermione xuyên qua trái tim của Draco. Anh tiến lại gần,nhẹ nhàng vuốt ve má trái của cô, chàng trai tóc vàng hướng đầu nhìn vào mắt cô, "Mọi chuyện sẽ ổn thôi, Hermione."

Cô gái mắt nâu dúi vào tay Draco, "Mong là vậy."

Cánh cửa phía trước đột nhiên mở toang,Hermione và Draco nhanh chóng tách khỏi nhau, Blaise và Pansy bước vào.

"Hai người đang làm gì ở đó vậy?" Pansy hỏi, lông mày nhướng lên.

"Grang- Ý tôi là Hermione,tôi nghĩ cổ có thứ gì đó ở trong mắt." Draco nhanh chóng trả lời.

"Tao hiểu rồi," Blaise hoài nghi nói, "Mày có thấy những gì tao đã làm không? Không à?...Okay."

"Vậy," Pansy bỏ qua trò đùa dở khóc dở cười của Blaise, "Hai người bây giờ gọi nhau bằng tên à?"

"Ừ," Hermione trả lời.

"Cậu có vấn đề với việc đó à ?" Draco trêu chọc

"Không, không hề," Pansy đáp.

Mặt khác, Blaise nhìn vào mắt người bạn đời tốt nhất của mình và hỏi đùa, "Nếu tao có thì sao?"

"Thì tao sẽ bỏ bùa mày," Draco trả lời, ngay lập tức, anh nhấc điều khiển TV lên, "Bây giờ thì tránh ra,tao đang cố bật tivi."

Blaise nhanh chóng nhảy khỏi đó, "Tôi rất xin lỗi thưa điện hạ, Ngài sẽ tha thứ cho tôi chứ?"

Draco cười khoái trá rồi nhấn nút nguồn.

* * * * *
"Sao Hermione lại không nghĩ gì khi ra tay cứu anh mà không cần hỏi ý kiến ​​của em trước chứ? Chị ấy đang nghĩ cái quái gì vậy? Em là vợ là máu mủ của anh đó! Em có quyền được biết.Chị ấy còn táo tợn nói rằng em sẽ không thể giải quyết được nó. "Ginny thở dài rồi ngã xuống giường nằm cạnh Harry.

Chàng trai tóc quạ quay sang cô gái mạnh mẽ,xinh đẹp bên cạnh, "Gin, em và Hermione rất thân nhau... em hiểu bồ ấy mà."

"Ý anh là sao?"

"Anh ghét phải nói điều này, nhưng bồ ấy dường như trở nên khá thích Malfoy,có lẽ bồ ấy muốn có thời gian ở một mình với cậu ta. Hermione sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó nhưng anh nghĩ bồ ấy có thể thích cậu ta một chút. Anh chưa từng thấy bồ ấy hạnh phúc như thế kể từ khi bồ ấy bắt đầu hẹn hò với Ron." Harry giác ngộ.

"Nhưng Theo và Luna cũng đi, chị ấy ở bên cạnh họ." Ginny phản bác.

Harry nhìn lên trần nhà, nhìn chiếc quạt đang quay vòng tròn, "Họ là một cặp Ginny, hơi khác một chút ... ừm, thế này đi, hẹn hò đôi cũng được, nhưng đi hẹn hò và đưa một người bạn đi cùng thì hơi khác một chút. Đó được gọi là bánh xe thứ ba hay trong trường hợp này là bánh xe thứ năm. Tin anh đi, anh biết cảm giác của bánh xe thứ ba là như thế nào, khi Hermione và Ron ở cùng nhau, anh luôn là người thứ ba. "

"Ồ," Ginny nói, tất cả mảnh ghép bắt đầu rơi đúng vị trí, "Chà, em cảm thấy như một con bitch vậy."

Harry cười khúc khích, "Em nên đi nói chuyện với bồ ấy."

"Em sẽ,vào sáng mai."

* * * * *
Hermione ngồi ngoài ban công,một làn gió ấm thổi tung mái tóc của cô, nhưng cô cũng không bận tâm.Cô thường ngồi bên ngoài và đọc sách nhưng hôm nay cô chỉ ngẫm nghĩ về quá khứ. Cô quan sát ô tô và những người đi bộ bên dưới,tự hỏi cuộc sống của họ như thế nào.

Sau vài phút, cô nghe thấy tiếng ai đó bên trong căn hộ của mình, lưng cô quay về phía cửa. Cô nắm chặt lấy đũa phép của mình, rồi từ từ quay lại.Là Draco.

"Ồ, chỉ có mình cậu," Hermione hạ đũa phép xuống.

"Chỉ tôi thôi," Draco xác nhận.

Hermione quay lưng lại, "Cậu làm gì ở đây?" Cô muốn có khoảng thời gian một mình.

Draco đi qua Hermione, dựa vào lan can bên cạnh cô, "Tôi muốn chắc rằng cô không ở đây tự cảm thấy có lỗi với bản thân."

Hermione trừng mắt nhìn anh.

"Và tôi đã chính xác," chàng trai trẻ tóc vàng quyến rũ nói tiếp.

"Im đi," Hermione phản bác, cô không muốn thừa nhận điều anh nói là đúng.

"Sao cô không thử đi dạo, giao thoa với thế giới bên ngoài một tí cũng có thể giúp ích một chút." Draco nói.

"Tôi không muốn."

"Nếu tôi đi cùng cô thì sao? Vậy cô có đi không?" Draco hỏi.

Hermione nhìn anh bằng một cái liếc ngang. "Và tại sao điều đó sẽ làm cho nó tốt hơn?"

"Chà," Draco nhìn xuống bản thân, "Tôi đẹp trai thế này, ai lại không muốn xuất hiện trước đám đông cùng tôi chứ?"

Hermione cúi mặt cười trừ.

"Ồ, vậy là cô đồng ý." Draco quan sát, "Tôi biết cô sẽ như vậy mà."

"Vẫn kiêu ngạo như mọi khi," Hermione lẩm bẩm.

"Tự hào và kiêu ngạo là hai thứ khác nhau, Hermione." Draco nhìn xuống con phố nhộn nhịp bên dưới, ký ức về việc hai người họ bị mắc kẹt trên chính cái ban công này chạy qua tâm trí anh, "Có hay là không? Cô có muốn đi dạo không?"

"Sao lại không chứ... Tôi cũng đâu có việc gì khác tốt hơn để làm. Trừ khi tôi sẽ ngồi quanh đây,tự cảm thấy có lỗi với bản thân như cậu đã dự đoán." Hermione trả lời.Cô tự nhủ, sẽ không sao, cô có thể xử lý Mal- Draco. Bọn họ có thể sẽ chỉ đi dạo xung quanh hoặc làm một cái gì đó.

"Luôn nhiệt tình như vậy." Draco nhận xét trước khi đột ngột nắm lấy tay Hermione tán thưởng.

Hermione suýt nữa thì ngã khi chân cô chạm đất lần nữa, nhưng Draco đã đỡ lấy eo cô. Cô phớt lờ cử chỉ đó và gạt nó đi. Cô nhìn xung quanh và thấy rằng họ đang ở trong một công viên, "Chính xác thì chúng ta đang ở đâu?"

"Công viên Hyde." Draco trả lời.

Hermione nhìn xung quanh,có một cái hồ ở trước mặt, mặt trời thì đang lặn vừa phải. Cô hít một hơi thật sâu,có thể ngửi thấy mùi mùa hè trong không khí. Hai người từng là kẻ thù của nhau cùng đi vòng quanh một chút trong im lặng.

"Cậu biết đấy Draco, cậu thực sự có khả năng trở thành một người tốt." Hermione nói, nhớ lại Draco mà cô biết ở trường Hogwarts sẽ không bao giờ an ủi và đề nghị ở bên cạnh cô khi cô gặp khó khăn.

Draco đá xuống đất và chế giễu, "Đúng vậy."

Họ dừng lại, ngồi xuống chiếc ghế đá công viên, Hermione tương đối ngồi gần Draco. Cô không biết tại sao, nhưng cô luôn cảm thấy an toàn khi ở bên cạnh anh.

Hermione nói, "Tại sao cậu lại sẵn lòng trở thành bạn của tôi, Draco? Tôi hiểu rằng chiến tranh đã thay đổi con người nhưng cậu lại quá tốt với tôi. Tôi không hiểu. Trông cậu chẳng giống Malfoy mà tôi đã từng biết gì cả. .. cậu vẫn còn mỉa mai và thẳng thừng một cách khó chịu nhưng chỉ như vậy thôi. "

Draco vu vơ nhìn đàn ngỗng trên hồ, "Khi mẹ tôi lần đầu mất đi giọng nói, nó thực sự đã thay đổi tôi. Qua điều đó và tất cả những gì tôi đã thấy trong chiến tranh,tôi biết đã có quá nhiều hận thù trên thế giới này. Và tôi không muốn trở thành một phần của điều đó. Khi cô trở lại cuộc sống của tôi, tôi cảm thấy như mình đã trở nên kiên nhẫn và sẵn sàng hơn một chút. Cô tốt hơn bất cứ ai khác mà tôi từng gặp,luôn mong muốn bình đẳng và hòa bình, tôi nghĩ điều đó thật tuyệt vời. Và để trả lời câu hỏi của cô, việc tôi muốn trở thành bạn của cô chỉ đơn giản là do cô khiến tôi trở thành một người đàn ông tốt hơn. " Anh dừng lại một chút, "Đừng tự tâng bốc mình nữa, Mione, cô vẫn dưới cơ của tôi thôi."

Hermione cảm thấy cồn cào trong bụng bởi những lời nói tử tế của Draco, tại sao mình lại có bướm trong bụng chứ? Mình không thích Malfoy ... Chờ đã,có phải vậy không? Ôi Merlin. Cô gái tóc nâu tự hỏi một câu mà cô không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ thốt ra từ miệng, "Ginny luôn nghĩ rằng cậu bị mắc kẹt là bởi vì cậu có tình cảm với tôi."

Draco liếc nhìn Hermione, "Tôi đúng là có tình cảm với cô."

Hermione ngạc nhiên nhìn anh, "C-cậu có sao?"

"Ừ. Tôi cảm thấy cô rất phiền phức."

Hermione cáu kỉnh nhìn sang chỗ khác, "Tại sao? Draco? Tại sao? Ngay khi tôi muốn thay đổi suy nghĩ của tôi về cậu thì cậu lại nói gì đó ... "

Draco cắt lời cô, tất cả diễn ra bằng một động tác nhanh chóng,anh nhẹ nhàng hôn cô, Hermione ngạc nhiên,nhưng điều khiến cô ngạc nhiên hơn nữa là cô cũng hôn lại anh.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia