ZingTruyen.Com

Tôi Là Đế Vương

CHAP 127: HÀNH QUÂN (1)

RedChannel1

****

Thủ đô Miller đang chấn động bởi một tin đồn.

<Lực lượng đàn áp được hình thành từ ba ứng cử viên được đề xuất bởi các hoàng tử>

Ngoài ra, một tin đồn lan truyền rằng tất cả quyền lực và sự giàu có của lãnh thổ nam tước Coat sẽ được trao cho người đã vào đó trước và cắt cổ Elton.
Các cư dân của lâu đài Miller đã không thể tin những tin đồn này.
Những tin đồn đơn giản là quá vô lý.
Nhưng khi hai phe của Tommy Rinse và Kallum Rinse gọi quân đội của họ và làm loạn lâu đài Miller để thu thập nhu yếu phẩm chiến tranh, tin đồn đã được tiết lộ được xác nhận là sự thật.
Tất nhiên, bởi vì phe Hoàng tử Simon mãi im lặng, nhiều người đã dấy lên nhiều nghi ngờ về điều đó.

  - Đây thật sự là điều đáng tiếc khi thần nghĩ về nó.

Tử tước Tio Ruin mím môi.
Simon, người ở bên cạnh ông, mỉm cười cay đắng.

- Đây là điều không thể tránh khỏi. Đó là phụ hoàng của ta, vị vua vĩ đại, đã ra mệnh lệnh.

Anh thở dài và nhìn Roan.

- Nam tước Tale. Ta tin tưởng vào ngươi.
  - Vâng thưa ngài. Thần sẽ làm hết sức mình.

Roan khẽ mỉm cười và gật đầu.
Ngay bây giờ, Roan, Simon và Tio đang trò chuyện trong một khu vườn nhỏ nằm ở rìa ngoài của cung điện.
Không giống như Tommy và Kallum, những người đang điên cuồng chạy xung quanh, họ đã hoàn tất việc chuẩn bị để hành quân.
Tất cả là vì họ đã biết được tin tức về cuộc nổi loạn của Elton Coat, sớm hơn mười ngày so với những người khác.
Nếu vua Deni Von Rinse không ra lệnh cho họ hành quân cùng một ngày và cùng một lúc, Roan đã lãnh đạo toàn bộ quân đoàn và hành quân về phía bắc hai ngày trước.

  - Haizz.

Simon một lần nữa thở dài như thể anh ấy hối tiếc.

- Mặc dù vậy, ta cũng không thể ra lệnh cho các quý tộc ở gần lãnh thổ Coat hành quân được.

Vì mệnh lệnh của Deni III, anh ta không thể ra lệnh cho các binh sĩ  và quý tộc hành quân theo ý muốn do nhiều hoàn cảnh khác nhau.

  - Nếu mình không cẩn thận, những quý tộc ủng hộ Tommy và Kallum có thể tiến vào một lãnh thổ không có kẻ thù, và...

Do hậu quả của cuộc chinh phục quái vật xảy ra ngay sau cuộc chiến với Vương quốc Istel, những tên trộm cướp đã tăng lên.
Nếu anh ta liều lĩnh điều động những người lính mà những tên trộm cướp e ngại trong tình huống này, thì anh ta có thể mất đi sự ủng hộ của những quý tộc đi theo anh ấy.

  - Cũng vì điều đó, hai phe cánh của Tommy và Kallum, cũng không thể di chuyển các quý tộc như họ muốn.

Cuối cùng, các ứng cử viên mà ba hoàng tử đề cử, Roan, Mills và Chester, đã phải đàn áp cuộc nổi loạn như Deni III dự định.

  - Haizz.

Simon một lần nữa thở ra một tiếng thở dài vì cảm xúc phức tạp của mình.
Roan lặng lẽ nhìn cảnh tượng đó rồi thì thầm bằng giọng khẽ.

- Thưa điện hạ.
- Gì ?
  - Có thể có một lý do khác khiến đức vua của chúng ta loại trừ những người thân cận của hoàng tử và để điện hạ ở lại trong hoàng cung.

Roan nói một cách rất thận trọng.
Nếu hiểu sai, lời nói của cậu ta có thể nghe như thể những lời nói lo lắng của Deni III cho ba đứa con của nhà vua là một lời nói dối.
Rất may, Simon hiểu chính xác những từ ngữ và cảm giác của Roan.

  - Ta biết. Sẽ có một cuộc chiến thật sự khốc liệt ở đây.

Anh ấy mĩm cười và nắm lấy vai của Roan.

  - Đừng lo lắng về nó. Ta sẽ tự mình làm tốt thôi.
  - Vâng thưa ngài. Xin hãy luôn cẩn thận.

Roan cúi đầu xuống.
Simon lặng lẽ nhìn cậu một lúc rồi từ từ đứng dậy.

  - Tử tước Ruin. Có phải chúng ta nên quay trở lại từ từ không ?
  - Vâng. Thần đã hiểu. Thưa ngài.

Tio nhanh chóng đứng dậy và kiểm tra trang bị của ông.
Roan cũng đứng dậy sau ông.

- Ngày mai sẽ có một buổi lễ đưa quân đi. Chúng ta sẽ không có nhiều thời gian để nói chuyện.

Simon nắm lấy vai Roan.
Ánh sáng trong mắt anh thật ấm áp.

- Quay trở lại an toàn. Ta sẽ đợi ngươi trong cung điện.
  - Vâng thưa ngài. Tôi sẽ trở lại với cái đầu của Elton.

Roan gữi lại một câu trả lời.
Simon cười rạng rỡ và gật đầu.

- Như kỳ vọng, ngươi thật sự đáng tin.

Đó là những cảm xúc chân thật của Simon.
Roan đáng tin cậy hơn con trai của các quý tộc thượng lưu như Mills và Chester.
Simon vỗ vai Roan hai hai lần và bước ra khỏi vườn.
Tio nhẹ nhàng nói lời tạm biệt bằng đôi mắt rồi nhanh chóng đi trước Simon.
Roan vẫn ở trong vườn và nhìn sau lưng của hai người.

  - Nếu anh ta có thể kiềm chế cơn giận của mình, anh ta chắc chắn là một hoàng tử tuyệt vời.

Đó là đánh giá trung thực của cậu về Simon.
Nhưng anh ta mất trí và hung hăng một khi tức giận là một vấn đề lớn.
Roan không nhận ra bí mật của Simon.
Bởi vì điều đó.

  - Mình không chắc liệu Hoàng tử Simon có phù hợp làm vị Vua tiếp theo hay không.

Tất nhiên, đây là một vị trí khá mơ hồ đối với Roan.

- Mình có thể thực sự trở thành một đế vương không.....?

Trở thành một quý tộc và trở thành một vị vua là hai điều hoàn toàn khác nhau.
Roan nắm chặt tay.

  - Không có gì là không thể.

Mặc dù đó là một mục tiêu xa vời, cậu ta chắc chắn sẽ có thể đạt được nó nếu cậu ấy tiến lên từng bước một.
Vì thế.

  - Nếu ai đó nghĩ về nó, có nhiều cách khác để trở thành một vị vua so với việc trở thành một quý tộc.

Ít nhất, cậu ta có thể bắt đầu một cuộc nổi loạn như Elton và tuyên bố mình là một vị vua.

- Mặc dù khả năng mình bị chặt đầu sẽ rất cao nếu mình làm điều đó một cách bất cẩn.

Roan cay đắng mỉm cười.
Một cơn gió lạnh thổi từ phía bắc.

- Mùa đông cũng đã sắp đến....

Đó không phải là một thời điểm để bắt đầu một cuộc chiến.

  - Mình phải hoàn thành nó càng sớm càng tốt.

Cậu ta lên kế hoạch trấn áp cuộc nổi loạn và trở về lãnh thổ Tale trước khi mùa đông thực sự bắt đầu.

- Mình sẽ chờ đợi mùa xuân đến ở nơi đó.

Nó không chỉ đơn giản là mùa xuân của các mùa.
Đó cũng là mùa của sự sống.
Roan đã sẵn sàng để nở hoa.

****

  - Cũng đã được một lúc nhĩ. Anh có ổn không ?
  - Im miệng. Chúng ta không thân thiết đến mức có thể hỏi thăm nhau.

Một giọng nói dễ nghe và giọng nói còn lại thì cáu kỉnh.
Nhưng đôi mắt của hai người ít nhất là lạnh lùng và sắc sảo.
Trong căn phòng tối, hai chàng trai trẻ ngồi đối diện một chiếc bàn nhỏ và cau có với nhau.
Chàng trai đầu tiên hỏi về sức khỏe của người kia trong khi cười khúc khích và cười phá lên.

  - Chester. Tính cách đó của anh dường như vẫn vậy.
  - Im miệng. Mill, có vẻ như ngươi vẫn làm cử chỉ một cách thân thiện và tốt bụng. Đó không phải là tính cách thật sự của ngươi.

Hai chàng trai trẻ đã được xác định.
Họ là Miller Voisa và Chester Kowan, đã được Tommy Rinse và Kallum Rinse chọn làm ứng cử viên cho lực lượng đàn áp.
Mill hơi nghiêng mũi của anh ta.

  - Anh nghĩ cái gì về ý nghĩa của hành động thân thiện đó ? Sẽ thật buồn nếu anh cứ nói như thế. Vậy Charlie có khoẻ không ?

Mặc dù nghe có vẻ như anh ta đang trìu mến hỏi ai đó về sức khỏe, nhưng đôi mắt anh ta vẫn lạnh lùng và sắc bén.
Khuôn mặt Chester ngay lập tức đanh lại.

  - Nếu ngươi nói tên của anh ta thêm một lần nữa. Ta thề sẽ cắt cổ của ngươi.

Ý định giết người được tuôn ra.
Nó là một ý định để ngăn cản một người khác tiếp tục nói.
Nhưng mặc dù vậy, biểu hiện của Miller vẫn là vô tư.

- Ồ xin lỗi. Đó chắc hẳn là tôi đã làm điều gì đó rất tệ.

Anh ta giơ một tay lên và nở một nụ ngây ngô
Với vẻ mặt vẫn còn căng cứng, Chester lườm Mill.
Mill lặng lẽ nhìn cái lườm đó rồi lại cười phá lên.

  - Kukuku. Không cần phải làm thế. Sau tất cả, chúng ta hôm nay ở đây để hợp tác.
  - Hừm.

Chester khẽ thở dài.

Anh ấy cũng biết rõ về mục tiêu của cuộc họp ngày hôm nay.

  - Nếu không phải như vậy, thì không có lý do gì để mình phải gặp tên khốn đáng ghét này.

Chester nghiến răng.
Mill đan những ngón tay của anh vào nhau khi anh ta nhìn Chester.

  - Có vẻ như Hoàng tử Simon đã lập nên một thành tựu lớn trong cuộc chinh phục quái vật. Nhờ đó, ngài ấy tiến một bước gần hơn để trở thành Đại công của Grain so với Hoàng tử Tommy và Hoàng tử Kallum, người chúng ta đang phục vụ.
 
Anh ta chống cằm lên trên đôi tay đã chắp vào nhau.

- Điều đó có nghĩa là chúng ta không có chỗ để lùi lại. Vì thế……

Đôi mắt của Mill sáng lên một ánh sáng bất chính.

  - Bạn và tôi là con trai của những người thuộc tầng lớp quý tộc thượng lưu và tốt nghiệp Học viện Tron nổi tiếng của vương quốc Rinse, và chúng ta là những người đang vươn lên ở chính nơi chúng ta đang sống. Và nếu chúng ta tụt lại phía sau một thằng nhóc chỉ là một người thường dân đơn thuần ở đất nước cho đến tận bây giờ thì...... ah ah, chẳng phải chỉ nghĩ như thế thôi thì cũng đã rất đáng sợ có đúng không ?

Chester không hề có phản ứng.
Không giống như Mill, anh ta không phải là người thích nói bậy.

  - Vì vậy, những gì ta muốn nói là chúng ta sẽ  làm việc cùng nhau ít nhất cho đến khi chúng ta đến được lãnh thổ của Coat.

Chester chỉ mở miệng một chút rồi lại im lặng.

  - Và chúng ta sẽ tách ra khi chúng ta đến gần lãnh thổ của Elton Coat, đúng không ?
  - Đúng thế.

Mill khẽ gật đầu.
Chester nhìn chằm chằm vào Mill với đôi mắt bình tĩnh.
Đó là một đề xuất không tệ.

  - Thành thật thì mình muốn bắt tay Roan Tale và ném tên khốn Mill này đi, nhưng....

Niềm tự hào của anh ấy đã không cho phép điều đó.
Mặc dù anh ta đã nghe nhiều lần về các kỹ năng của Roan, từ cha mình, Liss Kowan và nhiều quý tộc khác cho đến khi tai anh ta chảy máu, điều đó không có nghĩa là anh ta có thể chấp nhận Roan là đối thủ của anh ấy.

  - Chỉ là hắn ta được sinh ra ở nơi gần dưới đáy.....

Nghĩ đến việc anh ta  kề vai sát cánh với cậu ấy, những người không thuộc giới quý tộc thượng lưu.
Điều đó ít nhất không thể được chấp nhận.

- Tên khốn như Mill cũng nghĩ tương tự thế.

Chỉ vì điều đó, anh ta dang tay về phía Mill trong khi xếp đặt để anh ta đứng ở một vị trí thuận lợi hơn một chút.
Chester gật đầu của anh ấy.

  - Được thôi. Hãy làm như ngươi nói.
  - Đúng như mong đợi của tôi với Chester.

Mills cười rạng rỡ và mở bàn tay ra.
Gõ nhẹ lên bàn bằng ngón tay, anh tiếp tục nói.

- Vậy, hãy bắt đầu thiết lập kế hoạch của chúng ta.

Chester gật đầu thay vì trả lời.
Và như thế, cuộc nói chuyện trong căn phòng tối vẫn tiếp tục mà không có hồi kết.
Không gian tối đen chỉ toàn tiếng nói của hai người.
Không, mặc dù rất yên tĩnh và khó chịu, có một âm thanh khác mà không ai chú ý đến.

Chít. Chít. Chít.

****

Lễ hành quân lần này thật hào nhoáng.
Không có từ nào đủ để diễn tả về nó.
Cuộc hành quân lần này không dành cho một cuộc chinh phục chống lại quái vật hay cuộc chiến chống lại vương quốc của kẻ thù.
Sự nổi loạn.
Trọng lượng của từ đó là khác nhau.
Đối với Roan, Mills và Chester, Deni Von Rinse đã tặng những con dao găm được khắc chữ phù hiệu của vua.
Nó như một biểu tượng thay mặt cho nhà vua, đại diện cho mệnh lệnh của việc đàn áp cuộc nổi loạn và chứng minh quyền được làm như vậy.
Điều đó cũng có nghĩa là một khi Roan, Mills và Chester hành quân, không chỉ nhà vua Deni III, mà họ cũng thể ra lệnh hoặc chỉ huy tất cả binh lính nếu họ muốn.

Vuuuu!

Tiếng kèn vang lên.

Tùng. Tùng. Tùng.

Và tiếng trống lớn làm rung chuyển mặt đất và bầu trời.
Roan, Mills và Chester cưỡi trên lưng những con ngựa chiến và rời khỏi cổng lâu đài trong khi nhận được sự cổ vũ của cư dân lâu đài.
Trên một cánh đồng rộng có những quân đoàn đang đứng đó.
Mỗi quân đoàn trong số đó có số lượng lên tới 10 ngàn và tổng cộng có tới 30 ngàn binh sĩ.
Vì đội quân của Elton đã lên tới ba ngàn, và nhiều nhất là mười nghìn bao gồm cả các đội quân cưỡng bức và quân đội đáng gờm của nam tước Renard xông được kết hợp sau đó, nó thực sự có thể được gọi là một đội quân khổng lồ.

  - Vậy. Ta cầu chúc một chiến thắng cho chúng ta.

Mills hơi cúi đầu xuống trong khi mỉm cười rạng rỡ.
Chester trừng mắt tới Roan với ánh mắt lạnh lùng và tiến về phía quân đoàn của chính mình.
Roan nở một nụ cười cay đắng trước tâm trạng khó xử và lạnh lùng rồi đưa ra một lời chúc.

  - Hẹn gặp nhau tại lãnh thổ của Coat.

Cậu ấy chúc với một giọng nói nhỏ nhẹ. Nhưng không có ai trả lời.

Vuuuu!

Một lúc sau, Mills và Chester dẫn đầu quân đoàn của họ và bắt đầu hành quân với tiếng kèn.
Mặc dù hai người đã sử dụng hai con đường khác nhau, nhưng hướng của họ ít nhất là giống nhau.
Thay vì đi thẳng về phía bắc, Mills và Chester chọn hướng tây bắc.

  - Đúng như chúng ta suy đoán.

Austin đến gần và thì thầm.
Roan gật đầu khi nhìn những người lính của quân đoàn di chuyển ngày càng xa hơn.

  - Có lẽ họ nghĩ rằng những quý tộc trên đường hướng lên phía Bắc sẽ làm khó họ.

Đó là nỗi sợ khi xung quanh thủ đô Miller và thẳng về phía bắc, cơ bản là khu vực ảnh hưởng của Simon.
Đặc biệt là kể từ khi Simon nhận được lãnh thổ của Aip  và Posis như là phần thưởng cho cuộc chinh phục quái vật, cuối cùng ảnh hưởng trực tiếp của anh ta ở phía bắc thủ đô trở nên chặt chẽ và mạnh mẽ hơn.
Cảnh giác với các quý tộc ủng hộ Simon có thể kìm chân họ lại hoặc giảm tốc độ hành quân của họ. Vì thế, họ quyết định đi về hướng tây bắc, nơi ít nhất một chút ảnh hưởng của họ vươn tới đó.

  - Điều đó có thể được gọi là một phán đoán hoàn hảo.

Trên thực tế, Simon đã thiết lập một kế hoạch để làm chậm tốc độ hành quân của Miller và Chester bằng cách gây khó dễ nếu họ đi vào vùng ảnh hưởng của anh ta.
Roan cười cay đắng.

  - Mill và Chester cũng làm điều tương tự như thế.

Nếu có một sự so sánh, bên phía Roan có nhiều vấn đề hơn.

  - Xét cho cùng, phía nam của lãnh thổ Coat đều nằm trong vùng ảnh hưởng của Hoàng tử Tommy và Hoàng tử Kallum.

Hai căn cứ ở trước lãnh thổ Coat như đang bảo vệ hai hoàng tử kia.
Không có cách nào để phá vỡ chúng.
Không, có một cách, nhưng.

  - Chúng ta sẽ phải đi một quãng đường rất xa để đi vòng qua họ.

Nó là một tình huống khó chịu theo nhiều cách nghĩ.
Sự thật, Simon và Tio cũng nghiêm túc suy nghĩ về tình huống này.
Nhưng ngay cả như vậy, khuôn mặt của Roan vẫn bình tĩnh và thoải mái.
Anh ta kéo dây cương của mình và đứng trước những người lính của quân đoàn.
Đó là một lực lượng dẹp loạn được hình thành với quân đội Amaranth làm nòng cốt và các đội quân của quân đội Simon và Tio,.

- Chúng ta sẽ hành quân thẳng về phía bắc!

Trong mọi trường hợp, nó nhanh hơn nhiều so với việc di chuyển về phía tây bắc.
Roan gửi tín hiệu tay bằng tay phải.
Austin, người đã theo dõi, hét to.

  - Quân đoàn Tale. Hành quân!

Anh hét lên với một giọng mạnh mẽ.
Cùng lúc đó, tiếng kèn sừng vang vọng.

Vuuuuuu!

Trái tim họ tự nhiên nhảy lên.
Máu dồn lên và mặt họ đỏ bừng.
Roan đá con ngựa và đi về phía trước khi dẫn đầu quân đoàn.

<Quân đoàn Tale>

Lá cờ quân đội được thêu tên chính  của quân đoàn đi dẹp loạn.

<Roan Tale>

Tên của chỉ huy dẫn đầu lượng dẹp loạn và.

<Đội quân Amaranth>

Nòng cốt của quân đoàn, lá cờ Amaranth gợn sóng trong gió bắc.
Đi ngược lại cơn gió bắc mát mẻ luồn qua áo giáp, Roan khẽ thì thầm.

<Hãy để con đường của chúng ta đi được đồng hành cùng với ánh sáng của vinh quang.>

****

  - Cái Gì? Điều đó có đúng không?
  - Vâng. Đó là thông tin mà những người lính đuổi theo quân đoàn Tale, đã kiểm tra lại tin đồn nhiều lần.

Mill nhăn mày khi phụ tá báo cáo lại.
Cầm càm bằng đầu ngón tay, anh chìm vào suy nghĩ của mình.

  - Hắn không đi thẳng về phía bắc mà hướng về phía đông bắc sao?

Anh ấy không thể hiểu được bởi vì
Nếu tiếp tục đi về hướng đông bắc thì quân đoàn của Roan sẽ đi xa dần lãnh thổ của Coat.

  - Điều đó có phải là để tránh khu vực núi non trải rộng về phía nam của lãnh thổ Coat không?

Nhưng Miller đã sớm lắc đầu.
Mặc dù khu vực núi non trải dài theo biên giới phía nam cũng hơi đáng ngại, nhưng nó không đủ dốc để không thể trèo qua nó được.

  - Hay là để tránh các chư hầu của chúng ta đang đợi ở đó để gây khó dễ không ?

Đó là điều có khả năng nhất.
Nhưng ngay cả điều đó cũng có những điểm không đúng.

  - Mặc dù có thể vậy, nhưng hắn lại chuyển sang hướng đông quá sớm.

Hành quân thẳng về nơi xa nhất là hướng bắc có vẻ thuận lợi hơn là họ chuyển hướng sang hướng đông ngay lúc này.

  - Hay hắn đang âm mưu một kế hoạch khác ?

Nếu đó là kỹ năng và hành động của Roan, anh đã nghe thấy cho đến bây giờ, không lý do nào cậu ấy làm điều gì đó bất lợi cho bản thân mà không có lý do.
Mill một lần nữa niêm phong bức thư mà người phụ tá đã đưa cho anh ta.

  - Mang cái này đến thủ đô.

Anh ta có ý định không theo dõi việc hành quân một cách đáng ngờ của Roan mà chuyển giao việc đó lại cho các quý tộc khác đang ở thủ đô.

  - Mình sẽ hành quân đến lãnh thổ của Coat nhanh nhất có thể.

Anh ấy nhận thức rõ về những gì anh phải tập trung vào.
Người phụ tá thận trọng nhận bức thư và đặt nó trong túi áo ngực của anh ta.

  - Tôi chắn chắn sẽ giao nó.

Anh ta khẽ cúi đầu và bước đi.
Người trợ lý sớm biến mất khỏi tầm mắt của anh ấy.

  - Roan Tale....

Mill ngẩng đầu lên và nhìn bầu trời.

  - Haizzz.

Một tiếng thở dài ngắn thoát ra.
Vì lý do nào đó, anh ta cảm thấy ngột ngạt trong ngực.
Khi Mill đang nhìn lên bầu trời, có một người khác đang nhìn xuống đất vì lý do tương tự vào lúc này.

- Hướng đông bắc....

Khuôn mặt anh ta nhăn nhó như thể anh ta không thể hiểu được.
Anh ta là Chester, người vừa mới nghe về hướng hành quân của Roan, từ một người lính.

  - Bây giờ, ta sẽ để việc đó lại cho các quý tộc ở thủ đô.

Chester cũng quyết định giao phó việc tìm hiểu về cuộc hành quân kỳ lạ của Roan về thủ đô.
Giống như Mills, anh dự định chỉ tập trung vào việc hành quân về phía lãnh thổ Coat nhanh nhất có thể.
Như thể định mệnh, Mill và Chester, những người cách xa nhau một chút, thì thầm những lời tương tự.

  - Roan Tale, lý do gì ngươi lại đi xa khỏi lãnh thổ của Elton Coat.

Vậy lý do đó là gì ?
Điều đó chắc chắn chỉ có mình Roan biết.

****HẾT****

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com