ZingTruyen.Com

Tôi Là Đế Vương

CHAP 186: KHẢ NĂNG MỚI (1)

RedChannel1

Dịch, Edit, Fbook: TheSun Fansub

****

Giọng nói mềm mỏng tràn ngập khắp đại điện.
Đồng thời, một sự im lặng rơi xuống.
Tommy trở nên tức giận.

  - Ng, ngươi....

Tuy nhiên, anh ta không thể bất cẩn thốt ra lời chữi rủa đã dâng lên đến cổ họng.
Những lời nói của Roan là sự thật.
Các quý tộc thượng lưu trở lên không phải là một tồn tại mà các hoàng tử, những người không có danh hiệu đặc biệt hay danh hiệu chính thức, có thể đối xử mà không cần quan tâm.
Roan một lần nữa nhìn vào Vua Deni Von Rinse.
Một thái độ táo bạo nhưng không phải là không có bất kỳ kế hoạch nào để biện giải.
Khẽ mỉm cười, cậu cúi đầu.

  - Thưa bệ hạ, dường như có một sự hiểu lầm nhỏ trong lời nói của thần. Những lời của thần không hề dám đòi hỏi các tài sản của bệ hạ nhưng nó có nghĩa là yêu cầu bệ hạ thực hiện mọi công việc theo như cung điện và luật pháp của vương quốc.

Nói tóm lại, nó có nghĩa là trao cho cậu ta mọi quyền hành liên quan đến Xứ Chase theo quy tắc cuộc chiến tranh lãnh thổ của Vương Quốc Rinse.
Roan, với cái đầu vẫn cúi xuống, nói thêm vào.

  - Xin bệ hạ hãy giữ vững các lập trường của luật pháp, đặt ra các nguyên tắc thẳng thắn và trở thành hình mẫu của mỗi người đàn ông.

Mặc dù nó được bao bọc sau những lời nói tốt đẹp, nhưng những từ ngữ đó chứa đựng ý nghĩa rằng, nếu nhà vua có lẽ có những suy nghĩ khác về vấn đề này thì ông ta không có tư cách của một vị vua.
Deni III hốt hoảng.

  - Đ..đúng vậy. Cái thứ gọi là luật pháp phải được duy trì.

Lời nói được tuôn ra trong sự hoang mang.
Trước thái độ và áp lực của Roan, nhà vua đã vô tình bị cuốn theo.

  - Hừm.

Những tiếng rên rỉ thất vọng chảy ra giữa vô số quý tộc.
Đó là những từ ngữ có trọng lượng.
Ngay cả khi các từ ngữ là giống nhau, trọng lượng của chúng khác nhau tùy thuộc vào tình huống được nói ra.
Mặc dù lời nói của Roan, một bá tước, cũng đủ cân nặng để Hoàng tử Tommy Không dám bất cẩn mà chống lại, nhưng những lời nói của Deni III, người là vua, còn nặng nề hơn thế.
Dù có hoang mang hay không, những lời nhà vua nói ra đều có một sức sống của riêng nó.

  - Ôi mẹ kiếp!

Deni III bị sốc sau đó và ngậm miệng lại.
Bên trong đầu nhà vua quay vòng.
Mặc dù ông ấy muốn khắc phục tình hình một lúc sau đó, nhưng không có phương pháp nào phù hợp.
Người đàn ông được gọi là nhà vua không thể lật lại những từ mà ông ta đã thốt ra mà không có lý do.
Đôi mắt Deni III, tự nhiên hướng về Công Tước Francis Wilson.

  - Haizz.

Với một tiếng thở dài ngắn, Francis lắc đầu.
Có nghĩa là ông ấy cũng không có giải pháp thích hợp.
Nhà vua có thể bật lại những từ mà nhà vua đã nói sai và sữa lại chúng, nhưng ông ấy có thể đưa ra loại lời nói nào cho những lời nói rằng ông ta sẽ tuân thủ luật pháp hiện có.
Cuối cùng, bây giờ họ chỉ có thể làm theo như những gì Roan mong muốn.
Roan cũng đang kiểm tra bầu tâm trạng đó.

  - Thần cảm thấy muốn khóc lên vì đức tính của bệ hạ.

Các từ ngữ như những con dao và cây búa.
Deni III lúng túng mỉm cười và gật đầu.

  - Hình như mình sẽ bị mắng bởi Francis.

Mồ hôi lạnh chảy dài trên lưng nhà vua.
Ban đầu, ông ta đã lên kế hoạch rút một nửa Xứ Chase mà Roan đã chiếm được và cũng giảm số lượng binh sĩ mà cậu ta đã tập hợp một cách không chính thức xuống một con số phù hợp.
Mặc dù Xứ Lancephil và Xứ Chase nằm ở một nơi xa xôi, nhưng vì kích thước của chúng đơn giản là rất lớn.
Nếu không cẩn thận, nhà vua có thể trao quá nhiều sức mạnh cho một quý tộc đơn thuần.
Vì điều này, Deni III đã nói tập với Francis nhiều lần và đã thử thực hành.
Các bài thực hành đều rất tốt.
Deni III và Francis cũng vậy, tất cả đều dự đoán một kết quả tích cực.
Đó là bởi vì họ đã nghĩ rằng các quý tộc khác sẽ đổ xô như một đàn ong và sẽ đáp lại một khi nhà vua cung cấp mật ngọt cho bọn họ.
Nhưng.

  - Không ngờ rằng chúng ta sẽ mất thế chủ động như thế này.

Nhà vua thậm chí không thể nói ra những lời mà họ đã chuẩn bị.
Bên trong miệng ông ấy cảm thấy cay đắng.
Trong thâm tâm, Deni III và vô số quý tộc thở dài.

  - Chúng ta chỉ có thể nhắm đến một cơ hội khác.
  - Đó là điều đáng tiếc, nhưng chắc chắn sẽ có nhưng cơ hội khác tự chạy đến.

Xô nước đã bị đổ xuống.
Thay vì nghĩ đến việc thu thập lại nó, xách một xô nước mới sẽ hiệu quả hơn.
Các quý tộc thượng lưu, bao gồm bốn công tước, mạnh mẽ nở nụ cười.
Chúng là những nụ cười có nghĩa là họ sẽ để nó như ý cậu muốn.

  - Vậy, chúng ta sẽ bắt đầu buổi lễ của tầng lớp quý tộc chứ nhĩ.

Giọng nói của Đại Thị Vệ, Tử Tước Logan Dayle vang lên khắp đại điện.
Nghi lễ quý tộc của Roan thật rực rỡ.
Tại nơi tập trung mọi quý tộc cốt lõi của Vương Quốc Rinse, danh hiệu Bá Tước Lancephil đã được trao cùng với một huy hiệu gia tộc mới.
Cùng với đó, cậu cũng có được Xứ Lancephil lúc ban đầu và thậm chí là cả Xứ Chase.
Cuối cùng, Roan đã chính thức trở thành quý tộc với lãnh thổ rộng nhất ở Vương Quốc Rinse.
Đó chưa phải là tất cả.
Mặc dù mọi người đã quên do không có hứng thú đặc biệt với hồ Poskein của Roan, nó có bề rộng tương đương với Vương Quốc Rinse.
Khi nhìn vào phạm vi của khu vực mà bàn tay của Roan chạm vào, có thể nói nó có quy mô của một vương quốc.

  - Nó sẽ trở nên tốt hơn nếu có nhiều người đến định cư.

Nhìn vào vô số các huy hiệu và huy chương đeo trên ngực và thắt lưng của mình, Roan nghĩ về những người tùy tùng đã ở lại lâu đài Mediasis.
Keep, Pichio và những người tuỳ tùng nòng cốt đã tự nguyện từ chối vào cung điện lần này.

  - Bởi vì họ nói rằng họ sẽ làm hết sức mình trong các nhiệm vụ mà họ được giao.

Một tình huống rất khó để quở trách họ.
Hơn nữa, điều đáng ngạc nhiên là.

  - Ngay cả Clay, người có tham vọng đáng kinh ngạc, đã ở lại lâu đài Mediasis.

Cậu đã dự đoán rằng ít nhất Clay, thậm chí dù đi một mình, sẽ tiến vào thủ đô Miller.
Nhưng anh ta cũng đã gửi một lá thư nói rằng anh ấy sẽ cống hiến hết mình cho các nhiệm vụ mà anh ta đảm nhận với tư cách là trưởng ban nội vụ chịu trách nhiệm quản trị Lãnh Thổ.

  - Anh ấy thực sự là một người không thể đoán trước.

Roan bên trong hình thành một nụ cười cay đắng.
Nhưng dù sao, buổi lễ của quý tộc đã kết thúc nhanh hơn dự kiến nhờ những người tùy tùng nòng cốt của Gia Tộc Bá Tước Lancephil vắng mặt.

  - Mình chắc chắn rằng sẽ không bỏ quên phần thưởng công trạng của họ dù chỉ là một chút.

Bất kể địa vị của họ, bất kể vị trí của họ, cậu ấy đã lên kế hoạch tổ chức một giải thưởng công bằng và thận trọng chỉ dựa trên thành tích.
Khi những suy nghĩ của cậu trong đầu đạt đến điểm đó.
 
  - Bây giờ! Có phải chúng ta nên đến phòng tiệc không?

Ngay khi buổi lễ quý tộc phức tạp và nhàm chán kết thúc, Deni III dậm chân xuống nơi ngai vàng đang an toạ và đứng dậy.
Mặc dù nhà vua đã thể hiện một quan điểm chính trị trong giây lát, như dự đoán, trông nhà vua có vẻ phù hợp trong một bữa tiệc như thế này.

Đùng! Đùng! Đùng!

Đại Thị Vệ, Tử Tước Logan Dayle, đã gõ vào sàn đá cẩm thạch ba lần cùng với một đội ngũ tùy tùng lớn.
Deni III nhanh chóng bước đi.
Đồng thời, Hoàng tử đầu tiên Simon Rinse và các quý tộc ủng hộ anh ta đi về phía Roan.
Ngược lại, Hoàng Tử thứ hai Tommy Rinse và Hoàng Tử thứ ba Kallum Rinse, với những biểu hiện cứng đờ, đã dẫn vô số quý tộc và rời khỏi đại điện.

  - Bá Tước Lancephil. Ngài làm rất tốt. Thật sự ngài đã làm rất tốt.

Simon giữ hai vai Roan.
Trông cậu ấy thật đáng ngưỡng mộ. Đáng khen ngợi. Và.

  - Đáng tin cậy.

Mặc dù có rất nhiều lực lượng thân cận xung quanh Simon, nhưng không có ai đáng tin cậy như Roan.

  - Mình nhất định phải biến cậu ấy thành người đàn của mình.

Không, chính xác là cần phải trói chặt cậu ta lại để cậu ấy không thể rời khỏi phe của anh ta.

  - Mình sẽ sử dụng Io Lancephil.

Roan xem trọng những người gần cậu ta và đặc biệt là về Io Lancephil.

  - Để cậu ta không bao giờ có thể phản bội mình, mình sẽ phải bắt Io Lancephil làm con tin.

Một suy nghĩ kinh khủng.
Đây là điểm mà Simon và Roan khác nhau rất nhiều.
Nếu Roan khiến những người xung quanh lãnh địa đến gần mình thì Simon lại lo lắng về việc bị phản bội trước tiên và thích dùng các phương pháp áp bức và bạo lực.
Tất nhiên, sẽ không phải như vậy nếu Simon có một giải pháp khác như một ai đó đã mong chờ.

  - Mặc dù nó cũng là một phương pháp....

Đôi mắt anh ấy lóe lên và tỏa sáng.
Từ một quan điểm nhất định, nó là một phương pháp ổn định và chắc chắn hơn.
Một phương pháp thực sự cổ điển.

  - Nếu để cậu ấy đơn giản là kết hôn với em gái của mình thì....

Nếu họ trở nên quấn quít nhau không phải là người lạ mà là một gia đình, anh ta sẽ thoải mái hơn nhiều so với bây giờ.

  - Katy cần phải làm tốt vai trò của nó.

Simon nghĩ sẽ kết nối em gái cùng một người mẹ của anh ấy là Katy với Roan.
Tất nhiên, điều này hoàn toàn chỉ là của riêng Simon nghĩ.

  - Mình nên bắt đầu để ý từ lúc này.

Simon mời Katy đến bữa tiệc chúc mừng.
Vì Katy ban đầu thích những nơi có nhiều người, cô ấy sẽ không từ chối và chắc chắn tham dự.

  - Bây giờ, chúng ta hãy đến bữa tiệc thôi nào.

Simon đưa tay về phía Roan và vô số quý tộc, rồi bước lên dẫn đầu.
Anh ấy cố tình đi bên cạnh Roan và những người quý tộc đang theo dõi cảnh tượng đó từ phía sau, mỗi người chìm vào những suy nghĩ khác nhau.

  - Mặc dù mình thừa nhận rằng Bá Tước Lancephil đã nhiều lần lập lên nhiều thành tích....
  - Không phải hoàng tử đã thích anh ta quá nhiều sao...
  - Như thế này, tất cả chúng ta sẽ rời khỏi tầm mắt của ngài ấy.

Vài quý tộc, với ánh sáng khó chịu và bồn chồn trong mắt, thở ra những tiếng thở dài ngắn.
Hoàng tử mà họ ủng hộ trở thành vị vua tiếp theo là một điều vô cùng vinh quang và hạnh phúc.
Nhưng nếu vị vua đó thực sự không làm gì cho họ?
Họ có thể tiếp tục cảm thấy vinh quang và hạnh phúc ngay cả tại thời điểm đó không ?

  - Mặc dù việc đưa Hoàng Tử Simon trở thành vua thế hệ tiếp theo cũng rất quan trọng, nhưng điều quan trọng hơn là sau đó.
  - Mình cần được một lời hứa trở thành một quý tộc thượng lưu hoặc một vị trí cao hơn.
  - Ngay cả nếu Hoàng Tử Simon leo lên được vị trí vương quyền, thì mình sẽ được cái gì nếu rời xa tầm mắt của hoàng tử.

Ngay bây giờ, nó đã vượt qua không chỉ là một nỗi lo lắng nhỏ.
Nhưng khả năng lo lắng này sẽ sớm trở thành mối phiền phức khổng lồ.
Sự ủng hộ quá mức đối với một người là nguyên nhân chính.
Simon, người luôn sợ hãi và bảo vệ bản thân chống lại các sự phản bội một các quá mức dưa thừa đã thắp nên ngọn lửa đó
Và đó cũng là...

  - Như mong đợi……

Đó cũng là điều Roan đã dự đoán.

****

Cô ấy chờ đợi.
Cô đang chờ đợi tin tức và chờ cơ hội gặp lại.

  - Mình không biết anh ấy có giống mình không, nhưng....

Trái tim cô, một lần nữa đập nhanh sau một thời gian dài.
Mặt của cô cứ đỏ ửng mãi.

  -  Greg. Anh có nghĩ rằng ta cũng có thể tham dự bữa tiệc không?
 
Trong lúc lo lắng, cô ấy hỏi mãi một câu hỏi tương tự.
Hiệp sĩ bảo vệ Greg Katis, người đang đi phía trước, mỉm cười yếu ớt và gật đầu.

  - Vâng, tất nhiên. Thưa công chúa!

Một giọng nói đầy sự chắc chắn.
Đó là một giọng nói đáng tin cậy.
Mặc dù anh ta đã phải đưa ra cùng một câu trả lời cho cùng một câu hỏi vô số lần, nhưng vẫn không hề có một chút vẻ khó chịu nào.
Trái tim cô ấy hơi nhẹ nhõm một chút.

  - Phù.

Siết chặt qua đôi môi nhỏ của cô, một tiếng thở dài vang lên.
Khuôn mặt của cô vẫn rạng rỡ.
Vừa phấn khởi, vừa lo lắng, người con gái đang di chuyển bước về phía phòng tiệc là Công Chúa Aily Rinse.
Cô, người được gọi là công chúa bóng tối, nghe tin rằng bữa tiệc chúc mừng cho buổi lễ quý tộc của Roan, đã được khai mạc và đã xuất hiện.

  - Hở? Chuyện này....
  - Công chúa bóng tối?
  - Đúng không ?

Sự xuất hiện của Aily là một thứ gây sốc ngay cả với nhiều quý tộc và hiệp sĩ.
Những người gần đó bắt đầu thì thầm.
Tại thời điểm đó.

  - Ah……
 
Aily thốt ra một câu cảm thán.
Cô có thể nhìn thấy cậu ấy.
Tại một nơi đủ gần chỉ có sáu hay bảy bước chân, Roan đã ở đó.
Tuy nhiên, cô không thể di chuyển được nữa.

  - Katy.

Ở bên cạnh Roan là Katy.
Một đứa em gái khác mẹ và là em gái ruột của Simon.
Roan và Katy, hai người trông thật vui vẻ và hạnh phúc.
Những ánh mắt và tiếng cười trao cho nhau.
Aily vô tình lùi lại.
Tiếng ồn ào của mọi người từ từ trở nên lớn hơn.
Đương nhiên, ánh mắt của những người bên trong phòng tiệc hướng về Aily.
Trong số đó, có cả Roan.

  - Ah……

Aily một lần nữa cứng đờ và đóng băng như một hòn đá.
Ánh mắt cậu ấy đang mỉm cười với Katy đâm thẳng vào mắt cô.
Tiếng của trái tim cô vang vọng bên tai.
Ngay lúc đó, Greg bước lên và bằng một giọng nói nhỏ, thì thầm.

  - Sẽ tốt thôi, thưa công chúa. Xin đừng cố che giấu bản thân thêm một lần nào nữa.

Đó là một giọng nói động viên.
Greg chắc chắn về điều đó.
Roan cũng có cùng cảm giác với Aily.

  - Nhưng....

Aily, vừa muốn vừa không, vô thức gục đầu xuống.
Đột nhiên.

  - Thưa Công Chúa!

Từ ngay bên phải trước mặt của cô ấy, một giọng nói mà cô nhớ rất nhiều đã được nghe thấy.
Rất chậm rãi, Aily ngẩng đầu lên.

  - Ngài Bá Tước Lancephil.

Giọng cô hơi run.

- Thật ngốc ngếch!

Cô ấy cảm thấy mình thật ngu ngốc.

  - Thưa công chúa, đã lâu không gặp !

Roan, cùng với một nụ cười, nhẹ nhàng cúi đầu xuống.
Trong các giai đoạn chính trị chuyển tiếp, nơi người ta không thể hạ thấp sự bảo vệ của chính bản thân dù chỉ một giây, thế giới của quý tộc là nơi mà những cuộc tấn công ẩn giấu một cách điên cuồng, là chiến trường nơi những cái đầu của họ có thể mất đi chỉ với một sai lầm nhỏ nhất.
Cậu ta là Roan, người lúc nào cũng phải sống trong căng thẳng.
Nhưng ngay lúc này, trong cuộc đời cậu ấy, ít nhất là vào khoảnh khắc này khi đối mặt với Aily, cậu chỉ muốn nhìn cô ấy.

  - Xin chúc mừng ngài!

Aily ngại ngùng mỉm cười và hơi cúi đầu xuống.
Roan lặng lẽ gật đầu và nở một nụ cười.

  - Tại sao mình cảm thấy rất vui nhĩ?

Toàn thân cậu, một niềm hạnh phúc ấm áp và mềm mại bao bọc lấy.

[Này! Có cái gì hiện lên trên khuôn mặt của anh vậy?]

Đột nhiên, Kinis xuất hiện cùng với một giọng nói sắc sảo.
Cô ấy, người đang nghỉ ngơi trong giây lát do những trận chiến cứ lặp đi lặp lại, đã cảm thấy sự thay đổi trong cảm xúc của Roan và xuất hiện.

  - Tôi đã làm gì?

Roan cộc lốc hỏi lại bằng suy nghĩ.
Ánh mắt của cậu vẫn nhìn Aily và khuôn mặt cậu ấy cũng không có một chút thay đổi nào.
Vì Kinis không được nhìn thấy bởi những người khác, cậu ta nghĩ rằng chỉ mỗi mình cậu cần phải cẩn thận.
Kinis, bay ở giữa Roan và Aily bằng cách này và cách khác rồi làm một biểu hiện kỳ lạ.

[Chỉ trong nháy mắt, ngay lúc này bạn trông anh đáng bất ng....]

Khi lời nói của cô đạt đến điểm đó.

  - Cô gái nhỏ này có phải là một tinh linh nước không?

Với vẻ mặt bình thường, Aily hỏi nhỏ.
Ngay lập tức, Roan và Kinis mở to mắt và nhìn Aily.
Cả hai đều trông như hoá đá.

  - Ng, ngài có thể nhìn thấy cô ấy sao, thưa công chúa? [Cô, cô có thể thấy tôi sao?]

Cả hai nói lắp bắp như thể bị sốc nặng.
Trước cảnh đó, Aily che miệng bằng một tay và cười phá lên.
Rồi như thể xấu hổ, cô sớm đỏ mặt.

  - Tôi xin lỗi. Nó chỉ là, khuôn mặt của hai người lúc đó thật hài hước...

Aily hơi cúi đầu xuống.
Roan nhanh chóng chắp tay lại.

  - Không. Ngài thật sự không cần phải xin lỗi. Chỉ đơn giản ngài là người đầu tiên nhìn thấy Kinis
  - Tôi hiểu rồi.

Aily gật đầu và nhìn Kinis.
Kinis, khoanh tay, đang thể hiện một phong cách kiêu kỳ theo cách riêng của mình.

[Cô, cô thật sự có thể nhìn thấy tôi sao?]
  - Ý của cô là gì ? Đó có phải là cách mà cô có thể nói với công chúa không ?

Roan hơi nhăn mày và mắng cô.
Nhưng ngay cả trong khi làm như vậy, cậu ta vẫn chăm chú nhìn những ánh mắt của những người gần đó và làm một biểu hiện của sự đề phòng.

[Ý anh là sao. Cô nàng công chúa chỉ có nghĩa với anh thôi và cô ấy chỉ đơn thuần là một cô gái loài người đối với tôi.]

Kinis bĩu môi và khịt mũi
Aily khẽ mỉm cười và gật đầu.

  - Kinis nói rất đúng. Rất vui được gặp côi. Tên tôi là Aily.

Ý thức được những người ở gần đó, công chúa Aily tự nhiên chào cô ấy như thể đang nói chuyện với Roan.

[ À? Ư. Vâng. Tên tôi là Kinis.]
 
Kinis, người đang cố tình thể hiện một vẻ ngoài bình tĩnh và lạnh lùng, hơi bối rối khi Aily tiếp cận một cách khiêm tốn và lịch thiệp trước tiên.

  - Mặc dù tôi nghe nói rằng tất cả các công chúa của thế giới loài người rất tự cao đến nỗi bạn chẳng thể tiếp cận được họ....

Nhớ lại những tin đồn cô nghe được trong quá khứ, Kinis nghiêng đầu.
Có lẽ thấy Kinis dễ thương, Aily lặng lẽ nhìn cô ấy, rồi lại hướng ánh mắt về phía Roan.

  - Hmm.

Nàng công chúa như chìm vào suy nghĩ rồi dùng đầu ngón tay chạm vào môi.

  - Ừm. Nếu đó là Ngài Bá Tước Lancephil...

Cô ấy muốn chia sẻ những câu chuyện mà cô đã giấu rất kĩ.
Aily nhẹ nhàng nhìn Roan và mỉm cười.

  - Vì ngài đã giới thiệu một người bạn dễ thương cho tôi, tôi cũng sẽ giới thiệu bạn bè của mình cho ngài biết.

Đó là một giọng nói rất nhỏ để tránh những người gần đó nghe được.

[Một người bạn dễ thương?]

Thay vào đó, Roan tập trung vào lời nói kì lạ của Aily.
Kinis, người đang bay trên đầu, vỗ vào phía sau đầu của Roan.

[Cô ấy nói đang về tôi. Là tôi!]

Một cảnh tượng thực sự hài hước.
Roan, hơi nhăn mày, lườm Kinis và rồi nhanh chóng nhìn Aily.

  - Thần không có chắc người bạn này có dễ thương không... nhưng bây giờ, thần đang mong chờ để gặp gỡ bạn bè của công chúa. Bởi vì người ta nói rằng bạn của bạn bè dễ gần nhau hơn.

Roan hơi thể hiện ý định của mình.
Trong thâm tâm cậu ấy đã luôn thắc mắc.

  - Bạn bè của Công Chúa Aily . ..

Giống như những tin đồn về Công Chúa bóng tối, Aily gần như không đi ra bên ngoài và gần như không có mối quan hệ gần gũi nào với hoàng tộc hay quý tộc.
Ngay cả nếu có, hầu hết trong số họ là mối quan hệ không đáng quan tâm.
Ít nhất, nó là như vậy theo những gì Roan đã biết.

  - Nhưng đột nhiên cô ấy lại nói sẽ giới thiệu những người bạn của cô ấy...

Ngay lúc đó, Aily rụt rè mỉm cười và khẽ vẫy tay phải.

  - Ngài có vẻ mong chờ về điều đó.

Đột nhiên, bốn giọt nước nhỏ nổi lên ở giữa Roan và Aily.
Chúng dần trở nên to hơn và sớm biến thành một nắm tay lớn, nhưng mỗi màu của chúng khác nhau rõ rệt.

  - Hử?

Trước hiện tượng bất ngờ diễn ra trước mặt, đôi mắt Roan mở to.

[Đây là?]

Kinis cũng vậy, đúng như dự đoán cũng bị sốc tương tự.
Roan vội vàng nhìn xung quanh mình.
Mọi người trông rất bình tĩnh và không hề bị xáo trộn.
Ngay cả những quý tộc đang nhìn chằm chằm vào Roan cũng không có phản ứng gì đặc biệt.

  - Vậy chỉ có Kinis, Công Chúa Aily và mình có thể thấy nó.

Roan nhanh chóng hiểu tình hình và nhìn chằm chằm vào bốn giọt nước một lần nữa.
Hình dạng của những giọt nước sớm vặn vẹo, rồi từ từ mang dáng vẻ của con người.
Không, chính xác mà nói, đó là một cái nhìn đó rất giống Kinis.

  - Những tinh linh?

Roan lẩm bẩm trong bàng hoàng.
Aily rụt rè mỉm cười và gật đầu.

  - Vâng. Đúng vậy.

Một câu trả lời khó tin so với thái độ quá bình tĩnh của cô ấy.
Cô nhìn tinh linh đỏ ở bên trái.

  - Đây là hoả tinh linh Lili.

Theo sau đó, ánh mắt của cô di chuyển về phía những tinh linh khác.

  - Đây là tinh linh đất Soyl. Đây là tinh linh gió Brist. Và đây là……

Cuối cùng, Aily nhìn vào tinh linh màu xanh.
Ngay lúc đó, Kinis, người đang im lặng, nói chen vado.

[Tinh linh nước Ateil.]

Rồi sau đó, tinh linh màu xanh, Ateil, khẽ vẫy tay.

[Xin chào. Đã lâu không gặp. Kinis.]

Một giọng nói ngọt ngào.
Đó là một cái nhìn thực sự hạnh phúc.
Tuy nhiên, Kinis không bận tâm đến anh ta hơn được.
Đúng vậy, cô ấy không thể.
Vì toàn bộ sự tập trung của cô ấy bây giờ đều hướng về Aily.
Điều đó cũng tương tự với Roan.
Biểu cảm của Roan và Kinis đã hơi bị choáng váng.
Để một người có thể ký giao ước với bốn tinh linh mỗi loại với các đặc tính khác nhau!
Rõ ràng, cậu chưa bao giờ nhìn thấy một người như vậy hoặc biết về người đó thông qua tin đồn.
Ngay cả.

  - Đây là điều mà ở kiếp trước của mình chưa bao giờ xảy ra.
 
Bên trong của Roan lắc đầu.
Đó thực sự là một sự kiện chưa từng có.
Roan và Kinis nhìn Aily rồi nói với giọng nói trầm.

- Thưa Công chúa. Danh tính của ngài là gì?
[Cô. Cô là ai?]

Aily, trong khi di chuyển những tinh linh ở trước mắt ra lưng cô ấy rồi mỉm cười.
Một nụ cười đẹp, quyến rũ, ngọt ngào và ngây thơ.
Đôi môi nhỏ của cô khẽ di chuyển.

  - Đây có thể là một câu chuyện dài. Tôi……

****HẾT****

Mùng một Tết. Chúc mọi người và gia đình An khang thịnh vượng. Được nhiều lì xì nhé ^^

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com