Tôi Là Cám, Không Phải Tấm! | Hoàn
#4 Chuyện chiếc hài
Nghe đồn nhà vua mở lễ hội
Bỗng nhiên nhặt được một chiếc hàiMàu đỏ tươi thêu hoa đua thắmNhư lá bùa, mê hoặc cả nhà vua.Tôi cười cười, mà lòng đau như cắtChị Tấm ơi, rơi giày sớm thế?Em tưởng chị còn chưa lựa đâu xongÔ hay đầu óc em lú lẫnQuên mất rằng chị còn có ông tiên.Ra sau nhà giết chết con cá bốngLấy xương nó, rồi ông hóa phép cho.Quần áo thơm tho mùi vải mới Mặc lên người trở thành tuyệt thế giai nhân.Con cứ đi đi, vào lễ hộiCòn thúng đậu, ta sẽ cho người lựa.Chị Tấm chạy đến dưới chân cầuCố tình đụng phải quân lính canhChiếc hài "bất đắc dĩ" rơi raNhà vua nhìn bóng Tấm xa mãi.Cho người tìm, nàng ở khắp mọi nơiRồi đem đưa cho từng người thử.Đến lượt nhà tôi, tôi trốn trong phòng. Cho chị Tấm thử, không dám tranh.Bởi lẽ chân tôi và chị TấmĐều là cùng một cỡ với nhau.Bỏ lỡ cơ hội để bên chàngMột đời nhận lấy những tiếng tai.___________________
Cám love youuu ❣❣❣❣❣Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info