ZingTruyen.Info

Toi La De Vuong

Chỉ là ngoại truyện mình tự viết thôi. Mọi người cho nhận xét nhé.
Link page: https://www.facebook.com/343257753003931/posts/439903650006007/

****

Hai người truyền mana vào vũ khí và xông vào nhau. Những hiệp sĩ chắn đường bọn họ tự nhiên tách sang hai bên và di chuyển về phía Manus.

  - Các ngươi hãy mau kết thúc Manus đi.

Reitas hét to về phía các hiệp sĩ của mình.

Keng!

Soạt....!

Mana của lưỡi gươm và giáo chạm vào nhau tạo ra rung động và đẩy hai người về hướng ngược lại. Tình hình lúc này, mana của hai người là khá cân bằng nhau.
Đột nhiên, vừa giữ thăng bằng xong Reitas chạy cúi thấp xuống và vung kiếm chém vào hạ bộ của đối thủ. Lập tức sử dụng nước mắt của Kalian, chuyển động  của  hoàng  tử  Reitas chậm  lại ngay  tức khắc. Roan nhanh chóng dùng đuôi ngọn giáo Travias đỡ đường kiếm đang chém tới.

Keng!

Mặc dù đã sử dụng nước mắt của Kalian. Nhưng chuyển động của Reitas không phải là chậm đi quá nhiều.

  - Anh ta rõ ràng là một thiên tài kiếm thuật không kém xe Manus là mấy.

Thay vì văng ra như lúc trước, hai người lại dính chặt vào nhau. Reitas tì kiếm lên ngọn giáo của Roan và đẩy ngược cậu lại.

  - Nào! Hãy cho ta thấy bản lĩnh người anh hùng của vương quốc Rinse, kẻ được mệnh danh là Crimson Ghost.

Reitas hét to đồng thời xoay người ra phía sau lưng Roan.

Xoẹt!

Ngọn giáo đang cầm che chắn phía trước của Roan đột nhiên thu ngắn lại và dài ra phía sau lưng Roan hướng về phía Reitas.
Ngay lập tức, hoàng tử Reitas vội vàng nghiêng người né mũi giáo đang chĩa vào mình và nhảy lui lại hai bước.

  - Đừng có chạy.

Roan mạnh mẽ kêu lên.
Lập tức, cậu xoay người theo chiều dài cây giáo đồng thời cũng thu ngắn ngọn giáo Travias lại. Sau đó, nắm chuôi giáo cậu lại làm cho nó dài ra và vung về phía Reitas.
Chưa kịp đứng vững, Reitas vội vàng đưa thanh kiếm sang bên trái của mình để đỡ.

  - Hừm.

Lực của ngọn giáo mạnh mẽ hất vị hoàng tử bay một đoạn ngắn về phía bên phải.

  - Ngài chỉ có nhiêu đó thôi sao. Thưa hoàng tử Reitas.
  - Khốn kiếp!

Vội đứng dậy, Reitas lập tức biến mất trước mắt Roan.

  - Hừm.

Mặc dù đã sử dụng nước mắt Kalian. Nhưng những chuyển động của hoàng tử Reitas ngày càng nhanh hơn. Roan biết điều này ngưng sử dụng nước mắt của Kalian.

  - Dù sao thì... Mình nên làm quen với những điều như thế này.

Roan biết rằng, sau này cậu có thể gặp những đối thủ mạnh mẽ hơn mà cho dù dùng nước mắt của Kalian cũng khó có thể bắt kịp tốc độ của đối thủ. Mặc khác, nếu cậu quá ỷ lại vào nó, những phản xạ của cậu có thể bị chậm lại. Vì vậy, Roan quyết định ngưng sử dụng nước mắt của Kalian để nâng cao giác quan của mình.
Một luồng gió thổi vào má bên trái Roan và theo sau nó là một lưỡi kiếm sắc lạnh đang vung tới.

Vụt!

Roan cúi đầu xuống, lưỡi kém chém hụt vào không khí. Cậu lập tức vung thanh giáo thành hình vòng cung đánh trả lại Reitas.

Cheng!

Đỡ ngọn giáo bằng thanh kiếm che trước ngực. Hoàng tử Reitas nhảy ra sau ba bước và vận mana thêm.

Oang....oang..

Tiếng mana kết hợp với thanh kiếm phát ra những âm thanh kì lạ. Trừng mắt nhìn Roan, anh ta hét lên.

  - Hãy đỡ lấy tuyệt kỹ Thất Tinh Trảm của ta.

Nghe thấy thế, Manus đang giao đấu với các hiệp sĩ của Reitas la lên.

  - Ngài nam tước Tale, xin hãy cẩn thận.

Nghe thế, ngay lập tức Roan kích hoạt lại nước mắt của Kalian, mặc dù cậu vừa mới tắt nó đi nhưng theo bản năng, Roan lại kích hoạt nó lần nữa. Lập tức, không gian xung quanh trở nên chậm chạp hơn và tràn ngập một màu vàng.

  - Hừm.

Nhìn về phía Reitas, cậu có thể thấy anh ta đang vung kiếm chém ra những tia mana đang bay tới mình. Roan đếm tổng cộng có 6 đường kiếm và vội vàng né tránh nó. Nhưng.

Xoẹt!

Một lượng lớn mana tích tụ bên trong thanh kiếm của Reitas phát ra hào quang đậm đặc. Trong khi đang né tránh các đường kiếm mana đang bay tới, Roan thấy Reitas cũng đang nhào vô theo sau.

  - Chắc đó chính là đường kiếm thứ bảy.

Hơi nhăn mày, Roan cũng lập tức vận mana vào ngọn giáo Travian. Một màu hơi đỏ có thể thấy lập tức tràn ngập ngọn giáo.

Uỳnh. Uỳnh. Uỳnh.

Thay vì né tránh, Roan chém 3 đường kiếm còn lại đang bay tới và phát tra những tiếng nổ do chấn động của mana. Cậu gầm lên

  - Hoàng tử Reitas, hãy kết thúc chuyện này tại đây.
  - A... A.... A...

Dậm chân xuống đất và hơi khom người. Roan phóng tới địch thủ. Hai người, một kiếm một gươm đối mặt nhau.

Ầm! Ầm ! Ầm.

Tiếng va chạm của mana nổ ra khắp nơi khi hai người chạm vũ khí vào nhau. Reitas liên tục chém những nhát kiếm liên tục vào Roan, đỡ và né. Cậu ấy bị đẩy lui dần nhưng trên khuôn mặt lại vô cùng bình tĩnh.

  - Hahaha! Crimson Ghost chỉ có nhiêu đó thôi à.

Đắc chí, Reitas tiếp tục vung kiếm đẩy lui Roan hơn nữa. Và trong một khoảnh khắc, khi Reitas vừa thu kiếm lại sau một loạt chiêu thức.

  - Ngay lúc này.

Lập tức, Roan thu ngắn trường giáo Travias lại rồi phóng tới gần Reitas.

  - Hả!?

Chưa kịp hiểu ra chuyện gì. Ngọn giáo Travias đã đánh vào bụng của anh ta. Dĩ nhiên, đầu nhọn của ngọn giáo đã được Roan thay đổi bằng chuôi của cây giáo. Đau đớn khi nhận phải đòn tấn công bất ngờ, anh ta lùi lại và hét lên.

  - Tên khốn ki......

Chưa nói hết câu, Roan lại xông tới áp sát anh ta, Reitas vội vàng vung kiếm và chém xuống nhưng Roan đã đến đủ gần và dùng thanh giáo đánh vào cầm tay đang cầm kiếm của vị hoàng tử đang vung gươm xuống.

Binh!

Thanh kiếm tuột khỏi tay Reitas và cấm vào một nơi cách đó vài thước.

Phập!

Nhưng đó chưa phải kết thúc. Truyền mana vào nấm đấm tay trái, Roan đánh mạnh vào bên hông của Reitas.

  - Hự!!!

Chấn động mạnh đến mức có thể của anh ta cong về hướng bên phải của nấm đấm.

Rắc...rắc!

Một vài tiếng xương bị nứt hoặc gãy có thể được nghe thấy. Các hiệp sĩ đang đánh nhau với Manus thấy thế lập tức chuyển hướng chạy sang giải cứu Reitas.

  - Nè. Nè. Các ngươi chạy đi đâu chớ.

Manus vung thanh gươm chặn đứng lối đi của bốn hiệp sĩ. Bốn hiệp sĩ xếp thành đội hình hai trước hai sau và bắt đầu tấn công Manus. Hai thanh kiếm lập tức được chém xuống Manus đang cản đường, đằng sau hai người hiệp sĩ còn lại xông qua.

Cheeeng!

Dùng thanh gươm của mình, hất hai thanh kiếm đang chém xuống sang một bên, Manus nhảy sang phía hai người hiệp sĩ đang bỏ chạy kia và chém tới.

Xoạt! Xoạt!

Một đường kiếm nhanh và đẹp mắt được vẽ lên cơ thể hai người hiệp sĩ kia. Lập tức, hai cơ thể đổ gục xuống đất mà không kịp làm gì.

  - Cái gì ?
  - Ngươi có thấy gì không ?

Hai người hiệp sĩ còn lại bối rối hỏi nhau. Như đã giải quyết được mối lo, Manus cất tiếng nói.

  - Nào, vui vẻ thêm tí nữa nào.

Nghe thấy thế, máu trong người hai người hiệp sĩ kia sôi lên và họ xông vào Manus.

****

Croc...croc...

Trên đỉnh của ngọn đồi, hai trăm kị binh cùng với Brian và Harrison đang ầm ầm lao đến. Bởi vì họ thấy hoàng tử Reitas đã động thủ, nên họ không thể đứng nhìn mãi.
Chẳng mấy chốc, Brian đã có thể nhìn thấy rõ Roan đang đánh nhau với hoàng tử Reitas. Đột nhiên, một luồng sát phát ra và anh ta thấy lãnh chúa của mình đang chống đỡ vất vả và bị đẩy lùi.

  - Harrison, chúng ta cần phải nhanh hơn.
  - Tôi hiểu.

Bên cạnh, Harrison cũng đã thấy và bắt đầu quấy ngựa chạy nhanh hơn. Khi chạy vừa đến đủ gần, Harrison giơ cây cung của mình và nhắm vào Reitas.

Tách!

Bất chợt, cậu nhìn thấy ánh mắt của Roan như thể muốn nói đừng xen vào cuộc chiến này. Hạ cây cung xuống Harrison nói với Brian.

  - Tôi nghĩ lãnh chúa của chúng ta muốn tự mìn kết thúc cuộc chiến này.
  - Hmm.

Brian trầm ngâm nhưng không hỏi lại. Thay vào đó, anh ta quất ngựa nhanh hơn.

Croc. Croc... Xệch xoạt.. xệch xoạt..

Tiếng vó ngựa xen lẫn tiếng áo giáp của Brian vang lên. Dẫn đầu đoàn kị binh, anh ấy lao đến những người hiệp sĩ đang đánh nhau với các chỉ huy trẻ của Manus.

  - Chết đi....!

Xoẹt!

Một hiệp sĩ giơ kiếm lao lên ngăn chặn Brian. Nhưng thay vì bị chặn lại, thanh gươm to của Brian chém gãy thanh kiếm của người hiệp sĩ và chém đứt lìa nữa thân trên của hắn ta.

Ọc!

Máu tươi bắn lên thành tia từ cơ thể mất nữa người.

  - Hmm.

Dù trải qua nhiều trận chiến, nhưng thứ sức mạnh này khiến Harrison hơi bị sốc. Bình tĩnh lại, anh giương cung đến vị trị một người chỉ huy sắp bị một hiệp sĩ đâm tới.

Tưng!

Khi người hiệp sị giơ thanh kiếm lên, một mũi tên bay tới và cắt đứt đôi tay của hắn ta. Máu đỏ văng lên mặt của vị chỉ huy trẻ.

  - Aaa......
  - Ư......

Không hiểu chuyện gì xảy ra. Người hiệp sĩ kêu lên đau đớn. Đồng thời, người chỉ huy trẻ lập tức đâm kiếm xuyên qua tim người hiệp sĩ.

  - Khụ!

Cái xác không tay lập tức ngã xuống đất.
Bên ngoài, những kị binh khác đã chạy thành vòng tròn và bao vây toàn bộ lực lượng của hoàng tử Reitas.

Keng! Keng!

Những tiếng kêu của kim loại vang lên. Những hiệp sĩ còn lại của Reitas nhận ra tình hình và buông kiếm đầu hàng. Bây giờ, lực lượng chỉ còn lại Reitas và hai hiệp sĩ đang đấu với Manus.

****

  - Khụ. Khụ..

Một cảm giác đau nhói lan khắp cơ thể người đàn ông. Trên mặt đất, một người đàn ông đang quỳ bằng hai chân và tay phải đang cằm lấy eo và tay trái chống xuống đất.

  - Kết thúc rồi sao.

Người đang than thở chính là hoàng tử Reitas. Sau khi hứng trọn một đấm đầy uy lực của Roan, một vài cái xương sườn của anh ta đã bị gãy hoặc bị nứt. Không thể chống chịu nổi cơn đau. Reitas quỳ xuống.

  - Giết ta đi.

Reitas nói như muốn Roan ban cho ân huệ cuối cùng. Nhưng thay vào đó, Roan dửng dưng.

  - Tôi không có quyền gì để giết ngài cả. Tất cả đều phải do hoàng tử Manus quyết định.

Nghe thấy thế, Reitas hướng ánh mắt về phía Manus, người cũng vừa kết thúc hai hiệp sĩ còn lại. Dường như biết anh trai đang nhìn mình, Manus thở dài.

  - Haizz... Em thật sự cảm thấy thật hối tiếc.

Anh ấy đang cảm thấy tiếc nuối vì tình anh em bao nhiêu năm đã bị sứt nẻ.  Tình cảm mà hai người dành cho nhau hơn hai mươi năm qua là thật sự. Nuốt lại niềm tiếc nuối trong lòng, Manus hét lên.

  - Tất cả đã kết thúc.

Nghe thấy thế, những người lính và các chỉ huy hét to lên.

  - Hoan hô! Hoan hô!
  - Manus! Manus! Manus!
  - Roan! Roan ! Roan.

Những tiếng chúc mừng cứ thế vang vọng khắp chiến trường đầy máu. Đồng thời, một cơn gió lạnh thổi qua trái tim đang nóng bỏng của họ. Mùa đông đã sắp đến.

****HẾT****

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info