ZingTruyen.Asia

[Tokyo Revengers] Mỗi Người Một Chuyện Tình Yêu

167. Chifuyu x You (warning 16+)

M_Kyeongie

⚠ ooc, warning 16+. Phiền không crepost hay mượn ý tưởng. Hãy cân nhắc khi đọc.

[ Chifuyu x You ]

T/b: Tên bạn.

n: Dựa theo yêu cầu của một bạn dễ thương nào đó.

____

❛ 7 minutes in heaven. ❜

Lũ bạn tôi bày ra trò này vì biết trong hội, tôi đem lòng yêu thầm T/b, một cô gái nổi bật với nụ cười xinh xắn cùng tính cách thân thiện.

Đại khái là vào một buổi tối nọ, chúng tôi tụ tập lại cùng bạn bè, ăn uống no say đến khi đồng hồ chỉ thời gian đã đến ngưỡng tối muộn, sẽ dọn dẹp hết mọi thứ để mặt bàn trống chỉ còn lại cái chai rỗng giữa bàn rồi.

Trò chơi được tạo ra bởi nhóm thanh niên vào những năm 1950, chúng tôi biết ơn vì họ đã sáng tạo ra trò chơi thú vị này còn chơi thế nào là việc của chúng tôi.

Nếu theo thường lệ người mào đầu phải xoay cái chai thì ở đây, ai có bàn tay "thơm" sẽ là người làm chuyện đó.

Hai người được chiếc chai quay tới sẽ vào tủ quần áo, nhà vệ sinh, hoặc bất cứ nơi nào miễn là có không gian riêng tư cho hai người đó trong 7 phút và làm những gì họ thích.

7 phút lên thiên đường nghĩa là như vậy.

"Vậy chúng ta sẽ đặt giới hạn cho trò chơi nhé?"

Mitsuya, anh ấy là một người cẩn trọng và tôi chưa bao giờ ghét chuyện đó. Nhất là khi trong hội nhóm có mỗi T/b là con gái, dù tôi tin tưởng mọi người ở đây nhưng ngộ nhỡ phần "con" lớn hơn phần "người" thì có mà...

"Ví dụ?" - Mikey uống một ngụm nước ngọt rồi nói tiếp. - "Không làm tình nhé?"

Cả đám nghe xong thì phát rồ lên cười, xong, một tiếng va chạm mạnh xuống bàn và đó là Kazutora có chút ửng mặt vì men. - "Thằng nào mà "ra" trong vòng 7 phút cơ chứ?"

"Thằng nào yếu sinh lý ấy." - Baji ở cạnh tôi cười cợt. - "Vậy, vì có T/b là con gái nên chắc mình hạn chế không làm tình, nếu có tình cảm hay gì gì đó thì dùng ở mức ôm hôn thôi, được không nhóc?"

Anh ấy quay sang nhìn người con gái duy nhất trong hội này, đang im lặng ăn gần hết túi bánh quy quý giá Mitsuya làm. T/b trợn mắt lên hơi ngạc nhiên, xong cô ấy một loạt đảo mắt láo liên dò xét mọi người rồi mới gật đầu.

"Được, chỉ ở mức tiếp xúc thân mật thế thôi."

"Ngon, vậy chơi nào, ai xoay?" - Mikey hào hứng nói, nhưng vì mình là một người tương tự như cầm đầu hội bạn này nên mọi người đẩy cho gã là người xoay chai luôn. - "Rồi, lượt đầu tiên, để xem ai đến thiên đường nào!"

.

Lượt đầu tiên, tôi và cô ấy cùng "lên thiên đường".

Lúc đấy, mọi người đều công nhận Mikey là một gã "tay thơm" và may mắn kinh khủng. Mọi người cứ nở điệu người ám thị làm tôi ngại kinh khủng nhé, nhưng T/b thì chẳng phả ứng gì.

"Thôi, tụi bây ở đó đến khuya luôn tao cũng không phiền nhé?"

Mikey, chủ nhà nói một cách chắc chắn và khẳng định trước những người còn lại. Dù họ, lẫn tôi đang rất hào hứng, thận chí là bồn chồn lo lắng mà sao T/b lại căng thẳng vậy?

Chắc là đang thất vọng vì không thể ghép với người mình thích đây mà, tôi nghe đồn cô ấy không thích tôi.

Vậy... Nên làm gì đây? Có mỗi tôi là lên thiên đường thôi à?

"Ngồi lên áo khoác của tôi nhé?"

Dù sao, chúng tôi chọn ngồi trong tủ quần áo, nó vừa đủ cho cả hai và nóng, tất nhiên rồi. Nhưng không ngột ngạt đôi với tôi là ít nhất.

"Ổn không?" - T/b thấy tôi cởi áo khoác ra và cầm lấy nó một cách ngờ vực. - "Sẽ bẩn đó."

"Chẳng sao cả, ngồi đi."

Thế là. Chúng tôi ngồi xuống, đóng cửa lại, chìm trong khó xử.

Khoảng 1 phút trôi qua, hai người chỉ ngồi im lặng khi đối diện nhau nhưng trái tim tôi đã hoàn toàn từ chối việc giữ bình tĩnh, nó đập rộn ràng và loạn xạ đến mức sợ hãi.

Sợ hãi bị đối phương nghe được thì chết mất.

"Chúng ta có thể làm mọi thứ trong 7 phút này phải không?"

T/b chợt hỏi, sau khi nhận được câu trả lời chắc nịch là "đúng", bỗng cô ấy trông có hơi đắn đo, giống như đang muốn làm một chuyện gì đó mà lại ngại ngùng hoặc phân vân. Giây trước giây sau khi bắt được ánh mắt của tôi thì còn lúng túng hơn nữa.

"Cậu muốn chúng ta làm gì sao?"

Cô ấy gật đầu, sau đó lắp bắp đáp. - "Ừm, phải nhưng, cậu nhắm mắt lại được không?"

Vãi nồi, có phải cô ấy muốn tát tôi không?

À không phải, chắc chắn là méo phải, vì nếu tôi làm gì có lỗi thì cô bạn này đã thẳng thừng tát một bạt tay ngay đầu rồi. Là, là muốn hôn sao?

"Nhanh lên, không được hé mắt đấy."

T/b nhìn thẳng vào mắt tôi thật đáng yêu, không gian chật hẹp khiến gò má cô ấy đỏ ửng sao? Mà xinh đẹp thật đấy, làm tôi thấy thật tiếc nuối, tiếc nuối khi phải nhắm mắt lại.

Thời gian không còn nhiều, tôi nhanh chóng nhắm mắt lại và chờ đợi trong hồi hộp, sự bồi hồi thấp thỏm khiến trái tim tôi thiếu bình tĩnh và kiên nhẫn hơn.

Ơ kìa, sao mà tôi có cảm giác như T/b đang tiến lại gần với mình, gần lắm, đến mức tôi có thể nghe được mùi nước hoa thoang thoảng cùng hương của dầu gội thảo dược, vì là con gái nên mới thơm thế sao?

"...X-Xin lỗi cậu nhé?"

Câu nói ám muội bật ra bên tai làm tôi không thể ngăn mình thôi tủm tỉm vui sướng, giọng nói cô ấy vốn đã rất thu hút và dễ nghe mà sao lúc này quyến rũ thật đấy.

Sau đó, thứ chạm lên môi tôi là một thứ mềm mại hệt như bờ môi đối phương, ban đầu chỉ là một cái chạm nhẹ nhưng đủ là sự kích thích khiến tôi vòng tay qua gáy nhấn cô ấy vào một nụ hôn bí mật, nóng bỏng và đầy bạo lực. Bởi, tôi đã da diết đôi môi này đến nhường nào cơ chứ?

Cô ấy nhỏ con nên lọt thỏm vào lòng mình, tôi có thể hiểu sự không phản kháng hiện tại là do T/b đã chấp nhận nụ hôn này chứ?

Đúng là, một người khó đoán.

.

(Đổi cách xưng hô một chút cho lãng mạn)

Em rên ư ử trong họng có lẽ là bởi đang sung sướng, T/b nắm vào áo tôi khiến nó nhăn nhúm và cực kỳ phối hợp khi tôi đưa lưỡi vào sâu trong khoang miệng, thưởng thức dư vị ngòn ngọt của bánh còn vương vấn, chiếc lưỡi đầy đặn vụng về của em, lẫn với tôi, quấn lấy nhau, nhưng rất chân thành.

Tôi chân thành với em ấy vì tình yêu này.

Mãi được một lúc sau, T/b muốn rời đi vì đã không thể nhịn thở nổi. Thề, tôi thề, mặt em ấy đỏ bừng, mồ hôi nhễ nhại, còn mắt thì trông như đang lâng lâng bởi một làn sương mờ che phủ trông sao mà đáng yêu đến điên đi được.

Đẩy đối phương ngã đầu vào lồng ngực mình, khủng khiếp thật, trái tim tôi đang đập nhanh đến mức muốn đứt phăng cả mạch máu, còn vẻ mặt bày tỏ ra thế nào cũng chẳng buồn để ý đến nữa.

Quan trọng, là người trong lòng mình đây này.

"Tôi thích cậu, rất nhiều và cũng từ rất lâu về trước, T/b à."

Tôi thích em, thật sự thích em đến mức muốn duy trì trạng thái bình thường cũng làm tôi phải chật vật.

"Chúng ta còn 2 phút."

Tôi nói, sau khi kiểm tra bằng điện thoại, chà. Có chút tiếc. Nhưng may là cô ấy không từ chối hay đề cập gì về chuyện đó, may sao? À không, mình cũng đang thấp thỏm muốn tìm câu trả lời cơ mà.

"Ừm..." - Cô ấy chắc đang ngại lắm, cứ nằm trong lòng tôi mãi mà.

"...Cậu, ừm, ban nãy không phản kháng nụ hôn của tôi. Có phải tôi nên hiểu rằng cậu chấp nhận nó không?"

Dù có bị từ chối hay bị nói lừ vô duyên cũng được, tôi ấy, muốn nghe được câu trả lời. Vì dù đó là tin vui hay buồn thì vẫn là một kết quả cho quá trình tôi theo đuổi vì yêu thầm em, vậy nên-

"Ừm... Tại, tại tôi thích Chifuyu, thích muốn chết luôn vậy đó."

Đúng là, 7 phút lên thiên đường.

.

"Chào mừng cặp đôi quay trở lại."

Draken nói, sau đó là hàng chục con mắt đổ dồn về phía chúng tôi, sau đó là xuống hai bàn tay đang đan vào nhau. Còn chúng tôi thì đang ngượng đến mức muốn xì cả khói.

"Tao đã nói mà!" - Peyan đập bàn, nhưng Pachin bên cạnh lại chưa hiểu được vấn đề. - "Là tụi nó hẹn hò, hẹn hò rồi!"

"Thôi đi, chúc mừng hai đứa." - Mitsuya như kiểu đoán được nên không bất ngờ mấy.

"Tao còn tưởng tụi nó ở trong đó đến nửa tiếng cơ."

Kazutora có lẽ đã hơi say rồi, nhưng may mắn được Baji kiềm lại và thúc giục tên đó uống nhiều nước vào. - "Xỉn rồi, xỉn rồi bạn thân ơi, uống nước đi."

Bọn họ biết điều dạt ra một chút, di chuyển chỗ ngồi để tôi và em ấy ngồi cạnh nhau. Sau đó người nhiều chuyện nhất lại là Mikey, gã ta rướm người tới hỏi trong khi Hakkai và Draken đang cố gắng khuyên gã này đừng tọc mạch sâu quá.

"Yên tâm, yên tâm, chỉ là theo luật thôi, tao muốn hỏi hai đứa là muốn kể ra hay giữ bí mật vậy?"

Một chút bâng khuâng, tôi đang nghĩ nếu chia sẻ một phần nào cũng không sao nhưng T/b đang ngại ngùng như thế thì...

"Giữ bí mật, nhé?"

__

#kyeongie

Ủng hộ những fanfic khác của tôi tại MA_Team

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia