ZingTruyen.Info

Toi La De Vuong

****

Ào... Ào...!

Những ngọn sóng đánh vào thân tàu chiến.
Đó là âm thanh duy nhất được nghe.
Khắp nơi chìm trong bóng tối và thế giới im lặng.

Hà... Hà....

Những người lính với vẻ mặt căng thẳng thở ra những hơi thở nóng hổi.
Tại mũi tàu nơi Roan đứng.
Sử dụng nước mắt của Kalian, cậu ta đang nhìn chằm chằm vào mặt hồ được phủ trong bóng tối dày đặc.

  - Đáng kinh ngạc.

Nhìn thoáng qua, đó là một cái hồ trông thật sự yên bình.
Nhưng bên dưới bề mặt, hơn hàng trăm con quái vật đang tiến lại gần.

Ực.

Biểu hiện của Roan là rất căng thẳng.
Chậm rãi, cậu giơ tay phải lên.

Shuaaah.

Bề mặt cái hồ bắt đầu có biến chuyển rất nhiều.
Những con quái vật đã tiến sát tới các con tàu đã chuẩn bị tấn công.
Roan như thể đang chờ đợi, hét to lên với một giọng nói vang dội.

  - Ánh sáng!

Giọng nói mạnh mẽ phá tan sự im lặng.
Như thể nó đã chờ đợi, một ánh sáng phát ra từ phía trên cột trung tâm con tàu.

Paat!

Ở cuối cột buồm, một vật kim loại nhẵn hình trụ được gắn vào.
Trong vật đó, một quả cầu ánh sáng kích cỡ đầu người đàn ông trưởng thành xuất hiện.
Quả cầu ánh sáng, bên trong vật thể hình trụ, toả ra một lượng ánh sáng đáng kinh ngạc.
Ánh sáng chiếu thẳng vào mặt hồ Hồ.
Ngay lập tức, bóng tối xung quanh lùi lại.

  - Kieg?
 
Những con quái vật đã đến đến gần trong bóng tối, khi xung quanh đột nhiên trở nên sáng chói, tỏ ra một vẻ hoảng sợ vô cùng.
Hầu hết tất cả, những con lãnh đạo cuộc tấn công lần này là quái vật về đêm, Kutiers.
Những con quái vật này có một điểm yếu là khiến da chúng bị bỏng  và thoáng chốc bị mù khi nhìn thấy ánh sáng.
Ánh sáng đánh gục bọn chúng một cách đáng sợ như là nó muốn đốt cháy hết da thịt của bọn quái vật, Kutiers phát ra những tiếng thét đau đớn.

Kkieeeg!

Paat! Paat!

Những con tàu hơn chục chiếc, tất cả đều phát ra ánh sáng cùng một lúc.
Kutiers, đã nổi lên trên mặt hồ, không thể chịu đựng được ánh sáng và nổi cơn thịnh nộ.

  - Tốt! Đã có hiệu ứng!

Roan mỉm cười khi nhìn vào cảnh đó.
Các vật hình trụ được trang bị trên cột buồm là Đèn Tàu mà Bộ Phận Kỹ Thuật và Tháp Phép Thuật Reno đã hợp tác và chế tạo.
Một loại đèn ma thuật được chế tạo cho tàu, nó có chức năng bắn ánh sáng theo một hướng.
Mặc dù nó chỉ đơn thuần là một ánh sáng để xua tan bóng tối cho con người, nhưng nó có thể trở thành vũ khí gây chết người và nguy hiểm cho Kutiers.

  - Mình nên cảm ơn Clay và Học Viện Bureu cũng như các học giả của lãnh địa.

Nhờ có họ làm việc cả ngày lẫn đêm, chúng ta có thể nắm bắt hoàn hảo thói quen và điểm yếu của quái vật ở hồ Poskein.

  - Bắn tên!

Khoảnh khắc mệnh lệnh được đưa ra. Một con mưa mũi tên trút lên đầu đám quái vật Kutiers.

Pụp. Pụp. Pụp.

Kiieek!

Kutiers biến thành nhím và mất mạng.
Một số ít cố gắng lặn xuống nước để ẩn mình một lần nữa.
Tuy nhiên, Roan và quân đoàn Tale đã lên kế hoạch ngay cả cho phần đó.

  - Thả lưới sắt!

Một giọng nói mạnh mẽ truyền từ đầu tàu này sang đầu tàu khác.
Đội Taemusas, những người đã chờ sẵn, nắm lấy và xoay cần gạt.

Ggiiig!

Với tiếng gỗ bị xoắn, những con tàu đang đứng ngay ngắn bên trái và phải, lắc lư.

  - Biết lũ khốn bọn mày sẽ chạy, chúng tao đã kết nối lưới sắt giữa các con tàu.

Móc được treo ở cuối lưới sắt, họ đã kết nối chúng với các tàu chiến khác.
Kế hoạch của họ là đặt những tấm lưới sắt dài bên dưới bề mặt nước và kéo chúng lên một khi lũ quái vật lao lên.

Shwaaaak!

Như một thác nước tuyệt đẹp, những chiếc lưới sắt nổi lên trên mặt nước.
Lưới sắt treo ở giữa những con tàu như thể là cái võng.
Ở trên đó, những con Kuties cố gắng chạy đã bị vướng vào và vùng vẫy.

  - Hủy diệt hết bọn chúng.

Roan, với một mệnh lệnh mới, đạp chận xuống dưới nền tàu.
Vẽ một vòng cung đẹp, cậu đáp xuống bên trên tấm lưới sắt.
Trừ khi đó là một tình huống không thể tránh khỏi, sẽ tốt hơn là tiết kiệm các mũi tên, những vật tư sẽ bị tiêu hao.

Kkieeeg!

Kutiers, bị mắc vào lưới và vùng vẫy vì bị chiếu ánh sáng, lao về phía Roan.

Nhưng có lẽ vì nó mất thị lực trong phút chốc, chuyển động của bọn chúng chỉ đơn giản là một mớ hỗn độn.
Roan bình tĩnh vung cây thương Travias và xoay người.

Ssskuk!

Đầu lưỡi giáo cắt xuyên không khí, phân chia giữa ánh sáng và bóng tối. Sau đó chém đứt đôi con Kuties.

Spat! Pabat!

Trong tay Roan, trường giáo Travias lặp đi lặp lại cái biến thể của nó một cách tự do.
Trở nên thon dài và sau đó ngắn lại, trở nên dày hơn và sau đó mỏng hơn.
Mọi thứ đều theo ý muốn của Roan.

Kung!

Trường thương Travias đã dày gần gấp đôi cánh tay nghiền nát một con Kutier.

Puuk!

Đầu nổ tung và cơ thể bị nghiền nát và lõm vào trong.

  - Giết!
  - Giết hết bọn chúng!

Từ trên hàng chục con tàu, những người lính Taemusas dẫn đầu thả xuống lưới sắt.
Những người chỉ huy họ là chỉ huy ngàn người và cao hơn.
Như tất cả những người khác đã chiến đấu cùng với Roan từ nãy giờ, các kỹ năng hiện tại của họ ở mức ngang bằng với các hiệp sĩ tập sự.
Mặc dù vẫn còn một chặng đường dài nếu chỉ nhìn vào trình độ kỹ thuật mana và võ thuật, nhưng nó thật sự khác biệt khi họ chiến đấu theo nhóm.
Trong trường hợp của quân đoàn Tale, thông qua các phương pháp huấn luyện trong tương lai, một hệ thống tổ chức tiên tiến, chiến thuật quy mô nhỏ mà Roan đã chỉ dạy, họ đã thể hiện sức mạnh đáng kinh ngạc trong nhiều trận chiến.
Mỗi người lính đều thể hiện một sức mạnh võ thuật mạnh mẽ trên khả năng của mình.
Nói tóm lại, quân đoàn Tale rất mạnh.
Và.

  - Ngươi dám!

Roan gầm lên khi cậu ta đá vào lưới sắt và bay lên không trung.
Khi cậu đặt sức mạnh vào cổ tay của mình, cây giáo run lên và cong vênh, sau đó tách không khí giống như một cái búng tay.
Đó là một cuộc tấn công mạnh mẽ.

Puuck!

Năm Kutiers ngã gục
Trên hết, sức mạnh võ thuật của Roan giờ đã vượt quá trình độ của một hiệp sĩ bình thường.
Tại thời điểm đó.

[Roan! Một cái gì đó đang đến từ dưới mặt nước!]

Cậu nghe thấy giọng nói sắc bén của Kinis.
Roan hất những con kutiers đang nhảy tới gần cậu rồi trèo lên một con tàu.

Zzirit.

Da gà nổi lên trên da cậu.
Một ý định giết chóc mạnh mẽ mà không thể được cảm nhận cho đến bây giờ.
Sử dụng Nước mắt Kalian, cậu nhìn trừng trừng dưới mặt nước.
Đột nhiên, Roan theo bản năng hét lên.

  - Rút lui! Rút lui! Tháo lưới sắt nhanh!

Một tiếng hét khẩn cấp vang lên.
Ngay lập tức, một tiếng chuông báo hiệu rút  lui vang lên.

Jiing! Jiing! Jiing!

Với vẻ khó hiểu, những người lính đã tàn sát những con quái vật phía trên lưới liền rút lui.
Không, họ đã cố rút lui.
Ngay lúc đó.

Shwaaaaack!

Bề mặt hồ vỡ thành một hàng dài và một làn sóng nước nổ tung lên trên.
Những người lính đang trèo lên tàu vô tình nhìn vào nơi nước bắn tung tóe và bay vút lên thể hiện những khuôn mặt cứng đờ.

  - A.....

Một tiếng thở dài sâu thẳm và tuyệt vọng giãn ra và bùng nổ.
Toàn bộ cơ thể, cơ bắp của họ hoàn toàn đóng băng.
Roan cũng cảm thấy hồi hộp và kinh hoàng tột độ.

  - Cái này là....

Một khuôn mặt và giọng nói như thể đó là thứ khó tin. Đôi mắt của cậu nhìn chặt vào thứ đang trôi nổi trên mặt hồ.

****

Một cảm giác thư giãn tràn ngập trong các bước của Kali Owells.
Một nụ cười yếu ớt treo trên miệng hắn ta.

  - Io Lancephil.

Những tiếng cười không ngừng vang lên.

  - Ông ta không hề biết tình hình hiện tại đang chuyển biến ra sao nhưng ông ta đã gữi đi ít nhất đó là lực lượng của ông ta đến lãnh thổ của nam tước Tale...

Một tia sáng lạnh lẽo xuất hiện trên mắt hắn ta.

  - Ít nhất, tôi thật lòng cảm ơn việc ngài vừa mới làm.
 
Một nụ cười luẩn quẩn đang dâng lên đến tận cổ họng hắn ta.
Hắn bình tĩnh lại một lúc trước văn phòng của Io Lancephil.
Văn phòng hắn đã đến thăm hàng chục, hàng trăm lần.
Một cảm giác thật dễ chịu.

  - Nó đã gần bốn mươi năm rồi.

Ba mươi bảy năm.
Đó là những năm mà Kali đã theo Io.
Ban đầu, gia tộc của Owells là một chư hầu rất trung thành đã phục vụ nhà Lancephil trong nhiều thế hệ.
Trong một thời gian dài, họ đã tự đặt tên cho mình là cánh tay phải của gia tộc Lancephil.
Nhưng trong cuộc chiến với vương quốc Byron 50 năm trước, gia tộc Owells đã phải chịu một thiệt hại to lớn ở mức độ khó họ có thể quay trở lại thời hoàng kim.
Người đứng đầu gia tộc của thế hệ đó cũng như các hiệp sĩ nòng cốt của gia tộc đã bị giết.
Mặc dù gia tộc Lancephil đã chân thành và hỗ trợ đầy đủ cho gia tộc của Owells, nhưng một gia tộc có sức mạnh đã suy yếu một không thể đứng dậy dễ dàng.
Trong thời gian đó, Kali Owells được sinh ra.
Ngay từ khi còn nhỏ, hắn ta đã nghiến răng và cố gắng rèn luyện kiếm thuật.
Tài năng của hắn cũng rất xuất sắc và hắn ta đã sớm có được một kỹ năng xuất sắc trong kiếm thuật.

  - Mình đã nghĩ rằng phương pháp duy nhất để lấy lại danh tiếng của gia tộc bị suy sụp là kiếm thuật.

Một nụ cười cay đắng treo trên miệng Kali.
Hắn muốn tái hiện vinh quang của gia tộc bằng chính đôi tay của mình.
Kali khi còn trẻ luôn luôn phủ đầy bụi bẩn trên người.
Hắn ta đã lặp đi lặp lại việc luyện tập tạo đến mức độ như vậy.
Có lẽ nhờ nỗ lực như vậy, hắn ta đã lọt vào mắt của Io Lancephil, người đang lãnh đạo gia tộc Lancephil tại thời điểm đó.
Io đã đích thân chọn Kali, người có sự kiên trì và kỹ năng kiếm thuật xuất sắc mặc dù tuổi còn trẻ, và giao cho hắn chỉ huy những hiệp sĩ trong lãnh thổ.

  - Kể từ đó, mình lang thang trên chiến trường như một kẻ điên.

Io là một vị tướng dũng cảm khó có thể nhìn thấy giữa các quý tộc.
Đi theo ông ấy, Kali trải qua hàng chục, hàng trăm trận chiến.
Các công trạng quân sự liên tục chồng chất.
Địa vị và cấp bậc của hắn ta tăng lên từng chút một và thậm chí còn được cấp cho địa vị của một quý tộc.
Chẳng mấy chốc, gia tộc đã suy sụp lấy lại kỷ nguyên thịnh vượng.

  - Mình đã muốn hỗ trợ Io Lancephil và tiến vào một thế giới rộng lớn hơn.

Hắn muốn kiếm được một danh tiếng và quyền lực lớn hơn cùng với một sự giàu có và vinh quang lớn hơn nữa.
Nhưng thời điểm Io trở thành một bá tước, ông ấy tự mình chuyển đến một vùng đông bắc xa xôi và chỉ tập trung vào việc phòng thủ biên giới.
Kali, người đang bùng cháy dữ dội vào thời điểm đó, không thể kìm nén được cú sốc của mình.
Một linh hồn không nản chí, người đã cố gắng vượt ra khỏi vương quốc và trở thành chỉ huy của lục địa, lạc đường và rơi thẳng xuống hố sâu.
Hơn nữa.

  - Dưới cái cớ phòng thủ biên giới, ông ta thậm chí còn không trao tặng lấy một lãnh địa.

Loại quý tộc nào mà không có một lấy một mảnh đất dù chỉ bằng lòng bàn tay?
Gia tộc Owells đang phục hồi sự thịnh vượng của nó đã bị đình trệ như thế.
Kali tức giận.
Tuy nhiên, hắn không vô tình thể hiện cảm giác như vậy hoặc hành động bất cẩn.
Nhưng có một cơ hội.

  - Vì Io Lancephil không có vợ con.

Hắn ta nghĩ rằng nếu hắn tiếp tục là cánh tay phải và hỗ trợ ông ấy, người kế vị Lancephil County sẽ tự nhiên là của hắn ta.
Tất nhiên, hắn không chỉ dựa vào một dự đoán mơ hồ như thế.
Rất từ từ và thận trọng. Kali đã thay đổi chỉ huy nòng cốt của các lực lượng hiệp sĩ, pháp sư và trung đoàn của lãnh thổ Io bằng người của mình.
Rõ ràng, người đứng đầu hiện tại của đoàn quân ma thuật Tairon Bess và đội trưởng của trung đoàn lãnh thổ Perry Wilson không khác gì những thuộc hạ thân cận của hắn.

  - Đồng thời, mình còn học được cách che giấu đi ý định của mình.

Trong khi lấp đầy lực lượng nòng cốt bằng chính người của mình, Kali đã nhàn nhã dành một thời gian dài làm phó đội trưởng hiệp sĩ trước khi trở thành người đứng đầu.
Nhờ đó, không có nhiều người, kể cả Io và cấp dưới của ông ấy có thể nghi ngờ Kali.
Tất nhiên, Kali không có ý định phản bội Io bằng cách sử dụng phe phái của mình làm cơ sở.

  - Mình chỉ cố gắng kế thừa lấy lãnh thổ của bá tước qua một phương pháp chính đáng.

Hắb dự định sẽ chính thức kế thừa lãnh thổ từ Io, người không có con trai.
Nhưng gần đây, Io đã cho thấy những hành động mà hắn hoàn toàn không mong đợi.
Ông ấy không chỉ nâng đỡ và đưa một phần của lãnh thổ cho Roan, một kẻ ngu ngốc đột ngột xuất hiện, ông ta bắt đầu đối xử với cậu ấy  như thể cậu là một đứa con trai của ông ta.

  - Nếu để như thế tiếp tục. Toàn bộ lãnh thổ của bá tước sẽ trở thành của Roan.

Tình hình đó thì bất cứ ai cũng sẽ có suy nghĩ như vậy.
Kali trở nên tức giận.
Cơn thịnh nộ bây giờ đã dồn nén với những cơn giận dữ cũ.
Thời gian hàng chục năm hắn ta đã hỗ trợ và ở bên cạnh Io có thể trở thành bọt biển ngay lập tức.
Rất may, những người không hài lòng như Kali đã xuất hiện ngay cả trong số các trợ lý thân cận của Io.
Kali đã thuyết phục họ và củng cố phe phái ban đầu của mình.

  - Io Lancephil.

Hắn ta nghiến chặt răng.
Hắn lạnh lùng trừng mắt nhìn cánh cửa văn phòng.

  - Tất cả những gì đã xảy ra là vì ngài. Đây không phải là lỗi của tôi.

Kali nghĩ rằng mình đã bị phản bội trước.

  - Phù.....

Hắn thở mạnh và làm dịu trái tim của mình.
Ánh sáng lạnh lẽo treo trên khóe mắt đã biến mất.
Kali cẩn thận gõ cửa.

  - Đây là Kali Owells.

Hắn ta nói với giọng nhỏ nhẹ và dịu dàng.

  - Mời vào.

Chẳng mấy chốc, tiếng của Io đã vang lên.
Kali từ từ mở cửa.

  - Thưa lãnh chúa.
  - Ừm. Chuyện gì ?

Để Eik Lamus qua một bên, người mà ông ta đang trò chuyện, Io đề nghị một chỗ ngồi ở phía đối diện cho Kali.

  - Tôi nghe rằng ngài đang chuẩn bị di chuyển những người lính sang lãnh thổ của nam tước Tale.
  - Đó là lới hứa của ta khi đến thăm cậu ấy. Dường như Roan đã bắt đầu cuộc chinh phục hồ Poskein.

Kali chậm rãi gật đầu khi nghe Io nói.

  - Io Lancephil. Bởi vì ông chăm sóc và cưng chiều Roan mà tình hình nó lại trở nên như thế này.

Một lời nguyền rủa dâng lên trong đầu hắn. Tuy nhiên, hắn không nói ra và mĩm cười.

  - Vâng. Đó là lời hứa danh dự của những quý tộc. Tôi sẽ di chuyển các đội quân, hiệp sĩ và pháp sư cùng với mệnh lệnh của ngài. Nhưng ....

Biểu hiện của hắn ta như thể có một điều gì đó rất khó khăn.

  - Bởi vì khu vực biên giới phía tây gần đây không bình thường, chúng ta không thể phân tán lực lượng của mình..

Đó là một lý đo đáng khinh.

  - Biên giới phía tây?

Ông hỏi lại mặc dù đã biết lý do.
Kali đã không thay đổi biểu cảm của mình một chút và nói dối.

  - Các hành động của bá tước Chase là khác thường. Chúng ta sẽ phải di chuyển các hiệp sĩ, quân đoàn ma thuật và một phần của lực lượng trung đoàn của lãnh thổ về phía tây.

Như thể đó là sự thật, sự táo bạo xuất hiện trong lời nói của hắn.
Io im lặng nhìn thẳng vào mắt Kali.
Trong đường viền mềm mại của đôi mắt ông ấy, đôi mắt cứng cáp và khó chịu lóe lên một tia sáng.
Đó là ánh sáng của vị tướng dũng cảm Io, người đã lang thang trên chiến trường trong quá khứ.

  - Hmm.

Kali cảm thấy mình vô tình đổ mồ hôi lạnh.

  - Đây có lẽ nào là....

Mặc dù hắn ta nghĩ rằng ông ấy đã già đi nhưng ông ta vẫn giữ áp lực của một con hổ.
Trước ánh mắt dường như xuyên qua trái tim, trái tim Kali đập mạnh như thể một tên trộm bị đau chân.
Hắn ta muốn rút ra và giơ thanh kiếm ở thắt lưng lên bất cứ lúc nào.
Tại thời điểm đó.
Hình dạng của đôi mắt Io hơi nheo lại và khóe miệng ông nhếch lên.
Đó là một nụ cười rạng rỡ.

  - Ta hiểu. Hãy bảo vệ nó thật tốt.

Giọng của ông ấy nói ra một cách nhẹ nhàng.

  - Phù.

Kali cảm thấy cơ bắp của mình đã hoàn toàn căng ra.
Làm dịu trái tim bị sốc của mình, hắn cúi đầu.

  - Vâng. Xin đừng lo lắng. Cá nhân tôi sẽ đi về phía tây.

Kali đứng dậy chào và bước ra khỏi cái ghế.
Hai người, trong một khoảnh khắc và không nói một lời, nhìn chằm chằm vào mắt nhau.
Cảm xúc phức tạp cứ qua lại.

  - Kali.
  - Io Lancephil.

Một người chủ, một người phục vụ và là người đồng đội đã trải qua hàng chục năm bên nhau.
Trái tim họ chìn xuống một cách nặng nề.
Người phá vỡ sự im lặng là Kali.

  - Vậy, bây giờ tôi sẽ...

Mỉm cười ngượng nghịu, hắn lùi lại.
Khi Kali vừa tới trước cửa văn phòng.

  - Chỉ huy Owells.

Io, vì một số lý do, làm một nụ cười buồn.

  - Kali Bụi Bẩn.
  - Ah...

Ngay lập tức, Kali thốt lên một tiếng than.
Kali Bụi Bẩn.
Đó là biệt danh của hắn khi còn trẻ.
Bởi vì Kali đã không nghỉ ngơi một ngày và luyện tập khi hắn ta còn trẻ, toàn bộ cơ thể hắn luôn luôn lầy lội.
Io đã gọi Kali, người trông giống như vậy, Kali Bụi Bẩn và thu nạp hắn ta.

  - Đã bao nhiêu năm rồi kể từ khi chúng ta làm việc cùng nhau ?

Ngay cả phong cách nói của ông ấy cũng thay đổi.
Nghe câu hỏi của Io, Kali đã trả lời không chậm trễ.

  - Nó đã được 37 năm, thưa ngài.
  - À. Cũng đã khá lâu.

Io vui vẻ mỉm cười và gật đầu.
Kali cũng chậm rãi gật đầu.
Io thở dài.

  - Vì một số lý do, trong những ngày này, ta lại nhớ những ngày tháng đó.

Những ngày khi họ tin tưởng vào lưng nhau và rong ruổi trên chiến trường.
Kali lặng lẽ cúi đầu xuống rồi mở cánh cửa văn phòng.
Đầu ngón tay hắn ta cứ run lên và tim đập nhanh.
Mặt khác, khuôn mặt hắn ta trông nhợt nhạt.

  - Io Lancephil. Không, ngài bá tước Lancephil.

Hắn nghiến răng.

  - Chúng tôi đã đi rất xa.

Khi họ ở bên nhau càng lâu, thì trái tim của họ lại càng vỡ vụn nhiều hơn. Kali mạnh mẽ mỉm cười và di chuyển bước chân của mình.

  - Bây giờ, chúng ta không thể quay lại thời điểm đó.

Khuôn mặt tái nhợt biến mất.
Trên khuôn mặt đỏ bừng, có một ý định giết chóc lạnh lùng.
Trái tim hắn run rẩy trong giây lát rồi trở lại bình thường.
Sau khi Kali rời khỏi văn phòng, Eik một lần nữa xuất hiện.

  - Hắn ta đã nói gì?

Đó là một giọng nói phát ra trong khi mạnh mẽ đẩy xuống cơn thịnh nộ sắp tuôn ra.
Io lặng lẽ nở nụ cười cay đắng.
Ông ấy không muốn nói chuyện với cảm xúc hiện tại của mình.
Dường như hiểu được mong muốn của Io, Eik, với một tiếng thở dài nói bằng một giọng nhỏ nhẹ.

  - Đội quân đến lãnh thổ Tale sẽ rời đi vào rạng sáng mai. Thưa lãnh chúa, sử dụng xem chúng như một cái cớ và xin vui lòng đi đến đồng bằng phía bắc của lâu đài Pavor trên một cỗ xe.

Khi lời nói của ông đến đó, Io thở dài.

  - Này Eik. Tuy nhiên khi tôi nghĩ về nó, tôi không thích kế hoạch này chút nào. Làm thế nào tôi có thể bỏ rơi anh và đi một mình bởi vì...

Khi lời nói của ông đến đoạn đó.

  - Thưa lãnh chúa.

Eik, với vẻ mặt kiên quyết và gay gắt, lắc đầu.

  - Chúng ta cần một người sẽ ở lại đây và đánh lừa những kẻ phản bội. Tôi chỉ vinh dự được đảm nhận trách nhiệm nặng nề này. Xin đừng suy nghĩ quá nhiều.

Giọng ông ấy trở nên nhỏ hơn và giận dữ.

  - Xin ngài hãy ghi nhớ. Ngay cả khi toàn bộ xứ Lancephil rơi vào tay bá tước Chase, chúng ta có thể lập lại gia tộc bá tước bất cứ lúc nào miễn là lãnh chúa còn sống. Thưa lãnh chúa, xin hãy chỉ nghĩ về sự an toàn của ngài.

Giọng ông ta tuôn ra với một lòng trung thành.
Io thở dài và nắm tay củ Eik.
Không cần từ ngữ.
Tất cả sự chân thành được truyền qua sức nóng của cơ thể và ánh sáng trong mắt.
Io quyết tâm sẽ sống sót, lên án những kẻ phản bội và lập lại gia tộc tước một lần nữa.
Ông âý lên kế hoạch làm hết sức mình cho những người trung thành của ông ta, người đã không rời khỏi ông và vẫn bất chấp khi tình hình trở nên khó khăn.
Tuy nhiên, Io đã ở tuổi sáu mươi.
Tinh thần và sức sống của tuổi trẻ đã biến mất, ông thở dài trong khi nhìn vào mu bàn tay đã nhăn nheo.
Trái tim già của Io đã quá mềm yếu.

****

  - Đội trưởng Wilson.
  - Vâng. Thưa chỉ huy Owells.

Kali Owells, trước khi đến biên giới phía tây, đã gặp người đứng đầu của quân đoàn ma thuật Tairon Bess và đội trưởng của trung đoàn lãnh thổ, Perry Wilson.

  - Ta đang lên kế hoạch sớm đi về phía tây với chỉ huy Bess. Đội trưởng Wilson sẽ ở lại Lâu đài Pavor và quan sát Io Lancephil thật tốt để ông ta không làm bất cứ điều gì không cần thiết.
  - Xin đừng lo lắng, thưa ngài.

Perry trả lời với vẻ mặt tràn đầy tự tin.
Nhưng biểu hiện của Kali không hề hài lòng.

  - Hắn ta tự phụ quá mức so với khả năng của hắn ta theo mình nghĩ.

Mặc dù Perry có những khả năng đủ xuất sắc để đảm nhận vai trò đội trưởng của trung đoàn lãnh thổ của bá tước, nhưng sự tự phụ của anh ta mạnh hơn thế nhiều.
Vì điều đó, có những lúc anh ấy làm hỏng công việc lúc này và lúc khác.

  - Vì rốt cuộc tình hình đã trở nên như thế này rồi thì chuyện gì cũng có thể xảy ra...

Hơn nữa, những người cấp dưới thân thiết của Io, những người đã đã được lên kế hoạch đi đến vùng Tale vào sáng mai.
Giờ đây, xứ Lancephil không khác gì thế giới của Kali Owells.
Kali mạnh mẽ đẩy lùi cảm giác khó chịu.

  - Khoảnh khắc tin tức về việc chúng ta tấn công xứ Chase được loan đi, giữ chặt Io Lancephil và thi hành tình trạng khẩn cấp.
  - Vâng. rõ. Nhưng……

Perry, người đã trả lời ngay lập tức, hơi nhăn trán và hỏi.

  - Có thực sự cần chúng ta tấn công xứ Chase trước không? Sẽ không phải tốt hơn khi lực lượng của xứ Chase xong vào và đến đây.

Nghe những lời đó, Kali lắc đầu với một tiếng thở dài.

  - Đây là để thúc đẩy nguyên nhân của cuộc chiến tranh dữ dội bùng nổ vào Io Lancephil. Chỉ sau đó……

Đôi mắt hắn ta lóe lên.

  - Nó sẽ trở nên dễ dàng hơn để nói chuyện với phía thủ đô.
  - À...

Với một tiếng kêu, Perry gật đầu. Trong lòng của Kali lắc đầu khi nhìn thấy vậy và rót rượu vào ly của mình.

  - Mặc dù hôm nay chúng ta nâng ly để tuyên chiến. Nhưng hôm sau, chúng ta lại nâng ly vì chiến thắng.

Nghe những lời đó, Tairon và Perry cười rạng rỡ và nâng ly của họ lên.
Ba người cụng nhẹ ly của họ và trong một hơi, họ uống hết ly.
Đó là một loại rượu hơi đắng chảy xuống cổ họng họ

  - Nghĩ lại thì, có một loại rượu ngon trong phòng tiếp khách của Io Lancephil

Một nụ cười yếu ớt nở trên miệng của Kali.

  - Ta nên uống thứ đó khi công việc kết thúc.

Thật sự, cảm giác như đầu lưỡi của hắn trở nên ngọt ngào.
Tất nhiên, dư vị của nó sẽ là khá đắng.

  - Tôi sẽ để lại vị đắng đó như một kỷ niệm cho ngài. Io Lancephil.

Ngày hôm đó, Kali và Tairon lãnh đạo các hiệp sĩ, quân đoàn ma thuật và đội quân tinh nhuệ của lãnh thổ và đi về phía tây.
Perry, người vẫn còn ở lâu đài Pavor, đã tăng mạnh số lượng lính canh với lý do củng cố trật tự công cộng.
Io thắp lên ngọn lửa và thở dài khi nhìn vào cảnh đó.

  - Nó không còn là xúa Lancephil mà ta biết nữa.

Cảm giác như thể ông ta đã giữ nó trong tay quá lâu.
Ánh sáng trong mắt ông tối sầm lại.

  - Bây giờ là lúc để rời đi?

Đột nhiên, những năm tháng cũ lướt qua như một cơn gió.
Thở ra một tiếng thở dài xen lẫn tiếc nuối, Io quay đầu lại.
Ánh mắt ông đang nhìn về phía tây chuyển về phía nam.
Như là một lời nói dối, ở cuối nơi đó là hồ Poskein. Nơi mà không có ai muốn đặt chân đến.

****HẾT****

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info