ZingTruyen.Com

Tôi Là Đế Vương

CHAP 84: MỘT CƠ HỘI MỚI (3)

RedChannel1

Những kẻ điên của những căn phòng nhỏ, những nhà giả kim.
Họ là những nhà khoa học, kỹ sư hoặc nhà ảo thuật đã cố gắng chuyển đổi khoáng sản để trở thành vàng.
Nhưng nghiên cứu của các nhà giả kim kéo dài hàng chục và hàng trăm năm đã kết thúc trong thất bại và nghiên cứu của họ bắt đầu có một bước ngoặt kỳ lạ.

Họ muốn nắm bắt các đặc tính của chính khoáng sản và tìm phương pháp tinh chế nó, trộn khoáng chất với các khoáng chất khác, kết hợp nó để trở thành vũ khí, trang bị và những thứ khác để làm cho nó nhẹ hơn hoặc tái tạo nó trở nên mạnh mẽ hơn.

Nhưng tất nhiên, đây là điều gì đó trong 10 năm tới.
Các nhà giả kim thực tế đã được giấu trong những khu rừng sâu hoặc những ngôi làng trống để nghiên cứu và thử nghiệm những điều kỳ lạ và bị đánh giá là những người điên.
Và cũng là vì có những tai nạn lớn nhỏ liên quan đến nó.
Do đó, mọi người tránh xa họ một cách tự nhiên.

- Mình phải tập hợp họ bắt đầu từ bây giờ.

Điều này sẽ trở nên quá trễ sau khi nghiên cứu của họ bắt đầu cho thấy những thành tựu.
Đến lúc đó, những người có ảnh hưởng của vương quốc hoặc đế chế sẽ tập hợp họ lại và thiết lập họ thành một căn cứ.

  - Khi chưa có các hội đoàn như bây giờ là thích hợp nhất.

Khác với các hiệp sĩ hoặc pháp sư có trụ sở, các nhà giả kim thậm chí còn không có hội đoàn.
Roan đã lên kế hoạch lập một  hội cho các nhà giả kim gần vùng Tale.
Đó là một trong những điều kiện cho một đội quân mạnh.

-  Không chỉ những người lính xuất sắc mà mình cũng cần những vũ khí tốt.

Roan đã lên kế hoạch giao phó điều đó cho các nhà giả kim.

-Trên hết, nếu mình có thể tập hợp các kỹ sư hoặc thợ rèn thì ...

Nhưng nó có thể sẽ không dễ dàng.
Cậu vẫn đang bị lưu đày ở vùng Tale.
Cậu ấy không thể đến và đi đến các khu vực khác như cậu ta muốn.

-Cuối cùng, mình sẽ phải dùng đến Chris để giúp mình một lần nữa.

Cậu ấy cần sự giúp đỡ của cơ quan Chris.
Roan lần đầu tiên lên kế hoạch thành lập cơ quan Chris, gần khu vực Tale và sử dụng chúng như một phương tiện liên lạc.

-Tốt Hãy thực hiện từng bước một nào.

Roan hít một hơi thật sâu và đứng dậy.
Các kế hoạch cậu sẽ phải đối mặt bây giờ đã được sắp xếp.
Tim cậu đập mạnh.
Máu trong cơ thể cậu ta tuần hoàn một cách mau lẹ.

  - Hãy làm nên lịch sử.

Một tia sáng màu xanh xuất hiện trong đôi mắt của cậu ta.

**********

-Đây là một thứ tuyệt vời.
-Đây là một đội hình mà tôi chưa  từng nghĩ đến.

Các thành viên đoàn quân nhìn nhau và có biểu cảm ngạc nhiên.
Austin, người đang phân vân, giơ tay phải lên.

- Điều này có cần thiết phải thay đổi hình ? Tất cả chúng ta đều quen với đội hình hiện tại.

Nghe những lời đó, một số người lính gật đầu.
Tầm nhìn của họ chuyển đến Roan.

-Đội hình đó đã được lấp đầy hết những điểm yếu.

Cậu trả lời bằng giọng bình tĩnh.
Roan đi giữa các thành viên đoàn quân và bắt đầu giải thích hồi lâu về đội hình.
Cậu cũng giải thích cách tạo ra các đội hình được sử dụng trong các đội, đội quân và quân đoàn.
Khi lời giải thích của cậu trở nên kĩ hơn, một cái nhìn đầy sự thuyết phục xuất hiện trên khuôn mặt của những người lính.

-Ah! Đó là lý do tại sao cho đến bây giờ, đoàn quân vẫn hoạt động khi bị chia nhỏ ra.
-Bây giờ tôi đã hiểu, chúng tôi di chuyển trong các nhóm quy mô nhỏ hơn các đội quân khác.
  - Có thể là đội quân cũng giống như nhóm mười người.

Nhiều cuộc tranh luận có thể được nghe thấy.

  - Họ nắm bắt nhanh hơn mình nghĩ.

Roan khẽ mỉm cười và gật đầu.
Khi họ vẫn thuộc về quân đoàn 7, đội quân Rose thứ 2 đã đầu tư rất nhiều thời gian vào việc huấn luyện và điều hành nhóm nhỏ.
Và đó là tất cả cho sự chuẩn bị cho việc thành lập đội hình trăm người.

-Nếu toàn bộ đội hình thay đổi thì vị trí của chỉ huy quân đội, phụ tá, chỉ huy tiểu đội cũng sẽ được thay đổi.

Đặc biệt, các phụ tá người được gọi là chỉ huy  sẽ được phân biệt rõ ràng với các người lãnh đạo mười người và chỉ huy hàng trăm người.
Nếu kích thước của đội quân trở nên lớn hơn, chỉ huy nghìn người và chỉ huy mười nghìn người cũng sẽ được thực hiện.
Từ đây trở đi, mỗi người chỉ huy sẽ nhận được vai trò của một sĩ quan.

-Bây giờ, tôi sẽ nêu tên bốn người sẽ trở thành chỉ huy trăm người.

Nghe lời của Roan, sự lo lắng đã được nhìn thấy trên khuôn mặt của những người lính.
Đặc biệt là trên khuôn mặt của các chỉ huy đội hình, một kỳ vọng mờ nhạt xuất hiện.

-Tôi trao quyền cho Austin, để trở thành chỉ huy trăm người để quản lí và lãnh đạo toàn bộ đội quân thay mặt tôi.
-Ah…..

Một tiếng kêu nhỏ phát ra từ miệng Austin.
Người quản lý là một vị trí cơ bản làm việc thay mặt cho phó chỉ huy.

- Để tôi để trở thành một người quản lý.....

Chỉ vài tháng trước, anh ấy đã làm việc chăm chỉ để được thăng chức trở thành một chỉ huy tiểu đội.
Và giờ Austin đã trở thành một chỉ huy sẽ lãnh đạo một trăm binh sĩ.
Anh từ từ đứng dậy và di chuyển.
Roan cho anh ta mượn tờ giấy sắc lệnh mà cậu ta đã chuẩn bị vài ngày trước.
Mặc dù không có huy hiệu xếp hạng phù hợp với đội hình mới, Austin đã vô cùng xúc động chỉ với tờ sắc lệnh.

  - Tôi sẽ làm hết sức mình.

Giọng nói tha thiết của anh vang lên.
Roan vỗ vai Austin một cái và mỉm cười.

-Nếu đó là Austin, anh sẽ làm tốt thôi.

Tiếp theo đó, việc gọi tên của chỉ huy thứ hai đã diễn ra.

-Tôi gọi Tane là chỉ huy hàng trăm người thứ hai.

Tane, người từng là chỉ huy tiểu đội thứ 13 của đội quân Rose  đứng dậy với vẻ mặt lơ đãng.

-Chỉ huy tiểu đội Tane! Xin chúc mừng!

Pete huýt sáo và hét lên trong khi lắc cánh tay phải.
Và tất cả các thành viên đoàn quân khác cũng vỗ tay.
Bởi vì tất cả họ đều công nhận các kỹ năng và công trạng của Tane mà anh đã tích lũy được trong các trận chiến lớn nhỏ.

- Hãy làm việc chăm chỉ kể từ bây giờ.

Roan đưa cho anh tờ giấy sắc lệnh và mỉm cười.
Tane làm một cử chỉ chào ngắn.

- Thưa ngài! Tôi sẽ làm hết sức mình!

Anh nói với giọng mạnh mẽ.

-Mối liên kết thực sự thú vị.

Roan mỉm cười.
Chỉ trước vài tuần trước, cậu ta là một tân binh mới của tiêu đội 13mà Tane dẫn đầu.
Nhưng bây giờ, cậu ta trở thành một chỉ huy và một cấp trên dẫn dắt cả một đội quân và đặt cho Tane trở thành chỉ huy hàng trăm người thứ hai của cậu ta.

-Ai có thể ngờ rằng một giáo sĩ tập sự sẽ trở thành một chỉ huy đội quân.

Bây giờ hóa ra như thế này, không có luật nào nói rằng cậu ta sẽ không thể trở thành một hoàng đế.
Roan cảm thấy cảm xúc dâng trào và gọi tên  chỉ huy thứ ba.

  - Tôi gọi Pete là chỉ huy trăm người thứ 3.

Ngay lúc đó, sự im lặng rơi xuống.
Ngay cả Pete, người đang huýt sáo về phía Tane,cũng đông cứng lại như thế.
Pete, người đã vung một nắm đấm về phía Roan, không thể nắm bắt được tình hình khi cậu ấy lần đầu tiên trở lại từ kiếp trước.
Anh đã vượt qua một số chỉ huy tiểu đội, xếp hạng những người lính và trở thành một chỉ huy trăm người.
Những người lính xung quanh đều nhìn Pete với vẻ mặt ngạc nhiên.
Pete giữ bình tĩnh và chỉ vào mặt mình.

  - Ý. Ý cậu là tôi ?

Roan gật đầu.
Ngay khoảnh khắc đó.

  - Waaaa! Pete. Anh đã thành công rồi!
  - Thật tuyệt vời!
  - Pete! Không, chỉ huy. Xin chúc mừng!

Một vài tiếng reo hò đã vang lên từ khắp mọi nơi.
Đội quân Amaranth có nhiều nhất 400 người.
Họ đã thiết lập một mối quan hệ khá vững chắc sau những trận chiến mà họ phải đối mặt.
Không có ai cảm thấy khó chịu hoặc chống lại quyết định của Roan.

  - Hả. Ừ. Yee. Cám ơn mọi người.

Pete gật đầu với khuôn mặt run rẩy và đứng trước mặt Roan.
Roan đưa cho anh ta tời tuyên cáo và vỗ vai anh ta.

-Hãy làm việc chăm chỉ.

Lý do cậu tuyên bố Pete là chỉ huy thứ ba.

-Nếu Austin và Tane có khả năng chỉ huy và lãnh đạo, Pete lại nổi bật về phần sức mạnh.

Một vị tướng dũng cảm có thể đối mặt với kẻ thù ở phía trước.
Đó chính là Pete.

-Tôi, tôi sẽ làm hết sức mình.

Pete có một biểu hiện lơ đãng.
Anh di chuyển đôi chân và đứng cạnh Tane.
Tane cười rạng rỡ và chọc vào bên hông của Pete.

  - Chúc mừng.
  - Cá...Cám ơn.

Pete cười ngượng nghịu và cúi đầu.
Anh ta thậm chí còn biết đọc nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào sắc lệnh như thể ánh mắt của anh ta sẽ xuyên qua nó.

-Tôi là một chỉ huy trăm người?

Dựa trên đội hình ban đầu, cậu ta chỉ là một phụ tá.
Cảm xúc của cậu thăng hoa.

-Mình không thể làm anh ấy thất vọng.

Một quyết định mà anh ta đã thực hiện như sự mong đợi của Roan
Trong khi đó, Roan đang chỉ định người chỉ huy cuối cùng.
Mọi người đang tập trung vào Roan.
Mặc dù Pete là loại bất ngờ, nhưng hàng trăm chỉ huy cho đến bây giờ vẫn được mong đợi.

-Hiện tại, Pete là người thứ ba, người thứ tư có thể là một người thực sự bất ngờ.
- Ai?'

Mọi người nuốt nước bọt.
Chỉ sau đó, Roan mới cảm nhận được những ánh mắt kỳ lạ và từ từ mở miệng.

-Tôi gọi Harrison là chỉ huy thứ tư.

Một quả boom.

Vào lúc đó, một sự im lặng lan toả thậm chí còn tồi tệ hơn khi Pete được gọi tên.
Ánh mắt của những người lính tự nhiên rơi xuống một nơi.
Ánh mắt của họ tập trung vào một người lính có khuôn mặt còn trẻ.
Đó là Harrison.

  - Tôi ư ?

Anh ta thậm chí không thể nói những lời đó ra.
Harrison đang hỏi Roan trong khi úp mở miệng
Roan mỉm cười yếu ớt và gật đầu.
Harrison từ từ đứng dậy và cẩn thận di chuyển.
Khung cảnh xung quanh anh như một con chuột chết.

-Harrison?
-Anh ấy đã vượt qua tất cả các chỉ huy tiểu đội khác?

Mọi người đều có vẻ ngạc nhiên.
Sau đó.

-Chắc chắn Harrison có trình độ phù hợp để trở thành chỉ huy trăm người!

Pason, một trong những chỉ huy tiểu đội cơ bản (tiểu đội 10 người), hét lên.

-Đúng! Chỉ cần nhìn vào kỹ năng bắn cung của mình, anh ta là người giỏi nhất trong quân đoàn 7!
-Anh ta thậm chí còn cứu mạng chỉ huy đội quân nhiều lần!

Các chỉ huy tiểu đội khác thêm vào và hét lên.
Họ biết rất rõ vai trò của họ là gì.
Bởi vì điều đó, sự im lặng nặng nề bị thổi bay như một chiếc lông vũ.

  - Đúng vậy. Hãy nhìn công trạng của anh ấy. Anh ấy là nhất của nhất.
  - Đúng thế. Chỉ cần nhìn vào các kỹ năng, người phù hợp nhất trong ghế của một chỉ huy trăm người là Harrison.

Những người lính bắt đầu gật đầu với những biểu cảm đầy thuyết phục.
Tiếng hoan hô và tiếng vỗ tay vang lên khắp nơi.

  - Mọi người.....

Harrison nhìn các thành viên đoàn quân với vẻ mặt bối rối.
So với những người lính khác, anh ta thậm chí không phải xuất thân từ đội quân Rose.
Anh ấy có mặt ở đây là bởi vì Roan.

-Để mọi người công nhận tôi như thế này.

Một góc trái tim anh trở nên cháy bỏng.
Tầm nhìn của anh tự nhiên quay sang Roan.

-Chỉ huy đội quân. Tôi thực sự rất biết ơn.

Chỉ vài tháng trước, anh ta là một giáo sĩ tân binh.
Tuy nhiên, vì Roan nhận ra tài năng bắn cung của anh ấy và chỉ anh ấy điều đó, anh ấy đã có thể sống một cuộc sống mới.

  - Tôi sẽ không quên ân huệ này cho đến khi chết.

Harrison cúi đầu về phía Roan.
Roan đưa cho anh ta sắc lệnh và vỗ vai anh ta.

  - Harrison. Hãy tiếp tục làm việc chăm chỉ kể từ bây giờ.

Những lời Roan đã nói khi lần đầu tiên gặp Harrison.
Harrison gật đầu với khuôn mặt xúc động.

- Vâng. Tôi sẽ ở lại với cậu cho đến khi tôi chết.

Giọng anh hơi run.
Roan mỉm cười yếu ớt.
Harrison lau nước mắt và đứng cạnh Pete.
Và như thế, việc chỉ định bốn chỉ huy đã kết thúc.
Tiếp theo đó là việc chỉ định các chỉ huy mười người và sĩ quan tham mưu.
Điều quan trọng nhất là việc chỉ định tên chỉ huy sẽ chỉ huy đội thông tin.
Pens, người ban đầu chỉ huy đội thông tin, không thể vào khu vực lưu đày của Tale và vì thế, cậu phải chỉ định cho một người mới chịu trách nhiệm cho vị trí đó.
Roan gọi tên Keep, người nhanh nhẹn nhất trong số họ.
Và cứ như thế, việc tái cấu trúc đội quân Amaranth đã hoàn thành.
Roan giải tán đoàn quân và mở ra một cuộc họp khác giữa các chỉ huy.

-Tất cả các người nên biết điều này, nhưng chúng ta không khác gì những phạm nhân.

Các chỉ huy trăm người và lãnh đạo thông tin đều gật đầu.
Roan tiếp tục nói.

-Chúng ta phải đối mặt với những con quái vật từ vùng Tale.

Cậu nói với giọng mạnh mẽ.
Roan nhìn đôi mắt của Keep một cách chăm chú.

- Từ bây giờ, đội thông tin sẽ điều tra kỹ lưỡng khu vực của Tale. Anh phải điều tra các con sông, những cái tổ, núi và rừng thật cẩn thận.

Cậu chỉ vào một cái bàn gỗ bằng ngón tay.

-Tôi sẽ lập kế hoạch để tạo ra một bản đồ để anh có thể nắm bắt khu vực Tale trong nháy mắt.
- Ý ngài nghĩa là một tấm bản đồ?

Austin hỏi lại với vẻ mặt ngạc nhiên.
Vẽ một tấm bản đồ là một điều khá nguy hiểm trong thời đại này.
Nếu bạn bị trượt chân, bạn thậm chí có thể bị hiểu nhầm bạn là một gián điệp.

-Vùng Tale này là một nơi thực sự hẻo lánh, khác với những nơi khác. Do đó, chúng ta không cần phải sợ ánh mắt của người khác. Không có gì phải lo lắng cả.

Nghe những lời đó, vài người gật đầu.
Tuy nhiên, đây là điều họ không thể đụng tay vào nhưng họ vẫn cảm thấy hơi khó chịu.
Tane hỏi lại với vẻ mặt cẩn thận.

-Nhưng ngài có cần phải làm điều đó không?

Vì sự xuất hiện của quái vật trong khu vực này khá thấp, nên không cần phải có đội quân hành để chuẩn bị sẵn.
Những con quái vật sẽ tấn công trước nếu bạn chỉ bảo vệ trụ sở.
Roan siết chặt nắm đấm của mình trước những lời đó.

-Tôi không có kế hoạch chờ đợi những con quái vật đến với chúng ta.
-Sau đó....?

Mọi người nhìn vào mặt Roan.
Một nụ cười yếu ớt xuất hiện trên miệng Roan.

- Chúng ta sẽ tấn công bọn quái vật trước.

Cậu ta đập lên cái bàn bằng cả hai tay và sau đó thò đầu về phía các chỉ huy.
Một giọng nói và biểu cảm tràn đầy tự tin.
Sau đó, một giọng nói nhỏ nhưng tràn đầy sức mạnh được nói ra.

-Tôi đang lập kế hoạch để nướng khô bọn chúng.

*********HẾT********

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com