ZingTruyen.Info

Toi La De Vuong

Các nhà giả kim đang nghiên cứu trong khi họ ẩn mình sâu trong rừng hoặc trong một căn phòng hẻo lánh.
Đó là một phần cần thiết để sản xuất vũ khí và vật phẩm.
Thoạt nhìn, nó thực sự là một công việc quan trọng.
Do đó, có vẻ như nó được đối xử khá độc đáo nhưng thực sự nó không phải như thế.
Đầu tiên, trong trường hợp của các nhà giả kim, bạn đã phải chi khá nhiều tiền cho nghiên cứu và kết quả rất tệ, và trong quá trình nghiên cứu, rủi ro và những tai nạn nhỏ phải xảy ra trong sự cho phép.

Trên hết, thuật giả kim được coi là kỹ năng của quỷ và khoảng cách giữa chúng với các pháp sư và linh mục trở nên rộng hơn; cấp bậc của các nhà giả kim đạt mức thấp nhất.
Lý do tại sao thợ rèn, thợ mộc, .v.v. được đối xử khinh thường hơn là chuyện bình thường.
Các vương quốc trong thời đại này đã không xem những người làm việc chân tay trong sự trân trọng cao.
Họ bị coi là những kẻ khốn ngu ngốc chỉ biết di chuyển đôi tay.
Đây là suy nghĩ của những người quý tộc và quyền lực.
Nhờ đó, một số thành phần không thể được đối xử tốt và bị khai thác bằng lao động thủ công.
Trong tình hình đó, Roan hứa sẽ có chỗ ở an toàn và đầu tư liên tục trong khi tập hợp những người có kỹ năng. Vì vậy, ngay sau đó, khá nhiều người đã được tập hợp.
Họ đã xây dựng những ngôi nhà gần trụ sở của đội quân Amaranth và định cư, nhưng ở đây không có ngày yên tĩnh.

-Tôi tự hỏi. Nó trở nên như vậy bởi vì đó không phải là nó. Chúng ta phải đặt thêm hai mươi miếng thép nữa!
-Nếu chúng ta làm điều đó, độ bền sẽ giảm và chỉ có trọng lượng tăng lên!
-Chỉ cần tin tưởng vào tôi và làm điều đó một lần.
- Ngươi nghĩ rằng ta sẽ bị lừa bởi những từ đó một hoặc hai lần không? Hừm

Đó là một cuộc tranh luân sôi nổi.
Hai người có biểu hiện hoàn toàn khác nhau đang lên tiếng.
Người đàn ông trung niên có làn da trắng là Oden.
Ông là một nhà giả kim chuyên về sự kết hợp của các khoáng chất.
Người đàn ông trung niên đối mặt với Oden là một người đàn ông  có khuôn mặt đỏ, được gọi là Bigss.
Ông được coi là một trong những thợ rèn giỏi nhất.
Hai người đang làm theo lệnh của Roan, để chế tạo vũ khí nhẹ hơn nhưng mạnh hơn và họ đang phối hợp lực lượng.
Vấn đề là suy nghĩ của họ quá khác biệt và sự xung đột về ý kiến quá nghiêm trọng.

-Nhưng ngươi không hề biết, nên hãy thử một lần! Bạn chỉ cần làm những gì ta bảo ngươi làm!
-Nếu ngươi muốn làm điều đó thật nhiều thì hãy tự mình làm!

Giọng nói của họ trở nên to hơn.
Những người thợ rèn xung quanh tặc lưỡi và lắc đầu.
Sau đó, một cái bóng xuất hiện ở lối vào.

  - Hả!

Những người thợ rèn xung quanh cúi đầu với vẻ mặt ngạc nhiên.

-Chỉ huy đội quân Roan!

Người bước vào lối vào không ai khác ngoài Roan.
Sau khi trở về từ ngôi làng phía bắc, cậu ta đi tìm một vài thợ rèn.

-Họ hôm nay cũng chăm chỉ làm việc.

Roan nhìn Oden và Bigss và mỉm cười.
Mặc dù có vẻ như họ sẽ đánh nhau bất cứ lúc nào, cậu biết rằng họ thực sự đang chia sẻ ý kiến của mình.

-Lúc đầu mình cũng ngạc nhiên về họ.

Cậu toát mồ hôi lạnh cố gắng trấn tĩnh họ.
Nhưng điều đó không có nghĩa là cuộc cãi vã dữ dội đã biến mất chỉ vì cậu ta đã làm điều đó.
Cuối cùng, cậu chỉ để cho họ giải quyết từng chút một và kết quả bắt đầu xuất hiện.

-Sau khi họ chiến đấu như thể họ sẽ giết nhau, họ sửa chữa mọi thứ trong khi uống rượu.

Hai người là một sự kết hợp tốt cho nhau.

- Oden. Bigss.

Roan di chuyển đôi chân và gọi hai người họ.

  - Ah. Chỉ huy Roan.
  - Chỉ huy Roan. Ngài đã đến.

Mặc dù Roan trẻ hơn họ rất nhiều, nhưng thứ hạng của họ rất rõ ràng.
Hai người thuộc liên minh của các nhà giả kim và những người lành nghề, nhưng đầu tiên, họ là một tổ chức thuộc một nhánh của đội quân Amaranth.

-Các người hôm nay cũng rất bốc đồng.

Nghe những lời đó, hai người gãi đầu như thể xấu hổ.
Roan nhìn quanh xưởng và tiếp tục nói.

- Đã đến gần thời gian mà chúng ta phải bắt đầu chuẩn bị. Điều gì đã xảy ra với những gì tôi đã hỏi về các người thời gian qua?

Ông nói với giọng nhỏ nhẹ nhưng đầy sức mạnh.
Biggie mở to hai mắt tròn trịa.

-Ah! Sản phẩm mới đã được xuất xưởng.

Họ vội vã di chuyển đến khu vực bên trong xưởng và sau đó lấy ra một bộ giáp không rõ hình dạng và một chiếc khiên tròn.
Bộ giáp khá bình thường và chiếc khiên có kích thước hầu như không thể che được phần thân trên của bạn; Nó thậm chí còn mỏng.
Hai trong số chúng có màu đen và có bề ngoài nhẵn bóng.

-Chúng tôi đã làm nó như ngài đã nói với chúng tôi tới bây giờ, nhưng kích thước của chiếc khiên này có được sử dụng không?

Nó có nghĩa là nó quá nhỏ.
Nếu bạn che đầu của bạn, nó sẽ tiết lộ tất cả cơ thể của bạn, và nếu bạn cuộn tròn để bảo vệ cơ thể của bạn, nó sẽ tiết lộ bụng và phần dưới của bạn.
Roan làm một dấu hiệu như thể nó ổn.

  - Ahem.

Bigss mặc áo giáp và che chắn trong khi hắng giọng.
Chiếc khiên được cố định tốt trên cổ tay trái của ông.

-Bây giờ hãy nhìn đi.

Biggie di chuyển cơ thể của mình khắp nơi với một biểu hiện lo lắng.
Ông ta cho thấy các động tác vung chiếc khiên và chặn, rồi di chuyển cánh tay ra sau lưng.
Sau đó.

Kịch.

Chiếc khiên nằm trên lưng ông phát ra âm thanh của kim loại.
Đằng sau ông ấy, một cái móc trên lưng ông ta được khóa chặt với một cái móc ở bên trong tấm khiên.
Bigss quay lại và cho thấy lưng của mình.

-Như ngài đã nói, chúng tôi đã tạo ra tấm khiên để nó có thể gắn được. Mặc dù nó sẽ khá khó khăn trước khi thành thạo. Thậm chí tôi còn thất bại sáu trong mười lần thử.

Ông ta dang rộng cánh tay của mình một lần nữa và di chuyển tấm khiên sang một bên.

Kịch.

Các móc treo được nới lỏng với âm thanh của kim loại và tấm khiên tách ra.
Biggie giữ tư thế một lần nữa và hạ thấp tư thế.

-Cuối cùng là ... ..

Tay phải của ông giấu sau tấm khiên.

Srung!

Cảm giác âm thanh của kim loại vang lên là có một thứ gì đó tốt hơn.
Cùng lúc đó, một thanh kiếm nhỏ cỡ cẳng tay xuất hiện.

-Chúng tôi đã giấu một thanh kiếm nhỏ.

Màn trình diễn kết thúc.
Roan gật đầu và vỗ tay.

  - Thật tuyệt vời.

Cậu ta cười tươi như hoa.

-Nó có một chút khác biệt so với những gì Ian Phillips đã thiết kế, nhưng nó dù nó nhiều thì đây vẫn là một thứ tuyệt vời.

Việc sử dụng một lá chắn nhỏ và thanh kiếm nhỏ.
Đó là một trong những phần mà chiến lược gia thiên tài Ian đã tập trung vào thử nghiệm.

-Khi những người khác đang phát triển một cây giáo dài hơn, một thanh kiếm nặng hơn, một mũi tên có thể bắn xa hơn, Ian tập trung vào phát triển một vũ khí ngắn, nhẹ nhưng mạnh hơn.

Nhờ đó, vương quốc Rinse có thể cho thấy một sức mạnh áp đảo trong cận chiến.

- Trên hết, nếu mình cũng có thể kết hợp vũ khí của các lục địa và vương quốc khác....

Đội quân mạnh nhất trong lịch sử có thể ra đời.
Nhưng có một điều không may.

- Mình chỉ mơ hồ biết hình dạng. Mình còn không biết với nguồn gốc, thành phần hay phương pháp nào mà những thứ đó được tạo ra.

Những thứ đó là những phần mà các nhà giả kim và thợ rèn phải hoàn thành.
Và vì điều đó, cậu ta đã tập hợp họ nhanh hơn bất cứ ai và tốn rất nhiều ngân sách.

-Đầu tiên, ông sẽ phải sản xuất hàng loạt tấm khiên đó.
-Vâng. Tôi hiểu.

Biggie đánh vào khiên của mình bằng tay phải như thể không nó không phải là một vấn đề.
Roan mỉm cười hài lòng và gật đầu.

-Cảm ơn tất cả mọi người vì đã làm theo mệnh lệnh vô lý như vậy.

Ngay trước khi cậu nói xong, Owen nắm cả hai tay của cậu

  - Chúng tôi khá là biết ơn ngài vì đã cho chúng tôi nghiên cứu rất nhiều thứ như chúng tôi muốn.
-Đúng thế. Lần đầu tiên chúng tôi được đối xử như vậy kể từ khi chúng tôi được sinh ra.

Biggs nói theo.
Roan hơi cúi đầu trước những người đó.
Cậu chỉ đơn giản là đầu tư vào họ.
Roan và các thành viên đội quân Amaranth đối xử và tôn trọng họ như con người với nhau.

  - Hãy tiếp tục làm việc chăm chỉ.

Nghe những lời đó. Biggs và Oden nghiến răng.

  - Hãy tin tưởng ở chúng tôi.

Họ trả lời với giọng nói và khuôn mặt tự tin.
Roan của đội quân Amaranth, Oden của các hội giả kim và Bigss của hiệp hội những người lành nghề.
Ba người nhìn nhau và mỉm cười.

*********

-Không phải như thế. Góc mà bạn bước đến là sai.

Giọng nói của Roan vang lên trong sân tập.
Thành viên đoàn Amaranth khá lo lắng.
Họ vung cây giáo trong khi tạo thành một hàng dài kiên cố.

Pat!

Mỗi lần ngọn giáo xé không khí, một âm thanh sắc sảo vang lên.

-Họ chắc chắn đang có một khoảng  thời gian khó khăn.

Roan đang dạy giáo kỹ của Roan cho các thành viên đội quân.
Và cậu thậm chí còn dạy cho bộ binh, kỵ binh và cung thủ một số điều mà cậu biết.
Mặc dù trình độ của họ còn thấp so với khả năng của cậu ta, nhưng đó là những điều bắt buộc phải dạy cho những người lính bình thường.

-Mình đã lựa chọn các chỉ huy tiểu đội mới dựa trên thành tích cho đến bây giờ và sự tiến bộ của họ trong huấn luyện.

Nước trở thành hôi. (Ý nói là lính lác mà không chịu luyện tập thì sẽ trở nên vô dụng. Cũng như nước  sẽ dơ bẩn khi chảy vào những nơi có bùn.)
Roan muốn tạo ra một hệ thống có thể thăng hạng bất kỳ ai lên cấp cao hơn nếu họ có khả năng và khả năng để làm như thế.

-Một cuộc cạnh tranh hợp lý và công bằng sẽ phát triển tất cả mọi người. (Đâu như ai đó cứ có ý kiến phản biện nói cái xấu là bị còng số 8 😂😂😂😂)

Nhưng dù vậy, cậu ta đã không nghĩ đến việc vứt bỏ những người lính bị bỏ lại phía sau.
Cậu đang lên kế hoạch dạy họ theo một cách riêng trong khi phải cố găng hơn một chút vì họ
Cậu ấy đã sử dụng phương pháp củ cà rốt và cây gậy cùng một lúc.

  - Hãy cảm nhận cây giáo của bạn! Đặt hết sức mạnh vào đôi tay của bạn.

Roan hét lên một lần nữa với tất cả sức mạnh của mình.
Cậu ta có thể thấy rằng toàn bộ đội quân đang trở nên mạnh hơn.
Sau đó, một người đàn ông xuất hiện ở lối vào của sân tập.
Đó là một khuôn mặt thực sự quen thuộc.

  - Pens.

Anh là cánh tay phải của Chris và là phó chủ tịch của cơ quan.
Roan giao cho Austin huấn luyện và đi đến anh ta.

  - Pens.
  - Xin chào chỉ huy.

Pens nhẹ nhàng chào và nở một nụ cười.
Roan vỗ vai anh ấy và đi về phía văn phòng của mình.

  - Chris có khoẻ không ?
  - Vâng. Anh ấy hiện tại thực sự quá bận rộn.

Pens cười tươi và trả lời.
Roan có một nụ cười ngượng nghịu.

-Tôi cảm thấy có lỗi với anh ấy.

Đó là di Roan đã đề nghị anh ấy những điều cần quá nhiều sự cố gắng.
Nhưng Pens lắc đầu.

-Không. Anh ấy có rất nhiều niềm vui lúc này.
  - Tôi mừng khi nghe anh nói thế.

Roan thở ngắn dài rồi đi vào trong văn phòng của mình.
Pens lấy ra một đống giấy dày như thể anh ta đang đợi điều đó.
Đó là thông tin được tậo trung thu thập và phân tích ở khu vực phía đông của vương quốc Rinse.
Roan nhẹ nhàng nhìn nó và rồi nhìn sang Pens.

-Có bất cứ điều gì cụ thể anh muốn kể không?
-Cái đó…

Pens ngập ngừng một lúc rồi nói tiếp.

-Tôi muốn nói về núi Montea.

Nếu đó là ngọn núi Montea thì đó là ngọn núi mà họ đã mua quyền khai thác thông qua mệnh lệnh của Roan.

-Chúng tôi nghĩ rằng nó không có gì.

Họ đã lang thang vài nơi trên núi trong năm tháng nhưng họ đã không phát hiện ra bất kỳ mỏ hay khoáng sản nào.
Roan hỏi lại với một thái độ bình thường.

-Những người khác suy nghĩ gì ?
-Hiện tại, Chris và các nhân viên của cơ quan chúng tôi đều nhận xét rằng điều đó là vô ích. Nhưng….

Pens dừng lại một lúc rồi nói với giọng thấp.

-Người chịu trách nhiệm, Anh Ford, dường như nghĩ theo một cách khác. Anh ấy nói anh ấy có cảm giác. Anh ta nói rằng chắc chắn có một thứ gì đó ở núi Montea.
-Một thứ gì đó?

Roan nói lại lời của anh ấy.
Pens cười cay đắng.

-Anh ấy yêu cầu tăng ngân sách. Để đào sâu hơn nữa ...

Nhìn vào tình huống đó, nó không khác gì một lời đề nghị cầu cứu.
Nhưng Roan, người biết rằng có một mỏ đá ma thuật có kích thước đáng kinh ngạc, có một nụ cười tự hào.

-Ford. Anh ấy là một người bạn có giác quan khá tốt.

Roan gõ vào cái bàn bằng những ngón tay.

-Tốt. Nói với Chris hãy tăng ngân sách.
  - Vâng ?

Pens hỏi lại với vẻ mặt ngạc nhiên.
Anh nói với giọng khẩn cầu.

-Với tình hình hiện tại, chúng ta không thể có nhiều cái để rãnh hơi . Những viên ngọc mà anh đã trao cho chúng tôi đã được đầu tư vào cơ quan của đội quân Amaranth, Hiệp hội Ngư dân, Hội Nhà giả kim, Hội thợ rèn và năm doanh nghiệp. Thu nhập của phía chúng ta là thu nhập đến từ bốn doanh nghiệp ngoại trừ khai thác....

Nên duy trì các khoản một cách chặt chẽ.
Và Roan cũng biết về tình hình đó khá rõ.

- Ổn thôi. Chúng ta sẽ giảm đầu tư cho đội quân Amaranth trong ít lâu.

Tuy nhiên, cậu có một biểu hiện và giọng nói bình tĩnh.
Nhưng đôi mắt cậu tràn đầy sự chắc chắn.

- Hãy đầu tư vào Ford. Anh ấy sẽ sớm cho thấy một số thành tựu.

Quyết định đã được đưa ra.
Bút hít một hơi thật sâu và cúi đầu.

- Vâng. Tôi hiểu.
- Và nói với anh Daiv của Hội Ngư dân chuẩn bị di chuyển ra ngoài.
- Chuẩn bị di chuyển?

Nghe những lời của Roan, Pens nghiêng đầu.

- Yeah. Tôi có kế hoạch xây dựng một cảng trong hồ sau khi đánh bại những con quái vật ở phía nam.

Đôi mắt anh sáng lên.

  -  Ah…

Pens kêu lên một tiếng.
Anh biết từ trước rằng Roan tỏ ra thứng thú với hồ Poskein.

-Tôi sẽ nói với anh thế này....

Pens viết nội dung kỹ lưỡng.
Roan đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình.
Mặc dù anh ấy muốn dùng bữa với Pens, nhưng anh ấy đã không có thể rãnh rỗi lúc này.

  - Lần tới. Tôi muốn được uống với anh.
  - Vâng. Tôi rất mong đợi nó.

Roan và Bút bắt lấy tay nhau.
Một sức nóng mạnh mẽ được cảm nhận giữa họ.
Sau đó.

Dong. Dong. Dong.

Tiếng chuông đã được nghe thấy tại trụ sở.

Jing. Jing. Jing.

Tiếp theo đó, âm thanh nặng nề của Jiing được vang lên.
Chuông và Jiing( éo biết Jiing là cái quần què gì)
Đó là một dấu hiệu báo động về sự xuất hiện của quái vật.

- Có.. có phải có quái vật không?

Pens hỏi lại với vẻ mặt hơi lo lắng.
Roan chỉ gật đầu rồi mở cửa.

Ngay lúc đó, gió ùa vào.
Đó là cơn gió của tinh thần cháy bỏng.

  - Thưa ngài! Chúng ta đã chuẩn bị xong.

Austin chào và cúi đầu.

  - Ah...

Pens mở to mắt.
Anh thốt lên sau khi nhìn thấy đội hình vững chắc và kiên cố trước mắt.

- Mình vừa nghe thấy tiếng chuông nhưng họ đã chuẩn bị xong...

Anh chưa bao giờ thấy một đội quân di chuyển tốt như vậy cho đến bây giờ.
Nhưng những biểu hiện của Roan và đội quân Amaranth thì bình thường và bình tĩnh.
Roan vội vàng cưỡi ngựa và nắm lấy ngọn giáo Travias.

Cheng.

Thanh kim loại biến thành một ngọn giáo dài cùng với âm thanh của kim loại.

-Quái vật ở phía đông nam đang di chuyển về phía tây bắc!

Đây là báo cáo của Austin.
Roan gật đầu ngay sau đó và nhìn các thành viên đoàn quân.
Đôi môi và đôi mắt nhắm chặt có thể được nhìn thấy trên khuôn mặt anh.
Họ đã là kẻ mạnh trong số những kẻ mạnh.

  - Những người lính Amaranth.

Roan giơ cây giáo Travias mà cậu ta đang cầm trong tay phải.

  - Hành quân.

**********HẾT*********

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info