ZingTruyen.Asia

[TỔNG HỢP] TRUYỆN MA CÓ THẬT - Thế Giới Tâm Linh Xung Quanh Chúng Ta

Câu chuyện của anh bảo vệ

pinkluv92

Em là dân Bắc, vào SG làm bảo vệ, bản thân em tuy cao to nhưng lại yếu bóng vía, chính vì thế nên em có linh cảm vs những điều tâm linh, bất thường.

1, Ngày đầu tiên làm bảo vệ, em được đưa về cảng Phước Long quận 9 làm. được một anh làm cùng dẫn về phòng trọ tập thể. Cái phòng trọ này rộng rãi nhưng có một cái gì đó rất âm u, mà em không lý giải được. Từ cửa nhìn thông suốt thẳng vào bếp, trên bếp có 1 tủ thờ, nhưng bị màng nhện phủ đầy, chuột gián ỉa đầy trên đó, còn nguyên bát trang, ly đựng nước và khung tranh thờ. Đây là nơi lý tưởng của mấy thằng trong phòng giấu xà bông giặt đồ kẻo bị xài chung. cái toilet nằm ngay bên cạnh bếp, bên trong toilet có 1 lỗ lắp quạt thông gió, thông ra vườn chuối phía sau. Em đi tắm cứ có cảm giác có ai đang nhìn mình, quay lại chỉ có cái vườn chuối sau cái thông gió. Đêm đầu tiên em ngủ ở đó , đến khoảng 1h thì không thể ngủ nổi, em cứ nhắm mắt vào là có cảm giác ai đó đang đứng ngoài cửa sổ nhìn mình. (bọn em trải chiếu ra nằm cạnh nhau ngủ, em nằm mặt nhìn ra phía cửa sổ). Bỗng lúc đó có chiếc xe máy chạy qua, ánh đèn chiếu vào , em nhìn thấy một cô gái tóc dài, mặc đồ đen đang đứng ngoài cửa sổ nhìn em. Em ú ớ, lúc đó bị bóng đè, mãi sau mới cử động được, em đập mấy người trong phòng dậy. Một ông ở lâu nhất nói : "Mày yên tâm đi, cô ấy không có hại đâu, tại mày mới về nên muốn biết mặt ấy mà. Ở đây mấy người gặp rồi." Nghe vậy em yên tâm ngủ tiếp. Rồi thỉnh thoảng em cũng gặp bóng ma ấy, cho đến 1 hôm, khi em ở đó được tầm 6 tháng. Ngày hôm đó là mồng 1 âm lịch, em rủ thằng làm chung lau dọn sạch cái bàn thờ thắp nhang cẩn thận thì đêm đó em thấy cô gái đó đi xuyên qua cửa sổ, nằm gục đầu lên bụng em, lúc đó em nửa tỉnh nửa mơ nên lấy tay xoa đầu cô gái ấy. Đến sáng tỉnh dậy em có kể cho mấy người cùng phòng nghe. Họ kêu em mơ ngủ, em cũng nghĩ vậy nhưng đến lúc thay áo, em thấy có nhiều sợi tóc dài mắc trên áo, lúc ấy em và mọi người mới tin là sự thật.

2, Những bóng ma ở chỗ làm

Em làm bảo vệ, chuyên làm đêm, vì ban ngày em còn đi học thêm. Bác nào ở gần cảng PL chắc nhớ ngày 8/11/2007 có 1 vụ tai nạn , tài xế container cán nát đầu lơ xe. hôm đó em trực ở dưới bãi container, trời mưa nhẹ, có mấy chiếc xe vào lấy conts. Có ông tài xế lấy conts ra rồi cứ đậu xe ở cổng chờ lơ xe mang giấy tờ ra. Đợi lâu quá bọn em mới xuống chỗ lấy conts tìm. Em thề lúc đó em tý ói khi thấy cảnh cái xác bất động không có đầu, máu và óc nó văng tung tóe. Công an tới điều tra kết luận nó bị té lúc nhảy lên xe và bị bánh sau cán chết. Xương của nó còn găm sâu bào bánh xe oto. Chuyện tưởng thế là xong nhưng kể từ đó ko ai dám xuống chỗ đó 1 mình. Em xuống tuần tra : 1 là bị ném đá, 2 là bên trong conts đập ầm ầm như có người bên trong đòi thoát ra. mà nhiều conts kêu cùng lúc.
Năm 2008 em làm bảo vệ ở kho ngoại quan Sóng Thần. Ở đây có 30 cửa kho kéo dài, và có 1 hành lang sáng trưng dọc theo đó. Buổi đầu tới đây, 1 đêm có 2 bảo vệ trực. Ở đây có nuôi 1 con chó mực rất to. Hôm đó em được dặn là hễ đi tuần thì dắt con chó theo. Nhưng buổi đầu em chưa quen vs con chó nên đi 1 mình, đến cửa kho số 19 thì em thấy phía cửa kho số 30 có 1 đám người đang tụ tập , em chạy lên báo cho ông gác cổng, ông ấy cứ khăng khăng em nhìn nhầm. Em kêu để em kiểm tra lại, ông ấy kêu ko cần. Đến 11h em đi tuần , lần này ông ấy bắt em dắt con chó đi theo, ông ấy bảo đến chỗ nào chó sủa thì quay lại ngay. Em dắt đến cửa kho số 9 thì nó sủa , em vẫn cố đi đến cửa số 13 thì nó sủa kiểu như bị bóp cổ, và nó quay đầu chạy, kéo em chạy theo, lúc ấy em nghe rõ sau lưng có nhiều tiếng cười rất lớn. Cùng lúc đó còi báo cháy bên trong kho kêu ầm ĩ, chạy đến đâu còi kêu đến đó, lần đầu tiên trong đời em run sợ đến vậy. Sáng hôm sau ông chú trực đó mới kể. Hồi ông mới về , ngồi nhậu ở đó nghe mấy công nhân kể, ông vỗ ngực kêu : tao ko sợ ma cỏ gì hết. Rồi đêm hôm đó ông đang ngủ trong phòng bảo vệ, ông mơ thấy có 1 đám người vào đánh ông và khiêng ông vứt ra giữa đường, miệng luôn mồm kêu : Để xem mày có sợ không. Rồi có người gọi làm ông tỉnh dậy, lúc đó ông thấy người đi đường vây quanh mình, ông đang nằm giữa đường, máu me bê bết. Sau hôm đó ông phải làm 1 mâm cúng cô hồn ở đó để tạ tội.

3, Miếu 2 cô ở công ty may Việt Thắng

Em về đó làm năm 2009 , lúc đó công ty may VT có 1 bãi đất trống cho thuê làm bãi để container rỗng. Ở đó có 1 cái miếu thờ 2 cô. Em nghe kể là ngày xưa đây là cái hồ, 2 đứa bé gái dắt nhau đi tắm và chết đuối ở đây. Vì chết oan nên người ta lập cái miếu này. Trước cửa miếu có đặt 2 con ngựa bằng đất nung và trồng 1 cây bàng. Cây bàng này tự tách ra làm 2 nhánh chính từ trong đất ôm lấy miếu. Lúc em về làm đêm, có ra thắp nhang cho 2 cô, vì cái conts em ngồi trực sát bên hông miếu. Khuya em mắc võng vào 2 thân cây bàng ngủ, được khoảng 5' thì nghe tiếng ngựa phi ầm ầm, tiếng quát em tránh ra và quất roi vào người em. Em giật mình dậy, vẫn đau ê ẩm, trên người có vết lằn roi. từ đó em ko dám ngủ ở đó nữa. Em vào dãy văn phòng bỏ hoang gần đó ngủ. Dãy văn phòng này vẫn có điện đầy đủ, có một số phòng tối om khóa cửa. Đêm đó em cùng với anh lái xe nâng vô một phòng trong đó ngủ tầm 1 giờ anh đó ra làm, gọi em dậy lấy ổ khóa khóa phòng lại ngủ tiếp. Được tầm 5' em bị bóng đè mở mắt ra thấy 1 cô gái mở cửa đi vào gọi em và nói : Dậy đi, đây không ngủ được. Rồi mở cửa đi ra, em bật dậy, chạy lại cửa, ổ khóa vẫn còn, em khóa trong thì bên ngoài có chìa cũng ko mở đuợc. Em mở cửa chạy ra ngoài. Và xin chuyển nơi làm việc.
Bác nào có dịp đi qua công ty may VT ở quận Thủ Đức sẽ thấy phía bên hông cty, chỗ đường Linh Trung có bãi đất trống, được xây tường bao quanh rồi, vẫn có cái miếu và cây bàng nằm đó. Không ai dám phá.  

  Năm 2010 mình chuyển về làm bảo vệ ở cảng Trường Thọ ( Phước Long ICD3) , trực ở cổng văn phòng. Thời điểm đó cảng mới đi vào hoạt động nên tầm 11h đêm là hoàn toàn không có người, thỉnh thoảng mới có người qua lại chỗ em trực. Nơi đây trước là trường học cao đẳng giao thông hay gì đó, em không nhớ rõ. Có 1 tòa văn phòng lớn , đêm đến chỉ có 1 nhân viên thu ngân trong đó thu tiền đêm. Em trực ở cái phòng ngoài cổng, dãy phòng học phía sau một bên được xây thành nhà dành cho Hải Quan, một bên đổ nát nham nhở thì bỏ không. phía cuối dãy nhà đổ nát là hai cái toilet rộng khủng khiếp, một cho nam và 1 cho nữ. mỗi toilet có 6 phòng có bồn cầu. đối diện là bức tường có 1 tấm gương to, ngang khoảng 1m, dài khoảng 3m , điều lạ là nó được quét vôi trắng phủ kín không hiểu vì sao. Điều hãi nhất là muốn đi toilet thì phải đi qua dãy nhà đổ nát, có những hành lang tối mò sâu hút. Hôm đầu tiên trực đêm một mình, em đi tuần qua khu đó, rồi vào toilet, trong 6 cái thì chỉ có 2 cái trong cùng là mở cửa. em vào ngồi được 1 lúc thì nghe thấy bên cạnh loạt soạt, rồi có tiếng xả nước, em nghĩ chắc đứa trong văn phòng đi toilet. Rồi chột dạ, vì không hề nghe thấy tiếng cửa mở, tiếng người bước đi. Em nhớ ra, đứa thu ngân là con gái, lẽ nào nó lại qua toilet nam. Không đủ can đảm ngồi tiếp, em đứng dậy, quyết định mở cửa bên cạnh, đang mặc quần em nghe tiếng xả nước tiếp, em nhào quan vặn tay nắm, đúng là vừa xả, nước vẫn đang chảy nhưng không hề có ai bên đó. Em nghĩ nước tự chảy nhưng không, em giật nước thấy nó vẫn bình thường, chảy rồi ngưng. Em quay ra thì cái cánh cửa ấy sập mạnh cái rầm, em bỏ chạy thục mạng luôn.
Chạy ra chỗ sáng đứng thở, rồi vào văn phòng hỏi con nhỏ thu ngân. Nó bảo ở văn phòng có toilet bên cạnh, việc gì mà phải ra đó xa thế. Rồi nó nói là ở đó ghê lắm, tối đến ko ai dám đi toilet ở đó, người ta phải sơn trắng tấm gương lại......

Khuya tầm 2h em mắc võng trong phòng bảo vệ ngủ, em tắt đèn trong. Vừa mắc xong, tắt đèn thì con nhỏ thu ngân nó gọi vào xem dùm nó cái máy tính. Lúc sau em ra, ánh đèn bên ngoài hắt vào phòng bảo vệ làm em thấy rõ một người đang nằm ở trên võng, cái chân dài thườn buông xuống đất đẩy cho cái võng đu đưa. Em lại gần , soi đèn pin vào thì thấy cái võng đung đưa thôi, chả có ai. Toát mồ hôi, em bật đèn sáng trưng, mở đài to hết cỡ để bớt sợ. Em tháo võng cất đi xếp mấy cái ghế lại ngả người ra. được tầm nửa tiếng thì bị bóng đè, em mở được mỗi mắt nhìn ra cửa sổ, thấy một người đàn ông cao to, mặc vec đi từ trên mái nhà đổ nát xuống, tới cửa sổ phòng em thì biến mất. Lúc đó cái chân em giật như bị ai nắm kéo đi, em té khỏi ghế, hết bóng đè và cũng không dám ngủ nữa.

Đêm hôm sau, rút kinh nghiệm, em mang dao đi theo, mang muối theo, lúc đi ngủ em khóa trái phòng lại , để dao lên phía đầu, để chén nước muối bên cạnh. Đêm đó khoảng 3h em tỉnh dậy thì thấy có 1 con chuột cống ướt nhẹp, hôi hám đang ở trên ngực mình. Nó hất đổ cốc nước muối trên bàn rồi, Kỳ lạ ở chỗ, phòng này hoàn toàn không có đường vào, em đã chốt hết các cửa, lỗ thông gió thì có cái quạt thông gió đang chạy. Và không hề thấy dấu chân nó ở đâu chỉ có trên người em, trời không mưa mà con chuột nó ướt đầm. Em chồm dậy, lấy gậy đập chết nó, xong đến lúc mở cửa thì không tài nào mở được, dù em đút chìa khóa vô, vặn sao cũng không mở được. em mở cửa sổ quăng con chuột ra ngoài, quái, vứt ra phát nó bò mất luôn, trong khi em đập nó có khi vỡ sọ rồi, nó nằm bẹp mà. Em ko mở được cửa, đang ngồi trong chờ sáng người kia đến mở. 5h sáng em ra mở thử thì quái lạ, cửa không hề khóa, dù hồi đêm em không thể nở được.

Mấy hôm sau có chú đến làm cùng ban đêm, lúc em ngủ, chú ấy thức để canh, vì có 2ng nên em yên tâm mắc võng ngủ. Ngủ được 1 lúc mở mắt ra thấy ông chú đang ngồi bên cạnh, quay mặt vào tường, em thấy vậy quay vào ngủ tiếp. Rồi em mơ thấy mình đứng ngoài sân, nhìn vào thì thấy ông chú đang nghe nhạc bên ngoài sân, còn ngồi trong ghế là một người lạ mặt. Còn em thấy chính mình đang nằm trên võng. Bất thình lình từ ngoài cửa sổ có 1 bóng cô gái mặc áo tím, tóc ngắn lao vào võng nơi em đang nằm. Từ ngoài sân, em thấy mình bị hút vào cái võng rồi em giật mình, lại bị bóng đè. Một lát sau em cử động được em mới đạp tung võng phi ra ngoài, ông chú đang nghe nhạc, hỏi ông là chú có vào phòng ko, ông kêu từ lúc mình đo ngủ thì ông ko hề bước vào....
Một thời gian sau mình vs chú ấy dựng cái bàn thờ trong phòng thì hết hẳn. Có 1 đêm chú ấy đang ngủ trên võng, thì có 1 đám mây bay là là trên chỗ cửa sổ . em đung chổi vẫy mà ko hề tan. khoảng 10' sau nó tự biến mất. Lát ông chú dậy kêu vừa mơ thấy con gái chú về ( con gái chú ấy mất vì bệnh ung thư khi mới 19t ) mình mới ngớ người ra. hic hic

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia