ZingTruyen.Com

Toi La De Vuong

Dịch, Edit, Fbook: TheSun Fansub

Elves: mình sẽ gọi là Elf nhé. Vì lần trước mình có lẽ quên mất Elves chỉ là danh từ số nhiều của Elf ^^

****

Đó là một sự kiện chưa từng có.
Chỉ với một người duy nhất đã chinh phục được một lâu đài và còn là thủ đô của một quốc gia. Đó là một sự kiện chưa từng xảy ra.
Đó là một kỳ tích mà ngay cả Reid, một trong những người mạnh nhất trong lịch sử và là chủ sở hữu ban đầu của Kỹ Thuật Hoả Mana cũng không thể làm được.

  - Lãnh chúa của chúng ta là một vị thần chiến tranh. Một vị thần chiến tranh.
  - Một vị thần đã mượn một cơ thể của một người đàn ông và hạ phàm.
  - Tôi đã lo lắng không biết phải làm gì bây giờ từ khi chúng ta tấn công thủ đô Miller, nhưng....
  - Không có ai có thể đánh bại lãnh chúa của chúng ta.

Các binh sĩ của Trung Đoàn Lãnh Thổ Lancephil có biểu cảm vô cùng tự hào.
Họ tự hào là những người lính của Roan.
Các công dân của thủ đô Miller, cũng đã rất phấn khởi như những người lính của Trung Đoàn Lãnh Thổ Lancephil. Không, thậm chí họ còn vui hơn cả những người lính.
Sự kết thúc của triều đại khủng bố.
Thoát khỏi khỏi triều đại độc tài của Simon Rinse.
Các cư dân lâu đài đã thể hiện một sự cổ vũ trước tin tức của Roan và Trung Đoàn Lãnh Thổ Lancephil ở lối vào của lâu đài.

  - Nếu đó là Bá Tước Lancephil, chúng ta có thể tin tưởng và phụ thuộc vào ngài ấy.
  - Ngài ta khác biệt so với các quý tộc khác.
  - Vì bá tước luôn quan tâm đến mọi người dù là tầng lớp thấp nhất.

Các cư dân lâu đài, nhìn lên trời và đồng thời thể hiện sự tôn trọng và yêu mến Roan.
Do đó, tất cả các công dân của lâu đài, thậm chí đã tập trung tại quảng trường và cầu nguyện cho Roan Phục hồi khi tin đồn về việc Roan ngã xuống trong trận chiến vừa qua.

  - Ngài Bá Tước Lancephil. Xin hãy hồi phục sớm.
  - Chúng tôi sẽ luôn luôn ở bênh cạnh Ngài Bá Tước Lancephil.

Những lời cầu nguyện thiết tha của các cư dân lâu đài, theo ngọn gió nam ấm áp và hướng về biệt thự mà Roan cư ngụ.
Roan, thay vì cung điện, đã chọn một biệt thự khiêm nhường vô chủ ở bên trong lâu đài làm nơi ở.
Mặc dù cậu ta đã mất ý thức, nhưng cấp dưới của cậu ấy cũng là những người biết về những gì là phù hợp với Roan.
Công Chúa Aily Rinse cũng không trở lại cung điện và ở lại bên cạnh Roan.
Vì điều này, rất nhiều tin đồn ầm ĩ đã xuất hiện.

  - Cái gì? Có phải Ngài Bá Tước Lancephil và Công Chúa Aily thực sự đang có một mối quan hệ không ?
 
Sáu, bảy người đàn ông tụ tập lại nhau và chia sẽ những câu chuyện. ( Má truyện này toàn mấy ông 888)

  - Loại từ này có thể hơi khó nghe, nhưng.... không phải là có một chút đáng tiếc cho Ngài Bá Tước Lancephil sao? Tình hình nó đã là như vậy và Công Chúa Aily là một người mà còn không thể thể hiện được sự hiện diện mình và được gọi là công chúa bóng tối ngay cả trong giới hoàng tộc....
 
Nghe những lời đó, một ông già ở tuổi xế chiều đã tặc lưỡi và lắc đầu.
(Già thì ở nhà đi, còn nhiều chuyện vậy má)

  - Chà, chàng trai này, anh ta thực sự không biết thế giới đang diễn ra như thế nào. Nhìn vào đây, Hoàng Tử Simon đã tự mình leo lên ngai vàng, nhưng ngài ta là một vị vua không hoàn chỉnh khi không có huy hiệu của hoàng gia cũng không có con dấu quốc gia và ngaig ấy đã đưa ra những hành động điên rồ là chặt đầu những người dân bình thường cũng như những người quý tộc của ngài ta và giết chết họ. Hoàng Tử Tommy đã chết nên không có gì để nói ở đó, và mặc dù Hoàng Tử Kallum cũng tốt hơn Hoàng Tử Simon, nhưng ngài ấy cũng không đối xử tốt với người dân của vương quốc. Hành vi của ba hoàng tử tất cả đều tàn bạo và độc tài đến mức có một cuộc nổi dậy nổi tiếng được gọi là Rinse Đen cũng đã bùng lên.
  - Đúng. Đúng vậy. Nhưng ngay cả Rinse Đen cuối cùng cũng đến và đi theo Ngài Bá Tước Lancephil.

Vô số người lặp lại lời ông ta.
Ông già nhấp nhấp ngón tay với vẻ mặt phấn khích.

  - Đúng! Chính xác! Ngay cả những người dân đã tức giận cũng có thể tin tưởng và đi theo nếu nó là Ngài Lancephil. Nhưng ngay cả Ngài Bá Tước Lancephil cũng có vấn đề.
  - Vấn đề? Ngài Bá Tước sao?

Mọi người hỏi lại với vẻ mặt ngạc nhiên.
Ông già già nhanh chóng gật đầu và nói thêm.

  - Ngài Bá Tước Lancephil là một người đàn ông xuất thân từ tầng lớp thấp nhất và vươn lên vị trí hiện tại. Nói tóm lại, huyết thống của ngài ta là vấn đề. Đây là điều mà không thể giải quyết bằng khả năng của chính mình. Nhưng……

Chỉ sau đó, nhiều người đàn ông đã nhận ra và kêu lên.

  - Aha! Vậy vấn đề sẽ được giải quyết nếu Ngài Bá Tước Lancephil cưới Công Chúa Aily?

Ông già lớn tuổi gật đầu.

  - Đúng thế! Mặc dù cô ấy là một công chúa bóng tối hoặc một công chúa không có bất kỳ khả năng hay sức mạnh nào, nhưng thực tế là cô ấy chắc chắn có dòng máu Hoàng Gia Rinse. Nếu Bá Tước Lancephil kết hôn với Công Chúa Aily, Ngài Bá Tước cũng trở thành thành viên của hoàng gia. Vấn đề duy nhất là vấn đề về huyết thống sẽ được giải quyết.

Ực!

Mọi người nuốt nước bọt một cách khô khan.
Trong đầu họ, tất cả đều nghĩ về một tương lai.
Người đàn ông trẻ tuổi và khôn ngoan nhất đã vô tình nói ra tương lai trong đầu ra khỏi miệng.

  - Ô hô. Sau đó, nếu ngài ta có thể giải quyết cuộc khủng hoảng lộn xộn này một cách êm đềm, Ngài Bá Tước Lancephil sẽ trở thành vu.....

Nhưng anh ta không thể dễ dàng nói hết ra.
Bởi vì nó đơn giản chỉ là một câu chuyện không thể tin được.

Ực!

Mọi người đều nuốt bọt khô khốc và thể hiện sự lo lắng.

  - Nghiêm túc chứ...?
  - Điều này có khả thi không ?

Cho đến tận bây giờ, không ai dám nghĩ rằng một Gia Tộc khác ngoài Hoàng Tọco Rinse sẽ ngồi lên ngai vàng.
Ở một mức độ như vậy, ngai vàng của quốc vương giống như mảnh đất thiêng liêng mà không ai dám mơ ước.
Nhưng ngay lúc này, Roan, người thậm chí không phải là một gia đình quý tộc có uy tín với lịch sử lâu đời mà là một quý tộc mới nổi xuất thân từ thường dân đang bước chân vào vùng đất thiêng liêng đó.

  - Khm.

Người phá vỡ sự im lặng là ông già lớn tuổi.

  - Dù sao đi nữa, nếu ngài ấy và quý cô thực sự có mối quan hệ như vậy, từ bây giờ sẽ có thêm nhiều điều thú vị.

Mọi người gật đầu.
Roan Lancephil, Simon Rinse, Kallum Rinse.
Và ngay cả phe đi theo Tommy Rinse đã chết....
Khả năng Vương Quốc Rinse sẽ đối mặt với một kỷ nguyên hỗn loạn chưa từng có trước đây là rất cao.
Và một kỷ nguyên hỗn loạn nơi mà bất kỳ kết thúc nào của nó đều có thể xảy ra lúc này.

  - Nhân tiện.

Một người đàn ông trung niên đang chiếm một chỗ ngồi trong góc đường cười khúc khích và lắc đầu.

  - Câu chuyện mà ông nói cho đến bây giờ đều đúng, nhưng có một điều sai.

Nghe một lời nói bất ngờ, mọi người đều nhăn mày.

  - Un? Đó là gì?
  - Ý của ông là gì?

Những âm thanh và ánh mắt nghi ngờ đổ xuống.
Người đàn ông trung niên  ngoáy vào tai mình bằng ngón tay.

  - Công Chúa Aily không không có bất cứ sức mạnh hoặc tài năng nào sao? Chưa hết. Các người có thể không biết rằng công chúa đã thể hiện một kiếm thuật đáng kinh ngạc trong trận chiến này? Hơn nữa, điều quan trọng nhất là những người mà công chúa ra lệnh như tùy tùng của cô. Danh tính của họ là...

Đôi mắt ông ta lóe lên và tỏa sáng.
Đúng lúc đó, một giọng nói lớn đột ngột phát ra từ trong quán rượu.

  - Họ là những người tộc Elf! Tộc Elf!

Chủ sở hữu của giọng nói đó là ông chủ của quán rượu.
Người đàn ông trung niên, người đang lấy hơi, gật đầu với vẻ mặt mất hứng.

  - Vâng. Đúng vậy. Tộc Elf. Tôi không biết lý do của việc đó, nhưng có vẻ họ giống như là cấp dưới của cô ấy. Nói tóm lại, điều đó có nghĩa là nếu Ngài Bá Tước Lancephil kết hôn với Công Chúa Aily thì....

Ánh mắt mọi người mắt lấp lánh và lóe lên ánh sáng.
Người đàn ông trung niên cười toe toét và kết thúc lời nói như muốn tuyên bố.

  - Không chỉ trở thành một thành viên của hoàng tộc, ngàu ta thậm chí còn có thể có những Elf làm cấp dưới của ngài ấy.

Đó là một câu chuyện đáng kinh ngạc.
Một sự im lặng một lần nữa đổ dồn trong quán rượu.
Thêm lần nữa, họ lại vẽ ra một tương lai trong đầu.
Trong số họ, một người lẩm bẩm với một giọng nói nhỏ xíu.

  - Nó không phải là một tương lai tồi tệ....?

****

Một phòng ngủ đơn giản, nơi ba, bốn ngọn nến đang đẩy lùi bóng tối.
Trên chiếc giường vội vã được chuẩn bị và sạch sẽ, một chàng trai trẻ đã nằm xuống.
Tóc nâu và lông mày gọn gàng, khuôn mặt nam tính.
Danh tính của chàng trai trẻ đang nhắm mắt như thể đã chết là Roan.
Cậu ta, sau khi chinh phục thủ đô Miller một mình và bất tỉnh, đã không thể tỉnh dậy dù hai ngày đã trôi qua.

  - Ngài Bá Tước Lancephil...

Cùng với một giọng nói êm ái, một bàn tay trắng như tuyết vuốt mái tóc và má của Roan.
Người con gái ở cạnh giường cậu là Công Chúa Aily Rinse.
Đôi mắt sâu và to của cô tỏa ra một ánh sáng buồn.

  - Em đã nghe về việc đó từ các báo cáo, nhưng đây là lần đầu tiên cá nhân em thấy sự xuất hiện đó.

Sự điên cuồn của Roan.
Đó là một trải nghiệm thực sự kỳ lạ.
Sự thật, cô đã lo lắng rất nhiều khi lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt đó.

  - Vì nó không khác gì sự điên loạn của Hoàng Huynh Simon khi anh ấy phát điên lên....

Tuy nhiên, dù Roan luôn quan tâm và yêu quý người dân của vương quốc rất nhiều, một nhà lãnh đạo không thể kiểm soát sự điên rồ của mình không thể được gọi là một nhà lãnh đạo giỏi.
Aily thậm chí đã nghĩ đến việc đưa Roan đi sống ẩn dật ở vùng nông thôn và sống một cuộc sống bình thường nếu mọi chuyện xảy ra.
Tất nhiên, đó là điều hoàn toàn không thể vì nhiều lý do.

  - Nhưng....

May sao, Roan và Simon khác nhau.

  - Em thật hạnh phúc.

Một nụ cười yếu ớt nở trên miệng của Aily.
Trong quá trình dọn dẹp chiến trường, một sự thật đáng ngạc nhiên đã được tiết lộ.

  - Ngài ấy tránh làm hại đến các công dân lâu đài và các đồng minh.

Khi Roan trở thành Crimson Ghost, không, một Vị Thần Chiến Tranh Đỏ Thẩm và đang biến khu vực cổng phía nam thành một đống đổ nát, những khu dân cư gần đó của lâu đài và các công dân không nhận được một chút thiệt hại nào.
Họ nghĩ rằng sự mất mát của người dân rõ ràng sẽ rất lớn vì cậu ta đã đánh và phá vỡ một cách vô thức, nhưng những thứ bị phá hủy chỉ là bức tường của lâu đài, các cơ sở quân sự và không gian trống trải phía trước cổng nam.
Hơn nữa, khi cậu ấy trèo lên bức tường lâu đài để phá hủy các ballista và thành lũy, cậu ta đã đổ xuống các cuộc tấn công của mình về phía quân địch bên trong cổng lâu đài thay vì ở ngoài cổng.
Có nghĩa là cậu ấy đã phân biệt rõ ràng đồng minh và kẻ thù ngay cả khi đang nổi điên.
Điều đó khác hoàn toàn so với sự điên rồ của Simon, thứ đã vô thức chặt chém và giết chết những thuộc hạ đã theo suốt cuộc đời như tay chân của anh ta.
Và hơn hết tất cả.

  - Ngài ấy đã phản ứng với giọng nói của mình và sự xuất hiện của mình.

Không, nó không phải chỉ là mức độ thể hiện sự phản ứng.
Vẻ bên ngoài được nhuộm màu đỏ với ánh sáng đỏ tươi trở lại như cũ và cậu ấy đã tỉnh lại.
Trông như sự hung hăng của cậu ấy được hãm lại.
Trước khi cậu ta mất ý thức, cậu ấy thậm chí còn để lại một lời cảm ơn.
Đó là một cảm giác nàng ấy như trở thành một người đặc biệt.
Điều đó làm Aily hạnh phúc.

  - Em sẽ không nghi ngờ.

Mặc dù Roan không thể tỉnh lại vào ngày thứ hai, cô không lo lắng.
Cô tin tưởng Roan.

  - Bởi vì chàng chính là Ngài Bá Tước Lancephil.

Một giọng nói êm dịu làm lỗ tai của cậu ấy hơi phản ứng.

****

  - Đây là nơi nào?

Khắp nơi tối tăm như một bóng tối đen kịt.
Thứ duy nhất có thể nhìn thấy là cánh tay, chân, cơ thể của cậu ấy.
Cậu ta thậm chí không thể phân trên và dưới.
Người nhìn khắp nơi với vẻ mặt hoảng loạn là Roan.

  - Có lẽ nào...

Khuôn mặt của cậu ấy đanh lại.

  - Có phải mình đã chết?

Nhưng cậu sớm lắc đầu.
Bản năng trong người cậu đã không đồng ý.

  - Chưa được. Vẫn còn quá sớm để mình phải chết.

Hơn nữa.

  - Vì nó không giống như khi mình chết ở kiếp trước....

Thứ gọi là cái chết thực sự rất đau đớn.
Cậu ta không thể nói nếu đó là cái chết vì bị đâm bởi một thanh kiếm, nhưng đó là một kinh nghiệm mà cậu chắc chắn không muốn trải qua lần nữa.
Nhưng bây giờ, mặc dù nó hơi khó hiểu, cậu không cảm thấy đau đớn hay nhức nhói.
Thay vào đó, cơ thể và trái tim cậu cảm thấy bình tĩnh và yên bình.

  - Đúng thế. Mình chắc chắn chưa chết. Vậy thì đây là đâu?

Roan không bất cẩn di chuyển và nhìn xung quanh trong khi đứng thẳng.
Mặc dù cậu ta đã sử dụng ngay cả Nước Mắt của Kalian, nhưng những thứ nhìn thấy được chỉ là bóng tối đen kịt như ban đầu.

  - Nó là một không gian mà đơn giản là mình không thể làm gì đ...

Khoảnh khắc khi cậu nghĩ đến đó.

  - Ô hô. Nhìn chàng trai kia kìa. Cuối cùng thì cũng đã tỉnh rồi hả ?
  - Ngươi nói đúng. Và thậm chí hằn còn không cảm thấy hoảng loạn.

Những giọng nói kỳ lạ xuyên qua tai của cậu.
Roan nhăn trán.
Cậu ta không thể đoán được những giọng nói được nghe từ hướng nào.
Những giọng nói gần như vang lên trong đầu của cậu.

  - Ai đó? Hãy xuất hiện đi!

Roan mạnh mẽ giữ bình tĩnh và nói với giọng nhỏ nhẹ.
Chẳng mấy chốc, những giọng nói lạ lùng lại được nghe thấy.

  - Xuất hiện ?
  - Mặc dù chúng ta đã ở đây từ lâu sao ?

Hai giọng nói, dù là nam, nữ hay thậm chí là quái thú, thậm chí cậu không thể phân biệt được.
Roan, với vị trí cậu đang đứng làm trung tâm, từ từ quay lại.

  - Hmm.

Ngay lập tức, một tiếng kêu lặng lẽ tuôn ra.

  - Chắc chắn không có ai ở đó, nhưng....

Nhưng trước khi cậu nhận ra điều đó, hai chàng trai trẻ đặc biệt đẹp trai đang đứng đằng sau cậu.
Không, có một cảm giác mạnh mẽ rằng khó để mà phân biệt họ là nam thanh niên đẹp trai hay phụ nữ chỉ bằng ngoại hình.
Hai người có vẻ rất giống nhau, và cũng rất khác nhau.
Mặc dù đặc điểm trên khuôn mặt của hai người đủ giống nhau đến mức gây ngạc nhiên, nhưng một người có tóc, lông mày và đôi mắt màu đỏ thẫm và quần áo anh ta mặc cũng là đồng phục màu đỏ thẫm.
Mặt khác, người kia có mái tóc đen, lông mày và đôi mắt sâu và đen hơn bóng tối đang tràn ngập không gian này và cũng mặc một bộ đồng phục màu đen.
Và người mặc đồng phục đen dường như cao hơn hai, ba phân so với người mặc đồng phục màu đỏ thẫm.
Roan hít sâu vào.

  - Tôi là Roan Lance....

Lời giới thiệu của cậu ấy không thể được tiếp tục.

  - Chúng ta biết. Ngươi là Bá Tước Roan Lancephil.
  - Ngươi đến từ một ngôi làng dưới chân Dãy Núi Grain. Một chàng trai tự lập bắt đầu với tư cách là một giáo sĩ  đơn thuần và trở thành một Bá Tước của Vươn Quốc  Rinse! Đúng chưa?

Tất cả đều chính xác.

  - Có phải họ là một ai đó mà mình biết không ?

Roan nhăn trán.
Nhưng hai người họ chắc chắn là người Roan chưa bao giờ quen biết trong quá khứ

  - À! Và....

Khi Roan đang dò dẫm xung quanh những ký ức cũ của mình, người mặc đồng phục màu đỏ thẫm và người mặc đồng phục màu đen đang thì thầm một trò chuyện giữa bọn họ.

  - Anh chàng đó có một bí mật đáng kinh ngạc, phải không?
  - Đúng vậy. Một bí mật mà người bình thường không bao giờ có thể tin được!

Hai người nhìn nhau và cười toe toét, rồi quay đầu lại và nhìn Roan.
Đôi mắt đỏ thẫm và đôi mắt đen lấp lánh và tỏa sáng.
Đôi môi của hai người đồng thời chuyển động.

  - Ngươi đã chết một lần và trở lại đây từ quá khứ!

Những từ ngữ chính xác và ăn khớp với nhau không có lấy chút sai sót.
Roan trợn tròn mắt.
Những lời nói hoàn toàn bất ngờ.
Bí mật của cậu mà không ai biết đột ngột xuất hiện.
Đây không phải là lúc để lướt qua những ký ức cũ của cậu ta.

  - Làm, làm như thế nào....?

Roan, người thường không hay dao động, trở nên bị sốc.

  - Phù.

Đáp lại, cậu ấy thở ra một hơi dài.
Cậu cố gắng giữ lấy trái tim đang rung động của mình.
Với vẻ mặt cứng rắn, cậu lườm hai người.

  - Hai người là ai ?

Dường như nói rằng cậu sẽ không để yên nếu họ không trả lời, một áp lực đáng kinh ngạc đã tuôn ra.
Nhìn vào đó, hai người, với vẻ mặt vui tươi, quay đầu lại.

  - Đặt sức mạnh ra khỏi đôi mắt của ngươi trước khi nó trở nên đáng sợ hơn.
  - Đúng, đúng. Giữa chúng ta không cần phải làm như thế.

Hai người cười toe toét và bước về phía Roan.
Và như thể đưa bàn tay để bắt tay, họ đồng thời đưa bàn tay phải của họ ra.

  - Hân hạnh được gặp ngươi.
  - Đây là lần đầu tiên ta gặp ngươi như thế này.

Người bận đồng phục màu đỏ thẫm và người bận đồng phục màu đen.
Hai người làm vẻ mặt như trẻ con.

  - Tên của ta là...
  - Tên của ta là...

Người nói trước là người bận đồng phục màu đỏ.
Và người nói sau là người bận đồng phục màu đen.

  - Flamdor.
  - Travias.

****HẾT****

FLAMDOR xưa giờ mình dịch là Hoả Mana. Từ hôm nay mình sẽ dịch là kỹ năng Mana Flamdor cho đúng cái tên riêng của nó. Sorry vì sai lầm ngớ ngẩn này ^^

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com