ZingTruyen.Com

Toi La De Vuong

Dịch, Edit, Fbook: TheSun Fansub

****

  - Nó đã bị chiếm, thưa ngài.

Harrison nhìn vào một cổng lâu đài rộng mở và nở một nụ cười rạng rỡ.

Roan Lancephil lặng lẽ gật đầu.

Chỉ trong ba ngày, họ đã chiếm được Lâu Đài Hoken của Vùng McGinley, một trong những khu vực trọng điểm.

Nó là một trận chiến dễ dàng hơn họ đã nghĩ.

  - Clay. Ngươi quá xem thường ta rồi.

Roan gần như có thể hiểu tình hình đang chuyển biến như thế nào.

Clay rất tự mãn.

  - Nhưng nó sẽ kết thúc ở đây.

Lúc này, Clay đáng lẽ phải kìm chặt cậu ấy lại và chuẩn bị một kế hoạch phản công.

  - Chúng ta phải sớm chuẩn bị bước tiếp theo.

Roan kéo dây cương và nhẹ nhàng thúc ngựa.

Con ngựa đứng yên từ từ di chuyển bước chân của nó.

Những người lính bận rộn với việc dọn dẹp chiến trường đã chuyển sang hai bên và chào điều lệnh.

Khi cậu bước vào bên trong cổng lâu đài, cậu ta nhìn thấy những người dân tràn ra dọc theo một con đường.

Roan, như mọi khi, leo xuống từ con ngựa chiến của mình.

Các chỉ huy đi theo phía sau cũng làm như vậy.

Các cư dân lâu đài lặng lẽ nhìn cảnh tượng đó với cái miệng bị bụm lại.

Ánh sáng trong mắt họ nóng như lửa.

Một sự im lặng kỳ lạ xoáy quanh họ.

Roan và nhiều chỉ huy di chuyển các bước chân của họ với tư thế bình thường.

Hiện tại, họ đã lên kế hoạch hoàn thành việc tiếp tế quân đoàn bằng cách mở kho chứa thóc và kho tiếp tế tại trung tâm lâu đài và chăm sóc những người dân của lâu đài.

Ngay lúc đó.

  - Tư Lệnh Tối Cao!
  - Ngài, Ngài Bá Tước!

Từ đây đó, giọng của những người đàn ông phát ra.

Roan đứng lại và nhìn xung quanh.

Đẩy qua đám đông, ba thanh niên xuất hiện.

Theo bản năng, một vài taemusa chuẩn bị rút kiếm ra.

  - Ổn thôi. Lui lại.

Một giọng nói nhẹ nhàng.

Các taemusa nhẹ nhàng cúi đầu xuống theo lệnh của Roan và trở về vị trí của họ.

Trong khi đó, những chàng trai trẻ quỳ xuống đất và cúi đầu xuống.

  - Chúng tôi là nông dân của Lâu Đài Hoken, thưa ngài.

Roan im lặng gật đầu.

Những người đàn ông trẻ tiếp tục nói.

  - Chúng tôi, chúng tôi cũng muốn chiến đấu cùng với Ngài Bá Tước Lancephil!

  - Hãy đưa cho chúng tôi làm nhữnh người lính của quân đoàn, thưa ngài!

  - Chúng tôi sẽ chiến đấu bằng cả tính mạng.

Tiếng nói làm nóng những đôi tai.

Roan lặng lẽ nhìn mặt những chàng trai trẻ, rồi từ từ di chuyển bước chân của mình.

Cậu nắm hai vai của họ bằng cả hai tay và nhẹ nhàng kéo họ lên.

  - Không cần phải quỳ như thế này.

Một nụ cười nhỏ và một giọng nói ấm áp.

Các chàng trai trẻ trở nên choáng ngợp và chỉ đơn giản là không dám ngẩng đầu lên.

- Tôi rất biết ơn vì ý định của các người nhưng chỉ mình tôi thực hiện những hoài bão đó. Tôi không muốn đẩy tất cả những người bình thường vào chiến trường.

Số lượng binh sĩ của họ chắc chắn là ít hơn.

Và để khép lại sự khác biệt đó, không có phương pháp nào hiệu quả hơn một sự cưỡng ép quân sự.

Roan, người hiện đang kiểm soát hai phần ba Vương Quốc Rinse, có thể tuyển mộ ngay lập tức với số lượng binh sĩ đáng kinh ngạc.

Tuy nhiên, ít nhất cậu không muốn ép buộc ai.

  - Đẩy những người chưa bao giờ cầm vũ khí dù chỉ một lần vào chiến trường cũng giống như đơn giản là bảo họ đi chết.

Đó không hơn gì và không kém gì là một lá chắn thịt.

Hơn nữa, bây giờ là mùa mà nhiều loại cây trồng sẽ chín.

Đó là một tình huống mà một cuộc khủng hoảng cho vụ thu hoạch sẽ ngay lập tức hình thành nếu cậu ta liều lĩnh bắt giữ những chàng trai trẻ.

Một tình huống mà cuộc sống của người dân đã bị bần cùng hóa từ các cuộc chiến dài.

Cậu ta không thể đặt bất kỳ thử thách khắc nghiệt nào nữa lên họ nữa.

  - Chúng tôi hiểu lòng tốt của Tư Lệnh Tối Cao, thưa ngài.
  - Ngài đang lo lắng cho mạng sống của chúng tôi.
  - Tuy nhiên, đây là thứ chúng tôi muốn, thứ chúng tôi tự quyết định, thưa ngài! Chúng tôi không tự nguyện tham gia vì ai đó bắt chúng tôi làm điều đó!

Giọng nói của họ nóng lên như ánh sáng trong mắt họ.

  - Ít nhất, hãy để chúng tôi hãy khuân vác hành lý nếu chúng tôi không thể giúp đỡ trong trận chiến, thưa ngài!
  - Chúng tôi đã là nông dân trong suốt cuộc đời này. Chúng tôi có thể mang theo các bao tải tiếp tế nhiều nhất có thể!
  - Chúng tôi có thể dọn đường và dựng trại, thưa ngài! Chúng tôi có thể làm bất cứ điều gì!

Chiến đấu trong khi cá nhân cầm ngọn giáo và thanh kiếm một mình, không phải là một cuộc chiến tranh.

Roan nhìn với vẻ mặt bối rối nhìn các chàng trai trẻ.

Ngay lúc đó, Harrison, Brian và Pierce đã đến bên cạnh cậu.

  - Không phải là ý định của họ đáng ngưỡng mộ sao, thưa ngài? Xin vui lòng chấp nhận họ vào trong quân đoàn.
  - Chúng ta thực sự đang ở trong một tình huống mà không chỉ các đội quân chiến đấu mà các đội quân hỗ trợ phía sau của chúng ta rất thiêu sót, thưa ngài.
  - Nếu để họ cho Glenn ở trong lãnh thổ, anh ấy sẽ dạy cho họ những điều cần thiết trong một thời gian ngắn, thưa ngài.

Glenn đã quản lý doanh trại huấn luyện trung đoàn lãnh thổ trong nhiều năm và đang huấn luyện những người lính Lancephil nổi tiếng là một lực lượng mạnh mẽ.

  - Hmm.

Roan chìm vào suy nghĩ với một tiếng than thở nhỏ.

Những chàng trai nhìn thẳng vào Roan.

Một ý chí tuyệt đối không lùi bước dễ dàng có thể được cảm nhận.

Cuối cùng, Roan bước tới.

  - Không thể làm gì hơn. Ta sẽ chấp nhận.

Khoảnh khắc cậu vừa nói xong.

  - Waaaaah!
  - Cảm ơn, thưa ngài!

Những chàng trai trẻ giơ hai tay lên và reo hò.
Roan nhanh chóng giơ tay phải lên và trấn tĩnh họ.

  - Nhưng các người phải tuyệt đối không được phép chết nếu không có lệnh của ta.
  - Hở?

Các chàng trai chớp mắt và hỏi lại.
Roan nói thêm vào với một biểu hiện và giọng nói nghiêm khắc.

  - Đừng chết mà hãy sống sót và trải nghiệm thế giới mới mở ra. Thế giới mà cá nhân các người mang đến và nâng lên bằng đôi tay của các ngươi..

- Thế giới chúng tôi đích thân mang đến và nâng lên bằng đôi tay của mình....

Các chàng trai trẻ nhìn nhau và ấp úng nói.

Nhiệt huyết dâng lên đến cổ họng của họ.

Họ đã nghĩ về bản thân như những sự tồn tại tầm thường.

  - Chúng ta sẽ xây dựng thế giới đó ?
  - Chúng, chúng ta sẽ thực hiện nó.

Trái tim họ bay lên.

Các chàng trai nhanh chóng nắm chặt tay và gật đầu.

  - Chúng tôi thề với Tư Lệnh Tối Cao sẽ sống sót cho đến cuối cùng, thuâ ngài!

Những giọng nói vang dội vang vọng khắp đường phố.

Vào lúc đó.

  - Thưa ngài, tôi cũng tham gia!
  - Xin hãy dắt tôi theo, thưa ngài!

Vô số thanh niên đổ ra đường giữa các cư dân.

Đó là sự khởi đầu.

  - Cá nhân tôi không thể tham gia do tuổi già, nhưng xin hãy nhận lấy nó, thưa ngài.

  - Xin hãy chu cấp cho những người lính đầy đủ với điều này, thưa ngài.

Những người già hoặc sức khoẻ không tốt cung cấp thực phẩm và tài sản của họ.

  - Tôi sẽ ít nhất là sẽ may quần áo.
  - Tôi sẽ nấu ăn.

Người già và phụ nữ cứ thế bước lên từng người một.

Nó là một cảnh tượng khó tin.

Nhiều chỉ huy bao gồm cả Roan đều có những biểu hiện chết lặng.

  - Không, không phải mọi người thường chạy trốn khỏi quân đội và các đội quân sao?
  - Không phải tất cả bọn họ thường nhanh chóng đóng kín cửa khi nhìn thấy những người lính sao?

Một vài taemusa lắc đầu như thể họ không thể tin vào điều đó.

Ngay lúc đó, Harrison, Brian và Pierce vui vẻ mỉm cười và nói khẽ.

  - Bây giờ, cuối cùng mọi người đã nhận ra.
  - Ý nghĩa và sự chân thành của lãnh chúa...
  - Mặc dù số lượng của chúng ta có thể thấp hơn, lãnh chúa của chúng ta đã kiếm được sự hỗ trợ của người dân mà không thể được mua bằng bất cứ thứ gì.

Sự ủng hộ của nhân dân.

Cuối cùng, Roan đã có được trái tim của những người dân bình thường.

Nhờ đó, Roan và  số lượng binh lính của Trung Đoàn Lãnh Thổ Lancephil, nguồn tiếp tế và khẩu phần ăn, thay vào đó bắt đầu tăng lên khi thời gian trôi qua càng lâu.

Đó là tất cả là một kết quả đạt được mà không hề ép buộc ai cũng không hề có cướp bóc.

Những tin đồn như vậy lan truyền khắp toàn bộ Vương Quốc Rinse nhưng thậm chí nó còn lan tới Vương Quốc Miền Bắc Rinse.

Người dân của Vương Quốc Miền Bắc Rinse, những người chưa đồng tình liên minh với Quân Đội Đế Chế Estia, đã nghe về hành trình của Roan và Trung Đoàn Lãnh Thổ Lancephil, và bắt đầu rung chuyển mạnh mẽ.

Clay cố gắng xoa dịu tình cảm của người dân bằng cách mở ngân khố, nhưng thay vào đó, những người dân bất mãn thay vào đó bắt đầu từ từ, rất chậm chạp chồng chất tội lỗi các đơn vị quân của Quân Đội Đế Chế Estia đóng quân trong vương quốc.

Giữa lúc đó, Roan và Trung Đoàn Lãnh Thổ Lancephil đã phục hồi quân đoàn và một lần nữa bắt đầu cuộc hành quân về phía bắc của họ.

Và để đáp lại, Tử Tước Heder Myers đã lãnh đạo ba mươi ngàn quân tinh nhuệ và đi xuống phía nam.

Roan đối đầu với Heder.

Giờ đây, trận chiến toàn diện của Trung Đoàn Lãnh Thổ Lancephil và Quân Giải Phóng Rinse đã sớm bắt đầu.

****

  - Pháo đài đó thật sự rắc rối.

Austin lắc đầu với đôi lông mày nhăn lại.

Thứ anh đang nhìn xuống từ trên một ngọn đồi nhỏ là một pháo đài cỡ trung bình.

  - Chúng ta phải đánh chiếm nơi này để hành quân về phía bắc mà không còn phải lo lắng, nhưng...

Pháo đài nằm ở vị trí quan trọng về mặt địa lý.

Do đó, Roan cũng đã trao cho Austin ba ngàn binh sĩ ưu tú và một mệnh lệnh phải hoàn toàn chiếm giữ được nó.

  - Thuộc hạ đã nghe tin đồn rằng Pháo Đài Erwin là một pháo đài đáng sợ, nhưng...

  - Đây thực sự là một vị trí khó nhằn khi chúng ta thực sự cố gắng tấn công nó.

Austin cay đắng mỉm cười và gật đầu.

Bởi vì Pháo Đài Erwin nằm trên đỉnh một vách đá và ba phía bên cạnh của cổng nam là vách đá, nơi đặt cổng pháo đài, tất cả đều là những vách đá sắc nhọn, ban đầu, tiếp cận nó đã là không thể.

Hơn nữa, bức tường phía nam nơi có cánh cổng cũng có những con hào sâu và những tảng đá lớn nhỏ trải dài sang trái và phải mà dù có một số lượng lớn binh lính cũng không thể xuyên thủng xuyên qua nó.

  - Vấn đề thậm chí còn lớn hơn là ma thuật đặt trên cánh cổng và các vị trí lân cận.

Austin nhăn trán và nhìn chằm chằm vào cổng pháo đài.

Trên cổng của Pháo Đài Erwin, là một vòng tròn ma thuật vô hiệu hóa mana mà các pháp sư Hoàng Gia Rinse đã khảm nó trong nhiều năm.

  - Khi chúng ta ở gần cổng pháo đài, trong giây lát chúng ta không thể sử dụng không chỉ mana gần đó mà còn cả mana trong cơ thể.

Người ta sẽ ít bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng tòng tròn ma thuật nếu cấp độ mana của một người nhuần nhuyễn như Roan hoặc Pierce, nhưng các taemusa không thể bình thường như họ được.

Đây là lý do taemusa không thể làm được gì nhiều trong cuộc bao vây này.

  - Rắc rối. Thật rắc rối....

Cách để vượt qua và đi vào cổng pháo đài là không có.

  - Khi nào thì lực lượng tiếp viện mà lãnh chúa nói sẽ đến...

Roan, cùng với mệnh lệnh chiếm hoàn toàn được Pháo Đài Erwin, đã hứa sẽ tăng viện thêm.

  - Không, ngay từ đầu, chúng ta có thể chiếm được pháo đài đó ngay cả khi có quân tiếp viện không?

Anh ấy không có nhiều sự tự tin.

Tất nhiên, họ sẽ có thể dễ dàng chiếm được pháo đài nếu họ đóng chặt lối vào phía nam và cố gắng chờ đợi.

Bởi vì Pháo Đài Erwin không có kích thước lớn, thức ăn dự trữ và nguồn cung cấp của người dân trong đó là không hề thoải mái.

Tuy nhiên, vấn đề là Trung Đoàn Lãnh Thổ Lancephil bao gồm cả Austin không thể đóng quân thời gian dài tại Lâu Đài Erwin.

Blitzkrieg.***

***Một chiến dịch quân sự áp đảo để giành lấy chiến thắng.

  - Số lượng của chúng ta cũng kém hơn, vì vậy...

Họ phải nhanh chóng chiếm được Lâu Đài Erwin và gia nhập đội quân chính.

  - Thật bực bội.

Một tiếng thở dài tự nhiên tuôn ra.

Vào lúc đó.

  - Thưa ngài Phó Tư Lệnh Quân Đoàn!

Một phụ tá bước tới là nói to.

  - Hmm.

Austin nhìn chằm chằm mà không có bất kỳ suy nghĩ nào mà người phụ tá nói đến nhưng chẳng mấy chốc đã nhăn trán.

Đằng sau người phụ tá, một thanh niên ăn mặc bảnh bao đang đi theo.

Khuôn mặt anh ấy có vẻ hơi quen.

Austin khẽ nheo mắt và cẩn thận nhìn qua người đàn ông trẻ tuổi.

  - A!

Đột nhiên anh ấy hét lên.

Tay áo bên trái rung mạnh theo ngọn gió.

Chàng trai trẻ không có cánh tay trái.

  - Chàng trai này là...

Khuôn mặt anh ấy đã hoàn toàn quên đi lại nổi lên.

  - Walter Owells. Không, Walter!
 
Con trai của Kali Owells, người đã nổi dậy chống lại Ian Lancephil và là chàng trai bi thảm đã mất cánh tay và hố chứa mana.

Đó là Walter, chàng trai đã cố tình vứt bỏ đi cái họ Owells của anh.

  - Nó cũng đã được một thời gian dài.

Walters biến mất đã là một vài năm trước đây.

Anh ta, sau khi Roan đánh bại Bá Tước Jonathan Chase và Kali Owells và trở thành Bá Tước kế vị Ian Lancephil, đã biến mất trong khi trở về với lãnh địa.

  - Vào thời điểm đó, lãnh chúa nói rằng ngài đã cho Walter một cơ hội mới.

Đồng thời, cậu ra lệnh không hỏi thêm câu hỏi nào về Walter cho đến khi anh ấy quay trở lại.

  - Có thứ gì đó đã thay đổi.

Austin nhìn chằm chằm vào Walter đang đến gần và nháy mắt.

Mặc dù anh ấy bận một đồ rách rưới, nhưng sự hiện diện của anh ấy ít nhất là khác so với trước đây.

  - Anh ta đã rất suy sụp sau khi mất cánh tay trái và hố mana trước khi biến mất, nhưng..

Bây giờ tinh thần và ánh sáng trong mắt anh ấy trông đã hoàn toàn hồi sinh.

Không, anh ta trông còn mạnh bạo hơn trước nữa.

  - Thưa ngài Phó Tư Lệnh Quân Đoàn, đã lâu không gặp.

Walter bước tới và cúi đầu xuống.

  - Đã lâu không gặp.

Austin nắm tay Walter, và nở một nụ cười yếu ớt.

Những từ dài dòng là không cần thiết.

Hai người trao nhau ánh mắt thiêu đốt một lúc mà không nói lời nào.

***Má gay lọ vl thằng tác giả 🙄

Sau một lúc lâu, Walter liếc nhẹ vào Pháo Đài Erwin bên dưới ngọn đồi và mở miệng.

  - Bây giờ, tôi sẽ xử lý vấn đề cấp bách trước, thưa ngài. Hãy cùng nhau nói chuyện...

Đôi mắt anh ấy lấp lánh và tỏa sáng.

  - Ở bên trong Pháo Đài Erwin.
  - Hmm.

Austin có vẻ hơi sốc.

Lúc đầu, anh ấy không nhận ra ý nghĩa lời nói của Walter.

Nhưng chẳng mấy chốc, anh có cảm giác như bị đánh mạnh vào gáy.

  - Viện quân mà lãnh chúa nói đến có lẽ nào là....?

Nghe những lời đó, Walter nở một nụ cười kỳ dị thay vì trả lời và sau đó di chuyển các bước chân của mình.

Austin chắp tay ra phía sau một lúc và hét to.

  - Có, có một vòng tròn ma thuật vô hiệu hóa mana được khắc trên cổng pháo đài! Tấn công nó một mình là không thể!
  - Nó ổn, thưa ngài.

Walter từ từ chạy nước rút nhanh hơn và trả lời nhanh.

  - Vì tôi cũng không có mana.

Một giọng nói nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ đập vào tai anh.

Austin nhăn trán.

  - Vậy, cái giải pháp gì mà anh sẽ thực hiện với....

Nhưng anh ta không thể nói hết lời.

Vì Walter đã đi rất xa.

Austin và nhiều phụ tá chỉ đứng tại chỗ của họ và nhìn chằm chằm vào lưng của Walter.

  - Đừng đẩy nữa!
  - Mặt trước đã bị chặn hoàn toàn!
  - Lùi lại!

Những người lính quân đoàn với các taemusa ở vị trí dẫn đầu đã hoàn toàn lấp đầy lối đi hẹp.

Walter, không trang bị ngay cả bộ giáp thông thường, lướt qua đó và di chuyển các bước chân của mình.

Uddck.

Mỗi lần anh ta xoay cổ sang trái và phải và cuộn tay phải xung quanh và vòng quanh, một âm thanh buồn tẻ vang vọng.

Những con hào rộng và cánh cổng đóng chặt được nhìn thấy trước mắt anh.

Cánh cổng, có lẽ nhờ vào lợi thế địa hình và vòng tròn ma thuật vô hiệu hóa mana, không mạnh như anh ta mong đợi.

Walter nhìn thẳng vào cổng pháo đài và nở một nụ cười rạng rỡ.

Đồng thời, anh ta kéo quần áo trên ngực bằng cánh tay phải.

Rrripp!

Quần áo của anh bị xé toạc và một phần thân trên cứng rắn xuất hiện.

Thân thể cường tráng của anh ta được bao phủ trong các cơ bắp cứng như đá.

  - Chuyện, chuyện gì?
  - Có một tên khốn ở trần điên rồ đang đến gần, thưa ngài!

Những người bảo vệ Pháo Đài Erwin đã phát hiện ra Walter và hét lên.

  - Bắn tên! Giết hắn!

Đội trưởng đội bảo vệ của Pháo Đài Erwin, Patrick Kolmann giơ cao thanh kiếm của mình và hét lên.

  - Có một cái gì đó kỳ lạ.

Một cảm giác khó chịu và đáng ngại lướt qua sau gáy anh.

  - Bắn!

Những người lính nhanh chóng bắn các mũi tên.

Ssweaaaak!

Với một tiếng rít chói tai của không khí, vô số mũi tên bay về phía Walter.

Walter nhìn vào những mũi tên nhô lên trên đầu và hít sâu vào.

  - Hhmph!

Đột nhiên, một sự kiện không thể tin được mở ra.

Ppbuckk!

Với một âm thanh cùn, thân hình bao phủ trong cơ bắp nhanh chóng bắt đầu nở rộng.

Hai vai của anh ấy mở rộng ra hơn và thậm chí trên một cánh tay và hai chân của anh ấy xuất hiện những khối cơ bắp khổng lồ.

Walter giơ cánh tay phải lên trên đầu.

Đồng thời, những mũi tên sắc nhọn rơi trên đầu.

Những mũi tên toát ra sức sống mãnh liệt như muốn đâm thẳng qua Walter.

Pubububububuk!

Những âm thanh khủng khiếp của tiếng va chạm vang lên khắp chiến trường.

Mọi người đã dự đoán cái chết của Walter.

Nhưng.

  - Ể?
  - Hmph!
  - Không, không thể nào!

Không chỉ các đồng đội gần đó cũng như những người bảo vệ bắn tên từ pháo đài, mà ngay cả Austin và vô số người phụ tá đã theo dõi cảnh tượng từ trên ngọn đồi tròn xoe mắt và nổ tung trong tiếng hét.

  - Những, những mũi tên bị bật ra ?

Austin lẩm bẩm với vẻ mặt sững sờ.

Một cảnh tượng khó tin.

Hàng chục mũi tên, muốn xuyên qua Walter, bật ra khỏi da anh ta mà không để lại vết xước.

Hơn nữa, phần lớn các mũi tên đã bị cùn hoặc đuôi của nó đã bị gãy.

Ttddk.

Walter hạ cánh tay đang che đầu và quay đầu lại nhìn.

Một nụ cười kỳ dị hiện lên trên miệng anh.

****Má quái vật đúng nghĩa nè.

Sss.

Anh ta kéo một chân ra sau và hạ thân mình xuống.

Taat!

Đồng thời, anh ta đá xuống đất và chạy về phía cổng pháo đài.

Anh ta lập tức nhảy qua con hào.

  - Điên, điên rồ! Con quái vật đó là gì!
  - Tại sao ma thuật vô hiệu hóa mana không hoạt động?
  - Không phải vậy, thưa ngài! Vòng tròn ma thuật đang hoạt động như bình thường!
  - Cái gì? Ngươi đang nói rằng tên khốn đó biết một kỹ thuật mana ở cấp độ cao để áp đảo vòng tròn ma thuật của chúng ta!

Lính canh của Pháo Đài Erwin hoảng loạn và hét lên.

Trong khi đó, Walter nhẹ nhàng đáp xuống trước cổng pháo đài và sau đó một lần nữa đạp xuống đất.

Pabat!

Điều khiển cơ thể khổng lồ của mình, anh lao thẳng về phía cổng pháo đài.

  -Uaaahaph!

Một tiếng hét như một con quái vật phát ra từ miệng của Walter.

Cùng lúc đó, cánh tay phải co cụm lại với những cơ bắp chồng chéo trên không.

Một nắm đấm đập thẳng vào cổng pháo đài cùng với tư thế tấn công.

Một nắm tay có kích thước của đầu một người đàn ông trưởng thành bình thường đâm thẳng vào cổng pháo đài.

Kwaaaaang!

Một vụ nổ nổ đáng kinh ngạc nổ ra.

Đồng thời.

Ggiiiik.

Cổng pháo đài đã đóng chặt vặn vẹo và từ từ ngã xuống.

Chính xác chỉ với một đòn đánh.

Walter đã phá hủy cổng Pháo Đài Erwin, chỉ bằng một nắm đấm.

Kkgung.

Cùng với một âm thanh nặng nề, cổng pháo đài đã hoàn toàn sụp đổ.

Walter nhảy thẳng lên và đá cây cột và sợi dây dùng để kéo cây cầu.

Kwaang!

Một lần nữa với sự bùng nổ bùng nổ, cây cầu nặng trĩu rơi xuống trên mặt hào nước.

  - Ah...
  - Hmm...

Taemusa và binh lính Trung Đoàn Lãnh Thổ Lancephil, những người trong vài ngày qua đã không ngừng tấn công Pháo Đài Erwin nhưng không thể đạt được bất kỳ tiến bộ cụ thể nào, đứng như đóng băng và thốt lên.

Điều đó cũng tương tự đối với nhiều chỉ huy trong đó có Austin.

  - Nó, nó là một cái gì đó có thể sao?

Austin hỏi lại nhưng không có ai trả lời.

Một tình huống mà tất cả mọi người đều hơi bị mất trí.

Ở giữa đó, người duy nhất còn tỉnh táo là Walter.

  - Có phải mọi người chỉ đứng đó xem hay không?

Một giọng nói khẽ vang lên.

Anh ta sớm giơ nắm đấm khổng lồ lên trên đầu và hét lên hết sức.

  - Tấn công! Tấn công Pháo Đài Erwin!

Một giọng nói phá tan sự im lặng của chiến trường.

Chỉ sau đó, những người lính bao gồm cả taemusa mới cảm nhận được.

  - Waaaaaa!
  - Tấn công! Tấn công!

Họ băng qua cây cầu ở sau Walter và sau đó tiến vào Pháo Đài Erwin.

Đó là khoảnh khắc Pháo Đài Erwin, được gọi là pháo đài của thần đã bị chiếm.

Austin, người đang theo dõi toàn bộ khung cảnh từ trên đồi, thở dài.

  - Phù.

Đôi mắt anh ta liếc mạnh sang hai bên.

  - Lãnh chúa đã...

Giọng anh hơi run lên.

  - Kiếm được người mạnh nhất vương quốc, không, võ sĩ mạnh nhất lục địa.

Nghe những lời đó, nhiều người phụ tá gật đầu.

Họ chưa hoàn toàn biết hết điều đó, nhưng với điều này, sáu anh hùng sẽ tụ họp và chỉ huy lục địa cùng với Roan đã xuất hiện.

Austin, Semi, Harrison, Brian, Pierce và Walter.

Tất nhiên, người sẽ dẫn dắt họ và đứng trên đỉnh cao nhất là Chiến Thần Roan Lancephil.

****HẾT****

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com