ZingTruyen.Com

Tôi Là Đế Vương

CHAP 94: CUỘC DI CƯ POSKEIN

RedChannel1

  - Mmm.

Simon và các hiệp sĩ gật đầu với một biểu cảm trầm ngâm.

- Đó là một đội quân xuất sắc hơn những gì tôi đã nghĩ và nghe.

Mặc dù vậy, Simon và một số người chưa bao giờ thấy một đội quân quy mô nhỏ như đội quân Amaranth sử dụng chiến lược một cách nhuần nhuyễn.
Nhìn họ phân tán, tập hợp, tách ra và tập hợp lại.
Đội quân Amaranth giống như một dòng nước khổng lồ.
Đó là một chiến thắng hoàn toàn.
Trận chiến kết thúc với chiến thắng cho đội quân Amaranth.

Ực.

Simon nuốt nước miếng xuống cổ.

- Bá tước Lancephil. đội quân Amaranth thực sự tuyệt vời.

Suy nghĩ của anh ta xuất hiện như thế.
Io chỉ mỉm cười thay vì trả lời lại.
Sau đó.

Croc..croc. croc

Một con ngựa chiến chạy về phía Simon với tiếng vó ngựa.
Anh ấy có một biểu hiện và tinh thần tự tin.
Lá cờ quân đội phất về phía anh, như một ngọn giáo, tung bay với đầy sức mạnh.
Io, người đang nhìn vào đó, nói bằng một giọng nhỏ.

-Đó là người chỉ huy của đội quân Amaranth, Roan.
-Trông cậu ta thật oai nghiêm.

Simon gật đầu với vẻ mặt hài lòng.
Trong khi đó, Roan cuối cùng cũng đến được phía trước của nhóm.

Híiiiiiiii.

Khi cậu kéo dây cương, con ngựa chiến khẽ dừng lại.
Roan xuống ngựa và nhanh chóng cắm cờ xuống đất.

Pụp.

Lá cờ của đoàn quân được làm dài hơn một cách tỉ mĩ và tỏa ra một tinh thần tự tin.
Roan quỳ xuống bằng một đầu gối và chào.
Cậu ta có một vẻ ngoài lịch sự đồng thời cũng cứng cáp.

  - Thần là Roan của đội quân Amaranth hân hạnh được diện kiến hoàng tử.

Cậu nói với một giọng nói đầy mạnh mẽ.
Roan cúi đầu và giữ lấy hơi thở của mình.
Biểu cảm của cậu ta hơi lo lắng.

- Có thể gặp anh ta nhanh như thế này...

Một ánh sáng kỳ lạ xuất hiện trong mắt cậu ta.

- Ta là Simon Rinse. Hoàng tử thứ nhất của vương quốc và.....

Tim cậu đập thình thịch.

-Người mà một ngày nào đó trở thành một vị vua điên.

******

Sau khi Roan trở lại kiếp trước, một trong những điều cậu phải làm là ngăn chặn vị vua điên.

-Ban đầu, người đáng lẽ phải trở thành vị vua tiếp theo là anh ta.

Nhưng cuối cùng, chỗ ngồi của anh đã bị em trai chiếm lấy.

-Và anh ta trở nên điên loạn.

Sau đó, anh ta giết người ủng hộ và ông ngoại của mình, Bradley Webster, và gây ra một cuộc hỗn loạn ở khu vực phía tây bắc của vương quốc.
Khi anh ta lãnh đạo một lực lượng và gây ra một cuộc hỗn loạn, anh ta được gọi là vị vua điên.
Và vì khả năng lúc đầu của anh ta rất nổi bật, sự hỗn loạn không thể dễ dàng bị tiêu diệt.
Vì lý do đó, ngay cả sau khi các thiên tài như Pierce và Ian xuất hiện, Vương quốc Rinse vẫn không thể vươn lên trong danh sách xếp hạng đế chế của lục địa do những xáo trộn nội bộ mà nó phải chịu.

-Nếu chúng ta không có vua điên, chúng ta có thể thu phục khu vực phía đông bắc của lục địa.

Vì điều đó, Roan đã lên kế hoạch ngăn Simon phát điên.
Nhưng anh ta là một hoàng tử của vương quốc.
Anh ấy không phải là một người chỉ huy quân đội đơn thuần, và một kẻ tội lỗi đầy người. Khó có thể dễ dàng gặp nhau.
Nhưng tất nhiên, cậu ta biết rằng anh ta sẽ được phái đến khu vực phía bắc vì cuộc di cư Poskein.
Nhưng kiếp trước, anh ta đã đến lâu đài Pavor thay vì nơi này.

  - Chắc chắn. Tương lai đã bị thay đổi một chút xíu bởi vì mình.

Cậu ấy đã không mong đợi cuộc gặp gỡ ngày hôm nay.

- Hệ thống phòng thủ thực sự nổi bật.

Simon, người đang kiểm tra hàng rào quanh làng, tháp canh, v.v. gật đầu với vẻ mặt ngạc nhiên.

-Đó là một sự bổ sung hoàn hảo.

Roan vội vàng thu lại suy nghĩ của mình và cúi đầu.

-Không. Phải nói nó thật sự vượt trội.

Simon nhìn vào hàng rào và tháp canh một lần nữa và có một biểu hiện hài lòng.
Hai người đã kiểm tra ngôi làng có trụ sở của quân đội nằm trong đó khá lâu.

-Nó là một vùng quê đơn thuần nhưng con đường, nhà cửa, v.v ... đang được xây dựng rất tốt.

Sự phòng thủ không phải là điều tóit duy nhất.
Con đường xuyên qua làng vừa trơn tru vừa cứng, và những ngôi nhà được xây dựng bằng gỗ sạch sẽ và được xây chắc chắn.
Trên hết, biểu cảm của mọi người thực sự rất tươi sáng, ngay cả khi đó là một tình huống nguy hiểm khi quái vật trở nên điên dại.
Simon gật đầu với vẻ mặt hài lòng.

-Ngươi đang duy trì khu vực Tale thực sự tốt. Biểu hiện của mọi người cũng tốt.
-Thần chỉ làm hết sức có thể vì đó là công việc của thần.

Roan khiêm tốn trả lời và cúi đầu.
Simon tiếp tục kiểm tra những ngôi nhà và doanh trại, sau đó.

- Ngươi nói rằng làng này vẫn chưa có tên?

Anh ta nhẹ nhàng hỏi một câu.

- Vâng. Vì nó được tạo ra gần đây, mọi người gọi nó là làng trung tâm.

Nghe câu trả lời của Roan, Simon suy nghĩ một lúc rồi khuôn mặt sáng lên.

  - Mediasic thì như thế nào ?

Nó có nghĩa là nó là trung tâm và căn cứ.
Roan không có một sư lựa chọn nào.

-Nó là một cái tên tuyệt vời.

Cậu khẽ mỉm cười và cúi đầu.
Simon nhìn Roan rồi hỏi.

-Roan. Cuộc chinh phục này là một điều thực sự quan trọng đối với các quý tộc và cả với ta. Nó là một cái gì đó mà chúng ta phải lập một công trạng lớn.

Anh ta có một biểu hiện thực sự nghiêm túc.
Nó là điều rõ ràng. Bởi vì đây có thể là một cuộc chiến sẽ quyết định vị vua tiếp theo của vương quốc.
Đối với Simon, đó là thứ mà anh phải dồn mọi thứ mình có vào nó.

-Khu vực phía Bắc của Tale không khác gì tiền tuyến. Nếu chúng ta ngăn chặn hoàn toàn được điểm này, việc tổ chức hậu ở phương sẽ không còn khó khăn nữa. Tiếp theo đó, quân đội của bọn ta đang lên kế hoạch đánh bại những con quái vật với chỗ này làm căn cứ. Nhưng bọn ta không biết nhiều về khu vực này.

Một số kỳ vọng đặt đằng sau giọng nói của anh ta.

-So sánh với điều đó, ngươi đã có những thành tựu thực sự đáng ngạc nhiên với tư cách là người chịu trách nhiệm cho khu vực này. Vì vậy ta....

Sự im lặng diễn ra trong một chốc lát.
Simon nín thở và tiếp tục nói.

- Ngươi có bất kỳ suy nghĩ hay kế hoạch tốt nào về việc chinh phục không?

Đó là một câu hỏi anh ta vừa ném ra, nhưng đó là một điều thực sự ấn tượng.
Hoàng tử thứ nhất của vương quốc hỏi ý kiến của một chỉ huy quân đội bình thường.
Thực sự, đây là một điều chưa từng có.
Nếu bọn họ đang được hộ tống bởi các hiệp sĩ hoặc quý tộc, đó là một điều sẽ gây ra một cuộc hỗn loạn.
Nhưng Simon thực sự bình tĩnh.

-Nếu ngươi có tài năng, ta sẽ không phân biệt giữa nô lệ hay tội nhân.

Đây là suy nghĩ của Simon.
Anh ta cần một người có ảnh hưởng để giành chiến thắng trong cuộc cạnh tranh ngai vàng.
Roan sắp xếp suy nghĩ của mình một lát rồi ngẩng đầu lên nhìn Simon.

- Thần không biết nó có tốt hay không nhưng thần đã chuẩn bị xong.

Cậu ấy nói với vẻ mặt và giọng nói bình tĩnh.
Roan lấy ra hai cuộn giấy từ ngực cậu ấy.
Cậu ta trải ra một trong số chúng lên một cái bàn rộng.

  - Đây là?

Ngay lúc đó, Simon có một biểu hiện ngạc nhiên.
Anh mở to mắt như thể đó là điều anh không ngờ tới.
Mặt khác, Roan gật đầu với vẻ mặt bình tĩnh.

  - Vâng. Đúng vậy. Nó là bản đồ của vùng Tale.

Định dạng của tấm bản đồ được thực hiện bởi cơ quan thông tin.

- Một Tấm Bản đồ…..

Sự im lặng rơi xuống giữa hai người.
Việc thiết kế bản đồ được coi là một điều thực sự nguy hiểm.
Bởi vì bạn có thể chịu thiệt hại lớn nếu nó bị rò rỉ sang vương quốc khác.
Roan nhìn vẻ mặt cứng đờ của Simon và nói với nhỏ.

-Giá trị của một tấm bản đồ trong trận chiến thực sự rất lớn.

Cậu trải ra tiếp cuộn thứ hai.
Tương tự như vậy, nó là một bản đồ của Tale, nhưng điều khác biệt với bản đồ này là nó có một vài dấu chấm và mũi tên trên đó.

-Các dấu chấm là nơi xảy ra các cuộc chinh phạt và mũi tên là ghi chép về chuyển động của quái vật.

Ngón tay cậu di chuyển xung quanh một cách bận rộn.

-Dựa trên kết quả phân tích, những con quái vật đang di chuyển về phía bắc qua các dãy núi trải dài từ tây sang đông. Bên cạnh đó, họ có xu hướng di chuyển qua con đường giữa Làng Medzheim và vùng đồng bằng phía tây.

Simon gật đầu vô thức.
Khung cảnh của một chiến trường mà anh tưởng tượng được thực hiện thông qua các giác quan, và cảm giác như thể nó được trải ra trước mắt anh.
Các dấu chấm và mũi tên đã giúp ích rất nhiều trong việc nắm bắt toàn bộ dòng chảy của trận chiến.
Roan trải rộng tấm bản đồ đầu tiên ra một lần nữa.

-Chúng thần đã thiết lập một số bẫy, chướng ngại vật và doanh trại với thông tin được thu thập và phân tích làm cơ sở để thực hiện.
-Ah…….!

Khoảnh khắc đó, một tiếng kêu nhỏ phát ra từ miệng Simon.
Nó giống như Roan đã nói.
Trên bản đồ đầu tiên, có ghi chép về các trại, bẫy và căn cứ cho đoàn quân, và những nơi đó nằm trên tuyến đường di chuyển của quái vật.

- Cậu ta không chỉ chiến đấu một cách mù quáng!

Simon vô thức nuốt nước bọt.
Anh ta lại một lần nữa ngạc nhiên trước khả năng của Roan.

-Thật lãng phí khi bỏ cậu ta làm chỉ huy của một đội quân.

Anh ta trở nên chắc chắn về điều này.
Roan nhìn vẻ mặt đăm chiêu của Simon và cúi đầu.

- Thần biết những gì hoàng tử lo lắng. Và vì lý do đó, chúng thần đang quản lý nó để bản đồ này không bị lọt ra ngoài.
-Mm.

Simon gật đầu.

-Nếu chúng ta có bản đồ này, nó chắc chắn sẽ giúp ích rất nhiều.

Đó là một phản ứng tích cực.
Roan gật đầu.

- Vâng. Nó sẽ giúp ích rất nhiều trong việc điều động quân đội và nắm bắt các chuyển động.

Nghe những lời đó, đôi mắt của Simon khẽ nới lỏng.

-Tốt. Làm một bản đồ như ngươi yêu cầu là một hành động phải bị trừng phạt, nhưng khi tình hình như thế này ta sẽ tha thứ cho bạn. Không…

Anh ta nở một nụ cười.

-Thật sự, ta nghĩ rằng nó thực sự tuyệt vời. Bởi vì nếu chúng ta có bản đồ này, chúng ta hoàn toàn có thể kiểm soát khu vực Tale.

Simon vỗ vai Roan, với vẻ tự hào.

- Phù. Nó được làm rất tốt.

Roan thở dài ngắn.
Trên thực tế, cho cậu ta đưa ra bản đồ là một trong những rủi ro cho cậu ấy.
Việc tạo ra một bản đồ có rất nhiều vấn đề.
Nhưng cậu ta nghĩ rằng khi vua điên Simon nhìn thấy điều này trong tình huống này, nó sẽ giúp ích cho anh ta.

-Anh ta là một người thực sự thích hợp và là người coi trọng sức mạnh cá nhân trước khi anh ta trở thành vua điên.

Bởi vì điều đó, những người bình thường có khả năng tuyệt vời có thể có được một công việc quan trọng mà không cần đến sự tâng bốc của các quý tộc.

-Roan. Chúng ta sẽ quai lại bây giờ chứ?

Anh đã quan sát xong.

- Vâng. Thần sẽ dẫn đường.

Roan nhanh chóng lấy lại các bản đồ và sau khi đặt nó gần ngực, cậu bắt đầu đi bộ.
Simon nở một nụ cười và đi theo sau lưng cậu.
Hai người đến phòng hội nghị của trụ sở chỉ huy, nơi đã tập trung nhiều quý tộc.

- Ngài đã quan sát xong chưa?

Io cười tươi và hỏi.
Simon liếc nhìn Roan một lần nữa rồi gật đầu.

  - Câụ ấy thật sự rất tuyệt vời.

Nghe những lời đó, vài quý tộc gật đầu.
Cũng giống như những lời của Simon, họ cũng vô cùng ngạc nhiên trước sức mạnh của đội quân và hàng phòng thủ của ngôi làng trung tâm, không, Làng Mediasis.
Simon ngồi trên một chiếc ghế mà Io đã chuẩn bị sẵn.
Và Roan khiêm tốn đứng sau các quý tộc.

-Cũng giống như mọi người trong số các người biết, ta quyết định chinh phục những con quái vật ở phía bắc với điểm này là căn cứ.
  - Vâng.

Nghe lời Simon, một số quý tộc gật đầu.

-Vì thế, vùng Tale này trở nên quan trọng hơn bất cứ nơi nào khác. Ta không thể trao quyền chỉ huy của địa điểm này cho bất cứ ai.

Anh ta dừng lại một lúc và rồi một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt anh ấy.
Sau đó, ánh mắt của Simon di chuyển đến Roan.

-Roan. Ta có kế hoạch trao quyền chỉ huy và chiến lược cho ngươi.
-Ah……..

Roan và một số quý tộc phát ra những tiếng kêu nhỏ.
Bởi vì họ biết sức nặng của những lời nói của Simon.

-Hoàng tử Simon giao cho Roan chìa khóa của một đội quân!

Io cúi đầu với vẻ mặt biết ơn.
Nhưng có một vài sự phản đối của một số quý tộc quá gay gắt.

-Hoàng tử. Roan là một tội nhân. Giao phó chìa khóa của một đội quân cho một người như thế. Điều đó không bao giờ có thể xảy ra.
-Mặc dù nó chỉ giới hạn trong khu vực của Tale, nhưng giao quyền chỉ huy cho một người dân thường.... Thì chỉ có một số quý tộc có thể phục tùng mệnh lệnh của hắn ta.

Họ đã có những biểu cảm gần như nước mắt sắo rơi ra.
Simon nhìn họ và cảm thấy mắc cười.

-Nếu không chỉ vì sự cạnh tranh ngai vàng, mình đã vứt bọn chúng đi rồi.

Chúng là những tên khốn giống như côn trùng sống bằng cách bám lấy gia đình mà không có bất kỳ tài năng nào.
Nhưng bây giờ là một tình huống mà anh ta phải lãnh đạo ngay cả những quý tộc đó.

-Nếu ngươi đang nói rằng cậu ấy là một kẻ tội lỗi ..

Simon bắt tay cậu ta và khiến các quý tộc im lặng và rồi nhìn Roan.

-Trong khoảnh khắc này,Ta, Simon Rinse, hành động thay cho bệ hạ Deni III của chúng ta để tha thứ hoàn toàn cho tội lỗi của Roan.
-Hoàng tử!

Các quý tộc hét lên với vẻ mặt sửng sốt.

-Hoàng tử. NGÀI không thể quyết định tha thứ cho tội lỗi đó...
-Xin hãy Dừng lại.

Simon lắc đầu của mình và ngăn họ lại.
Sức mạnh được thể hiện trong mắt anh ta.

  - Nói xem. Người nào đã lập một số công trạng rõ ràng từ sự khuất phục quái vật Pedian cho đến khi chinh phục hồ Poskein?
  - Nhưng tội lỗi của việc sử dụng vũ lực lên một quý tộc...
-Quý tộc?  Ngươi đang nói về tên mục nát đó? Sau nhiều lần điều tra, tội lỗi của hắn ta đã được tiết lộ rõ ràng. Nhưng ngươi vẫn đang bảo vệ loại người đó?

Sự hiện diện của anh ta như một cây cột to và cao.
Các quý tộc dao động và cuối cùng, họ ngậm miệng lại.
Lúc đầu tiên, họ là những người quyết định đi theo Simon.

-Mọi người lắng nghe thật kỹ.

Simon nói với giọng mạnh mẽ.

-Ta thích những người có tài năng. Nếu cậu ta có thứ đó, ta sẽ không quan tâm người đó là tội nhân hay nô lệ.
  - Vâng. Đã rõ.

Các quý tộc cúi đầu và trả lời bằng cùng lúc.
Tầm quan trọng của tài năng.
Đây là triết lý của Simon.

- Bởi vì điều đó, anh ta không thể giữ được ngai vàng của mình bởi một vài người có tài năng kém hơn anh ta.

Nhưng tất nhiên, trường hợp quyết định khiến anh ta phát điên là một chuyện khác.
Khi cậu nghĩ về vụ án tàn khốc đó, ngực cậu trở nên nặng nề.
Roan thở dài ngắn.
Sau đó.

  - Roan.

Giọng Simon được nghe thấy.

  - Đến đây.

Nghe những lời đó, Roan cẩn thận di chuyển đôi chân và đứng trước mặt Simon.
Một sự im lặng nặng nề rơi xuống phòng hội nghị.
Simon từ từ đứng dậy và nới lỏng con dao găm trên thắt lưng.
Đó là một con dao găm thực sự sang trọng nhưng trông nó không được hữu dụng.
Anh ta đưa con dao găm cho Roan.

-Con dao găm này là thứ được trao tặng bởi bệ hạ khi ta trưởng thành. Nó là một thứ được tạo ra bởi những thợ rèn và thợ mộc nổi tiếng của thủ đô Miller. Nó là biểu tượng của ta, ta gọi nó là con dao găm Regate và nó là một vật thể chứng minh vị thế của hoàng tử thứ nhất.

Tầm nhìn của Simon chuyển đến các quý tộc.

-Ta sẽ đưa con dao găm này cho Roan. Các ngươi phải tuân theo các mệnh lệnh của Roan, như thể chúng là của ta, ít nhất là trong vùng Tale, và đi theo anh ta một cách trung thành.

Ngay lúc đó, một bầu không khí ngột ngạt được cảm nhận.
Một số quý tộc đã phản ứng với những biểu hiện khó chịu nhưng cuối cùng, họ cúi đầu.

  - Vâng. Theo ý chí của người.

Chỉ sau đó, Simon gật đầu với vẻ mặt hài lòng trên khuôn mặt và nhìn chằm chằm vào Roan.

- Roan. Ta giao con dao găm Regate này cho ngươi
- Ah…..

Roan thốt ra một tiếng hét nhỏ và vội vàng quỳ xuống.
Cậu khẽ cúi đầu lịch thiệp khi mở rộng cả hai tay.

Tuk.

Con dao găm được đặt phía trên lòng bàn tay cậu.

-Roan. Đây là con dao Regate...

Anh ta nói  nhỏ như thể anh ấy đang thì thầm.

- Ngươi phải trả lại cho ta cùng với chiến thắng.

Một nét mặt hài lòng được nhìn thấy trên khuôn mặt anh ấy.
Roan trả lời trong khi cậu vẫn còn trong tư thế nhận dao găm.

-Vâng. Thần chắc chắn sẽ thắng.

Giọng cậu hơi run run.
Roan di chuyển.

-Mình, một chỉ huy quân đội thường dân, có các quyền chỉ huy và quyền chiến lược, đó là cốt lõi của một đội quân.

Cậu được hoàng tử thứ nhất, Simon công nhận và có được một số quý tộc dưới quyền.
So với kiếp trước, kiếp này thực sự là một nhánh hoàn hảo khi so sánh.
Roan đặt con dao găm lên eo với những động tác cẩn thận.
Các hình dạng sang trọng nhận được ánh sáng và tỏa sáng.
Cảnh tượng của các quý tộc đổ dồn lên Roan.
Ghen tị, khó chịu, ghen tức.
Đôi mắt họ trộn lẫn với vài cảm xúc.

-Bây giờ liệu họ có thể hành động như tay chân hay không....

Cậu nghiến răng.

- Tất cả họ đều thuộc về mình.

Tim cậu đập nhanh hơn.
Đó không phải là điều dễ dàng, nhưng cậu ấy tự tin.
Cậu đã lên kế hoạch thể hiện khả năng của mình với một số quý tộc.

-Không chỉ vì mệnh lệnh của hoàng tử....

Ngọn lửa xuất hiện trong mắt cậu

-Mình sẽ khiến họ muốn tự bản thân họ đi theo mình.

Chẳng mấy chốc, trái tim đập nhanh của cậu trở lại bình thường.
Và ngay cả sự phấn khích cũng dịu xuống.
Roan nhìn vào khuôn mặt của các quý tộc với vẻ mặt bình tĩnh.
Một vài kế hoạch đã được thiết lập trong đầu cậu.
Bây giờ, Roan không chỉ là một chỉ huy đội quân bình thường nữa.

*******HẾT*******

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com