ZingTruyen.Info

Tôi yêu em, hãy yêu tôi, tôi muốn em yêu tôi (Nối Tiếp)

Ác mộng sống mang tên VIỆT NAM

YukimotoKurokawa

__Con mẹ nó! Nazi rốt cuộc đang nghĩ cái đéo gì vậy chứ! Xem chúng làm được gì? Địt mẹ chứ, chẳng phải là đang tạo cơ hội cho chúng đánh chúng ta sao!!!

Họ đã có một cuộc họp vào ngay đêm hôm đó, Nazi đã dửng dưng bỏ qua mọi cánh báo của Việt Nam. Tuyên bố mặc chúng muốn làm gì làm, chỉ cần đừng để chúng đào vào quá sâu.

Sau khi ra ngoài, Việt Nam liền lập tức phát hỏa, bức tường gần đó bị em đấm cho lủng một lỗ lớn. Đây là lần đầu tiên em phát điên đến thế. Nazi là loại người tính hậu quả trước khi chuyện xấu xảy ra. Còn Việt Nam lại là kiểu người sẽ ngăn chặn mọi nguy hiểm trước khi nó ập đến. Cách xử lý của Nazi, thật sự khiến Việt Nam bất mãn đến độ phát điên lên rồi.

__Mày bình tĩnh đi VN, tuy biết Nazi ra quyết định đó chẳng thỏa đáng chút nào nhưng mày cũng đâu thể chống lại lệnh Nazi, nhỉ?

VN là biệt danh của Việt Nam, một phần để là bảo mật danh tiếng của em. Việt Nam là một người rất quan trọng, vậy nên các thông tim về em phải bảo đảm được giữ kín 100%.

__Đúng đấy, quốc trưởng ra lệnh như vậy chắc chắn đã nghĩ cách, em cứ bình tĩnh đã.

__.........Muốn làm gì làm, nhưng để có chuyện thì lúc đó ân hận cũng ko kịp đâu_ Nam ko muốn nghe nữa, trực tiếp buôn lời cảnh báo rồi rời đi.

__*Dù có nói gì, cũng phải ngăn chúng lại, hết mức có thể*

Đôi mày liễu nhíu lại, em đã quyết phải xử kẻ đó. Nếu ko thể giết, chi bằng chèn ép hắn một cách tàn bạo, khiến hắn phải chịu những ngày tháng khó thở nhất cuộc đời hắn.

Việt Nam là kẻ rất rất ít khi tra tấn tù nhân, nhưng lại là kẻ sẽ ra tay dã man nhất. Lóc da, móc mắt, rút móng, tạt axit, quất roi, dùng hỗn hợp muối ớt và chanh để đổ lên vết thương, cho tắm trong dầu nóng, dùng các thanh sắc đã nung nóng để in lên cơ thể phạm nhân, cho dùng ghế điện hay thậm chí là bắt chúng ăn thịt sống của chính đồng bào mình đều là một tay Việt Nam nghĩ ra. Chính J.E, một kẻ luôn khao khát tiếng hét và rên rỉ trong đau đớn của nạn nhân cũng phải thích mê với cách tra tấn này. Bởi vì nhìn chúng khi đó, đến J.E cũng phải thốt lên....

__Thật thảm hại~ trông chúng mày còn giờ còn thấp kém hơn cả một con chó. Chúng mày nên cảm thấy may mắn khi người làm là tao, VN là người nghĩ ra mấy cái này nên nếu để em ấy làm thì có khi còn đau đớn hơn gấp vạn lần.

Vậy nên để mà nói, Việt Nam là ác mộng của đám tù nhân. Là con ác quỷ mà chúng ko bao giờ muốn thấy khi bị tra tấn. Nghĩ ra trò hành hạ kẻ khác tất nhiên là sở trường của Việt Nam, vậy nên tên kia chuẩn bị đi là vừa rồi.

__Japan Empire.....

Bất ngờ xuất hiện ở trại huấn luyện, các tên lính nhìn muốn lòi cả mắt ra. Đây là nơi mà một người nhue Việt Nam sẽ đến sao, bình thường em còn chẳng thèm lại gần cơ mà!

__VN? Em cần gì sao ^^_ Vừa nghe giọng của Việt Nam, J.E liền thay đổi 360°, lập tức từ vô cảm, lạnh lùng chuyển sang vui tươi, ấm áp.

Mấy tên lính cũng chẳng lấy làm lạ, J.E mỗi khi gặp Việt Nam đều như vậy, họ căn bản là nhìn đến quen rồi.

__Muốn huấn luyện lính...

ĐÙNG ĐOÀNGGG [Sét đánh ngang tai]

__Hể? THẬT SAO!_ J.E nghe câu đó thì liền hào hứng hét lên. Y đã rất nhiều lần xin Việt Nam hãy vào huấn luyện lính nhưng em ko thèm. Cái này, đây chẳng phải cơ hội trời ban để được xem kỷ năng và cách huấn luyện của Việt Nam sao?

__ƯTF! Σ(▼□▼メ)_ Mấy tên lính nghe vậy thì sợ xanh cả mặt, tuy chưa tập với Việt Nam lần nào nhưng ai mà chẳng biết người này đi cùng cái danh "ác mộng sống" chứ.

__Được được, được chứ, em muốn gì cũng được hết ^^)

Nói rồi, J.E vui vẻ đưa cây kiếm ra, đây cũng là vũ khí thường dùng của Việt Nam, dù không nó ko hẳn là sở trường của em. Y vui vẻ đi qua một bên quan sát cùng một cái máy chụp hình, cảnh này thật sự cần đc ghi lại đó nha.

(Tưởng tượng nó đề chữ "quốc trưởng phu nhân" bằng tiếng Đức nhá)

__*Quốc trưởng phu nhân? Kẻ này là vợ tên Third Reich à!*

Hiển nhiên là chưa, nhưng do họ biết đường nào Việt Nam cũng sẽ đồng ý lấy họ nên họ đề trước vậy thôi, nghe khá tự tin nhỉ? Nhưng đúng thật là hoàn toàn sẽ xảy ra đấy.

__J.E thật nhẹ nhàng, toàn vết xước ngoài da.....

__*Oh shit!!*_ Mấy tên lính nghe vậy cũng hiểu ra phần nào dụng ý của Việt Nam, liền hốt hoảng.

__Ta...sẽ rèn giũa các ngươi, những tấm chiếu mới....

Và rồi câu chuyện xảy ra sau đó.....

Xoẹt, vút, RẦM!!

__NHẸ...NHẸ THÔI, LÀM ƠN THƯA NGÀI!!!

__ĐAU ĐAU, TÔI KO CHỊU ĐƯỢC ĐÂU MÀ NGÀI VN ƠI!!!

__NGÀI J.E!! CỨU CHÚNG TÔI VỚI!!!

__Lạy chúa....._ Thanh niên đã ngất xỉu.

__*Còn kinh khủng hơn bài huấn luyện bên mình.....*_ Hai tên gián điệp cũng đau gần chết khi phải tham gia vào khóa huấn luyện của Việt Nam.

.....Chính là ác mộng đối với những kẻ nào lọt vào tầm ngắm của Việt Nam. Các bài tập thật sự là đau đớn biết bao nhiêu. Nếu ko phải một lúc lâu sau J.E đến ngăn lại thì Việt Nam đã bắn mấy tên này để kiểm tra khả năng chịu đau của chúng luôn rồi.

__Được rồi mà VN, chúng sẽ chết vì kiệt sức mất thôi.

__............

Em nghe vậy, liếc mắt nhìn hai tên lính, một kẻ mang số hiệu 35 và một kẻ mang số hiệu 50. Nhìn một lúc, em cũng hạ kiếm xuống.

__Đi chuẩn bị đồ ăn đây, cho chúng nghỉ đi_

__Được thôi, nay anh muốn ăn cơm Tấm nha.

Cũng vì mấy cái họ muốn, chỉ cần trong khả năng dù là gì Nam cũng làm cho. Vậy nên để mà nói, dạ dày của họ chính là bị em chiều đến hư rồi. Nếu ko phải em nấu thì dù họ ăn món ngon đến đâu mặt cũng nhăn nhó hết cả lên.

__Ừ, sẽ làm cho anh.

__Cảm ơn em ♡(ӦvӦ。)

J.E vui vẻ bắn tim với Việt Nam mấy cái. Thế nhưng, ngay khi Việt Nam khuất bóng sau những bức tường, J.E lại liền thay đổi 360°. Ánh mắt lạnh lùng và sắc bén như một con thú dữ.

__Lo mà nghỉ đi, nếu ko phải em ấy bảo thì còn lâu ta mới cho nghỉ.

Y khó chịu lườm chúng một cái, rồi cũng liền bỏ đi. Còn lại hai tên gián điệp kia với một tên lính ở lại đó ngồi nghỉ, mấy tên còn lại đã đi ăn hết rồi.

__Này, lúc nào mọi người cũng phải tập như này hả?

__Tất nhiên là không, thường thì người huấn luyện là ngài J.E, tuy rất đau nhưng vẫn đỡ hơn như này.

__Mà sao lại hỏi câu hiển nhiên như vậy? Bộ mấy cậu là lính mới à?

__À...ừ, bọn tôi là lĩnh mới, hôm nay là ngày đầu vào đây.

__Vậy tội cho các cậu phết, mới ngày đầu vào đã gặp trúng ngài VN rồi. Mà kể cũng lạ, ngài ấy chẳng bao giờ hứng thú với mấy cái việc huấn luyện này thế mà....

__Mà này, nãy tôi thấy trên cây kiếm của ngài ấy có đề chữ "quốc trưởng phu nhân", ngài ấy là vợ ngài Third Reich à?

__Là của cả ba người đứng đầu luôn cơ, nhưng thật ra cũng mới công bố là người yêu hồi đầu năm nay thôi chứ chưa cưới đâu.

__*Cả....cả ba tên luôn á!*

__*Kẻ đó có gì đó rất bí ẩn. Mình có cảm giác như....thứ vũ khí mạnh nhất đang nằm dưới tấm vải kia.*

__Vậy thôi, tôi phải đi đây! Ngài Việt Nam mà biết chúng ta ngồi bàn tán ở đây là toang đấy!

Nói rồi tên lính đó rời đi, hai người kia cũng liền tụ lại nói nhỏ:

__Cậu thu âm lại chưa Cuba?

__Rồi này! Đầy đủ luôn.

__Tốt, bây giờ mau gửi cho ngài ấy, thông tin này rất quan trọng đấy.

__Em biết rồi mà Giải.

Người tên Giải kia liền buộc cái USP kia vào chân một con đại bàng, sau đó nó liền bây đi, đích đến chính là căn cứ Liên Xô.

Hệ thống đã từng nói với em, thế giới này có vài thứ ở thời hiện đại xuất hiện, chủ yếu là thực phẩm và mấy cái như USP, máy ảnh hay bếp ga thôi, ko có mấy cái thiết bị điện tử hiện đại đâu.

__Chúng ta cũng mau đi ăn thôi, ko sẽ bị nghi ngờ đấy.

__Vâng!

Họ nhanh chóng rời đi mà ko hề hay biết, cách đó ko xa, Nazi đứng sau bức tường đã nghe hết cuộc trò chuyện của họ. Gã cười lên một cái đầy quỷ dị, vẻ mặt đầy sự mong chờ. Coi bộ là sắp tới...sẽ có biến lớn đây......

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info