ZingTruyen.Com

Tôi Là Đế Vương

CHAP 64: CHIẾN TRANH VÀ HƠN CẢ CHIẾN TRANH 2

RedChannel1

-Đây có phải là lí do tôi phải thu thập thông tin ở trung tâm thủ đô Miller ? Không, đúng hơn là biên giới khu vực phía đông vương quốc chứ nhĩ ?

Chris hỏi một câu sắc xảo.
Chris trung thực bày tỏ vấn đề  mình còn chưa chắc.
Roan chậm rãi gật đầu và trả lời.

- Khu vực biên giới không còn bình thường nữa.
- Ý cậu là....

Chris cau mày. Roan nói với một cử điệu bình tĩnh.

- Sự di chuyển của những con quái vật đã nguy hiểm hơn năm trước.

Nhưng Dĩ nhiên, đó là lời nói dối.

- Thời điểm đó đã đến.

Nếu tương lai xảy ra như kiếp trước, chẳng mấy chốc, nhiều quái vật sẽ xuất hiện ở khu vực phía đông

- Hmmm

Chris gật đầu.

-Chúng luôn ồn ào. Để thu thập thông tin ở phía Miller, chỉ cần nắm bắt chuyển động của quái vật là một chút...

Quái vật luôn là một vấn đề.
Nó có nghĩa là vấn đề thường xuyên.
Do đó, anh cảm thấy các biện pháp đối phó của Roan có hơi quá.
Sau đó, giọng nói Roan đã được nghe thấy.

- Điều tôi lo lắng là...

Biểu cảm và đôi mắt của cậu ấy vẫn bình tĩnh.

- Có phải đây chỉ là một vài khoáy động của những con quái vật !
- Khoáy động ?

Chris cau mày. Roan gật đầu

- Sự khoáy động của những con quái vật bắt đầu với vùng biên giới phía đông tại khu vực trung tâm. Khi tôi phân tích mô hình di chuyển và sự xuất hiện của chúng bên trong.....
- Ực.

Chris nuốt nước bọt. Roan tiếp tục nói.

- Dường như chúng băng qua từ vương quốc Istel. Và như thể chúng đang bị xua qua bên này từ trên đó.
- Ah...

Chris thốt lên một tiếng.
Anh nhận ra Roan đang nghĩ gì ngay lập tức.

-Những con quái vật đang vượt qua các ranh giới như thể chúng đang bị đuổi đi. Nếu sau đó.

Đầu anh ấy quay cuồng. Một số và nhiều dự đoán được anh ta nghĩ trước đó đều bị vỡ vụn. Và sau đó, anh ấy chọn những dự đoán khả thi nhất.

-Không phải vương quốc Istel đang thực hiện một cuộc chinh phạt quái vật khổng lồ sao ?

Năm nay, một điều tương tự cũng xảy ra tại cuộc chinh phục quái vật tại đồng bằng Pedian. Điều này như là một phán đoán cơ bản nhất.

-Bởi vì vương quốc Byron đã làm một cuộc chinh phạt quái vật khổng lồ trước một bước, nên số lượng quái vật tại đồng bằng Pedian tập trung tăng vọt lên.

Sự khuấy động của những con quái vật ở khu vực phía đông có thể được nhìn thấy trong cùng một bối cảnh.
Roan gật đầu.

- Đó là khả năng lớn nhất.

Anh ta khẽ thở dài.

- Nói chính xác là, chúng đang chuẩn bị chiến tranh.

Ở kiếp trước, đó là một cuộc chiến mà cậu chưa bao giờ ngờ tới.
Vì điều đó, khu vực phía đông trở thành một vùng đất hoang.

-Những con quái vật của vương quốc Istel chạy trốn về phía chúng ta vì chúng sợ hãi bởi nhiều binh lính. -Roan

Nhưng ở kiếp trước, anh đã không nghĩ về sự khuấy động của lũ quái vật quá cao.
Sau đó, Chris lắc đầu và nói.

-Nhưng nó hơi kỳ lạ. Lúc này, vương quốc Istel....

Những lời cuối cùng nhỏ đi. Roan cười nhạt và gật đầu.

-Đúng rồi. Bình thường, họ nên không có đủ sức mạnh dự phòng để thực hiện một cuộc chinh phạt quái vật khổng lồ.
-Vâng. Bởi vì họ nên tập trung vào thu hoạch vào thời điểm này.

Chris nói.
Đây là thời điểm mà quân đội và rõ ràng là công dân nên được tập trung vào vụ thu hoạch (các vương quốc lính hầu hết là nông dân được tập trung khi đánh nhau và hết sẽ về lại làm nông). Do đó, không ai trong vương quốc Rinse có thể nhận ra rằng vương quốc Istel đang chuẩn bị cho chiến tranh.

-Nhưng ngay cả như vậy, họ đã đi ra ngoài để chinh phục? Có phải là có một chút nghi vấn ?

Roan mỉm cười yếu ớt và hỏi.
Chris chỉ gật đầu với khuôn mặt nghiêm túc.

-Đó là lý do tại sao tôi muốn biết thêm một chút về nó một cách chi tiết. Bạn sẽ phải thu thập và phân tích tất cả các thông tin trong khu vực phía đông của vương quốc Rinse và tất nhiên là khu vực phía tây của vương quốc Istel. Và tôi sẽ thấy vui lòng nếu bạn làm điều đó.

Roan nói xong và nhìn thẳng vào mắt Chris.
Đó là không phải là một hành động thực sự vô nghĩa.

-Một tương lai khác với những gì mình biết có thể xảy ra.

Do đó, cậu ta có nhu cầu thu thập và phân tích thông tin.

-Mmm.

Chris gật đầu cùng với một giọng thấp.

-Để làm điều đó, lâu đài Pavor chắc chắn sẽ tốt hơn thủ đô của Miller.

Anh suy nghĩ một lúc rồi nhìn Roan trong khi mỉm cười nhẹ.

-Tôi hiểu. Với tình hình như thế này, tôi sẽ lập tức lập lại tổ chức của mình và chuyển đến lâu đài Pavor.
- Cảm ơn anh.
Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt Roan.
Nhưng anh vẫn còn nhiều việc phải làm.

-Và anh sẽ phải làm một điều nữa.
- Vâng. Tôi nghe.

Chris mở hết tai để lắng nghe và chỉnh lại tư thế. Roan chậm rãi gom lại hết tất cả các kế hoạch trong đầu cậu ta.

-Có một làng chài nhỏ tên là Perr trong hồ Poskein. Có một thủy thủ tên là Daiv ở đó.
- Làng Perr. Daiv.

Chris ghi chú trong khi lầm bầm.
Roan tiếp tục nói.

-Anhsẽ phải thành lập một tổ chức thủy thủ đoàn với anh ấy là trọng tâm.
-Một tổ chức?"

Chris hỏi lại với một khuôn mặt ngạc nhiên.
Roan chậm rãi gật đầu.
Biểu hiện của anh ta dường như đang vui.

- Đúng, chúng ta không thể đi xa với một cái hồ rộng như vậy.

*******************

Hô..hô..hô

Đó là một hơi thở khó khăn. Nhưng nó không phải của một người đó đang thở.
- Vù.....
Gió nóng lay chuyển cỏ dài.
Roan trừng mắt nhìn ra ngoài bãi cỏ và làm một dấu hiệu.
Các giáo sĩ, kiếm sĩ và cung thủ đều hạ thấp cơ thể của họ.

- Chúng đã đến

Một ánh sáng dữ dội chiếu vào mắt cậu ấy.
Roan hạ thân mình và đi về phía đội cung thủ.

- Harrison.
- Vâng.

Trong cuộc gọi của Roan, Harrison trả lời với giọng thấp và tiếp cận. Phụ tá Jones, người đang lãnh đạo đội cung thủ, đã nâng tai lên vì anh tò mò muốn xem chuyện gì đã xảy ra. Roan chỉ ra ngoài cỏ bằng ngón tay.

- Anh có thấy con chỉ huy bọn globin.
- Vâng, tôi thấy.

Harrison gật đầu trong khi nuốt nước bọt.
Thứ gì Roan và Harrison, không, đội giáo và kiếm sĩ của đội quân hoa hồng, và đội quân cung thủ đang nhìn ra bên ngoài bãi cỏ trong khi ẩn nấp, là một đội quân globin và kobold lên tới hơn một ngàn. Và trong số đó, con yêu tinh lớn nhất và mạnh nhất đã xuất hiện.
Roan chỉ vào thủ lĩnh globin và hỏi với giọng thấp.

-Anh có thể bắn nó không?
-Không?! Đó là điều điên rồ.

Câu trả lời đến từ một nơi kỳ lạ.
Chủ nhân của giọng nói là Jones, người đang lắng nghe họ. Cung thủ giàu kinh nghiệm cau mày và khoanh.

-Khoảng cách giữa chúng ta rất xa và cũng có rất nhiều chướng ngại vật ở giữa. Trên hết, nó còn di chuyển liên tục.

Đó là những lời nói đúng. Hiện tại, đội quân globin và kobold đang di chuyển bên trong rừng Oat.
Roan và những người lính đang trốn trong trận phục kích tại một nơi có cỏ và cây cao.
Do đó, giữa họ và thủ lĩnh yêu tinh, có rất nhiều cây. Nếu không có bất kỳ cây nào, đội cung thủ sẽ trút cơn mưa mũi tên xuống chúng.
Nhưng dù vậy với Roan, cậu ta đã có một biểu hiện thực sự tự tin.
Cậu ấy nhìn Harrison và chờ đợi câu trả lời của mình.

+ Phù...

Harrison, người đang nhìn chằm chằm vào thủ lĩnh yêu tinh và những chướng ngại vật, và phán đoán hướng gió, nở một nụ cười yếu ớt.

- Tôi nghĩ tôi có thể.
- Không thể nào.

Lần này cũng vậy, phản ứng của Jones nhanh hơn trước.
Ông ta lắc đầu với vẻ mặt đầy hoài nghi.

-Câụ lấy một người mà tôi chưa từng nghe đến tên...

Jones đã không thích Harrison từ lần đầu tiên. Người được chuyển từ một nơi nào đó.
Và ông ấy đặc biệt không thích khi chỉ nhận được một chút quan tâm từ Roan.

- Hắn có thể bắn thủ lĩnh globin từ đây sao? Không thể nào.

Đó là một tình huống mà ông ấy phải thuyết phục anh ta không làm điều đó. Khoảnh khắc anh bắn mũi tên, vị trí của họ sẽ được phát hiện.
Vì đội quân Rose gặp bất lợi về quấ số, nếu một trận chiến xảy ra, cuộc sống của họ sẽ gặp nguy hiểm.

- Bắn trúng tên thủ lĩnh từ khoảng cách chỉ có thể là t....

Khi Jones bước lên. Roan vỗ vai Harrison và gật đầu.

- Tôi tin anh.
- Cảm ơn ngài.

Harrison gật đầu và sau đó chuẩn bị mũi tên.

- Hả!

Jones sững sờ với vẻ mặt ngạc nhiên.
Trong khi đó, Harrison rút mũi tên và đứng dậy.

- phù...

Anh nhắm mắt và cảm nhận gió.
Roan nhìn anh và nín thở.

- Nếu tên chỉ huy chết, đội hình của bọn chúng sẽ bị hoang mang.

Nếu họ có thể giêts lãnh đạo bọn goobin, họ sẽ có thể dễ dàng giành chiến thắng.

- Vù...

Gió nóng lại thổi một lần nữa.

- Ngọn Gió hơi mạnh.

Harrison từ từ mở mắt và hướng cây cung của mình về phía thủ lĩnh globin.
Những cái cây lấp đầy tầm nhìn của anh.
Chúng nối lại với nhau và được xếp hàng dài liên tục.

- Tôi có thể thấy một con đường.

Harrison nín thở.
Thủ lĩnh globin, kẻ đã không biết điều này, chỉ đang di chuyển xung quanh một cách nhàn nhã.
Khi anh bước thêm hai bước.

- Tưng....

Harrison bắn mũi tên.

- Vụt....

Một âm thanh sắc nét.
Một mũi tên bay giữa nhiều cây.
Roan và Jones, và tất nhiên tất cả những người lính dõi theo mũi tên.

- Xoẹt...

Mũi tên không thể né tránh hoàn toàn cây cuối cùng.

-Bing.

Cái cây bị trầy xước một xíu làm mũi tên đổi hướng. Jones chờ cơ hội này và gầm gừ.

- Thấy ? Ta chắc chắn ngươi nói như....

Nhưng ông ấy không thể nói hết câu.

- Không... Không thể tin được.

Những câu nói giống nhau nhưng cảm xúc họ bày tỏ hoàn toàn khác nhau.
Bởi vì mũi tên có hướng hơi thay đổi, nó bay về phía đầu của thủ lĩnh yêu tinh như một một trò đùa.

- Chwe?

Con thủ lĩnh globin quay đầu theo hướng âm thanh nghe được và đứng bất động như thế. Đầu mũi tên to như một viên đá. Khoảnh khắc nó nghĩ cần phải né tránh mũi tên.

- Bụp.

Mũi tên xuyên qua trán và bị kẹt trong đầu.

- Ầm.

Thủ lĩnh globin ngã xuống như thế và không di chuyển nữa.

- Chwee.
- Kak

Những con globin và kobold tập trung gần thủ lĩnh yêu tinh khi tình hình thay đổi đột ngột.
Ngay lúc đó, Roan đánh một cái nhìn về phía Harrison với một biểu cảm thích thú.

- Anh làm tốt lắm!
- Cảm ơn ngài.

Harrison khẽ mỉm cười và cúi đầu.
Roan gật đầu và giơ cao ngọn giáo.

- TẤN CÔNGGGGG!

Giọng nói vang to. Lệnh tấn công đã được gữi ra.

- Oa..oa...oa...
- Giết hết chúng nó.

Những người lính của đội quân lao lên mặt đất như thể họ đang đợi nó và chạy về phía những con globin và kobold.
Và Roan cũng làm như vậy.
Cậu ta đã chạy lên trước mặt tất cả bọn họ.
Cậu ấy cầm cây giáo kẹp trong nách và chạy.
Một ý định quyết liệt tuôn trào.

- Trái, phải rồi lại phải.

Roan có thể lao qua những cái cây với khoảng cách ngắn nhất vì giọt nước mắt của Kalian.

- Câụ ấy nhanh quá!
- Đừng để bị tụt lại.
- Bám theo cậu ấy.

Những người lính chayh theo sau lưng cậu ta với vẻ mặt ngạc nhiên.

- Chwee ?
- Kak ?

Chỉ sau khi như thế, đám Kobold và Globin mới nhận ra tình hình của bọn chúng. Chúng nhìn Roan, người đã có mặt trước mắt bọn chúng đang giơ vũ khí một cách hung bao.

- Hmp.

Roan khịt mũi và rút ra một ít mana.
Nhưng cậu ấy ở trong một tình huống mà cậu ta vẫn phải che giấu sự thật rằng anh ta đã học mana.
Cậu ấy vận hành dòng chảy mana một cách nhanh chóng và đưa chúng lên lưỡi của thanh giáo.
Nhưng chỉ với như vậy, nó quả thật là một diều kỳ diệu.

- Chwee (CLGT)
- Kak (Con Lợn Gặm Tỏi)

Tiếng thét của bọn chúng đập vào tai cậu.

- Chết đi.

Roan hét lên rồi hạ thân người xuống và vặn cổ tay.

- Pụp.

Ngọn giáo chẻ đôi không khí.
Một đường ánh sáng sắc nét và mượt mà được vẽ trên đầu của bọn globin và kobold.

- Xoẹt.

Một âm thanh khủng khiếp vang lên.

- Chwee?
- Kak?

Những con globin và kobold đang đối mặt với câu ta đứng ngây ngô và đảo mắt sang hai bên.
Tại thời điểm đó.
Một vết nứt nhỏ xuất hiện trong đầu chúng và sau đó máu bắt đầu chảy.

- RẦm.

Những con quái vật ngã xuống kèm theo một âm thanh nặng nề.
Nó cho thấy cuộc tấn công đó mạnh mẽ và nhanh chóng như thế nào. .

- Xoẹt... pụp... Xoẹt....

Roan vung cây giáo ra phía trước trận chiến tạo thành hình quạt. Trong lần đầu tiên này, bọn Globin và kobold không có cợ hội trước cậu.

- Grr!
- Keeek!

Mỗi lần ngọn giáo cắt qua không khí, đầu chúng rơi xuống đất.
Tiếp theo cậu ta, nhưng giáo sĩ, kiếm sĩ và cung sĩ cũng tấn công.
Đội hình của họ nhìn có vẻ cẩu thả nhưng lại vô cùng chắc chắn.
Họ di chuyển giống như một khối và tàn sát những con yêu tinh và kobold.
Điều quan trọng là so với trước đây, ba đội di chuyển dựa theo tình huống của nhau và hỗ trợ nhau cùng một lúc.
Những con globin và kobold ngã xuống bất lực.
Ở giữa bọn chúng, Roan đang càn quét chiến trường và thể hiện một sức mạnh vượt trội.

- Xoẹt.

Ngọn giáo xuyên qua cổ một con globin.
Khi trận chiến xảy ra trong một khu rừng và chúng hoảng loạn, chiến trường bị giới hạn.
Ngọn giáo, vốn là vũ khí dài, gặp bất lợi khi không gian càng bị hạn chế.
Nhưng Roan vẫn hành động nhàn nhã.

- Sự kết hợp giữa giáo kỹ và kỹ năng chiến đấu.

Cậu ta sử dụng các kỹ thuật chiến đấu của Reid, ở những tình huống khó sử dụng giáo. Không, nói chính xác chúng là những mô phỏng các bước di chuyển của kỹ thuật chiến đấu của Reil.
Mặc dù nó không phải là cậu ấy đã tạo ra một kỹ thuật mới bằng cách kết hợp cả hai, nhưng nó vẫn đủ mạnh mẽ.

-Mình lấp đầy những điểm yếu mà ngọn giáo có với các kỹ thuật chiến đấu.

Đây là điều tốt Roan có thể làm được với khả năng của mình.

- Nếu sự hiểu biết về kỹ thuật tăng lên. Mình có thể tạo ra một Giáo thuật thực thụ.

Khi cậu ta biết khả năng hiện tại của mình và trình độ cậu ấy đang có, cậu ta đã không nghĩ đến việc làm điều đó bây giờ là bất khả thi.

Roan đang lên kế hoạch làm những gì từng bước một. Cậu ấy đấm vào con globin đang đến gần mình.

- Bịch. Bich!

Một âm thanh nặng nề.

- Kr...!

Đầu và xương sườn của những con globin bị đánh nát và ném sang một bên.

- Quá mạnh.

Chắc chắn, sức mạnh kỹ thuật chiến đấu của Reid đã rất tuyệt vời.

- Đối với các bước di chuyển mình chỉ có thể mô phỏng được bao nhiêu đó...

Cậu ta thậm chí không thể tưởng tượng được nó sẽ như thế nào khi cậu ấy thực hiện nó một cách hợp lý cùng với kỹ thuật Hoả mana.

- Pụp. Pụp. Pụp!

Con globin trở nên nát vụn ở những cú đấm kế tiếp.

- Chwee
- Chwee...

Cuối cùng, những con yêu tinh xông vào anh ta trở nên sợ hãi và té ngửa.

-Đó là những gì tao đang chờ đợi!

Roan cung cây giáo như thể đang chờ đợi nó.

- Xoẹt.

Ngọn giáo đâm vào ngực của con globin.
Nếu chúng đến gần, cậu sẽ sử dụng kỹ thuật chiến đấu của Reid. Nếu chúng ở xa thì sử dụng các kỹ thuật giáo.
Roan có 2 vũ khí đầy mạnh mẽ bên người.

- Sự kết hợp giữa kỹ thuật chiến đấu và giáo tốt hơn mình đã nghĩ.

Một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt cậu.
Cậu ta vung cây giáo và đấm ra không ngừng.

- Grrr!

Những tiếng kêu thét không ngừng. Xác của những con globin và kobold chất chồng bên cạnh cậu. Cuối cùng, trận chiến cũng đến hồi kết.

- Phù.

Roan nhìn vào chiến trường và hít một hơi. Các đội 12 và 13 đã thể hiện một cuộc đấu đầy quyết liệt.

- Đội 12 có bước di chuyển chắc chắn tốt nhất.

Dù sao đi nữa, bạn không thể làm bất cứ điều gì về điều đó vì họ đã ở cùng với Roan nhiều hơn các đội khác.
Tầm nhìn của Roan hướng về phía đội cung thủ.

- Tưn, tưn.

Cậu ấy thấy một chàng trai bắn các mũi tên không ngừng.
Harrison.
Khác với các cung thủ khác, anh ta chạy băng qua khu rừng và đang gửi những mũi tên chính xác về phía yêu tinh và kobold.

-Phập. Phập.
- Grr. Grr!

Một con một mũi tên. Trên hết, có khi 2 con chết bởi 1 mũi tên cùng một lúc.

- Chắc chắn, Harrison là tài năng bắn cung giỏi nhất.

Roan nhìn mặt Harrison và đang mĩm cười. Anh ấy đã rất hạnh phúc.

-Anh ấy không bao giờ đưa ra biểu hiện đó trong kiếp trước của mình.

Roan cảm thấy tự hào. Đó là cảm giác giống như cậu ấy đã thực hiên ước mơ của người thành sự thật mà không phải chỉ riêng ước mơ của riêng mình.
Sau đó, âm thanh của chiếc còi được nghe thấy. Có nghĩa là trận chiến đã kết thúc.

Puuuuu.

Một âm thanh làm bạn bối rối bất cứ lúc nào.

- Waaaa. Thắng Rồi!
- Hoàn toàn chiến thắng. Hoàn toàn thắng lợi !
- Đội quân Rose! Hoan hô! Hoan hô!

Những người lính hét lên.
Đã hai tháng kể từ khi quái vật bắt đầu xuất hiện ở khu vực phía đông.
Và bây giờ, nó là đã trận chiến thắng hoàn toàn thứ 21 của đội quân Rose. Roan chờ đợi những người tận hưởng cảm giác chiến thắng.

- Waaaaaaaaa.

Khi tiếng hét dịu xuống một chút.
Cậu ta hét lên về phía những người lính trong khi cậu ấy vẫn còn cầm giáo bên mình.

-Sau khi chúng ta dọn dẹp các xác chết, chúng ta sẽ sửa chữa con đường và đào các hốc hào cho mục đích phòng thủ!
"Vâng! Đã rõ!"

Những người lính trả lời với giọng phấn khích.
Họ nhanh chóng di chuyển và bắt đầu tập hợp các xác chết của kobold và globin ở một nơi.
Đồng thời, họ đào những con hào và hốc ở hai bên đường.
Roan nhìn điều đó một lúc rồi di chuyển ra ngoài khu rừng.
Cậu ấy có thể nhìn thấy các kỵ binh đang di chuyển từ xa sau khi bước ra khỏi lối vào.
Họ là đội kỵ binh của đội quân Rose bao gồm Gale và Keniss.

-Có vẻ như cuộc thảo phạt ở đồng bằng cũng diễn ra tốt đẹp.

Biểu cảm của Gale, người đang chạy ở phía trước thật tươi tắn.
Tuy nhiên, Gale cười lớn và hét lên ngay khi đến.

-Hahaha. Trận chiến này cũng là một chiến thắng hoàn toàn.
-Tất cả điều đó vì chúng ta có chỉ huy với kỹ năng chỉ huy tuyệt vời.

Vừa dứt lời của Roan, Gale lắc đầu.

- Không, không. Từ đầu ta đã nói ngay lập tức, lí do cho chiến thắng này là bởi vì có ngươi.

Một nụ cười tự hào hiện lên trên khuôn mặt ông ấy.

-Thật tuyệt vời khi nhận thấy sự bất thường của những con quái vật trước đó, nhưng điều tuyệt vời hơn nữa là ngươi đã đoán chính xác khu vực ước tính và thời gian mà những con quái vật sẽ xuất hiện.

Kennis thêm vào.

-Ngươi thực sự xứng đáng được gọi là hồn ma của chiến trường.

Hồn ma của chiến trường.
Roan nghĩ lại một lần nữa rằng thật may mắn khi anh ta đã không trở thành một thầy bói chiến trường.

-Tôi chỉ đoán được từ những tin đồn và những câu chuyện của người dân.

Cậu ấy tiếp lời với thái độ khiêm tốn.

- Tuy nhiên, điều ngạc nhiên là sự ngạc nhiên.

Gale kinh ngạc.
Sau đó, Keniss hỏi với giọng cẩn thận.

-Nhưng vương quốc Istel có thực sự đứng sau sự khuấy động của lũ quái vật không?
- Đây là một khả năng cao nhất.

Roan gật đầu.

-Theo thông tin được phân tích, vương quốc Istel đã hoàn tất việc chuẩn bị cho chiến tranh.

Cho đến bây giờ, tình hình và thời gian tương tự như kiếp trước của anh.

- Mình có nên cho rằng đây là may mắn hông ?

Một nụ cười cay đắng xuất hiện trên khuôn mặt cậu.
Gale thở dài với một cái nhìn khó chịu.

-Hiện tại chúng ta đang thiết lập các tuyến phòng thủ ở khu vực phía đông với sự khuất phục của quái vật là cái cớ....

Roan biết lý do ông ấy khó chịu.

- Tên khốn Benjamin Doyle. Hắn đã xem các báo cáo ngài chỉ huy Aaron gữi và phớt lờ chúng.

Khi lần đầu tiên cậu báo cáo sự bất thường của quái vật và sự di chuyển của vương quốc Istel đến Gale, Gale đã báo cáo với Aaron.
Vì ông ấy biết rất rõ khả năng của Roan. Nên ông ấy không hề có bất cứ sự nghi ngờ hoặc do dự nào.
Và Aaron cũng đã gửi báo cáo cho Benjamin, người chỉ huy của khu vực phía đông, ngay sau khi ông kiểm tra nội dung.
Nhưng.

- Đừng có làm to chuyện một số con quái vật chạy xung quanh lên chớ.

Những gì trở lại với họ là đổ lỗi và trách móc.
Mặc dù Aaron đã gửi báo cáo, nó đã hoàn toàn bị bỏ qua.
Cuối cùng, ông ấy cũng gửi báo cáo cho một số chỉ huy quân đoàn mà ông ta là bạn và đang dồn hết sức lực để tạo ra một tuyến phòng thủ.

- Tên khốn đó đang làm mọi chuyện khó khăn trở lại.

Đó là điều mà Benjamin đã làm không đúng ở kiếp trước. Nhưng thật may mắn khi có một số chỉ huy đã di chuyển quân đoàn sau những nỗ lực của Aaron.

-Ngay cả khi những tên khốn Istel đã chuẩn bị sẵn. Chúng ta cũng sẽ không bị thua ngay lập tức.

Ở kiếp trước, họ đã mất một nửa khu vực phía đông vì bị tấn công bất ngờ.
Ít nhất, họ sẽ không thể bị đẩy lùi một cách bất lực trong kiếp này.

- Chúng ta phải chịu đựng cho đến khi các quân đoàn ở khu vực khác và tên khốn đó chuẩn bị trận chiến.

Đó là điều cậu ấy có thể làm một cách đầy đủ.
Ít nhất, nếu nó đi theo kế hoạch của Roan.
Nhưng khi nào cuộc sống trôi chảy như bạn muốn?
Một người lính tiến đến và chào.

- Thưa ngài. Một người có tên là Pens đang tìm phó chỉ huy.
- Hm..

Nếu đó là Bút, đó là một trong những nhân viên mà Chris có.
Roan khẽ cúi đầu trước Gale và Keniss rồi đi theo người lính.

- Pens đi lang thang hơi xa lối vào của khu rừng Oat. Anh ấy cúi đầu trước Roan và lấy ra một mảnh giấy trong ngực.

- Sếp Christ gữi cho ngài.
- Cảm ơn.

Một chút lo lắng hiện lên trên khuôn mặt Roan.
Cậu ấy không biết tại sao lại có cảm giác nó không tốt.
Cậu cẩn thận mở tờ giấy và kiểm tra nội dung.
Và rồi vẻ mặt cậu cứng đờ.
Bức thư bắt đầu bằng một câu không làm hài lòng bất cứ ai. .

- Tôi có một linh cảm xấu.

*********HẾT CHAP 64**********

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com