ZingTruyen.Info

[Trans] Healing Curse || Megumi x reader

Chapter 9

tobiodepchai


t/g: Tôi thực sự không biết gì về đồ dùng nhà bếp, vì tôi hiếm khi nấu ăn và bước vào bếp và lý do đầu tiên là - tôi không thể nấu ăn, và thứ hai - Tôi bị cấm bước vào nhà bếp vì suýt đốt nhà của chính bản thân mình.

———

Bạn quan sát Fushiguro trong sự kinh ngạc,  những bóng đen bắt đầu xuất hiện từ vị trí của người đàn ông trước mặt, và tạo thành một hình dạng trông rất quen thuộc.

"Ngọc Khuyển" Fushiguro thì thầm, tránh nói to để không thu hút mọi người xung quanh vì cả hai người đều đang ở trong cửa hàng.

Tuy nhiên, bạn không quan tâm đến điều đó và ngay lập tức, bạn rít lên.

"Dễ thương quá !! ~ "

Một số người xung quanh nhìn về hướng của bạn và thắc mắc chuyện gì vừa xảy ra. Những người đó liếc nhìn bạn, rồi nhìn chàng trai trước mặt bạn, sau đó họ mỉm cười, rõ ràng là họ đã hiểu nhầm chuyện gì đó khác đang xảy ra giữa hai người.

Fushiguro thở dài, ném cho bạn một cái nhìn cảnh cáo.

"Hãy làm như cậu không thể nhìn thấy chúng, chúng ta vẫn còn đang ở nơi công cộng."

Bạn dừng hành động đang muốn vỗ đầu và ôm lấy những chú chó dễ thương trước mắt, bĩu môi, đứng thẳng và khoanh tay.

'Trẻ con' Fushiguro nghĩ, tặc lưỡi trước khi chỉ vào bạn, ra hiệu cho Ngọc Khuyển của cậu ấy bước lại gần bạn và đứng kế bên như vệ sĩ của bạn.

"Fushiguro, tụi nó là gì vậy?", Bạn khẽ hỏi với vẻ thích thú, cảm nhận được lớp lông mềm mại đang lướt dưới chân mình.

"Là Thức thần của tôi." Cậu ấy trả lời.

Bạn rời mắt khỏi hai con chó và nhìn chằm chằm vào Fushiguro ngạc nhiên, trước khi mắt bạn phát sáng

"Ý cậu là, giống như những người hay đi cùng phù thủy ?!"

Fushiguro nghẹn trước những lời nói của bạn, và cậu ấy nhìn chằm chằm vào bạn với vẻ hoài nghi.

"Cậu điên rồi." Fushiguro lẩm bẩm, và anh ấy thấy bạn hơi khựng người.

Nghĩ rằng bạn đã bị ảnh hưởng bởi lời nói của cậu ấy và có lẽ sắp chuyển sang chế độ 'Tôi sắp khóc'

Fushiguro mở miệng nói ...

"Tôi rất—"

"Pfff..."

Cậu ấy tự dừng bản thân mình lại. Hay đúng hơn, lời nói của cậu ấy bị cắt đứt trước khi nó kịp thốt ra.

Cậu ấy nhìn bạn chằm chằm, và thấy vai bạn hơi run. Anh ấy rõ ràng nghe thấy bạn bật ra một tiếng cười cố nén, cố gắng kiềm chế lại nó, mặc dù thất bại thảm hại.

"Ahahaha." Tiếng cười nhẹ của bạn rất khác so với những gì Fushiguro đã tưởng tượng và nghe thấy trước đây, nó nhẹ nhàng và không lớn tiếng chút nào. Bạn cười toe toét, "Cảm ơn cậu vì đã kiên nhẫn chịu đựng với sự điên khùng của tôi hôm nay, Fushiguro."

Mặt cậu ấy khẽ nhăn lại trước lời nói của bạn, và nhìn chằm chằm vào bạn. Đúng vậy, cậu ấy thực sự khiến bản thân chính mình kinh ngạc khi đã kiên nhẫn ở lại và chịu đựng bạn. Đối với cậu ấy, bạn giống như một phiên bản khác giống với ân nhân của cậu ấy- Gojo Satoru. Một phiên bản trẻ hơn, điên cuồng hơn. Hoang dã và bướng bỉnh với một vài thủ đoạn cầu xin đã thực sự có hiệu quả với cậu ấy.

"Đừng nhắc nhở tôi ... Tôi sẽ phải đối mặt với cậu hàng ngày." Fushiguro nói, và giọng cậu ấy có một chút miễn cưỡng.

Bạn chớp mắt trước khi lên tiếng 'ồ'.

"Xin lỗi, tôi quên mất."

Cả hai bạn đều là bạn cùng lớp. Sự hiện diện của bạn được đảm bảo sẽ ở xung quanh cậu ấy trong một thời gian dài.

Bạn thay đổi chủ đề. "Dù sao thì, tốt hơn hết cậu nên lấy những món đồ mà cậu vừa nói! Và quay lại nhanh chóng!" Bạn vừa nói vừa đẩy nhẹ cậu ấy ra.

Fushiguro khẽ khựng lại trước sự thay đổi đột ngột của chủ đề. Mới lúc trước bạn còn miễn cưỡng để cậu ấy rời khỏi bên mình và bây giờ bạn đang đẩy cậu ấy ra xa, Fushiguro đã thực sự cho rằng bạn là người kì lạ rồi.

"Tốt thôi. Ở lại đây và liên lạc với tôi khi có chuyện." Bạn bĩu môi và khoanh tay, "Sao cậu nói chuyện như sẽ đi đâu đó mà cách xa hàng cây số vậy?"

Fushiguro ngây người nhìn bạn,sau đó không nói lời nào rồi rời đi. Cậu ấy không có gì để nói- bạn là người ban nãy đang rất lo lắng khi bị bỏ lại một mình, và bây giờ bạn đang hành động như thể bạn không muốn cậu ấy ở lại thêm một giây nào.

Thấy cậu ấy bước đi, bạn nhìn chằm chằm vào bóng lưng cậu ấy một lúc, khẽ bĩu môi trước khi nhìn xuống. Bạn nhìn thấy hai con sói, và lông mày của bạn nhíu lại.

Bạn nhìn chằm chằm vào chúng, và chúng nhìn lại bạn ngay lập tức, thè lưỡi như một con chó bình thường. Nếu không phải vì chúng vô hình với người bình thường, bạn đã quỳ xuống để cúi đầu chào tụi nó

Nhưng bạn không thể. Mặc dù bình thường bạn không để ý đến hình ảnh của mình, nhưng mà bạn không muốn bị coi là thần kinh bên trong một cửa hàng công cộng mà rất có thể bạn sẽ ghé lại trong tương lai gần.

"Thật luôn..." Bạn lẩm bẩm một chút, rời mắt khỏi Ngọc Khuyển . "Cậu chủ thì đẹp trai còn thức thần thì dễ thương. Thế giới thật bất công làm sao?"

Bạn nhún vai, đặt hai chiếc chảo khác nhau lên xe hàng trước khi nghe thấy giọng điệu cộc lốc quen thuộc đó.

"Oi, tôi đã thấy đĩa rồi."

Fushiguro đặt bộ đĩa vào xe đẩy, và bạn thắc mắc tại sao cậu ấy không lấy vài bộ muỗng . Anh ấy thấy cái nhìn bối rối của bạn và bình tĩnh giải thích.

"Muỗng đều khác nhau, tôi không biết cạu thích cái nào."

"Vậy sao? Vậy đi thôi!" Bạn nói một cách hăng hái, và Fushiguro chỉ nhún vai khi dẫn bạn đến chỗ của nó, hai con chó vẫn đang theo sát phía sau hai bạn.

Cả hai bạn đều dừng lại trước những chiếc muỗng, và chiếc có thiết kế màu xanh nhạt ngay lập tức thu hút ánh nhìn của bạn. Bạn cười và nhìn vào giá, và nụ cười của bạn lại càng mở rộng hơn với giá tiền

"Cậu luôn luôn tràn đầy năng lượng như thế này?" Fushiguro đột nhiên hỏi từ bên cạnh bạn. Bạn quay mặt về phía anh ấy và chớp mắt, tự hỏi liệu anh ấy có cảm thấy khó chịu về tính cách của bạn hay anh ấy chỉ tò mò.

"Tôi tò mò."  Bạn chớp mắt, lại tự hỏi liệu bằng cách nào đó anh ấy có thể đọc được suy nghĩ của bạn không.

"Tôi không phải là người đọc suy nghĩ người khác"

Đôi mắt của bạn mở to và anh ấy cũng vậy, trước khi bạn phá lên cười và Fushiguro cũng khẽ nhếch môi cười. Cả hai bạn đều nhận ra rằng khung cảnh này rất quen thuộc, và còn xảy ra vào cùng một ngày khi bên trong xe nữa. Mặc dù khung cảnh đã được thay đổi, và bạn không cần phải đoán xem cậu ấy có thể trả lời các câu hỏi của bạn như thế nào nữa mà khuôn mặt của bạn có thể đã có những gợi ý và anh ấy đã chú ý đến điều đó - giống như cách mà bạn đã để ý đến các câu hỏi của cậu ấy trước đó.

Thực tế có thể là cả hai người chỉ mới gặp hôm nay, và bạn chưa quen với Fushiguro. Tuy nhiên, có một điều, bạn không biết rằng Fushiguro hiếm khi cười- và anh ấy đã để bạn thấy điều đó nhiều lần rồi

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info