ZingTruyen.Asia

Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia [HOÀN] [BETA]

Chương 79

Duamuoi1980s

Vì thế, sau khi đứng trên mặt đất, nhìn bốn phía đều là người da trắng, người ngoại quốc, Diệp An Thần vẫn cảm thấy mình hình như đang mơ. Rõ ràng mấy tiếng trước cậu còn ở khách sạn nấu cơm cho Tổng Tài đại nhân ăn, nhưng hiện tại...... Vì sao đã đúng ở đây rồi ?

Vì thế Diệp An Thần kéo kéo áo Tổng Tài đại nhân hỏi : "Chúng ta tới rồi ?"

"Đúng vậy ! Bảo bối, nhưng chúng ta còn có một chuyện quan trọng phải làm nha !" Kéo tay Diệp An Thần, hôn lên môi Diệp An Thần một cái, sau đó kéo Diệp An Thần ngồi lên một chiếc xe nghênh ngang rời đi.

"Chuyện quan trọng ?" Chuyện gì ? Bọn họ...... Không phải tới đây du lịch hay sao? Vì sao còn chuyện quan trọng phải làm ?

Diệp An Thần cau mày, nhìn Tổng Tài đại nhân, nhưng Tổng Tài đại nhân chưa trả lời, di động Diệp An Thần lại vang lên. Đông Phương Dạ ? Nhìn tên hiện trên di động, Diệp An Thần nhíu mày, người này gọi điện thoại cho mình làm gì ? "Alo......"

"Chị dâu......" Mới vừa nghe được điện thoại, tiếng Đông Phương Dạ từ đầu dây kia truyền đến, như vừa khóc vừa run, làm Diệp An Thần có một loại dự cảm xấu.

"Cậu...... Cậu lại làm sao thế ?" Nhìn thoáng qua Tổng Tài đại nhân ở bên cạnh, Diệp An Thần cau mày hỏi một câu. Vì sao cậu lại cảm thấy, mỗi lần Đông Phương Dạ gọi cho cậu, câu đầu tiên đều là câu này.

Đông Phương Dạ xoa mũi khụt khịt, ôm chăn rụt rụt, nhìn thoáng qua cửa đang đóng, sau đó mới nhỏ giọng nói : "Tôi...... Tôi...... Tối qua tôi lại làm ra chuyện có lỗi với anh Vũ thì phải làm sao ?"

Chuyện có lỗi với Vũ ? Diệp An Thần tuy không kịp phản ứng lại, nhưng lập tức kinh ngạc nhìn thoáng qua Tổng Tài đại nhân đang nhìn cậu, thật lâu về sau mới nói ra một chữ : "...... Cậu......"

"Chị dâu...... Hắn chính là tên hỗn đản, sớm biết hắn như thế thì em đã không đi,..... Chị dâu còn không mau tới cứu em, em gọi điện thế mà người cũng không nhận." Đông Phương Dạ tiếp tục lau nước mắt nói, thời điểm nói còn không quên nhìn nhìn cánh cửa đang đóng.

Nhớ tới cảnh lúc đó, Đông Phương Dạ đó lại xoa xoa mũi, sớm biết hắn như thế, dù có nghe người ta đồn là người kia ôn tồn lễ độ, quân tử khiêm nhường, thì giờ hắn mới biết, đều là gạt người ! Hiện tại, hiện tại hắn thật sự không còn mặt mũi gặp lại anh Vũ, hơn nữa...... Nghĩ tới lời người kia nói. Hắn nói hắn sẽ không bao giờ bỏ qua cho mình thì phải làm xao đây ? QAQ


Đối mặt với Đông Phương Dạ lên án, Diệp An Thần giải thích : "Vừa rồi tôi ở trên máy bay cho nên......"

"Hả ? Chị dâu, hiện tại người đang ở đâu ? Vì sao di động hiện lên hình như đang ở nước ngoài." Diệp An Thần nói chưa xong, đã bị Đông Phương Dạ ngắt lời, sau đó Đông Phương Dạ đem điện thoại chuyển qua trước mắt nhìn nhìn, xác định mình không nhìn lầm thì càng kinh ngạc hơn.

Chị dâu ra nước ngoài, vì sao lại muốn ra nước ngoài ? Người luôn ở đây sao lại muốn ra nước ngoài làm gì ?

"Ừm, tôi đang ở nước ngoài." Người bên kia kinh ngạc làm Diệp An Thần khó hiểu, cậu ra nước ngoài rất kì lạ hay sao ? Nhưng Diệp An Thần không nghĩ tới câu tiếp theo của Đông Phương Dạ lại thành công làm mình ngây người.

"...... Chẳng lẽ là chuẩn bị muốn kết hôn với ông anh nhà em ?" Kích động nắm di động, thời gian này, chị dâu ra nước ngoài, nhất định là ông anh nhà mình sẽ đi theo, mà ông anh nhà mình đưa người ra nước ngoài sau sinh nhật để làm gì ? Đương nhiên là kết hôn rồi !

A ! Không nghĩ nhanh như vậy đã chuyển qua hình thức phu thê chính thức rồi ! Kích động quá đi, về sau nếu mình gây ra họa gì, liền nhờ chị dâu một câu là được ! O ( ∩_∩ ) O ̄ ̄ về sau mình không cần chơi game một mình nữa. Ngẫm tới cuộc sống về sau liền kích động hơn !

Sao, sao lại thế ? Kết...... Kết hôn ? "( ⊙o⊙ )...... Không, không phải......" Đâu !

Nhìn Tổng tài đại nhân trước mặt, Diệp An Thần cảm thấy hẳn là cậu suy nghĩ nhiều rồi ! Tổng Tài đại nhân chỉ là nói là đi du lịch thôi mà ! Kết hôn gì đó...... Căn bản chưa có nói nha !

"Bằng không hiện tại người ra nước ngoài làm gì." Hắn mới không tin, ông anh nhà mình có thể rảnh rỗi bồi chị dâu ra nước ngoài du lịch. Phải biết là, hiện tại, bình thường vào thời điểm này, hắn luôn vội đến nỗi chân không chạm đất đó nha ! Thế mà...... Nếu không phải là đi kết hôn, ông anh cuồng làm việc nhà mình sao có thể bỏ văn kiện mà ra nước ngoài được ?

Đúng...... Đúng nha ! Hơn nữa vừa rồi Tổng Tài đại nhân hình như có nói phải làm một chuyện quan trọng, hơn nữa...... Quốc gia này hình như thật sự cho phép đồng tính đăng ký kết hôn, chẳng lẽ...... Không phải là thật sự đâu đúng không ?!

Không thể nào ! Hẳn là không......đâu ! Ngơ ngác nhìn Tổng Tài đại nhân. Thời gian này Tổng Tài đại nhân cùng mình đi du lịch thật sự không thích hợp, nhưng nếu mục đích của Tổng Tài đại nhân là kết hôn...... Thì có thể giải thích được !

Cho nên......

"Tuyệt, chúng ta đi đâu thế ?" Nuốt nước miếng một cái, Diệp An Thần cảm thấy, vẫn nên hỏi rõ ràng, bằng không nếu mình hiểu lầm, quả thực không sẽ rất xấu hổ đó !

Diệp An Thần cầm điện thoại, cũng không còn nghe được Đông Phương Dạ bên đầu dây đang nói cái gì, cực kỳ khẩn trương chờ Tổng Tài đại nhân trả lời.

"Em còn có việc, sẽ gọi lại sau !" Mà Đông Phương Dạ sau khi nhìn thấy cánh cửa đang đóng mở ra, vội vàng nói với Diệp An Thần một câu sau đó tắt điện thoại, nhanh chóng đem điện thoại giấu đến phía sau.

Nhưng là dù đã giấu rất nhanh, thì Mộc Ôn Viễn từ phòng tắm đi ra, vẫn thấy được, hắn vừa mới gội đầu, tóc còn đang dính nước, khóe miệng mỉm cười, nhưng khi Đông Phương Đêm nhìn thấy Mộc Ôn Viễn lại co rúm lại.

"Gọi điện cho ai thế ?" Đem khăn lông vắt trên cổ rồi ngồi xuống mép giường, nhìn con mèo nhỏ rúc trong góc, Mộc Ôn Viễn bắt lấy móng vuốt đem người kéo vào trong lòng. Ban đầu hắn còn muốn đi tìm con mèo nhỏ này, thế mà nhanh như vậy lại gặp lại,...... Khóe miệng hơi mỉm cười, nhìn người trong lòng không ngừng giãy giụa có ý đồ muốn thoát ra, hắn ôm người lại, tuy rằng sẽ cắn nhưng lại rất đáng yêu, nhưng nếu con mèo nhỏ này hoàn toàn thuộc về hắn thì xem chừng sẽ càng đáng yêu hơn !

"Anh...... Anh buông tay, tôi cũng phải đi tắm rửa." Ở trong ngực Mộc Ôn Viễn giãy giụa trong chốc lát, lại phát hiện, người này tuy nhìn qua không quá cường tráng, nhưng sức lực kia, Đông Phương Dạ cảm thấy giữa hai người bọn họ có sự chênh lệch thật lớn.

Hắn muốn về nhà......TAT

"Tôi với cậu tắm cùng nhau." Tiến lên hôn lên mặt Đông Phương Dạ, không biết người này đang phẫn nộ hay là thẹn thùng mà cả mặt đều phiếm hồng, Mộc Ôn Viễn muốn tiến đến bế Đông Phương Dạ lên.

"Không cần...... Anh...... Tôi...... Tôi không." Hắn mới không muốn tắm cùng người này đâu ! Gắt gao ôm chăn,..... Chị dâu, em phải làm gì đây ? Sớm biết như vậy hắn đã không đi gặp Mộc Ôn Viễn. Trộm từ khe hở của chăn nhìn Mộc Ôn Viễn vẫn đang cười ôn nhu, trong miệng thầm kêu một câu, mặt người dạ thú, lại nhìn ra phía cửa lớn nghĩ, ở khoảng cách này thì mình có bao nhiêu cơ hội có thể bỏ trốn đây ?

"Anh cậu muốn cùng người kia kết hôn ?" Mang theo tiếng cười, vừa nghe liền biết chủ nhân nhất định cực kỳ dịu đang. Mộc Ôn Viễn dựa vào đầu giường, tay đặt trên bé mèo nhỏ đang trốn tránh trong chăn, nhìn chăn hở ra một đôi mắt lấp lánh, Mộc Ôn Viễn liền cảm thấy tâm tình của mình càng tốt thêm.

Vì thế thừa dịp bé mèo nhỏ không chú ý, xốc chăn lên, đem người đè dưới thân, nhìn cả người hắn đều là ấn ký của mình, nắm tay bé mèo nhỏ thật chặt, nói : "Nếu không chúng ta cũng đi kết hôn được không ?!"

Nói giỡn đó hả ! Bị một nam nhân đè ở dưới thân, nhìn đường cong kia, chỗ nên có thịt thì có thịt. Nhưng quan trọng nhất chính là một thân toàn dấu hôn hồng hồng cùng dấu răng, Đông Phương Dạ cảm thấy mình hiện tại không nên nghĩ tới việc kết hôn, hiện tại hắn nên tìm đường đi chết thì đúng hơn ?

Anh Vũ a, em rất xin lỗi anh, nhưng người xấu thật sự quá cường đại, em không thể phản kháng !

"Không nói lời nào chính là đồng ý ?" Ban đầu nói ra lời muốn kết hôn, Mộc Ôn Viễn biết là do mình suy nghĩ quá nhanh, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt lóe sáng của người dưới thân cùng ấn ký trên người người nọ, Mộc Ôn Viễn liền cảm thấy, kỳ thật đem người này hoàn toàn giam bên người mình, cũng khá tốt.

Khóe miệng lộ ra một nụ cười mỉm, không giống nụ cười ôn nhu ngày thường, hiện tại nghĩ tới, chuyện này hình như cũng không quá nhanh, xem ra...... Hôn lên đôi môi người đang giãy giụa, người này, hắn sẽ không buông tay.

"Không cần...... Ai muốn kết hôn, tôi...... Ưm......" Mới nói được mấy chữ đã bị hôn, Đông Phương Dạ nhìn ánh mắt ôn nhu giống ông anh nhà mình nhưng lại mang tính chiếm hữu kia, quả thực lệ sắp rơi đầy mặt,...... Hắn biết sai còn kịp hay không ?

Oaaaaaaa...... chị dâu cứu mạng......

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia