ZingTruyen.Com

Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia [HOÀN] [BETA]

Chương 67

Duamuoi1980s

Tổng Tài đại nhân liếc một cái, Diệp An Thần từ trong lòng Tổng Tài đại nhân chui ra, trong miệng yên lặng chửi lại : "Anh mới là tiểu yêu tinh." Nhưng do nói quá nhỏ, mới nói ra đã bị gió thổi tan.

Đông Phương Tuyệt dùng tay xoa tai Diệp An Thần đã biến thành màu hồng phấn, cười cười kéo tay Diệp An Thần ra bờ biển. Gió biển làm đầu óc Diệp An Thần thanh tỉnh một chút. Nhìn trước mặt tuy rằng là một mảng trời đêm đen nhánh, nhưng biển đêm lại vô cùng rộng, Diệp An Thần cảm thấy, nếu thật sự có thể tiếp tục cùng Tổng Tài đại nhân ở bên nhau...... Thật sự rất tốt.

"Gặp được anh thật tốt." Nhìn trời đêm đầy sao, Diệp An Thần đột nhiên nói ra câu vẫn luôn muốn nói. Gặp được anh là điều đẹp nhất, khó có thể chủ động khẽ hôn lên môi Tổng Tài đại nhân, tiếp tục nhìn cảnh đẹp, giống như vừa rồi hết thảy đều không có việc gì xảy ra.

Có lẽ sau khi Diệp An Thần gặp được Đông Phương Tuyệt, thì cuộc sống trở nên thú vị hơn ! Bởi vì Đông Phương Tuyệt trở thành người có ràng buộc với cậu, làm cậu có thể trải qua được cuộc sống trước đây chưa từng biết.

Mười ngón tay đan vào nhau càng chặt thêm. Diệp An Thần biết, đây là câu trả lời của Tổng Tài đại nhân với mình. Sau khi đồng ý ở bên Tổng Tài đại nhân, Diệp An Thần biết, người này...... Nhất định sẽ bảo hộ mình. Nhìn trời đầy sao, đột nhiên nhớ tới trước kia Tổng Tài đại nhân muốn cắt một mảnh trăng xuống, ý cười trên mặt của cậu càng sáng lạn.

Tay đột nhiên cảm giác được hôn một cái. Diệp An Thần liền muốn lãng mạn một phen, kéo tay Tổng Tài đại nhân qua hôn lại, sau đó nói một câu em yêu anh gì đó, sau đó cậu thấy Tổng Tài đại nhân móc trong túi ra một cái hộp màu đen nhỏ mỉm cười nhìn cậu.

Cái gì thế ? Đây là phản ứng của Diệp An Thần khi nhìn thấy cái hộp này. Nhưng khi phản ứng lại, Diệp An Thần liền nhìn chằm chằm hộp nhỏ, bắt đầu không thể tin. Hẳn không phải như cậu nghĩ đâu ! Nhưng nếu không phải như cậu nghĩ thì...... Trừ đựng nhẫn......Còn có thể đựng cái gì ?

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Diệp An Thần, Đông Phương Tuyệt mở hộp ra, lấy ra bên trong một cái nhẫn bạc lấp lánh. Thật sự là nhẫn nha ! Diệp An Thần nuốt nước miếng, nhìn Tổng Tài đại nhân mỉm cười, không phải là tặng hoa rồi đưa nhẫn cầu hôn đó chứ ! Nếu thật sự như cậu nghĩ, thì cậu có nên đồng ý hay không ? ...Cơ àm.....Cậu không biết nên trả lời ra sao !

Nhưng hiển nhiên Tổng Tài đại nhân không cho Diệp An Thần có cơ hội lựa chọn, nhìn ánh mắt kinh ngạc của Diệp An Thần, không lấy ra hoa tươi, cũng không quỳ xuống, thậm chí Tổng Tài đại nhân còn không nói một lời mà đeo nhẫn chờ cậu. Sau khi đeo cho cậu còn đặt trước mắt quan sát một hồi, cuối cùng cúi xuống hôn một cái, không biết là hôn lên ngón tay cậu hay là hôn lên chiếc nhẫn.

Khi Diệp An Thần bắt đầu hoài nghi đây là cầu hôn......

Thì Tổng Tài đại nhân đã hôn xong, Đông Phương Tuyệt nhìn người trước mặt cười nói : "Em là của tôi."

Nói xong, Đông Phương Tuyệt buông tay Diệp An Thần ra, đem một cái nhẫn khác trong hộp để lên tay Diệp An Thần, sau đó nâng tay mình đặt trước mặt cậu.

Nhìn ngón tay hoàn mỹ trước mặt, lại nhìn hai chiếc nhẫn, Diệp An Thần đột nhiên cảm thấy, hình như não mình vừa ngắn đi !

Vì sao Tổng Tài đại nhân lại đột nhiên cầu hôn cậu ? Chuyện này xảy ra quá nhanh rồi đó !

Cầm nhẫn trong tay, lại nhìn nhìn chiếc nhẫn mình vừa được đeo, Diệp An Thần quyết đoán đem nhẫn đeo lên tay Tổng Tài đại nhân. Dù sao vừa rồi Tổng Tài đại nhân đã nói cậu là của hắn. Nếu như vậy, cả đời này xem ra mình không trốn thoát lòng bàn tay Tổng Tài đại nhân rồi, cậu cũng không quên cái tính thích chiếm hữu khủng bố của Tổng Tài đại nhân đâu !

Nếu là vậy thì được rồi, cậu đeo nhẫn lên tay Tổng Tài đại nhân sau đó học theo hắn nói : "Anh cũng là của em."

Mà Đông Phương Tuyệt cũng chỉ trả lời bằng một chữ : "Được......"

Khi Đông Phương Tuyệt mỉm cười nói xong, trên mặt biển đột nhiên bắn pháo hoa, từng bông nở ra, rọi sáng khắp mặt biển, làm cho biển ban đêm càng lung linh huyền ảo hơn.

Đến khi pháo hoa bắn ra tên viết tắt của mình và Tổng Tài đại nhân, Diệp An Thần mới gãi gãi khóe miệng nói : "Anh làm !"

"Ừ ! Em thích không ?" Hắn đưa tay ôm lấy người bên cạnh, để Diệp An Thần dựa vào lòng mình. Đông Phương Tuyệt nhìn pháo hoa nơi xa gật đầu cười nói.

"Anh thấy em giống mấy bạn gái lắm hả ?" Trừng Đông Phương Tuyệt một cái, Diệp An Thần nhìn mặt biển nở ra mấy chữ to I LOVE YOU, cậu cảm thấy mình thật sự say rồi : "Đừng nói là cái này anh nghĩ ra đấy nha ?"

"Đẹp không ?" Không trả lời câu hỏi của Diệp An Thần, Tổng Tài đại nhân cười hỏi.

"Ừm ! Khá đẹp." Diệp An Thần ăn ngay nói thật, bắn một trời như kia chắc cái giá rất cao đây ! Nếu muốn nói, cậu muốn nói là thấy hơi kì. Hơn nữa →_→ lúc cầu hôn phải bắn lên mới đúng chứ, giờ mới bắn là ý gì.

"Em thích là tôi vui rồi." Đông Phương Tuyệt đem Diệp An Thần ôm vào lòng, ngọt ngào, nói không chừng lát nữa có thể làm tiếp được chuyện dang dở vừa rồi thì điện thoại trong túi Đông Phương Tuyệt vang lên, cau mày. Về sau hắn nhất định sẽ tắt máy. Mộ Dung Quý nhiều lần phá hư chuyện tốt của hắn rồi, vậy thì......Hắn sẽ làm tên kia biết tay.

"Em muốn nghe tình hình hiện tại của Mộ Dung Quý không ?" Thời điểm tiếp điện thoại, Đông Phương Tuyệt cười nói với Diệp An Thần trong lòng, khi cậu nghe thấy lời này, nhớ tới chuyện mình làm, a......Sao mình lại quên mất nhỉ, cậu tự nhiên thấy hơi kích động, phải làm sao đây ?

Mở loa ngoài sau đó Tổng Tài đại nhân mới nói : "Có việc gì ?"

Tuy Đông Phương Tuyệt đang cười, nhưng lời nói lại rất lạnh.

"Tuyệt à ! Tớ bị cậu và tiểu tình nhân của cậu hại chết rồi......" Đông Phương Tuyệt còn lên tiếng, thì ở bên kia, Mộ Dung Quý đã kêu gào.

"Vị hôn thê." Nghe Mộ Dung Quý kêu gào, Đông Phương Tuyệt làm lơ như bình thường.

"Cái gì ?" Nghe Phương Tuyệt đột nhiên nói ra ba chữ kia, Mộ Dung Quý tỏ vẻ, Hoàng Thượng à ! Thần thiếp nghe không hiểu a !

"Là vị hôn thê." Đông Phương Tuyệt khó có được kiên nhẫn nói lại.

"......" Hắn vẫn không hiểu thì phải làm sao ? Khi mình và tiểu đồng bọn đang nghiêm túc nói chuyện, mà mình lại nghe không hiểu, Mộ Dung Quý cảm thấy quả thật cực kỳ bi thương. Nhưng dù sao, Mộ Dung Quý cũng cảm thấy chỉ số thông minh của hắn bỗng dưng tụt xuống, cho nên, sau khi im lặng mấy giây, Mộ Dung Quý đột nhiên phản ứng lại, nhưng sau khi phản ứng lại, Mộ Dung Quý cảm thấy hình như hắn hơi bất ngờ !

"Dume ! Đông Phương Tuyệt này, cậu quá nhanh rồi đó ? Mới hôm trước còn là tiểu tình nhân, mà bây giờ đã thành vị hôn thê rồi ? Chuyện này thăng cấp cũng quá nhanh đó nha......"

Mộ Dung Quý kinh ngạc sắp rớt cả cằm, Đông Phương Tuyệt lại cực kỳ bình tĩnh ngắt lời tiểu bằng hữu vì kinh ngạc mà chửi một câu kia, hắn nói : "Cậu đang ở đâu ?"

Một tay Mộ Dung Quý cầm điện thoại, một tay cầm thuốc, nghe thấy những lời này của Đông Phương Tuyệt, Mộ Dung Quý liền mở ra hình thức oán niệm : "Ở mà cậu cũng không biết sao ? Ông đây đang ở bệnh viện đấy ! Không biết là tiểu tình...... Không biết là vị hôn thê nhà cậu cho tôi uống cái gì mà vừa trở về liền tiêu chảy. Tiêu chảy mềm cả chân rồi đó ! Nếu không tới bệnh viện, thì ngày mai cậu tới nhặt xác tớ là vừa......"

Khi Mộ Dung Quý còn đang bận oán hận, Đông Phương Tuyệt lại ngắt lời : "Khó chịu ?"

"Không khó chịu thì sao, cậu không biết đâu, lúc về phải chạy ngay vào WC đấy, giờ đã tới bệnh viện, đang nghỉ ngơi. Bác sĩ nói, là do tớ uống thuốc, đến tối rồi mà vẫn còn tiêu chảy đây này ! Đời này phải trải qua chuyện này là do em trai cậu và tiểu...... Vị hôn thê nhà cậu làm hại, tớ nhất định sẽ để cho họ biết cảm giác chết ở WC ra sao ! Tuyệt à...... Chúng ta là bạn bè đúng không...... Cậu nhất định......"

Mộ Dung Quý nhìn điện thoại đã bị tắt, ưu thương đem câu : "Giúp tớ báo thù !" Nuốt vào bụng, dùng tay xoa bụng, hung hăng nhìn di động nói : "Đúng là làm người vô tình !"

"Sao thế ?" Bạch Tịch Vũ cầm thuốc trên tay, nhìn Mộ Dung Quý đang khinh thường di động trên tay, hỏi.

"Không có gì, chỉ là tớ cảm thấy mình kết bạn sai người mà thôi !" Thở dài, Mộ Dung Quý nhìn Bạch Tịch Vũ, cái tên núi băng kia thế mà đã có người yêu, chắc chắn sẽ không bước lên con đường hôn nhân vì lợi ích kia nữa, vậy vì sao hắn không thể ? Nói không chừng...... Nhìn người trước mặt cầm thuốc, nói cho hắn cách sử dụng, ừm, vậy hắn có thể thử một lần với Bạch Tịch Vũ hay không ?!

Nghe Mộ Dung Quý nói xong, liền biết kế hoạch của mình đã thành công, làm Diệp An Thần cao hứng ôm bụng cười, thuận tiện còn nói thêm một câu : "Đáng đời......"

Mà Tổng Tài đại nhân là người chơi hệ chiều vợ hiện tại đang dùng tay xoa xoa tóc Diệp An Thần bị gió biển thổi loạn, gật đầu nói : "Đúng thế."

Đúng vậy ! Diệp An Thần yên lặng thầm đồng ý, sản phẩm của Diệp thị, tất nhiên chất lượng phải cực kỳ đảm bảo rồi !

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com