ZingTruyen.Info

Toi Do Cua Quy


"Ác qủy và dục vọng" từ khi nào mà nó đi liền với nhau như một điều đương nhiên, ta chưa thể nào biết và không thể nào hay những thứ ngu ngốc gọi là "sức mạnh". Nếu cho rằng sức mạnh là thứ tâm linh giao thoa giữa linh dị và tâm thức thì cho ta hay vậy sức mạnh mà con người dựng nên là gì.

Không phải ta không tin vào linh hồn đó mà là ta sợ sẽ không bao giờ gặp lại linh hồn đó lần nữa. Con người luôn là những niềm tin tạo ra kỳ tích, đó là lý do vì sao chúng ta tạo ra thế giới này nhưng, thật sự vẫn không thể tìm ra em.

- Mời quý khách vào trong.-Cậu nhân viên ngước nhìn, ánh sáng thật chói, chói đến mức cảm thấy rát mắt, nhưng lạ thay con người kia dường như đang che lấp ăn mòn đi thứ ánh sáng ấy. Hắn nhẹ nhàng lấy tay che lại tia nắng kia, đâu đó giọng nói như thấp thoáng qua bờ môi truyền ra thứ giọng nói trầm lạnh :

- Cậu, nhặt cái bảng tên lên, làm rớt rồi.- Hắn bây giờ nói là bắt nạt thằng em nhỏ mới vào quán làm, quá nửa tin là thật.

Để ý, chẳng qua chỉ là phép lịch sự, còn anh đây chẳng cần. Lục Dương tiến tới kệ sách, rút ra một quyển sách, cầm nó tùy tiện chọn đại một chỗ ngồi, hắn nhẹ nhàng thưởng thức tách cà phê loáng thoáng mùi nắng kia, ánh mắt không quên tạt qua cậu nhân viên khi nãy, nhưng tiếc rằng còn chưa kịp nhìn mặt cậu ta, đôi mắt kia lại vướng bận việc khác, một việc rất quan trọng nhưng trong mắt người ngoài khác gì một tên điên làm đỏm trước quán cà phê giờ lại dùng tâm trí nhìn chằm chằm cô nương từ tầng trệt xuống trả tiền.

Trong đầu cái thằng điên làm đỏm này chỉ nghĩ:

---Chà...to gan đấy nhỉ, dương khí nhiều vậy sao? Điều gì đã làm cho ngươi vướng bận không nỡ xa trần thế như vậy, có chắc là nỗi đau xót xa lắm không?--- Lục Dương nhìn phía sau lưng cô gái, một tấm chân tình đen ngòm to lớn giấu mình thân mình theo sau cô. Nó ngoảnh đầu nhìn Lục Dương, phút chốc lập tức quỳ xuống, dập đầu vái lạy một cách sùng bái. Hắn lại mỉm cười phẩy phẩy tay. Tấm chân tình hiểu ra liền ngay lập tức lắc đầu, hắn ngừng cười, khoảng cách giữa hai người giờ đây đang rõ mồn một, nó sợ hãi, cúi đầu không dám ngẩng lên , xung quanh nó không ngừng tỏa ra mùi hôi thối, mùi của sự sợ hãi, không gian như ngừng lại, cảm giác như những người kia cũng cảm nhận được sự tanh hôi tỏa ra người cô gái, mà đó là do tấm chân tình mang tặng. Hắn dứt khoát đứng lên, bóng của nó bắt đầu run lên không ngừng, lại nở ra một nụ cười, hắn mấp máy: - Ta nói còn có chuyện không nghe, ...chết ! Lập tức từ đâu, khói trắng tiết ra từ người con quỷ tràn ra, nó đau đớn thét lên: - Xin ngài, ...đây là một nghìn năm dương khí, ...thần không ...dám ...ch... . Chỉ thấy tay Lục Dương bóp chặt nắm tro đen , trong mắt người phàm rõ ràng chỉ là thoáng ngang qua để lại sự khinh miệt và đôi phần tò mò.

Tội đồ mà em để lại chưa bao giờ mà tôi bỏ lơ, thậm chí canh chừng từng khắc, mong chờ ngày nào đó kết quả sẽ đến, một khoảng trống vô hình chưa có đáp án ấy mong chờ một ngày sẽ có kết quả. Duy chỉ là giấc mộng nhưng ta không tin sự vướng mắc trong lòng này thực sự sẽ không xuất hiện đáp án cuối cùng. Nếu không, giải thích cho những đêm mưa, trái tim của ta vốn không thuộc về con người lại đau dữ dội, nước mắt là thứ đau thương của con người sao lại rơi lã chã không ngừng trên thềm sàn, và đầu ta một biển tri thức sao lại trống rỗng không biết nghĩ về thứ gì, vô hồn chạy loanh quanh trong giấc mơ và lặp lại một giọng nói :

-" Em là tội đồ, sẽ không bao giờ đầu thai, nhánh đường coi như đứt đoạn, tìm đáp án, nhớ ra em, sắp tới rồi."

Nó dẫn tới nơi ấy , quán cà phê ấy, nó quen đến nỗi cả chủ quán phải xem như người nhà nhưng giấc mơ ấy vẫn chưa ngừng "sắp tới rồi".

Sắp tới rồi là khi nào, khi tôi gặp em hay khi em xuất hiện ở nơi đó. Tôi thực sự muốn tìm đến kết quả, một lòng tin mà tôi đặt vào hàng trăm năm nay, chắc chắn sẽ không làm tôi ngờ vực. Cả Đông Mạt cũng trả lời chẳng có ai dám đụng vào tôi mà sao có thể mất đi phân đoạn ký ức, ngay cả cha mẹ cũng không có thì đâu ra lãng quên được. Tôi mong lần này không phải tốn sức để chờ đợi một thứ không đáng. Và mong em sẽ tìm ra cảnh cửa dẫn tới ta.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info