ZingTruyen.Com

Toi La De Vuong

Dịch, Edit, Fbook: TheSun Fansub

Các bạn nhớ like page ủng hộ nhé!

****

  - Ngươi, ngươi, thằng khốn điên loạn.

Tử tước Beiro Hadding hét lên hết sức.
Đó là một tình huống hoàn toàn bất ngờ.

  - Ngươi dám vào doanh trại địch chỉ một mình!

Ngụy trang như một người lính tàn dư và thâm nhập vào trại địch.
Ông thừa nhận rằng đó là một kế hoạch kỳ quái rất khó dự đoán.
Nhưng công dụng của nó là gì?
Số lượng binh lính Roan mang theo cậu ta chỉ là một ngàn.
So với điều đó, hàng ngàn binh lính đã đóng quân trong trại của Quân Đoàn Hadding.

  - Kukuku. Vậy ra ngươi đã phát điên lên và đến đây nộp mạng!

Beiro mỉm cười ghê tởm và đưa tay lên eo.
Các chỉ huy, hiệp sĩ và nhiều chiến binh xung quanh họ cũng rút vũ khí ra.
Một áp lực lạnh hoành hành như một cơn bão.
Tuy nhiên, biểu hiện của Roan đã rất bình tĩnh và thoải mái.

  - Ta chỉ đơn thuần....

Roan chỉ Trường Giáo Travias đến Beiro.

  - Đến để cắt cái cổ tên khốn nhà ngươi.

Bỏ cớ thể và cái đuôi để cắt cái đầu. Đó là giải pháp của Roan.

Chang!

Mũi giáo Travias dài ra và thể hiện chính nó. Beiro khịt mũi.

  - Dường như ngươi không nhận ra tình hình xung quanh ngươi.

Hơn hàng chục chiến binh ưu tú đã bao vây Roan, Tas và Peil.
Beiro gầm lên với giọng nói và vẻ mặt kiêu ngạo.

  - Cắt cổ ta. Hmm. Thay vào đó hãy lo cho cái đầu của nhà ngươi đi.

Ngay khi những lời nói đó phun ra, các chiến binh Quân Đoàn Hadding đã khép chặt vòng vây.
Roan vui vẻ mỉm cười và nhìn lại Tas và Peil.
Họ, những người đóng vai trò của những người lính còn sót lại cùng nhau, là những người lính của Đội Quân Amaranth và cả hai đều là những người lính Taemusas thế hệ thứ nhất.
Hai người bắt đầu nhìn vào Roan và gật đầu. Điều đó có nghĩa là họ đã chuẩn bị xong. Roan trừng mắt nhìn vào Beiro.

  - Cẩn thận cái đầu của ta? Thật nực cười. Muốn cắt cổ ta....

Nụ cười treo trên miệng cậu trở nên rộng hơn.

  - Ngươi sẽ cần ít nhất gấp đôi số chiến binh so với bây giờ.

Những lời nói kết thúc ở đó.
Với chân trái làm trục, Roan xoay người và vung cây giáo.

Binh!

Ngọn giáo di chuyển như đang nhảy múa.

Kakang!

Tiếng kim loại ồn ào vang lên.
Trường Giáo Travias đánh mạnh vào thanh kiếm của hai chiến binh đang ở gần.

  - Hự!
  - Khốn kiếp! Làm thế nào mà nó lại mạnh...

Hai chiến binh nắm chặt tay của họ và lùi lại.
Những thanh kiếm họ cầm trên tay rơi xuống đất.
Như thể họ đã chờ đợi, Tas và Peil dậm xuống đất.
Hai người giật lấy thanh kiếm và di chuyển như nhảy múa.

Chang! Changchang! Chang!

Thanh kiếm đụng nhau và toé lửa.
Các chiến binh Quân Đoàn Hadding, những người đang âm thầm duy trì sự bao vây, bước vào một cuộc phản công với một biểu hiện sốc và ngạc nhiên.

  - Khốn kiếp! Tấn công!
  - Giết chúng!

Một trận chiến của hàng chục người chống lại ba người.
Đó chắc chắn là một tình huống bất lợi.

  - Roan Tale. Ngươi đã tự phụ quá nhiều. Ngươi nghĩ rằng có thể đối mặt với nhiều hiệp sĩ và chiến binh ....

Khoảnh khắc Beiro nói đến đó.

Sweeeeak!

Một âm thanh của tác động được nghe thấy.

  - Hả!?
  - Ế!?

Các chiến binh Quân Đoàn Hadding bao gồm Beiro, chuyển ánh mắt theo hướng của âm thanh.
Từ bên ngoài trại, hàng chục mũi tên đang bay về phía họ.
Chúng là những mũi tên mà nhóm tàn dư đi vào trại với Roan bắn ta.
Bên đó cũng đã di chuyển như họ đã lên kế hoạch trước đó.

  - Né mau!
  - Dựng khiên lên!
  - Những mũi tên!
  - Bọn chúng bắn những mũi tên!

Các chiến binh lớn tiếng la hét và tập trung gần phía bên Beiro.
Tuy nhiên, những mũi tên thực sự bay về phía không phải nơi bọn chúng đứng, mà hướng đến một nơi không ngờ tới.

Pụp. Pụp. Pụp.

Một cơn mưa mũi tên trút xuống hàng chục cái lều xung quanh.

  - Kukaka! Kỹ năng bắn tên của binh lính nhà ngươi thật khó coi.

Beiro, người trốn đằng sau một tấm khiên, khịt mũi.
Tuy nhiên, Roan vui vẻ mỉm cười và thay vào đó là lắc đầu.

  - Không đúng. Đó là một kỹ năng bắn cung rất tuyệt vời. Bởi vì họ bắn đúng nơi ta muốn.

Ngay lúc lời nói của cậu kết thúc, ngọn lửa bùng lên từ nơi mũi tên rơi xuống.
Tuy nhiên, ngọn lửa chỉ đốt cháy những căn lều xung quanh và lắc lư. Nó thực sự không gây ra bất kỳ nguy hiểm lớn nào.
Beiro, với một nụ cười đầy chiến thắng, lại hả hê.

  - Kukuk. Ngươi có kế hoạch sử dụng chiến thuật biển lửa hay cái gì đó đại loại không? Chúng rơi ở nơi ngươi muốn? Ngươi nói vậy mặc dù sẽ rất khó để thấy một hiệu ứng lớn chỉ với nhiêu này?

Nghe những lời đó, Roan khẽ mỉm cười và giơ tay trái lên.
Như thể họ đã chờ đợi, Tas và Peil, những người ở hai bên, lùi lại với những cử chỉ chào điều lệnh nhanh lẹ.
Roan, trong khi chậm chạp cầm Trường Giáo Travias, đã sử dụng Kỹ Thuật Hoả Mana.
Sức nóng trong hố mana của cậu bắt đầu sôi lên như dung nham.

  - Beiro Hadding.

Giọng cậu trầm nhưng mạnh mẽ.
Một nụ cười nở trên miệng cậu.

  - Ngay từ đầu, ta đã có ý nghĩ sử dụng thứ gì đó giống như chiến thuật biển lửa.

Tat!

Cơ thể của Roan bắn về phía trước.
Đó là một động tác nhanh lẹ như một vệt của ánh sáng chiếu qua.
Beiro nhìn Roan, người đang chạy về phía ông ta và khịt mũi.

  - Hừm! Chặn hắn lại! Ta sẽ trao thưởng cho ai có thể cắt được cổ của tên khốn đó!

Khoảnh khắc ông ta nói vừa xong, những chiến binh của Quân Đoàn Hadding xông vào Roan.

  - Cái cổ của ngươi là của ta!
  - Ta sẽ cắt cổ của ngươi!
  - Chết đi!

Những con bướm đêm.
Chúng là những con bướm ngốc nghếch và khờ dại đã đánh mất đi lý trí của chúng vì sự tham lam và tham vọng.
Ngọn giáo của Roan cắt không gian.
Cán giáo cứ lặp đi lặp lại việc dài ra hoặc ngắn lại như nó muốn.
Chiều rộng cũng vậy.

Ssskuk! Sssguk!

Mỗi lần như thế, những bộ ngực hay cổ họng của các chiến binh đều bị xuyên thủng.

Rầm!

Thỉnh thoảng, bọn chúng thậm chí còn bị thổi bay đi khắp nơi với những tiếng nổ.

  - Chết tiệt! Mọi người tấn công!
  - Đẩy lùi chúng bởi số đông!

Tuy nhiên, các chiến binh của Quân Đoàn Hadding cũng không dễ dàng gục ngã.
Đôi mắt của họ vẫn mơ màng với sự tham lam và tham vọng.
Hàng chục người trong số chúng lao về phía Roan.
Beiro, người đã lùi về phía xa, nhìn vào cảnh tượng đó và phá lên một tiếng cười điên cuồng.

  - Kuhahaha! Hãy phục vụ hắn đi!

Đó rõ ràng là những lời chế giễu.
Trong nháy mắt, nó trông giống như một tình huống đe dọa tính mạng của cậu.
Tuy nhiên, Roan vẫn bình tĩnh.
Cậu ta, với vẻ mặt bình thản, đang nhìn vào ngọn lửa đã nuốt chửng những chiếc lều xung quanh.

  - Nó thật là ấm áp.

Nhờ có nhẫn Brent, cậu ta không thể cảm nhận được sức nóng nào ngoài điều đó.
Nhưng mana bên trong cơ thể cậu rung lên như thể nó sẽ nổ tung ngay lập tức.
Roan, với kỹ thuật Hoả Mana, nhẹ nhàng giải phóng sức nóng của cậu đang âm ỉ.
Cậu nhìn chằm chằm vào hàng chục chiến binh đang lao lên và nở một nụ cười lạnh lùng.

Paat!

Đột nhiên, một áp lực toát ra từ toàn bộ cơ thể cậu.
Không, đó không phải là một áp lực, mà là một sức nóng đáng kinh ngạc.
Một sức nóng, vừa đủ lớn để những ngọn lửa nuốt chửng những chiếc lều xung quanh và đang đung đưa, ngay lập tức bị hút ra ngoài như một cơn bão.
Nhưng cũng trong khoảnh khắc đó.
Ngọn lửa bị đẩy đi thay vào đó, nó tăng kích thước và kéo dài về phía Roan.

  - Uaaak!
  - Chạy mau!
  - Lửa!

Trước sức nóng khó tin được cảm nhận ở sau gáy, các chiến binh Quân Đoàn Hadding đã chạy trốn về mọi hướng.
Đó thực sự là một sức nóng mà dường như da thịt của họ sẽ bị nấu chín.
Bên trong cơn bão lửa đáng kinh ngạc, chỉ còn một người đàn ông.
Đó là Roan.
Nhẹ nhàng cầm chiếc Trường Giáo Travias màu đen, cậu ta trừng mắt nhìn Beiro và các chiến binh Quân Đoàn Hadding.
Ngọn lửa bùng lên dữ dội, như để bảo vệ Roan, nó tạo thành hình cầu xung quanh cậu ấy.

  - Beiro Hadding. Ta sẽ cho ngươi thấy tại sao....

Tat!

Roan di chuyển.
Ngọn lửa bao bọc lấy cậu cũng di chuyển theo.
Từ trong cơn bão lửa đáng kinh ngạc, giọng nói bình tĩnh của Roan, được nghe thấy.

  - Ta được mọi người gọi là Crimson Ghost.

****

  - Báo cáo với ngài ấy rằng chúng ta sẽ làm theo như nội dung của lá thư.
  - Vâng. Đã rõ, thưa ngài.
 
Người đưa tin có một cơ thể đồ sộ cúi đầu sâu xuống sau đó đi ra khỏi lều.
Như thể họ đang đợi người đàn ông ra ngoài, cơn thịnh nộ bùng phát từ đây đó.

  - Ta biết nó sẽ trở nên như thế này. Ông ta đã giao lại lãnh thổ cho Roan Tale!
  - Tốt lành. Không ngờ ông ta sẽ giao lại cả lãnh thổ và tước hiệu cho tên đó.
  - Một điều gây sốc hơn đó là Hoàng Tử Kallum. Ngài ấy đang nghĩ gì mà chấp thuận việc chuyển giao lãnh thổ và tước hiệu ?

Những giọng nói và tiếng bàn tán phát ra từ khắp nơi là của những quý tộc và tùy tùng đi theo Kali Owells.
Người đưa tin đi ra khỏi lều ngay trước đó là một người mà Bá Tước Jonathan Chase đã gửi đến.
Ông ta tỉ mỉ truyền thông tin có tại thủ đô Miller, sau đó gửi riêng bức thư mà ông ấy đã viết.

  - Khốn kiếp! Với tình hình hiện tại trở nên như thế này. Chúng ta chắc chắc phải nắm bằng được lãnh thổ của Lancephil.
  - Không, như nội dung lá thứ của Bá Tước Chase, thậm chí chúng ta giành lấy cả lãnh địa Tale.
  - Vâng! Điều đó thật sự tốt , thưa ngài!

Có lẽ vì quá phấn khích, giọng nói của họ dần trở nên to hơn.
Ngay lúc đó.

  - Im lặng!

Một giọng nói nhẹ nhàng lan ra khắp căn lều.

  - Hừm. Hừm!

Ngay lập tức, mọi người ngậm miệng lại và quay đầu về phía đầu bàn.
Người đàn ông cau mày trong khi cầm lá thư của Jonathan gửi bằng một tay.
Ông ấy là Kali Owells.

  - Vậy, cuối cùng nó đã trở thành như thế này.

Ông nở một nụ cười cay đắng.
Mặc dù ông ta đã nhận và nghe tin rằng Io Lancephil đã chuyển giao lãnh thổ và tước hiệu cho Roan, ông ấy lại không cảm thấy tức giận.
Thay vào đó, ông cảm thấy một niềm vui nhỏ khi linh cảm của mình là chính xác.
Kali nhìn các quý tộc và những người tùy tùng rồi nở một nụ cười mờ nhạt.

  - Theo yêu cầu của Bá Tước Chase, hãy gửi một phần của Trung Đoàn Lãnh Thổ đến phía tây.

Ông cố tình chọn từ yêu cầu thay vì mệnh lệnh.

  - Vâng. Đã rõ.

Trong số những người tùy tùng, các chỉ huy đã trả lời với giọng to.
Đó là một vụ chuyển quân để đánh chặn Quân Đoàn Tale.
Vào lúc đó, người đứng đầu ma thuật, Tairon Bess nói với một biểu hiện hơi khó chịu

  - Mệnh lệnh của Ngài Bá Tước Chase, không, yêu cầu của ngài ấy quá phiến diện, thưa ngài. Chúng ta chưa phải là tùy tùng của ông ấy.

Vài quý tộc và những người tùy tùng gật đầu.
Kali mỉm cười yếu ớt khi ông trả lời.

  - Chúng ta đơn giản là hãy làm theo yêu cầu của ông ta từ lúc này.

Trong mọi trường hợp, họ phải đụng độ một lần nữa với Jonathan sau khi cuộc chiến lãnh thổ này kết thúc.

  - Có lẽ ông ta nghĩ rằng ông ta đang ngồi trên đầu của ta.

Đó là một kết luận hài hước và vội vàng.
Đằng sau lưng Kali, Công Tước Bradley Webster đã ở đằng sau.

  - Đợi một chút. Bởi vì bây giờ ta sẽ sớm leo lên trên đầu của tên khốn nhà ngươi.

Tham vọng mà ông có lớn hơn nhiều so với Jonathan đã nghĩ.

  - Sau đó, hãy cố gắng hết sức trong các nhiệm vụ mà các ngươi nhận được.

Đó là âm thanh báo hiệu kết thúc cuộc họp.
Đột nhiên.

  - Ừm., Thưa ngài...

Một trong những chỉ huy mở lời với giọng nói thận trọng.

  - Ngài sẽ làm gì với ngài Walter?

Walter Owells.
Anh là con đầu lòng của Kali, cũng như là vị hôn thê của Mary Tate, con gasi của Chỉ Huy Tối Cao của Quân Đoàn Khu Vực Phía Đông, Aaron Tate.
Anh là một cựu học viên của trường Hiệp sĩ thuộc Học Viện Pavor, anh ta là một người đàn ông cũng có quen biết với Roan.
Kali hơi nhăn trán.

  - Đứa trẻ đó, nó vẫn ngoan cố phải không ?
  - Vâng, thưa ngài.

Người chỉ huy đã lên tiếng, cười ngượng nghịu và gật đầu.
Trên khuôn mặt của Kali, sự thoải mái lúc đầu được thây thế bằng một sự khó chịu.

  - Đứa trẻ ngốc nghếch. Tất cả điều này là dành cho ai....

Ông tặc lưỡi và lắc đầu trong một lúc.

  - Hãy mang nó đến đây ngay cả khi phải trói nó lại.

Nếu ông ta mang anh ấy đến và tiết lộ mục đích tuyệt vời của ông thì ông hy vọng suy nghĩ của Walter cũng sẽ thay đổi.

  - Vâng. Đã rõ.

Người chỉ huy vừa trả lời xong liền cúi đầu chào và rời khỏi căn lều.
Kali nhìn vào cảnh đó và xua tay.
Chẳng mấy chốc, tất cả các quý tộc và những người tùy tung đã rời khỏi căn lều.
Kali, người bị bỏ lại một mình, nhắm mắt lại và thở dài.

  - Thằng nhóc ngu ngốc. Nó chỉ cố bướng bỉnh mà không biết rằng điều cha của nó làm có ý nghĩa rất lớn với nó.

Ông nghĩ về thái độ ngoan cố của Walter chỉ là một hành động của một người chưa trưởng thành.
Kali là một hiệp sĩ xuất sắc và một chiến binh tài năng, nhưng thực sự nhữnh thứ liên quan đến đứa con của mình, ông ta là một người cha thực sự không biết gì.
Ngay cả khi ông ta không biết thì ông ấy cũng không biết quá nhiều thứ về đứa con trai Walter mình.

****

  - Đó, đó là quái vật!

Những người lính của Quân Đoàn Hadding, những người đã nhìn thấy ngọn lửa khổng lồ và gom lại.
Trong khi ngọn làm thành một hình vòng tròn xung quanh trung tâm của doanh trại, họ không thể di chuyển thêm nữa.
Tất cả bọn họ, với một biểu cảm hoảng loạn, nuốt nước miếng đang nóng vào cổ họng.
Tại nơi những ánh mắt của người lính hướng tới.
Ở nơi đó, ngọn lửa đỏ thẫm đang lắc lư theo hình cầu.

  - Đó, đó là Crimson Ghost!
  - Đó chắc chắc là Crimson Ghost!

Những âm thanh thì thầm vang lên từ đây đó.
Một ngọn lửa đỏ thẫm.
Trong ngọn lửa đó, có một người chàng trai đang đứng.
Chàng trai chậm chạp cầm chiếc Trường Giáo Travias màu đen và tuôn ra một áp lực khủng khiếp.
Chàng trai ấy là Roan.
Ở xung quanh cậu, hàng chục xác chết bị đốt cháy thành than.
Chúng là những chiến binh của Quân Đoàn Hadding, những người đã bị đốt cháy bởi lòng tham và tham vọng sau khi tấn công Roan.
Trong số họ, chỉ có một người đã bỏ chạy và còn sống.
Beiro Hadding.

  - Ưuuuuu. Thật lố bịch!

Toàn thân của ông ấy run lên và ông lắc đầu. Đó là một biểu hiện như muốn nói, điều ông ta thấy trước mắt thật sự khó tin.

  - Đây có phải là Crimson Ghost mà mình đã nghe qua những lời nói không ?

Đã có lúc ông nghe tin đồn rằng Roan đã đạt được thành tựu to lớn trong cuộc chiến với Vương Quốc Istel.
Đặc biệt là thành tựu to lớn trong cuộc truy đuổi cuối cùng nên đã có một biệt danh được gọi là Crimson Ghost.

  - Mình đã không tin nó vì tin đồn quá vô lý, nhưng....

Tin đồn nói rằng cậu ta điều khiển ngọn lửa như thể tay và chân trong khi tóc và toàn bộ cơ thể chuyển sang màu đỏ.

  - Mặc dù tóc và mắt không chuyển sang màu đỏ. Nhưng hắn ta vẫn điều khiển được ngọn lửa như là tay chân trên cơ thể của hắn là sự thật.

Ông ấy nuốt một hơi khô khốc vào cổ họng của mình.
Nếu có thể, ông muốn chạy vào những khoảng trống giữa những người lính, nhưng đôi chân của ông không nghe lời.
Hoàn toàn bị ép xuống bởi áp lực Roan, hai chân của ông cứng lại.
Mắt ông ta nhanh chóng quay lại.

  - Lúc, lúc này, mình phải sống!

Beiro nở một nụ cười ngượng nghịu.
Như thể chứng tỏ rằng ông ta không muốn chiến đấu, ông ấy dang rộng hai tay.

  - Na, Nam Tước Tale. Ta, có vẻ như ta đã làm gì đó sa....

Khi lời nói của ông đến đó.
Tay phải của Roan từ từ di chuyển.
Trường Giáo Travias đang chĩa xuống đất một cách uể oải cắt không gian.

Paat!

Ngọn lửa hình cầu lắc lư dữ dội di chuyển theo ngọn giáo.

  - Hứ hứ!

Nhìn vào ngọn lửa bay về phía mình, Beiro nhanh chóng cố gắng di chuyển cơ thể ra khỏi ngọn lửa.
Tuy nhiên, đôi chân đã cứng như đá không thể di chuyển như ông muốn.

Spat!

Mũi giáo và ngọn lửa đồng thời chạm vào cổ của Beiro.

  - Grrrk!

Với một âm thanh của dòng máu phun ra, Beiro trợn mắt.
Thậm chí không thể thở ra hơi thở cuối cùng, ông ta ngã thẳng về phía trước.

Rầm!

Với một âm thanh cụt ngủn, cái đầu lăn tròn trên mặt đất.
Roan nhìn cảnh tượng đó và thì thầm bằng giọng khẽ.

  - Ta đã nói với ngươi rằng. Ta đến đây để cắt cái cổ nhà ngươi.

Chẳng mấy chốc, không khí xung quanh trở nên ồn ào.

  - Ư hư!
  - Ngài chỉ huy quân đoàn!
  - Ngài Tử Tước Hadding !

Có một ít binh lính xua đi nỗi sợ hãi và rút kiếm ra.
Roan lặng lẽ hít vào thật sâu, rồi đẩy kỹ thuật Hoả mana đến giới hạn.
Đột nhiên.

Paaaat!

Với cậu ta ở trung tâm, một cơn nóng đáng kinh ngạc bị hút vào.
Cùng lúc đó, ngọn lửa đang bùng cháy hình cầu bùng nổ như thể đang phát nổ.

  - Uaaaaaak!
  - Chạy mau!

Những người lính Quân Đoàn Hadding, những người đang bị bịt kín trong một vòng vây lửa, hét lên và nằm xuống đất.
Cơn gió nóng và ngọn lửa sớm biến mất.

Ssssk.

Một cơn gió tây nóng hổi thổi vào doanh trại hoang vắng.
Người còn đứng thẳng trên mặt đất chỉ có mình Roan.
Những người lính Quân Đoàn Hadding, tất cả đều nằm thẳng trên mặt đất.
Mặc dù là để tránh ngọn lửa, nhưng trong nháy mắt, có vẻ như họ đang phủ phục trên mặt đất về phía Roan.
Roan đang đứng thẳng một cách mạnh mẽ nhìn chằm chằm vào những người lính.
Không có thứ áp lực của ý định giết người hay đe dọa.
Tuy nhiên, những người lính không dám nghĩ đến việc đứng lên.
Một sức mạnh áp đảo.
Một phẩm chất tuôn ra từ ánh mắt dịu dàng và vẻ mặt điềm tĩnh.
Đối với Roan, cơ thể và tất cả trái tim của họ đều chịu khuất phục.

  - Nó đã xong như mình dự đoán.

Bên trong của Roan nở một nụ cười.
Chiến lược cải trang thành những người lính còn sót lại của Quân Đoàn Kapeo và xâm nhập vào trại của Quân Đoàn Hadding.

  - Nó là chiến lược được tạo ra bởi Ian và người thực hiện là Pierce.

Austin, Harrison, Chris, cũng như Beiro, chỉ huy của kẻ thù.
Có khả năng, tất cả họ đều nghĩ rằng chiến lược này là một kế hoạch kỳ quái.
Tuy nhiên, chiến lược này là một chiến lược tiêu chuẩn gần nhất với các tiêu chuẩn trong số các chiến lược tiêu chuẩn của tác chiến.
Không phải là một mánh khóe hay là một chiến thuật, mà nó chính là sức mạnh của chiến lược.

  - Chinh phục kẻ thù bằng sức mạnh áp đảo.

Đó là chiến thuật chiến đấu cơ bản và nguyên thủy nhất.
Trong thực tế, Roan đã tiếp tục chiến thắng của mình thông qua các kế hoạch như đột kích và phục kích dựa trên thông tin thu thập được cho đến bây giờ.
Mặc dù thỉnh thoảng có những trường hợp cậu ta cắt cổ chỉ huy quân địch bằng một cuộc đấu tay đôi, nhưng không có nhiều trường hợp cậu ấy thể hiện sức mạnh mà cậu ta có với tất cả sức mạnh của cậu.
Do đó, có một câu hỏi đặt ra là liệu sức mạnh của Roan, những tin đồn về Crimson Ghost có phải đã được phóng đại.
Roan đã sử dụng chiến lược như vậy để xua tan câu hỏi và nâng cao danh tiếng của cậu ta.

  - Với mình, mình không chỉ có chiến lược, chiến thuật và những người lính mạnh mẽ.

Trước điều đó, sự thật rằng chính Roan là chủ sở hữu của một sức mạnh đáng kinh ngạc sẽ lại được nhắc đến một lần nữa.

Quân Đoàn Tale.
Đội Quân Amaranth.

Trước những cái tên sẽ làm rung chuyển và vang lên trong Vương Quốc Rinse, Roan Tale sẽ được mọi người nhắ  đến trước tiên.
Không phải là một danh hiệu quý tộc từ một nền tảng thường dân hay một anh hùng đang lên, mà là một vị tướng mạnh mẽ và đáng sợ hơn bất cứ ai, Crimson Ghost.
Roan lặng lẽ nhắm mắt lại.
Mùi hương của chiến trường lan đến chóp mũi của cậu.
Khi cậu đang tận hưởng bầu không khí đang kéo dài.

[Uah. Xin đừng có xem như là anh đang cảm thấy mát lắm. Tôi cảm thấy như mình sắp chết vì phải co lại!]

Một giọng nói sắc bén vang lên.
Đó là Kinis.

[Tôi phải làm gì khi anh đột nhiên phát ra một sức nóng như thế trong khi tôi đang ở kế bên anh hả?]

Đó là một sự càu nhàu đáng yêu.
Roan mở to đôi mắt cậu đang nhắm nghiền và mỉm cười ngượng nghịu.
Kinis đã được nhìn thấy trước mắt  ậu.

  - Ưm...!

Roan làm một vẻ mặt hơi ngạc nhiên.

  - Cô ....
[ Sao?]

Kinis đưa hai tay lên eo và nhăn mày.
Roan hơi nghiêng đầu và nói với vẻ khó hiểu hiện trên khuôn mặt.

  - Ngoại hình của cô đã thay đổi?

****HẾT****

MỌI NGƯỜI NHỚ LIKE PAGE ỦNG HỘ MÌNH NHÉ: TheSun Fansub.
Cảm ơn các bạn. ^^

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com