ZingTruyen.Info

Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia [HOÀN] [BETA]

Chương 75

Duamuoi1980s

Biết ngay mà......Không biết đây là lần thứ mấy cậu nói câu này rồi. Nhưng cậu vẫn muốn nói lại ! Haiz, cậu nằm dưới người khác tức là ...... Người đó đè cậu chứ không phải là cậu đè người ta ! Hơn nữa, tại sao để người ta đè thì thôi đi, thế mà còn đưa tiền cho người ta ? Pha xử lí hơi bị cồng kềnh rồi đó !

"Có...... Có vấn đề gì hay sao ?" Càng nói Đông Phương Dạ càng cảm thấy chột dạ, thấp thỏm hỏi lại.

"......" Tôi không nhẫn tâm muốn nói ra đâu ? Chuyện này phải nói như thế nào với một đứa trẻ thuần khiết đây ? Làm sao có thể giải thích rõ ràng vấn đề trên dưới ? Thực sự là một vấn đề cực kỳ phiền não !

"Hu..hu...... Chị dâu à, đừng im lặng chứ ! ...... Hôm qua tôi đã phản bội anh Vũ đó....." Không nghe thấy Diệp An Thần nói tiếp, Đông Phương Dạ đang ôm gối đầu nói tiếp : "Trước kia nghĩ còn cơ hội cướp được anh Vũ về, còn hiện tại......"

Anh Vũ sẽ tha thứ cho hắn không ?

"Dạ à ! Kỳ thật không phải là hy vọng giữa cậu và Vũ không lớn, nhưng dù sao Vũ hiện tại cũng không thích cậu, mà cậu cũng đã làm ra chuyện kia rồi. Dù Vũ tha thứ cho cậu, nhưng cậu cảm thấy mình có thể tha thứ bản thân hay không."

Sau một lúc, Diệp An Thần cảm thấy mình vẫn nên giúp Đông Phương Dạ sẻ chia gánh nặng đi ! Dù sao tương lai khả năng Vũ không chừng sẽ cùng Mộ Dung Quý yêu đương, kể cả Vũ nói là phần tình cảm của Đông Phương Dạ đối với cậu ấy không phải là tình yêu, nhưng dù sao hiện tại Dạ hẳn đang rất rối. Cứ ra tay giúp một lần để giải quyết triệt để cũng được.

Nói không chừng...... Nói không chừng có thể giúp hai người dứt khỏi cái vòng tình cảm luẩn quẩn thì sao ?

"Cho nên, tôi nói này, chuyện đã xảy ra rồi đúng không ? Tạm thời quên Vũ đi, tìm một người mới ? Như vậy, Vũ cũng sẽ không phải thống khổ vì không đáp lại được tình cảm của cậu, mà cậu không chừng cũng có thể tìm được người mình thích."

Đây là lời thật lòng của Diệp An Thần. Buông Bạch Tịch Vũ đi, nói không chừng Đông Phương Dạ lại tìm được người mình chân chính thích thì sao. Sợ Đông Phương Dạ phản đối, Diệp An Thần nói xong lại bồi thêm mấy câu rất có đạo lý.

"Dù cậu không thích người khác, vậy thì cứ thử xem ! Nếu thích, vậy chứng minh cậu có thể buông tay rồi. Nếu cuối cùng cậu không thích người khác, vậy chứng minh cậu thật sự kiên định thích Vũ, cậu sẽ không phải cố kỵ nữa, chứng minh bản thân có thể theo đuổi Vũ."

Sau khi nghe xong lời nói dối của Diệp An Thần, Đông Phương Dạ nghiêm túc suy nghĩ lời chị dâu nhà mình nói. Cũng có vẻ đúng !

Dù sao trước giờ hắn chỉ nói với người khác là hắn thích anh Vũ ! Nhưng từ trước tới nay đều không dùng hành động để chứng minh, hiện tại......Không phải là có cơ hội trước mặt rồi hay sao !

"Nhưng......Tôi phải làm sao để tìm được người kia ? Đêm qua tôi quên để lại phương thức liên hệ cho hắn rồi." Ảo não nói, ở trong lòng thầm tiếc hận. Sớm biết như vậy, trước khi đi, mình nên để lạ phương thức liên hệ.

Nghĩ tới người trông thuận mắt kia, nếu để lại phương thức liên hệ, không chừng có thể tìm được hắn để thử xem tình cảm mình đối với anh Vũ có phải là tình yêu kiên trinh không đổi hay không.

Thấy mình đã thuyết phục thành công, Diệp An Thần thầm giơ tay chữ V, cậu được Tổng Tài đại nhân dung túng, có sự tin tưởng của Bạch Tịch Vũ, và sự tin tưởng của Đông Phương Dạ ngốc nghếch kia, cho nên : "Có duyên nhất định sẽ gặp lại, nhỡ đâu lại là tình yêu thì sao ! Tình yêu lúc nào chẳng đến bất ngờ."

Sau khi ngắt máy, tuy hiểu rõ, nhưng Diệp An Thần vẫn nắm chặt di động trong tay, chưa gọi được não về. Đông Phương Dạ thế mà lại lên giường cùng với đàn ông...... Chuyện này quả thực không thể tin được !

"Ừm...... Anh bớt giận, bớt giận nha." Phản ứng lại, Diệp An Thần thấy Đông Phương Tuyệt đen mặt, cẩn thận giơ tay vỗ vỗ ngực Đông Phương Tuyệt an ủi. Nhưng nhìn sắc mặt Tổng Tài đại nhân hoàn toàn không thay đổi, Diệp An Thần chỉ có thể nói, huynh đệ à ! Chuyện này tôi bất lực a !

Nhưng chuyện làm Diệp An Thần không nghĩ tới chính là, Tổng Tài đại nhân sau đó lại chỉ nhíu mày. Sau khi thấy báo cáo điều tra trên bàn Tổng Tài đại nhân, hơn nữa chính tai nghe thấy Tổng Tài đại nhân nói ra cái tên kia, toàn bộ biểu tình của Diệp An Thần đều là như vậy :

( ⊙ o ⊙ ).

Diệp An Thần nhìn cái tên trên bàn kia, thật sự không biết nói gì. Phải nói là thế giới này quả nhiên là tròn ? Hay là nói cậu quả nhiên may mắn khi có thể gặp được người kia ?

Nháy mắt Diệp An Thần hóa đá, nhìn lên trời bốn mươi lăm độ muốn cảm thán một câu ! Hiện tại người cần đến đều đã đến đông đủ, nhưng trò hay lại không được trình diễn thì phải làm xao đây ?

Ban đầu Diệp An Thần còn đang nghĩ, nam chính đã bị mình bắt được, nam hai thì được Bạch Tịch Vũ coi trọng, còn lại chỉ có nam ba là có thể cùng nữ chính phát triển tình yêu ngọt ngào, nhưng hiện tại...... Được rồi, tuy rằng cũng không phải không thể cùng nữ chính như này như kia. Nhưng hiện tại nam ba giống như đã bị Đông Phương Dạ đem lên giường rồi thì phải làm sao ?

Ha ha...... Thế giới này quả nhiên là tròn ! Quả nhiên là tròn mà ! Lúc trước mình còn đang nghĩ cách để nam ba và Đông Phương Dạ ở bên nhau, ...... Chuyện như vậy...... Kỳ thật nghĩ lại vẫn có hơi kích động !

Sau sự kiện đêm đó chính là sinh nhật của Tổng Tài đại nhân. Cũng may là Diệp An Thần đã biết, nói cách khác, nếu ngày hôm đó Tổng Tài đại nhân mới nói cho cậu biết, thì cậu cũng đã không có khả năng chuẩn bị được cái gì.

Tuy rằng Tổng Tài đại nhân nói, sinh nhật gì đó hoàn toàn chỉ là xã giao, cho nên không cần để ý. Nhưng hiện tại thì sẽ nói cho cậu biết, cũng chỉ bởi vì nếu nói nói ra, vậy có thể có được dịp ở cùng nhau, nói cách khác thì buổi tối của hai người mấy ngày nay nói không chừng phải tách nhau mấy tiếng.

Nơi Tổng Tài đại nhân ăn sinh nhật là ở khách sạn dưới quyền của Tổng Tài đại nhân, là loại phải có thẻ hội viên mới có thể vào. Diệp An Thần tới rất sớm, nhưng vừa đi vào đã bị Tổng Tài đại nhân đưa tới phòng riêng, cũng may còn có Bạch Tịch Vũ và Đông Phương Dạ, không đến nỗi làm Diệp An Thần nhàm chán.

Thẳng đến khi tiệc rượu bắt đầu, Diệp An Thần mới biết, vì sao Tổng Tài đại nhân lại không thích tổ chức sinh nhật. Tuy không đến cả nghìn người, nhưng vẫn rất nhiều. Tuy rằng đứng cùng Đông Phương Dạ và Bạch Tịch Vũ, nhưng ánh mắt lại không rời khỏi Tổng Tài đại nhân, Diệp An Thần nhìn Tổng Tài đại nhân cầm chén rượu, tuy rằng lạnh mặt, nhưng vẫn phải uống.

Làm Diệp An Thần nhíu mày.

"Không sao đâu, tửu lượng của anh tôi ấy mà, cậu không cần lo." Thấy chị dâu nhà mình cau mày nhìn về phía ông anh, Đông Phương Dạ đắc ý nói, ông anh nhà hắn chính là ngàn ly không say, từ nhỏ đến lớn, tiệc rượu, hắn chưa từng thấy ông anh nhà hắn say bao giờ.

Điều tôi lo không phải cái này cậu biết không ! Diệp An Thần vẫn lo lắng nhìn Tổng Tài đại nhân. Tuy rằng ở Trung Quốc uống rượu là để xã giao, nhưng ...... Dạ dày của Tổng Tài đại nhân dạ dày không tốt đâu ! Còn uống tiếp thì buổi tối nhất định sẽ lại đau dạ dày đó.

"A ! Chị dâu, chị dâu.....Kìa...Kìa......" Thời điểm Diệp An Thần yên lặng nhìn Tổng Tài đại nhân, Đông Phương Dạ lại chỉ vào một người, tuy rằng thanh âm không lớn, nhưng là cũng kích động tới vặn vẹo.

Quay đầu lại nhìn về phía Đông Phương Dạ chỉ, ôn nhuận như ngọc, phong độ nhẹ nhàng. Khi thấy người kia, trong đầu Diệp An Thần chỉ hiện ra hai từ. Nhưng làm cho Diệp An Thần kinh ngạc hơn không phải vì khí chất của người này, mà là người này vì sao lại làm cậu cảm thấy có nét rất giống Mộc Ôn Viễn ?

Mà Mộc Ôn Viễn này......

"Chị dâu, người lần trước lên giường với tôi là hắn." Chỉ vào Mộc Ôn Viễ, sau đó kích động thật lâu, Đông Phương Dạ mới cẩn thận đánh giá bốn phía, xác định bên cạnh không có người, sau đó mới cẩn thận ghé vào tai Diệp An Thần nói.

Tôi biết ! Nhưng vấn đề là vì sao nam ba lại xuất hiện ở đây ? A...... Quả nhiên cốt truyện, chẳng lẽ đã chết rồi ? Nhưng nếu nam ba xuất hiện ở đây, mà mình không đoán sai...... Chẳng lẽ nữ chính cũng sẽ xuất hiện ở đây.

Hơn nữa, trong tiểu thuyết từng nói, nữ chính ở chỗ này bạch bạch bạch cùng Tổng Tài đại nhân, vì thế mà tình cảm của nữ chính và Tổng Tài đại nhân có thể tăng lên tới độ xưa nay chưa từng có. Tuy hiện tại cậu không lo lắng chuyện này, nhưng lại lo lắng chuyện nam ba nhất kiến chung tình với nữ chính có được không !

Bạch bạch bạch : Chị.ch nhau :)

Khác với Tổng Tài đại nhân vì ở bên nhau một thời gian mà yêu đương, cùng nam hai bởi vì hứng thú mà bắt đầu để ý tới nữ chính, thì đường tình cảm của nam ba chắc là vì tác giả muốn bớt việc cho nên để người này vì mị lực vô hạn của nữ chính mà trực tiếp nhất kiến chung tình !

Nếu thật sự như vậy, nhìn qua phía Đông Phương Dạ bên cạnh đang kích động, nếu thật sự như vậy, người này còn sẽ có cơ hội hay sao ?

"Chị dâu, vì sao hắn lại ở đây......" Nơi này chính là yến hội sinh nhật của ông anh nhà hắn mà ! Người tới không phải loại có tiền thì chính là loại có quyền, nếu không thì chỉ còn loại vừa có tiền vừa có quyền. Mà người này xuất hiện ở chỗ này chứng minh cho việc...... Khoan đã, đêm đó hắn đã thấy người này rất quen mắt đó ? Cho nên người này khả năng là mình nhất định đã gặp qua trước đó......

"A a a a......" Sau khi suy nghĩ kĩ, Đông Phương Dạ run rẩy chỉ vào Mộc Ôn Viễn đang cười xã giao với người khác, còn kéo tay áo Diệp An Thần để chia sẻ sự kích động của bản thân : "Tôi nhớ ra rồi, hắn, hắn, hắn là người của Mộc gia, Mộc cái gì nhỉ, cái gì ấy nhỉ, a......Là Mộc Ôn Viễn, Mộc Ôn Viễn. A ! Thế mà tôi lại đè người của Mộc gia Mộc Ôn Viễn lên giường."

Là người ta đè cậu thì đúng hơn ! Đứa trẻ này ! Nghe Đông Phương Dạ sắp nói năng lộn xộn, Diệp An Thần thầm chửi mấy câu.

"A ! Thế mà sáng đó sau khi rời đi tôi còn để lại cho hắn 900, sớm biết thế thì đã không để lại rồi." Hắn thật sự cho rằng đối phương chính là làm cái nghề kia ! Dù sao người này lớn lên rất đẹp, hơn nữa lại đứng ở cửa quán bar rất lâu, quan trọng hơn chính là khi mình tiến lên nói muốn cùng đối phương làm cái chuyện kia, người này cũng chỉ là cười nói một câu : "Tôi sợ cậu dậy không nổi."

Nhưng hiện tại chẳng lẽ mình nhầm rồi hay sao ? Nhưng mà đại công tử của Mộc gia...... Mình vẫn không nên trêu chọc đi !

Ha ha...... Diệp An Thần hiện tại chỉ có thể dùng này hai chữ để bày tỏ tâm tình của mình. Hóa ra Đông Phương Dạ vẫn luôn coi Mộc Ôn Viễn như loại người kia ! Nhưng, dù có là Mộc Ôn Viễn thì thôi đi, còn để lại chín trăm gì đó...... Cậu tưởng cậu bao cả ship cho người ta hay sao ?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info