ZingTruyen.Info

Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia [HOÀN] [BETA]

Chương 30

Duamuoi1980s

Đông Phương Tuyệt lái xe vừa an toàn lại nhanh chóng, tuy Diệp An Thần cảm thấy thời gian trôi qua rất chậm, nhưng khi thấy cảnh vật quen thuộc trước mắt, Diệp An Thần cuối cùng cũng thở ra một hơi, tới rồi !

"Cám ơn! Hiện tại chân em cũng không đau lắm, em có thể tự đi được, nhưng không tiễn được anh rồi." Nở một nụ cười sáng lạn với Đông Phương Tuyệt, Diệp An Thần mở cửa xe, trước khi đi vào còn cảm ơn Đông Phương Tuyệt một câu.

Chân bị thương đặt trên đất hơi dùng sức, tuy còn đau, nhưng cũng đã đỡ hơn trước đó. Chậm rãi đi về phía trước, đi một đoạn, Diệp An Thần quay đầu lại nhìn, xác định Đông Phương Tuyệt vẫn ngồi ở trong xe, vẫy vẫy tay, nói một câu : "Tạm biệt." Sau đó Diệp An Thần mới xoay người đi vào trong nhà.

Đặt chân đi vẫn đau, nên Diệp An Thần đi rất vất vả, khi nhìn thấy những bậc thang trước mặt, Diệp An Thần cảm thấy, thế giới này nhất định đang trêu đùa cậu ! Bằng không vì sao trước mắt lại xuất hiện vật này.

Vừa rồi chân không đau lắm, thế mà hiện tại hình như bắt đầu đau buốt. Nhưng thang máy còn cách một đoạn rất xa, nếu cứ đi như vậy...Cậu còn chân không ?


Sớm biết thế nên lấy một cái gậy ở bệnh viện, như thế hiện tại đã không vất vả, bây giờ lại phải nhảy lò cò lên...... Đã bao lâu rồi cậu không nhảy bậc thang ? Hình như sau khi học xong tiểu học thì không còn nhảy nữa thì phải......

Nhưng......Khi thân mình nghiêng về phía trước, Diệp An Thần mới bi kịch phản ứng lại, ......Quả nhiên đã rồi một thời tiểu học. Nhớ năm đó học tiểu học, cậu có thể nhảy lò cò mấy tầng liền ấy chứ ! Hiện tại lại không thể nhảy qua......

Hu...hu...Nhất định sẽ đập mặt xuống đất nha, nhưng cũng may là đập mặt xuống đất chứ không phải đập vào bậc thang !

Tuy rằng nghĩ như thế, nhưng tay vẫn che lên mặt...... Cơ mà khi cậu ngã về phía trước, lại được một người ôm vào lòng. Không cần hỏi cũng biết là ai, nơi đầu mùi vấn vít mùi nước hoa Cologne, Diệp An Thần có thể biết được danh tính người vừa tới.

"Em đang muốn thử xem mặt mình và mặt sàn cái nào cứng hơn hả ?" Diệp An Thần vừa định cảm ơn, Đông Phương Tuyệt lại lên tiếng trước.

Ha ha......Không cần so cũng biết được kết quả ra sao, anh hiểu không ?

Thầm tự trả lời câu hỏi của Tổng Tài đại nhân, Diệp An Thần níu vào Đông Phương Tuyệt để đứng cho vững. Nhưng một giây sau Diệp An Thần lại phát hiện mình bị Đông Phương Tuyệt ôm vào trong ngực. Nhưng cũng để cho Diệp An Thần xoay người, hơi đẩy ra một chút, tuy chỉ đẩy được một chút nhưng Diệp An Thần cũng đã thỏa mãn.

"Cám ơn !" Rất là lễ phép lên tiếng, sau đó đem cái tay đặt trên eo mình bỏ ra, nhấc chân, vừa mới chuẩn bị lấy đà để nhảy, thì lại bất ngờ bị bế lên, ngơ ngác nhìn mặt đất cách xa dần, ngẩng đầu lên lại thấy được khóe miệng đang mỉm cười của Tổng Tài đại nhân.


Vì sao đã bị Tổng Tài đại nhân ôm vào trong lòng một lần ? Rồi bây giờ lại tiếp tục bị Tổng Tài đại nhân dùng kiểu ôm công chúa ôm mà đi nữa vậy ? Không đúng......Cậu rõ ràng nhớ là giây trước mình còn đứng trên đất nha ! Vì sao giây tiếp theo lại ở trong lòng Tổng Tài đại nhân ?

"Anh có thể để em xuống không ?" Diệp An Thần chưa từ bỏ ý định mà hỏi lại, tuy đã biết rõ đáp án của Tổng Tài đại nhân là gì.

"Em có thể đi sao ?" Tâm trạng của Đông Phương Tuyệt vẫn rất tốt, hắn nói. Trong thanh âm thậm chí còn mang theo một chút ý cười.

Tôi có thể không ? Nếu tôi không thể thì tôi phải làm sao ? "Em cảm thấy, sẽ...... Sẽ đi được......" Tuy rằng lời trong lòng không phải thế, những vẫn cẩn thận mở miệng nói, nói xong Diệp An Thần cúi đầu, thậm chí không dám nhìn vào mắt của Tổng Tài đại nhân.

Nghe Diệp An Thần nói xong, Đông Phương Tuyệt gật gật đầu, thời điểm Diệp An Thần cho rằng có hy vọng, thì Đông Phương Tuyệt lại nói : "Ừm ! Đó là việc của em."

Đừng bắt nạt người khác như thế chứ. QAQ

Tuy rất muốn phản kháng, lớn tiếng nói, để tôi xuống. Nhưng...... Ha ha...... Cậu chỉ có thể tưởng tượng thôi !!

Tổng Tài đại nhân đứng ở ngoài cửa nhà cậu, Diệp An Thần không còn gì để nói, nhìn lên biển số nhà, ừ, đúng là nhà cậu, ha ha...... Tổng Tài đại nhân thật lợi hại, tôi không nói cho anh nhà biết là tôi ở tầng nào, Tổng Tài đại nhân lại có thể tìm, quả nhiên muốn chạy khỏi lòng bàn tay của Tổng Tài đại nhân là không thể !

"Em nhìn tôi làm gì, mở cửa đi." Đứng trước cửa một lúc, Đông Phương Tuyệt nói Diệp An Thần đang ngẩn ra.

Được rồi, sẽ mở, anh còn nói ! Dù sao hiện tại tới cũng tới tồi, anh nghĩ tôi còn có đường sống để quay đầu hay không ? Đáp án đương nhiên là không được chưa !

Tuy trong lòng rất muốn chửi đổng lên, nhưng đây là hiện thực, Diệp An Thần cũng chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu, sau đó mở cửa.

"Tôi không ngờ là nhà em sạch sẽ tới thế đấy." Nhẹ nhàng đem Diệp An Thần đặt trên sô pha, Đông Phương Tuyệt nhìn nhìn xung quanh, sau đó cười nói một câu.
"Đương nhiên rồi." Diệp An Thần kiêu ngạo, tuy là trạch nam, nhưng tôi cũng phải là một trạch nam yêu sạch sẽ được chứ, tuy là...... cái tính yêu sạch sẽ cũng chỉ đạt được đến cấp độ quét phòng cho sạch mà thôi.

"Ừm, tôi biết." Sờ sờ đầu Diệp An Thần, Đông Phương Tuyệt cười nói.

Ha ha...... Cái kiểu xoa đầu khen trẻ của anh là ý gì ? Tổng Tài đại nhân à ! Diệp An Thần muốn tru lên...... Vì sao cậu lại cảm thấy hôm nay Tổng Tài đại nhân kỳ kỳ sao ấy ?

"Rột......" Trong phòng cực kỳ yên lặng, bởi vì vừa rồi Diệp An Thần và Đông Phương Tuyệt không ai lên tiếng, cho nên, tiếng rột vừa rồi vang lên đặc biệt vang dội, thời điểm nghe thấy âm thanh này, Diệp An Thần cùng Đông Phương Tuyệt đều không khỏi sửng sốt một chút, sau đó...... Nhìn khoé miệng cùng đuôi mắt của Đông Phương Tuyệt chậm rãi xong lên, bản mặt già của Diệp An Thần liền đỏ bừng, cảm giác được mặt mình nóng rát, Diệp An Thần cúi đầu.

Mất mặt...... Cậu có thể nói là hình như đã quen với cảm giác này rồi không ? Nhưng vì sao mỗi lần mất mặt đều là mất mặt trước cùng một người ?

Dùng tay che mặt, nhưng tay lại bị Đông Phương Tuyệt cầm lấy : "Trong nhà có nguyên liệu nấu ăn không ?"

"Có !" Diệp An Thần gật gật đầu, tuy cậu không thường xuyên ăn cơm ở nhà, nhưng đôi khi cũng sẽ nấu cơm, nên luôn có nguyên liệu trong tủ.

"Em ngồi đây đợi tôi." Ở trên trán Diệp An Thần hôn một cái, Đông Phương Tuyệt mới đứng lên đi đến phòng bếp.

Yang hồ từng nói, nếu một người đàn ông vì bạn mà nấu cơm, thì rất có thể có khả năng, người đàn ông này cực kỳ yêu bạn. Nhìn Đông Phương Tuyệt đi tới phòng bếp, trong đầu Diệp An Thần đột nhiên hiện lên những lời này.

Hiện tại...... Đông Phương Tuyệt bận rộn ở trong bếp, cậu còn có thể mơ hồ ngửi được mùi đồ ăn, Đông Phương Tuyệt...... chẳng lẽ thực sự thích cậu.

Tuy rằng Đông Phương Tuyệt trong tiểu thuyết khác với người hiện tại. Nhưng ít nhất Diệp An Thần có thể cảm nhận được rõ ràng một điều Đông Phương Tuyệt thích Diệp An Thần.

___________________

Bản edit chỉ được đăng tại wattpad và wordpress của nhà. Ngoài ra chưa xin phép mà đăng lại, thì mình xin lỗi vì không tìm được từ nào trong từ điển tiếng Việt ngoài từ "đồ ăn cắp" để gọi cả họ các bạn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info