ZingTruyen.Info

Toi La De Vuong

****

Ở kiếp trước, người đầu tiên hạ được Sethus là vua hải tặc Beck.
Không, phải là người đàn ông duy nhất hạ gục Sethus là Beck.
Mặc dù có rất nhiều những người mạnh hơn Beck trên đất liền. Nhưng Beck là người mạnh nhất ít nhất là trên hồ Poskein.

  - Vì không chỉ có sức mạnh của cá nhân, anh ta còn có sự hỗ trợ của các nàng tiên cá.

Nhưng dù sao, sau khi hạ gục được Sethus, con quái vật được xếp vào nhóm cấp cao trong số những con quái vật hồ Poskein, Beck đã mổ xẻ cơ thể của nó thành từng mảnh.
Nguyên nhân vì sao?

  - Có một túi dầu bên trong cơ thể của con quái vật.

Sethus đã tiết ra một loại dầu có mùi đặc biệt khi quyến rũ người bạn đời của mình, và đây là loại dầu đặc trưng của Sethus.

  - Nếu một người bao phủ các con tàu, áo giáp và quần áo trong loại dầu đó, những con quái vật được phân loại cấp thấp ở hồ Poskein sẽ chạy xa khi ngửi thấy mùi.

Dầu của con Sethus được lưu trữ trong một túi dầu nằm sâu bên trong cơ thể của nó, và nó cũng nhiều như cơ thể khổng lồ của con Sethus, nên túi dầu có một kích thước cũng rất đáng kinh ngạc.
Nó đủ cho tất cả các tàu và binh lính quân đoàn Tale sử dụng và còn dư.
Không chỉ vậy.

  - Máu đỏ thẩm của con Sethus còn ngăn chặn sự tiếp cận của những con Sethus khác.

Kẻ săn mồi của hồ Poskein, Sethus theo bản năng có một sự thù ghét cực kì mạnh bởi máu của đồng loại và tránh xa nó.

  - Đây là những tin đồn mà mình đã nghe.

Không, chính xác, nó có thể được gọi là thông tin.

  - Kể từ khi Beck thực sự trở thành vua hải tặc với những con tàu và áo giáp được rửa trong dầu và máu của Sethus. Tất nhiên, anh ta đã nhận được sự giúp đỡ của nàng tiên cá.

Vấn đề là sau đó.
Sau khi chiếm giữ hoàn toàn hồ Poskein, Beck đã phạm phải những tội ác tàn bạo đến mức gần như không thể tưởng tượng được.
Phí cầu đường cho các con tàu buôn đi qua hồ là điều dễ hiểu.
Nhưng tùy thuộc vào tâm trạng của mình, hắn ta thậm chí đã chiếm giữ hoặc đánh chìm những con tàu đang đi.
Không chỉ vậy, hắn đã đột kích các ngôi làng bên bờ hồ, cướp bóc tài sản của họ và giết người như hắn ta thích.
Bốn quốc gia giáp với hồ Poskein đã cố gắng chiến đấu chống lại Beck bạo tàn như vậy, nhưng không có cách nào để chống lại hắn ta, người đã tự đặt căn cứ ở một nơi sâu thẳm bên trong hồ Poskein.

  - Nó là một trong những lý do khiến mình cố gắng chinh phục hồ Poskein trước tiên.

Sau khi chinh phục hồ Poskein, Roan đã lên kế hoạch chỉ thu phí cầu đường và phí sử dụng chúng một cách hợp lí.

  - Tất nhiên, không chỉ có mỗi lý do về kinh tế.

Lý do lớn nhất khiến cậu vội vã chinh phục hồ Poskein.

  - Thiệt hại từ bọn quái vật rất nghiêm trọng.

Mặc dù các trường hợp quái vật thực hiện cuộc xâm lược trên diện rộng như cuộc di cư Poskein không phải là chuyện thường xảy ra, nhưng các trường hợp các ngôi làng lớn nhỏ bị tấn công vẫn xảy ra thường xuyên.
Hơn nữa, trường hợp có ít quái vật trên đất liền, có một kết quả nghiên cứu cho biết gốc rễ của những việc đó nằm ở hồ Poskein.

  - Ít nhất là đối với những ngôi làng ven hồ, sự an toàn của người dân và cuộc sống bình yên của họ, nên chinh phục hồ Poskein là điều cần thiết phải làm bằng mọi giá.

Mặc dù đó là một suy nghĩ nhân đạo vô cùng, nhưng đó là một quyết định khá tự nhiên do bản chất con người bên trong Roan. Cũng vì quái vật hồ Poskein đã tấn công các ngôi làng của con người bên bờ hồ theo bản năng của bọn chúng.

  - Trên hết, cần có một tình huống để phát hiện ra kế hoạch của Kali Owells.

Cuộc chinh phục hồ Poskein đã được sử dụng là của một phần chiến lược để làm tiết lộ ý định đen tối của Kali. Vì hắn ta chắc chắn sẽ hành động nếu một khoảng trống quyền lực xuất hiện.
Như vậy, cuộc chinh phục được sử dụng làm nền tảng đã làm phát triển các kế hoạch khác.

  - Ngâm cánh buồm và cột buồm, đuôi tàu và mũi tàu trong máu của Sethus.
  - Ngâm áo giáp và mũ giáp của các ngươi vào máu của nó.

Các chỉ huy và cấp bậc cao hơn chỉ huy ngàn người ra lệnh cho những người lính. Ngay cả những người lính của quân đoàn Tale, những người ngay lập tức thực hiện các mệnh lệnh cũng đã do dự một chút ít nhất là vào lúc này.
Tắm áo giáp trong máu của một con quái vật đã chết, chỉ đơn giản là họ không thích như thế.
Vào lúc đó, người bước lên thực hiện trước là Roan.
Lấy vai trò lãnh đạo và làm gương, cấu ta cắm mũ giáp và áo giáp vào máu của Sethus.

  - Ah...

Nhìn thấy cảnh tượng đó, những người lính che tỏ vẻ do dự, cởi mũ và áo giáp của họ, lấy máu của Sethus và nhúng lên chúng.

Slash. Slash.

Từ lúc này, tiếng ồn ào vang vọng âm thanh của những chiếc áo giáp tắm vào dòng máu đỏ thẫm.
Máu dính vào áo giáp và mùi kim loại bắt đầu tô màu cho áo giáp và các con tàu thành một màu đỏ.
Các nhà giả kim và các kỹ sư đã lên tàu, đề phòng trường hợp có thể cần nó sau đó, họ đã đóng chai máu của Sethus, chất đầy trong các thùng gỗ rỗng và lưu trữ chúng.

  - Tốt hơn. Nếu mà một ai đó biết hiệu ứng của máu Sethus.

Không phải như thể Roan biết tất cả mọi thứ.
Cậu đặc biệt rất thiếu kiến thức về kỹ thuật.

  - Bộ phận giả kim và bộ phận kỹ thuật nên bảo quản nó thật tốt.

Nếu có cả Tháp Ma Thuật Reno hỗ trợ nghiên cứu, họ sẽ có thể đạt được kết quả lớn hơn.
Nếu có thể, cậu ta ước rằng có một thuộc tính tăng cường mana trong máu và dầu của Sethus, không, chí ít nhất là trong khối thịt của nó.

  - Đó có phải là một kỳ vọng quá mức không?

Cậu vô tình cảm thấy xấu hổ và mỉm cười.
Tại thời điểm đó.

  - Chúng tôi đã tìm thấy nó
  - Chúng tôi tìm thấy túi dầu, thưa ngài!

Những người lính đang đào bới cơ thể của Sethus xông hét to.
Roan nhanh chóng rời khỏi đuôi tàu và trèo lên cơ thể của Sethus.
Khi cậu ta lướt qua và đi vào cơ thể đỏ thẫm, cậu ấy thấy một túi dầu có kích thước đáng kinh ngạc.

  - Giống như cách chúng ta đã làm với máu của nó. Cũng hãy làm y như vậy với túi dầu của nó.
  - Vâng. Thưa ngài.

Các chỉ huy và những người lính trả lời đồng thanh.
Chẳng mấy chốc, với Roan làm trước và bắt đầu với các chỉ huy là một ví dụ, họ phủ dầu của Sethus lên toàn bộ áo giáp của họ.
Sau đó, những người lính tiếp tục làm như thế.
Như dự đoán, lượng dầu rất nhiều.
Không chỉ đủ một lần mà có thể làm hơn hai hay ba lần, những người lính của quân đoàn Tale tỉ mỉ nhúng dầu như đã nhúng máu của Sethus.
Trong lúc đó, bóng tối biến mất và nhường cho mặt trời.
Nhưng ngay cả như vậy, công việc nhúng dầu vẫn tiếp tục.
Mặt trời lặn một lần nữa và bóng tối rơi xuống xung quanh.
Có lẽ nhờ vào máu và dầu của con Sethus, thậm chí không có một con quái vật nào tấn công quân đoàn.

  - Chúng tôi đã làm xong, thưa ngài.

Austin báo cáo.
Với máu đỏ và dầu của Sethus, những con tàu và những người lính mới đã được sinh ra.
Thế giới hoàn toàn một màu đỏ rực.
Nếu những người lính của vương quốc Istel nếu nhìn thấy cảnh tượng đó, họ sẽ run rẩy vì sốc và nói đó là đội quân của Crimson Ghost.
Một quân đoàn màu đỏ thẫm.
Cứ như thế, quân đoàn lãnh thổ Tale mà sau này sẽ làm rung chuyển thế giới đã sinh ra.

  - Đóng gói máu và dầu của nó vào chai. Sau đó lưu trữ trong thùng gỗ càng nhiều càng tốt.
  - Vâng. Thưa ngài.

Chẳng mấy chốc, công việc lại được tiếp tục.
Tuy nhiên, lượng máu và dầu quá lớn so với khối lượng có thể tích trữ.
Cơ thể của Sethus quá khổng lồ.

  - Thật là đáng tiếc, nhưng không thể làm gì hơn.

Nếu cậu có thể, cậu ta sẽ buộc xác của Sethus lại vào một con tàu và chuyên chở nó, nhưng đơn giản là nó quá lớn để họ có thể làm được.
Để cảm giác tiếc nối lại., Roan gọi các chỉ huy cấp bậc ngàn người.

  - Vì chúng ta đã bao phủ các bộ giáp và tàu bằng máu và dầu của Sethus, nên những con quái vật có cấp độ thấp hơn sẽ không dám đến gần.

Nghe những lời đó, vô số chỉ huy ngàn người siết chặt nắm tay.

  - Nó không khác gì chắp thêm một cái cánh vào cuộc chinh phục hồ Poskein.
  - Việc chinh phục phía bắc hồ sẽ không còn vấn đề gì.
  - Hãy để chúng tôi ngay lập tức tiến đến đảo Exos.

Giọng nói của họ rất tự tin và tràn đầy năng lượng.
Roan chậm rãi gật đầu.

  - Một người nên chèo thuyền khi thủy triều lên. (Ý là nước cao thì trèo thuyền dễ hơn. Có nghĩa là thời cơ đến thì phải lo mà bắt lấy.)

Với cơ hội này, cạU có kế hoạch tiến tới đảo Exos và xây dựng một cảng quân sự.
Nhưng ngay cả như vậy, nó không phải là một tình huống mà cậu có thể lãnh đạo toàn quân đoàn và tiến lên.
Roan nhìn Semi.

  - Chỉ huy ba ngàn Semi người sẽ dẫn mười con tàu và tiến đến chinh phục phía bắc hồ.
  - Vâng. Đã rõ.

Semi ngay lập tức chào điều lệnh khi anh trả lời.
Những người chỉ huy còn lại, như thể đang hỏi ý cậu, nhìn chằm chằm vào Roan với những biểu cảm trống rỗng.
Roan mỉm cười yếu ớt khi nhìn họ.

  - Hãy nghĩ ngơi, chúng ta sẽ quay về lãnh địa.

Ngay lúc cậu lên tiếng.

  - Hả!?
  - Chúng ta sẽ quay lại sao?

Vài chỉ huy ngàn người hỏi lại với vẻ mặt ngạc nhiên.
Họ không thể hiểu được việc quay trở lại lãnh địa khi họ vừa nắm bắt cơ hội chiến thắng.
Nhưng Austin và các chỉ huy nòng cốt, những người đã biết ý nghĩa đằng sau cuộc chinh phục hồ Poskein trước khi hành quân, từ từ gật đầu.
Roan quay đầu lại và nhìn về phía bắc.

  - Bởi hiện tại, phía bắc đang trở nên rất khẩn cấp..

Như cậu đã dự đoán, hiện tại, xứ Lancephil nằm ở phía bắc Tale rất khẩn cấp.
Không, nó không còn ở mức độ khẩn cấp.
Đó thực sự là một khung cảnh của địa ngục.
Ngày hôm đó, Roan bỏ lại mười chiếc tàu và tiến về làng Nuperu, bến cảng mà họ đã đi thuyền đến đó dưới bóng tối bao phủ.
Một đêm tối khi đến mức không thấy cả ánh trăng.
Hàng chục chiếc thuyền màu đỏ thẫm và binh lính từ từ di chuyển về phía bắc.

****

  - Tôi là Hughes, đội trưởng Đội Số 1 Đường Phía Bắc Của Lâu Đài thuộc lãnh địa Tale . Ngài bá tước Lancephil. Chúng tôi chào mừng ngài đến với Tale.

Một người đàn ông dường như vừa bước vào tuổi ba mươi, đứng chào trước cổng lâu đài đang rộng mở.
Đội quân đang đến gần với lá cờ của gia tộc bá tước Lancephil tại vị trí dẫn đầu đã dừng chuyển động của họ.
Họ là đội quân được chuyển đến lãnh địa Tale mà bá tước Io Lancephil đã hứa trước đó.
Chẳng mấy chốc, những người lính tách ra hai bên và bá tước Io Lancephil trông hốc hác xuất hiện.

  - Đội Số 1 Đường Phía Bắc Của Lâu Đài?

Io thận trọng hỏi trong khi ông ta trèo xuống từ con ngựa của mình.
Người đàn ông đang chào, Hughes, mỉm cười yếu ớt khi trả lời.

  - Chúng tôi không thể nói cho ngài biết chính xác bởi vì nó là một bí mật quân sự, nhưng trong trường hợp của lãnh địa Tale, chúng tôi đã chia lực lượng phòng thủ của chúng tôi và đang quản lý chúng thành năm đội quân riêng biệt. Đội Quân Đường Phía Bắc là đội quân bảo vệ biên giới phía bắc lãnh thổ và đóng quân với mười hai pháo đài lớn nhỏ ở trung tâm. Tôi chịu trách nhiệm quản lý Lâu đài số 1 trong số đó.

Đó là tư thế đứng thẳng và mạnh mẽ mà hầu như khó thấy của một chỉ huy từ một nền tảng là dân thường.

  - Hmm.

Io gật đầu với vẻ mặt hơi ngạc nhiên.
Ông ta biết rằng Roan đang phát triển một đội quân tinh nhuệ với quân đoàn Tale làm nòng cốt, nhưng ông ấy không biết rằng cậu ta có thể làm riêng một lực lượng phòng thủ và kiên quyết chống lại kẻ thù.

  - Và phải nghĩ rằng có đến mười hai pháo đài như thế này chỉ trên ranh giới phía bắc thì.....

Đột nhiên, ông nhớ đến báo cáo vừa qua của Kali Owells.

  - Hắn nói rằng chúng ta cần phải cảnh báo và phòng vệ để chống lại Roan vì cậu ấy đã xây dựng pháo đài và đã đóng quân ở những nơi gần với lãnh thổ của chúng ta.

Vì lý do nào đó, một nụ cười cay đắng xuất hiện.

  - Có phải lời hắn nói là vì hắn đang bận tậm điều đó thay vì lo cho mình không ?

Ông ta đã không biết rằng tình hình sẽ trở nên như thế này.
Với một tiếng thở dài, Io lắc đầu và nhìn Hughes.

  - Ngươi có thể cho ta biết tình trạng của chúng ta không?
  - Vâng, thưa ngài. Tôi sẽ trả lời ngài biết.

Đẩy những người lính sang một bên đằng sau Hughes, chủ tịch Chris của Agens đã xuất hiện.
Biểu hiện của anh ấy rất sáng sủa.

  - Bây giờ, chúng ta hãy đi đến nơi khác.

Nghe lời của Chris, Io gật đầu.
Với một chút mệt mỏi, ông ta di chuyển đôi chân và hỏi ngắn gọn.

  - Đúng như dự đoán, nó không tốt, phải không?

Đó là câu hỏi về tình hình của cuộc chiến.
Chris cay đắng mỉm cười và gật đầu.

  - Vâng. hầu hết các khu vực phía tây đã nằm trong tay của lực lượng bá tước Chase. Để kể chi tiết thì...

Anh liếc nhẹ vào đội quân của bá tước Lancephil xếp sau họ, rồi nói với giọng nhỏ như muốn thì thầm.

  - Tôi sẽ nói với ngài ở bên trong.

Giọng anh ấy hơi nặng nề.
Cũng như Chris, biểu cảm của Io trở nên đanh cứng.

  - Haizz.

Một tiếng thở dài chứa đựng những tiếc nuối đè nặng kéo dài.

****

  - Những tên khốn ngu dốt!

Kali Owells đá lên cái bàn trước mặt hắn và hét lên.
Các chỉ huy đang ngồi cùng hắn ta bất ngờ và đứng dậy khỏi chỗ ngồi của họ.
Đó là lần đầu tiên Kali trở nên tức giận như vậy.

  - Mặc dù ngài ấy là người luôn bình tĩnh.
  - Vâng. Thật khó để mà chịu đựng việc này.
  - Tên ngu Perry Wilson.

Các chỉ huy đọc tâm trạng của Kali OWells và chữi rủa đội trưởng chỉ huy trung đoàn lãnh thổ của Lancephil, Perry Wilson.

Rầm!

Kali lại đá cái bàn một lần nữa.
Cái bàn vỡ tan thành từng mảnh và họ thậm chí không thể nhìn ra cái dáng vẻ cũ kĩ của nó.
Nhưng Kali đã không hét lên cũng không nhảy cẩn lên một cách khó chịu như lúc trước.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, Kali đã lấy lại được bình tĩnh.
Hắn ta đưa người xuống ghế và nhìn chằm chằm vào phía đối diện.
Người đưa tin của đội trưởng Perry Wilson.
Chàng trai trẻ, trông chỉ mới khoảng hai mươi tuổi, đang cúi đầu với vẻ mặt hoàn toàn lo lắng.

  - Vậy, vị trí Io Lancephil hiện tại đang ở là?

Kali hỏi với giọng kìm chế.
Ngươi đưa tin nuốt nước miếng một cái rồi trả lời.

  - Chúng tôi đã gửi một đội quân truy đuổi nhưng đã quá muộn. Ngài bá tước Lancephil, không, Io Lancephil đã vào lãnh thổ Tale.

Lời cuối cùng của anh ta hơi run lên.

  - Haizz.

Kiểm soát cơn thịnh nộ đang sôi lên, Kali thở dài.

  - Perry Wilson. Tên ngu ngốc và tự phụ. Cuối cùng ngươi đã phá hỏng công việc.

Nó thậm chí là một công việc không hề khó khăn.

  - Mặc dù mình đã bảo hắn hãy cẩn thận.

Perry lúc đí tràn đầy sự tự tin.
Không, sự tự phụ của anh ta đã quá mức.
Cuối cùng, thái độ tự phụ đó đã phá hỏng công việc.
Khi Kali đang chinh phục khu vực phía tây của xứ Lancephil cùng với lực lượng của Chase, sứ giả Perry Wilson đã đến.
Tin tức mà người đưa tin mang đến là Io Lancephil đã trốn thoát.

Uddk.

Kali tự nhiên nghiến răng.

  - Io Lancephil. Nếu mình không thể bắt được ông già đó, công việc sẽ không kết thúc ngay cả khi mình đã chinh phục xong xứ Lancephil.

Nếu Io còn sống và tiếp tục tự gọi mình là chủ sở hữu của lãnh thổ, vị trí của Kali sẽ trở nên mơ hồ.

  - Chết tiệc!

Lời chữi rủa dâng lên đến cổ họng hắn.
Nhưng công việc cũng sẽ không được giải quyết chỉ vì hắn ta đang nổi điên.

  - Mình cần tìm một cách. Một cách....

Nhắm mắt lại, Kali chìm vào tâm trí.
Hàng chục, hàng trăm kế hoạch kỳ quái, ngông cuồng và phức tạp lặp đi lặp lại được tạo ra và bỏ đi.
Sau một khoảng thời gian dài.

Ực!

Các chỉ huy ngồi cùng với hắn chỉ đơn thuần là nhìn xem tâm trạng của Kali.
Tại thời điểm đó.

Flash!

Kali mở to đôi mắt đang nhắm và nhìn vào người chỉ huy quân đoàn ma thuật, Tairon Bess.

  - Nam tước Bess. Ngay lập tức lấy một phần quân đoàn ma thuật và một phần hiệp sĩ đi đến Vùng Lemy.
  - Le... Có phải ngài đang nói đến khu vực đó?

Tairon nhăn mày.
Dù nằm trong xứ Lancephil, vùng Lemy là một vùng nông thôn rất xa nằm ở phía bắc.
Mặc dù nó được biết đến như một nơi có phong cảnh đẹp, nhưng đó không phải là nơi có số lượng cư dân lớn vì đây là một nơi quá gần với vương quốc Byron.
Đó không phải là nơi mà họ nên dẫn các thành viên của đội ma thuật và các hiệp sĩ đi đến trong tình hình hiện tại.
Kali chậm rãi gật đầu.
Với một biểu hiện có ý đồ, hắn nói như muốn thì thầm.

  - Có một mồi nhử ở đó để thu hút bọn chúng ?
  - Một mồi nhử để Io bỏ đi?

Tairon hỏi lại với một giọng nhỏ.
Kali nhìn xung quanh mọi người một lát rồi nói khẽ.

  - Vùng Lemi là nơi người đứng đầu đội hiệp sĩ đã nghĩ hưu và cũng là bạn cũ của Io, Albert Wein.

Một ý định giết chóc lạnh lùng treo trên giọng của hắn ta.

  - Bắt hắn và đưa ông ta đến đây.

Nếu nó là Albert Wein, ông ta sẽ trở thành một miếng mồi nhử ngon lành.
Khoé miệng của Kali từ từ nhếch lên.
Đó là một nụ cười kinh tởm..

  - Io. Ông có thể chịu đựng và đứng yên không?

Có thể ông ấy chỉ đơn giản là đứng xem cổ bạn bè của mình bị cắt không?
Kali lắc đầu.

  - Lão già đó chắc chắn sẽ đến để giải cứu hắn ta.

Hắn ta đã chắc chắn.

  - Bởi vì, đó mới là Io.

Kali đã tự tin bắt được một con cá lớn với một miếng mồi cũ.
Con cá lớn được gọi là Io.

****HẾT****

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info