ZingTruyen.Asia

[Transfic | Dramione] Căn hộ số 23 và 24

Đồ ăn Muggle

Ngnnh03

Hermione mở to mắt. Khi cô nhìn lên, cô thấy Draco đang lượn lờ trên người mình .

"Ách!" Hermione ré lên. Cô nhớ lại điều cuối cùng đã xảy ra với mình trước khi tỉnh dậy. Cô đã đối mặt với Gregory Goyle,và bây giờ cô nhìn thấy Draco. Cậu ấy vẫn còn là một tử thần thực tử sao? Không, không thể như vậy, Hermione nghĩ.

Một lúc sau, Harry chạy đến chỗ bạn của mình, "Bồ cảm thấy thế nào rồi?"

"Ừm, mình ổn."

Cô gái tóc nâu ngồi dậy và nhận ra cô đang ở trong căn hộ của mình. Luna đang ngồi trên chiếc ghế ở trong góc. "Mình thấy bối rối."Hermione vừa nói vừa xoa trán, "Làm sao mình về được đây?"

"Thì." Harry gãi gãi sau đầu, "Sau khi Goyle ếm bồ bằng câu thần chú đó, mình nhanh chóng trói hắn ta lại và đưa hắn đến Azkaban. Sau đó, mình đưa bồ đến St. Mungo, và đó là nơi mình tình cờ gặp được cậu ta." Harry gầm gừ khi nhìn sang Draco. "Cậu ta nghĩ tụi mình nên đưa bồ trở về đây trong trường hợp những tử thần thực tử khác theo dõi. Mình đã không tin cậu ta, cho đến khi Luna đến bệnh viện và nói với mình rằng mình có thể ... thành thật mà nói, mình vẫn không tin, nhưng chỉ có mình cậu ta làm việc trong ca đó nên mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc để cậu ta chữa bệnh cho bồ. " Harry quỳ xuống bên cạnh Hermione và nắm lấy cổ tay cô , "Xin hãy tha thứ cho mình."

"Harry, không sao đâu. Draco ở đây mọi lúc, cậu ấy sống bên kia hành lang." Hermione đáp lại, hơi sững sờ.

Đôi mắt của Harry mở to, "Cái gì ?! Cậu ta sống bên kia hành lang? Bồ có muốn mình giúp di chuyển không? Có một phòng ngủ dành cho khách ở chỗ mình, và mình chắc Ginny sẽ không phiền đâu. Mình sẽ đi lấy đồ của bồ.."

"Harry bình tĩnh lại đi." Hermione nói thẳng, "Mình thích ở đây. Mình sẽ không chuyển đi đâu."

"Nhưng cậu ta sống trong cùng một tòa nhà với bồ! Chuyện đó không làm bồ sợ hãi sao ? Hoặc ít nhất làm cho da của bồ bò đi?" Harry vừa hỏi vừa rùng mình.

"Tôi vẫn còn ở đây đấy " Draco nói, anh đang đứng ở cuối chiếc ghế dài dưới chân Hermione.

Mọi người đều phớt lờ anh ta.

"Draco và những người khác giờ đã thay đổi rồi" Hermione nói.

"Những người khác?" Harry bình tĩnh hỏi.

"Ừ ... Blaise Zabini và Pansy Parkinson."

Harry thậm chí không biết phải nói gì, cậu chỉ trượt xuống ghế và đưa tay lên che mặt. Harry rất lo lắng, nó tự hỏi không biết Draco đang giam cầm cổ hay sao. Sau ngần ấy năm cậu ta đã hành hạ Harry, Hermione và Ron. Harry đã chắc rằng cô sẽ không bao giờ muốn nhìn thấy Draco nữa. Harry biết rằng cô có lẽ đã tha thứ cho cậu ta những năm tháng bị bắt nạt bởi vì, cô chính là người như vậy. Cô sẽ tha thứ và quên đi chúng. Harry không thể thay đổi điều đó về cô nhưng điều đó không ngăn cho cậu ngừng lo lắng.

"Chỉ cần .. an toàn." Harry lẩm bẩm. Người đàn ông mắt xanh không thể chịu đựng được ý nghĩ mình sẽ mất đi Hermione. Cô là một trong những người bạn tốt nhất của cậu.

"Mình có thể nói chuyện một mình với bồ không Hermione?" Harry nghiêm túc hỏi.

"Chắc chắn rồi" Harry và Hermione vào phòng cô, Harry ếm một lá bùa im lặng lên căn phòng.

"Bồ muốn nói cái gì?" Hermione hỏi cô ngồi xuống giường.

Harry đứng trước mặt cô, cậu rút trong túi ra viên đá phục sinh, "Cái này."

"Ôi Merlin, cậu thực sự đã lấy nó?

"Đúng vậy, Chúng ta nên làm gì với nó đây ? Mình nghĩ chúng ta nên tự xử lý nó. Chúng ta là những người đã bắt đầu tất cả và mình không thể để nó rơi vào tay kẻ xấu được." Harry giải thích.

"Liệu việc giữ lại nó có phải là một ý tưởng tồi tệ không ... chuyện gì sẽ xảy ra nếu Bộ phát hiện ra chúng ta có nó?"

"Bộ sẽ không phát hiện ra đâu. Giữa hai chúng ta, chúng ta có thể tự tay làm việc này. Bồ là Hermione Granger, phù thủy sáng giá nhất trong lứa tuổi của chúng ta và mình là Harry Potter, cậu bé sống sót, người được chọn, kẻ đã giết Voldemort, danh sách vẫn tiếp tục." Harry giải thích.

Hermione suy nghĩ một lúc trước khi trả lời cậu, "Được."

"Vậy, bồ sẽ làm điều đó ?"

"Phải. Khi nào chúng ta sẽ xử lý nó?"

Harry nhìn thẳng vào mắt của bạn mình, "Tối nay. Gặp mình ở rừng Dean lúc nửa đêm."

"Mình sẽ ở đó."

"Còn một điều nữa mà mình cần nói với bồ."

"Gì?"

"Malfoy biết về nhiệm vụ. Mình đã vô tình nói về nó ở St.Mungo." Harry nhanh chóng nói.

Hermione ngồi đó một lúc rồi nói, "Mình không nghĩ cậu ấy sẽ nói gì cả ... Mình tin cậu ấy."

Harry và Hermione quay trở lại phòng khách và thấy Draco đang trò chuyện sôi nổi với Luna về các phương pháp chữa bệnh.

"Anh là một bác sĩ. Anh biết nhiều thứ về công việc này hơn em." Draco nói.

"Nó chỉ là một gợi ý thôi mà." Luna bình tĩnh nói.

Hermione ngồi xuống chiếc ghế dài nơi cô đã ngồi trước đó.

"Tạm biệt Harry." - Luna nói khi Harry mở cửa rời đi.

"Tạm biệt"

Khi cánh cửa đóng lại, Hermione nói, "Tốt thôi."

"Cậu ấy chỉ đang cố quan tâm cô thôi" Draco trả lời.

Hermione nhìn Draco, "Cậu ấy đã nói về cậu."

"Tôi biết, tôi hiểu điều đó. Chính tôi đã biến cuộc sống của cô trở thành địa ngục ở Hogwarts. Tôi đã làm vô số điều tồi tệ trong quá khứ ... Và việc nhìn lại tất cả những điều đó bây giờ thật sự có ý nghĩa rất nhiều." Draco nói.

"Malfoy .. Tất cả mọi người kể cả cậu đều tốt."

Cả ba người ngồi im lặng trong vài phút.

"Tôi đói" Draco nói khi nhìn lên trần nhà.

"Tôi cũng vậy." Hermione nói, "Tôi có thể gọi một chiếc bánh pizza nếu cậu muốn."

"Tôi không biết pizza là gì nhưng tôi thích ăn nó hơn là những bữa ăn nấu tại nhà của Blaises."

"Được rồi, vậy thì tôi sẽ gọi pizza." Hermione nói. khi cô rút chiếc điện thoại di động muggle của mình mà cha mẹ cô đã bắt cô lấy. Đó là một chiếc Nokia và nó gần như không thể bị vỡ, Hermione đã làm rơi nó rất nhiều lần. Cô gái tóc nâu tin rằng việc tiêu diệt một con ong bắp cày dễ dàng hơn việc phá hủy một chiếc Nokia. Hermione gọi và yêu cầu hai chiếc pizza cỡ vừa, cô sẽ ăn phần kia sau.

Khi bánh pizza được giao đến, Draco mở cửa.

Anh chàng giao Pizza đưa cho Draco những chiếc bánh pizza, "Và chúng là 22,99 thưa anh."

Draco nhìn cậu ta một cách bối rối, "Granger! Lại đây!" Anh hét lên.

"Có chuyện gì vậy?" Hermione hỏi.

"Cô có 22,99 không?"

"Chờ một chút," Hermione lấy ví và rút ra một ít tiền. Cô đưa tiền cho anh chàng giao bánh pizza, "Anh có thể giữ lại phần tiền lẻ"

Anh chàng cảm ơn cô rồi rời đi

"Malfoy tội nghiệp không biết cách thức hoạt động của đồng tiền muggle." Hermione nói khi cô lấy số cốc ra.

"Tôi thấy không có mục đích gì để biết cả .Tôi là thuật sĩ không phải muggle." Draco trả lời. Anh mở hộp bánh pizza và nhìn chằm chằm vào thức ăn. "Món này trông thật ngon miệng."

"Nó thực sự rất ngon,thử nó đi." Luna nói.

Draco cầm một miếng bánh pizza lên và cắn vào nó. Anh thậm chí không nói gì mà chỉ tiếp tục ăn.

"Tôi nghĩ cậu thích nó." Hermione nói.

"Nó cũng không tệ lắm," Draco thừa nhận khi cậu nhét thêm một miếng nữa vào miệng.

"Chị sẽ lấy một lát trước khi Malfoy ăn hết cái bánh," Hermione nói khi lấy một miếng pizza.

Draco đảo mắt khi nhai. Hermione và Luna mỗi người lấy một miếng rồi ngồi xuống quầy bar. Sau vài phút, hai người khách bước vào căn hộ.

"Chào Blaise, chào Pansy," Luna nói.

"Hai người làm gì ở đây vậy?" Draco bối rối hỏi.

"Câu hỏi thực sự là: Cậu đang làm cái gì ở đây?" Pansy hỏi. Cô mặc một chiếc áo cánh màu xanh lá cây nhạt và quần jean bó.

"Chà .." Draco đã phải suy nghĩ một chút,"Hôm nay Granger đến bệnh viện cùng Potter và Looney Lovegood. Tôi quay lại đây với họ để chữa bệnh cho cô ấy."

"Tại sao mày không thể chữa bệnh cho cô ấy ở bệnh viện?" Blaise hỏi. Anh tò mò tại sao Draco lại ở trong căn hộ của Hermione. Blaise nhận ra rằng hai người đã dành rất nhiều thời gian cho nhau gần đây.

"Lovegood không thích năng lượng mà St. Mungo tỏa ra. Em ấy nói rằng có một đội quân ma quái đang ở tầng ba," Draco nói dối. Anh biết Hermione và Harry đang thực hiện một nhiệm vụ bí mật cho Bộ, anh chỉ không muốn thổi bay vỏ bọc của họ hay bất cứ điều gì. Khi anh nghe thấy tên người bạn cũ của mình, và những gì hắn ta đã làm với Hermione, anh muốn săn lùng và giết chết hắn.Draco sẽ không bao giờ tha thứ cho Goyle vì những gì hắn đã làm với mẹ của anh, và những gì hắn đã làm với Hermione chỉ làm tăng thêm cơn thịnh nộ của Draco.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia