ZingTruyen.Com

Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia [HOÀN] [BETA]

Chương 36

Duamuoi1980s

Hình như Diệp An Thần cảm thấy mình có phải lại gặp ảo giác hay không ? Vừa rồi còn đang nghĩ tới Tổng Tài đại nhân, nhưng sau khi mở cửa thì Tổng Tài đại nhân lại xuất hiện trước mặt ? Chuyện này không khoa học nha !

"Thấy tôi xuất hiện mà sao em lại tỏ ra kinh ngạc thế ?" Đông Phương Tuyệt khom lưng hôn lên má Diệp An Thần một cái, sau đó ôm Diệp An Thần vào nhà.

Đem hộp cơm trong tay để lên trên bàn, mở ra : "Ban đầu muốn tự tay làm cơm cho em. Nhưng lại bị trễ giờ về, cho nên chỉ có thể tùy tiện mua bên ngoài một chút đồ ăn mà thôi. Nhưng dù sao, chốc nữa tôi cũng sẽ đưa em đi ăn ngon, giờ ăn lót dạ một chút là được."

"Chuyện này...... không sao đâu. Em không kén ăn." Người đã bị đặt lên ghế, trong tay còn bưng một bát cơm, Diệp An Thần nhìn Đông Phương Tuyệt không ngừng gắp đồ ăn cho mình mà nói.

Đem một miếng thịt kho tàu gắp vào bát Diệp An Thần, thuận tiện thời điểm Diệp An Thần ngẩng đầu trộm thơm một cái, rồi mới nói : "Nhưng tôi lại muốn nuôi em béo lên nha !"

"Em thực sự đã béo lên rồi, cho nên anh không cần nuôi kĩ như vậy, hơn nữa chân em cũng sắp khỏi rồi, về sau cũng không cần anh phải đem cơm cho em nữa đâu." Đối với hành động hôn trộm của Đông Phương Tuyệt, Diệp An Thần rất muốn tỏ vẻ cậu đã quen rồi ! Từ khi Tổng Tài đại nhân động kinh đến nay, những chuyện như vậy Diệp An Thần cảm thấy mình đã có thể thản nhiên tiếp nhận rồi.

Tuy vừa rồi khi bị Tổng Tài đại nhân hôn, vẫn thấy có chút xấu hổ. Nhưng...... Hiện tại không nên nghĩ nhiều ! Tuy là Tổng Tài đại nhân làm cơm ăn rất ngon, cơm mà...... Diệp An Thần vẫn cảm thấy, Tổng Tài đại nhân bận như vậy. Trước kia là do cậu hành động không tiện, nhưng hiện tại tuy rằng vẫn hơi đau, nhưng cũng không có gì đáng ngại nữa rồi, lại để Tổng Tài đại nhân một ngày làm cơm ba bữa, thật sự là không thể nói nổi.

"Ừm ! Tôi thấy bản thân mình nuôi em thật khéo." Đông Phương Tuyệt lại hôn lên khóe miệng Diệp An Thần một cái.

Tổng Tài đại nhân à, trọng điểm của anh sai rồi ? Ý em vừa biểu đạt không rõ ràng hay sao ? Anh lại cắt câu lấy nghĩa như thế có tốt không đó ?

Sau khi nghe câu vừa rồi Tổng Tài đại nhân nói, làm cậu cực kỳ muốn hét lên như vậy ! Diệp An Thần há mồm "Em....."

Nếu trước kia, Diệp An Thần cảm thấy mình nhất định sẽ im lặng chửi thầm trong lòng. Nhưng hiện tại, Diệp An Thần hiểu ra, nếu mình muốn cùng Tổng Tài đại nhân ở bên nhau, hơn nữa không biết vì sao, lại nhìn sang tổng tài, Diệp An Thần cảm thấy hình như có điều gì đó đã thay đổi, dường như mình không còn sợ hắn, cũng không còn cẩn thận giống ban đầu.

Là bởi vì, cậu biết mình sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng hay sao ? Hay là...... Bởi vì biết mình đã thích người trước mắt này, cho nên không sợ hãi nữa ?

Nhưng Diệp An Thần chưa nói, Đông Phương Tuyệt đã lấy ra một cái hộp từ bên cạnh, đem tới trước mặt Diệp An Thần.

"Đây là gì thế ?" Cậu hỏi theo bản năng, nhìn đồ vật đột nhiên xuất hiện trước mắt, Diệp An Thần quên mất mình định nói gì. Nhìn chằm chằm hộp quà trước mắt, nhưng nhìn một lúc cũng chỉ nhìn chiếc hộp này rất cao cấp, còn những thứ khác Diệp An Thần một chút cũng không nhìn ra.

Quay đầu lại nhìn Đông Phương Tuyệt, thấy Đông Phương Tuyệt cũng đang cười nhìn cậu, Diệp An Thần khó hiểu nhìn cái hộp trước mắt mình, nếu đặt trước mặt cậu, hẳn là tặng cậu đi ? Hay là muốn cậu mở ra ?

Rút nơ trên hộp ra, lại ngẩng đầu nhìn Tổng Tài đại nhân một cái, thấy Tổng Tài đại nhân vẫn chỉ mỉm cười như cũ, nhìn cậu không nói gì, Diệp An Thần liền lớn mật mở nắp ra : "Quần áo ?" Nhìn đồ nằm trong hộp, Diệp An Thần khó hiểu lấy ra đặt trước mặt.

Quần áo được may thủ công, cầm trong tay rất mềm mại, tuy cậu không biết là nhãn hiệu gì, nhưng Diệp An Thần cũng không thấy tem trên quần áo. Cơ mà đây là đồ Tổng Tài đại nhân đem về, nhất định thuộc vào hàng cao cấp. Không phải người ta thường nói, đồ càng cao cấp, thì nhãn mác càng chìm hay sao ?

Mở quần áo ra, là một bộ tây trang ? Nhưng...... Nhìn đồ trong tay mình, Tổng Tài đại nhân đưa mình cái này để làm gì ??

Đồ quý như thế, lại đẹp như vậy, mà còn là tây trang, cậu có thể dùng vào việc gì được chứ !

"Em đi thử đi." Đông Phương Tuyệt đem mấy hộp quần áo lấy ra, để lên tay Diệp An Thần : "Đây là đồ may theo yêu cầu, em đi thử xem có vừa hay không."

...... Diệp An Thần ôm quần áo, ngơ ngác, sau đó cậu nghe thấy Tổng Tài đại nhân mang theo ý cười nói : "Chẳng lẽ Thần còn muốn tôi mặc cho em?"

Ha ha, tổng tài à, anh tuyệt đối đừng suy nghĩ nhiều như thế, cầm quần áo, đứng lên, đi vào phòng mình, thẳng đến khi đóng cửa lại, Diệp An Thần mới phản ứng, sao mình lại nghe lời Tổng Tài đại nhân như thế ? Cầm quần áo trong tay đặt xuống, cuối cùng cậu thở dài, đem một bộ thử mặc lên người.

Các cụ nói "người đẹp vì lụa" rất đúng nha. Nhìn mình trong gương, Diệp An Thần sửa lại cổ áo. Không giống cậu ngày thường nha ! Có hơi lạ, nhưng không thể nói, mắt nhìn của Tổng Tài đại nhân không tồi.

"Được chưa ? Ra đây để tôi nhìn xem nào." Thời điểm Diệp An Thần còn đang tự hào về bản thân, ngoài cửa lại truyền đến tiếng Tổng Tài đại nhân.

"Ừm......Xong rồi." Nói một tiếng với người ngoài cửa, tiếp tục nhìn mình trong gương, Diệp An Thần vẫn cảm thấy là lạ, tuy rằng tây trang nhìn qua như những bộ tây trang bình thường, nhưng dù sao đây cũng là tây trang cao cấp...... Có thể nói, cả đời trước Diệp An Thần chưa từng mặc qua tây trang, hiện tại đột nhiên phải mặc...... Diệp An Thần cảm thấy không quen.

Vừa mới mặc được áo ngoài vào, Diệp An Thần liền nghe thấy tiếng mở cửa, giây tiếp theo, Đông Phương Tuyệt liền xuất hiện trước mặt : "Thật xinh đẹp." Thời điểm Diệp An Thần không kịp mở lời, Tổng Tài đại nhân đã nói một câu.

Gì...... Xinh đẹp ? "Anh mới xinh đẹp ! Cả nhà anh đều xinh đẹp." Tuy em lớn lên thanh tú, nhưng em cũng là nam nha ? Tuy rằng cậu hiện tại chính xác đã gay, hơn nữa nhìn kiểu gì cũng là thụ, nhưng cậu vẫn là nam được không ? Xinh đẹp......Anh mới xinh đẹp !

Thấy tiểu lão thử tạc mao, Đông Phương Tuyệt hơi buồn cười, tiến lên, kéo Diệp An Thần lại, hôn lên môi cậu, thật lâu mới buông ra : "Cũng rất soái." Đông Phương Tuyệt sau khi buôn ra mới nói thêm một câu.

Có lệ...... Trên môi vẫn mang theo cảm giác ấm áp, mang theo hương vị của Tổng Tài đại nhân, Diệp An Thần thấy trong mắt Tổng Tài đại nhân tràn đầy ý cười, trong lòng yên lặng nói một câu.

"Thần đối với tôi là soái nhất." Đông Phương Tuyệt dùng tay giúp Diệp An Thần sửa chỗ tóc bị hắn làm rối, nhưng cảm xúc mềm mại kia lại làm hắn lưu luyến, luyến tiếc dời đi.

"Ai là của anh, anh mới là của em." Đem bàn tay ở trên đầu mình lấy xuống, Diệp An Thần học theo Đông Phương Tuyệt nói lại một câu. Nhưng vừa nói xong, mới phát hiện hình như mình vừa buột mồm.

"Ừ, tôi là của em." Nhưng điều Diệp An Thần không nghĩ tới chính là, Tổng Tài đại nhân lại trả lời lại câu nói của cậu, nhớ tới câu nói vừa rồi, khuôn mặt cậu hơi nóng lên, đây gọi là tự làm bậy không thể sống sao ? Cơ mà...... Tổng Tài đại nhân à ! Anh thật sự không phải là kiểu người lạnh lùng hay sao ? Chẳng lẽ ngay từ đầu cậu xác định sai ?

Vì sao cái người trước mắt này, Diệp An Thần không thể liên hệ với Đông Phương Tuyệt trong tiểu thuyết ?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com