ZingTruyen.Com

Toi La De Vuong

Dịch, Edit, Fbook: TheSun Fansub

****

  - Ngài Bá Tước Lancephil. Tôi hy vọng trận địa lửa đó có thể giúp ngài chút ít.

Ian Phillips, người đang ẩn thân ở giữa hai toà nhà, hình thành một nụ cười nhạt. Theo dữ liệu mà Gia Tộc Bá Tước Phillips, không, tổ chức tình báo Evishun mà Ian Phillips chỉ huy là chính xác thì Roan có thể tăng sức mạnh của mình thông qua nhiệt lượng.

  - Trận chiến cuối cùng với Quân Đội Vương Quốc Istel khi Ngài Bá Tước Lancephil còn là Chỉ Huy Đội Đội Quân Hoa hồng thứ 2...

Vào lúc đó, Vương Quốc Istel đã bắt tay với Vương Quốc Byron và tấn công vào biên giới phía đông bắc của Vương Quốc Rinse.
Roan, khi đó chỉ đơn thuần là một phụ tá của đội quân đã thể hiện một khả năng chiến lược siêu phàm và vượt trội, đã tạo nên và chỉ huy một Đội Quân Hoa Hồng Thứ 2 đồng thời làm phó chỉ huy của cả đội quân.
Quân Đội Vương Quốc Istel cuối cùng đã chọn rút lui khi đối mặt với Roan và Nam Tước Aaron Tate, Chỉ Huy Quân đoàn 7 lúc đó đã quyết định tổ chức lại đội quân thay vì đuổi theo.
Nhưng khi đó Tử Tước Benjamin Doyle, người từng là Tổng Tư Lệnh của Tập Đoàn Quân Miền Đông trở nên mù quáng vì thành tích và phải ra lệnh buộc phải truy đuổi, các sự kiện bắt đầu trở nên tồi tệ lúc đó.
Quân Đoàn 7 trong khi đuổi theo quân đội Vương Quốc Istel đã rơi vào bẫy của Tử Tước Peid  và chịu một thiệt hại nặng nề.
Cuối cùng, chỉ có Chỉ Huy Quân Đoàn Aaron có thể giữ lại mạng sống và hầu hết những người trong Đội Quân Hoa Hồng đều thiệt mạng kể cả chỉ huy Gale và phụ tá Keniss.

  - Theo thông tin thu thập được, Ngài Bá Tước Lancephil, người tham gia vào trận chiến hơi trễ, đột nhiên hấp thụ ngọn lửa xung quanh và sau đó biến thành một hình dạng quái dị.

Tin đồn rằng những người lính của Quân Đội Vương Quốc Istel, người đã nhìn thấy cảnh tượng đó vào lúc đó gọi Roan là Crimson Ghost và trở nên sợ cậu ta sau khi họ quay trở về đất nước của họ.

  - Ngài Bá Tước Lancephil. Gia Tộc Phillips không thể đặc biệt sử dụng quyền lực của chúng tô do nhà vua, không, đúng hơn  là do sự đàn áp của Hoàng Tử Simon và sự giám sát của Tử Tước Delph Blick. Tất cả những gì tôi có thể làm cho ngài là chiến thuật trận địa lửa này.

Một chiến thuật trận địa lửa sử dụng xe ngựa và xe đẩy.
Đây là một chiến lược đặc biệt ngẫu hứng.
Đó là một chiến lược mà cậu ấy đã thực hiện ngay tại thời điểm các đặc vụ của Evishun, toàn bộ mọi người được cử đi khắp Miller, đã thông báo cho cậu ta về tin tức về sự xuất hiện của Roan.
Sau khi lên kế hoạch và chiến lược cùng với những thông tin mà cậu ấy có về Roan trong quá khứ, đồng thời dự đoán tình trạng của Roan ở hiện tại.
Ian Phillips.
Thiên tài thì vẫn mãi là một thiên tài.
Tuy nhiên, có một phần mà thậm chí cậu ta không thể dự đoán được.
Điều đó là mặc dù thực tế là Roan nhận được một sức mạnh nhờ vào nhiệt lượng nhưng có một tác dụng phụ cực kỳ lớn theo sau nó.
Vì tác dụng phụ đó, Roan đã kiêng kị không hấp thụ nhiệt lượng trực tiếp vào cơ thể.
Cũng giống như bây giờ.

  - Haizz. Mình nên làm gì.

Roan không thể dễ dàng sử dụng Hoả Mana.
Ngọn lửa đỏ thẩm múa may như thể quyến rũ cậu ấy.

  - Khả năng nổi điên là rất cao.

Roan cắn môi dưới.
Lúc đó cũng vậy.
Khi cậu nổi cơn thịnh nộ trước cái chết của các thành viên của Đội Quân Rose, và hấp thụ ngọn lửa từ chiến trường.
Roan hoàn toàn không có ký ức về thời gian đó.
Ngoại trừ việc nghe các thành viên đội quân kể vào ngày sau đó, họ đã nói rằng đó không phải là sự xuất hiện của một con người.
Một con ma màu đỏ thẫm.
Roan không muốn trải nghiệm sự kiện đó một lần nữa.
Hơn nữa.

  - Đây là tình huống này mà năng lượng nước kiểm soát nó đã không còn.

Điều đó có nghĩa là lấy lại bình tĩnh là không thể nếu cậu ta trở nên điên loạn.
Sự do dự của cậu kéo dài.
Đột nhiên.

Gggggckk!

Một âm thanh xuyên qua tai khiến cho cậu nhăn mày.
Roan hướng mắt tới nơi âm thanh vừa phát ra

  - Hmm.

Roan thầm kêu lên.
Bức tường lâu đài lan rộng sang trái và phải theo cổng phía nam bùng lên ngọn lửa.
Các ballistas nằm trên đó tất cả đã chuyển hướng và đang nhắm vào cậu ấy.
Và bên cạnh đó, Tử Tước Delph Blick, người bảo vệ thành lũy, liếc qua khu vực cổng phía nam với đôi mắt hung dữ.

  - Đây chắc chắn là trận địa lửa. Bá Tước Lancephil không hề đi một mình.

Một kết luận rất bình thường.
Delph nghiến răng.
Theo sau đó, người mà ông ta phải chăm sóc trước hết không phải là quân đội bên ngoài lâu đài mà là quân đội bên trong lâu đài.

Gít. Gít. Gít!

Dây cung căng cứng được kéo lên.
Đối với mỗi ballista, có năm cái ở trên và năm cái ở dưới. Tổng cộng có 10 mũi tên mỗi cái ballista.
Đó là một chiến lược họ sẽ bắn năm mũi tên ở trên trước và sau đó mới tiếp tục bắn năm mũi tên còn lại sau đó.
Nếu hơn mười ballista bắn mũi tên với sự khác biệt về thời gian, chúng sẽ có thể gây ra thiệt hại nghiêm trọng cho Roan cũng như cho đồng minh của cậu ta nếu ẩn náu ở đâu đó.

  - Mình không còn sự lựa chọn nữa.

Roan thở dài.
Nếu cậu ta đứng yên như thế này, cậu ấy sẽ bị một mũi tên của ballista cỡ ngọn giáo đâm vào và mất mạng.

  - Mình chỉ có thể hy vọng rằng mình sẽ không bị phát điên.

Đã là một quãng thời gian dài trôi qua kể từ khi cậu ấy phát điên.
Hoả Mana mà cậu ấy học cũng đã dễ dàng hơn trước nhờ vào sự tập luyện được lặp lại.

  - Mình cũng đã trở nên dễ dàng kiểm soát nhiệt lượng xung quanh hơn trước lúc đó.

Roan siết chặt nắm tay.
Trường Giáo Travias trên tay phải của cậu cũng run rẩy run rẩy theo.
Như thể nó cũng sợ tình hình sẽ thành một cơn bão tố sau điều đó.

  - Không, có lẽ nó cũng sẽ rất vui mừng. Vì vẫn chưa có một lần nào để Trường Giáo Travias thể hiện ra tất cả sức mạnh của nó.

Roan mĩm cười cay đắng và nhắm mắt lại. Từ vành tai cậu nghe thấy tiếng của Delp.

  - Nhắm!

Gítttttttt!

Những cỗ máy ballista vặn vẹo sang trái và phải rồi nhắm thẳng vào Roan.
Đồng thời với điều đó, Roan sử dụng Kỹ Thuật Hoả Mana mà cậu đã niêm phong một cách khó nhọc.
Và.

Phừnggggg!

Ngọn lửa khổng lồ đang mở rộng kích thước xung quanh khu vực cổng phía nam phừng lên rất lớn như thể nó rất vui mừng.
Nó, gần như thể một sinh vật sống, nhảy múa và vây lấy Roan.
Một cơn bão màu đỏ thẫm quay cuồng với Roan ở trung tâm.

  - Hhhhhhhử! Cái gì kia?
  - Ngọn, ngọn lửa đang chuyển động!
  - Nó đang lan rộng! Chạy mau!

Các hiệp sĩ và binh lính xung quanh nhảy cẩn lên và di chuyển lùi lại.
Ngay cả Delph, người đang đứng trên thành lũy, cũng trở nên bàng hoàng trước cảnh tượng không bình thường.
Thậm chí quên mất việc ra lệnh cho những người lính bắn ballista, ánh mắt ông ta đã bị ngọn lửa hút vào.

Kwakakakakakang!

Những chiếc xe đẩy và xe ngựa cháy vụn và tan trành tro.

  - Uaaaak!
  - Á...á!

Vài người lính bị bão lửa nuốt chửng và biến thành những quả cầu lửa.
Roan, vẫn nhắm mắt, tập trung vào việc sử dụng Kỹ Thuật Hoả Mana.
Một tình huống mà bây giờ cậu ấy cũng đã bước vào thời điểm quan trọng nhất.

  - Mình có nên bắt đầu....

Ngay lúc đó.

Paaat!

Ngọn lửa xung nóng bỏng vây quanh Roan đang quay cuồng trong cơ thể cậu.
Một sự kiện xảy ra trong chớp mắt.
Khi ngọn lửa biến mất, âm thanh đáng kì lạ của gió và tiếng gầm quái dị đập vào tai họ cũng biến mất lập tức.
Sự tĩnh lặng và bình yên.
Một sự im lặng kỳ lạ rơi xuống ở khu vực cánh cổng phía nam.
Hội Hiệp Sĩ Blick bao gồm các binh sĩ của Delph và Quân Đoàn Patore nhìn chằm chằm vào Roan với một biểu cảm hơi choáng váng.
Một tình huống mà Roan đang đứng thẳng và vẫn nhắm mắt.

  - Ngọn, ngọn lửa đâu rồi...?

Dex Kerry, chỉ huy của Hội Hiệp Sĩ Blick vô thức lẩm bẩm rồi ngừng lại.

  - Hơi nước ?

Bởi vì một hơi thở trắng xóa xuất hiện trước miệng anh.
Đồng thời với điều đó.

  - Uhuk!
  - Lạnh...lạnh quá!
  - Chuyện gì đang xảy ra!

Các hiệp sĩ và binh lính gần đó run rẩy và thở ra.
Mùa này đang là ở giữa mùa trong khi có những ngọn gió nam thổi qua.
Chắc chắn, một Mặt Trời nóng bỏng đang thiêu đốt trên đầu của họ.
Nhưng vì lý do nào đó, không khí lướt qua làn da của họ vượt qua cái lạnh và lạnh lẽo như lưỡi kiếm.
Tuy nhiên, không chỉ có các hiệp sĩ và binh lính đứng trước cổng phía nam mới gặp phải tình huống như vậy.
Mặc dù có sự khác biệt về mức độ, không chỉ Trung Đoàn Lãnh Thổ Lancephil bên ngoài cổng lâu đài mà cả công dân của của Lâu Đài Miller và thậm chí Aily Rinse và các yêu tinh đang chiến đấu với quân đội địch ở cung điện phía xa đó đều cảm thấy lạnh lẽo.

  - Nữ Hoàng Piscic. Đây là....

Một Elf quay về phía Aily.
Aily, người đã hạ gục một hiệp sĩ đang chạy về phía cô ấy, khẽ gật đầu.

  - Ta biết. Hơi nóng trong mana xung quanh chúng ta đã biến mất.
  - Làm sao có thể như vậy...

Khi các Elf lắc đầu với những biểu hiện bị sốc, ánh mắt của Aily nhìn về phía nam.

  - Bá Tước Lancephil. Ngài vẫn ổn chứ ?

Trái tim cô vô thức trở nên vội vã.
Nhanh chóng vung thanh kiếm dài và mỏng, cô đạp chân xuống đất.

  - Chúng ta phải đi đến cổng phía nam càng nhanh càng tốt.
  - Vâng! Đã rõ!

Một câu trả lời tràn đầy sức mạnh.
Ngay sau đó, các kiếm sĩ Elf duyên dáng và xuất sắc cắt xuyên không trung.
Họ cũng đã cảm thấy rằng các sự kiện bất thường đang diễn ra.
Không khí lạnh không có ở trái đất, đúng hơn là ở thế giới này.
Roan, người thực sự đã gây ra tình huống bất thường như vậy, vẫn nhắm mắt và đứng cùng một chỗ.

  - Chúng ta phải kết thúc hắn  trước khi hắn ta di chuyển.

Delph nghiến răng.
Cựu chiến binh quả là một cựu chiến binh.
Một bản năng sắc bén độc nhất vô nhị đối với một chỉ huy đã lăn lộn trên chiến trường trong nhiều thập kỷ.
Delph, cảm thấy một nỗi kinh hoàng khủng khiếp, hét lên về phía những người lính điều khiển ballista.

  - Bắn, bắn hết tất cả ballista.
  - Vâng? Vâng, vâng! Đã rõ!

Những người lính điều khiển ballista đang sưởi ấm đôi bàn tay lạnh của họ đã bình tĩnh lại và nhanh chóng bắn những ballis đã nạp đạn xong.

Tưn! Tưn Tưn! Tưn!

Hàng chục mũi tên to như ngọn giáo bắn ra cùng một lúc.

Sweaaaaaak!

Cùng với tiếng rít của không khí. Những mũi tên đầu tiên hướng tới Roan.
Một khoảnh khắc giữa sự sống và cái chết.
Mặc dù vậy, Roan vẫn nhắm mắt và không có biểu hiện gì.

  - Thế là xong!

Bên trong của Delp vui mừng.

  - Chết đi!
  - Hãy cứ chết như thế đi!

Những hiệp sĩ và binh lính hét to hết sức.
Nhưng điều ước của họ đã không thành.
Khoảnh khắc những mũi tên như ngọn giáo chạm vào chân của Roan.

Flash!

Roan mở hai mắt đã nhắm nghiền lại.
Đồng thời.

Spaaaaaat!

Một ngọn lửa lạ thường bùng lên từ cơ thể cậu.
Đó là một ngọn lửa khổng lồ và bốc cháy dữ dội hơn nhiều so với ngọn lửa ban đầu đã đốt cháy khu vực cổng phía nam.

  - Hự!
  - Ặc!

Các hiệp sĩ và binh lính trước cơn gió nóng kinh ngạc, vòng tay ra trước mặt và lùi lại. Không, họ đã bị đẩy lùi.
Hơn nữa, những mũi tên ballista bay xuống như muốn xiên qua Roan biến thành nắm bụi và biến mất.
Một sức nóng đáng kinh ngạc.
Nó làm cho họ liên tưởng đến một viễn cảnh của địa ngục.

  - Khốn, khốn kiếp! Nó là cái quái quỷ gì!
  - Làm sao một ngọn lửa đã biến mất lại bùng cháy ra từ cơ thể của một người!

Vô số hiệp sĩ bao gồm cả Delph, Dex và những người lính bàng hoàng trước cảnh tượng khó tin này.
Tại thời điểm đó.

Phừngggggg!

Ngọn lửa bùng lên dữ dội trên bầu trời từ từ lắng xuống và hình dạng của Roan đang đứng bên trong nó hiện lên.

  - A.....

Ngay lập tức, những tiếng kêu và những tiếng thở dài buông xuôi tràn vào khu vực cổng phía nam.
Roan Lancephil.
Mái tóc nâu gọn gàng và lông mày, đôi mắt nâu và khuôn mặt nam tính biến mất như thể một làn không khí mỏng manh.
Mái tóc, lông mày và đôi mắt có một ánh sáng đỏ tươi và ngọn lửa đỏ thẩm trôi nổi theo mái tóc và đôi mắt của cậu.
Hơn nữa, mái tóc nâu của cậu dài xuống tới thắt lưng.
Ngọn lửa đỏ thẫm dày đặc bao bọc luôn cả mái tóc.
Nhưng điều thậm chí còn gây sốc hơn là.

Fwaaaaaaah!

Trường Giáo Travias mà tay phải cậu đang cầm.
Mũi giáo sắc bén cũng như thân giáo ban đầu có màu đen đều được bao phủ trong một ngọn lửa đỏ tươi, nhưng sức nóng bên trong đó dường như không bình thường.

Ực.

Mọi người đều không thể nói nên lời.
Sự xuất hiện của Roan không giống như của một con người. Mà chính là.

  - Con, Con Ma Đỏ Thẩm!

Cái tên mà mọi người trên thế giới đã đặt và gọi cho Roan.
Con Ma Đỏ Thẩm đó đã thực sự rơi xuống thế giới.
Một cảm giác ngột ngạt chỉ từ việc nhìn chằm chằm vào đó.

  - Chết, chết đi!

Delph trên thành lũy hét lên theo bản năng.

  - Chết đi!

Dex cũng cảm thấy vậy.
Nếu không phải bây giờ, họ cảm thấy rằng họ sẽ không thể phản công dù chỉ một lần.

Tat!

Dex và Hội Hiệp Sĩ Blick lao về phía Roan.
Những người lính ưu tú  của Quân Đoàn Patore đi theo sau lưng họ.
Hàng trăm người đã tạo thành một vòng tròn và đổ nhào vào Roan.
Nhưng.

  - Kuuuuu!

Môi của Roan, người vẫn còn đang im lặng hơi nhếch lên và tuôn ra một tiếng cười quái dị.
Đồng thời.

Ssswuaaaang!

Trường Giáo Travias kéo dài ra với tốc độ chóng mặt và nhanh chóng quay tròn xung quanh.

Phừnggggg!

Ngọn lửa đỏ rực bùng lên theo mọi hướng.
Ngọn giáo và ngọn lửa đâm vào các hiệp sĩ và binh lính.

  - Chặn lại! Chặn....

Tiếng hét của Dex không thể hoàn thành.
Khoảnh khắc Trường Giáo Travias và thanh kiếm cùng ta cơ thể của anh chạm vào, một nửa cơ thể anh ta bị thiêu hủy.
Một cái chết tức khắc.
Ít nhất, anh ta có thể chết khi còn một nữa cơ thể vì cấp độ mana của anh ta cao.
Những hiệp sĩ cấp thấp hoặc binh lính bình thường, khoảnh khắc họ bị ngọn lửa chạm vào, trở thành một nắm tro và tan xác.

  - .....

Họ không thể bỏ lại phía sau ngay cả một tiếng thét hay khóc than.

Wossssh!

Thay vì ngọn gió nam ban đầu mang hơi nóng, một cơn gió nam lạnh lẽo nhẹ nhàng bao quanh khu vực cổng phía nam.
Bụi tro bay lơ lửng trên bầu trời.

  - Con, con chó....!

Delph, người đang theo dõi tình hình từ thành lũy, trợn mắt và hét lên.
Điều đó cũng tương tự đối với các hiệp sĩ và binh sĩ vẫn còn sống hoặc chưa tấn công một cách bất cẩn.

  - Đó, đó là một con ma! Đó là Con Ma Đỏ Thẩm!
  - Hắn ta là Thần Lửa!
  - Một con quái vật! Đích thị là một con quái vật!

Sự nhận thức đã bị tê liệt bởi nỗi sợ hãi mãnh liệt.
Delph siết chặt nắm tay và hét lên.

  - Những tên khốn ngu ngốc! Bắn những cỗ máy ballista và đừng để hắn đến gần. Ném luôn cả những ngọn giáo vào hắn!

Ông ta thúc giục những hiệp sĩ và binh lính.

  - Roan Lancephil cũng chỉ là một con người! Hãy giữ vững tâm trí của các ngươi lại!

Tiếng hét chói tai đổ xuống.

Gggggckk!

Chẳng mấy chốc các ballistas đã nạp lại đạn.
Mặc dù các hiệp sĩ và binh lính chưa hết bàng hoàng, họ đã nhận ra lệnh của Delph và bắn mũi tên và ném giáo về phía Roan.
Sau đó, họ sớm hối hận về hành động của mình.

Phừngggg!

Những mũi tên và ngọn giáo không thể chạm vào cơ thể của Roan.
Những loạt tên mới nạp của ballista cũng tương tự.
Mũi tên và giáo mác, khoảnh khắc chúng chạm tới xung quanh Roan, biến thành một nắm tro và biến mất.

  - Ư...ư....ư!
  - Không, không thể nào.

Các hiệp sĩ và binh lính bất thần và ấp úng bước lùi lại.

  - Kuuuuuuh!

Roan, người đã quan sát, mĩm cười nham hiểm và phá lên cười.
Trông cậu ấy hơi khom người xuống.
Mái tóc đỏ rực với ngọn lửa đung đưa
Và ngay lúc đó.

Taat!

Con Ma Đỏ Thẩm di chuyển.

Paaaaat!

Trường Giáo Travias có kích thước dài càng dài hơn và to như một người đàn ông.
Ngọn lửa chảy dọc theo ngọn giáo và ngọn giáo cũng trở nên to hơn trước.

Kwakang! Kwakakakakakang!

Roan vung ngọn giáo lửa khổng lồ dễ như vung tay.
Mỗi lần như vậy, mặt đất bị tách ra và bên trong của bề mặt đất bị lún xuống.
Các hiệp sĩ và binh lính đang hình thành một cuộc bao vây, mà không thể chống đỡ được dù chỉ một lần, đã biến thành một thứ bột nhão hoặc trở thành tro bụi và biến mất.

  - Kuuuaaaaah!

Roan, như thể cậu ta đã trở nên phấn khích, phát ra một tiếng cười quái dị.
Delph vò đầu mình trước âm thanh khủng khiếp đó.

  - Bắn! Tiếp tục bắn bằng ballista! Ta đang kêu các ngươi hãy làm tất cả những gì chúng ta có thể làm!

Giọng nói vang dội vang vọng khắp khu vực cổng phía nam.
Nhưng thay vào đó, nó đã thu hút sự chú ý của Roan.

  - Kuuuuu?

Roan vô tình liếc nhìn vào bức tường lâu đài cao vút.
Các đồng tử đỏ tươi lặp đi lặp lại sự co giãn và mở to.

  - Uum!

Delph, cùng với một tiếng than, nuốt một hơi khô.

  - Mình đã bắt gặp chúng.

Ông đã cảm thấy ánh mắt của Roan và ông ấy gặp nhau.

Ssrueng!

Delp rút kiếm ra.
Ông là một cựu chiến binh trong số các chỉ huy kỳ cựu.
Ông ta không phải là một kẻ hèn nhát sẽ bỏ chạy với kẻ thù trước mặt.

  - Được rồi! Đến đâ....

Tiếng hét mà ông ấy mạnh mẽ định hét lên không thể hoàn thành.

Paaat!

Bởi vì Roan, người đang ở dưới bức tường thành đã đạp xuống đất và nhảy lên trên không trung.
Đó là một bức tường mà thậm chí là cả một đội quân nổi tiếng như Trung Đoàn Lãnh Thổ Lancephil đã không thể vượt được trong nhiều ngày qua.
Bức tường của thủ đô Miller, nó vừa cao và vừa to.
Nhưng Roan, chỉ đơn thuần với một bước nhảy, đã nhảy thậm chí cao hơn cả bức tường thành lũy.

  - Hả....!?

Delph thoát ra một tiếng cười trống rỗng.
Ông ta, nhìn vào Trường Giáo Travias khổng lồ bay về phía trước mắt, lẩm bẩm với một giọng nói tuyệt vọng.

  - Bá Tước Lancephil! Ngươi có thật sự là một con ma không?

Câu trả lời là?

  - Kuuuuu.

Nó chỉ đơn thuần là một tiếng hét quái dị khó hiểu.
Đồng thời.

Kkwaaaaaaaaang!

Với một tiếng gầm đáng kinh ngạc, Trường Giáo Travias tấn công thành lũy và cả Delph.
Chỉ huy kỳ cựu của Vương Quốc Rinse, Delph Blick không thể vung kiếm dù chỉ một lần, đã mất mạng.
Cổng phía nam thành lũy cũng vậy, nơi đã giữ vững vị trí của nó kể từ khi vương quốc này ra đời, đã bị phá hủy một cách vô lý.

Kukukukukung.

Đống đổ nát của thành lũy đổ xuống bên trong và bên ngoài cổng lâu đài.
Roan xoay người và đi xuống từ trên đỉnh bức tường của lâu đài.
Đó là để tiêu diệt các ballista đang bắn những mũi tên cỡ ngọn giáo vào cậu ta.

  - Uaaaak!
  - Chạy! Chạy mau!
  - Đừng, đừng đẩy nữa! Chúng ta đã thất thủ rồi!

Những người lính đang canh gác phía trên bức tường của lâu đài, ngay ở lối Roan đi vào, đã hoảng sợ và bỏ chạy.
Trong quá trình đó, có những người đã nhảy hoặc rơi xuống bức tường lâu đài cũng xảy ra thường xuyên.

  - Kuuuuh!

Tất nhiên, Roan không để tâm đến điều đó.
Giơ cây giáo khổng lồ Travias lên trời, sau đó cậu ta đập vỡ bức tường lâu đài ở trước mắt.

Kkwaaaaaaang!

Với một tiếng nổ đáng kinh ngạc, các ballista đều bị phá hủy.
Roan nhảy qua phía bên kia của thành lũy và phá hủy các ballista còn lại mà không bỏ sót cái nào.

Rắcccccc!

Một vết nứt hình thành trên bức tường lâu đài kiên cố.
Cuộc tấn công của Roan đã vô cùng mạnh mẽ đến một mức độ đó.

  - Kuuuuu!

Roan, người đã phá hủy tất cả các ballista, một lần nữa nhảy xuống bên dưới bức tường lâu đài và dồn Hội Hiệp Sĩ Blick và binh lính Quân Đoàn Patore vào một góc.
Trường Giáo Travias từ từ kéo dài và to lên, và bây giờ chiều dài của nó dễ dàng vượt quá một nửa chiều cao của bức tường lâu đài và chiều rộng của nó gấp khoảng năm lần so với một người đàn ông trưởng thành.

Kwakang! Boom! Kwakang!

Ngọn giáo của Roan bây giờ không phải là vũ khí để con người có thể đối mặt nữa.
Ngọn giáo lửa khổng lồ chia cắt mặt đất và tách đôi bức tường lâu đài.
Cuối cùng.

Kwukukukukukung!

Bức tường lâu đài gần đó bao gồm cả khu vực cổng phía nam đã bị phá vỡ.
Một cảnh tượng mà mọi người hoàn toàn không thể tin được rằng được gây ra chỉ bởi một người.

Ực!

Ian, người đang theo dõi khu vực cổng phía nam, vô thức nuốt vào một hơi khô khốc.
Cậu ta, nhìn về phía người đàn ông trung niên bên cạnh, hỏi với giọng nhỏ nhẹ.

  - Chính xác thì chúng ta đã làm gì?

Người đàn ông trung niên cũng có biểu hiện bị sốc rất nhiều.

  - Thuộc hạ, thuộc hạ không biết thưa ngài. Thuộc hạ, nếu đó là hình dạng thật của Con Ma Đỏ Thẩm thì rõ ràng thông tin thu thập được từ cơ quan Evishun là rất nghèo nàn.

Ian nhẹ nhàng gật đầu.

  - Vâng, đó không phải là con ma đỏ thẩm.

Ực!

Một lần nữa, cậu ta lại nuốt vào một hơi khô khốc.

  - Đó là một vị thần. Và là một vị thần chiến tranh tàn bạo vào lúc này.

Một nụ cười cay đắng nở trên miệng cậu.

  - vậy, chúng tôi đã triệu hồi một vị thần vào thế giới này.
  - Đúng thế. Và một vị thần chiến tranh đỏ thẫm như máu ngay tại nơi đó....

Ngay cả khi hai người đang nói chuyện với giọng nói khô khan, Roan vẫn di chuyển không ngừng lại.
Khu vực cổng phía nam trở thành một đống đổ nát.
Tại nơi ngọn lửa biến mất bởi Roan, một địa ngục lửa lại mở ra cũng bởi Roan.
Và tại nơi đó, một nhóm người đồng thời xuất hiện từ cả phía nam và phía bắc.

  - Đó, đó là!

Austin và Trung Đoàn Lãnh Thổ Lancephil, người đang xông vào qua cổng phía nam bị phá hủy, chùn bước và dừng lại.

  - Lãnh, lãnh chúa của chúng ta!
  - Làm như thế nào ngài ấy lại thành hình dạng như vậy lần nữa!

Austin, Harrison, v.v., những người đã trải qua cơn thịnh nộ của Roan trong thời gian ở Đội Quân Hoa Hồng Thứ 2, đã không vô tư tiếp cận và quay trở lại.

  - Không được hành động vội vàng và tất cả quân đội rút lui nhanh!

Một mệnh lệnh mới đưa xuống.
Bởi vì Quân Đội Lãnh Thổ Lancephil là một đội quân hùng mạnh được đào tạo bài bản, nên mệnh lệnh này đã được thực thi ngay lập tức.

  - Đó là một sự phát điên. Nếu thực sự ngài ấy đã phát điên thì ý thức của ngài ấy đã biến mất.

Austin nuốt nước bọt và nhìn Harrison.
Harrison cũng chậm rãi gật đầu.
Anh ta cũng có cùng suy nghĩ với Austin.
Để ngăn chặn thiệt hại cho các đồng minh có thể xảy ra, rút lui ngay bây giờ là điều khôn ngoan.
Nhưng khoảnh khắc họ chuẩn bị rút lui ra ngoài cổng phía nam, một người phụ nữ vô tình tiến về phía Roan từ hướng bắc.

  - A....

Khuôn mặt của Austin ngay lập tức đanh lại.

  - Nó rất nguy hiểm! Xin hãy quay lại đây ngay lập tức, thưa Công Chúa!

Danh tính của người con gái đó là Aily.
Nhưng Aily, không rõ là cô có nghe hay không nghe thấy tiếng hét của Austin, đã không dừng bước và tiếp tục tiến về phía Roan.

Kwakang! Kwakakakakang!

Roan, người đang vung Trường Giáo Travias khổng lồ và đang biến khu vực này thành một đống đổ nát, nhìn Aily tiến thẳng về phía cậu ta và phá lên một tiếng cười quái dị.

  - Kuuuuu!

Cậu ta nâng ngọn giáo lên bầu trời.
Một chuyển động để tấn công và giết chết Aily.

  - Nữ Hoàng Piscis! Nguy hiểm!
  - Xin hãy lùi lại!

Những Elf tuyệt vọng gọi Aily.
Aily, không dừng bước hoặc nhìn lại, trả lời bằng một giọng nhẹ nhàng và rõ ràng.

  - Nó không hề nguy hiểm. Bởi vì người đàn ông trước mặt ta là Ngài Bá Tước Roan Lancephil.

Một tình huống mà Trường Giáo Travias có thể ngay lập tức rơi xuống trên đầu của cô ấy.
Nhưng cô hoàn toàn không có vẻ sợ hãi.

  - Kuuuu?

Roan đảo đôi mắt đỏ tươi và nhìn Aily.
Bàn tay đang cầm Trường Giáo Travias khổng lồ run rẩy.
Một sự tạm dừng lại đã hiện trên cơn thịnh nộ không thể ngăn chặn.
Aily tiếp tục di chuyển những bước chân của mình về phía Roan.

  - Ngài Bá Tước Lancephil. Tất cả đã ổn rồi. Cánh cổng đóng chặt ở phía nam đã mở ra rồi.

Một nụ cười duyên dáng và một giọng nói dịu dàng.
Đôi mắt to và trong của cô ấy lấn át đôi mắt đỏ tươi của Roan.

  - Bây giờ hãy bỏ cây giáo nặng đó xuống và xin ngài hãy nghĩ ngơi.

Roan và Aily giờ đã đủ gần để chạm vào nhau nếu họ đưa tay ra.

  - Kuuuuh!

Roan run rẩy toàn thân.
Đôi mắt đỏ tươi run rẩy qua trái và phải.
Aily từ từ đưa tay ra.
Đầu ngón tay cô chạm vào má Roan.

  - Em sẽ luôn ở bên cạnh chàng.

Một sự đụng chạm nhẹ nhàng và dịu dàng hơn một ngọn gió.
Mắt của Roan đảo còn nhanh hơn nữa.
Cơ thể đã rung động mạnh mẽ cũng trở nên dữ dội hơn.
Và cuối cùng.

  - Kuaaaah!

Một tiếng gầm quái dị đáng kinh ngạc thoát ra.

  - Nữ Hoàng Piscis!
  - Công Chúa!

Với cánh cổng phía nam nằm ở giữa, những giọng nói lo lắng về Aily bùng nổ từ cả phía nam và phía bắc.
Nhưng Aily không có một chút run sợ.
Cô ấy vẫn mỉm cười yếu ớt, khẽ đưa tay ôm lấy khuôn mặt của Roan.

  - Kuaaaaah....

Tiếng gầm ghê rợn của Roan từ từ lịm dần.
Trường Giáo Travias, thứ đã cao tới một nửa bức tường lâu đài và to gấp 5 lần chiều rộng của một người đàn ông trưởng thành đang nhỏ dần và nhỏ dần.
Ngọn lửa bùng cháy màu đỏ thẫm cũng từ từ biến mất.

Ssss.

Mái tóc, lông mà và đôi mắt cũng về lại màu sắc ban đầu của nó.

Ssss.

Cùng lúc đó, ngọn gió nam lạnh lẽo lướt qua da của họ cũng đã ấm lên.
Một sự im lặng.
Một lần nữa, một sự im lặng nặng nề và một nền hòa bình ấm áp không thể tin được giáng xuống khu vực cổng phía nam.
Những ánh mắt của Trung Đoàn Lãnh Thổ Lancephil, những Elf và những người lính của Quân Đoàn Patore còn sống sót hướng về phía Roan và Aily.

Paaat!

Một ánh sáng đỏ thẫm lóe lên từ cơ thể Roan.
Đồng thời, cơ thể cậu mạnh mẽ chao đảo.
Aily nhanh chóng ôm Roan lên ngực và cẩn thận ngồi xuống.
Mặc dù đó là một bãi đất bẩn, cô không hề bận tâm.

  - Aily....

Roan, dường như quá mệt mỏi, thở dài với đôi mắt nhắm nghiền.

  - Vâng, em ở đây. Chàng đừng lo lắng.

Aily cẩn thận vuốt mái tóc nâu của Roan.
Roan khẽ mỉm cười và thì thầm.

  - Cảm ơn nàng.

Aily, thay vì trả lời, khẽ mỉm cười và cúi đầu xuống.
Mái tóc dài nhẹ nhàng bay theo làn gió.
Một mùi hương dễ chịu lan tỏa trên chiến trường có đẫm máu.
Roan, ôm lấy mùi hương của Aily rồi mất ý thức.
Như thế, Lâu Đài Miller của thủ đô đã bị chinh phục dưới cái tên Roan Lancephil.

****HẾT****

Ôi, cứ có Roan và Aily là lại có máu dịch 😅😅😅😅

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com