ZingTruyen.Com

Trans Hang S Ma Toi Duong Thanh

HẠNG S MÀ TÔI DƯỠNG THÀNH - CHƯƠNG 55: CHÍP (4)

****

"Em đang làm cái quái gì vậy!"

Ngay tức khắc sự cáu bẳn dâng lên trong lồng ngực tôi. Tất nhiên là Peace không bị tổn thương dù chỉ một cọng lông vì nhóc ấy đã tiếp đất rất nhẹ nhàng.

Nhưng ngay cả như vậy thì cũng không có nghĩa là thằng ranh đó có thể tùy tiện quẳng nhóc con như vậy. Nhìn kìa, đứa nhỏ cứng đờ cả người ra rồi, có lẽ là do kinh hãi tột độ.

"...... Hử? Tại sao...?"

Cậu em trai đó cũng sửng sốt. Với biểu cảm nói rằng em ấy hoàn toàn không biết tại sao tôi lại hét lên. Thấy vậy, tôi càng điên tiết hơn.

Nhưng nếu nghĩ lại thì, thằng ngốc này ngay từ đầu cũng đâu có hứng thú mấy với Peace. Bỏ qua sự thật rằng em ấy nói rằng sẽ giết nhóc con vì nó không thể lớn lên. Vào thời điểm đó, thằng nhóc coi nó như một con quái vật bình thường. Nhưng hiện tại, không phải đứa nhỏ này sẽ rất nhanh trở thành linh thú của em ấy sao?

"Tại sao em lại ném đứa nhỏ!"

- Chíp!

"Hả? Ý em là, với chỉ số Bậc C, thì chừng đó sẽ không gây hại gì-."

"Em định túm lấy bất cứ ai và tùy tiện  ném họ miễn là chỉ số của họ cao ư? Em nghĩ đó có phải một cái cớ hợp lý không?!"

- Chíp?!

"Không, không phải như vậy, nhưng..."

"Đừng thiếu tôn trọng anh thêm nữa- và hãy ngồi xuống đi!"

- Chí-p!

Yoohyun ngay lập tức ngồi xuống ghế sofa. Nhưng Peace, tại sao nhóc cũng ngồi theo?

Lúc cả hai người bọn họ cùng ngồi lên ghế sofa và ngước đôi mắt tròn xoe nhìn tôi, khóe miệng tôi bất giác co giật. Tôi không thể rút lại lời nói được nữa. Những đồ ngốc dễ thương này.

"Thợ Săn Kang Soyoung đã nói đứa trẻ trong tương lai sẽ trở thành bạn đời của em ấy, thậm chí trước cả khi con rồng của cô nhóc xuất hiện, và rằng em ấy sẽ chăm sóc nó như đứa con của mình. Tất nhiên, cô bé cũng rất quan tâm đến Peace. Tương tự như vậy đối với các Thợ Săn đến từ Breaker và Hanshin - những người đã đến trước đó. Họ hỏi rất nhiều điều và bảo anh hãy liên lạc với họ bất cứ lúc nào anh cần. Trên hết, Chủ Tịch Hội Seseong thậm chí còn tặng Peace một món quà. Nhưng em thì sao?"

Trong khi nói, tôi một lần nữa lại nổi điên lên. Cung cấp chi phí thức ăn cho nhóc con là căn bản của căn bản, nhưng ngoài điều đó, em ấy thực sự không làm thêm bất cứ cái gì, thằng ngốc này.

"Vì em coi nó như một chiến lợi phẩm? Hả?"

- Chiếp?

"Không phải như vậy..."

"Nếu không, vậy thì tại sao? Đừng lảng tránh ánh mắt của anh và nói năng đàng hoàng đi, Han Yoohyun."

- Chiếp

Cả Chirpie nữa, nhóc nhại theo nãy giờ là có ý gì?

"... Không phải em không quan tâm. Nó là linh thú cấp bậc cao nhất cơ mà. Tất nhiên rất hữu ích rồi. Và em vẫn luôn mong chờ ngày nó trưởng thành. Nhưng mà, nói thế nào đây, ngay cả khi đó là một vật phẩm quý giá, em sẽ chỉ chăm chút nó kỹ lưỡng thôi... chứ cái việc kiểu như tặng một món quà thì có hơi- ."

"Vật phẩm? Nhóc ấy là vật phẩm?"

Yoohyun một lần nữa lảng tránh ánh nhìn của tôi.

"...... Em cho là mình đã nghĩ sai."

"Em nghĩ đứa trẻ đó là vật phẩm? Peace?"

- Chíp?

"Em sai rồi."

Chỉ cần nghe thôi đã biết thằng nhóc không hiểu một điều gì. Trước những tình huống thế này, em ấy hành động đích xác y hệt như khi còn nhỏ. Có phải vì nó chỉ mới 20 tuổi?

"Anh không đòi hỏi em phải chăm sóc đứa nhỏ như con ruột của mình, giống Thợ Săn Kang Soyoung. Nhưng tối thiểu, em nên hiểu rằng nhóc ấy là một đối tác độc lập. Không phải một vật phẩm mà em có thể tùy ý đối xử theo cách em muốn. Trên hết, em cũng phải ghi nhớ trong đầu rằng việc thuần hóa không hề hoàn hảo."

"Em biết, nhưng đó là vấn đề, mà sau khi đi vào hầm ngục hai lần hoặc nhiều hơn, sẽ được khắc phục... Hoặc không, không hẳn. Em sai rồi. Em sẽ rút kinh nghiệm từ bây giờ."

Câu trả lời hoàn toàn không đủ hài lòng, nhưng tôi không thể ép thằng nhóc dành tình cảm khi em ấy thậm chí còn không có dù chỉ một chút. Tôi có nên cho họ gặp nhau thường xuyên hơn ít nhất là bây giờ không? Mặc dù giống như cậu chàng đã nói, một khi họ cùng nhau đi vào hầm ngục nhiều lần, tình bạn tri kỷ hay thứ gì đó tương tự sẽ hình thành.

"Ôm một lần đi."

"...... Với cái gì?"

"Còn cái gì vào đây nữa, tất nhiên là Peace."

Yoohyun nhìn chằm chằm vào Peace đang ngồi bên cạnh với cái thái độ hết sức miễn cưỡng. Peace cũng nhìn chằm chằm vào thằng nhóc đó, trước khi hướng ánh mắt về phía tôi.

- Kkioong

"... Nhưng mà, em không nghĩ nó sẽ thích thú gì đâu."

"Nhóc ấy thích được bế."

Đứa nhỏ thậm chí còn không nghĩ về kích thước lớn hơn của mình và quấy rầy để được bế đến độ khiến tôi mệt mỏi.

Khi Yoohyun vừa do dự duỗi tay ra, lông toàn thân của Peace đã dựng đứng.

"Không sao, Peace. Người này sẽ không ném nhóc nữa đâu."

- Kkeuooong

Cả hai đều có vẻ thực sự khó xử, nhưng điều đó vẫn tốt hơn là không có chút tương tác nào. Trước khi mức độ khó của hầm ngục tăng lên, họ phải nhanh chóng trở thành bạn thân. Tôi đi đến ngồi cạnh Yoohyun, và Peace ngay lập tức cố gắng tiến vào lòng tôi.

"Không."

Khi tôi nâng cánh tay lên tỏ ý từ chối, nhóc ấy cụp tai xuống và mở lớn đôi mắt đáng thương.

- Kkiiing

Và rồi, tôi không biết nhóc ấy đang nghĩ gì, nhưng nó quay sang nhìn Chirpie và nhẹ nhàng vẫy đuôi.

- Kkeuoong, kking

"Cái gì, nhóc không định tấn công Chirpie đấy chứ?"

Để đề phòng, tôi nhặt Chirpie, đứa nhỏ được đặt sang một bên từ trước, và giơ nó cho cậu nhóc xem. Khi tôi làm vậy, xa so với nhe nanh, nó liếm  nhóc chim một cái. Rồi nghiêng người nhìn tôi.

- Kkiang

- Chíp!

"Peace của chúng ta là một cậu bé ngoan~."

Ngay khi được khen ngợi, nhóc ấy đã cố gắng chui vào lòng tôi một lần nữa. Lần này tôi không ngăn cản nên cậu nhóc ngồi lên đùi tôi và cuộn tròn như thể hài lòng.

Có phải đứa trẻ nghĩ rằng tôi không cho nhóc ấy tiếp cận vì nó đã tấn công Chirpie không?

"Ngay cả khi nó giả vờ cư xử tốt, anh không bao giờ có thể để hai thứ này ở một mình với nhau. Sẽ rất khó để con gà con đó được an toàn."

"Tất nhiên là anh sẽ không làm thế."

Bạn không thể đặt một con chim và một con mèo ở cùng chỗ.

"Tuần này em có rảnh không?? Anh muốn xem các kỹ năng của em trong khi thăng cấp và đưa Peace vào hầm ngục một lần."

Và cả nói chuyện với nhân viên hệ thống nữa. Sau khi lấy điện thoại di động ra và kiểm tra lịch trình của mình, Yoohyun gật đầu.

"Em có. Em sẽ chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng."

Đi vào hầm ngục với thời gian chỉ  một tuần thực sự rất gấp rút, và bây giờ tôi nên mua vé vào cửa độc quyền của hầm ngục Bậc E và Bậc D ngay.

Khoảng thời gian còn lại cho kỹ năng Lòng Biết Ơn Cuối Cùng còn đúng bốn ngày. Sẽ không thoải mái khi đi tới hầm ngục vào ngày cuối cùng, vì vậy nói đúng ra chỉ còn có ba ngày thôi. Với đấu thầu độc quyền, nếu không có bất kỳ đối thủ cạnh tranh nào sau 24 giờ, tôi sẽ thành công mua được, vì vậy nếu may mắn, tôi có thể tấn công cả hai trong khoảng thời gian này.

Tôi mong chờ những danh hiệu mới sẽ xuất hiện. Một cái hữu ích hơn nên bật ra lần này.

[Tòa nhà OOO sẽ dỡ bỏ vào ngày mai, và ở chỗ đó, cơ sở nuôi dưỡng quái vật sẽ được xây dựng. Nhiều người bày tỏ mối lo ngại về việc nuôi nhiều quái vật ở trung tâm Seoul, nhưng-.]

Một chương trình phát sóng về nuôi quái vật được chiếu trên TV. Tòa nhà bên cạnh Hội Haeyeon đã được dọn sạch ngày hôm nay, và việc phá dỡ sẽ bắt đầu vào ngày mai. Không phải là không có bất kỳ chướng ngại nào, nhưng nhờ mức bồi thường khổng lồ nên công việc tiến triển rất nhanh chóng.

'Rõ ràng chỉ có một cơ sở nuôi dưỡng 2-tầng sẽ được xây mới, và nó kết nối với một tòa nhà 10 tầng đã có sẵn.'

Trong khi nằm dài trên ghế sofa, tôi kiểm tra biểu đồ kế hoạch xây dựng đã được gửi cách đây một thời gian. Peace trên lưng tôi, và Chirpie trên đầu tôi, mỗi con ngồi vào chỗ ngồi riêng của mình. Nếu những đứa trẻ khác cũng cố gắng trèo lên người tôi thì sẽ rắc rối lắm đây. Một khi hiệu ứng của Lòng Biết Ơn kết thúc, ngay cả khi tôi trang bị nhiều vật phẩm, Độ Bền tổng thể của tôi vẫn sẽ bị giới hạn ở mức Hạng D tầm trung. Giá trị tiềm ẩn sẽ chỉ là Hạng F. Tôi có thể đối phó với Peace, nhưng nếu nhiều hơn thì...

Tôi có nên dùng thuốc bổ mà Kim Sunghan đã gửi cho tôi không, ít nhất là bắt đầu từ bây giờ?

'Thời gian dự kiến để hoàn thành việc xây dựng cơ sở nuôi dưỡng là hai tuần - điều này có thực sự hoạt động không nhỉ?'

Ngay cả khi hầu hết các công nhân đều đã Thức Tỉnh và thiết bị xây dựng được chế tạo từ các vật phẩm phụ của hầm ngục, nhưng khoảng thời gian này có phải quá phi lý rồi không? Họ liệt kê tất cả các loại dự đoán và chỉ ra những nhược điểm về việc xây dựng trên TV. Tuy nhiên, lập trường đưa ra vẫn nói rằng không phải là không thể.

'Có vẻ như họ định xây dựng vững chắc nền móng chứ không định làm một tầng hầm, và sẽ đặt cơ sở đào tạo và nuôi dưỡng ở tầng 1. Vậy nên việc xây dựng nền móng chiếm nhiều thời gian nhất, hử.'

Peace vẫn còn khá nhỏ. Trong đám quái vật, có những con sở hữu kích thước khổng lồ ngay cả khi nó còn là thú non. Và để chuẩn bị cho các khả năng có thể xảy ra, họ đã lên kế hoạch tạo ra một không gian nơi quái vật trưởng thành có thể ở, trên tầng 1. Ở tầng 1, phần ngốn nhiều tiền nhất là căn phòng dành cho thú trưởng thành.

Và nơi cư trú của tôi được lên kế hoạch nằm trên tầng 2. So với tầng 1, diện tích nhỏ hơn nhiều và vật liệu chủ yếu sẽ là các sản phẩm phụ của hầm ngục, để ngay cả khi tầng 1 sụp đổ, sàn nhà vẫn nguyên vẹn. Họ cũng đặt thêm cả một cổng điện tử nhỏ ở lối vào. Không gian còn lại trên mái tầng 1 sẽ được trang trí giống như một công viên, theo mong muốn của tôi.

Dù thế nào đi nữa, rõ ràng cả tấn tiền sẽ được đổ vào tòa nhà này.

Mặt khác, tòa nhà kết nối với cơ sở nuôi dưỡng là một tòa nhà bình thường. Mặc dù sẽ có một số lần tu sửa nhất định. Bao quanh bởi bức tường hai lớp, cơ sở nuôi dưỡng sẽ được đặt thêm một lối thông qua tòa nhà. Thời gian tu sửa tòa nhà này được dự định dài hơn thời gian xây dựng cơ sở nuôi dưỡng.

'Không phải đã đến lúc Dokkaebi nên quay trở lại sao?'

Tôi phải lấy dữ liệu và gặp Suk Hayan. Và tôi không biết liệu Myeongwoo có đi theo tôi không.

'Vì sẽ rất thoải mái khi chỉ là một thợ rèn liên kết với hội.'

Với tính cách của anh chàng đó, không phải anh ấy sẽ cố gắng ở lại Haeyeon sao? Tuy nhiên, chẳng có gì đảm bảo điều đó hết.

'Lôi kéo Do Hamin. Trung tâm Thức Tỉnh kỹ năng đặc biệt......'

Lần này, tôi có thể nói rằng một kỹ năng liên quan đã xuất hiện sau khi tăng lên 20 cấp độ. Để chứng minh kỹ năng, tôi sẽ phải đưa khoảng hai người đến và Đánh Thức các kỹ năng ban đầu đặc biệt của họ.

Cậu chàng đẹp trai kinh khủng mà tôi thấy ở đài truyền hình hiện lên trong đầu tôi. Một lần nữa, tên cậu ta gì nhỉ?

Nhưng quan trọng hơn, người đó phải Thức Tỉnh ở môi trường nào để có được những kỹ năng ban đầu được tối ưu hóa? Nếu nó liên quan đến khuôn mặt của cậu ấy, môi trường phải phù hợp một cách chính xác. Cậu ta sẽ không tự mình Thức Tỉnh nếu tiếp tục siêng năng quay phim và trở nên nổi tiếng đâu nhỉ?

'Đối với những Thức Tỉnh Giả với các kỹ năng đặc biệt, hầu hết trường hợp trong số họ đều Thức Tỉnh khi liên tục làm các công việc liên quan.'

Hoặc họ Thức Tỉnh nếu họ cảm nhận được mối đe dọa đối với mạng sống của mình, và vượt qua khủng hoảng bằng phương pháp liên quan. Liệu một con quái vật khi nhìn thấy khuôn mặt của cậu trai đó có bị quyến rũ, và rút lui không? Cậu ta thực sự khó hiểu theo nhiều cách khác nhau. Vẫn là tôi nên đi tìm người khác nhỉ?

[Người nắm giữ kỹ năng nuôi dưỡng ma thú Han Yoojin-ssi, hay còn gọi là 'Cha của quái vật', và chú Sư Tử Lửa Một Sừng con Peace-.]

Đụ má, chết tiệt. Chương trình truyền hình được quay trước đó lại xuất hiện dưới dạng clip. Tại sao họ lại tiếp tục phát sóng thứ này? Nếu bạn định tiếp tục chiếu nó, ít nhất hãy loại bỏ điều vô nghĩa như 'cha quái vật' đi chứ.

- Chíp!

Chirpie nhìn TV và kêu lên. Nó nhận ra tôi sao?

- Chíp chíp!

"Này, nhóc đi đâu vậy? Kia không phải hàng thật đâu."

Đầu óc của nó hơi... chậm hiểu, tôi nghĩ vậy. Tất nhiên, đó là Bậc F, vì vậy bạn không thể so sánh nó với Bậc C Peace. Ngay lúc đó, trong khi Chirpie đang mạnh mẽ đập cánh trước TV, tôi nghe thấy tiếng cửa mở. Có vẻ như Myeongwoo đã trở về.

"Anh về rồi à?"

"... Thứ kia là cái gì vậy?"

"Tôi nhặt được nó. Đó là một con quái vật nhưng chỉ số có Bậc F thôi, nên nó không nguy hiểm."

- Chíp chiếp!

"Nó có vẻ dễ thương."

"Đúng không?"

Yoohyun, thằng nhóc đó, chỉ thở dài ngay cả sau khi nhìn thấy thứ dễ thương này. Có thể nói rằng em ấy không có nhiều hứng thú với động vật ngay từ khi còn nhỏ.

Chirpie, nhóc con đã từ bỏ tôi trên TV và quay trở lại, không thể leo lên ghế sofa và một lần nữa điên cuồng đập cánh. Khi ngồi dậy và nhặt Chirpie lên, tôi kiểm tra tiến độ mài dao của Myeongwoo như một thói quen.

[Mài lưỡi của 10.000 công cụ có lưỡi (Tiến độ 8.266/10.000)]

Số lượng còn lại không nhiều. Có lẽ anh ấy sẽ hoàn thành trong bốn ngày tới.

"Anh đã mài được khoảng tám ngàn con dao rồi, phải không?"

Nghe vậy, đôi mắt của Myeongwoo lộ rõ vẻ ngạc nhiên.

"Sao cậu biết?"

"Anh đã mài sắc một ngàn vào ngày đầu tiên, và sau đó, anh mài thêm được khoảng bốn đến năm nghìn cái nữa, vì vậy không phải số lượng sẽ ở tầm đó sao? Thỉnh thoảng anh cũng nói với tôi rằng anh đã mài được bao nhiêu cái ngày hôm đó."

"Nhưng mà, tính toán tất cả những điều đó..."

Myeongwoo có một vẻ mặt vô cùng xúc động. Tôi thực sự không biết phải nói gì về người đàn ông này nữa. Anh ta có thể cho qua chuyện này với 'vậy ư', nhưng anh ấy lại biểu hiện rung động đến nhường này, vì vậy tôi cảm thấy như tôi đã trở thành một kẻ lừa đảo. Tôi không phải vị tha đến vậy đâu.

"Tôi đi cùng anh đến phòng làm việc vào ngày cuối cùng. Tôi tò mò liệu kỹ năng nào sẽ xuất hiện đây, và mọi thứ là do tôi khởi nguồn, vì vậy tôi nên ở đó với anh vào khoảnh khắc cuối."

"Yoojin...".

Anh ta lại xúc động.

"Dù bất cứ điều gì xảy ra, tôi cũng sẽ không quên công lao của cậu."

"Nếu như vậy thì tôi rất biết ơn."

"Tôi thực sự sẽ trả ơn cậu bằng cả cuộc đời mình."

Không, vậy thì nặng nề quá. Thỉnh thoảng chỉ cần làm cho tôi một số món ăn kèm. Đồ ăn nhẹ cũng rất ngon. Hoặc bánh ngọt. Thế nào cũng được, một cái gì đó để ăn.

... Chết tiệt, tôi có nên nói với anh ấy rằng chúng tôi nên sống cùng nhau không? Tận bốn ngày kể từ bây giờ. Tôi cảm thấy như mình sẽ khóc.

"......Myeongwoo."

"Ừ?"

"...... Không, không có gì."

Huhuhuhu. Nếu cứ để thế này, chẳng phải tôi có nguy cơ sẽ hành động như với *bạn trai 2 giờ sáng sao? Thay vì trở nên thảm hại trong tương lai, mất liêm sỉ tầm này có lẽ sẽ tốt hơn chăng? Đúng vậy, xấu hổ chút có thấm tháp gì? Ăn uống mới là vấn đề quan trọng nhất.

(*Với fangirl thì 'bạn trai 2 giờ sáng' là đối tượng để vã, còn ở đây có lẽ ám chỉ Yoojin có nguy cơ sẽ mất ăn mất ngủ mà nhớ nhung (đồ ăn của) Myeongwoo nếu không giữ ảnh từ bây giờ:))

Nắm Chirpie chặt trong tay, tôi mở miệng.

"Sau này, ngay cả sau khi anh sống độc lập... Liệu thỉnh thoảng anh có thể làm một vài món ăn kèm cho tôi không? Loại không quan trọng, chỉ cần có là được."

Tôi không kén chọn, vì vậy tôi đang van nài anh.

Nghe tôi nói vậy, Myeongwoo triệt để ngớ người. Quả nhiên lời đề nghị này vô liêm sỉ hết mức?

"Ừm... Đ-đúng như dự đoán, tôi nên bắt đầu chuyển đi thôi nhỉ? Xin lỗi nhiều. Tôi đã làm phiền cậu quá lâ- ."

"Không, không. Nếu chúng ta sống cùng nhau, thì đó là vinh hạnh của tôi!"

Mẹ kiếp, tôi không biết. Bốn ngày trôi qua, bàn ăn của tôi đi từ thiên đường xuống địa ngục, vì vậy tôi không thể kìm nén thêm nữa.

"Tôi không thể ăn bất cứ thứ gì ngoại trừ những gì anh làm!"

"...... Gì cơ?"

"Vì vậy, làm ơn, hãy nấu cho tôi các món ăn kèm......"

Sau khi đứng ngây người, khóe miệng Myeongwoo co giật. Đừng cười. Tôi biết mắc cười mà, nhưng đừng cười.

"Chừng đó không có gì khó hết! Được rồi, đừng lo. Tôi sẽ làm cho cậu bất cứ lúc nào. Cậu hiện tại có món gì đặc biệt muốn ăn không?"

"...... Tôi thích mọi thứ."

"Được rồi. Nếu cậu nghĩ ra món gì đó muốn ăn, hãy nói với tôi bất cứ lúc nào!"

Đi về phía nhà bếp, Myeongwoo trông có vẻ như đang có một tâm trạng thực sự tốt. Nhưng mà, nếu anh nói tự tin vậy, anh sẽ làm gì khi sau này anh thật sự bận rộn? Tất nhiên, anh ta không cần phải thực hiện tất cả những gì đã nói, nhưng với tính hướng của mình, anh ấy có lẽ sẽ cố gắng.

Ư, tôi xấu hổ và lương tâm của tôi bị chích, nhưng tôi hạnh phúc.

Tôi có thể nhận vé thầu vào cửa độc quyền cho cả ngục tối Bậc E và Bậc D vào chiều mai. Tôi đã đi xuống phòng tập với Peace vào buổi sáng, và sau đó trở lại, vì vậy lần này tôi không cần phải viện cớ nữa. Myeongwoo vẫn chưa trở về nhà nên tôi đặt Peace vào căn phòng riêng của nó và Chirpie vào một cái giỏ để ở trong phòng ngủ rồi khóa cửa lại. Đồng thời gửi cho Myeongwoo một tin nhắn nhắc nhở đừng đánh thức vì tôi đang ngủ.

Sau khi cầu nguyện để không bị phát hiện hôm nay, tôi rời đi với phương pháp tương tự như ngày hôm qua.

Hầm ngục Bậc E lần này có môi trường hang động dưới lòng đất. Đó là loại mà bản thân tôi cũng không ưa thích gì, nhưng nó gần, và trong lúc tìm kiếm những nơi có thể mua vé vào cửa độc quyền, không có nhiều lựa chọn.

"Eo, ẩm ướt quá."

Khi tôi đi qua cánh cổng, không khí ẩm ướt dường như trộn lẫn với cả mùi nấm mốc ùa vào mặt. Trong bóng tối, *tảo noctilica lấp lóe xung quanh. Và.

[(′ ⟢ ‵ ) ؤ ℭђ∆'º!! ٩ (· ‿·)]

"...... À, vâng. Xin chào."

Lời chào kiểu gì thế này.

****HẾT****

*Tảo noctilica là một loài tảo giáp sinh sống tự do ở biển có khả năng phát quang sinh học. Hình minh họa:

Thi xong rồi ehehehe

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com