ZingTruyen.Info

Toi La De Vuong

****

Cậu chưa bao giờ nhìn thấy nó trong thực tế.
Nhưng có những lúc cậu đã nghe về nó qua lời nói, tin đồn và câu chuyện.
Không đúng, đã rất nhiều lần như vậy.
Đó là một sự tồn tại nổi tiếng.
Cậu đã nghĩ rằng nó sẽ rất kinh khủng.
Nhưng cậu đã không đoán rằng nó có thể ở mức độ như vậy.
Sethus là khổng lồ hơn bất kỳ con quái vật nào cậu từng thấy cho đến bây giờ.

ẦM!

Với một tiếng nổ lớn như sấm sét, như dự đoán, con tàu bên trái đã bị nghiền nát.

  - Uaaak!
  - Chạy mau! Con tàu đang chìm!

Những người lính chạy về phía đuôi tàu khi họ hét lên.

  - Ném dây thừng! Cứu các đồng đội của chúng ta!
  - Rời khỏi con tàu chìm!

Hàng chục sợi dây được ném ra từ những con tàu vẫn còn nguyên vẹn.

  - Hướng cung quay về những sợi dây thừng vẫn đang ném! Chạy mau!
  - Rút lui vào bờ hồ!

Lệnh rút lui nhanh chóng đưa xuống.
Nhưng.

ẦM!

Khi Sethus vung cánh tay to lớn của nó một lần nữa, một con tàu khác lại vỡ tan.

  - Chết tiệt.

Roan đứng trên mũi boong tàu và nhăn nhó nhìn Sethus.
Sethus gần như giống một con cá voi có tay và chân.
Không có sự khác biệt giữa đầu và cơ thể, nó có chân sau ngắn, đuôi và chân trước dài.
Đó là một con quái vật thường bơi hoặc đi bằng bốn chân để di chuyển sâu bên dưới hồ, và có thể đứng thẳng bằng chân sau và đuôi của nó.

  - Mình không nghĩ rằng nó lại xuất hiện nhanh đến như vậy.

Cậu ta biết rằng Sethus sống ở hồ Poskein.
Tuy nhiên, cậu nghĩ rằng họ sẽ thắng các cuộc đụng độ cho đến khi họ tiến đến đảo Exos.
Bởi vì nó là một con quái vật sống ở nơi quá sâu.

  - Ngay cả ánh sáng củ thuyền cũng không hiệu quả...

Sethus cũng là một con quái vật được phân loại là về đêm.
Nhưng không giống như Kutier, nó không thể hiện bất kỳ phản ứng đặc biệt nào đối với ánh sáng của con thuyền.

ẦM!

Với một tiếng động nhói tai, một chiếc tàu khác lại vỡ tung.
Roan nhanh chóng gọi Harrison.

  - Harrison. Gọi tất cả các con tàu mau rút lui.
  - Vâng. Tôi đã rõ.

Harrison, đội trưởng của đội quân Amaranth dưới sự chỉ huy trực tiếp của Roan và là một chỉ huy hàng ngàn người, ngay lập tức ra lệnh rút lui.
Chẳng mấy chốc, tiếng kèn sứng báo hiệu tất cả hạm đội rút lui vang vọng.

Vvuuuuu!

Như thể chúng đã chờ đợi, những con tàu đang hoảng loạn quay đầu lại và bắt đầu rút lui.
Nhưng.

ẦM!

Không có cách nào mà Sethus sẽ đứng yên và ngắm nhìn cảnh tượng đó.
Xoay cánh tay dài của nó, nó sải bước và di chuyển các bước chân của nó.
Mỗi lần như thế, một dòng nước lớn đập vào tàu.

  - Uaak!
  - Ném những sợi dây!
  - Bắt lấy những sợi dây!
  - Cứu những người bị rơi xuống hồ.

Tiếng thét vô tận tràn ra từ đây đó.
Nhìn những con tàu của đồng đội bị phá hủy một cách bất lực, Roan nghiến răng.

  - Chết tiệt. không thể giúp họ được.

Cậu không thể đứng yên và chỉ đơn giản là nhìn như thế.
Quên đi việc rút lui, các đồng đội có nguy cơ bị tiêu diệt.

  - Kinis.
[Un?]
  - Hãy tạo một cột nước.

Trong khi nhìn chằm chằm vào Sethus, Roan di chuyển đến nơi cột nước.

[Roan. Anh không hề nghĩ đến việc chiến đấu với tên to béo đó, phải không?]

Kinis hỏi lại với giọng hơi bị sốc. Roan không trả lời mà chỉ gật đầu.

  - Tôi sẽ bảo vệ những người lính của tôi.

Một nguồn sức mạnh tiềm ẩn không rõ ràng có thể thấy thông qua lời nói của cậu ấy, biểu cảm của cậu ấy bây giờ rất quyết tâm và kiên định.

[ Anh thật là không biết phải quấy ]

Kinis hét lên và lắc đầu. Nhưng cô không khuyên nhủ hay can ngăn cậu lại.
Đó là bởi vì Roan và Kinis, người có liên kết với nhau thông qua giao ước. Có thể hiểu rõ cảm xúc bên trong của mỗi bên.

[ Được thôi. Vậy đi nào. ]
  - Xin nhờ cô.

Cuộc trò chuyện ngắn trôi qua. Đột nhiên, các cột nước liên tục được nâng lên. Roan lập tức nhảy di chuyển.

Taat!

Cậu dậm xuống những cây nỏ đặt trên tàu rùi nhảy lên trên các cột nước.

  - A. Lãnh chúa!
  - Lãnh chúa!

Những người lính hét lên với vẻ mặt kinh ngạc.
Roan hét lên mà không quay đầu lại.

  - Các anh rút lui ngay lập tức.

Các mệnh lệnh của lãnh chúa Roan là tuyệt đối.
Nhưng ngay cả như vậy, họ cũng không thể để Roan một mình gặp nguy hiểm và rút lui.
Harrison nhanh chóng đưa ra một mệnh lệnh mới.

  - Tất cả các con tàu bên cạnh ưu tiên mau rút lui.
  - Vậy cái chúng ta sẽ l....

Một người lính thận trọng hỏi.
Harrison, khi anh nhìn chằm chằm vào lưng Roan đang bước trên những cột nước và tiến về phía trước, đã trả lời.

  - Lãnh chúa đang dấn thân mình để bảo vệ mạng sống của chúng ta. Chúng ta sẽ chờ ngài ấy ở đây.
  - Vâng, thưa ngài.

Người lính đã không hỏi nữa và chào.
Chẳng mấy chốc, tiếng kèn báo hiệu sự rút lui của tất cả hạm đội vang vọng.
Trong khi đó, Roan đã đến gần Sethus.
Cảnh tượng cậu ấy cầm trường thương Travias để sau lưng và chạy trên các cột nước là một cảnh tượng của anh hùng.
Một anh hùng không lùi bước ngay cả đối mặt với Sethus khổng lồ phía trước.
Những người lính của quân đoàn Tale, những người đang theo dõi run rẩy trong sợ hãi.

  - Người đó là lãnh chúa của chúng ta.
  - Ôi lãnh chúa.
  - Lãnh chúa, xin hãy cẩn thận.
  - Chúng tôi luôn luôn ở đằng sau ngài.

Cảm giác bỏng rát dâng lên trong lồng ngực của họ.
Toàn thân họ run rẩy và xúc động.
Họ không thể giữ lại nó được nữa.

  - Uaaaaaaah!
  - Roan Tale! Roan Tale!

Những người lính giơ tay cao và cổ vũ.
Tiếng cổ vũ như sấm vang lên và vang vọng khắp hồ Poskein.
Những linh hồn mang theo giọng nói xông lên như một cơn lốc và đẩy phía sau lưng của Roan.

  - Các ngươi....

Nhẹ nhàng mỉm cười với những linh hồn cậu cảm thấy ở sau lưng, Roan dậm vào cột nước cuối cùng.
Cơ thể bóng mượt của Sethus xuất hiện ngay trước mũi cậu.

Kwaaaaaa!

Sethus cũng đã nhận thấy Roan chạy về phía mình.
Một tiếng hét đáng kinh ngạc mà cảm giác như màng nhĩ sẽ nổ tung.
Hơi nhăn trán, Roan đâm trường giáo Travias vào cơ thể bóng mượt và khổng lồ.

Ssskuk!

Mũi giáo xiên vào sâu.
Nhưng không có phản ứng đặc biệt nào đến từ Sethus.
Đối với nó, đó là một cuộc tấn công tương tự như bị muỗi cắn.
Cánh tay thon dài của Sethus đã bay về phía Roan.

  - Mẹ nó.

Phát ra một lời nguyền, Roan sử dụng trường giáo Travias như một cái trục rồi xoay cơ thể của mình và nhảy lên không trung.

Sssuung!

Với một cơn gió mạnh, cánh tay quái vật cắt ngang qua một khoảng trống.

  - Kinis.
[ Nhận lấy ]

Theo tiếng gọi của Roan, Kinis chắp hai tay thành một vòng tròn.
Đột nhiên, một giọt nước tròn xuất hiện trong không khí.
Nhanh chóng bước lên giọt nước, Roan lại nhảy lên không trung.
Xoay người trong không trung, cậu ta trèo lên trên cánh tay to lớn của Sethus.

Kwaaah!

Với một tiếng thét kinh hoàng, Sethus cố gắng đè xuống Roan bằng cánh tay đối diện.
Nhìn vào bàn tay có kích thước đáng khổng, Roan nhanh chóng nhảy đi.

Tatat!

Cảnh tượng chạy trên cánh tay dài của Sethus.
Đối với những người lính quân đoàn Tale, đó thực sự là một cảnh tượng gần như trước mắt.

Puuuckk!

Với một tiếng nổ điếc tai, tay của Sethus vươn lên vỗ vào cánh tay.

Ực!

Với vẻ mặt lo lắng, mọi người nuốt nước miếng.
Ngay lúc đó, Roan nhảy lên trên cánh tay.

  - A....

Một cảm giác nhẹ nhõm xuất hiện ở khắp nơi.

  - Phù...

Roan cũng thở ra một hơi ngắn.
Một lần nữa, câu ta leo lên cánh tay và chạy về phía khuôn mặt của Sethus.

  - Có kích thước lớn vừa là lợi thế vừa là nhược điểm.

Đối với Sethus, Roan thực sự là một đối thủ khó chịu.
Cậu nhỏ bé và nhanh nhẹn.
Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là Roan dễ dàng tiếp nhận Sethus.
Nếu đó là một người bình thường, gần như không thể gây ra một đòn chí mạng vào nó cho dù người ta vung kiếm hây đâm một cây giáo.

  - Nhưng kia là....

Đôi mắt Roan Lóe lên và tỏa sáng.

  - Đó là câu chuyện về những người không có trường giáo Travias.

Đối với cậu ta, trường giáo Travias, có thể tự do thay đổi chiều dài và độ dày của nó.

  - Mình cần phải tích trữ mana.

Vấn đề chỉ là mana bên trong cơ thể cậu.
Nếu chỉ cần có mana, cậu ta có thể thay đổi trường giáo Travias to gần bằng kích thước của Sethus.

Tat!

Roan đá cánh tay của Sethus ở trước mặt và nhảy về phía mặt của nó.
Một con mắt to như một con tàu ở ngay trước mũi cậu.

  - Hahap!

Với một tiếng hét, Roan truyền mana vào trường giáo Travias.
Lượng mana trong hố mana nổi lên như muốn bay ra và chảy vào trường giáo Travias.

Psht!

Trường giáo Travias có kích thước của một ngọn giáo thông thường, lóe lên ánh sáng và sau đó chiều dài và chiều rộng của nó ngay lập tức bắt đầu trở nên lớn hơn.
Đó là một kích thước đơn giản là khó có thể cầm bằng một tay.
Roan giữ phần cuối của ngọn giáo bằng hai tay và nhắm vào mắt của Sethus.

Sssggk!

Ngọn giáo trở nên to như kích thước cơ thể người đàn ông đâm vào mắt nó.
Sử dụng mana trong cơ thể, cậu ta có thể tăng chiều dài của ngọn giáo dài nhất bằng chiều dài của một con tàu và chiều rộng bằng cơ thể của Roan là giới hạn.
Mặc dù nó vẫn không đủ mức độ so với kích thước của Sethus, nhưng nhiêu đó cũng đủ để gây sát thương.
Hơn nữa, khu vực bị tấn công là điểm yếu.
Trước nỗi đau của mắt nó bị xé toạc, con quái vật giãy mạnh.

Kuaaaah!

Với một tiếng hét kinh hoàng, hai tay nó bay về phía mặt.

  - Mày dám!

Roan nhanh chóng đưa trường giáo Travias về kích thước ban đầu, sau đó đá mắt nó và bay lên không trung.

Ppuuk!

Hai cánh tay của Sethus đánh vào mặt nó. Roan nhẹ nhàng nhảy lên rùi đậu trên ngón tay của nó và leo lên mặt Sethus.

  - Chết đi!

Trong khi cầm trường giáo Travias bằng cả hai tay, cậu ta đẩy sâu và đâm thẳng vào đỉnh đầu của Sethus.
Đồng thời, cậu truyền mana của mình lên và phóng to trường giáo Travias lên kích thước tối đa một lần nữa.

Pshshshshk!

Khi chiều dài và chiều rộng của cây giáo to hơn. Da và thịt của con Sethus bị đẩy ra ngoài.

Kuaaaah!

Với một tiếng hét, Sethus vung cánh tay của mình một lần nữa.
Tuy nhiên, Roan đã tránh được nơi đó và chuyển đến một nơi khác.
Một lần nữa, cậu đâm cây giáo vào cơ thể nó.
Cậu ta nghĩ rằng nếu  tiếp tục tổn thương nó theo cách tương tự, con quái vật sẽ không thể sống được.

  - Đâm một lần chưa chết thì tao đâm hai lần. Hai lần chưa đủ thì ba lần. Và tao sẽ đâm cho tới khi mày chết thì thôi.

Đó là giải pháp của Roan.
Nhưng tại thời điểm đó.

Uung. Uung.

Một rung động kỳ lạ được cảm nhận từ nơi cậu đâm ngọn giáo.

  - Hừm.

Đồng thời, xung quanh nơi đó nổi sần lên.
Một cảm giác như thể ngọn giáo Travias mà cậu đâm vào cơ thể nó đang bị hút vào.
Roan nhanh chóng giữ thăng bằng và rút cây giáo ra.

Uung! Uung!

Sự rung động dần dần trở nên mạnh mẽ hơn.
Đột nhiên.

[ Chạy ngay đi. ]

Kinis hoảng hốt hét lên.
Roan ngay lập tức quay đầu lại tự hỏi nó là gì, lớp da dưới chân cậu lóe lên một tia sáng xanh.

  - Hả!

Theo bản năng, Roan rút toàn bộ mana để bảo vệ cơ thể của mình, đồng thời và liên tục thực hiện phép thuật khiên trong số các phép thuật được khắc trong nhẫn Brent.
Tất cả mana trong cơ thể cậu tăng vọt.
Ngay tức thời, một lớp màng trong suốt bao phủ toàn bộ cơ thể cậu.

Paat!

Cơ thể Sethus bắt đầu nổi những cục sần sùi khắp cơ thể và một tia nước bất ngờ phun ra.

Puuuuuk!

Một tác động đáng kinh ngạc đập vào toàn bộ cơ thể của cậu.

Kuuk!

Nghiên răng lại, cơ thể của Roan bị cuộn tròn và lăn đi. Cứ thế thế, Roan lại bị bật đi khi tia nước bắn trúng.

[ Không! ]

Với giọng nói hoảng hốt, Kinis nhanh chóng tạo ra những giọt nước.
Hàng chục giọt nước xuất hiện.
Tuy nhiên, tốc độ Roan bị bật ra là quá nhanh.

Pop! Popop! Pop!

Ngay khi những giọt nước va chạm với Roan, chúng không thể chịu đựng được tác động và vỡ ra.

Puuuuuk!

Cuối cùng, Roan bị nảy lên và bay ra khỏi mặt nước như một hòn đá bị ném đi và chẳng mấy chốc đập xuống mặt nước.

Ọccccc!

Tại nơi cậu đang chìm xuống. Bong bóng nổi lên.

  - Lãnh chúa, lãnh chúa của tôi!

Trước tình huống bất ngờ xảy ra, những người lính trên hạm thở gấp và la hét.

  - Di chuyển! Di chuyển! Chúng ta sẽ đi giải cứu lãnh chúa!

Harrison hét to hết mức.

Ggiiig.

Chiếc hạm không hề di chuyển dù chỉ một chút khi đối mặt với Sethus giờ chúng bắt đầu di chuyển với âm thanh của gỗ bị xoắn lại.
Trong khi đó, Roan đang chìm xuống nước.
Cánh tay và chân rủ xuống bất lực và ý thức của cậu mờ dần.
Nhưng mặc dù vậy, cậu ít nhất vẫn cầm chiếc trường giáo Travias trong tay.

  - Chuyện gì đã xảy ra....

Nhờ có nhẫn Brent, không có vấn đề gì về hô hấp ngay cả khi cậu ở dưới nước.
Tất nhiên, ngay cả điều này cũng có giới hạn với trạng thái mana hiện tại.

  - Mình nhớ mình bị một thứ gì đó đập vào như một dòng nước và... Ặc...

Đột nhiên, một cơn đau kì lạ tấn công cậu.
Một cảm giác như thể xương của toàn bộ cơ thể cậu vỡ tan thành từng mảnh.
Đồng thời.

  - Có phải thậm chí mana trong hố lưu trữ cũng đã cạn không ?

Cậu ta đã dành tất cả mana còn lại để bảo vệ cơ thể mình.

  - Nếu cứ như thế này, mình sẽ chết.

Không thể biết hồ Poskein sâu bao nhiêu.
Nhưng nếu cậu ta tiếp tục chìm như thế, cảm giác như cậu ấy sẽ mãi mãi không thể đi ra thế giới bên ngoài.
Hơn nữa, cũng không thể biết được hiệu ứng của nhẫn Brent cho phép cậu ta thở dưới nước sẽ kéo dài bao lâu.

  - Mình phải di chuyển.

Mặc dù đau đớn nhưng cậu ráng chịu đựng.
Roan cố gắng kéo chân tay bất lực đang rủ xuống.
Tại thời điểm đó.
Cậu cảm thấy một luồng điện của ý định giết chóc và da gà của cậu nổi lên.
Roan chỉ quay cổ và nhìn xung quanh.
Nhờ có nước mắt của Kalian, cậu thậm chí có thể nhìn rõ những cảnh tượng dưới nước mà ánh sáng không thể chạm tới.

  - Kutier....

Kutiers đang tràn về từ phía xung quanh.
Những con quái vật ghi nhớ Roan, người đã tàn nhẫn tàn sát đồng loại của chúng.
Bọn chúng nhe hàm răng sắc nhọn và những móng vuốt dài.

  - Có phải mình sẽ chết như thế này....

Cơ thể vẫn không di chuyển như cậu muốn.
Cậu gần như không thể cảm nhận được gì từ cơ thể.
Nhưng cậu ấy không có kế hoạch từ bỏ và chào đón cái chết như thế.

  - Không có gì là không thể trong cuộc đời của mình.

Cậu ta thắt chặt trái tim đang tan nát của mình.
Đó là một cuộc đời mà cậu đã đứng lên mặc dù ngã xuống một lần và bướng bỉnh bước đi.
Không có cách nào mà cậu ấy có thể từ bỏ ngay cả khi một chân bị bắt lại ở cửa tử thần.

  - Tao sẽ giết ít nhất là một hoặc hơn trong đám bọn mày.

Có lẽ vì ý chí vững chắc, các chi đã nghe lời và di chuyển.

Ặc...

Tất nhiên, một cơn đau thấu xương tấn công mỗi lần như thế.
Roan lấy nỗi đau đó làm nguồn sức mạnh của mình.
Với đôi mắt hung dữ và sắc bén, cậu trừng mắt nhìn Kutiers.

  - Đến đây !

Tinh thần của cậu ấy ít nhất là của một vị tướng ở dưới bầu trời này. Ngay lúc đó.

[ Anh thật là một người không thể tin được. ]

Một giọng nói sắc bén và ù ù được nghe thấy.
Đó là Kinis.
Roan muốn chào cô với cảm giác hạnh phúc nào đó, nhưng cậu không thể nói bất cứ lời nào vì cậu đang ở dưới nước.

  - Mặc dù vậy, đây có thể nào là.... Lần cuối cùng mình gặp cô ấy không ?

Cậu cảm thấy một sự tiếc nuối.

[ Lần cuối cùng? Đừng nói là anh đang cố gắng từ bỏ mạng sống của mình đấy nhé? ]

Giọng của Kinis được nghe thấy.

  - Hả!

Roan làm một biểu cảm ngạc nhiên.

  - Cô có thể nghe tôi nói sao ?

Những từ ngữ trôi qua trong đầu cậu.

[ Tôi có thể nghe được. Không, không chỉ là nghe...]

Lời cuối cùng của cô nhỏ đi.
Cùng lúc đó, một làn sóng dao động trước mắt của Roan.
Một làn sóng lắc lư dưới nước thực sự tuyệt diệu.
Như một cơn lốc, nó quay vòng vòng rồi nhanh chóng nổ tung về mọi hướng.
Tại nơi xoáy nước biến mất.
Một người con gái với mái tóc màu xanh và làn da hơi nhuốm một ánh sáng đỏ xuất hiện.
Một cô gái có chiều cao chỉ đạt tới eo của Roan.
Cô gái quay đầu lại và nhìn Roan.
Một khuôn mặt bằng cách nào đó nhìn trông có vẻ tinh ngịch.

[ Anh có thể thấy tôi. Đúng không! ]

Cô thản nhiên nói ra những lời đó.
Roan mở to mắt.

  - Có lẽ cô là Kinis?

Nghe những lời đó, cô gái chậm rãi gật đầu.

[ Yeah. Tôi là Kinis. ]

Đôi môi nhỏ và xinh xắn của cô khẽ chuyển động.
Mỉm cười yếu ớt, Kinis nhún vai.

[ Tôi không được xinh đẹp như những gì anh đã tưởng tượng. ]

Đó là những từ hoàn toàn không phù hợp với tình hình hiện tại.

****HẾT****

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info