ZingTruyen.Info

Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia [HOÀN] [BETA]

Chương 58

Duamuoi1980s

Mắt lấp lánh nhìn Diệp An Thần, đột nhiên nhớ tới chiếc bánh kem chính mình cực khổ làm.

"Anh, anh nhìn này ! Đây là bánh kem em làm đó, đây là chòm Xử Nữ của chị dâu !" Đông Phương Dạ vui mừng lấy ra bánh kem, lại vui mừng để tới trước mặt Diệp An Thần, nhưng sau khi Diệp An Thần nhìn bánh kem trước mặt, cậu cảm thấy...... A...... Trên đời hóa ra còn có bánh kem trông như vậy.

"Thế nào ? Đẹp không, Vũ nói lần đầu mà làm được như vậy là rất giỏi đó." Đông Phương Dạ nhìn kiệt tác của mình, rất tự hào giơ lên.

Mà Đông Phương Tuyệt cùng Diệp An Thần nghe xong những lời này, đồng thời nhìn về phía Bạch Tịch Vũ. Thấy hai ánh mắt kia, Bạch Tịch Vũ dùng tay che miệng ho khan hai tiếng.

Rốt cuộc là Vũ có bao nhiêu dũng khí mới có thể nói ra được một câu trái lương tâm như thế ! Diệp An Thần thu hồi ánh mắt, nhìn bánh kem trước mặt có thể nói là thảm không nỡ nhìn, trong lòng gian nan yên lặng cảm thán.

Đông Phương Tuyệt đứng phía sau Diệp An Thần gật gật đầu với Bạch Tịch Vũ, nói một câu "Vất vả." Sau đó kéo Diệp An Thần ngồi xuống ghế ở bên cạnh.

"Thôi, đừng có nhìn nữa nha! Nếm thử xem, tuy không làm được vẻ ngoài đẹp như bánh anh Vũ làm, nhưng mọi người thử xem đi." Đông Phương Đêm Dạ đưa ra ba cái dĩa, khi đem dĩa đưa đến tay Đông Phương Tuyệt, tuy rằng bị ông anh nhà mình đem hàn khí đông lạnh, nhưng vẫn dũng cảm đem dĩa đưa tới trước mặt Đông Phương Tuyệt.

Diệp An Thần gãi gãi khóe miệng, không làm đẹp như Vũ ? Ha ha...... Diệp An Thần lại gãi gãi khóe miệng ? Hai người này không cùng một cấp bậc mới đúng ! Giương mắt nhìn Đông Phương Dạ một cái, lại nhìn bánh kem một cái, thẩm mĩ của đứa nhỏ này rốt cuộc là cái dạng gì thế !

Trước mặt cậu là một đống, đúng vậy, nhìn chiếc bánh làm từ một đống kem màu sắc trước mặt. Diệp An Thần cảm thấy, cậu chỉ có thể dùng từ một đống để hình dung ! Cái thẩm mĩ của người này sao có thể kì lạ như vậy !

Nhưng dù sao bánh kem cũng là làm ở chỗ của Vũ, tuy rằng bộ dáng hơi khó coi, nhưng Đông Phương Dạ dù sao cũng là một đại thiếu gia, lại có thể làm ra một cái bánh như vậy...Hẳn là không dễ dàng.

Trong lòng nghĩ như vậy, Diệp An Thần cũng nhìn ánh mắt của Đông Phương Dạ, cầm dĩa chuẩn bị xuống tay với bánh kem. Dù sao người ta cũng làm cho cậu, mà hiện tại lại không ăn thì có vẻ thiếu lịch sự.

Nhưng...... Ai có thể nói cho cậu biết đây là bánh kem hả, đúng không, dù cái đồ này so với bánh kem thì rất khó coi, nhưng vừa rồi Đông Phương Dạ đã nói đó là bánh kem. Nhưng vì sao bên trong bánh kem lại có màu đen quỷ dị như kia ? Chẳng lẽ là vì có chocolate hay sao ?

Trong ánh mắt chờ mong của Đông Phương Dạ, Diệp An Thần bình tĩnh lấy một miếng nhỏ, nuốt nước miếng, hẳn là có thể ăn, nhưng vì sao cậu lại không ngửi thấy mùi chocolate ?

Vì thế, thời điểm Diệp An Thần chuẩn bị đánh bạo tính mạng ăn thử một chút, cái dĩa trong tay lại bị Tổng Tài đại nhân cướp đi, Diệp An Thần cho rằng Tổng Tài đại nhân sẽ nếm thử, thì Đông Phương Tuyệt ghét bỏ nhìn thoáng qua, hỏi : "Đây là em làm."

"Đúng vậy đúng vậy, thế nào ? Em đã làm giống như trong sách đó, tuy không quá giống." Đông Phương Dạ rất hưng phấn cọ đến bên người Đông Phương Tuyệt. Quả nhiên là hắn có thiên phú làm bánh kem ! Làm ông anh vốn không thích đồ ngọt nhà mình còn muốn cướp để ăn ?

"Vâng !" Đông Phương Tuyệt nhìn nhìn em trai ngu xuẩn của mình ngồi xổm trước mặt, ngốc thành như vậy mà có thể sống vui đến thế, thật tình là không dễ dàng ! Cầm bánh kem nâng lên, sau đó nhét vào miệng Đông Phương Dạ đang vui sướng há miệng nói, sau đó bình tĩnh nhìn Đông Phương Dạ vặn vẹo.

"A......" Sau đó Đông Phương Dạ che miệng chảy nước mắt rồi chạy.

Diệp An Thần nhìn Đông Phương Dạ chạy mất, nghĩ tới vẻ mặt thống khổ vừa rồi. May là mình chưa ăn, nếu ăn, nói không chừng người vừa chạy đi sẽ là cậu, hơi sợ hãi nhìn bánh kem trước mặt hình như đang toả ra khí đen. Kỳ thật, có thể đem bánh kem làm thành như thế, có phải cũng nên nói một câu : "Lợi hại !"

"Về sau ai cho gì cũng đừng ăn nấy biết không ?" Đông Phương Tuyệt đem Diệp An Thần kéo vào trong lòng. Đem một hộp bánh kem mở ra, lấy một miếng chuẩn bị đút cho cậu ăn.

Ăn luôn miếng Tổng Tài đại nhân đưa, cảm thụ được mỹ vị trong miệng, Diệp An Thần chỉ có thể nói, người và người chênh lệch quả nhiên thật lớn !

"Có thể đừng show ân ái trước mặt tớ hay không hả ? Tớ thấy hiện giờ mình hơi bị sáng rồi đó !" Đối với hai người đang show ân ái, Bạch Tịch Vũ lắc đầu nói.

Bị nói là show ân ái làm Diệp An Thần hơi cứng người lại, nhìn Bạch Tịch Vũ đối diện từ từ ăn bánh kem. Sắc mặt tái hơn so với trước kia, cũng gầy hơn một chút ! Quả nhiên sự kiện kia vẫn ảnh hưởng lớn tới người này !

"Vũ......" Gọi người đối diện một tiếng, nhưng khi thấy Bạch Tịch Vũ nhìn mình, Diệp An Thần lại không biết nói gì, lần đầu tiên ảo não vì mình không thể làm gì ?

"Được rồi, không cần nhìn tớ như thế đâu." Dùng tay lắc lắc, ánh mắt rơi xuống người Đông Phương Tuyệt, thấy Đông Phương Tuyệt gật đầu, Bạch Tịch Vũ thở dài : "Kỳ thật cũng chẳng có gì, chỉ là đính hôn mà thôi, lại không phải là yêu nhau sâu đậm."

"......" Diệp An Thần méo miệng, nếu cậu có thể nghĩ như vậy, thì tớ đã không sầu !

"Hai nhà liên hôn, có rất nhiều cách để bọn họ tách nhau ra, tuy trong lòng có hơi khó chịu. Nhưng, dù sao trong lòng người kia phải có tớ, thì hắn mới làm thế, bằng không, nếu hắn vô tâm, hẳn sẽ chỉ nói một câu xin lỗi rồi sau đó lại lông bông tiếp mà thôi." Ánh mắt Bạch Tịch Vũ như nhìn xuyên suy nghĩ của hai người, nghĩ tới suy nghĩ mấy ngày nay của mình, Tịch Vũ cúi đầu cười.

Đau lòng, là có. Không đau lòng, cũng có. Nhưng có nhiều hơn lại là cảm giác được giải thoát, duỗi tay, nhéo nhéo mặt Diệp An Thần. Mềm mụp cảm giác đặc biệt tốt, ha ha...... Người này ! Quả nhiên là thần phù hộ của mình !

Thời điểm Diệp An Thần thấy Bạch Tịch Vũ duỗi tay, theo bản năng muốn bụm mặt, nhưng nghĩ tới hiện tại Bạch Tịch Vũ nhất định rất khó chịu, liền tùy ý để đối phương nhéo. Nhưng không nghĩ hắn lại không nhéo quá lâu, Bạch Tịch Vũ chỉ nhéo hai cái rồi buông tay. Quả nhiên những lời vừa rồi Vũ nói chẳng qua đều là để ứng phó bọn họ, bằng không vì sao sức niết mặt cậu cũng không có.

"Kỳ thật......" Ngẩng đầu nhìn qua Đông Phương Tuyệt : "Chuyện Tuyệt nói thì vẫn có khả năng nhưng......" Diệp An Thần tạm dừng một chút, sau đó nói : "Cậu vẫn phải nỗ lực nha, đính hôn thì là cái gì ? Dù có kết hôn, chỉ cần cậu thích, tớ sẽ bảo Tuyệt đem hai người kia chia rẽ cho cậu."

Nói xong, Diệp An Thần yên lặng che mặt. Quả nhiên ! Đi theo Tổng Tài đại nhân sẽ học hư mà !

"Ha ha......" Sau hai giây sửng sốt, Bạch Tịch Vũ liền bật cười. Duỗi tay nhéo mặt Diệp An Thần hai cái, sau đó nghiêm túc lắc đầu : "Thần à ! Về sau Tuyệt vẫn phải học cậu nha, tuy rằng chỉ số thông minh rất cao, nhưng EQ thiệt tình chẳng ra gì !"

"\ ( ^o^ ) /......" Nhìn Bạch Tịch Vũ cuối cùng cũng cười, Diệp An Thần cảm giác rất vui, nhưng hình như sai sai ở đâu thì phải.

Cậu quay qua nhìn Tổng Tài đại nhân.

"Vũ này ! Về sau......" Diệp An Thần mới nói được một nửa, di động đặt trong túi vang lên. Khó hiểu lấy di động ra, nhưng khi thấy cái tên trên đi động, Diệp An Thần liền 囧, là nữ chính gọi !

Cậu phải làm sao bây giờ ? Tắt hay làm lơ? Đây là một vấn đề lớn nha !

"Ai......" Thấy Diệp An Thần không nhận điện thoại chỉ nhìn chằm làm Đông Phương Tuyệt phải hỏi.

"Chẳng lẽ là tiểu tình nhân ?" Bạch Tịch Vũ ở một bên đùa giỡn, cười nói.

Hiện tại phải làm xao đây ? Nữ chính gọi điện thoại tới là muốn làm gì ? Chỉ cần ngẫm lại những lời nói ở trường cũng đã có thể biết !

Vì thế, thời điểm Diệp An Thần đang rối rắm, lại có một bàn tay hoàn mỹ cầm di động của Diệp An Thần lên, nhìn thoáng qua điện thoại báo liền ấn nghe.

Nhìn tay mình trống không, nghe người bên cạnh bắt đầu nói : "Ai thế ?" Diệp An Thần chỉ có thể Σ ( ° △°||| ) ︴cậu hiện tại phải làm xao đây ?

Không biết bên kia nữ chính nói gì, tổng tài lại nói thẳng "Không rảnh" sau đó liền tắt điện thoại. Sắc mặt sau khi tắt điện thoại lại đen như đáy nồi. Diệp An Thần giống như có thể thấy ba chữ chết chắc rồi hiện trước mặt ! TOT

Tổng Tài đại nhân à, anh nghe em giải thích được không, em thật sự rất trong sạch nha ! TOT đừng dùng khí lạnh đông lạnh em mà ! "Ắt xì!" Diệp An Thần hắt xì một cái, sau đó cảm giác được Tổng Tài đại nhân thu hồi lại khí lạnh, cậu khụt khịt mũi, sau đó nói một câu : "Kỳ thật em có thể giải thích !" Thật sự không có gì đâu, thật sự đó, Tổng Tài đại nhân, anh phải tin em ! Lòng em chỉ có mình anh thôi mà !! TAT

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info