ZingTruyen.Info

Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia [HOÀN] [BETA]

Chương 82

Duamuoi1980s

Chỉ là Mộ Dung Quý còn chưa kịp khoe ân ái, Đông Phương Tuyệt cũng đã lôi kéo bảo bối của hắn đi, chỉ để lại Mộ Dung Quý đang hâm mộ cùng ghen tị !

"Vũ nói, Mộ Dung Quý muốn cùng hắn thử xem sao." Cùng Tổng Tài đại nhân tay nắm tay đi trên đường, Diệp An Thần cau mày ngẩng đầu. Trước kia Bạch Tịch Vũ chưa từng cùng Mộ Dung Quý ở bên nhau, cậu rất lo lắng Bạch Tịch Vũ sẽ lại bị tổn thương, nhưng hiện tại Bạch Tịch Vũ và Mộ Dung Quý lại ở bên nhau, cậu càng lo lắng hơn thì phải làm sao đây ?

Lo lắng Mộ Dung Quý không thật tình, lo lắng Mộ Dung Quý sẽ làm ra chuyện thương tổn Vũ, có đôi khi kỳ thật không chiếm được mới tốt ! Có được rồi lại mất đi, đó mới là thống khổ nhất ! Nếu có một ngày Mộ Dung Quý hoa hoa công tử chịu không nổi lại cùng những người khác ở bên nhau thì phải làm xao đây ? Quả thực chính là càng nghĩ càng phiền lòng !

Hơn nữa, trước kia còn cảm thấy Mộ Dung Quý tuy rằng hoa tâm, những điểm khác cũng vẫn khá tốt. Nhưng hiện tại...... Vì sao cậu lại cảm thấy thấy Mộ Dung Quý là một tên cặn bã ? Hơn nữa càng nhìn lại càng tra, toàn thân hoàn toàn tìm không thấy một chút ưu điểm, quả thực...... Quả thực...... Chính là điển hình tra nam của thế kỉ mới !

Vũ hoàn mỹ ôn nhu như vậy, sao lại có thể để tên Mộ Dung Quý chiếm tiện nghi được ? Hiện tại cậu rốt cuộc cảm nhận được cảm giác của Đông Phương Dạ rồi, Mộ Dung Quý, thật sự chính là một tra nam muốn bắt cóc con gái của cậu nha !

Nghĩ tới những lời mình cố ý nói với Vũ, cậu hỏi Bạch Tịch Vũ không sợ chuyện sau này hay sao, dù sao đi chăng nữa, trên cuộc đời này còn rất nhiều cái cây tốt, hà cớ gì lại buộc mình cạnh cái cây lòng dạ hiểm độc Mộ Dung Quý kia ?

"Yên tâm, nếu Quý đã nói nghiêm túc, thì hắn sẽ nghiêm túc." Đông Phương Tuyệt an ủi kéo tay Diệp An Thần, biết người này lo lắng Mộ Dung Quý sẽ phụ Bạch Tịch Vũ, nhưng hắn lại cảm thấy không hẳn vậy, khi có được một người mình vẫn luôn muốn, sao hắn lại có thể tự tay tổn thương người kia ?

"Dù nghiêm túc, nhưng em vẫn còn cảm thấy......" Trong lòng thầm thở dài, vì sao cậu lại cảm thấy hiện tại tâm tình mình giống như là ba gả con gái ra ngoài rồi ? Bản thân cảm thấy con gái mình là tốt nhất, người nào cũng không xứng đứng cùng ?

"Ngoan......Em hiện tại chỉ cần nghĩ tới tôi là được." Hiểu được bảo bối đang suy nghĩ gì, Đông Phương Tuyệt thò đầu qua, làm Diệp An Thần không kịp phòng bị, liền bị hôn một cái, thành công khiến cho mọi người ở chung quanh nhìn qua, khi Diệp An Thần hoàn hồn liền hoảng hốt.

"Cút đi." Liếc xéo Tổng Tài đại nhân một cái, cảm giác xung quanh ai cũng đang nhìn bọn họ, Diệp An Thần đỏ mặt, tuy hiện tại thường xuyên bị Tổng Tài đại nhân đột nhiên tập kích, nhưng ở trước nhiều người như vậy, da mặt Diệp An Thần vẫn là có dày lắm đâu.

Kéo tay Tổng Tài đại nhân cúi đầu đi về phía trước, lại nghe thấy phía sau truyền đến tiếng cười, vì thế phẫn nộ quay đầu lại nói : "Cười cái gì mà cười, anh muốn trêu hoa ghẹo nguyệt hả ! Còn không mau đi !"

Hiện tại cũng không phải là ở trong nước, hai nam nhân hôn nhau ở bên ngoài thì mọi người đều cũng sẽ làm lơ không nhìn thấy, nếu không, thì cũng chỉ là trộm phỉ nhổ bọn họ một chút mà thôi, còn số ít cũng sẽ hơi hơi kích động một tí xíu. Hiện tại chính là ở nước ngoài nha ! Cậu không quên có một lần bọn họ hôn nhau thì bị người ta vây xem đâu, cũng không quên thời điểm bọn họ hôn môi còn có người vẽ lại cảnh đó nữa.

Ngẫm lại từng ấy sự kiện kia, Diệp An Thần liền cảm thấy mặt mình càng ngày càng ấm hơn, sau đó nhấp nhấp dư vị của Tổng Tài đại nhân ở trên môi, vừa rồi, lúc hôn môi, cậu nên hung hăng cắn Tổng Tài đại nhân một miếng, để Tổng Tài đại nhân phải nhớ mới phải.

Mộ Dung Quý hơi nheo mắt, trên mặt nhiều hơn một phần tà khí nói : "Đúng vậy ! Không phải là do tôi thích em hay sao !"

"Quỷ mới thích ! Cả nhà anh mới thích !!" Diệp An Thần đi nhanh về phía trước, vì sao cậu lại cảm thấy Tổng Tài đại nhân càng ngày càng không đàng hoàng rồi ? Tổng Tài đại nhân còn có thể lạnh mặt mang theo mấy trăm tập đoàn toàn cầu phát triển hay không ?

"......" Kỳ thật...... Đông Phương Tuyệt rất muốn nói cho người bên cạnh, cả nhà hắn hiện tại cũng bao gồm cả em a bảo bối !

Thẳng đến khi trở lại khách sạn, Diệp An Thần cũng không nói thêm câu nào nữa, lo lắng mình thật sự đem bảo bối của mình chọc tức, Đông Phương Tuyệt đem hoa quả đi đến bên cạnh, hôn Diệp An Thần một cái, nói : "Em còn tức giận hả ?"

"Có mà giận, em mới không keo kiệt như vậy !" Đối với ánh mắt mang theo sự cẩn thận, ôn nhu và sủng nịnh của Tổng Tài đại nhân, Diệp An Thần tỏ vẻ, Tổng Tài đại nhân à, anh hoàn toàn suy nghĩ nhiều rồi.

"Nếu em không tức giận thì vì sao lại ngồi một mình ở chỗ này." Đem hoa quả đưa tới bên miệng Diệp An Thần, Đông Phương Tuyệt ngồi xuống cạnh Diệp An Thần.

"Ngọt......" Nhấm nháp hoa quả trong miệng, tuy lẩm bẩm mấy câu, nhưng lại không rời đi, mà dịch vào lòng Đông Phương Tuyệt, đem hoa quả trong miệng nuốt xuống, tiếp tục nói : "Em chỉ đang suy nghĩ xem, chúng ta đã đi du lịch được bao lâu rồi mà thôi."

Dựa vào người Tổng Tài đại nhân, Diệp An Thần cảm thán, nếu không phải vừa rồi tính một chút, cậu cũng không biết nguyên nhân tại sao cậu cùng Tổng Tài đại nhân đã đi lâu như vậy, hơn nữa đã qua năm mới rồi, nhìn bên ngoài không có một chút không khí ăn tết, vẫn nhớ tới không khí vô cùng náo nhiệt kia a !

"Khi nào thì mình về ?" Nhìn hoàng hôn, Diệp An Thần nói, nhưng hiện tại, bên ngoài mặt trời chiều ngả về tây, dựa vào Tổng Tài đại nhân, làm Đông Phương Tuyệt nghe thế nào cũng thấy người này đang làm nũng mình.

"Em nhớ nhà rồi hả ?" Ôn nhu sủng nịnh trong ánh mắt mang theo một chút ý cười, Đông Phương Tuyệt cực kỳ thích một Diệp An Thần như vậy...... Duỗi tay ôm người vào trong lòng, nhìn khóe miệng người trong lòng bởi vì vừa rồi ăn hoa quả mà có ánh nước, cúi đầu liếm, trước kia trong nhà hắn chỉ có Đông Phương Dạ, hiện tại......Trong nhà hắn lại nhiều thêm một bảo bối của hắn...... Hắn đột nhiên cũng muốn trở về.

"Em thích về khi nào thì tôi sẽ đưa em về." Đông Phương Tuyệt mang theo tươi cười, ôn nhu nói.

"Vậy thì mình cũng nên về thôi ! Sắp tới dịp Tết rồi, em cũng không muốn ăn Tết ở ngoài đâu." Ở trong lòng Tổng Tài đại nhân tìm một vị trí thoải mái. Ngay từ đầu, Tổng Tài đại nhân ôm cậu ngồi, cậu còn hơi giãy giụa, còn cảm thấy thẹn thùng, nhưng qua một tháng rèn luyện, Diệp An Thần đã hoàn toàn quen, lại còn có cảm giác đang hưởng thụ loại đệm thịt mềm này.

"Được, chúng ta lập tức về nhà !" Ở bên tai Diệp An Thần, giọng nam trầm từ tính vang lên, làm Diệp An Thần dụi dụi đầu, lại bị Tổng Tài đại nhân bắt lại hôn lên.

Vì thế...... Ngồi ở trong xe Tổng Tài đại nhân, nhìn cảnh vật không ngừng chạy về sau, Diệp An Thần chỉ muốn nói một câu, đây chính là kẻ có tiền thì sẽ tùy hứng nha !

Mới ngày hôm qua cậu mới nói cho Tổng Tài đại nhân là muốn về nước ? Vậy mà hôm nay đã đứng ở nhà rồi, thật sự là có loại cảm giác...... Phi cơ là nhà của bọn họ !

Nhưng nhìn cảnh sắc xa lạ xung quanh, Diệp An Thần quay đầu lại, khó hiểu nhìn về phía Tổng Tài đại nhân : "Chúng ta hiện tại đi đâu thế, không về nhà hay sao ?"

"Tôi và em đang chẳng đi về nhà còn gì !" Nhìn phía trước, nhưng ánh mắt vẫn mang theo ý sủng nịnh nhìn qua Diệp An Thần một cái, sau đó mỉm cười.

"......" Trên đường về nhà...... Diệp An Thần nhìn bốn phía, sau đó cau mày : "Hình như đường này không về nhà em !" Con đường này......

Tiếp tục nhìn cảnh sắc ven đường, hình như còn có điểm quen thuộc, nhưng chính là bởi vì quen thuộc cho nên Diệp An Thần mới tiếp tục quay đầu lại nhìn về phía Tổng Tài đại nhân, con đường này nếu cậu không nhớ lầm, hẳn là đi đến nhà Tổng Tài đại nhân............ Đúng không ?!

"Bảo bối, hình như em quên mất một chuyện quan trọng rồi đúng không." Đông Phương Tuyệt đang lái xe, vươn tay qua trước mặt Diệp An Thần quơ quơ, trên bàn tay là một chiếc nhẫn cùng với chiếc Diệp An Thần đang đeo là một đôi, sau đó nói thêm : "Tôi hiện tại không tính chia ra ở riêng với em đâu."

"......" Nhìn tay Tổng Tài đại nhân, sau một lúc, Diệp An Thần mới tiêu hóa việc mình hiện tại đã kết hôn, nhìn chiếc nhẫn cùng kiểu với chiếc trên tay mình, nhẫn này là một đôi với chiếc nhẫn của Tổng Tài đại nhân, hơi mở miệng, lại không biết nói gì.

Kết hôn rồi thì vợ chồng ở chung một chỗ chính là chuyện bình thường, "Nhưng mà em......" Thế còn đồ dùng cá nhân thì phải làm sao ? Tuy không có đồ gì quá quan trọng, nhưng...... Chỉ cần tưởng tượng về sau sẽ ở cùng một chỗ với Tổng Tài đại nhân...... Cậu liền có cảm giác...... Xấu hổ ? Tuy...... Bọn họ đã ở bên nhau sắp được một tháng.

"Không sao, đồ cá nhân của em tôi đã chuẩn bị rồi, nếu em muốn lấy thêm đồ ở nhà cũ thì mai tôi sẽ bảo người lấy cho em !" Đông Phương Tuyệt ôn nhu cười nói.

"Hừ, hóa ra là anh tính cả rồi ấy gì ?" Bẹp bẹp miệng, từ khi mang theo mình kết hôn, rồi bây giờ còn trực tiếp đem mình lừa gạt về nhà, gia hỏa này tuyệt đối đã chuẩn bị tốt mọi thứ trước đó rồi đây ! Mà mình...... Quyết đoán nhảy vào từng cái hố được đào sẵn, mà lại còn là tình nguyện nhảy xuống. Quá đáng ! Nếu tên này đem mình bán thì phải làm sao đây ?

"Cuối cùng thì bị em phát hiện rồi, yên tâm, tôi sẽ không bán em đâu." Đông Phương Tuyệt đã rất hiểu Diệp An Thần, nhìn cậu, cười sáng lạn.

"Hừ ! Muốn bán em, có cho anh cũng không dám." Kiêu ngạo ngẩng đầu, nhìn Tổng Tài đại nhân trước mắt vẫn mỉm cười, hình như mấy ngày nay cậu thường xuyên thấy Tổng Tài đại nhân cười nha ! Đẹp trai chết đi được ! Trước kia khi nhìn Tổng Tài đại nhân cười, cậu còn nghiêm túc tự hỏi, vì sao Đông Phương Tuyệt và Đông Phương Dạ lớn lên không giống nhau, nhưng hiện tại khi Tổng Tài đại nhân cười rộ lên : "Anh cười lên trông giống Dạ thật đó."

Nhưng vừa nhớ tới Đông Phương Dạ, nhìn xung quanh treo đầy đèn lồng màu đỏ, Diệp An Thần liền nghĩ : "Tết nhất lại để Dạ ở nhà một mình......" Có phải quá đáng thương rồi, hiện tại cậu có thể tưởng tượng được Đông Phương Dạ đang ở nhà sau khi nhìn thấy bọn họ sẽ là thành cái dạng gì.

"Nó không ở một mình !" Đông Phương Tuyệt bình tĩnh nói.

"Không ở một mình hả ? Anh có ý gì ?" Nghe Tổng Tài đại nhân bình tĩnh nói xong, Diệp An Thần lại không bình tĩnh nổi.

"Nghĩa trên mặt chữ." Tổng Tài đại nhân cười với Diệp An Thần, vẫn cực kỳ bình tĩnh.

"......" Anh lại dám nói nửa chừng như thế hả. Đối với Tổng Tài đại nhân tỏ ra thần bí, Diệp An Thần cực kỳ tò mò, nhưng nhìn Tổng Tài đại nhân hiện tại, muốn hỏi ra đáp án hẳn là không phải một việc dễ dàng, nếu hôn một cái thì có lẽ sẽ được nghe đáp án nhanh hơn, nhưng mà......

Trong lòng nắm tay, làm người phải có cốt khí, dù sao hiện tại cũng đã sắp về đến nhà, đến lúc đó cậu đi hỏi Đông Phương Dạ là được. ╭ ( ╯^╰ ) ╮

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info