ZingTruyen.Info

Tokyo Revengers | Hộp Quẹt Và Điếu Thuốc

49

TrmNguyn909200

Tiền công một ngày đưa đón Hana đi học là 500 yên. Một tuần bảy ngày thì được 3500 yên.

Cũng không quá khó để tôi kiếm được tiền trong thời buổi kinh tế khó khăn như bây giờ. Chỉ với dăm ba công việc mà mọi người cho là vặt vãnh cũng đủ để tôi được hút bao thuốc lá đắt tiền, được ăn tô ramen đặc biệt thêm nhiều thịt của tiệm Chibata trên ngã tư trung tâm. Hoặc đơn giản hơn chỉ là một cây kem sô cô la bạc hà của máy bán kem tự động dù cho sự pha trộn giữa 'ngọt ngào' và 'mát lạnh' nghe hơi kỳ cục.

Nhưng nếu túng quá tôi có thể lượn đến nhà phục vụ tình dục xin một slot học 69 tư thế đấy.

Dù sao cũng có nhan sắc, đi làm trai bán sắc không bán đít cũng ok.

Lia cục kẹo ngậm vị cam sang hai bên trong khoang miệng, tôi nối gót theo sau ông bác trung niên đang kéo cửa như chờ tôi bước vào cùng. Đặt cái vé lên quầy tiếp nằm chình ình ngay khi vừa bước vào trong, tôi thở phào nhẹ nhõm khi nhận ra người trực quầy hôm nay không phải ông già khó tính nóng nảy mọi hôm. Thay vào đó là vợ ổng, một người cực hiền lành và mẫu mực. Hên ghê, ông già đó mà ở đây tôi đã bị phang chổi vào mặt rồi.

Nhớ lại giữa tháng sáu, tôi có nhận một chân lau chùi nhà tắm công cộng, chỉ với chổi lau, xô nước và nước tẩy thì sẽ xong ngay. Mọi chuyện đều rất dễ dàng cho đến khi tôi bị ông già mắc bệnh sạch sẽ giai đoạn cuối bắt gặp mình đang chà bồn tắm bằng nước rửa bồn cầu.

Tôi thề rằng mình không cố ý nhầm lẫn đâu vì hai chai tẩy rửa bồn cầu với chà bồn tắm hệt nhau một cách lạ thường. Mặc dù lúc đổ ra tôi thấy màu sắc hơi lạ nhưng cũng bỏ qua vì tính tôi ham về sớm đôi khi cẩu thả.

Và mọi người biết đó.

Đầu tôi phải 'đóng bỉm' suốt hai tuần liền do ăn xà bông cục.

Vốn dĩ bản tính hiền lành, không hay tức giận nhưng nếu bứt quá giới hạn tôi sẽ gân cổ sủa lại ngay.

Lần thứ hai quay lại tôi đã 'chiến' một trận lau sàn nhà tắm với ông già đó.

Kết quả chung cuộc ổng bị trật khớp kèm di chứng phải nằm liệt suốt mấy tuần liền. Tôi được một phen cười vỡ bụng nhưng y như rằng hôm sau đến lượt tôi sốt tới 40 độ, đ*o cử động tay chân gì được luôn!

Nhưng sức trai trẻ bao giờ cũng hơn ông già, tôi vừa khỏi bệnh liền đến nhận tiền công thì vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa ổng với vợ. Ổng đang nằm ngửa thế mà còn mạnh miệng chán. Hứa hẹn tuyên bố tôi dám quay lại ổng sẽ đánh tôi què giò.

Ha! Chắc đây sợ!

Đùa thôi chứ tôi sợ thật.

Người phụ nữ ngoài năm mươi nhận lấy tấm vé rồi đưa tôi chìa khóa, sau đó chỉ về hàng tủ gỗ sau cửa lớn, nơi có những chiếc tủ treo lủng lẳng chìa khóa trên lỗ khóa.

"Mấy tháng rồi không gặp mà nhìn bé Haru không khác mấy ha. Đầu cháu còn đau không?"

Dạ không bác. Nhưng cháu cũng đ*o có nhu cầu ăn xà bông thay cơm nữa đâu.

Bác gái cười khúc khích: "Nay ông nhà bận xem phim rồi, ổng biết một cái cháu chạy không kịp."

Ờ, bác nói đúng đó. Mấy hôm ổng còn định treo tấm biển cấm chó dữ (nói tôi đó) nhưng bà vợ không cho. Vì dù sao nhà đấy cũng mang ơn tôi, ông già có lần bị tụt huyết áp ngã sõng giữa đường, cũng một tay tôi vác đến bệnh viện rồi ngồi ngoài chờ cấp cứu suốt hai tiếng chứ đâu. Cũng nhờ thế mà cuộc sống bây giờ nó dễ thở hơn khi trước, chứ lại chả bảo ông già đấy phang cán chổi vào mặt?! Nhắm lắm, đó giờ tôi bị ăn dép thôi chứ chưa ăn chổi bao giờ.

Rồi, giờ quay lại chuyện vấn đề chính hôm nay. Tôi hiếm khi đi tắm tập thể. Một phần vì lười và phần lớn vì ghét phải tiếp xúc với người lạ.

Nhà tắm tập thể tương đối phổ biến với người lớn tuổi, hầu hết là những người phụ nữ trung niên dẫn con đến hay những ông bác già thích chia sẻ kinh nghiệm thời máu chiến khi xưa. Khác với người lớn tuổi thì tốp người trẻ hiện nay thích tắm suối nước nóng hoặc sử dụng bồn tắm tại gia hơn, vì vừa phù hợp lại không cần tắm chung bồn với người ta.

Ban đầu tôi tính rủ thêm Matsuno đi chung cho bớt cô đơn nhưng thằng oắt lại bận tụ tập cùng anh em xã đoàn nên không thể đi được (dù nó bảo nó muốn đi cùng tôi vờ lờ).

Chuyện đó thì tôi hiểu, hồi tầm tuổi nó tôi cũng vì 'chuyện đại sự' mà cúp tiết ngang sương. Tiếc ghê, tôi có lòng mời, định tắm xong sẽ dẫn nó đi Chibata ăn cho khuây khỏa thế mà... Thôi, coi như bớt một miệng ăn.

Cơ mà trong đây toàn mấy ông trung niên thôi nhỉ. Có mỗi tôi với ba thằng kia là người trẻ nhất trong đây.

"Hù!"

"A!!!!"

Nhưng tôi là trẻ, còn tụi nó trẻ trâu.

"Ồn ào quá."

Tôi lầm bầm, hai tay liên tục chà lên mái tóc đen rối đã ba ngày không gội để tạo bọt. Dường như người kế bên - có thể là bạn của hai đứa oắt mới hù nhau trong bồn nghe được tiếng lòng tôi liền gào to.

"Cứ như lũ trẻ trâu! Tính làm bá chủ nhà tắm công cộng hả!?"

Bình tĩnh nào, anh mày mới đánh lộn trong đây hai tháng trước đấy.

Khóe mắt bị hơi nước phủ mờ, tôi chỉ nghe loáng thoáng giọng nói của đứa nhóc nào đó đang gân cổ lên chọc.

"Đang gội đầu thì đừng có nói chuyện, dầu gội vào mắt là sợ lắm đó."
Vừa dứt câu tức thì, nó liền quay sang 'thì thầm' to nhỏ với đứa kia.

"Lớp chín rồi mà vẫn sợ xà phòng vào mắt, đúng là trẻ con."

"Tao nghe đấy nhé, Mikey!!"

Mikey?

Người nước ngoài?

Tên hay đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info