ZingTruyen.Info

Toi La De Vuong

CHAP 98

-Nhìn kìa!
-Không phải là Nam tước Ant sao?
- Có phải vì ông ta đã dỡ trại và tự ý rút về không ?
- Trông ông ấy trông thật thảm hại.

Trụ sở của đội quân Amaranth nằm ở trung tâm Làng Mediasis trở nên thực sự ồn ào.
Các chỉ huy và binh lính đổ ra và tất cả đều nhìn vào một chỗ.

Amaranth

Đó là một nhóm người cầm cờ quân đội.
Roan đã ở trước mặt họ.
Đằng sau cậu ta, một con ngựa chiến, mà không có một người trên đó, đang di chuyển.
Một sợi dây dày và căng được buộc vào yên ngựa.
Sợi dây kéo dài một đường phía sau nó.

  - Ặc. Ặc.

Hơi thở đau đớn có thể được nghe thấy.
Ở cuối sợi dây, một người đàn ông đang bước đi mệt mỏi như thể ông ta bị kéo lê trong khi ông hai cánh tay và cơ thể bị trói chặt.
Đó là George Ant.
Ông ta trông rất tệ, nhưng đó chắc chắn là Nam tước George Ant.
Ngay bây giờ ông ta là một tội nhân vì đã phạm tội.
Ông ta đã bị kéo từ khu vực phía đông của Tale đến Làng Mediasis trong khi đang bị trói.
Đằng sau George, những người lính của đội quân Amaranth đang thể hiện thái độ thù địch.

Kéttttt.

Cánh cổng đang đóng mở ra.
Khi Roan đi vào, những người lính đang tập trung dạt sang hai bên.

  - Mặc dù hắn ta có quyền chỉ huy và chiến lược, một chỉ huy quân đội thường dân có thể đối xử với một quý tộc như vậy không?
  - Đừng nói những gì ngươi không biết. Thiệt hại cho phía chúng ta là rất lớn vì nam tước Ant.
  - Dù vậy, đối xử với một quý tộc như thế là có hơi..... Các quý tộc khác sẽ ở lại chứ?
- Tôi cũng muốn hỏi. Chúng ta phải kiểm tra xem sao.

Biểu cảm lo lắng và tiếng bàn tán vang lên trong trụ sở chỉ huy.
Roan không để ý những lời bàn tán đó.
Cậu đã quyết định phải làm gì với George.

  - Bởi vì George Ant, tuyến phòng thủ đã bị phá vỡ.

Cậu phải thiết lập một tuyến phòng thủ mới để quét sạch những con quái vật đã vượt qua tuyến phòng thủ.
Vì có tử tước Tio Ruin, người đã hành động khá nhanh nên họ có thể ngăn chặn bước tiến của quái vật trong một chút.
Và Roan đã không bỏ lỡ cơ hội đó.
Cậu đã sử dụng các nhân viên thông tin để gửi một tin nhắn mới cho các quý tộc.
Và các quý tộc ở phía đông đã chịu thiệt hại lớn vì George, đã nhanh chóng hành động với các mệnh lệnh của Roan.
Nhờ đó, một tuyến phòng thủ mới có thể được thiết lập.

- Bởi vì chúng ta thiết lập tuyến phòng thủ về phía nam một chút, cuối cùng chúng ta đã mất phần lớn phía bắc.

Nó cũng giống như việc phải bắt đầu lại cuộc chinh phạt.

- Còn hắn đã không thừa nhận sai lầm của mình và thậm chí xỉ nhục những cái chết của các đồng đội của chúng ta trong tình huống này.

Ré...réc..

Roan nghiến răng.
Sau đó, một nhóm người xuất hiện từ một tòa nhà nằm ở trung tâm.

  - Các tùy tùng của hoàng tử thứ 1 và Hoàng tử Simon Rinse. Trên hết, những quý tộc đã đến trước.

Roan triệu tập các quý tộc đến trụ sở chỉ huy ngay sau khi họ hoàn thành việc thiết lập các tuyến phòng thủ mới.
Đó là vì hình phạt của George.
Roan không nắm được số lượng các quý tộc đến và cầm lấy dây cương.
Một thành viên đoàn quân nhanh chóng tiếp cận và đưa nó cho cậu ta.

  - Roan.

Biểu hiện của Simon không tốt lắm.
Điều này là do hoàng tử đã biết cực kỳ rõ ràng về tình hình.
Roan chào Simon và sau đó nhìn vào biểu cảm của các quý tộc đằng sau hoàng tử.

  - Hầu hết trong số họ dường như không có hứng thú. Họ trông có vẻ không bận tâm vì điều đó. Những người duy nhất tức giận là những người chịu thiệt hại như Nam tước Rael Piad và Tử tước Delph Blick.

Một nụ cười cay đắng xuất hiện trên mặt cậu.

  - Mình có thể thấy sự thối rữa trong suy nghĩ của bọn chúng.

Roan nhìn Simon.

-Tôi sẽ trừng phạt Nam tước George Ant.

Nghe những lời đó, Simon hít vào một hơi rồi gật đầu.

  - Hãy làm như vậy. Ngươi có quyền chỉ huy và chiến lược cho Tale.

Vẻ mặt hoàng tử căng cứng nhưng giọng nói thì nhẹ nhàng.

- Hắn sẽ bị đánh đòn là cao nhất.

Ngay cả Simon cũng nghĩ như vậy.
Bạn sẽ không thể trừng phạt một quý tộc và một quý tộc đang lãnh đạo một đội quân.
Nhưng đó không chỉ là suy nghĩ của Simon. Ngoài ra.

-Ngay cả khi cậu ta làm điều đó, cậu ta sẽ có thể làm gì?
- Cậu ta sẽ không thể đối xử với một quý tộc của vương quốc như cậu ta muốn.
-Hắn ta chỉ phải ngồi tù vài ngày là cùng.

Hầu hết các quý tộc nghĩ rằng sẽ không có gì xảy ra.
Bởi vì Roan không phải là một người cao quý như họ, nhưng chỉ là một thường dân.
Roan đã không biết các quý tộc đang nghĩ gì và gửi một mệnh lệnh cho các thành viên đoàn quân của mình bằng một dấu hiệu tay.
Chẳng mấy chốc, những chiếc ghế gỗ đã được đặt trước tòa nhà.
Simon ngồi ở ghế cao nhất và Roan ngồi trước mặt hoàng tử.
Các quý tộc thì ngồi cạnh Simon.

  - Phùuu. Phùuu

George vẫn thở một cách khó khăn.
Hắn quỳ xuống đất.
Nhưng khác với trước đây, ánh sáng trở lại vào mắt hắn và miệng hắn hơi nhếch lên.
Sau đó, giọng nói Roan đã được nghe thấy.

  - Từ bây giờ, chúng ta sẽ tiến hành trừng phạt tội lỗi của nam tước George Ant,....

Khi cậu nói đến đó.

  - Mày nghĩ mày sẽ an toàn sau khi trừng phạt một quý tộc như tao à ?

Một giọng nói tức tối phát ra.
George, người cúi đầu xuống cho đến bây giờ, nhìn chằm chằm vào Roan và hét lên.
Trước tình huống bất ngờ, Simon và các quý tộc đang ngồi đều có những biểu hiện sửng sốt.

  - Ở đây có một số quý tộc là người quen của tao.

George có một cái gì đó để tin tưởng vào.
Bây giờ là một tình huống hoàn toàn khác với khi hắn ở một mình với đội quân Amaranth.
Có rất nhiều quý tộc sẽ lên tiếng cho hắn ta.
Và thực sự, một số quý tộc lầm bầm với những biểu cảm khó chịu trên khuôn mặt.

  - Chà, điều này là quá nhiều để làm với một quý tộc.
  - Không phải không nên làm điều này với một quý tộc sao? Ahem.

Không khí trở nên kì lạ.
Nhưng ngay cả như vậy, biểu cảm của Roan vẫn bình thường.
Cậu nhìn George chăm chú.

  - Nam tước George Ant. Ngươi đã bất chấp lệnh của tôi với tư cách là chỉ huy và chuyển trại theo ý muốn, và gây thiệt hại lớn cho các đồng minh của ngươi.
- Hừm! Nơi tao lập trại là nơi an toàn nhất!

George thốt ra những lời hắn ta đã nói trước đây như một cái cớ.
Roan không trả lời lại và tiếp tục nói.

  - Ngươi cũng xỉ nhục cái chết của những người lính.
  - Hầu hết trong số chúng là thường dân! Mày sẽ biết nếu mày là một người cao quý như tao, cái chết của những kẻ khốn thường dân thường không quan trọng!

George hét lên.
Ý định giết người xuất hiện trong mắt Roan.

- Tên khốn rác rưỡi tàu khựa. Mày vẫn chưa tự mình nhận ra lỗi lầm.

Cậu ta tháo chiếc Regate Dagger ra khỏi thắt lưng.

  - Ta là Roan, đã nhận được quyền chỉ huy và chiến lược cho khu vực Tale từ hoàng tử thứ 1. Đồng thời, ta cũng đã nhận được sự cho phép ban cho ngươi hình phạt.

Giọng cậu trở nên lạnh lùng.

- George Ant, ta sẽ đưa ra hình phạt cho tội lỗi của ngươi.

Khi anh liếc nhìn, năm thành viên của đội quân Amaranth tiến đến và xếp hàng phía sau George Ant.
Bầu không khí không bình thường.

  - Cái gì, cái gì! Mày đang định làm gì?!

George cố gắng che giấu rằng hắn ta sợ hãi bằng cách hét to lên.

Puk!

Roan đâm con dao găm vào tay vịn của ghế.

  -  George Ant. Ta sẽ cắt tai ngươi vì ngươi đã không tuân theo mệnh lệnh của chỉ huy ngay cả khi đã nghe thấy nó.
  - Cá..., cái gì?

George hỏi lại trong khi trở nên bấn loạn.
Simon và những người khác đều có biểu cảm sửng sốt trên khuôn mặt họ.

- Roan. Mặc dù thế, cắt tai của một quý tộc là có hơi...

Simon nói giùm.
Hoàng tử có một biểu hiện bối rối trên khuôn mặt.
Nhưng Roan thậm chí đã không nhìn lại và trả lời.

  - Chúng ta phải làm sạch các gốc rễ đã thối rửa. Tôi chỉ làm theo kỷ luật quân đội.
  -Mm Mm. Nhưng ngay cả như vậy……

Simon cố gắng để nói.
Tuy nhiên, Roan rút ra Regate Dagger và nhìn Simon.

  - Nếu ngài không muốn tôi làm, tôi có thể trả lại con dao găm và các quyền chỉ huy và chiến lược cho hoàng tử.

Đây là phương pháp mạnh nhất.
Roan đã đặt cược mọi thứ vào chính mình.

  - Mm.

Simon nuốt nước miệng.
Anh ta nhận ra sự xuất sắc của chỉ huy Roan khi xem qua một số trận chiến, chiến lược, chiến thuật và mệnh lệnh.

- Mình không thể để mất một chỉ huy xuất xắc chỉ vì một tên Wibo.

Để giành chiến thắng trong cuộc cạnh tranh ngai vàng, một sự tồn tại như Roan sẽ có lợi thế hơn một quý tộc không có bất kỳ khả năng nào.

  - Nhưng nếu các quý tộc khác trở nên hoảng sợ vì điều này....

Toàn bộ căn cứ có thể bị hoảng loạn.
Sau đó, những người thân cận nhất với Simon và những người dẫn đầu quân đội: Tio Ruin, Rael Piad và Delph Blick, người đã chịu thiệt hại do George, đột ngột đứng dậy.

  - Thưa Hoàng tử !Nhờ George Ant, một ngàn binh sĩ đã chết và hơn một nghìn người bị thương.
  - Tội lỗi mà George phạm phải không thể được tha thứ, hãy bỏ qua danh hiệu quý tộc và thường dân.
  - Những người lính cuối cùng trong lãnh thổ của tôi đã bị tiêu diệt.

Tuyên bố luận tội đã tuôn ra từ miệng họ.
Tio quỳ một gối xuống về phía Simon.

  - Kỷ luật quân sự là vô cùng nghiêm ngặt trên một chiến trường. Như ngài đã trao quyền chỉ huy và quyền chiến lược cho chỉ huy Roan, tôi nghĩ rằng việc trao cho cậu ta sức mạnh là đúng đắn.

Delph và Rael nói theo.

-  Nếu quân đội bị tan vỡ, sẽ không còn chiến thắng nữa.

Bầu không khí thay đổi ngay lập tức.
Ngay cả những quý tộc đang phản đối cũng ngậm miệng.

- Tử tước Tio Ruin.

Một nụ cười yếu ớt xuất hiện trên miệng Simon.
Anh đã hiểu Tio.

- Ngươi đã đứng lên vì ta trong tình huống mà ta đang suy nghĩ về nó.

Nhờ đó, tình hình đã thay đổi.

-   Trong tình huống này những tên khốn đó vẫn sẽ nói quý tộc này và quý tộc nọ .....

Đôi mắt của hoàng tử trở nên dữ tợn.

- Chúng là những kẻ khốn vô dụng.

Ngay cả khi bịn họ quay lưng lại và ủng hộ các hoàng tử thứ 2 hoặc thứ 3, anh ta vẫn không trách họ.

  - Những tên khốn đó không có khả năng và sống nhờ vào quyền lực của chúng là một lỗ hổng lớn và là một điểm yếu.

Simon thở dài.

  - Phùu. Những lời của Tio Ruin, Delph Blick và Rael Piad là đúng đắn. Điều quan trọng nhất trên chiến trường là mệnh lệnh của một chỉ huy và kỷ luật.

Hoàng tử nhìn vào Roan.

  - Roan. Ta đã suy nghĩ rất nông cạn và hơi dao động một chút. Hãy làm như ngươi muốn.
- Cảm ơn ngài.

Roan trả lời với một hơi dài và nhìn George.
Một cái nhìn dữ tợn chiếu vào tên wibo.

- Tôi đã nhận được sự cho phép của hoàng tử.

Thành quả của việc đặt cược mọi thứ đã rõ ràng.
Cậu đã nhận được sự hỗ trợ rõ ràng từ Simon và ba quý tộc.
Các quý tộc chứa đầy sự bất mãn không thể nói bất cứ điều gì nữa.
Roan giơ tay ra hiệu với các thành viên đoàn quân của mình.
Các thành viên đoàn quân đang đứng đằng sau George, đè vai hắn xuống.

- Hả. Hả hả??

George cố gắng vùng vẫy với vẻ mặt sửng sốt, nhưng hắn ta không thể di chuyển được.
Hắn nhìn những quý tộc xung quanh bằng ánh mắt khẩn cầu.

  - Các ngươi đứng đó nhìn ư! Chúng ta đều là những quý tộc !

Giọng anh run rẩy.
Các quý tộc chỉ biết ngậm miệng và phớt lờ ánh mắt của George.

  - George Ant! Im lặng và nhận hình phạt của ngươi!

Tio hét lên với tất cả sức mạnh của mình.

  - Ngươi là người khốn wibo rác rưởi!

Rael cũng chửi rủa theo sau.
Trong khi đó.

Srung.

Một người lính rút ra một con dao găm.

  - Ư..Aaaaa!

George hét lên với sự hiện diện lạnh lẽo mà hắn ta cảm thấy sau tai.
Tại thời điểm đó.

  - AAAAAAAA!

Cả hai tai của George, được cắt gọn gẽ cùng với một âm thanh khủng khiếp.

  - U...Aaaaaa!

George thét lên một tiếng gần tuyệt vọng.
Máu đỏ chảy ra từ cả hai tai hắn ta.

- Hắn, hắn thực sự đã cắt nó.
- Hắn cắt tai của một quý tộc!

Các quý tộc và những người lính xung quanh đều có những biểu hiện sửng sốt.

- Không có sự phân biệt về cấp bậc trong kỷ luật quân đội.
- Nếu một quý tộc phạm lỗi, họ cũng phải nhận hình phạt tương tự!

Mọi người nuốt nước bọt và nhìn Roan.
Sau đó.
Roan, người đã ngưng nói chuyện, chộp lấy Regate Dagger một lần nữa.

  - George Ant. Ta đang nhìn thẳng vào mắt ngươi vì những gì ngươi đã làm, một mắt bởi vì là chỉ huy trong tuyến phòng thủ mà không thể hiểu được tiến triển của chiến trường một cách chính xác và mắt còn lại là vì không xuất quân khi quái vật tấn công quân đội của đồng minh.
  - Hử. Hử!?

Ngay cả những quý tộc xung quanh cũng nuốt nước miếng.
Simon cũng trở nên ngạc nhiên, nhưng khi anh ta giao phó mọi thứ cho Roan, anh ta đã không ngăn cản.

- Uooooo!

George càng trở nên điên loạn.
Thành viên đoàn quân cầm dao găm nhanh chóng lấy hai mắt.

- Uaaaaaak!

- Tiếng hét tuyệt vọng sau cơn đau đớn của hắn ta.
Tuy nhiên Roan đã không định dừng lại chỉ với điều này.

- George Ant. Ta sẽ cắt lưỡi của ngươi vì đã xỉ nhục những cái chết của các đồng đội của ngươi.
- Mmm.

Các quý tộc giờ có khuôn mặt tái nhợt.
Họ nhìn George, người đầy máu, với vẻ mặt bồn nôn.

-Uok! A..a..!

Khi con dao găm di chuyển, chiếc lưỡi dài rơi xuống đất.

  - Ặc!

Bây giờ hắn ta sắp bất tỉnh vì thiếu oxy.
George run rẩy như một người bị nhiễm sốt rét.
Roan nhìn hắn và đứng dậy.
Tay cậu di chuyển đến ngọn giáo Travias.

  - George Ant. Cuối cùng, tôi sẽ chặt đầu ngươi vì đã không tôn trọng kỷ luật quân đội do Vương quốc Rinse thiết lập.

Cheng.

Ngọn giáo thể hiện bản thân nó cùng với âm thanh của kim loại.
Những người lính, đang nắm lấy George một cách chắc chắn đè hắn xuống.

  -  Uoooo.

George run rẩy và bắt đầu cố gắng đứng thẳng lên khỏi tư thế quỳ.
Roan vung Travias giáo như thể cậu ta đang chờ đợi điều này.

Một nhát chém.

Ngọn giáo cắt gọn cái đầu.
Một sự im lặng kỳ lạ rơi xuống xung quanh.
Trong lúc đó, Roan đâm cái đầu cuad George, và đưa nó lên trời cao.
Đó là một khuôn mặt bị cắt tai, lưỡi và mắt.
Đầu của George, phủ đầy máu.

  - Mọi người lắng nghe thật kỹ. Kỷ luật quân đội được áp dụng cho mọi người một cách công bằng.

Roan nhìn các quý tộc và binh lính và nói.

  - Tôi trừng phạt những kẻ phạm tội và thưởng cho những người lập công.

Đó là một tuyên bố.
Mọi người nuốt nước bọt với những câu nói khô khan trước những lời nói của Roan.
Đặc biệt là các quý tộc, những người say sưa với quyền lực của họ, dường họ như đã thức tỉnh.

  - Một chỉ huy quân đội thường dân đã cắt đầu một quý tộc nhưng hoàng tử không nói gì cả.
- Không, nó sẽ không có gì lạ khi những cái đầu của bất cứ ai có thể sẽ bị cắt đứt.
- Nếu mình phạm lỗi, đầu của mình cũng sẽ bị chặt.

Các quý tộc chạm vào cổ họ.

- Đây là những lời nói đúng đắn!
- Cậu ta đã không làm bất cứ điều gì sai!

Tio, Delph và Rael hét lên với đầy sức mạnh.
Họ đang ủng hộ những từ Roan, vì vậy họ không thể nghĩ ra bất cứ điều nào là kỳ lạ.
Roan đưa đầu của George cho các thành viên đoàn quân.

  - Đặt nó trên lối vào trụ sở chỉ huy của quân đoàn và sử dụng nó làm ví dụ.
  - Vâng. Đã rõ.

Một tiếng hét lớn.
Sự tôn trọng đã được nhìn thấy trong mắt của các thành viên đội quân Amaranth.

  - Ngay cả các quý tộc của vương quốc cũng không thể làm bất cứ điều gì trước mặt chỉ huy.
  - Ít nhất là trong vùng Tale, chỉ huy đội quân Roan là người giỏi nhất!

Trên thực tế, ngay cả họ cũng không mong đợi rằng cậu ta sẽ làm  điều này một cách mạnh mẽ.
Roan mỉm cười về phía các thành viên đội quân và rồi quay đầu lại nhìn Simon.
Doanh trại vẫn còn dư âm của sự im lặng nặng nề.
Roan đặt lại Regate Dagger và quỳ xuống.
Cậu ta tỏ thái độ lịch sự.

  - Thần đã hoàn thành hình phạt cho George Ant.

Nghe những lời đó, Simon đã giữ kiềm chế.

- Đây là một quyết định tuyệt vời.

Dù sao thì George cũng đã chết.
Khi hoàng tử quyết định giữ Roan, sẽ tốt hơn nếu suy nghĩ kỹ lưỡng về điều đó.
Simon nhìn biểu cảm của các quý tộc một lần rồi mỉm cười với Roan.

  - Từ giờ trở đi, ta sẽ giao cho ngươi thưởng và phạt trong vùng đất Tale này.
  - Cảm ơn ngài.

Roan không từ chối.
Cậu ta biết vũ khí sẽ lớn đến mức nào và loại sức mạnh này sẽ mang lại cho cậu ta những gì.

- Vậy. Hãy tiếp tục làm việc chăm chỉ từ bây giờ.

Simon vỗ vai Roan, sau đó quay trở lại tòa nhà đoàn quân với các tùy tùng.
Ngay cả những quý tộc còn lại cũng liếc nhìn khắp nơi và rồi biến mất về phía các tòa nhà của chính họ.
Roan, người bị bỏ lại một mình, hít một hơi thật sâu.

  - Bây giờ ngay cả quý tộc cũng không thể không tuân theo mệnh lệnh của mình

Cậu ta chắc chắn đã áp đảo tinh thần của họ.
Cậu ấy nghĩ về khuôn mặt tái nhợt của đám quý tộc. (Tui đọc còn ớn nói gì)

  - Bây giờ, mình đã sử dụng cây gậy một lần, đã đến lúc đưa cho họ củ cà rốt chưa nhĩ?

Roan cũng biết rằng các quý tộc là chỗ dựa lớn nhất cho Simon.
Cậu phải ngăn bọn họ bị hoảng loạn.
Kế hoạch tiếp theo được thiết lập trong đầu cậu một cách bình tĩnh.
Sau đó, một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện giữa những người lính xung quanh cậu ấy.

  - Hả!?

Roan mở to mắt.
Một biểu cảm thực sự chào đón đã được nhìn thấy trên khuôn mặt của cậu ấy.

  - Chris
- Chỉ huy Roan.

Chris, người đang làm việc trong Lâu đài Pavor như tai mắt của cậu ấy, đã xuất hiện ở làng Mediasis.
Hai người nắm tay nhau và nói chuyện rất lâu.
Nụ cười dịu dàng và đôi mắt ấm áp đã thay thế một cuộc trò chuyện. ( Cứ 2 đứa này là tác giả tả y như n.y)

  - Chỉ huy!

Một lúc sau, Chris nói nhỏ với cậu ta.
Roan gật đầu đáp lại.
Giọng nói cuad Chris thậm chí còn nhỏ hơn nữa. (Yamere ư ư ư)

  - Đây là một số cái mà tôi cần phải kiểm tra.

Roan chỉ nhìn vào mắt Chris.
Chris bắt đầu cẩn thận nói.

  - Mặc dù vậy, có vẻ như có một điệp viên trong số các quý tộc còn lại ở trong Tale.

*****

  - Vậy ngươi đang nói với ta nên bắt tay với Kallum?
- Vâng.

Đó là một câu trả lời ngắn.
Nhưng vẻ mặt của người đàn ông trả lời rất thân mật.

  -  Mm.

Chàng trai nghe câu trả lời sờ cằm bằng một tay và cau mày.

- Vậy, ta phải bắt tay với em trai của mình ..

- Bá tước Chase. Ngươi đang nói rằng tình hình ở bên anh Simon của tôi rất tốt đúng không ?
- Vâng. Nếu cứ tiếp tục như vậy, hoàng tử thứ 1 sẽ thực sự vượt lên trong cuộc cạnh tranh ngai vàng.

Người đàn ông có biểu hiện nghiêm túc là Bá tước Jonathan Chase.
Ông ta nói với giọng thấp như thể ông ấy đang thì thầm.

  - Thật ra, hoàng tử thứ 1 đang ở trong vùng Tale nằm ở phía bắc của hồ. Người chịu trách nhiệm cho nơi đó là một người tên là Roan, người đã nắm đầu Tử tước Benjamin Doyle. Vì cậu ta có khả năng khá cao, có vẻ như hắn ta đang chặn lũ quái vật trong Tale một cách xuất xuất sắc.
  - Làm thế nào để ngươi biết chính xác?
- Khi sự việc của Tử tước Doyle xảy ra, tôi đã phái một số chỉ huy thuộc hạ và khiến họ xâm nhập vào đội quân của hắn ta.
- Ah……..

Tommy thốt lên một tiếng.
Đôi mắt anh ta sáng lên.

- Nếu chúng ta kết nối họ với các điệp viên của ta thì..
- Không. Sẽ tốt hơn cho họ khi họ không biết về nhau.

Jonathan nhanh chóng lắc đầu.

- Bởi vì, ngay cả khi một bên bị phát hiện, bên còn lại sẽ có thể sống sót.
- Mm Mm. Điều đó cũng đúng..

Tommy thừa nhận nó ngay lập tức và gật đầu.
Jonathan khẽ thở dài.

- Phù. Hiện tại, chúng ta phải tập trung hợp tác cùng với hoàng tử thứ 3.
- Tuy nhiên, liệu Kallum có muốn hợp tác với ta không?
- Cái đó……

Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt Jonathan.
Ông ta nói với vẻ mặt thực sự tự tin.

- Hãy gửi thần đến bên hoàng tử thứ 3. Tôi chắc chắn sẽ thuyết phục ngài ấy.
- Ồ! Có vẻ như ngươi rất tự tin.

Tommy cười rạng rỡ và gật đầu.
Jonathan quỳ xuống.

- Thần chỉ làm hết sức mình vì hoàng tử....

Ông ta có một vẻ ngoài thực sự lịch sự và quý phái.
Tommy gật đầu với vẻ mặt hài lòng.

- Tốt. Ta sẽ giao phó điều đó cho ngươi. Nếu điều này trở nên tốt đẹp, ta sẽ cho ngươi một phần thưởng lớn.
- Cám ơn ngài.

Jonathan vội vàng cúi đầu.
Nụ cười trên khuôn mặt ông ta trở nên nguy hiểm hơn.

- Kuk! Vậy, chúng ta sẽ bắt đầu làm việc một cách nghiêm túc chứ?

Đôi mắt ông ta có vẻ lạnh lùng.
Loại mắt giống như mắt của một con rắn.

****HẾT****

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info