ZingTruyen.Asia

Tôi Là Đế Vương

CHAP 67: CHIẾN TRANH VÀ HƠN CẢ CHIẾN TRANH

RedChannel1

**************

-Không khí về đêm của vương quốc Rinse thực sự rất tuyệt.

Looter Beil hít một hơi thật sâu.
Một nụ cười lạnh lẽo xuất hiện trên miệng ông.

-Thời tiết thì thuận lợi để chạy trong đêm.

Tầm nhìn của ông di chuyển đến chân núi.
Ông nhìn thấy hàng trăm doanh trại lớn nhỏ và hàng rào gỗ bao quanh nó.
Trại của vương quốc Rinse.
Thoạt nhìn có vẻ chắc chắn, nhưng Looter không thể biết được.

  - Lúc này, bọn chúng nên ngủ hết rồi nhĩ ?

Vương quốc Rinse sẽ mất cảnh giác.

-Chúng sẽ nghĩ rằng chúng ta đã quá mệt mỏi.

Không phải tất cả.
Cậu ấy không nghĩ như tất cả mọi người.

-Không có gì.
Anh ấy không nghĩ gì về điều đó cả.

- Lén lút tấn công gây  và đột kích bất ngờ là chuyên môn của ta.

Cơn lốc của Istel.
Đó là biệt danh của Looter.
Trên hết, ông ta có một lý do tại sao ông ta chỉ có thể hào hứng với một cuộc đột kích ban đêm.

-Nhà vua nói rằng người có công xuất sắc nhất sẽ nhận được một nửa lãnh thổ bị chiếm đóng.

Một nửa khu vực phía đông của vương quốc Rinse.
Ông ấy chỉ có thể muốn nó.
Đó là lý do tại sao một chỉ huy quân đoàn như chính ông ấy lại ra ngoài để thực hiện một cuộc đột kích ban đêm, bất kể đang thực hiện một cuộc hành quân dài.

-Tư lệnh Quân đoàn. Chúng tôi đã chuẩn bị xong cho cuộc đột kích.

Nghe báo cáo của người lính, Looter khẽ mỉm cười và gật đầu.

-Vậy thì hôm nay chúng ta cũng sẽ chạy một chút chứ?

Ông đi về phía lối vào.
5.000 kỵ binh đang thể hiện một vẻ trang nghiêm.
Những con ngựa có bịt miệng và đôi chân ngựa được che bằng vải phủ đầy cỏ.
Looter giơ cánh tay phải lên cao.

-Hãy cho thấy sức mạnh của vương quốc Istel với những thằng khốn Rinse.
  - Vâng.

Một câu trả lời nhỏ đến từ chúng.
Một sự lo lắng kỳ lạ trôi theo gió.

- Chuẩn bị!

Looter nắm lấy dây cương và bước đi.
Ông ta đang kéo và dắt ngựa đi không phát ra âm thanh nào.
5.000 kỵ binh theo sau lưng ông.
5.000 kỵ binh.
Đó là con số thích hợp nhất để thực hiện một cuộc đột kích ban đêm.

-Chúng ta sẽ rút lui nhanh chóng sau khi làm chúng rối tung lên.

Mặc dù vậy, đó không phải là đã kết thúc chỉ bằng một cuộc đột kích ban đêm.
Khi họ hoảng loạn, ông ta định thử đột kích nó một lần nữa.

  - Đó là thứ chúng sẽ không nghĩ đến.

Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt Looter.
Ông là người hạnh phúc nhất trong khoảnh khắc này.
Niềm vui bao trùm cơ thể ông.
Chẳng mấy chốc, ông có thể nhìn thấy những hàng rào gỗ được dựng lên một cách kiên cố.

  - Chúng ta hãy chuẩn bị cho đợt một.

Looter đứng dậy trên con ngựa của mình và hít một hơi thật sâu.
Và những người khác cũng làm như vậy.
Ông ta tháo bịt miệng của những con ngựa và đá chúng.

  - Dduuuduudu

Con ngựa chiến hung dữ lao tới rồi nhảy qua hàng rào một cách nhanh chóng.
Theo sau ông ta, 5.000 lính cũng chạy theo ông ấy.

  - Đốt chúng đi.  Hãy chạy điên cuồng như bọn mày muốn đi!
  - Waaaaaaaaa!

Những người lính, đang nín thở, hô hào lên.
Họ đạp đổ đống lửa và đốt các lều lớn và nhỏ.

Họ đã thực sự có tinh thần.
Tuy nhiên, nó đã không tồn tại lâu cho đến khi họ nhận ra rằng có gì đó không đúng.

  - Hả!
  - Ủa!

Những người lính đang đốt lửa dừng lại với vẻ mặt bối rối.
Một sự inlặng.

Một sự im lặng khó chịu bao trum trong doanh trại.
Họ đã không thấy những người bảo vệ cũng như những người lính ra khỏi lều.

-Khốn kiếp! Có gì đó không đúng ở đây!'

Looter nhìn xung quanh và nghiến răng.
Hàng chục và hàng trăm lều đã bị đốt, nhưng người của vương quốc Rinse thậm chí còn không chịu thò mũi ra.
Sau đó, một âm thanh nguy hiểm được nghe thấy.

  Vù...vù..
  - Mưa tên.

Looter theo bản năng kéo dây cương và di chuyển về phía sau của chiếc lều đang cháy.
Ngay lúc đó.

Bụp..bụp..bụp.

Ngay lúc đó, một cơn mưa tên trút xuống đoàn kỵ binh.

  - Ư...
  - A...

Họ trở thành những con nhím mà chúng không hề muốn và ngã sụp.

-Khốn kiếp! Những tên khốn Rinse đã biết về cuộc đột kích ban đêm!

Looter nắm chặt dây cương với một ánh mắt giận dữ.

-Rút lui! Rút lui!

Cuộc đột kích là một thất bại.
Rút lui là lựa chọn duy nhất còn lại nếu họ muốn sống.

  - Rút lui! Rút lui!

Các kỵ binh lặp lại mệnh lệnh và kéo dây cương.
Họ né những mũi tên đang trút xuống và chạy về phía lối vào trại.
Nhưng.

-Khi bạn vào, bạn có thể đến như bạn muốn. Nhưng nếu bạn muốn rời đi, bạn phải nhận được sự cho phép!
-Bạn muốn đi đâu?

Hàng ngàn kiếm sĩ và giáo sĩ xếp hàng sau hàng rào.
Cùng lúc đó, những kỵ binh xuất hiện bên trong trại.
Đó là một tình huống bao vây hoàn hảo.

  - Khốn kiếp! Ta không thể làm gì trong tình huống này.

Looter nghiến răng.
Đó là tình huống nan giải.
Không, có một mệnh lệnh ông có thể đặt ra.

  - Xông qua!

Và tức là họ chỉ có thể xông qua vòng vây và trở về trại của họ.
Theo lệnh của Looter, các kỵ binh bắt đầu chạy về phía kiếm sĩ và giáo.
Và Looter cũng chạy theo sau lưng những kỵ binh.

  - Chặn chúng lại.
  - Giương giáo lên.
  - Đâm vào lũ ngựa.

Những giáo sĩ của vương quốc Rinse, tập hợp với nhau lại tạo thành một rừng giáo. Điều đó nhằm ngăn chặn những kị binh xuyên qua.

  - Rầm.

Lính của 2 vương quốc va vào nhau.

  - Cheng. Cheng. Cheng.

Âm thanh của kim loại va vào nhau được nghe thấy cùng những trận đấu.
Một trận chiến không thể tránh khỏi đã xảy ra.
Các giáo sĩ và kiếm sĩ đã không dễ dàng bị đẩy lùi.
Và họ thậm chí đã để họ xuyên qua.
Do đó, Looter và 5.000 kỵ binh bị mắc kẹt bên trong và dao động.
Trong khi đó, những kỵ binh của vương quốc Rinse tấn công vào sau  lưng họ.

  - Hãy chứng tỏ sức mạnh của vương quốc Rinse cho những tên khốn đó thấy!
  - Chúng tao sẽ đưa bọn mày xuống địa ngục!

Một tiếng kêu gọi thực sự phấn khích vang lên.
Các kỵ binh của vương quốc Rinse đã đẩy lùi các kỵ binh bên kia một cách quyết liệt.
Các kỵ binh của vương quốc Istel sụp đổ bất lực trước cuộc tấn công từ cả hai phía.

  - Ư!
  - A!

Những lời trăn trối đã được nghe thấy ở khắp mọi nơi.

-Khốn kiếp! Không thể giữ như thế này được!

Looter nghiến răng và đi lên phía trước.

-Khốn nạn! Tránh ra! Tránh ra!

Ông ta rút mana của mình ra và tàn sát các giáo và kiếm sĩ.

  - Xoẹt. Xoạt.

Sức mạnh của mana thật đáng kinh ngạc.
Looter phải đối mặt với những người lính bình thường, người như một toà nhà lớn là ông ta đang đối mặt với những đứa trẻ.
Mỗi lần ông ta vung kiếm, một hoặc hai người lính bị mất đầu và ngã gục xuống.

  - Đứa nào không muốn chết thì cút ra! Cút ra!

Looter hét lên.
Những người lính và giáo sĩ ngập ngừng và ngã ngửa.
Họ trở nên sợ hãi trước sức mạnh áp đảo của ông ta.

-Những người lính bình thường không thể đối mặt với một chỉ huy quân đoàn biết cách sử dụng mana.

Roan, người đang đối mặt với những người lính bình thường ở một nơi rất xa nghiến răng.

-Nếu mình  mặc kệ họ, tổn thất của chúng ta sẽ chỉ tăng lên!

Cậu ấy không thể để họ bị như vậy.

Cậu ta cắt cổ một kỵ binh đang lao vào và cậu ấy nhìn về phía Austin và Keep.

-Austin! Keep! Làm cho tôi một điểm tựa.

Austin và Keep, những người đang đối mặt với kỵ binh, ngay lập tức hiểu được mệnh lệnh của Roan.
Hai người đặt những ngọn giáo ở hai bên và nhìn Roan.
Roan khẽ gật đầu rồi lao về phía trước.
Một sợi mana tuôn lên từ hố chứa mana của cậu ta.
Cơ bắp hai chân cậu co giật và tràn đầy năng lượng.
Austin và Keep nhìn nhau và sau đó bật lại đầu gối của họ.

-Một hai ba!

Cùng lúc đó, Roan giẫm lên hai ngọn giáo và nhảy lên.

Tưng

Roan bay lên không trung bằng sức mạnh đàn hồi của ngọn giáo và sức đẩy chân của cậu ta.
Roan nhẹ nhàng nhảy qua những người kỵ binh và bay về phía Looter.

  - Hả?
  - Hả?

Các kỵ binh của vương quốc Istel nhìn cậu ấy avà có những biểu hiện ngạc nhiên.
Looter, người đang tàn sát những người lính, phát hiện ra Roan đang bay về phía ông ta quá trễ.

  - Đây không thể nào....!

Looter vội vàng cố gắng rút lại ngọn giáo để đánh Roan, nhưng đã quá muộn.
Ngọn giáo Roan xông vào không khí và đâm vào ngực Looter.

  - Mẹ kiếp!

Looter vặn vẹo phần thân trên của mình một cách khó khăn để né tránh và rơi khỏi con ngựa.

  - Vụt.

Ngọn giáo của Roan đâm vào nơi ông ta né vừa né. Sau đó, nó đâm thẳng vào con ngựa.

  - Híiiiiiiiiiiiiii.

Con ngựa la lớn và vùng vẫy thể của nó.
Roan đá vào đầu con ngựa và nhẹ nhàng đáp xuống trong khi  rút giáo ra.
Trong khi đó, Looter, người đang lăn trên mặt đất với một cái nhìn bối rối, lườm Roan và cố định tư thế.

- Ngươi là ai?
-  Phó chỉ huy Roan của đội quân Rose từ tập đoàn quân số 7.
-Phó chỉ huy? Thậm chí không phải là một vị tướng, mà chỉ là một phụ tá? Hừm!

Looter khịt mũi và giơ cao thanh kiếm của mình.

-Looter Bale của quân đoàn 1 thuộc  lực lượng phía tây vương quốc Istel sẽ cắt cổ ngươi.

Ông ta nghĩ một chút về Roan.
Mặc dù hắn ta ở cấp độ trung cấp- thấp, cơ thể hắn ta đã có được mana.
Hắn ta không ở cấp độ mà một người lính bình thường có thể đối mặt với hắn.
Nhưng tất nhiên, suy đoán này của ông là hoàn toàn sai.

  - Phịt.

Looter nhanh chóng đứng dậy khỏi mặt đất và chạy về phía Roan.
Điều này là bởi vì thật nguy hiểm khi giữ khoảng cách trong khi đối mặt với ai đó đang cầm vũ khí dài như giáo.
Roan nhìn Looter đang lao tới và nghiến răng.

  - Mình sẽ bắt được ông ta khi lão không đề phòng.

Cậu ta không thể sử dụng mana một cách công khai.
Roan vung cây giáo với tất cả sức mạnh của mình.
Đó không phải là một kỹ thuật giáo đơn giản, mà là giáo kỹ của Roan.

  - Vù.
  -
Một âm thanh nguy hiểm đi theo ngọn giáo

  - Hừm.

Looter, người đang mạnh dạn xông vào, nuốt một không khí và vung kiếm.

  - Cheng.

Một âm thanh êm dịu  của kim loại va chạm nhau vang lên.
Ngọn giáo bị bật ra một bên.

  - Hừ. Chắc chắn là sức mạnh của mana phát ra.

Roan nghiến răng khi cậu cảm thấy lòng bàn tay mình tê cứng.
Tuy nhiên, nó chưa đến mức mà cậu ấy không thể chịu đựng được.
Cậu ấy di chuyển hai cánh tay của mình sát vào cơ thể và rút ngọn giáo bị bật ra với tất cả sức mạnh.
Ngọn giáo đã mất phương hướng một lần nữa chuyển sang tấn công Looter.

  - Mẹ kiếp!

Looter nghiến răng và vung kiếm của ông khi thấy thanh giáo nhẹ nhàng tiếp cận.

  - Cheng. Cheng. Cheng!

Tia lửa xuất hiện cùng với tiếng ồn của âm thanh kim loại.
Thoạt nhìn, chúng xảy ra như thế.
Nhưng Looter đang dần dần tiếp cận với Roan hơn.

  - Bịch.

Cuối cùng, chân phải của Looter đã chạm tới chân trái của Roan.

-Chết đi!

Looter đã cố gắng đâm cậu ta bằng lưỡi kiếm của mình.
Đây là thời điểm sinh tử.
Tuy nhiên, biểu hiện Roan sườn vẫn bình thường.

  - Tôi chờ đợi điều này nãy giờ!

Cậu ấy dồn mana lên mắt.
Ngay lúc đó.

Bụp

Chuyển động mọi người  trở nên chậm chạp và cả thế giới bị nhuộm trong màu vàng.
Ánh sáng vàng lấp đầy tầm nhìn của cậu chính là mana.

Roan tập trung nhìn vào thanh kiếm Looter, thứ đang lao vào cậu ta.

- Vậy Mana hoạt động như thế này

Vì trình độ mà cậu ta đạt được hiện tại còn thấp, cậu ấy không thể nắm bắt mọi thứ rõ ràng. Nhưng, cậu ta có thể đoán rằng mana đang chảy về phía lưỡi kiếm từ hố chứa mana của Looter.
Hầu như tất cả, mana di chuyển cùng với chuyển động của Looter đã được nhìn thấy rõ ràng.

  - Mình sẽ kết thúc nó tại đây.

Roan đã cảm thấy mắt mình nóng lên.
Khi cậu sử dụng mana và cả nước mắt của Kalian, đôi mắt cậu bắt đầu cảm thấy như bị đốt cháy.
Cậu ta nhanh chóng xoay cơ thể để né lưỡi kiếm Looter và sau đó cậu ấy áp sát vào ông ta.

  - Vù...

Một chuyển động thực sự chậm.
Mặc dù Roan cũng di chuyển trong khi sử dụng mana, nhưng những chuyển động mà cậu ta thấy bằng cách sử dụng mana nó rất chậm, nó khiến cậu ấy cảm thấy buồn ngủ.

  - Kỹ thuật chiến đấu của Reid.

Anh ta cầm cây giáo bằng tay phải và thực hiện các tư thế cơ bản của kỹ thuật chiến đấu Reid,.

  - Vù.

Nắm tay di chuyển về phía bụng của Looter.

  - Kuuuuug.

Tiếng hét của Looter bị nhấn chìm bởi một âm thanh lớn hơn .
Cùng lúc đó, cậu ta áp sát vào vai đang vung kiếm và cậu ấy vặn vẹo cơ thể.

Spaaaaaat!

  Cú đấm đầu tiên của Roan không đủ để trúng bụng của Looter.
Ngay lúc đó, cậu cảm thấy một biểu hiện nhẹ nhõm từ Looter.

  - chỉ bây nhiêu đây thôi là chưa đủ . Đó chưa phải là kết thúc.

Roan chùn vai xuống với nắm đấm bị trật.
Ngay lúc đó, sự cân bằng bị phá và toàn bộ cơ thể anh vẹo sang trái.
Thoạt nhìn dường như họ sẽ rơi xuống đất.
Roan không hề bối rối và sau đó đặt cánh tay trái sang bên phải và xoay người.
Đồng thời cậu ta quấn chân Looter bằng chân phải.

Tuuuuuk!

Chân của Looter đã bị mắc kẹt giữa đùi và bắp chân của cậy ấy.

  - Ưuuuu.......

Giọng nói ngạc nhiên của Looter kéo dài.
Roan chỉ cần đặt chân mình như thế.
Looter không thể chịu đựng được nữa và mất thăng bằng.
Looter từ từ đổ sụp.
Sau đó.

   -A..

Roan chớp mắt trước nỗi đau mà cậu cảm thấy trong mắt.
Ngay lúc đó, thế giới được nhuộm trong ánh sáng vàng đã chuyển sang diện mạo ban đầu.
Looter, người đang rơi rất chậm khiến bạn buồn ngủ , ngã xuống ngay lập tức.

Ầm.

  - Ư!

Looter không thể giữ vững bản thân.

-Mẹ kiếp! Để bị kẹp chân của ta trong tình huống đó.

Đó là một cuộc tấn công mà ông ấy không mong đợi nhất.

  - Nó thật sự nguy hiểm !

Ông cố gắng lật người thật nhanh và đứng dậy.
Tại thời điểm đó.

Rắc

Ông cảm thấy một chấn động mạnh bên trong cơ thể.

  - Ư..

Một cảm giác như hơi thở của ông bị bóp nghẽn trong tức khắc.
Roan đã đá vào sườn của ông ấy.
Looter lật người và ngữa ra trong khi nhìn lên bầu trời.

  -Tuk...

Roan nhắm vào cổ họng Looter với cây giáo của mình.
Looter đã có một biểu hiện bất lực.

  - Ư. Mẹ kiếp. Bị đánh bại bởi một thằng lính quèn… thậm chí không phải là một vị tướng!

Ông thở dài.

-Phù. Cơn lốc của Istel phải kết thúc tại đây ư ?

Nghe những lời đó, Roan đặt sức mạnh vào đôi cậu.

- Cơn lốc ở đâu thì nên yên vị tại chỗ đó tốt hơn.

Đồng thời, ngọn giáo di chuyển.

Xoạt

Một đường thẳng xuất hiện trên cổ Looter và sau đó, đầu ông ta tách ra khỏi cơ thể.
Roan đâm đầu vào ngọn giáo và giơ nó lên trời.

-Phó chỉ huy quân đội Roan của đội quân Rose từ tập đoàn quân số 7 đã chém đứt cổ của chỉ huy quân địch!

Một tiếng hét lớn vang lên.

-Hả? Tư lệnh quân đoàn Beil?!
-Ah…….
-Không thể nào.

Tương tự, đội quân của vương quốc Istel đang bị đẩy lui về một phía, nhìn vào đầu Looter và mất ý chí.
Những tên khốn đang chống cự cho đến cuối cùng đã ném vũ khí của chúng và đầu hàng.

-Hahaha! Roan! Nó là một chiến thắng hoàn toàn. Một chiến thắng hoàn toàn!

Aaron tiến đến trong khi cưỡi ngựa.
Cậu cũng nhìn thấy các chỉ huy khác ở sau lưng.
Họ hơi ngạc nhiên khi cuộc đột kích ban đêm xảy ra giống như Roan đã dự đoán.
Aaron nhìn vào những cái lều lớn và nhỏ đang bốc cháy.

  - Hãy dập hết lửa đi!

Nếu họ hành động muộn hơn, toàn bộ trại sẽ bị bao phủ trong lửa.
Sau đó, Roan bước lên.

  - Sẽ tốt hơn nếu dập lửa sau.
  - Hả?

Aaron hỏi lại ý cậu là gì.
Roan nhìn vào trại của vương quốc Istel nằm ở phía bên kia của đồng bằng.

-Nếu chúng ta dập lửa nhanh, chúng có thể nhận ra rằng cuộc đột kích đã thất bại. Bây giờ, thay vì cho chúng thấy ...

Câụ đặt thêm lực vào giọng nói.

  - Đã đến lúc đột kích lại.
- Đúng thế. Nó trong như bên chúng ta là một mớ hỗn loạn.

Aaron gật đầu.
Sau đó, ông chuẩn bị 5.000 kỵ binh với Mendel ở đi đầu.
Đằng sau họ, hơn 10.000 lính bộ binh di chuyển thành đội hình.

-Vậy, chúng ta cũng sẽ khởi hành sau khi chúng tôi che những con ngựa bằng bịt miệng.

Mendel đã có một biểu hiện thực sự hung hăn.
Nhìn nó, Roan lắc đầu.

-Không phải. Sẽ thật tốt khi để 5.000 kỵ binh tiến lên như thế này.
-Như thế này? Ngươi đang nói với ta rằng chúng ta phải tiến lên mà không ngụy trang những con ngựa bằng bịt miệng trong một cuộc tấn công trực diện?

Trước câu hỏi của Mendel, Roan gật đầu.

-Trại của chúng ta đã cháy. Và vương quốc Istel cũng sẽ xem xét điều này. Chúng sẽ nghĩ rằng cuộc đột kích đã thành công. Do đó, khi 5.000 kỵ binh tiếp cận trại của chúng, bọn chúng sẽ nghĩ rằng các đồng minh của chúng đang quay trở lại trại sau khi đã thành công trong cuộc đột kích.
-Ah! Đúng rồi. Sẽ không thể kiểm tra xem chúng ta là bạn hay thù trong đêm tối này!

Roan gật đầu.

-Đúng vậy. Vì vậy, đừng tiến lên trong khi che những con ngựa bằng những bịt miệng, mà thay vào đó hãy tiếp cận chúng nhanh nhất có thể và ngay khi chúng ta vào trại của chúng, hãy đốt nó và chạy điên cuồng như các người muốn.

Tiếp tục, cậu nhìn vào 10.000 cung thủ.

-Tiếp theo đó, các giáo sĩ và kiếm sĩ sẽ càn quét họ.

Nghe những lời đó, Mendel gật đầu.
Và Aaron và các chỉ huy khác cũng làm như vậy.

-Hãy làm như Roan nói.

Theo lệnh  Aaron, Mendel cúi thấp đầu và rời khỏi trại trong khi ông ta đang dẫn đầu đội kỵ binh.

Croc...crock...crock..

Tiếng bước chân ngựa đã được nghe rõ.
Cùng lúc đó, 10.000 kiếm sĩ và giáo sĩ rời trại mà không có bất kỳ âm thanh nào.
Họ đều che mặt và áo giáp với bụi bẩn.
Vì điều đó, họ trở thành một với bóng tối.
Và tất nhiên, người dẫn đầu 10.000 lính là Roan.

Thịch...thịch....

Họ băng qua bãi cỏ dài.
Một mùi máu dày đặc đang bay trong không khí.
Khi họ đến gần trại của vương quốc Istel.

Ngọn lửa bốc lên từ bên trong trại.
Mắt Roan ánh lên.

-Bây giờ đến lượt chúng ta.

*************Hết***********

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia