ZingTruyen.Com

Toi La De Vuong

Dịch, Edit, Fbook: TheSun Fansub

Mọi người chú ý là từ tuần sau mình sẽ úp thứ 5 một chap và Chúa Nhật một chap. Để ý để theo dõi truyện nhé.

****

  - Cho ta?

Roan hỏi lại với một biểu cảm bình thường.
Clay gật đầu.

  - Bởi vì lãnh chúa quá cố chấp mà không quan tâm đến bản thân một cách quá đáng, thưa ngài.

Quan điểm trong lời nói của anh ta rất đơn giản.
Có những lúc Roan sẽ quên mất sự thật rằng cậu ta là một quý tộc của vương quốc và là một lãnh chúa đang lãnh đạo hàng chục, hàng trăm người tùy tùng.
Cậu ta sẽ đột kích vào các trại của kẻ thù như thời gian còn làm một lính giáo tân binh và thậm chí còn đích thân thực hiện các kế hoạch và dự định nguy hiểm.
Không chỉ vậy, có những lúc cậu sẽ di chuyển mà không có lấy một người hộ tống nào như việc của Walter gần đây.
Những hành động li ti mà cậu đã quên mất bổn phận của mình à một lãnh chúa.

  - Với việc lo lắng lãnh chúa của thuộc hạ có gặp nguy hiểm nào không nên thuộc hạ đã phải cử rất nhiều động vật gián điệp luôn luôn ở xung quanh để bảo vệ ngài, thưa lãnh chúa.

Những lời đó ý nói rằng đó không phải là một hành động gián điêp hay là giám sát.
Roan cười nhạt và lắc đầu.

  - Nếu đó là vì một lý do như vậy, thì không cần phải làm như vậy sau lưng ta, có phải không?
  - Như tôi đã nói với lãnh chúa trước đây, tôi đã nghĩ rằng, nếu đó là lãnh chúa thì ngài ấy sẽ tự nhận thấy điều đó.

Clay đã rất mạnh bạo.
Trên thực tế, có một điểm anh ấy tin tưởng.

  - Trong Lãnh Thổ Lancephil, không có một cá nhận nào có tầm quan trọng như mình.

Hiện tại, Clay đang điều hành cũng như chỉ huy toàn bộ chính quyền Xứ Lancephil.
Hơn nữa, anh ta thậm chí còn quản lý Cục Druid.
Một tình huống mà thực sự là mọi thứ không phải không qua tay anh ta.

  - Ngài ấy chắc chắn không thể vứt bỏ mình.

Khoảnh khắc cậu ta ném anh ta đi, Xứ Lancephil sẽ mất đà và cuối cùng là chững lại.

  - Hơn nữa, Bá tước không phải là người không xem trọng những cá nhân tài năng và vô tư vứt b....

Khi suy nghĩ của anh ấy nghĩ đến đó.
Roan vui vẻ mỉm cười và đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

  - Clay.

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.
Clay khẽ mỉm cười và cúi đầu xuống.
Anh vẫn tràn đầy tự tin.
Roan lặng lẽ nhìn Clay và nói với giọng và một biểu cảm cương quyết.

  - Rời khỏi đây.

Một câu nói ngắn nhưng vừa đủ để gây sốc.

  - Hả!?

Clay mở to mắt.
Bởi vì những lời anh nghĩ không bao giờ có thể đến từ Roan đã tuôn ra.
Roan nhìn thẳng vào mắt Clay.

  - Tôi sẽ thừa nhận những thành tựu của anh cho đến tận bây giờ và sẽ không hỏi thêm bất kỳ lỗi lầm nào của anh.
Rời khỏi đây. Nếu anh muốn, anh có thể mang theo tất cả các Druid theo cùng.

Đó là một quyết định cuối cùng.
Một quyết định hoàn toàn không dễ dàng ngay cả từ vị trí của Roan,.
Các Druid và các loài động vật khác nhau mà các Druid kiểm soát là một phần sức mạnh rất quan trọng ngay cả đối với Roan.
Hơn nữa, khả năng mà Clay có được cũng là đỉnh của đỉnh
Roan, đã hạ quyết tâm lúc này, quyết định từ bỏ tất cả bọn họ.

  - Th, thưa lãnh chúa....

Clay không thể nói thêm nữa.
Tâm trí anh ta bị xáo trộn và với những giác quan của anh ta đã bay mất, anh ta không thể kết thúc câu nói của mình.
Ngay lúc đó, Roan thở dài.

  - Clay. Tôi công nhận khả năng và tài năng của anh. Anh là người nổi bật nhất trong số những người tùy tùng của tôi, không, phải là đủ lớn và có thể đặt một bàn tay vào trong vương quốc.
  - Vậy tại sao....?

Mặc dù anh ta đã thực hiện một hành động thiếu đứng đắn, nhưng không phải là anh ấy đã thực hiện một tội ác đủ lớn để bị đuổi ra ngoài lãnh thổ.
Roan, cố gắng nói bằng một giọng bình tĩnh, nói tiếp.

  - Mặc dù khả năng của anh là nổi bật, nhưng làm thế nào tôi có thể giao phó một nhiệm vụ nhỏ cho anh khi không có sự tin tưởng giữa anh và tôi?
  - Điều, điều đó...

Clay không thể dễ dàng tiếp tục lời nói của anh ta.
Roan nhẹ nhàng choàng tay lên vai của Clay.

  - Clay. Việc anh là một cá nhân xuất sắc và tài năng là điều mà bất cứ ai cũng đã biết. Hãy rời khỏi và đi tìm một chủ nhân phù hợp với anh.

Đó là một lời tạm biệt tốt nhất có thể bởi vì ít nhất là trước Kỷ Nguyên Đại Chiến, một thời đại hỗn loạn sắp đến.

  - Nếu thế giới hỗn loạn, nình sẽ phải chém vào cổ anh ta thay vì đuổi anh ta ra ngoài.

Trong tình trạng hỗn loạn, một người sẽ là kẻ thù nếu không phải là bạn.
Nếu người ta không thể lấy nó, người ta phải phá hủy nó.

  - Tất nhiên, mình không có kế hoạch thực sự đuổi anh ta ra ngoài ngay bây giờ.

Nhưng Clay chỉ đơn giản là không thể nắm bắt được ý định của Roan.
Bởi vì anh ta đã rất hoảng loạn trước những lời bất ngờ.

  - Thật sự rời khỏi đây?

Clay đã không còn tỉnh táo nữa.

  - Làm thế nào được khi mình đã leo đến đây....

Bắt đầu từ một người quản lý giấy tờ, anh ấy đã trở thành người quản lý hành chính đứng đầu Lãnh Thổ.
Hơn nữa, Roan là ngôi sao mới của Vương Quốc Rinse và là một trong những quý tộc có ảnh hưởng nhất.
Để Clay tạo ra thế giới mà anh mơ ước, anh cần một chủ nhân mạnh mẽ như Roan.

  - Mình sẽ đi đâu sau khi rời khỏi đây ?

Không có nơi nào.
Ít nhất là trong Vương Quốc Rinse, hiện tại không có ai có thể sánh được với Roan.
Đặc biệt, các hầu tước chỉ là danh nghĩa và bốn công tước là những người có quyền lực vượt trội.

  - Nhưng những nơi đó về cơ bản đã hoàn thành về cơ cấu.

Hầu như không có khả năng Clay chen vào và chiếm một vị trí cao.
Không, trước đó nữa.

  - Thậm chí, họ không phải là đối thủ của lãnh chúa.

Mặc dù sức mạnh của các công tước có thể lớn hơn ngay bây giờ, khả năng tăng trưởng của Roan lớn hơn nhiều.
Cuối cùng, điều đó có nghĩa là không có ai phù hợp mà anh ta có phục vụ.

  - Vậy thì điều đó có nghĩa là cuối cùng mình phải đến một quốc gia xa lạ, nhưng...

Đó là mới chính là vấn đề.

  - Tình hình ở một vài vương quốc như một thảm họa, và có những nơi chỉ hơi tốt...

Anh em của anh ta đã có được một điểm tựa.
Trên hết, anh ấy không muốn quay lưng lại với đất nước mình là Vương Quốc Rinse.

  - Kết luận là...

Có lẽ nó đã được đưa ra khi anh ta bắt đầu tự hỏi.

  - Mình không thể rời khỏi lãnh chúa của mình.

Niềm tự hào kiêu hãnh rơi xuống.
Khi niềm tự hào vỡ tan, một cái nhìn mới được mở ra.

  - Không phải lãnh chúa không thể vứt bỏ mình...

Môi anh run run.

  - Nhưng đúng hơn là mình không thể rời đi.

Không, chính xác là, đó là một tình huống mà anh ta không thể tự mình tự mình bay đi và cũng không thể tự rời đi.
Roan hẳn đã biết điều đó.
Mặc dù biết rằng cậu ta cũng có thể bị tổn thương rất nhiều, cậu ấy đã không ngần ngại trong việc đẩy ngọn giáo của mình vào hỗn loạn.
Nhờ đó, Roan đã có thể nắm được vị trí cao hơn trong tình hình hiện tại.

  - Ah...

Clay thốt lên một tiếng nhỏ.
Ít nhất lần này, anh ta đã bị Roan trói lại một cách hoàn hảo.
Nhưng anh ấy không thể biết được điều đó.
Có lý do Roan có thể đưa ra quyết định mạnh mẽ như vậy không chỉ vì cậu ta phải chịu đựng sự mất mát của mình, và đưa ra quyết định với cảm giác như đau đớn.

  - Mình đã nhận được một sự giúp đỡ lớn.

Roan hít sâu vào.
Trái tim cậu đập nhanh.

  - Công chúa. Không, Aily. Chân thanh cảm ơn em.

Roan đã kiên định.
Đó là điều chỉ có thể bởi vì sự giúp đỡ của Aily.
Một sự giúp đỡ cực kỳ bí mật mà ngay cả Clay, người luôn theo dõi Roan, cũng không thể nhận ra.

  - Nếu đã có Elves, không nhất thiết cứ phải bám chặt lấy những Druid.

Con người và Elves.
Roan và Aily đang chuẩn bị cho cuộc hôn nhân mà chưa ai từng thử trước đây.
Khi suy nghĩ của cậu đã đạt đến điểm đó.

  - Thưa lãnh chúa.

Clay quỳ xuống một chân và cúi đầu xuống.
Cái đầu rối tung của anh ta đã được sắp xếp lại.
Cũng như bên trong đầu của anh ta đã tốt lại và quyết định của anh ấy cũng rất nhanh.

  - Thuộc hạ có quá nhiều thiếu sót và quá ngu ngốc.

Kết thúc câu nói, giọng của anh ta run lên.
Thật khó để xác định đó là sự thật hay lời nói dối.

  - Làm ơn hãy cho thuộc hạ thêm một cơ hội nữa.

Vị trí đã hoàn toàn thay đổi.
Nhưng ngay cả trong lúc này, Clay đã thiết lập hàng chục kế hoạch trong đầu.

- Bây giờ đã đến nước này, mình sẽ tìm đến một nơi cao hơn.

Anh ta sẽ thống trị lãnh địa đến mức Roan không thể làm bất cứ điều gì nếu đó không có anh ta.

  - Và nếu có cơ hội phát sinh thì...

Đôi mắt anh lóe lên một tia sáng nham hiểm.
Một bước lùi để tiến hai bước.
Nếu anh ta chỉ có thể gắn bó bên cạnh Roan, anh ta có thể nhắm đến điều đó bất cứ lúc nào.
Clay đã loại bỏ sự sỉ nhục ngày hôm nay chỉ đơn thuần là giữ lại nhịp thở của anh ấy.
Một cảm giác như rằng trái tim của anh ta có thể cảm thấy tốt hơn một chút bằng cách làm ít nhất là như vậy.
Roan lặng lẽ nhìn chằm chằm vào Clay.

  - Tôi biết rằng anh sẽ phản ứng như vậy.

Tiếng cười đã tràn ngập trong miệng của cậu.
Mọi thứ như cậu và Aily dự đoán.

- Có phải cô ấy gọi nó là tâm nhãn....

Một trong những khả năng mà Aily có.
Một khả năng tương tự như Nước Mắt của Kalian nhưng có chút khác biệt.
Tâm nhãn của Aily, đôi mắt mà cô nhận được từ các chúa tể rồng là khả năng nhìn thấy ánh sáng tỏa ra từ cơ thể người khác dựa trên tính cách và cảm xúc của họ.
Màu đỏ của cơn cuồng nộ, màu xanh cho nỗi buồn, vàng cho niềm vui....
Nhờ đó, Aily đã có thể nắm bắt ý định thực sự của mọi người ở một mức độ nhất định thông tâm nhãn.
Nhưng đôi khi có những người khó nắm bắt được tính cách và cảm xúc của họ, và Clay là một trong những kiểu người như vậy.
Bất cứ khi nào Aily nhìn thấy Clay, cô chỉ có thể nhìn thấy một màu.
Một màu của loại rượu đen.

  - Một sự kiêu ngạo quá quắt.

Một cảm giác vượt xa niềm tự hào và tự tin.
Clay là một người đàn ông yêu bản thân mình nhất trên thế giới.

  - Rằng Clay đang ngoan ngoãn lùi lại ? Thật nực cười.

Một cảm giác cậu muốn ngay lập tức cắt cổ anh ta trong một nhát chém nếu có thể.
Nhưng tình hình lúc này Clay là một người mà cậu vẫn cần có ở bênh cạnh.
Đó không chỉ đơn thuần là vì khả năng xuất chúng của anh ta là điều khá đáng tiếc.

  - Lâu nhất là ba năm nữa. Cái bảng trò chơi sẽ lật lại trong ba năm nữa.

Cùng với Kỷ Nguyên Đại chiến, Vương Quốc Rinse sẽ rung chuyển mạnh mẽ.
Kêt quả của cuộc thi kế vị ngai vàng.
Clay là người cần thiết cho thời điểm đó.
Sử dụng Clay, Roan đã lên kế hoạch để thiết lập một cái bảng phù hợp với sở thích của anh ta.

  - Clay. Kể từ khi anh cố gắng lợi dụng tôi...

Ánh sáng trong mắt của cậu trở nên sắc lạnh hơn.

  - Tôi cũng sẽ lợi dụng anh kể từ lúc này.

Với một âm thanh nhỏ, cậu gọi anh ta.

  - Clay.
  - Vâng, thưa lãnh chúa.

Clay cúi đầu xuống.
Trông như thể anh ta đã thu nhỏ toàn bộ cơ thể của anh ấy.
Đó là một cảnh tượng như rằng sự thật và dối trá đã được trộn lẫn với nhau.
Roan cay đắng mỉm cười và nói nhỏ.

  - Tôi đã tước đi tất cả các cấp bậc hiện tại của bạn và bổ nhiệm anh làm quản lí nội vụ cấp thấp nhất. Nhưng tôi sẽ nói với anh rằng sự thăng tiến sẽ có thể tùy thuộc vào thành tích của anh sau đó. Sẽ không còn hình phạt nào khác nữa.

Giáng chức.
Và đó là một sự giáng chức đáng kinh ngạc ở chỗ người quản lý trưởng giờ đã rơi xuống đáy thấp nhất.

Uddk.

Clay nghiến răng.
Một quyết định quá kiêu ngạo đã mang đến một thử thách quá lớn cho anb ấy.
Mặc dù anh ta đã đạt được nhiều thành tích bằng cách theo dõi và quan sát Roan, cuối cùng anh ta lại rơi xuống đáy.
Nhưng.

  - Ngài ấy nói rằng sẽ không có thêm hình phạt nào ngoài việc này.

Roan có một tính cách là sẽ hoàn toàn làm đúng như những gì cậu đã nói
Clay hít sâu vào.

  - Mình chắc chắn sẽ trở lại sau sự sỉ nhục của ngày hôm nay.

Anh ta cố gắng nở một nụ cười.

  - Thuộc hạ đã nhận được mệnh lệnh của ngài, thưa lãnh chúa. Thuộc hạ sẽ cố hết sức hơn bao giờ hết kể từ bây giờ.

Clay cúi đầu thật sâu.
Anh ấy không muốn cậu ta nhìn thấy khuôn mặt méo mó của anh ta.
Tuy nhiên, Roan đã đoán được trái tim của Clay.

  - Hãy trèo lên. Clay. Hãy trèo lên cao nữa và vỗ béo cho lãnh thổ của ta.

Tất nhiên, điều đó cũng sẽ chỉ kéo dài trong ba năm.
Roan và Clay, nhìn chằm chằm vào nhau một cách phức tạp.
Một sự hợp tác kỳ lạ bắt đầu như thế trong khi họ chỉa những mũi kiếm vô hình vào nhau.
Tất nhiên, Roan đang giữ cái khiên trên tay ở phía đối diện trong trường hợp này...

****

  - Oh! Vậy ý của nguoei là đến Xứ Lancephil phải đi qua cửa ngõ đó?

Một thanh niên chỉ chỏ với một biểu hiện hơi phấn chấn.
Một người đàn ông trung niên đứng bên cạnh, cùng với một tiếng thở dài, trả lời.

  - Đúng thế, thưa ngài.

Nơi hai người nhìn chằm chằm vào  là một cánh cổng nhỏ nằm ở cuối con đường.
Chàng trai trẻ, vì biết có điềm tốt, mỉm cười rạng rỡ và tung tăng di chuyển bước chân của mình.
Người đàn ông trung niên đang theo dõi cảnh tượng đó nói như muốn khuyên răn.

  - Mặc dù ngài là chủ của một công ty đã tham gia vào mười ngón tay trong vương quốc, nhưng chức vụ của ngài dường như chưa đủ, thưa ngài.
  - Có vấn đề gì với chuyện ta đã tham gia vào mười ngón tay. Mặc dù thế cuối cùng chúng ta có thể đóng tất cả nó nếu không thận trọng.

Chàng trai gạt ra những câu chuyện nghiêm túc như thể nó chẳng là gì cả.
Người đàn ông trung niên hơi nhăn mày.

  - Tuy nhiên, nó vẫn chưa tới mức độ đó, thưa ngài.
  - Tôi biết. Nó là một trò đùa, một trò đùa. Nhưng rõ ràng rằng tình hình là hơi khó.

Chàng trai vẫn hớn hở và vui cười.
Nhìn vào cánh cổng gần đó trước khi họ đến, anh ta hỏi với giọng thì thầm.

  - Goden. Ông có còn tin tưởng vào quyết định và phán đoán của tôi không?

Nghe những lời đó, người đàn ông trung niên, Goden, trả lời không một chút do dự.

  - Tất nhiên. Vì tôi sẽ luôn luôn ở bên Ngài Clyde.

Ngay khi lời nói của ông ấy kết thúc, chàng trai trẻ, Clyde, giơ ngón tay cái lên.

  - Như mong đợi! Thực sự chính là Goden.

Clyde.
Anh là chủ nhân của Công Ty Clyde, ông chủ trước đây đã chọn Hoàng Tử thứ ba Kallum Rinse khi kết thúc việc chiêm tinh hoàng tử sẽ lên ngôi vua của Vương Quốc Rinse.

  - Tôi đã quá xem thường về Ngài Bá Tước Roan Lancephil. Tôi thừa nhận điều đó. Nhưng dù vậy, tôi không nghĩ rằng quyết định chọn Hoàng Tử Kallum của mình là sai.

Đó không phải là một lời bào chữa.
Tuy nhiên, anh nghĩ rất nhiều về điều đó, người phù hợp để leo lên vị trí vua tiếp theo chỉ có Kallum.

  - Hoàng tử Simon quá nóng tính và nóng vội. Khả năng của Hoàng Tử Tommy thì lại quá thiếu so với tham vọng của ngài ấy.

Đầu tiên, cuộc thi kế vị ngai vàng sẽ diễn ra với sự dẫn đầu của Kallum, nếu không có sự xuất hiện của Roan.

  - Nếu Hoàng Tử Simon trở thành vị vua tiếp theo như thế này với Bá Tước Lancephil chống lưng cho ngài ấy thì.....

Không chỉ có mỗi Kallum mà những những người ủng hộ anh ta như Clyde đây cũng sẽ gặp nhiều điều khó khăn.

  - Mình không thể để điều đó cứ diễn ra như vậy.

Họ nói rằng luôn có một lỗ hổng để trồi lên ngay cả khi bầu trời sụp đổ.
Hơn nữa, tình hình hiện tại cũng không quá bi thảm.

  - Một năm đã trôi qua kể từ khi Bá Tước Lancephil chiến thắng trong cuộc chiến lãnh thổ.

Mọi người nghĩ rằng Roan sẽ thúc đẩy sự chiến thắng và nhờ động lực đó để kết thúc cuộc cạnh tranh ngai vàng.
Nhưng thật ra, Roan rời thủ đô Miller và trở về Xứ Lancephil, sau đó tập trung vào việc tăng cường các vấn đề nội bộ của mình mà không thể hiện bất kỳ hành động cụ thể nào.
Thay vào đó, có vẻ như các quý tộc ủng hộ Tommy và Kallum đã ra ngoài mở rộng phe phái của họ một cách nhiệt tình hơn trước.
Tất nhiên, người đứng đầu trong cuộc thi kế vị ngai vàng mặc dù vậy vẫn là Simon.
Anh ta, với sự hậu thuẫn đáng tin cậy là Roan, đã nhanh chóng tập trung các thế lực nòng cốt xung quanh thủ đô Miller.
Ảnh hưởng của Roan đã rất mạnh mẽ.
Đủ để đưa các quý tộc nhỏ của phe phái trung lập đến quỳ gối của họ mà không cần phải hành động.

  - Nhưng dù sao, chúng ta vẫn duy trì một sự hòa hảo như một miếng băng mỏng trong một năm qua, nhưng...

Tình hình hiện tại của Vương Quốc Rinse Kingdom là nơi Simon đã thống trị hầu hết khu vực phía bắc với thủ đô Miller làm trung tâm.
Tommy và Kallum chia nhau phía nam thủ đô Miller và đang thực hiện ảnh hưởng của họ.
Đó là một tình huống cân bằng kỳ lạ.

  - Sự sự bình yên đó không kéo dài, điều đó hiện tại đã chấm dứt.

Bởi vì một sự kiện lớn đã xảy ra tại thủ đô Miller một tháng trước.

  - Bệ hạ đột nhiên ngã gục.

Vua Deni Von Rinse, người đã để lại các vấn đề quốc gia ở đằng sau và liên tục tổ chức các bữa tiệc gần như hàng ngày, đã bất ngờ ngã gục vào giữa tháng trước.
Mặc dù nhà vua không ngay lập tức đi ngao du tới vùng cực lạc, nhưng có một sự thật là một biến số lớn đã xuất hiện trong cuộc cạnh tranh ngai vàng.

  - Mặc dù cả ba hoàng tử vẫn không có bất cứ biểu hiện chuyển động cụ thể nào....

Đó là một tình huống không hề lạ lẵm nếu có chuyện gì xảy ra bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu.
Ở giữa lúc này, có một lý do phức tạp khiến Clyde đã đến thăm Roan.

  - Mặc dù đó cũng chỉ là để bảo vệ công ty của chúng ta...

Clyde vô thức giữ tay lên ngực trái.

  - Mình sẽ nhắm đến một sự đảo ngược lớn bằng cách sử dụng tấm thẻ này....

Đó là một thông tin anh ta có được thông qua tất cả các loại nỗ lực trong một năm qua.
Đó là một trong những thông tin mà Roan hiện muốn nhất.

  - Tin tức về Io Lancephil...

Clyde vô thức nuốt không khí xuống họng.
Thông tin anh ta có được là ghê gớm và khủng khiếp hơn nhiều so với mọi người nghĩ.

  - Nếu nó diễn ra theo kế hoạch, nình có thể chia cắt Bá Tước Lancephil và Hoàng Tử Simon.

Nếu mọi việc suôn sẻ, thậm chí anh có thể chiêu mộ Roan vào chung phe của Kallum.
Thông tin mà Clyde có được rất lớn và đáng kinh ngạc ở mức độ như vậy.
Khi suy nghĩ của anh ngày càng chìm sâu.

  - Chúng ta hiện tại đang đi qua cánh cổng.

Giọng của Goden được nghe thấy.

  - Hmm? Thật sao?

Clyde sắp xếp suy nghĩ của mình và nhìn xung quanh.
Cánh cổng nhỏ cực kỳ sạch sẽ và vững chắc.

  - Dù sao, một cửa ngõ thậm chí không phải là biên giới quốc gia, nhưng tại một ranh giới của một lãnh thổ... có phải điều này hơi quá đáng không?

Nghe những lời của Clyde, Goden cười nhạt và lắc đầu.

  - Có lẽ là vì năm ngoái, cuộc chiến tranh lãnh địa quá dữ dội. Có lẽ vì điều đó mà ngài ấy không muốn trải nghiệm điều tương tự hai hoặc ba lần nữa. Từ những gì tôi đã nghe được, ngài ta đã thiết lập những cánh cổng lớn và nhỏ dọc theo biên giới của Lãnh Thổ.
  - Dù sao đi nữa, ngài ấy thực sự là một người đàn ông kỹ lưỡng.

Clay lắc đầu.
Ánh mắt của anh ấy hướng về phía những người đang đi vào đến từ cổng.
Đó là một đám đông đáng kinh ngạc.

  - Có rất nhiều người đang đi qua đây.
  - Vì như ngài đã biết, trung tâm quyền lực thương mại  hiện tại của Vương Quốc Rinse là xứ Lancephil, thưa ngài.
  - Có khá nhiều công ty đã chuyển đến đây trong năm ngoái, phải không?
  - Vì thuế ở đây rẻ hơn nhiều so với những nơi khác mà ngài có thể nhận ra. Do đó, chi nhánh của công ty chúng ta cũng được xây dựng tại đây.
  - Đúng vậy. Không chỉ có thuế rẽ mà đây còn là cơ sở giao dịch giữa hai vương quốc Byron và Rinse.
  - Vận chuyển bằng đường thủy từ hồ Poskein cũng rất thuận tiện.

Cuộc trò chuyện của Clyde và Goden toàn là những lời khen ngợi.
Hai người nói những lời này đều đúng.
Roan, để biến Xứ Lancephil thành một nơi thịnh vượng, thực hiện tất cả các chính sách phục hồi kinh tế.
Nhưng trước khi có những chính sách đó, nhiều công ty và doanh nghiệp lớn và nhỏ mà Roan sở hữu đã rất thịnh vượng và rất lớn.
Đặc biệt là mỏ đá mana trên Dãy Núi Montea và các trang trại của  Vương Quốc Istel đang tạo ra lợi nhuận khổng lồ như kem của các doanh nghiệp trồng trọt.
Đúng lúc đó, tầm nhìn của Clyde và Goden, người đang lặng lẽ trò chuyện, đột nhiên mở ra.
Cuối cùng họ đã đi qua cánh cổng và đi vào bên trong Lãnh Thổ Lancephil
Đột nhiên, đôi mắt của Clyde và Goden mở to ra.

  - Go, Goden ?
  - Vâng, vâng thưa ngài ?

Hai người bập bẹ những lời nói với vẻ mặt kinh ngạc.
Dường như không thể tin được, hai nuốt nước bọt.
Sau bao lâu khong ai biết được.

  - Đây, đây có phải là Xứ Lancephil không ?
  - Vâng. Chắc chắn là nó.

Goden ngay lập tức gật đầu trước những lời của Clyde.
Đột nhiên, một chiếc xe ngựa khổng lồ mà có hàng chục người đang đi qua trước mặt hai người.
Đó là một cỗ xe hai con ngựa mạnh mẽ đang kéo, nhưng chúng không có vẻ gì là mệt mỏi.
Clyde, với giọng nói run rẩy, lẩm bẩm.

  - Đây hoàn toàn là một thế giới khác.

****HẾT****

Đã biết sức mạnh Main của anh chưa =]]

Mọi người nhớ like page TheSun Fansub và đánh sao vào tập truyện nhé ^^

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com