ZingTruyen.Info

Toi La De Vuong

Dịch, Edit, Fbook: TheSun Fbook

Ai donte mình thì mình cảm ơn nhé ^^

****

Keng! Keng keng! Keng!

Tia lửa bay ra cùng với âm thanh của kim loại.

  - Chết tiệt! Có phải ngươi đã quên lời hứa của chúng ta?!
  - Đây là những gì tôi muốn nói!

Hai quý tộc trẻ mặc áo giáp bóng loáng hét lên trong khi chĩa kiếm vào nhau.
Khuôn mặt họ hoàn toàn méo mó với cảm giác bị phản bội và giận dữ.

  - Chúng tôi 12 Hatchling quyết định không chia rẽ ngay cả khi các hoàng tử mà mỗi chúng ta hỗ trợ là khác nhau! Chúng ta đã nói rằng chúng ta sẽ trung thành với vương quốc bất kể hoàng tử nào đăng quang!
  - Đó là điều tôi muốn nói!

Hai quý tộc trẻ đó là thành viên của 12 Hatchling.
Hai người có tình bạn khá sâu sắc mặc dù các hoàng tử mà họ ủng hộ là khác nhau.
Nhưng khi cuộc chiến kế vị ngai vàng bắt đầu, cuối cùng họ đã trở kẻ thù và chĩa kiếm vào nhau.

Keng! Keng! Keng!

Âm thanh của tiếng va chạm vũ khí rền vang.

  - Uaak!
  - Kuuuk!

Xung quanh họ, những người lính ngã xuống cùng với những cái chết.

  - Khốn kiếp! Làm như thế nào nó lại xảy ra như thế này!
  - Kuuk!

Hai quý tộc trẻ tuổi trút nỗi thất vọng về phía nhau.
Những ánh mắt trừng nhau đầy oán hận.

  - CHẾT ĐI!
  - CHẾT ĐI!

Hai quý tộc trẻ đồng loạt dậm châb xuống đất và lao về phía nhau.

Ssskuk!

Một âm thanh kinh hoàng.
Hai thanh kiếm đâm hai bộ ngực khác nhau.
Một cảnh tượng như thể họ đang tựa vào nhau để không phải ngã xuống.

  - Grrrk. Đây, đây không phải là thế giới ước mơ của....
  - Uớc mơ của chúng ta đã tan thành mây khói... Kuk!

Ánh sáng trong đôi mắt của họ dần lụi tàn và biến mất.
Một cái chết đồng thời.
Các quý tộc trẻ, những người mơ về một giấc mơ tươi sáng cho vương quốc của họ, đã vượt qua dòng sông tử thần.
Nhưng ngay cả như vậy, không có nghĩa 12 Hatchling đã bị biến mất.
Họ  vẫn là giấc mơ và là tương lai của vương quốc.
Đó là một mầm non tuyệt vời có thể dễ dàng nở rộ miễn là có một vùng đất tốt.
Một vùng đất tốt.
Ở Vương Quốc Rinse, vẫn còn một vùng đất tốt mà người ta có thể đặt hy vọng.

****

Squelch. Squelch.

Những giọt nước nhảy lên mỗi khi có một bước di chuyển.
Một trận mưa như trút nước đáng sợ khó để phân biệt một ai ở phía trước cách đó nữa mét.

  - Chặn chúng lại!
  - Kuhuk!

Những tiếng la hét khác nhau đụng độ.
Những người lính áo giáp màu đỏ thẫm và những người lính mặc áo giáp sắt rỉ sét.
Xuyên qua những vệt mưa, hai lực lượng đâm mạnh vào nhau.
Tình hình cuộc chiến đang diễn ra một chiều.
Những người lính mặc áo giáp đỏ thẫm vượt qua những người lính mặc áo giáp sắt rỉ sét và đang tấn công bức tường lâu đài kiên cố.

  - Dựng những cây thang lên!
  - Tấn công! Tấn công!

Những người đang đứng ở đội tiên phong động viên các binh sĩ.
Trong số đó, có một chàng trai trẻ đang tàn sát binh lính địch trong khi đang cầm một cây giáo đen.
Hồn Ma Đỏ Thẫm Roan Lancephil.
Phất chiếc áo choàng màu đỏ thẫm của mình, cậu ta đang cai trị chiến trường.

Ssskuk! Sssguk!

Với những âm thanh đáng sợ, các bộ phâin của ngươi lính đã bị cắt rời.

  - Tên đó là Roan Lancephil!
  - Đó là Bá Tước Lancephil!
  - Bắt lấy hắn! Giết hắn!

Một số ít binh lính nhận ra Roan và liều lĩnh vồ lấy.
Roan giậm chân một cách nhẹ nhàng và bay lên không trung.

Shwaaak!

Những vệt mưa rơi dữ dội rải rác khắp mọi hướng.
Mặc dù áo giáp và áo choàng của cậu ta có màu đỏ thẫm, nhưng màu sắc của mana chảy dọc theo Trường Giáo Travias gần với màu xanh hơn.

Shwaaak!

Những vệt mưa chảy dọc theo mũi giáo.
Đúng hơn, những vệt mưa trở thành một dòng nước khổng lồ và quấn quanh những người lính quân địch.
Hiện tại, Roan không dùng Kỹ Thuật Hoả Mana mà đang dùng Kỹ Thuật Mana Lancephil.
Kéo lên Nước Mắt của Vua Tinh Linh, năng lượng nước được quấn quanh lỗ mana của cậu, cậu đang kiểm soát những vệt mưa.
Ngoại hình của cậu ấy trông giống như một vị thần nước, một hiệp sĩ nước.

Kwakang!

Với một âm thanh bùng nổ, dòng nước xé toạc một phần của mặt đất.

  - Hự!
  - Ặc!

Mỗi lần như thế, không chỉ những người lính mà ngay cả những hiệp sĩ bình thường cũng không thể chịu đựng được và bị ném bay về khắp mọi hướng.

  - Haizzz.

Một tiếng thở dài ngắn vặn vẹo qua đôi môi mỏng và tuôn ra.
Trong một khoảnh khắc, một sự im lặng kỳ lạ rơi xuống.
Ánh mắt nóng hổi của Roan hướng về phía lâu đài kiên cố nằm bên trong cơn mưa.
Điểm mấu chốt chiến lược kết nối Bắc và Nam, Lâu Đài Nix.
Đó là một nơi chắc chắn cần thiết cho tất cả Simon, Tommy và Kallum.
Do đó, đây cũng là nơi thực sự đã thay đổi chủ sở hữu của nó hơn mười lần kể từ khi cuộc chiến tranh ngai vàng bắt đầu.
Một bức tường lâu đài nơi treo hàng chục cái thang và dây thừng.
Và kia là cảnh tượng binh lính Quân Đoàn Lancephil đang leo lên bức tường lâu đài đó.

Tat!

Roan dậm chân xuống đất và chạy về phía bức tường lâu đài.
Một cảnh chạy đua qua những vệt mưa rơi.

Ssskug! Ssskug!

Trường Giáo Traivas chuyển động như một vũ điệu.

  - Hự!
  - Ặc!

Mỗi lần như vậy, những người lính của đội quân xung quanh cậu lại bị chẻ đôi cùng với những vệt mưa.
Không chần chừ nữa, bức tường lâu đài ở ngay trước mũi cậu.

Uddk!

Xoay cổ tay, cậu rót mana của mình ra.

Paat!

Trường Giáo Travias, với tốc độ cực nhanh, kéo dài ra.
Đuôi của ngọn giáo đâm vào mặt đất bên dưới bức tường lâu đài.
Đồng thời.

Tắc!

Roan bay vút lên không trung như một cái búng tay với một âm thanh nặng trĩu.

  - Ồ!
  - Waaah!

Những người lính Quân Đoàn Lancephil, những người đang tấn công bức tường lâu đài mở to mắt và kêu lên.
Roan phản chiếu trên đôi mắt của họ không phải là một con người nhưng là một vị thần chiến tranh.

  - Kinis!

Khi Roan có được sự thăng bằng trong không khí, gọi ra Kinis.

[Anh chỉ tìm tôi vào những lúc như thế này!]

Ngay sau đó, Kinis bay đến trước mắt cậu và chóng mặt di chuyển tay cô.

Tung! Tuung!

Bên dưới chân của Roan, những cột nước nhỏ và lớn được tạo ra.

Pabat!

Nhẹ nhàng bước lên chúng, Roan nhảy xuống trên những bức tường của lâu đài.

ẦM!

Hoàn toàn thu mình lại khi đáp xuống.
Cùng với một tiếng nổ, dấu chân cậu đã in sâu trên bức tường của lâu đài.
Đồng thời, một cơn lốc nổi lên xung quanh Roan.
Dòng nước, nơi những hạt hạt mưa đổ xuống mạnh mẽ khó có thể phân biệt được những thứ trong bán kính nữa mét, bo tròn lại và bắn ra theo mọi hướng.

  - Kuuk!
  - Cái gì !

Những người lính bên địch đang chiếm giữ đỉnh của bức tường lâu đài nghiến chặt răng của họ khi bị đẩy lui lại một cách mạnh mẽ.
Roan duỗi thẳng cơ thể vừa thu lại và nở một nụ cười nhỏ.

  - Bây giờ....

Một giọng nói nhỏ nhưng chứa đầy sức mạnh.

  - Lâu Đài Nix không còn là nơi để những tên khốn các ngươi ở đây.

Xoay cổ tay, Trường Giáo Travias bắt đầu vẽ một vòng tròn.

Ssweaaak!

Mũi giáo cắt qua không khí.

Ssskuk! Sssguk!

Với những âm thanh ghê rợn, tay chân của những người lính bị cắt đứt.
Theo sau đó, giọng nói lạnh lùng của Roan, tuôn ra trên đỉnh của những bức tường lâu đài.

  - Tất cả các ngươi hãy biến mất.

****

  - Việc tiếp tế đã được giải quyết mà không có vấn đề gì, thưa ngài.
  - Như mong đợi từ Ngài Clay.
  - Ngài ấy dễ dàng thực hiện các nhiệm vụ khó khăn ngay khi ngài ta trở lại mặt trận.

Những lời ca ngợi tuôn ra từ khắp nơi.
Chàng trai có đôi mắt rất nhỏ và dài là Clay, mỉm cười yếu ớt và lắc đầu.

  - Không phải vậy. Tất cả là nhờ mọi người giúp đỡ tôi. Tôi cũng đã mong chờ được làm việc cùng với mọi người kể từ bây giờ.

Một cử chỉ thực sự khiêm tốn không lường trước được của anh ta.

  - Chúng tôi cũng rất mong đợi được làm việc với ngài, thưa ngài.

Ngay sau đó, nhiều người quản lí  đã lấy các gói tài liệu và rời khỏi văn phòng.
Clay, người bị bỏ lại một mình, kiểm tra các tài liệu chính một lúc rồi đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
Bên ngoài một cửa sổ, có thể nhìn thấy những vệt mưa rơi nặng hạt.

  - Mọi người chắc phải mệt mỏi vì thời tiết khắc nghiệt.

Đó chắc chắn là một giọng điệu lo lắng, nhưng biểu hiện của anh ấy rất đặc biệt.

  - Có phải đã được mười ngày kể từ khi mình ra tiền tuyến...

Đó là sự trở lại sau một năm kể từ khi rơi xuống vị trí quản lí cấp thấp nhất sau khi chịu trách nhiệm việc gián điệp và theo dõi Roan.
Một tình huống mà Roan cùng với các thành viên nòng cốt của Gia Tộc Bá Tước Lancephil đã tham gia vào cuộc chiến giành ngai vàng.
Roan để lại trách nhiệm quan trọng của việc phòng thủ  cùng với việc tiếp tế cho quân đoàn.
Clay, chỉ trong mười ngày, đã thực hiện hoàn hảo nhiệm vụ tiếp tế là câu hỏi hóc búa giữa các câu hỏi hóc búa.
Một thể hiện đủ hiệu quả cho những câu chuyện gọi anh ta là Não Thần của Lancephil sẽ tuôn ra.

  - Nó thật sự là một năm nhàm chán và đáng thất vọng...

Một giọng nói hối hận sâu sắc.
Trên đôi mắt chìm sâu và lạnh, những cơn sóng đang thổi lên.

  - Lãnh chúa của tôi. Bây giờ ngài có tin tôi không?

Phải mất thời gian đúng một năm.
Một thời gian thực sự đáng tiếc cho Clay.
Anh ấy, trong khi vượt qua thời gian đó, suy nghĩ và suy ngẫm về nhiều điều và đưa ra nhiều kế hoạch khác nhau.

  - Mình đã chờ đợi đến giây phút này.

Một nụ cười kỳ lạ nở trên miệng anh.
Clay thở dốc và khẽ quắc tay phải.

Meo. Meo.

Chẳng mấy chốc, hai con mèo xuất hiện.
Vuốt đầu bọn nó, Clay lẩm bẩm những từ khó hiểu trong một lúc.
Sau một khoảng thời gian.

  - Ta giao phó nó cho hai ngươi.

Một giọng nói thì thầm.

Meo.

Những con mèo cúi đầu xuống, sau đó sớm rời khỏi văn phòng.
Clay thở sâu và nhắm mắt lại.

  - Thưa lãnh chúa. Lần này đến lượt của tôi.

Ngực của anh ta chạy nóng lên dữ dội.

  - Lần này, lãnh chúa của tôi sẽ bắt đầu lại từ dưới đáy.

Nụ cười treo trên khóe miệng anh trở nên nguy hiểm hơn nữa.

- Nhữg con mèo, ta giao nó cho các ngươi.

Nếu những con mèo đến theo kế hoạch, mọi thứ sẽ dễ dàng được giải quyết.
Biết hoặc có lẽ không biết Clay đã mong muốn như vậy, những con mèo nhẹ nhàng ra khỏi văn phòng và hành động với nhau như thể chúng là người yêu và di chuyển bước chân của chúng.
Đi qua một hành lang tối và đi ra khỏi lâu đài lãnh chúa, sau đó chúng nhảy vào một khu vườn nhỏ.
Dáng vẻ bận rộn di chuyển những bước chân của chúng như không bận tâm đến những vệt mưa rơi.
Đó là khi chúng đi qua khu vườn và ở ngay trước lối vào thị trấn của Lâu Đài Mediasic.

  - Mèo con của chúng ta. Bọn ngươi đang đi đâu rất khẩn trương khi trời mưa như thế này?

Cùng với giọng nói ngọt ngào và quyến rũ, một người phụ nữ mặc áo choàng đen che kín mặt đứng trước lũ mèo.
Chẳng mấy chốc, ba người nữa cũng đội mũ trùm đầu màu đen xuất hiện phía sau cô.

  - Chúng là những con mèo của Druid.
  - Như mong đợi, nó như chúng ta đã dự đoán.
  - Bây giờ, chúng ta có nên nhúng tay vào trước sự chú ý của người được gọi là Clay không ?
  - Vâng, điều đó sẽ tốt hơn.

Những từ ngữ không thể hiểu được.
Chẳng mấy chốc, một trong số những người mặc áo trùm đen bước lên và nhanh chóng di chuyển đôi tay.
Đột nhiên, một ánh sáng ngọc lục bảo lóe lên.

Meo.

Những con mèo lặng lẽ kêu lên trước ánh sáng nhẹ nhàng quấn lấy chúng, rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

  - Hhm. Con người tên là Clay, chắc chắn anh ta phải rất thông minh. Câu thần chú của druid ấn tượng hơn tôi nghĩ.

Người mà vẫy đôi tay của anh ta trước đó nói với giọng ngạc nhiên.
Nghe những lời đó, người đầu tiên xuất hiện đã cởi mũ trùm đầu ra và lắc đầu.

  - Mặc dù vậy, nó chỉ là một cấp độ của con người.

Một khuôn mặt xuất hiện dưới những vệt mưa.
Đó là một khuôn mặt đẹp gần như không thể tin được.
Da trắng trẻo, mắt to, môi đỏ thẫm
Nhưng điều gây sốc nhất là đôi tai nhọn nằm bên dưới mái tóc siêu đẹp mà màu xanh lá cây và vàng dường như được trộn lẫn vào nhau.
Ngay sau đó, những người đứng đằng sau tất cả cởi mũ trùm đầu.
Họ không ngoại lệ đều là những người đàn ông và phụ nữ xinh đẹp.
Không, chính xác hơn, họ không phải là con người.
Họ là Elves.
Họ, những người đã biến mất sau Đại Chiến với loài người, đã xuất hiện trong khu vườn của Lâu Đài Mediasic.
Một trong những Elves ôm những con mèo đã ngủ.

  - Giống như cách nữ hoàng của chúng ta và Ngài Bá Tước Lancephil nói, có vẻ như người được gọi là Clay đang lên kế hoạch thực hiện một thỏa thuận với Công Tước Bradley Webster.

Những lời cô thì thầm trong khi vuốt đầu con mèo thật sự khó tin.
Tuy nhiên, những Elves mỉm cười yếu ớt không một ánh mắt ngạc nhiên và gật đầu.

  - Nó đúng như dự đoán.
  - Sau đó, có phải chúng ta nên hành động như Ngài Bá tước Lancephil đã vạch ra?
  - Chúng ta phải làm như vậy.

Elves đang ôm con mèo vui vẻ mỉm cười và gật đầu.
Một ánh sáng ngọc lục bảo tuôn ra từ lòng bàn tay cô và bao bọc những con mèo.

Meo.

Những con mèo đang ngủ lặng lẽ kêu lên và tỉnh dậy.
Họ dụi mặt vào lòng bàn tay của Elf, sau đó nhanh chóng nhảy lên và chạy về phía thị trấn của Lâu Đài Mediasic.
Các Elves, nhìn những con mèo đi ngày càng xa, nở một nụ cười nhỏ.
Một cảnh tượng đẹp đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Họ một lần nữa kéo nũ trùm đầu xuống và ẩn mình ở một nơi sâu bên trong khu vườn.
Vẫn còn những công việc mà họ phải làm.

****

  - Hể!? Lễ Đăng Quang Của Hoàng Tử ?

Tử Tước Tio và vô số quý tộc kêu lên với vẻ mặt kinh ngạc.
Nơi mà ánh mắt họ gặp nhau là ghế đầu của hội trường, tại chỗ của Simon Rinse, người đang nghỉ ngơi trên một chiếc ghế khổng lồ.
Simon nghiêng đầu với một biểu hiện dường như muốn hỏi "tại sao các ngươi lại ngạc nhiên như vậy."

  - Ta đã đàn áp hơn một nửa vương quốc. Hơn nữa, Bá Tước Lancephil đã làm dịu tình hình biên giới phía đông bắc và đã tham chiến. Tommy và Kallum cũng sẽ không thể trụ được lâu nữa.

Dùng hai bàn tay siết chặt vào nhau, anh nói thêm vào với một ánh sáng lạnh lẽo trong đôi mắt.

  - Vì vậy, ta nghĩ rằng bây giờ là lúc đúng đắn để ngồi lên ngai vàng và thực thi quyền trị trong nước và thế giới... điều này không đúng sao?

Nghe những lời đó, vô số quý tộc lúng túng mỉm cười và cúi đầu xuống.
Ngay lúc đó, Tio, người thân cận nhất, trả lời với giọng thận trọng.

  - Như hoàng tử đã nói, đúng là chúng ta đang nắm giữ chiến thắng của cuộc chiến giành ngai vàng. Nhưng sức mạnh ủng hộ Hoàng Tử Tommy và Hoàng Tử Kallum vẫn không nên xem thường. Vì vậy, xín ngày hãy chờ một....

Khi ông ấy nói đến đó.

  - Tommy hoặc Kallum sẽ không ngu ngốc nữa chạy quanh nữa và quỳ xuống khi ta trở thành vua sao? Vì khi bọn chúng chĩa kiếm ngay cả sau khi ta đã ngồi lên ngai vàng sẽ là một tội phản quốc.

Simon nhăn trán.
Một cách âm thầm, một ánh mắt giận dữ lên đến đỉnh điểm.

  - Lại nữa....

Tio nghiến chặt răng.
Thời gian trôi qua, Simon không thể điều khiển cảm xúc của anh ta.

  - Chúng ta cần Thần Dược.

Lòng của ông ấy bức rứt.
Điều Simon cần bây giờ không phải là một buổi lễ đăng quang mà là Thần Dược của Cung Điện Thánh.
Nhưng các phương pháp để có được Thần Dược đã đi xa theo cách riêng của nó.
Ông ấy đã đặt hy vọng vào Io, nhưng ông ta hiện bị bắt tại Cung Điện Thánh.
Người duy nhất còn lại là Công Tước Bradley Webster.

  - Nhưng tình hình là nơi Ngài Công Tước Webster cũng đang bị làm phiền với cuộc chiến kế vị ngai vàng, hơn nữa.....  mối quan hệ giữa hoàng tử và Ngài Công Tước không còn giống như trước...

Bên trong đầu anh trở nên phức tạp.
Tại thời điểm đó.

  - Ý định của ta là không thay đổi. Ngay lập tức hãy chuẩn bị một lễ đăng quang.

Simon đưa ra quyết định với khuôn mặt đỏ bừng và dữ dội.
Đúng lúc đó, người đứng đầu của 12 Hatchling và một nam tước của Vương Quốc, Sith Wiggins bước tới.

  - Thưa Hoàng Tử. Vì không biết nơi chốn của Huy Hiệu Hoàng Tộc và con dấu của vương quốc, thần đánh giá rằng việc tổ chức lễ đăng quang là điều không thể. Thay vào đó, thầb tin rằng chính thức tổ chức buổi lễ và lên ngôi sau khi chiến tranh kết thúc và tìm kiếm huy hiệu và con dấu của vương quốc là Điều...

Với một giọng nói nhẹ nhàng, Sith đưa ra một bản hòa âm cho Simon.
Tất nhiên, Simon không thích điều đó.

  - Dừng lại.

Cuối cùng, một tiếng gầm trộn lẫn với cơn giận dữ bùng nổ.
Anh ta lập tức đứng dậy khỏi chỗ ngồi và bước về phía Sith.

Ực.

Mọi người nuốt nước bọt với vẻ mặt lo lắng.
Nhưng chỉ có một người.
Chỉ có Sith đang nhìn Simon với biểu cảm bình tĩnh.

  - Nếu mình chết ở đây thì đó cũng là số phận của mình.

Tim anh ấy nhanh chóng nhảy lên.
Simon, người đến ngay trước mũi anh ta ngay lập tức, trừng mắt dữ dội.

  - Sith Wiggins.
  - Vâng . Thưa Hoàng Tử.

Một tình huống bùng nổ.
Tio, để chuẩn bị cho tình huống như vầy có thể xảy ra, đã theo sát và kéo Simon trở lại.

  - Nam Tước Wiggins là một tài năng quan trọng.

Thành tích mà anh ấy đã đạt được cho đến bây giờ cũng không phải không đáng nói.
Simon lặng lẽ lườm Sith, rồi từ từ đưa tay phải lên.
Anh ta siết chặt nắm tay của mình.

  - Ta là hoàng tử thứ nhất của vương quốc và là người được chọn cho ngai vàng danh giá và vinh quang đó. Có phải ta nói sai không ?
  - Không, thưa hoàng tử. Nhưng một buổi lễ đăng...
  - Đủ rồi.

Simon một lần nữa gầm lên.
Anh ấy từ từ bỏ nắm tay anh nắm chặt và quay lưng lại.

  - Hãy ngay lập tức biến mất ngay trước mắt ta.

Simon hầu như không kiểm soát được cơn thịnh nộ của mình.
Nếu anh ta mất hoàn toàn sự tỉnh táo và bị điên loạn bắt giữ, anh ta sẽ lập tức cắt cổ Sith.
Sith lặng lẽ đứng và nhìn chằm chằm vào Simon một hồi.
Đó là tất cả vẻ ngoài mà anh ấy đã nhìn vào lúc này cho đến bây giờ và sau đó

  - Hoàng tử...

Sith hít sâu vào.
Tio, từ phía đối diện, ra hiệu cho anh ta bằng mắt.
Có nghĩa là đi ngay bây giờ.

  - Haizz.

Với một tiếng thở dài.
Sith nhìn Simon từ phía sau và cúi đầu thấp xuống tới thắt lưng.

  - Vâng, thưa hoàng tử. Thần sẽ đi ngay.

Simon không có phản ứng nào.
Sith, nghiến chặt răng, rời khỏi hội trường.
Khi anh ra khỏi cửa, tiếng của Simon hét lên.

  - Chuẩn bị buổi lễ đăng quang ngay lập tức.

Cuối cùng, tình huống đã diễn ra theo ý của Simon muốn.

  - Hãy gữi ra những lời mời! Những ai không đến dự sẽ được coi là phản nghịch!

Lễ đăng quang lẽ ra phải là thiêng liêng đã được lên kế hoạch để được tô màu với một ánh sáng đẫm máu.
Sith, di chuyển các bước của mình, thở dài.
Càng làm như vậy, trái tim anh càng cảm thấy thất vọng.
Và đúng một tháng sau, lễ đăng quang của Simon, được tổ chức tại thủ đô Miller.
Trong danh sách những người tham dự
Roan không có ở đó.

****HẾT****

Mọi người nhớ like page TheSun Fansub ủng hộ mình nhé ^^

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info