ZingTruyen.Info

Toi La De Vuong


Roan và đội quân Amaranth được chuyển đến vùng Tale.
Có một đội quân nhỏ trong vùng Tale mà không nhiều người chọn cư trú ở đó.
Đội quân Sollum.
Đó là một đội quân gồm những kẻ tội lỗi đã bị lưu đày và họ là những người chịu trách nhiệm cho việc không để những con quái vật của vùng Tale xâm phạm.
Quân đội chỉ có 500 người, nó thuộc trách nhiệm của một phụ tá chỉ huy đội quân.

  - Chúng là những tên có khá nhiều vấn đền.

Những người bình thường của đội quân Sollum đều là những kẻ tội lỗi gây ra một số rắc rối.
Io đã tự mình viết một mệnh lệnh và giao cho đội quân Sollum thuộc quyền của đội quân Amaranth.

-Nhưng đây là điều không phải dễ dàng để bọn chúng nghe theo mình.

Roan trước tiên phải làm cho đội quân Sollum theo cậu ta.

- Mình phải xây dựng một lực lượng với vùng Tale, như là một căn cứ.

Họ phải trở thành một thế lực có thể được chỉ định ở khu vực phía đông trong ít nhất sáu năm.
Và may mắn thay, Roan đã tự tin có thể làm như vậy và cậu ấy đã có kế hoạch để làm điều đó.

-Đó là lý do tại sao mình đã bảo vệ khu vực phía đông.

Cậu ta có thể cảm thấy rằng đó là không công bằng vì sự đối xử vô lý mà cậu nhận được và có thể đã bỏ phải trốn sang vương quốc khác.
Nhưng nếu cậu ta làm như vậy, tất cả những điều cậu ấy nhớ về tương lai sẽ trở nên vô dụng.

-Những điều mình còn nhớ rõ là những điều xảy ra với vương quốc Rinse như là trung tâm. Trên hết.....

Không có gì đảm bảo rằng cậu ta sẽ  được thăng chức chỉ vì cậu trốn sang vương quốc khác.
Đặc biệt là đối với Roan, người đã tích lũy được nhiều công trạng lớn cho vương quốc Rinse, điều này thậm chí còn hơn thế.

-Các chỉ huy chạy trốn từ một quốc gia khác nhận được sự đối xử khắc nghiệt.

Bạn sẽ không biết điều đó nếu bạn có lực lượng hoặc khả năng để đánh bại sự đối xử đó, nhưng ít nhất bây giờ điều đó không phải dễ dàng đối với Roan.

-Ngay cả phiên toà đối với kẻ được gọi là vua cũng sẽ bị lãng quên sau khi bị lưu đày.

Cuộc lưu đày là một phương sách cuối cùng.
Cuối cùng, dựng lên một lực lượng trong vương quốc Rinse là điều hợp lý nhất.

-Nhưng ngay lúc này, chúng ta không có sức mạnh cần thiết để gây dựng nên một lực lượng độc lập.

Cậu ta vẫn là một quý tộc và cấp bậc của cậu ấy cũng chỉ là một chỉ huy quân đội.

-Lúc này, mình phải xây dựng sức mạnh của mình dưới cái bóng của gia tộc Lancephil.

Gia tộc Lancephil sẽ chịu những thay đổi lớn trong sáu năm nữa.

- Mình phải trở thành một người có thể dẫn dắt sự thay đổi đó.

Roan nắm chặt tay.
Cậu nhìn thấy lối vào của vùng Tale từ xa.
Lối vào được bao quanh với hàng rào gỗ lỏng lẻo.
Có một ghi chú cảnh báo được viết xung quanh nó rằng bạn không nên đi vào một cách thiếu suy nghĩ.

-Nó có thực sự đang bắt đầu không?

Một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt anh.
Cậu ta, người chỉ là một giáo sĩ thực tập của đội quân Rose thứ 13, giờ đã trở thành chỉ huy của một đội quân.
Trên hết, cậu cũng trở thành người chịu trách nhiệm cho một khu vực.
So với kiếp trước, đó là một sự tăng trưởng đáng khen ngợi.

-Sau đó, chúng ta sẽ đi gặp đội quân Sollum chứ nhĩ ?

Bước chân cậu nhẹ nhàng.
Một sự mong đợi mờ nhạt được nhìn thấy trên khuôn mặt của các thành viên đoàn quân sau lưng cậu.
Một cơn gió mát thổi qua.
Chẳng mấy chốc, ngay cả mùa thu cũng sắp kết thúc.

**********

Đó là một buổi chiều nhàn rỗi.
Đó là một sự nhàn rỗi mà anh ta đã không cảm thấy trong một thời gian dài.
Một người đàn ông không to lớn nhưng mạnh mẽ đang ngân nga dưới bóng cây.

  - Hmn..Hm.hm.

Một nét mặt thư giãn hiện trên khuôn mặt anh.

-Tôi, tôi muốn điều này diễn ra thêm bốn ngày nữa.

Anh ta mở rộng cánh tay trong khi ngáp.
Tuy nhiên, hy vọng của anh sụp đổ vì chàng trai đang chạy đến với anh từ xa.

-Chỉ huy đội quân Semi!

Một giọng nói lớn như cơ thể anh có vang lên.
Người đàn ông Semi, hơi ngẩng đầu lên và nhìn chàng trai.

-Cái gì ? Có phải quái vật xuất hiện trở lại?

Nghe những lời đó, người đàn ông kia lắc đầu.

-Không. Không phải cái đó……
  - Vậy...?

Semi nhíu mày.
Người đàn ông kia tiếp tục nói.

-Những người được gửi bởi gia tộc Lancephil đã đến.
- Cái Gì! Gia tộc Lancephil?!

Semi đứng dậy đột ngột và có một biểu hiện ngạc nhiên.

-Ah! Cuối cùng tôi có thể thoát ra khỏi khu vực kinh tởm này không?

Một nụ cười nở trên mặt anh.
Semi.
Anh là chỉ huy quân đội phụ trách đội quân Sollum.
Semi nhảy múa và ôm lấy chàng trai.

-Hamon. Đó là một tin tốt đẹp đến khi........ thật là nhảm nhí. Dù sao, cảm ơn vì những gì cậu đã làm cho đến bây giờ.
-Dạ? Ừm, chỉ huy đội quân.

Chàng thanh niên Hamon lúng túng mỉm cười và đẩy Semi ra.

-Có vẻ như anh đã nghĩ sai những điều này. Những người mà gia đình Lancephil gửi đến...

Giọng anh trở nên trầm hơn.

-Là những đội quân cấp trên sẽ dẫn dắt chúng ta.

Đúng lúc đó, Semi, người đang nhảy, đột ngột dừng lại.

-Huh? Cậu nói gì? Gì?

Anh cau mày và hỏi lại.
Hamon thở dài thay vì trả lời lại và chỉ vào lối vào.
Anh ta có đôi mắt có nghĩa là anh ta sẽ biết nếu anh ta đi đến đó.

  - Điều này.....

Ngay lúc đó, những lời nguyền phát ra từ miệng Semi.

- Bọn chúng đã đưa chúng ta vào đây mà không hề liên lạc với chúng ta, nhưng điều gì? Một đội quân cấp trên? Chúng thật sự đang nói nhảm nhí.

Cơn giận dồn nén dâng lên.
Vì tính khí nóng nảy, anh ta đã gây ra những tai nạn lớn nhỏ và bị đày đến vùng Tale, nhưng tính khí của anh ta không dễ dàng thay đổi.

-Có thể là Bá tước Lancephil hoặc là cái gì thì mình cũng sẽ ném hết mấy thứ dơ bẩn này. Pth!

Semi nhổ nước miếng trên mặt đất và bắt đầu đi bộ.

-Vậy là có người sẽ dẫn đầu chúng đến, phải không? Tốt, Hãy để tôi gặp anh ấy một lần.

Cơn giận của anh ta đã càng lớn hơn trong đầu anh.
Hamon, người đang nhìn vào đó, thở dài.

-Một lần nữa, anh ấy đã đánh mất bản thân mình. Anh ta sẽ hối hậnn sau tất cả. Tch.

Trong lúc đó, Semi đi đến lối vào.
Ngay lúc đó, mặt anh càng lúc càng đỏ hơn.

- Khốn kiếp!  Thằng tân binh đó sẽ là cấp trên của tao, phải không?

Nơi mà tầm nhìn của Semi  đang hướng tới.
Không ai khác ngoài Roan đang đứng đằng kia.
Semi di chuyển đôi chân và đứng trước Roan.

  - Mày là thằng quái nào ?
(Từ đoạn này mình sẽ đổi vai từ anh sang hắn)

Đó là một cuộc nói chuyện cộc cằn.
Đó là một thái độ thô lỗ và tự phụ.
Nhưng Roan đã không nói gì.
Austin, người ở phía sau, đi về phía trước và ra lệnh cho hắn ta.
Semi phát ra những câu chữi một cách cộc cằn và bắt đầu nguyền rủa.

  - Mẹ kiếp! Thứ  thối tha, tao sẽ không thể làm điều này

Hắnlắc lắc đầu và khịt mũi.

-Hừm! Vậy đây là đội quân được gọi là Amara - Một đội quân vượt trội hơn chúng ta là cái gì ?

Chỉ sau đó Roan mới từ từ mở miệng.

-Nó trông giống là những lời nói không hay.

Nghe những lời đó, Semi nhìn chăm chú vào đôi mắt của Roan.

  - Ngươi là chỉ huy của đội quân Amaranth?
  - Đúng vậy.

Biểu cảm và giọng nói của Roan vẫn bình thản.
Semi thì có một biểu hiện rằng nó thật vô lý.

  - Ta phải nghe theo lệnh của một thằng tân binh sao ?

Cơn giận lại tăng thêm một bậc nữa.

  - Ta thà phải đi tù.

Nhà tù và khu vực của Tale.
Khi họ bảo hắn chọn một trong hai, hắn đã chọn vùng Tale.
Và đó đã là hai năm trước.
Từ hai năm qua, hắn ta đã khuất phục lũ quái vật.

-Thật là mệt mỏi và khó chịu đủ thứ, nhưng ngay cả như vậy, ta là vua ở đây.

Người quản lý khu vực Tale là đội quân Sollum và là người lãnh đạo đội quân đó, chính là hắn ta.
Chỉ với một điều đó, hắn có thể chịu đựng địa ngục này nhiều lần.
Tuy nhiên, ngay cả khi điều đó dường như sắp bị lấy đi.
Hắn cũng không thể để điều đó xảy ra.
Hắn ta không thể để nó bị lấy đi.

  - Đây là đội quân Sollum và ta là vua.

Hắn nhìn chăm chú vào đôi mắt Roan.

-Chúng tao phải nhận mệnh lệnh của mày? Đừng lời nói nhảm nhí.

Hắn khịt mũi.

-Ngay từ cái nhìn đầu tiên, mày là một thằng khốn tân binh vừa hoàn thành khóa đào tạo của mình. Tao không biết cách mày mua chuộc Lancephil, nhưng chúng tao đã nắm quyền được khu vực này.

Ngay lúc đó, Austin nổi giận và đứng dậy.

-Chỉ huy quân đội của Semi! Lời nói của ngươi quá....
  - Ổn thôi.

Tuy nhiên Roan giơ tay và ngăn anh ta lại.
Roan nhìn chăm chú vào mắt của Semi.

-Vậy anh muốn tôi làm gì?
-Những gì mày nên làm? Mày và đội quân Amaranth của mày chỉ cần ngậm miệng lại và mút ngón tay phía sau chúng tao. Tại sao ư? Mày có cảm thấy nó không công bằng? Nếu mày làm……
  - Nếu tôi làm ?
  - Hãy cố mà chiến đấu với bàn tay trẻ con và mềm mại đó của mày. Kukuku. Thay vào đó, tao không có lòng thương xót với những kẻ tấn công tao, vì vậy hãy tính đến điều đó.

Đó là một giọng nói đầy tự tin.
Roan chỉ nghĩ điều đó thật buồn cười.

- Đúng như mong đợi.

Khi lần đầu tiên nghe những câu chuyện về đội quân Sollum, cậu đã mong đợi tình huống này.
Họ là những kẻ gây rối.
Điều tồi tệ nhất trong những điều tồi tệ nhất.
Không có cách nào để những kẻ đó chỉ đơn giản là làm theo lệnh của cậu ta.

  - Không thể cứ để ngươi như thế này. Phải đập ngươi một trận thôi!
  - Cái gì?

Nghe lời Roan, Semi cau mày.
Sau đó.
Nắm đấm của Roan tách không khí.

-Hup!

Semi rất ngạc nhiên và lui lại.
Nắm tay hầu như đã dừng lại trước mũi của Semi.

  - Hả.

Áp lực gió được cảm nhận trên chóp mũi của hắn.

  - Thằng con hoang!

Mặt của Semi trở nên đỏ bừng.
Hắn chạy về phía Roan.
Bạn có thể thấy rằng sự tức giận của hắn đã sôi sục trên đầu.
Chuyển động của hắn nhanh như cơ thể cứng cáp của hắn.

Khốn nạn! Khốn nạn!

Hai nắm tay và chân của hắn xé gió liên tục.
Đó là một ý định muốn hạ Roan nằm xuống đất.
Tuy nhiên, tất cả các cuộc tấn công của Semi chỉ đánh vào không khí trống rỗng.
Roan tránh được tất cả các đòn tấn công của hắn với chuyển động tối thiểu nhất.

  - Quá chậm.

Roan nhếch mép và di chuyển.
Cậu ta né được nắm đấm của Semi và tiếp cận hắn ta.

  - Hử?

Khi Semi có biểu hiện ngạc nhiên.
Nắm đấm Roan chia không khí.

Pụp. Pụp pụp.

Cậu ấy đã không sử dụng mana.
Nhưng ngay cả như vậy, xương và cơ bắp của cậu ta đã được tái tạo lại sau khi mana tràn ra đã mạnh hơn một người bình thường.

  - Ư hự.

Semi bị đánh vào ngực và bụng rồi ngã xuống.

-Chỉ huy đội quân!

Hamon hét lên.
Hắn lườm Roan và chạy về phía cậu.
Hamon đã chịu đựng nó tốt cho đến bây giờ, nhưng thực sự, hắn ta cũng nóng tính như Semi.

Vù.

Một nắm tay khổng lồ chia đôi không khí.
Roan vặn người và nhẹ nhàng né hắn ta và sau đó đánh Hamon vào háng hắn ta.

Pặc pặc.

  - Ư.. Th... Thằng khốn nạn này...!

Hamon mất thăng bằng và lảo đảo, nhưng hắn ta vẫn nguyền rủa.
Roan nắm lấy cổ họng Hamon như thế.
Một sợi mana trào lên từ hố mana.

Uduk.

Các cơ bắp trên cánh tay phải của cậu to lên.

  - Ặc!

Hamon vùng vẫy khi hắn cảm thấy hơi thở của mình bị cắt đứt.
Hai bàn chân của hắn ta được nâng lên khỏi mặt đất.

  -Cá... Cái loại sức mạnh gì thế này ?

Hamon và ngay cả Semi, người đang nhìn từ hai phía đều có biểu cảm ngạc nhiên.
Điều này là do một Roan nhỏ con đã nâng Hamon chỉ bằng một tay.
Hamon vùng vẫy trong khi đang ở trên không trung.
Tuy nhiên, hắn ta không thể tự mình thoát khỏi bàn tay của Roan.

  - Hắ..Hắn là quái vật.

Seni vô thức lùi lại.
Cơn giận bùng lên trên đầu hắn nhanh chóng biến mất.

-Có phải mình đã phạm phải sai lầm?

Hắn nhận ra quá muộn.

-Bây giờ mình đã thấy nó, ngay cả những người trong đội quân Amaranth..

Ngay cả khi một vụ lộn xộn đang xảy ra, không có ai trong số những người lính di chuyển.
Ý chí ẩn bên trong một đội hình vững chắc.

-Họ là những người lính ưu tú. Đó là  một đội quân hùng mạnh.

Mồ hôi lạnh chảy dài trên lưng.
Semi bên trong đổ lỗi cho tính khí nóng nảy của mình.

Ực.

Nước bọt khô tự nó đi xuống dưới cổ của hắn.
Sự lo lắng có thể được nhìn thấy trên khuôn mặt của hắn.
Roan nhìn Semi và nở một nụ cười.

  - Giống như những gì bá tước Lancephil đã nói.

Mặc dù đội quân Sollum gồm những kẻ tội lỗi, nhưng họ không phải là những kẻ hèn hạ.
Thay vào đó, họ tin vào khả năng hoặc tài năng của chính họ và hành động như họ muốn.
Nếu cậu ta có thể khiến đội quân Sollum đến bên mình, nó sẽ giúp ích rất nhiều cho lực lượng của cậu ấy.

-Dù sao đi nữa, thật thoải mái khi minh không cần giấu mana của mình nữa.

Roan đã nói chuyện với Io về những thứ liên quan đến kỹ thuật mana trước khi rời đi.
Bạn sẽ không cần biết về những nơi khác, nhưng vùng Tale là một nơi khá hẻo lánh và là nơi thích hợp nhất để luyện tập mana trong cơ thể của cậu ấy
Ở vị trí Roan, không cần phải cảnh giác đến người khác nữa.

-Nghe rõ đây.

Giọng cậu khá bình tĩnh.

- Tôi là Roan, chỉ huy quân đội của đội quân Amaranth. Mặc dù đó là mệnh lệnh của Bá tước Lancephil, tôi không có ý nghĩ gì về việc ép buộc các người nghe theo lệnh của tôi.

Roan quay lại nhìn Semi.

-Hãy đến tìm tôi khi anh muốn được chỉ huy bởi tôi. Cho đến lúc đó, tôi sẽ không chen vào những thứ của anh.

Cậu nới lỏng sức mạnh trong cái nắm tay của mình sau khi nói điều đó.

Tuk.

  - khụ khụ khụ.

Hamon bắt đầu ho sau khi ngã xuống đất.
Hắn đã không nghĩ đến việc tấn công cậu ấy một lần nữa và lui lại.
Roan nhìn thấy điều đó và nở một nụ cười cay đắng.

-Tôi đã không muốn sử dụng vũ lực như thế này ..

Nhưng cần phải thể hiện một lượng sức mạnh phù hợp để kiểm soát những người lính gây rối.
Và tất nhiên, cậu ta đã lên kế hoạch phù hợp để khiến họ theo cậu ấy sau khi ép họ xuống bằng sức mạnh.

  - Mình sẽ biến họ thành lực lượng của mình.

Cậu muốn làm cho họ theo cậu trước bằng trái tim, và sau đó bằng suy nghĩ của họ.
Bây giờ mới bắt đầu.
Roan quay người lại.
Đội quân Amaranth theo sau lưng trong khi duy trì đội hình.

  - Phù. Tôi nghĩ là tôi sắp chết.

Hamon thở dài và chạm vào cổ hắn.
Semi, người nhìn thấy Roan và đoàn quân đi xa một khoảng cách, cau mày.

  - Phải làm cái gì ....

Hắn không thể đưa ra quyết định.
Nếu Roan sử dụng vũ lực và cố gắng sử dụng quyền lực với đội quân Sollum, tất cả bọn họ sẽ nổi loạn một cách cuồng loạn.

  - Bởi vì 500 tên lính của Sollum đều giống nhau.

Nhưng khi Roan nhường một bước, hắn cảm thấy một cái gì đó bực bội.
Ngay cả khi hắn ta muốn nổi loạn, lý do để làm như vậy đã biến mất.
Trên hết, sự thật là Roan quá mạnh đến mức cậu ta có thể dễ dàng chơi đùa với anh ta và Hamon. Điều này khiến hắn cảm thấy khó chịu.

- Hắn ta có thể là loại người như thế nào? Ngay cả những người lính đi cùng hắn  dường như cũng vượt quá bình thường.

Nghe những lời của Hamon, mặt của Semi méo mó.
Hắn ta bị đánh trong khi không thể làm cách nào chống cự được.
Khi Hamon nói thêm cho Roan và đoàn quân trong tình huống đó, cơn giận của Semi đã tăng lên.

-Làm thế nào tôi biết điều đó?! Đi và làm những gì anh đang làm ấy!

Nghe những lời quở trách bất ngờ, Hamon bậm môi.

-Hắn đã lấy nó khỏi tôi.

Hắn giấu suy nghĩ của mình và chào rồi đi về phía trụ sở của mình.
Tốt nhất cho hắn là giấu mình đi khi Semi tức giận.
Hôm nay là một ngày đầy sự kiện cho Semi vì nhiều lý do.

  - Mẹ kiếp! Mình không biết! Mình không biết! Mình sẽ biết nếu mình tiếp tục quan sát chúng!

Vùng Tale này khác với các vùng khác.
Đó không phải là nơi mà một đội quân xuất hiện từ hư không có thể làm quen và chịu đựng dễ dàng.
Ngay cả khi Roan và đoàn quân mạnh, hắn ta vẫn cần kiểm tra xem họ có thể thích nghi tốt với khu vực này hay không.

-Ngay cả đội quân Sollum cũng mất ba năm để chiếm một vị trí.

Ít nhất là ở nơi này, đội quân Sollum giống như những người ưu tú.
Roan và quân đội Amaranth.
Semi và đội quân Sollum.
Hai đội quân hoàn toàn khác nhau ở trong cùng một khu vực.
Một bông hoa không bao giờ khô héo và lẻ loi.
Mối quan hệ bắt đầu như thế.

**********

Mặc dù trụ sở khá cũ và tồi tàn, nhưng nó vẫn có những tòa nhà hữu ích.
Đội quân Amaranth đã kiểm tra các tòa nhà một cách kỹ lưỡng và tạo ra một vị trí cho chính họ ở phía đối diện với đội quân Sollum.
Roan đã nhớ rằng cuộc hành quân đã kéo dài khá lâu và ra lệnh nghỉ ngơi trong hai ngày.
Trong khi đó, một số binh sĩ của đội quân Sollum đã tiếp cận trụ sở của họ và làm ầm lên, nhưng không có sự cố lớn nào xảy ra.
Ngay cả Roan cũng bắt đầu "hồi phục" bên trong cơ thể mình.
Cậu ta bắt đầu kiểm tra kế hoạch của mình và luyện tập về kỹ thuật Hoả mana.
Cấp độ mana của Roan hiện tại giống như một hiệp sĩ mới làm quen.
Và tất cả là nhờ sự dâng trào mana của cậu ta mà lỗ mana, đường mana, xương và cơ bắp của cậu ấy được tái tạo và cứng cáp hơn.
Khi cậu ấy không biết nhiều về kỹ thuật mana, cậu ấy đã thiếu hiểu biết về nó.

-Khi đoàn quân ổn định, mình sẽ phải thêm mua sách và để dành chúng.

Có rất nhiều thứ mà cậu phải làm.
Cậu ta phải mang sách và hàng hóa từ ngôi nhà trong lâu đài Beno, và cậu ấy phải quản lý một cách nghiêm túc cơ quan của Chris và năm người đã đầu tư và làm cho chúng phát triển.
Nhưng trên hết, cái cậu phải làm đầu tiên là.

-Mình phải thay đổi cấu trúc của đội quân.

Đó là một đội quân chung chung.

-Mặc dù mình không thể chạm vào đội hình như mình mong muốn cho đến bây giờ, nhưng bây giờ tình hình đã thay đổi.

Đội quân Amaranth đã hoàn toàn thuộc về Roan.
Cậu đã lên kế hoạch áp dụng một trong những đội hình được phát triển sau kỷ nguyên của các cuộc đại chiến cho đội quân Amaranth.

-Để lãnh đạo một đội quân quy mô nhỏ một cách hiệu quả, tốt nhất  khi sử dụng các nhóm mười người.

Cậu ta sẽ thành lập 10 binh sĩ để trở thành một nhóm và trao quyền chỉ huy cho một người.

- Mình sẽ lập đội hình một trăm người với 10 nhóm mười như một căn cứ.

Trên thực tế, số lượng binh sĩ trong đội quân Amaranth lên tới 400 người.
Nếu cậu ta tổ chức lại thành các nhóm mười, bốn đội gồm 100 và bốn chỉ huy để lãnh đạo đội hình trăm người.

- Mình sẽ sử dụng các chiến lược cơ bản của đội quân như một đội hình trăm người.

Mặc dù đội hình cơ bản là mười người một nhóm, nhưng thứ có thể trở thành nền tảng của chiến lược là một đội hình trăm người.
Roan nhanh chóng viết ra suy nghĩ của mình trên một tờ giấy.
Thoạt nhìn có vẻ như không có gì, nhưng đó là những điều cơ bản của những điều cơ bản.
Tuy nhiên, những gì Roan nghĩ về không chỉ có điều này.
Điều kiện để trở thành một đội quân mạnh không chỉ hoàn thiện bởi những người lính.

-Mình sẽ phải bắt đầu một cách từ từ bằng một số người điên của những căn phòng nhỏ.

Người điên của căn phòng nhỏ.
Mọi người gọi họ như thế và trêu trọc họ.
Nhưng họ tự gọi mình bằng những cái tên khác.
Một nụ cười yếu ớt xuất hiện trong miệng Roan.

-Nhà giả kim.

*******HẾT*******

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info