ZingTruyen.Com

Tội Đồ Của Quỷ.

Khởi Nguồn

HcLuPhong

Khi cảm thấy đã không còn trái tim nữa, cảm thấy nó không đập nữa, thì nên dừng lại đi. Đừng tự sỉ nhục mình trước mặt người khác như một đứa ngốc.

"Khi lời nói đã mất niềm tin thì nó vẫn có 1 ý nghĩa với ai đó ư? Vẫn có câu chuyện bị biến dạng mà mọi người vẫn hằng mong nó có một kết cục! nực cười! Trong cuộc hay ngoài cuộc, họ đều không biết, sao có thể phán xét qua lời biện hộ như vậy. Tôi mới là người bị hại. Là người mà đáng ra phải được sống sau khi nói ra tất cả sự thật, sao có thể tiếp tục hành hạ tôi trong mọi con mắt ấy. Thật kinh tởm, tôi kinh tởm cái gia đình này."

- Kiệt Hoa, lại đây tôi bảo. – Cảnh sát Hoàng lớn tiếng.

Tất cả đồn cảnh sát giờ đang bù đầu với vụ bạo lực..., à không nói sao nhỉ, mại dâm, đồng tính luyến ái? Hoa chạy lại bên ông, sáng sớm thức dậy, còn phải nghe giảng thuyết, giải quyết báo chí thực sự không đủ vật chất, còn ở lại trực đêm không thì lại tăng ca. Nữ cảnh sát này thực sự bức quá rồi:

- Vâng! Xin ngài xem xét, đã cả tuần rồi, cả nhóm ngày nào cũng phải tăng ca đấy, nhóm đàn em mới vào đã phải lo nhiều thế rồi. Vụ này rõ ràng không phải bên chúng ta phụ trách. Sao ngài không lo cho dịp lễ phổ cập kiến thức mạng internet bên trường XXX, cái đó là do bên nhóm khác, đừng bao đồng nữa?

- Tôi đã nói là cô cậu tự lo, lấy đâu ra việc hiện ra hết cách làm, làm nhanh lên rồi viết bản báo cáo gửi qua đây.

- Trời ạ, tôi.....

Việc thường ngày đã diễn ra quá quen thuộc rồi, lâu dần sẽ sinh ra chán nản, tâm không vững rồi cũng sẽ chờ ngày bị dòng đời ngu xuẩn đó cuốn chặt rồi chìm sâu, ai rồi sẽ biết được bản thân mình là người quyết định hay trời đã định tất cả. Có muốn hay không muốn chẳng rồi phải quên, chẳng ai có thể giữ riêng thứ gì đó cho riêng mình, đau đớn cuộn trào, tình yêu bi kịch, góa phụ thương con? Ai định cũng chẳng để con người tiếp nhận được những thứ cao cả hay bẩn thỉu ấy.

Phán xét ai? Ngay khi ta còn còn không biết chính bản thân còn tha thiết cầu được như họ. Trần thế là nơi sinh ra những con mắt đáng khinh như thế , sao phải tiếc nuối 1 loại tình yêu như vậy mà nhất quyết trở thành hồn ma lưu luyến nơi đây. Thật khó hiểu.

Đúng thật khó hiểu đối với loại người như hắn, loại người chưa từng sỡ hữu trái tim của 1 nhân loại... "thân hình mập mạp cao lớn, bụng ngay như bí đao, lông lá mọc xồm xoàm, phủ kín cả mình" là thứ mà nhân loại hình dung về người đã trao cho chúng sinh mạng sống và tuổi thọ. Cũng đúng, họ không thể nhìn thấy những thứ được cho là "cao cả" vậy rồi. Vậy trong mắt họ, con người chúng ta là gì, là những danh từ riêng để đưa vào thú vui như kịch, sổ, sách, bàn cờ,...? Vậy thôi? Hết rồi chứ, 1 trò đùa cho các vị thần ư? Hay là thế giới khám phá bí mật?

Hình như tất cả đều không phải thế giới mà những vị thần muốn, một thế giới có đủ niềm vui hay trò đùa mà là thế giới của sự hạnh phúc. Vậy thần có chúc phúc cho thế giới ấy không? Tôi cũng không biết. Tất nhiên ở đâu đó,vị thần quyền năng như Jeus(1) chẳng hạn, và lỡ như thiên thần Lucifer (2)– 1 thiên thần sa ngã nhỉ? Tất cả không phải đều có nguyên do,và con người rồi sẽ tìm thấy được một cánh cổng thiên đàng hay cầu Nại Hà(3) bắc qua sông Vong Xuyên, số mệnh của con người có được sắp đặt nghịch thiên hay không cũng nằm trong sự tính toán của thần ư?

- Không!

- Không! – Lục Dương ngước đầu nhìn. – Thật lâu rồi, phải không?

(1): một vị thần trong Hy Lạp, nổi tiếng với ham muốn tình dục.

(2): Lucifer hay gọi là Satan, một thiên thần được Chúa tin tưởng, tín nhiệm, do sự kiêu ngạo và lòng tham, hắn đã phản lại Chúa. Bị đày xuống Địa Ngục và lôi kéo theo nhiều thiên thần sa ngã theo.

(3): cầu Nại Hà là ở Âm Phủ, người sau khi uống canh Mạnh Bà thì đi qua cầu này để đầu thai kiếp khác.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com