ZingTruyen.Info

Toi La De Vuong

Dịch, Edit, Fbook: TheSun Fansub

****

Kỷ Nguyên Đại Chiến.
Là một thời kỳ mà toàn bộ lục địa rơi vào hỗn loạn.
Một kỷ nguyên chiến tranh mà sự khởi đầu và thậm chí là nguyên nhân của nó đã được kết nối rất phức tạp với một điểm không thể hiểu được
Đặc biệt là lý do mà thời Kỷ Nguyên Đại Chiến cực kỳ hỗn loạn là vì nó không chỉ đơn thuần là cuộc chiến tranh của con người.
Một thời kỳ mà những người bị áp bức, hoặc có lẽ đã biến mất, hoặc thậm chí bị lãng quên, tất cả đều giơ kiếm và vũ khí của họ lên.
Elves cũng vậy, một trong những thực thể đã biến mất, đóng vai trò là trụ cột của thời đại này
Và nữ hoàng đã lãnh đạo những Elves đó là.
Piscis.
Cô là Elves độc nhất và mạnh nhất, người đã thể hiện khả năng bắn cung ảo diệu, ma thuật và phép thuật tinh linh có một mái tóc màu ngọc lục bảo, làn da ngà và vẻ ngoài xinh đẹp.

  - Piscis là Công Chúa Aily?

Roan không thể tin được.
Sự xuất hiện của Piscis mà cậu nghe được qua tin đồn và Aily đơn giản là quá khác biệt.
Ngay khoảnh khắc đó.

[Cô là Piscis? Đừng làm tôi mắc cười. Có thể những còn người mơ hồ tin được nhưng kiểu nói dối đó không có tác dụng với tôi vì tôi là một tinh linh.]

Dường như hơi tức giận, Kinis bĩu môi.
Đôi mắt của Roan và Aily rrong giây lát hướng về phía cô ấy.
Kinis nhìn thẳng vào đôi mắt của Aily.

[Piscis. No không chỉ đơn thuần là một cái tên. Đó là một loại danh hiệu hiển thị cho chức vụ thủ lãnh của Elves và là một người có quyền lực nhất.]

Giọng cô từ từ cất lên.

[Nó là một danh hiệu thiêng liêng chỉ được trao cho những người đã vượt qua nhiều bài kiểm tra bởi các Elves.]

Kinis bay vòng quanh Aily.

[Cô chỉ là một con người đơn thuần. Và cô nói rằng cô là người thủ lãnh tối cao của loài Elves? Đừng nói một cái gì đó vô lý như vậy.]

Giọng của Kinis có một áp lực sắc bén.
Roan lặng lẽ nhìn chằm chằm vào Aily.
Cậu đang đợi câu trả lời của cô ấy.
Biểu hiện của Aily vẫn bình tĩnh.
Nở một nụ cười yếu ớt rồi trả lời bằng một nói giọng dịu dàng.

  - Kinis. Cô biết rất rõ về thế giới Elves có lẽ vì cô là một tinh linh. Vậy, cô cũng có thể nhận ra điều này, phải không?

Aily mở rộng hai tay ra, sau đó ấn ngón cái và ngón trỏ vào nhau, cô làm một hình tam giác nhỏ.
Đột nhiên.

Paat!

Ba chiếc lá nhỏ với sự đối xứng hoàn hảo nổi lên ở giữa hàng lông mày của Aily.
Những chiếc lá kì diệu nhẹ nhàng tỏa sáng với ánh sáng màu xanh.

[Tezion,!?]

Kinis lẩm bẩm với vẻ mặt sững sờ.
Tezion.
Một thuật ngữ chỉ biểu tượng màu xanh lá cây được tạo thành từ ba chiếc lá, đó là biểu tượng và ký hiệu của chỉ huy tối cao tộc Elves, Piscis.

[Cô, cô thật sự là Piscis?]

Kinis hỏi lại với giọng run rẩy.
Aily nhẹ nhàng gật đầu và tách những ngón tay cô đang kẹp lại.
Đồng thời, Tezion đang tỏa sáng một cách nhẹ nhàng cũng biến mất.

[Làm sao một con người có thể trở thành Piscis?]

Kinis hỏi với giọng vẫn còn run.
Roan cũng có một biểu hiện tò mò.
Với một giọng nói nhỏ, Aily trả lời thì thầm.

  - Tôi không phải là loài người, tôi là một bán Elf.

Bán Elf.
Đó là một thuật ngữ chỉ một Elf được sinh ra giữa một Elf và một chủng tộc khác.
Roan, người đã im lặng lắng nghe, nói với giọng thận trọng.

  - Vậy có phải ý của ngài là nữ hoàng phi 4 đã mất là một Elf, thưa công chúa ?
  - Vâng. Mẹ của tôi là một Elf.

Aily vui vẻ mỉm cười và gật đầu.
Thật không thể tin được.
Roan do dự một lúc, rồi hỏi lại với giọng thận trọng.

  - Nhưng tôi nghe nói rằng Silen, nữ hoàng phi thứ 4  là một người có ngoại hình bình thường....

Nó chắc chắn đã được ghi lại trong kho lịch sử mà cậu đã đọc được khi đi vào thư viện cung điện.
Không, không có bất cứ ai không phải là con người trong số những người hoàng tộc bên trong cung điện Rinse.
Aily trả lời với giọng bình tĩnh.

  - Không. Mẹ tôi chắc chắn là một Elf. Và bà ấy cũng là dòng dõi của Piscis. Mẹ tôi chỉ đơn thuần là sinh sống sau khi thay đổi ngoại hình bằng ma thuật của rồng. Và tôi xuất hiện với hình dạng con người thay vì Elf vì tôi vẫn còn trẻ.

Ban đầu, tuổi thọ của Elf lâu hơn nhiều so với con người.
Bởi vì vậy, có rất nhiều trường hợp Elf chỉ được biết đến khí đến độ tuổi hai mươi của con người trong trường hợp bán Elf được sinh ra giữa con người và loài Elf.

  - Đó là một câu chuyện hơi1 sốc. Bệ hạ có biết được sự thật này không ?
  - Không. Cha tôi, nhà vua chỉ biết mẹ tôi như một người bình thường. Vì mẹ giữ nó như một bí mật đến cùng. Lý do cho điều đó là.... uum. Tôi không thể nói với ngài điều này bởi vì nó là một vấn đề cá nhân. Tôi xin lỗi.
  - Nó ổn mà. Thưa công chúa.

Roan nhanh chóng lắc đầu.
Sau khi dọn dẹp những suy nghĩ phức tạp trong đầu, cậu lại đưa một câu hỏi.

  - Lý do nào khiến mẹ của công chúa, hoàng phi thứ 4 che giấu vẻ ngoài của cô ấy ngay cả trong khi sử dụng ma thuật của rồng?

Cậu không thể bớt tò mà và hỏi tiếp.
Lý do mà thủ lãnh tối cao của loài Elf che giấu thân phận của mình và sống trong khi ẩn náu giữa loài người.
Biểu cảm của Aily luôn nở một nụ cười dịu dàng cho đến bây giờ hơi trở nên u tối.

  - Đó....là để không phải chết và sống sót.

Một ánh sáng buồn bã hiện lên trong lời nói của cô ấy.

  - Mẹ tôi đang bị truy lùng.
  - Bị truy lùng là gì ?

Những câu hỏi mà cậu không muốn  hỏi nhưng cuối cùng vẫn phải hỏi.
Đó là một điều gì đó không thể giúp cậu nắm bắt một cách rõ ràng các tình huống đang diễn ra xung quanh câu chuyện.
Hơn nữa, câu chuyện mà thủ lãnh Elf sống trong bóng tối để duy trì cuộc sống của bà ấy là một câu chuyện gây sốc vô cùng.
Aily, nhìn ra khung cảnh tuyệt đẹp trải ra ngoài ban công, thở dài.

  - Đây sẽ là một câu chuyện rất dài.

Roan và Kinis, với đôi môi mím chặt, gật đầu.
Tuy nhiên, họ sẵn sàng lắng về câu chuyện của cô.

  - Tôi nên bắt đầu từ đâu...umm?

Aily suy nghĩ một lúc, rồi đưa ra một câu chuyện hoàn toàn bất ngờ.

  - Vâng. Tôi nên bắt đầu từ câu chuyện của những con rồng.

Những ánh mắt của Roan, Aily và Kinis hướng ra phía chân trời.

- Tất cả những con rồng chưa hẳn dã chết hết hoặc đi đến một nơi rất xa.

Những con rồng đột nhiên biến mất.
Đó là khoảnh khắc sự thật ẩn giấu cuối cùng đã được tiết lộ.

  - Họ thật sự đang cư ngụ ở sâu bên trong dãy núi Grain.

Một sức mạnh truyền vào giọng nói của cô ấy.
Cứ thế, một câu chuyện thần tiên và tràn ngập những điều bất ngờ được kể tiếp.

****

  - Tại sao chỉ có các ngươi đến? Còn tên chủ khốn kiếp của các ngươi đang làm gì ?

Một căn phòng bí mật tối đen.
Ngoài ánh nến lung lay, khuôn mặt nhăn nheo của Công Tước Bradley Webster đã ở đó.
Chàng trai đứng nghiêm túc ở phía đối diện cúi đầu.

  - Xin lỗi, thưa ngài. Thầy của chúng tôi đã có một công việc quan trọng, vì vậy...
  - Một công việc quan trọng?

Mặt của Bradley nhăn nhó.

  - Có phải nó là một việc thậm chí còn quan trọng hơn việc đáp lại lời gọi của ta không?

Đó là một giọng nói sắc bén.
Chàng trai không hề hoảng sợ.

  - Làm thế nào mà có thể như thế được, thưa ngài? Nhưng ông ta đã rời đi từ khá sớm, nên việc liên lạc với ông ta không hề dễ dàng, thưa ngài.

Một lần nữa, anh ta cúi thấp lưng và cả đầu xuống.

  - Chúng tôi đã tự đến đây vì nó dường như là một vấn đề cấp bách, thưa ngài.
  - Hhm. Lynce. Cái lưỡi ranh mãnh đó của ngươi vẫn vậy.

Bradley không thấy hài lòng, nhưng ông ấy đã không muốn mắng họ thêm nữa.
Nhưng cánh tay phải của ông ta, Tử Tước Forset, người có tính cách hiếu chiến, không hề có ý định nhún nhường.

  - Tch. Lũ chó kiêu ngạo. Bọn chúng nên vứt hết mọi thứ sang một bên và chạy đến đây ngay khi Ngài Công Tước gọi. Không chỉ có mỗi điều này khiến thuộc hạ không hài lòng . Đây là lý do tại sao những kẻ khốn Hexer bị nguyền rủa.

Một mớ lời chữi rủa tuôn ra.

  - Tôi chỉ có thể lấy làm tiếc, thưa ngài.

Lynce cúi đầu trước Hensley.
Những chàng trai trẻ đang đứng bên cạnh anh ta cũng làm vậy.
Khuôn mặt họ thể hiện những nụ cười của một kẻ đầy tớ.
Trông họ có vẻ hoàn toàn co rúm lại trước những lời nói và lời chữi thề bạo lực.
Những con người đã che giấu sự tồn tại của họ do sự hủy diệt trên diện rộng đã nhận được lệnh của Bradley và đến thủ đô Miller.

  - Đủ rồi!

Bradley, người đã im lặng, vẫy tay như thể bực mình.
Ông ấy đặc biệt không muốn đùa giỡn với các Hexer lúc này.
Ông ta cũng sử dụng Hexer như một hoạt động bí mật của mình, nhưng ông không có kế hoạch để họ đến gần.

  - Thật khó chịu khi mình ở gần với bọn chúng.

Bradley ra hiệu bằng cằm cho Hensley biết
Hensley cúi đầu xuống, sau đó lấy ra một mớ giấy từ trong người.

  - Đây là mục tiêu lần này.

Một giọng nói nặng nề.
Các Hexer nhận mớ giấy và cẩn thận đọc nội dung của nó.

  - Hmm.

Lynce nhăn mày.
Mặc dù đống giấy đó nhiều, nhưng nó chứa đầy đủ thông tin và câu chuyện của một người.

  - Sao ? Nó có khả thi không ?

Bradley hỏi với giọng lạnh lùng.
Lynce, sớm mỉm cười vui vẻ, lắc đầu.

  - Dĩ nhiên là được. Không có việc gì là không thể đối với chúng tôi, thưa ngài.

  - Không phải ngài đã thấy chúng tôi thể hiện nhiều rồi sao, thưa ngài ?
  - Đừng có cười kiểu tinh quái như thế.

Bradley ngắt lời với khuôn mặt lạnh lùng, rồi một lần nữa vẫy tay.

  - Tốt. Ta sẽ tin tưởng và giao cho ngươi một lần nữa. Roan. Ta sẽ trao cho ngươi một phần thưởng lớn nếu ngươi điều khiển được bên trong cái đầu của tên khốn đó.

Nghe những lời đó, Lynce và những người còn lại đã cúi đầu và lùi lại.

  - Oooh. Cảm ơn ngài rất nhiều. Vì ngài đã và thậm chí bảo đảm cho chúng tôi một tuyến đường để xâm phạm căn biệt thự mà tên ấy sống, chúng tôi sẽ chăm sóc hắn trong vài ngày tới. Huhuhu.

Một tiếng cười đáng kinh tởm tuôn ra.
Lynce một lần nữa nhìn vào mớ giấy tờ.
Những chữ cái lớn đã được viết trang ở đầu.
Roan Lancephil.
Anh hùng đang lên của Vương Quốc Rinse và là biểu tượng của vương quốc.
Nhiệm vụ lần này là chọc vào bên trong đầu của Roan thành một mớ hỗn độn sau đó biến cậu ta thành một con búp bê vô hồn bằng cách thôi miên mạnh nhất.

  - Xin hãy để lại việc đó cho chúng tôi, thưa ngài.

Lynce trả lời với giọng mạnh dạn và tự tin, rồi bước ra sau.
Các Hexer khác cũng như vậy.
Họ rút lui về một góc của căn phòng bí mật nơi ánh nến không chạm vào, rồi nhanh chóng biến mất.
Hensley, người đã theo dõi, lắc đầu với vẻ mặt khó chịu.

  - Những tên khốn kinh tởm....

Nghe những lời đó, Bradley mỉm cười kỳ lạ và xua tay.

  - Đừng làm như vậy quá nhiều lần. Vì ngay cả một chó cái cũng có thể cắn lại một con hổ tùy thuộc vào cách chúng được sử dụng.

Tất nhiên, sự hấp dẫn thậm chí còn lớn hơn là.

  - Ta cũng có thể vứt chúng đi một cách không thương tiếc nếu bọn chúng trái ý.

Vì có rất nhiều tên con hoang Hexer ở trên thế giới này.

****

Sốc. Sốc. Sốc.
Đó thực sự là một loạt các cú sốc.
Roan, người đã trở về biệt thự của mình sau khi bữa tiệc kết thúc, ngồi một mình trong văn phòng và chìm sâu vào suy nghĩ.

[Anh có ngạc nhiên lắm không?]

Kinis hỏi với vẻ mặt vui tươi.
Roan không đưa ra câu trả lời lại.

[Chà, kể cả tôi cũng phải ngạc nhiên.]

Kinis ngồi xuống trên đầu gối của Roan, và thở dài.

[Nghĩ đến việc những con rồng thực sự ngủ đông trong dãy núi Grain. Những sự kiện nào đã xảy ra?]
  - Đó là điều mà chúng ta không thể biết. Vì ngay cả Công Chúa Aily cũng nói rằng cô ấy không biết điều đó.

Roan thở dài ngắn.

[Dù sao đi nữa, nghĩ đến việc một dòng máu xấu đã trỗi dậy giữa các Elves do những con rồng ngủ đông....đó cũng là một điều gây sốc.]

Roan lặng lẽ gật đầu trước những lời của Kinis.
Sự tồn tại mà bỏ qua sự cân bằng thế giới, những con rồng.
Sự vắng mặt của chúng đã làm giảm sự cân bằng thế giới từng chút một.
Điều đó cũng tương tự đối với các Elves là biểu tượng của sự hòa hợp.
Họ cũng mất cân bằng và dần dần chìm xuống từ bên trong.

  - Elves và sự đối nghịch của Elves bóng tối.

Trong thời gian những con rồng không quan tâm sự cân bằng của thế giới, những Elves bóng tối tự gọi mình là những cái bóng..
Hài lòng với vai trò của mình, họ đã hình thành một sự cân bằng hài hòa với các Elves.
Nhưng sau khi những con rồng biến mất, họ không còn hài lòng với vai trò của chúng là một cái bóng.

  - Các Elf bóng tối nhắm đến Silen, mẹ của công chúa, người thủ lãnh của Elves lúc bấy giờ.

Rất may, Silen đã có thể thoát khỏi móng vuốt của Elves bóng tối và chạy trốn một cách an toàn.

  - Và sau đó, bà ấy trở thành hoàng thứ phi thứ 4 và trốn vào Cung Điện Rinse.

Ngay cả những Elves bóng tối cũng không nghĩ rằng Silen có thể trốn vào Cung Điện Rinse.
Đó là bởi vì con người và Elves không khác gì kẻ thù truyền kiếp sau cuộc Đại Chiến xảy ra năm trăm năm trước.
Hoàng phi thứ 4 Silen, người đã thay đổi ngoại hình bằng ma thuật rồng, kết hôn với vị vua hiện tại Deni Von Rinse và sinh ra Aily.

  - Mặc dù sau đó bà ấy đã yêu cầu những con rồng chưa ngủ đông để đẩy lùi Elves bóng tối, nhưng họ đã từ chối yêu cầu của bà ta. Theo những gì Công chúa Aily nghe được từ mẹ của mình, cô nói rằng dường như họ không thể rời khỏi Dãy Núi Grain.

Núi Grain và sự ngủ đông của những con Rồng.
Chắc chắn phải có một số lý do cho việc đó.
Sau đó, Silen lấy lại được vẻ ngoài ban đầu của mình vào năm Aily tròn mười tuổi và trở về khu rừng của Elves.
Bà ấy đã cố tình trở thành mục tiêu để bảo vệ mạng sống của Aily khỏi những Elves bóng tối đang tiếp tục truy sát phía sau.
Sau đó, Aily trở thành học trò của những con rồng cuối cùng trước khi bước vào trạng thái ngủ đông và đi vào khu rừng của Elves vào năm cô trở thành người lớn và đạt được danh hiệu Piscis.
Tất nhiên, cô che giấu sự thật rằng Aily và Piscis cùng là một người để đánh lừa đôi mắt của những Elves bóng tối.
Hơn nữa, cô không vô tư thể hiện những khả năng của mình để chuẩn bị chống lại các sự việc khác nhau có thể xảy ra và tránh đi ra ngoài cung điện.
Đây là lý do mà cô đã liên tục được gọi là công chúa bóng tối.

  - Điều này cũng là một câu hỏi. Việc họ nhận Công Chúa Aily làm học trò của họ mặc dù họ đã thực sự từ chối yêu cầu đẩy lùi Elves bóng tối...

Cậu không thể hiểu nổi hành động của những con rồng.

  - Haizz.

Những suy nghĩ trong đầu cậu thật sự hỗn loạn.
Có thêm một điều khiến trái tim cậu ấy bận tâm.

  - Sự vắng mặt của loài Rồng. Nếu trật tự và sự cân bằng thế giới giảm xuống từng chút một vì điều đó...

Và nếu điều đó gây ra một ảnh hưởng đủ mạnh cho cả những Elves là biểu tượng của sự hòa hợp để nảy sinh ra những dòng máu xấu như Elves bóng tối....

  - Không phải các loài khác kể cả loài người cũng gặp nguy hiểm sao?

Vậy là.

  - Lý do mà Kỷ Gguyên Đại Chiến bùng phát không chỉ đơn giản là vì con người, lòng tham mà là vì sự vắng mặt của loài Rồng....?

Trái tim của cậu ấy cảm thấy thất vọng.

  - Haiz..

Những tiếng thở dài cứ thế tuôn ra.

[Roan. Anh đừng lo lắng nhiều như vậy. Nó sẽ ổn cả thôi nếu chúng ta giúp Aily.]

Kinis ờ bên cạnh an ủi.
Cô không biết Roan đang suy nghĩ gì và cảm thấy thất vọng bởi vì điều đó.
Roan gõ môi dưới bằng đầu ngón trỏ và chìm trong suy nghĩ.

  - Nó có thể là gì ? Chỉ là vô tình những con rồng đi ngủ đông hết và  tất cả đã xảy ra ?

Không có cách nào mà những con rồng không biết rằng sự cân bằng của thế giới sẽ bị lung lay nếu tất cả bọn chúng đi vào trạng thái ngủ đông.

  - Vậy thì điều đó có nghĩa là chúng có thể đi ngủ đông ngay cả khi biết điều đó, nhưng...

Một giọt mồ hôi lạnh chảy ra sau lưng.
Một phản ứng của bản năng.

  - Vẫn còn rất nhiều điều mà mình không biết.

Mặc dù cậu ta đang sống một cuộc đời thứ hai, có nhiều điều cậu ta không biết hơn những điều mà cậu đã biết.

  - Nghĩ lại thì, mình thậm chí còn biết Kỷ Nguyên Đại Chiến thực sự đã kết thúc như thế nào.

Một nụ cười cay đắng và một sự hối tiếc.
Cậu ta chết quá nhanh so với những gì cậu đã nghĩ ở kiếp trước.
Nhưng ngay cả như vậy, cậu cũng không thể làm ngơ.
Kể từ khi cậu biết một sự thật mới, cậu ấy một lần nữa cần phải sắp xếp lại mọi thứ.

  - Hiện tại, mình nên tổ chức những việc sẽ xảy ra kể từ bây giờ.

Phương pháp tốt nhất cậu có thể làm ngay bây giờ là sắp xếp lại tương lai.
Cần phải bình tĩnh sắp xếp và vẽ ra một bức tranh lớn hơn một chút.
Sau ngày hôm đó, Roan tránh không đi ra ngoài nhiều nhất có thể và tổ chức các sự kiện sẽ xảy ra kể từ bây giờ, không, các sự kiện đã xảy ra.
Và khi nó trở đã thành ngày thứ tư, cậu ngồi xuống trong văn phòng của mình.

  - Khốn kiếp!

Roan nhăn trán.
Cậu ta nắm tóc bằng cả hai tay.

- Để nghĩ rằng mình thật ngốc ngếch.

Với một bó giấy dày ở trước mặt, Roan thở dài.
Trên bó giấy được gắn cả bìa da, rất nhiều sự kiện sẽ xảy ra kể từ bây giờ đã được viết lại một cách chặt chẽ.
Nhìn thoáng qua, đó là một nội dung vô cùng rộng lớn.
Nhưng trong thực tế, nội dung của nó đã bị sai lệch quá mức.
Phần lớn nội dung là những câu chuyện về trận chiến và chiến tranh.
Thậm chí đó là tất cả những gì Roan từng trải nghiệm hoặc nghiên cứu.

  - Mặc dù chắc chắn phải có nhiều thứ này và những điều tôi đã nghe và trải nghiệm

Cậu ấy đã quên sạch những sự việc mà cậu ta đã không thường chú ý đến.

  - Cứ như thế này, nó không thể giúp ích được nhiều.

Cậu ta có thể dẫn dắt các trận chiến thua đến chiến thắng bằng cách sử dụng nội dung cậu ấy vừa tổ chức lại, nhưng gần như không thể vẽ ra một viễn cảnh lớn chỉ bằng cách đó.

  - Ôi khốn kiếp!

Những lời chữi rủa cứ thế chảy ra.
Gõ đầu của mình, cậu đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

  - Sẽ thật tuyệt nếu mình có thể nhìn vào trong đầu....

Một câu nói vô nghĩa, cậu ấy đã bị căng thẳng.
Bởi vì cậu ta đã vắt kiệt các sự kiện trong tương lai trong nhiều ngày, nên không có lấy một lần cậu ấy đi ra ngoài văn phòng của mình.

  - Mình nên làm mát lại cái đầu mình.

Roan lặng lẽ di chuyển các bước của mình và đi ra khỏi văn phòng.
Một bóng tối dày đặc đã bao quanh cậu.

  - Có phải đã đến hoàng hôn không ?

Ngay cả cảm giác về thời gian của cậu cũng mờ nhạt đi.
Đi qua hành lang của biệt thự lớn mà cậu ta đang ở trong giây lát, cậu tiến về phía khu vườn rộng lớn và lộng lẫy nằm ở sân sau.

  - Thưa lãnh chúa.

Vài hiệp sĩ và binh lính đang đứng làm nhiệm vụ canh gác đã phát hiện ra Roan và chào điều lệnh.
Roan kêu họ đi khỏi đó vì cậu muốn dành thời gian một mình, sau đó di chuyển những bước chân của mình đến một nơi sâu bên trong khu vườn.

  - Thật thoải mái.

Không khí đêm mát mẻ làm mát trái tim và cái đầu của cậu.

  - Yeah. Hãy thư giãn một chút.

Điều chắc chắn là ngay cả là mọi thứ có thể mất đi nếu một người có những hành động không cần thiết và thiếu kiên nhẫn.

  - Nếu mình từ từ thư giãn và suy nghĩ, ngay cả những ký ức cũ cũng sẽ nổi lên lại.

Roan hít sâu và ngẩng đầu lên.
Vô số ngôi sao bay lên bầu trời đêm đã được nhìn thấy.
Tại thời điểm đó.

  - Un?

Một trong những ngôi sao đột nhiên rơi xuống.
Nó đã rơi xuống trong khi làm ra một cái đuôi dài như một ngôi sao băng.
Như thể một quả hồng đáng thương đang rơi vào cuối mùa thu, một ngôi sao rơi thẳng về phía Roan.

  - Cái đó là....

Roan hơi nhăn mày và cố gắng bước sang một bên.
Nhưng vì lý do nào đó, cơ thể cậu ta không di chuyển như cậu ấy muốn.
Đồng thời, những vật thể trước mắt cậu trở nên mờ ảo và rồi cả thế giới biến thành một thế giới bóng tối.

  - Phép thuật, không, nó không phải.

Đột nhiên, một giọng nói độc ác và nham hiểm vang lên bên tai cậu.

  - Ngay cả Roan Lancephil, người mà người ta gọi hắn là hùng của thế hệ này cũng là một con người bất lực. Vì việc hắn ta bị bắt bởi một câu thần chú ma thuật và thôi miên đơn giản như thế này. Kukukuk.

Một kẻ đáng sợ và có tiếng cười đáng lo ngại.
Ngay sau đó, những giọng nói tương tự phát ra theo sau đó và được nghe thấy lần lượt.

  - Vậy chúng ta có nên thâm nhập vào một phần trong đầu của hắn không ?
  - Loại ký ức nào mà chúng ta sẽ biết được.
  - Chúng ta sẽ được biết hết ngay cả những ký ức kinh hoàng mà ngươi đã giấu sâu, thật sâu bên trong.
  - Ngươi bây giờ đã trở thành một con búp bê của bọn tao.
  - Hãy làm nhanh chóng và cẩn thận trước những hiệp sĩ và lính canh đến.

Âm thanh kỳ quái tiếp tục.
Roan muốn ít nhất là hét lên, nhưng miệng cậu không di chuyển như ý cậu ta muốn.
Đột nhiên, một cơn đau như kim đâm vào đầu cậu ấy được cảm nhận.

  - Kuuk.

Một nỗi đau khủng khiếp.
Nhưng nó không đủ cậu để hét lên.

  - Aaaaaah!
  - Kuaahk!

Thay vào đó, tiếng hét phát ra từ một nơi kỳ quái.

  - Chết tiệt! Mẹ kiếp! Cái này là cái gì!

Những giọng nói có biểu hiện hoảng loạn rõ ràng.
Trong số họ, có một ai đó hét to lên.

  - Cái gì? Cái kí ức gì đây ?
  - Quá khứ? Không ? Nó là cái gì ?
  - Uaak!
  - Đây không phải là quá khứ! Đây không phải là quá khứ!

Đột nhiên.

Paat!

Roan cảm thấy thế giới im ắng.
Không, chính xác là cậu ấy ta đã mất ý thức trong khi tận hưởng hoàn toàn cảm giác thoải mái và ấm áp.
Nhưng ở giữa của tất cả những điều này, chỉ có phần bên trong đầu Roan, đang gầm lên dữ dội như một cơn bão.

****HẾT****

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info