ZingTruyen.Com

Trẫm và Nàng

Xàm xàm chút hoy mấy má:)

JenniferLe3108

Viện Lý Thuận mờ mờ trong làn sương đêm lành lạnh, bên ngoài lạnh lẽo thế thôi chứ bên trong luôn chan chứa ấm áp

Nhưng chỉ ấm áp với con người đang say giấc trong chăn kia thôi. Còn người nằm ngoài tràng kỉ vẫn co ro khó chịu...

(Biết ai nằm ở ngoải rồi chứ giề 😒Ổng á=)))

Không chịu nổi nữa ngài ôm gối lẻn vào trong cố gắng từng bước nhẹ nhất để nàng không nghe thấy. Đặt người lên giường ngài thở phào nhẹ nhõm

"May quá. Nàng ấy không phát hiện~"

Bỗng thấy nàng ngọ nguậy, trái tim Kim Thượng như muốn rớt ra bên ngoài...

😬😬

Nàng quay mặt về phía ngài, bình thường nàng hay lạnh nhạt gương mặt cũng ít khi cười với ngài. Nhưng bây giờ là gương mặt hoàn toàn khác, vẫn là nét dịu dàng đó vẫn yêu kiều diễm lệ như thuở nào..

-Đáng ghét.

Chui vào trong chăn *ôm ôm*😘

-Ai cho ngài lên giường?

Giọng nói trầm trầm phát ra khiến Kim Thượng giật mình, người ấp úng không thành lời...

-Trẫm ờ....trẫm...trẫ...

-Ra ngoài...

-Không ra!

Hiệu Nguyệt nhâu mày

-Ngài Ngự!

-Không. Không đi đâu hết....Ở đây với nàng

*Ôm chặt hơn*

Hiệu Nguyệt bây giờ càng trở nên khó xử. Nàng nhẹ giọng...

-Người muốn gì đây?

-Muốn ôm nàng~

-Một chút thôi đó. Ôm xong ra tràng kỉ.

-Được rồi...

Kim Thượng miễn cưỡng chấp nhận, ngài không còn cách nào khác. Thôi thì ôm một chút còn hơn là nhịn.

Nhưng con người và đôi tay đâu chịu nằm yên...

-Làm gì đó?

-Hiệu Nguyệt~~🥺 *nủng nịu*

-Không ra dáng vẻ đế vương chút nào.

-Là ai bắt trẫm phải làm như vầy chứ. Nàng là phi tần của trẫm, là vợ trẫm mà lại không lo cho trẫm🥺

-Thiếp...thiếp.... *cảm thấy động lòng*

-Nàng không thương trẫm. Vậy thôi trẫm ra tràng kỉ ngủ vậy, từ ngày mai trẫm sẽ không tới nữa~~

-Miên Tông

Kim Thượng ngẩng đầu lên

-Nàng hết giận trẫm rồi sao?😃

Hiệu Nguyệt nhăn mặt xô người ra...

-Đủ rồi. Ra tràng kỉ....

Kim Thượng xịu mặt

-Thôi mà...Trẫm thèm chè sen lắm rồi đó~~🥺

-Hứ. Không biết...

-Được rồi. Từ ngày mai trẫm sẽ không đến nữa...

-Ờ

-Hiệu Nguyệt 🥺🥺

Kim Thượng rưng rưng...

Hiệu Nguyệt bật cười, nụ cười này thật chưa từng thấy được từ nàng...

Chồm sang hôn lấy người...

-Ưm~~~

(Ôi cái nghị lực😌Như vậy có gọi là bị cưỡng hôn hong ta?)

Kim Thượng bất ngờ *hôn hôn* mãnh liệt đè nàng xuống giường...

(Chè dâng tận họng mà:)))

-Miên Tông~ Thiếp xin lỗi...

-Là trẫm không tốt~~

*Ôm ôm* *hôn hôn*

-Miên...Tôn..g...Ukm~ưm...

Kim Thượng ngày một mạnh bạo hơn, và càng quét sâu hơn khiến nàng dần yếu ớt...

"Nhịn 3 tháng mà=)))"

Kim Thượng luyến tiếc buông ra...

-Trẫm...xin lỗi...

Hiệu Nguyệt sau nụ hôn rã rời, lấy lại oxi nàng nhăn mặt...

-Quá đáng~~

-Trẫm nhớ nàng nên mới vậy ~~

-Xuống giường...

Thế là có người không được nằm trên giường. Nhưng nữa đêm thì....à mà thôi~~~




Tui bỏ 1h đồng hồ học bài ôn thi của tui ra viết chap xàm ớn này cho m.n🥴Tui rảnh xỉu luôn=)))

Pái pai tuần sau au quay trở lại 😘😘












Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com