ZingTruyen.Com

Toi La De Vuong

Cuộc tấn công bất ngờ là một thành công lớn.
Họ gần như không có thương vong và trại địch trở thành biển lửa.
Trên hết, họ tiến vào chỉ có một người chỉ huy duy nhất là Looter.
Đây là một thành công lớn thực sự.

-Làm thế nào để tấn công một lần nữa?

Aaron cẩn thận hỏi trong khi nhìn vào trại địch đang bốc cháy.
Roan lắc đầu.

-Không. Mặc dù họ sẽ không có bất kỳ sự đề phòng nào vì chúng đang dập tắt ngọn lửa ...

Roan nhìn Aaron và các chỉ huy và tiếp tục nói chuyện.

-Bây giờ,  tốt hơn là rút lui.

Nghe những lời đó, mọi người cau mày.

-Rút lui? Ngươi muốn chúng ta rút lui sau khi đạt được chiến thắng này?

Roan gật đầu với vẻ mặt bình tĩnh.
Đôi mắt cậu bình thản chìm xuống.

-Nếu tôi tăng cường thêm lực lượng, điều đầu tiên tôi phải làm là thay đổi chỉ huy.

Thực tại của vương quốc Rinse, không, phần lớn của vương quốc nằm ở phía đông của dãy núi Grain được vận hành bởi những vùng đất đó.
Đặc biệt là các trường hợp chỉ huy trong quân đoàn, nhiều người là thành viên của một gia đình nam tước, nhưng vấn đề là họ đã đạt được thứ hạng cao mà không liên quan đến bất kỳ kỹ năng nào của họ.

-Ngay cả ở đây, ngoại trừ chỉ huy quân đoàn Aaron Tate và Phillip Hass, những người khác đều là những chỉ huy trên danh nghĩa.

Những người khác mà một số trong họđã dành cả cuộc đời của họ với tư cách là tư lệnh quân đoàn mà không có bất kỳ công trạng thực tế nào vì lý do là họ là con  trai cả của một gia đình quý tộc.

-Trong việc lựa chọn một chỉ huy, khả năng và khí chất của con người nên được ưu tiên hàng đầu.

Roan hít một hơi thật sâu.
Đã đến lúc thuyết phục các chỉ huy chỉ biết đâm đầu chiến đấu mà không có bất kỳ khả năng nào.

-Các hiệp sĩ địch đã ở bên ngoài trại của họ. Trên hết, các pháp sư cũng đã chuẩn bị xong. So với chúng, chúng ta không có hiệp sĩ lẫn pháp sư. Nếu chúng ta bị tấn công ở nơi này, chúng ta sẽ chịu tổn thất lớn. Và nếu nó trở thành như vậy, thành công của cuộc đột kích bất ngờ sẽ trở nên vô nghĩa.
-Mmm.

Theo quy định về các hiệp sĩ và pháp sư (Tức số lượng các hiệp sĩ và pháp sư được phép phục vụ cho mỗi chỉ huy trong quân đoàn), các chỉ huy im lặng.
Phillip, người lớn tuổi nhất, gật đầu.

-Roan cũng đã đoán được đòn tấn công bất ngờ và đề nghị phản công tấn công bọn chúng. Tôi nghĩ rằng thật tốt khi nghe theo cậu ấy lần này.

Thái độ của ông đã thay đổi rất nhiều so với lần đầu gặp Roan. Ông ta khác với các chỉ huy khác, những người chỉ tham lam mà không có khả năng nào khác.
Bởi vì ông ta đã ở trong chiến trường trong một thời gian dài, ông ta không có bất kỳ sự tham lam hay sự bướng bỉnh không cần thiết nào.

-Chúng ta không thể tiếp tục phớt lờ cậu ấy khi cậu ấy đã thể hiện một màn trình diễn tuyệt vời như vậy.

Mặc dù đôi mắt ông tối sầm, ông đã nhận ra ai đó có khả năng.

-Tôi nghĩ rằng điều đó sẽ là tốt.

Aaron thêm vào và đi đến kết luận.

  - Vậy sau đây, chúng ta sẽ rút lui ngay lập tức.

Khi tình hình diễn ra như thế này, Roan nhanh chóng tiết lộ suy nghĩ của mình.

-Tôi nghĩ rằng sẽ tốt, việc đầu tiên hãy để cho bộ binh rút lui trong khi thắp sáng những ngọn đuốc và để lại những chiếc lều còn nguyên vẹn.

Nghe những lời đó, Aaron và Phillips ngay lập tức nhận ra ẩn ý của nó.

- Ngươi muốn chúng ta có vẻ như đang bảo vệ nơi này.
-Đúng. Đúng rồi.

Roan cười rạng rỡ và trả lời lại.
Aaron gọi Mendel và gửi lệnh rút lui.
Và sau đó, toàn trại bắt đầu di chuyển vội vã.

  - Roan.

Aaron gọi riêng Roan.
Roan hơi đầu và đến gần.

-Những công lao mà ngươi đã đạt được bằng cách giết chết chỉ huy của kẻ thù và thành công trong cuộc tấn công bất ngờ là rất lớn. Ta chắc chắn sẽ thưởng cho ngươi sau khi chiến tranh kết thúc.
-Vâng. Cảm ơn ngài.

Roan cúi đầu chào ngay sau đó.
Một nụ cười tự hào xuất hiện trên khuôn mặt Aaron.

- Cậu ấy là người mà ta thực sự không muốn buông tay.

Thời gian trôi qua càng nhiều thì ông ta càng thích cậu ấy.

-Khi hắn ta quần một chỉ huy quân đoàn của vương quốc Istel.

Nếu cậu ta làm tốt, ông ta có thể cho cậu một danh hiệu quý tộc; một danh hiệu bèo nhất là một nam tước.
Đây sẽ là sự đón nhận cậu ta vào thế giới quý tộc.

-Mình sẽ phải thể hiện sức mạnh của mình ít nhất một lần.

Nhưng để làm điều đó, điều quan trọng là phải đạt được chiến thắng trong cuộc chiến này.
Một lúc sau, Mendel đến gần và cúi đầu.

-Chúng ta đã hoàn thành việc chuẩn bị để rút lui.

Aaron mỉm cười nhẹ và nhìn các chỉ huy khác.

-Tôi không thể bỏ họ lại phía sau.

Rút lui về vùng Nerf, nơi đặt trại của các đồng minh của họ, là con đường an toàn nhất.

-Quân đoàn 7 của tôi sẽ ở lại phía sau.

Ngay khi Aaron nói xong, các chỉ huy khác đã có những biểu hiện ngạc nhiên.

-Oh! Ông sẽ làm thế thực sự chứ?
- Ông đã  có một quyết định thực sự khó khăn.

Họ trở nên hạnh phúc trước sự thật rằng họ sẽ có thể rút lui về vùng an toàn trước tiên.
Aaron mỉm cười cay đắng khi nhìn vào biểu cảm của họ.

-Vậy, tôi sẽ để lại cho ông.

Phillip đến gần và đưa tay ra.
Aaron nắm lấy bàn tay đó và nói điều tương tự.

-Vậy, tôi cũng sẽ để lại cho ông.

Phillip, người nhận ra điều đó có nghĩa là gì, mỉm cười cay đắng.
Sau một thời gian, các chỉ huy rời trại trong khi dẫn đầu bộ binh với Phillip ở phía trước.
Khi cuộc rút lui diễn ra thực sự lặng lẽ giữa bóng tối, vương quốc Istel đã không nhận ra điều đó.
Aaron nhìn vào lưng các chỉ huy ngày càng xa và thở dài.

-Phù !Không có gì xảy ra.

Nghe những lời đó, Roan và Mendel mỉm cười cay đắng.

- Không chuyện gì xảy ra ?

Aaron gật đầu.

-Đúng vậy. Khi chỉ huy Hass ở đây, điều gì sẽ thực sự xảy ra?

Ông lúng túng mỉm cười và nhìn Roan.
Kết quả là Roan cũng đối mặt với anh và mỉm cười.
Nhưng họ không thể mong đợi điều đó.
Rằng có lẽ sẽ giữ được một người.
( Ý là sẽ có chỉ huy ở lại với ổng)

*******************

Khi mặt trời mọc, quân đoàn 7 cũng bắt đầu chuẩn bị rút lui.
Roan đứng giữa trại trống và dang cả hai tay.

  - Tôi nghĩ rằng sẽ rất tốt nếu bắt lửa và làm cho khói xuất hiện như thể chúng ta đang ăn.
-  Ồ, đó là một ý kiến hay.

Aaron gật đầu với vẻ mặt hài lòng.
Chẳng mấy chốc, họ đã thắp lên ba ngàn đám cháy để khiến nó trông như họ đang nấu súp và hâm nóng bánh mì.
Họ thu thập rất nhiều cành và lá trên mục đích và làm cho nó bốc khói.
Những chiếc lều cũng được dựng lên có chủ đích diễn ra dọc theo hàng rào.

-Chúng ta sẽ đặt những con bù nhìn ở phía trước của trại.
-Đúng. Họ sẽ nghi ngờ nếu không có bất kỳ lính bảo vệ nào.

Aaron gật đầu.
Những người lính dùng giáo và cỏ dại để làm bù nhìn.
Và họ cũng đặt áo giáp lên nó.
Mặc dù nó là một con bù nhìn mà không khó nhận ra khi bạn nhìn gần vào nó, nhưng nó cũng đủ để lừa những người lính Istel đang ở rất xa.
Aaron nhìn vào bên trong trại và hít một hơi thật sâu.

  -Chúng ta sẽ phải rút lui.
  - Đúng vậy. Từ giờ, tốc độ chính là mạng sống.

Bây giờ, doanh trại hỗn loạn của vương quốc  Istel đã được kiểm soát một chút.
Nếu chúng đến chậm, chúng sẽ bị cắt đuôi.
Roan nhìn trại Istel đã được dữa chữa.
Bởi vì nước mắt của Kalian, cậu nhìn thấy trại như thể nó ở ngay trước mặt cậu.

-Chúng đã chuẩn bị tấn công.

Những người lính của vương quốc Istel đang ổn định doanh trại của chúng và di chuyển xung quanh một cách vội vã.

- Không còn nhiều thời gian để lãng phí.

Roan đặt một dấu hiệu cho Aaron.
Aaron gật đầu và leo lên ngựa.

-Chúng ta phải rút lui một cách lặng lẽ nhất có thể.

Tiếng vó ngựa, được phủ bằng những mảnh vải, bước trên mặt đất mà không gây ra tiếng động.
Các kỵ binh còn lại rời trại ngay lập tức.
Ba ngàn đám cháy và hàng trăm con bù nhìn đã bảo vệ trại trống của họ.

************

-Hãy trả lại sự ô nhục mà chúng ta phải chịu đựng thời gian qua!

Chỉ huy quân đoàn nam tước Wett Landel của vương quốc Istel giơ thanh kiếm lên cao và hét lên.

Waaaaaaa.

Những người lính của Istel đã nâng cao tinh thần của họ lên ngay cả khi họ mệt mỏi.
Họ biết tinh thần quan trọng như thế nào trong một trận chiến.

  - Chuẩn bị.

Wett hét lên với tất cả sức mạnh của mình và kéo dây cương.
Anh khá phấn khích.

-Chỉ huy đã bỏ trống chiếc ghế của ngài ấy.

Hắn dự định nắm lấy cơ hội này.

-Mặc dù Looter đã thất bại nhưng ta sẽ thành công.

Nếu hắb ta thắng trận chiến này, hắb ta sẽ có công lao to lớn.
Nếu là trường hợp đó, hắn ta sẽ nhận được một nửa lãnh thổ thu được như một phần thưởng cho công trạng của mình.
Wett huy động một đội quân quy mô lớn và băng qua đồng bằng.
Anh ta tiến sát trại của vương quốc Rinse và hét lên với sức mạnh

  - Lũ khốn kiếp! Những con cừu của vương quốc Rinse, đừng ẩn nấp nữa mà hãy ra đây đánh nhau!

Điều hắn ta muốn là một cuộc đối đầu ở đồng bằng.
Nhưng ngay cả khi Wett và những người lính hét lên, trại vẫn im lặng.
Wett nhíu mày.

  - Có điều gì đó sai sai...

Thông thường, khi một bên yêu cầu một trận chiến ở giữa hai phe, đối thủ sẽ phải trả lời họ.
Vì điều đó, Wett đã dẫn 10.000 lính và rời trại của mình.
Đây là một trận chiến giữa 10.000 binh sĩ.
Hắn ấy tự tin đạt được chiến thắng chỉ bằng khả năng của mình.
Nhưng trại của vương quốc Rinse yên tĩnh như một con chuột chết.
Một cảm giác khó chịu đẩy ngược về phía bên họ.
Sau đó, người gần gũi nhất với hắn nhất và là nhân viên sĩ quan của quân đoàn, Arr, đã tiếp cận hắn ta.

-Có phải nó có hơi kỳ lạ không?
-Đúng vậy!

Wett cau mày và hỏi lại.
Arr quay đầu lại và chỉ vào trại Rinse vương quốc Rinse.

-Ngay cả những người bảo vệ đang đứng bảo vệ sau hàng rào cũng không thể hiện bất kỳ chuyển động nào.
-Mmm.

Wett cau mày và giơ tay phải lên.

-Cung thủ, lên phía trước!

Nghe những lời đó, các cung thủ đã đến trước và chuẩn bị cung tên của họ.

  - Bắn !

Ngay khi mệnh lệnh được gửi đi, hàng ngàn mũi tên đã chia đôi bầu trời.

Sweeeeeeeeeee!

Một âm thanh sắc nét vang lên.

Phập phập phập.

Một cơn mưa mũi tên tràn qua trại của vương quốc Rinse.
Ngay cả những người bảo vệ ở trên hàng rào cũng trở thành nhím.
Tuy nhiên, họ không đã lên hoặc ngã xuống, họ tiếp tục bảo vệ nơi của họ.
Sau đó, Wett cau mày và hét lên.

  - Mẹ kiếp! Sai rồi, sai lầm hoàn toàn rồi.

Hắn nắm lấy dây cương và bắt đầu cưỡi ngựa về phía trại.

-Chỉ...chỉ huy quân đoàn!

Arr ngạc nhiên và chạy theo sau lưng hắn.
Chẳng mấy chốc, tất cả những người lính còn lại bắt đầu lao về phía trại với vẻ mặt vội vã.

Bang!

Lối vào dường như đã đóng lại, rồi lại mở ra.
Wett, người đã đi vào một phần sâu của trại, nhấp lưỡi với một cái nhìn vô vọng.

  - Hừ! Chúng đã cút xéo khỏi đây hết rồi!

Trại hoàn toàn trống rỗng.
Những người bảo vệ đang canh giữ hàng rào là những con bù nhìn được làm từ cỏ dại và giáo mác.
Trên hết, hàng ngàn lò  than vẫn đang cháy ở phía sau trại.
Arr, người đến muộn, đã phát hiện ra một mảnh vải giữa lò than.

- Chuyện gì vậy?

Hắn nắm lấy mảnh vải rồi cau mày.

-Cái gì là cái gì?

Khi Wett hỏi, Arr mang cho anh ta mảnh vải mà không nói gì.
Có một bức thư được viết trong đó.

  - Các bạn đã đến đây rất vừa hay. Hãy làm gì đó với thực phẩm bằng đống lò than này ! 😂😂😂
  - Ôi...ôi. cái địu má mài !😡😡😡

Đây là một sự xúc phạm lớn.
Họ đã dùng liên hoàn kế.
Wett xé miếng vải và nghiến răng.
Tầm nhìn của hắn ta chuyển về phía tây.

-Tao chắc chắn sẽ trả lại sự sỉ nhục này.

**********

Quân đoàn 7 nhanh chóng rời khỏi vùng Bink và sớm đến vùng Nerf.

-Tôi có thể thấy trại của các đồng minh của chúng ta.

Aaron chỉ một trại lớn được đặt ở sườn núi.
Vị trí của trại cho thấy nó không có ý định tấn công.

-Hắn đã từ bỏ toàn bộ khu vực phía đông và bắt đầu từ Nerf?

Aaron nhấp lưỡi và lắc đầu.
Và Roan cũng làm như vậy.

-Vấn đề là tham vọng của hắn rất lớn đối với một tên nhát cáy.

Do đó, đã có nhiều trường hợp Benjamin làm hỏng mọi thứ vào những thời điểm quan trọng.

-Tôi không thể để hắn ta như thế này.

Nhưng cậu không thể làm bất cứ điều gì ngay bây giờ.
Roan chỉ đơn thuần là một phó chỉ huy quân đội trong khu vực.

-Mình phải nắm lấy một cơ hội. Đối với vương quốc Rinse, không, ít nhất là đối với mình, mình muốn đuổi hắn ta đi.

Và  vận may mắn đã đến, Roan đã chắc chắn có thể làm như vậy.

-Hắn là người phạm quá nhiều sai lầm.

Cậu đang chờ cơ hội để hoàn toàn đuổi hắn đi.
Trong khi cậu đang suy nghĩ về điều này và điều đó, mặt trước của doanh trại quân đoàn 7 đã hiện ra.

- Đây là chỉ huy quân Aaron Tate của quân đoàn 7.

Nghe lời Aaron nói, lính canh chào và sau đó mở cổng vào.
Khi ông di chuyển vào bên trong trại, nhiều binh sĩ ở xung quanh đã tiếp cận.

-Ngài đã đạt được chiến thắng trong khi đối mặt với vương quốc Istel?
-Dựa trên những lời đã nghe ngày hôm qua, họ nói rằng chiến lược này đã được lên kế hoạch bởi quân đoàn 7.
- Cả ngày nay, tôi nghe rất nhiều chuyện về quân đoàn 7.

Họ nháo nhào trong khi nhìn vào những người lính của quân đoàn 7.
Có vẻ như tin đồn đã được lan truyền bởi những người lính của các quân đoàn khác.

-Uhm.
-Ahem.

Những người lính của quân đoàn 7 nâng cằm lên và mở rộng vai của họ với cảm giác tự hào.
Sau đó, một nhóm người xuất hiện từ bên phía trong của doanh trại.
Nhóm này bao gồm Benjamin, các sĩ quan tham mưu và chỉ huy quân đoàn.
Aaron và Roan vội vã xuống ngựa và cúi đầu.

  - Ồ! Chỉ huy quân đoàn Tate!

Benjamin cười rạng rỡ và nhìn mặt  Aaron.
Tuy nhiên, hắn đang sôi sục bên trong.

-Khốn kiếp. Nếu ta biết rằng vương quốc Istel yếu thế, ta sẽ dựng trại ở vùng Bink.

Hắn đã bỏ lỡ cơ hội để tích lũy công trạng.
Benjamin tức giận vì điều đó và cảm thấy hối hận.

-Ta đã nhận được báo cáo từ Phillip Hass. Ngươi đã thực sự đạt được một thành tích xuất sắc.

Aaron chuyển tầm nhìn sang Phillip.
Phillip cay đắng mỉm cười và lắc đầu.
Biểu hiện của ông ta có phần xấu.
Benjamin tiếp tục nói.

-Nhưng ngươi đã làm sai một lỗi.

Hắn ta tặc lưỡi như thể đó là điều đáng tiếc.

-Tại sao ngươi không đẩy lùi vương quốc Istel hơn nữa khi bạn đã giành được chiến thắng?
-Cái đó……!

Khi Aaron chuẩn bị trả lời với giọng bình tĩnh.
Benjamin bắt tay ông.

-Dù sao đi nữa, nó thật đáng tiếc. Đó là một cơ hội để tiêu diệt chúng. Vì vậy, như ta đã nói....

Lần này, hắn thậm chí không muốn nghe câu chuyện của Aaron.
Benjamin tiếp tục nói với vẻ mặt lạnh lùng.

-Từ giờ trở đi, ta sẽ tự mình lãnh đạo binh lính và đánh chặn bọn khốn.

Aaron không nói gì.

  - Ngươi hãy xem ta họ bọn chúng.

Trái tim ông tan nát bởi vì họ chặn đứng cuộc tấn công của vương quốc Istel chỉ với ba hoặc bốn quân đoàn, và cũng cho bọn chúng một cú đánh lớn.

-Bây giờ tôi đã biết lý do tại sao biểu hiện của Phillip Hass không tốt.

Có lẽ một số chỉ huy khác sẽ bị quyến rũ bởi những lời ngọt ngào của Benjamin.

-Thằng chó ngu ngốc.

Vương quốc Istel không phải dễ đối phó.
Benjamin nắm lấy vai Aaron Aaron.

-Ngươi chắc đã mệt mỏi vì đã có công lớn trong trận chiến này và thậm chí rút lui trong khi bảo vệ trại cho đến khi kết thúc.

Những lời tiếp theo của hắn trở nên hơi kỳ lạ.

- Đó là tại sao ta sẽ loại ngươi ra khỏi trận chiến tiếp theo để  xét thưởng cho ngươi.
-Vâng? Nhưng……"

Aaron cau mày và ngẩng đầu lên.
Ông ta có thể nhìn thấy khuôn mặt của Benjamin ngay trước mặt ông.
Hắn ta có một biểu hiện đang mỉm cười nhưng có phần nghiêm trọng.
Áp lực và ý định áp đảo được cảm nhận từ đôi mắt của hắn.

  - Nhưng gì ?

Benjamin lặp lại lời Aaron Aaron.
Aaron cắn chặt môi dưới và cúi đầu.

- Quân đoàn 7 sẽ nghỉ ngơi và sau đó tiêu diệt vương quốc Istel khi chúng tới gần.

Trong một câu, hắn ta đã giành phần chính cho mình và đưa cho ông ta thức ăn thừa.
Aaron không thể trả lời dễ dàng và nghiến răng.
Benjamin nhìn thấy thế và khịt mũi.

- Ngươi đã lập được một công trạng lớn. Ta không thể để ngươi tích lũy thêm công trạng để lọt vào mắt ai đó. Trên hết, Aaron, mày là thằng chó chết...

Hắn thậm chí còn không đứng về phía của ông ta.
Nếu ông ta quỳ xuống và cam kết trung thành với hắn ta, hắn ta đã nghĩ đến việc sử dụng ông ấy, nhưng trường hợp bây giờ không phải như thế.
Hắn cảm thấy thối rữa khi thấy ông tỏ ra thân thiện với Reil.

  - Sau đó, ta sẽ chờ ngươi trả lời.

Benjamin thậm chí không nghe câu trả lời của Aaron, và biến mất ở bên trong trại.
Các sĩ quan và chỉ huy theo sau lưng hắn.
Phillip, người đứng yên cho đến cuối cùng, tiến đến và nắm lấy vai Aaron.

-Tư lệnh quân đoàn Tate. Tôi thật vô dụng. Mặc dù tôi đã cố gắng bày tỏ ý kiến của mình, vì miệng  lưỡi của những người khác quá mạnh...

Phillip thở dài.
Aaron mạnh mẽ mỉm cười và lắc đầu.

- Ông đã không làm bất cứ điều gì sai.

Hai người nhìn nhau và mỉm cười cay đắng.

Phillip chỉ gật đầu thay vì trả lời, rồi bỏ đi.
Aaron nhìn ông ngày càng xa và thở dài thêm một lần nữa.

-Phù. Thật không thể tin.

Đó là việc hắn ta tham lam trong việc tích lũy công trạng.
Tuy nhiên, có cảm giác như hắn ta lấy tất cả mọi thứ đi từ những gì ông ta đã làm.
Sau đó, Roan đến gần.

-Roan. Điều đó là vô dụng. Mọi thứ đã bị chúng cướp đi.

Aaron không thể nhìn vào mắt Roan.
Tuy nhiên, biểu hiện Roan đã khá bình thường.
Không, có một nụ cười mờ nhạt trong đó.
Cậu thì thầm bên tai Aaron.

-Không phải. Thay vào đó, nó thật ra quá tốt.

Aaron mở to i mắt.
Roan tiếp tục nói.

-Cơ hội để chúng ta kết thúc cuộc chiến này đã đến.

*************HẾT****************

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com