ZingTruyen.Info

[TRANS] HẠNG S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH

CHƯƠNG 69: BLUE (2)

Hac_laoto

HẠNG S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH - CHƯƠNG 69: BLUE (2)

****

Số lượng quái vật được đưa về là ba, nhưng chỉ có hai cái lồng. Bên trong lồng giam khổng lồ, tôi nhìn thấy những con quái vật nhỏ đang co quắp.

[Phân loài Kỳ Lân Hạng 3 – Kỳ Lân Bạch Ảnh (Vị Thành Niên)

Chỉ Số Hiện Tại Hạng E

Chỉ Số Tăng Trưởng Có Thể Xếp Hạng A

Kỹ Năng Tối Ưu Hóa Ban Đầu

Ảnh Phi (A) Nhận Được Sau Khi Tăng Trưởng

Đảo Đả Mạnh Mẽ (A) Nhận Được Sau Khi Tăng Trưởng

Gia Cường Phi Mã (B) Nhận Được Sau Khi Tăng Trưởng

※ Chỉ có thể trưởng thành ở một khu vực cụ thể]

Hai con quái vật quấn chặt lấy nhau trong lồng giam không gì khác chính là Kỳ Lân Bóng Đêm. Chúng là loài ma thú nổi tiếng thường đi theo cặp trắng đen. Cửa sổ trạng thái của Kỳ Lân Hắc Ảnh cũng tương tự như Bạch Ảnh.

'Chỉ có thể tăng trưởng ở một khu vực cụ thể.' Điều kiện tăng trưởng của cặp ma thú này dường như khá khó khăn. Rất có thể nơi đây nằm bên trong một hầm ngục, nên bạn sẽ mất nhiều thời gian và nhân lực để tìm kiếm khu vực phù hợp cho công cuộc dưỡng thành chúng.

"Tôi cứ tò mò mãi, hóa ra đó là Kỳ Lân Bóng Đêm, wow! Chúng không chỉ có thứ hạng cao mà còn rất nhanh nữa! Chủ Tịch Hội Haeyeon, có thể nhượng chị một con được không?"

Moon Hyuna tỏ ra lưu luyến, nói rằng ngay cả khi chỉ có cấp bậc cao, chúng vẫn đem lại lợi ích hoàn hảo của một linh thú. Và bởi thậm chí còn được buff Gia Cường Phi Mã, giá trị của chúng chắc chắn cao hơn hầu hết các loài quái vật cùng cấp bậc. Ngay cả tốc độ của ma thú bậc cao nhất cũng chưa chắc đã sánh bằng loài này.

Trong chiếc lồng bên cạnh, một con quái vật nhỏ cỡ một con chó bình thường đang nhìn ngó xung quanh với ánh mắt đầy tò mò.

[Phân Loài Điểu Sư Hạng 2 – Kim Điểu Sư (Vị Thành Niên)

Chỉ Số Hiện Tại Hạng C

Chỉ Số Tăng Trưởng Có Thể Xếp Hạng A~S

Kỹ Năng Tối Ưu Hóa Ban Đầu

Ảnh Phi (A) Nhận Được Sau Khi Tăng Trưởng

Kim Tiễn (A) Nhận Được Sau Khi Tăng Trưởng

Kháng Gió (A) Đã Sở Hữu

Điểu Sư Hống (B) Nhận Được Sau Khi Tăng Trưởng

※ Trưởng thành sau khi hấp thu một lượng quái vật đặc biệt]

Đừng nói 'quái vật đặc biệt' là để ám chỉ các loài sinh vật huyền bí đấy nhé? Theo dự đoán của tôi, điều kiện trưởng thành này khá dễ dàng đối với quái vật cấp bậc cao nhất.

Mặc dù còn tùy vào số lượng cần thiết và cấp bậc của loài quái vật đặc biệt kia.

Tuy mang tên là Kim Điểu Sư, đứa trẻ lại có bộ lông màu kem mềm mại bởi lẽ nó vẫn còn nhỏ. Bé con này sở hữu một đôi cánh khá lớn so với phần đầu và thân đại bàng, trông nó giống mèo hơn là sư tử. Thuộc tính của nó là gió. Tôi từng nghe nói về một Thợ săn Hạng S cũng mang thuộc tính này. Nhưng anh ấy là người ngoại quốc.

"Điểu Sư cũng tốt, nhưng tốc độ hấp dẫn hơn sức mạnh."

Ngay cả khi nói như vậy, hai mắt của Moon Hyuna vẫn tiếp tục ánh lên vẻ tham lam khi cô nhìn Kim Điểu Sư. Điểu Sư là loài sinh vật mạnh mẽ với khả năng vượt trội. Đặc biệt là trong các trận không chiến, chúng thực sự không có đối thủ nào khác, ngoại trừ rồng. Các phân loài chim có tốc độ nhỉnh hơn một chút, nhưng nếu đấu công bằng, chúng sẽ không thắng được độ bền của Điểu Sư.

"Đây là token của chủ sở hữu."

Thợ Săn Hạng A từ Hội Haeyeon, người chắc hẳn đã phải chịu đựng một thời gian dài để mua và bảo vệ lũ quái vật này, lấy ra 3 miếng token từ kho đồ của mình.

Yoohyun, người tiếp nhận, trực tiếp giao chúng cho tôi.

"Của anh này."

"Cảm ơn."

Kỳ Lân đen và trắng là loài ăn cỏ nên bản tính của chúng khá hiền lành, bởi vậy tôi không cần phải lưu tâm quá nhiều, thay vào đó, Điểu Sư mới là vấn đề. Nhưng tôi từng có kinh nghiệm nuôi Peace nên mọi thứ sẽ ổn thôi. Ngay khi tôi cầm lấy mảnh token, bọn trẻ đã cùng lúc quay sang nhìn tôi. Những con Kỳ Lân trông vẫn có chút sợ hãi, nhưng ánh mắt của Điểu Sư lại sáng đến mức khó có thể diễn tả bằng lời. Đôi mắt lấp lánh màu xanh kia thực sự rất đẹp. Chúng trông như thể một cặp ngọc bích vậy.

"Như anh thấy, Kỳ Lân là một cặp đực cái, và Điểu sư là cái."

Yoohyun nói. Vậy là lũ quái vật cũng có giới tính rõ ràng. Peace của tôi vẫn còn mơ hồ. Chirpie cũng vậy. Tôi có nên thử đo Chirpie... bằng thiết bị sàng lọc giới tính cho gà không? Hoặc gọi cho một chuyên gia về chim.

Két.

Lồng của Điểu Sư được mở trước. Con Điểu Sư nhỏ không chút sợ hãi nhảy ra ngoài và rũ rũ cơ thể của nó.

- Kkyaaa!

Điểu Sư kêu một tiếng phấn khích.

- Kkyaoo kkya!

Có lẽ rất vui khi được thả khỏi lồng, cô nàng nhảy xung quanh và lập tức dang rộng đôi cánh của mình. Sau khi vươn người, nó nghiêng đầu và bắt đầu nhìn qua lại giữa tôi và những con kỳ lân. Đó là thái độ như thể đứa trẻ đang phân vân không biết nên làm phiền bên nào trước.

"Nhóc không được tấn công Kỳ Lân."

Cô nàng sẽ không hiểu, nhưng tôi vẫn cản trước. Những con Điểu Sư đến từ hầm ngục cũng coi ngựa, giống như mô tả trong các câu chuyện thần thoại, là thức ăn... Trên hết, bọn chúng có sự chênh lệch về cấp bậc, vì vậy tôi không thể để cặp Kỳ Lân trắng đen và Điểu Sư ở cùng một chỗ.

Đúng như dự đoán, số lượng quái vật càng tăng lên thì vấn đề nuôi dưỡng càng gặp nhiều trở ngại.

- Kyaa!

Ngoe nguẩy chiếc đuôi mềm mại với một đầu lông tơ, Điểu Sư con quay sang nhìn tôi. Đôi mắt xanh lấp lánh và chiếc mỏ hơi hé mở như đang cười. Mặc dù đột ngột bị bắt cóc và đưa qua đại dương trong một thời gian dài, cô nàng vẫn có một biểu hiện hoàn hảo.

- Kkya! Kkyaa!

Cùng với một tiếng kêu cao vút như thể vui sướng, đứa trẻ nhảy lên. Ngay khi tôi nghĩ rằng 'Đôi cánh dĩ nhiên là lớn, nhưng cô nàng vẫn chưa thể bay', hai đôi cánh màu trắng sữa dang rộng ra.

Phạch

Con Điểu Sư vỗ cánh, từ từ bay lên ngang tầm mắt tôi. Khi đứa trẻ làm vậy, một cửa sổ tin nhắn quen thuộc đã xuất hiện, giống như Peace.

[Danh hiệu 'Người Bảo Hộ Hoàn Hảo' đã tăng hiệu ứng của vật phẩm 'Token Chủ Sở Hữu'

Mục tiêu được thuần hóa sẽ thể hiện thiện chí đối với Người Bảo Hộ.]

"Bé con, nhóc dễ thương thật đó."

Khuôn mặt ấy gợi tôi nhớ đến hình ảnh của một chú cún tinh nghịch, trông vô cùng đáng yêu. Tôi đặt token của chủ sở hữu vào kho đồ và mở rộng vòng tay của mình.

"Đến đây nào."

- Kkyaoo?

Cô ấy nghiêng đầu và lượn một vòng trên không trung, trước khi phóng về phía tôi.

"Cẩn thận!"

"Ách."

Yoohyun lập tức tóm lấy đôi cánh của Điểu Sư, nhưng chiếc mỏ cứng đã kịp sượt qua ngực tôi. Một chỉ số Hạng C lao về phía trước với tốc độ tối đa, nếu không kịp giữ lại, cô nàng sẽ làm gãy hết xương sườn của tôi.

"Này, uống đi."

Moon Hyuna mở một lọ thuốc và đưa cho tôi.

"Đây không phải tình huống đáng để lãng phí một lọ tiên dược cấp trung."

"Tôi còn không sở hữu thậm chí là một bậc thấp."

À, vâng. Tôi hiểu, nhưng vẫn thật lãng phí. Đặc biệt là cho một hạng F như tôi. Nhưng vì là hàng miễn phí, tôi vẫn lấy và uống nó.

"Có vẻ chúng ta không thể để hyung trực tiếp chăm sóc Điểu Sư."

Yoohyun khẽ cau mày nói.

"Không giống như Peace, nó thậm chí còn không biết kiềm chế sức mạnh của mình, anh có thể vô tình bị thương nặng."

- Kyaa!

Con Điểu Sư bị xách lên với đôi cánh bó chặt, bắt đầu vung bốn chân lên không trung. Nhìn dáng vẻ ngây thơ ấy, dường như cô nàng hoàn toàn không có ý định làm tổn thương tôi.

"Không phải cô nhóc không thể kiểm soát sức mạnh của mình. Nó đã bay rất điêu luyện mà. Có lẽ đứa nhỏ không biết anh yếu đuối đến mức nào."

Nếu không biết cách cân bằng cơ thể, cô ấy đã không thể bay dễ dàng như vậy. Đứa trẻ không chỉ đơn giản là bay, mà còn biết chao lượn vòng tròn một cách hoàn hảo.

"Trước đây chắc hẳn cô nhóc chỉ gặp những Thợ Săn hạng trung trở lên, vì thế cô ấy không nhận ra rằng anh yếu hơn."

Đứa nhỏ không có ác ý, và nó đã được thuần hóa, nên cô nàng chỉ cần được dạy bảo cẩn thận thôi. Vấn đề duy nhất là nó hầu như không hiểu lời nói của con người.

Nếu lời nói không hiệu quả, vậy hãy chuyển sang tương tác cơ thể.

"Em có tiên dược cao cấp. phải không?"

Tôi hỏi, cuộn tay áo phải lên. Một lọ dược cấp trung là đủ, nhưng tôi đã hỏi để đề phòng. Nghe tôi nói vậy, Yoohyun lập tức phản ứng.

"Chờ đã, hyung. Anh định làm gì?"

"Anh muốn dạy cho Điểu Sư biết anh yếu đuối đến mức nào."

"Dạy cái gì c-."

"Cứ đứng yên đấy đi. Nếu em cố gắng can thiệp, việc này sẽ mất nhiều thời gian hơn."

Có vẻ thằng nhóc đã hiểu ra tôi sẽ sử dụng phương pháp nào, vì biểu cảm trên khuôn mặt em ấy không còn bình tĩnh nữa.

"Không nhất thiết phải đi xa đến vậy. Chúng ta có thể nhờ người khác làm mà."

"Tại sao một Hạng F yếu đuối như anh lại quyết định tự mình làm chuyện này? Đó là trách nhiệm mà anh hiển nhiên phải phụ trách một khi anh nhận nó."

Thật khó để dạy dỗ một đứa trẻ nếu người ta không bày tỏ thiện chí. Tôi đã có hiệu ứng của Danh hiệu, vì vậy mọi thứ sẽ suôn sẻ thôi.

"Hyung-nim nói đúng."

Moon Hyuna đồng tình, lấy ra một lọ thuốc cao cấp và lắc nó.

"Từ bây giờ cậu ấy sẽ phải tiếp tục chăm sóc nhiều loại quái vật khác nhau, làm thế nào cậu ấy có thể lùi lại và giao phó việc chăm sóc cho người khác? Chủ Tịch Hội Haeyeon, chị biết cậu lo lắng cho hyung-nim thân yêu của mình, nhưng đừng quên, hyung-nim cũng là một Thợ Săn đấy. Một Thợ Săn bị quái vật tấn công là chuyện thường nhật. Cậu ấy đang ở một vị trí đặc biệt, càng dấn thân sâu vào cộng đồng Thợ Săn, cậu ấy càng phải khắc phục nỗi sợ của mình. Cậu không bao giờ có thể che kín và giấu hyung-nim đi."

Hôm trước thằng nhóc thực sự đã cố gắng làm điều đó. Nhưng giờ đây em ấy tốt hơn nhiều rồi.

Có vẻ lời nói của cô ấy đã phát huy tác dụng, vì Yoohyun không phản đối nữa và ngậm miệng lại. Trông thằng nhóc vẫn chưa hài lòng, tôi nghĩ mình phải làm gì đó để trấn an em ấy càng sớm càng tốt, trước khi những suy nghĩ sai lệch bắt đầu nhảy ra.

"Nhóc là một cô gái ngoan, phải không, bé con."

Tôi đưa tay về phía con Điểu Sư đang nhìn tôi chằm chằm với đôi mắt sáng mở to. Ngay cả khi bị giữ cánh, cô nhóc vẫn tiếp tục mỉm cười rạng rỡ và vẫy đuôi. Tính cách của đứa nhỏ có vẻ thực sự tốt.

- Kkya!

Cô nàng vươn cổ ra và,

Vụt!

"A."

Nó mổ lên tay tôi. Tôi cố tình hét lớn, mạnh mẽ thu tay về và lùi lại. Tôi lập tức quay đi và không nhìn vào mắt đứa nhỏ nữa.

- Kkyaoo

Tôi đổ tiên dược cao cấp lên vết thương bị xé mở đến độ lộ cả xương. Nhưng nó chẳng là gì với tiên dược cấp trung. Vết thương đã lành lại trong nháy mắt, như thể được rửa sạch bằng nước. Những thứ đắt tiền thực sự tuyệt vời.

"Cậu có sao không?"

Moon Hyuna hỏi, xoay nút lọ thuốc trên tay. Tôi gật đầu và quay lại lần nữa.

Điểu Sư con tròn xoe mắt như thể sửng sốt. Nhìn phản ứng này, có vẻ cô nàng sẽ sớm hiểu ra vấn đề.

"Nhóc không thể cắn- Đau quá."

Tôi trấn an nó, rồi giơ tay một lần nữa. Cái mỏ mở ra theo phản xạ, rồi nhanh chóng đóng lại. Thay vào đó, bàn chân trước của cô nhóc bấu chặt lấy cánh tay tôi. Những móng vuốt trần trụi cắm sâu vào da thịt.

"Au!"

Tôi hét lớn và quay ngoắt đi.

- Kkyoooo

Lần này đứa trẻ cất tiếng khóc thảm thiết. Tôi rụt tay lại và xử lý vết thương, sau đó chờ đợi thêm một lúc. Sau khoảng mười phút đứng yên, tôi quay người lại nhìn Điểu Sư. Cô nhóc ủ rũ ngẩng cái đầu đang gục xuống lên.

- Kyaa!

Tôi mỉm cười và đi về phía đứa nhỏ một lần nữa. Lần này khi đưa tay ra, cô ấy không cắn hay dùng vuốt bấu lấy nữa. Tôi nhẹ nhàng xoa đầu và gãi cằm cô nàng.

- Kkya kkya!

"Phải. Nhóc là một cô bé ngoan."

Tôi vuốt ve đầu mỏ của cô, rồi từ từ đưa ngón tay vào bên trong khe hở. Cô nhóc cẩn thận cắn nhẹ một cái rồi từ từ gia tăng sức lực.

"A."

Ngay khi tôi tỏ ra đau đớn, cô ấy liền há mỏ ra.

- Kkyaaoo

"Ngoan lắm. Nhóc không thể cắn mạnh như vậy. Ta đau lắm."

Khi tôi chạm vào mỏ của cô nhóc một lần nữa, cô hơi cắn xuống, không còn dùng nhiều lực, mà như thể đang nắm lấy ngón tay của tôi.

"Bây giờ, hãy buông tay."

Yoohyun thả đôi cánh mà em ấy đang nắm ra. Điểu Sư con không còn dang cách lao vụt tới nữa, thay vào đó, cô nhóc từ từ bay lên, rồi do dự đặt một chân trước lên ngực tôi. Đúng là một bé con thông minh.

Tôi duỗi tay và ôm Điểu Sư.

- Kyaa! Kkya!

"Nhóc không được đá. Và hãy thu móng vuốt lại nào. Đúng rồi. Yoohyun, tên của đứa nhỏ... chắc cô bé không có, phải không?"

Thằng nhóc này thậm chí còn không đặt tên cho Peace ngay cả khi sống với nó tận một tháng. Không lý nào mà em ấy lại đặt tên cho những con quái vật mới đến.

Tôi nên đặt nó là gì? Khi tôi nhìn cô nhóc, cô ấy 'kkyakkya' một tiếng và nhìn lại tôi. Với đôi mắt xanh trong vắt.

"Blue."

- Kkyaoo!

Đáng yêu quá. Đứa nhỏ thật mềm mại và ấm áp. Tôi có thể gọi Kỳ Lân với cái tên gì đó như... Black và White. Nó ngắn gọn, đơn giản và dễ hiểu. Những cái tên như vậy sẽ dễ dàng để kêu lên trong một trận chiến.

"Hãy chăm sóc ta từ bây giờ, Blue."

- Kkyaaa!

Tôi đặt tay lên mỏ cô nhóc. Ngay lúc đó,

'Tách!'

Tôi nghe thấy âm thanh của camera điện thoại. Đó là Moon Hyuna. Mỉm cười, cô ta giơ điện thoại về phía tôi.

"Vui lòng không chụp ảnh tùy tiện."

"A, đừng keo kiệt như vậy. Tôi chỉ muốn chụp một bức để chứng tỏ rằng chúng ta đang ở gần nhau thôi. Cậu có muốn chụp chung một kiểu không?"

"Không, cám ơn. Thay vào đó, hãy xóa ảnh đi."

"Ơ, sao cậu lại làm thế với mỗi tôi? Vậy còn em trai cậu thì sao?"

Yoohyun thì sao. Khi quay đầu lại, tôi không nhìn thấy điện thoại di động trong tay thằng bé. Tại sao người phụ nữ này lại cố gắng gán tội cho dongsaeng ngoan ngoãn của tôi?

"Làm ơn đưa điện thoại của cô cho tôi."

"Cậu có muốn trao đổi với ảnh của tôi không?"

Không cần. Sau khi ép cô nàng xóa ảnh, tôi đi về phía lồng của Kỳ Lân. Hai chú ngựa con, cặp song sinh, cùng lúc quay đầu nhìn về phía tôi. Những đứa trẻ này cũng rất dễ thương. Mặc dù cũng hiếm khi chúng không đáng yêu, bởi lẽ chúng vẫn còn nhỏ.

- Kkyaoo! Kkyak!

Chính lúc này, Blue đột nhiên thoát khỏi vòng tay tôi và bay lên. Sau đó,

Bốp!

- Hihing! (Hí)

- Pureureu!

Cô nhóc va người vào lồng Kỳ Lân. Cùng với tiếng đập mạnh, chiếc lồng rung chuyển và những con kỳ lân hoảng hốt chạy vào một góc.

"Blue! Không!"

- Kkya kkya!

Blue cào vào lồng kỳ lân bằng hai chân trước. Khi cái lồng không nhúc nhích dù chỉ một chút, cô nàng quay lại nhìn tôi, như thể tìm kiếm sự giúp đỡ. Cô ấy dường như nghĩ rằng những con kỳ lân kia là một bữa tối ngon lành.

"Chúng không phải là thức ăn cho nhóc, ranh con."

Khi tôi dùng vũ lực kéo cô nhóc ra khỏi lồng, cô ấy không hài lòng, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo tôi. Nghiêm túc mà nói, tôi phải cẩn thận với ba đứa trẻ này.

Để đảm bảo an toàn, những con kỳ lân đã được vận chuyển riêng biệt, vì ánh mắt của Blue nhìn lũ trẻ đó quá nóng bỏng. Có vẻ sẽ tốt hơn nếu huấn luyện Kỳ Lân và Điểu Sư ở hai nơi riêng biệt. Bởi lẽ vẫn còn là một đứa trẻ, cô nhóc rất khó để kìm nén bản năng của mình.

"Có thực sự ổn khi đưa nó về nhà?"

Yoohyun hỏi, nhìn Blue đang nằm trong vòng tay tôi. Một lúc trước, khi tôi cố gắng đưa đứa nhỏ vào lồng, cô ấy đã la hét dữ dội.

"Dù sao thì anh cũng không thể để cô nhóc sống riêng. Sẽ thật tuyệt nếu đứa nhỏ và Peace quen nhau."

Nếu chúng hòa hợp mà không gặp bất kỳ trở ngại nào thì càng tốt. Giống như oppa và noona, hoặc unnie và noona?

****HẾT****

Giải thích đặt tên skill

*Ảnh Phi: ảnh là bóng, phi là chạy => Tên thuần Việt là 'Chạy bóng'

*Đảo Đả Mạnh Mẽ: đảo là đập, đánh; Cả cụm 'đảo đả' vẫn có nghĩa đánh hay đá nhưng vẫn có nghĩa mạnh hơn.

*Gia Cường Phi Mã: gia cường là kiên cố mạnh mẽ, phi mã thì hiểu đơn giản là ngựa chạy thui à. Chúng ta có thể gọi là 'ngựa chạy bền'

*Thước Ngã Phong: Thước của gió

*Kim Tiễn: Cung tên vàng

*Điểu Sư Hống: Điểu sư gào

Hình ảnh minh họa Điểu Sư phiên bản cuteo (download trên favpng):

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info